Blog này là của một nhân chứng lịch sử đã 62 năm sống trong lừa dối và đi lừa dối mọi người. Blog này chỉ có nói lên sự thật, sự thật và sự thật. Blog tôi dành cho những người trẻ, hãy đọc và suy nghĩ về những gì mình đang chứng kiến trong cuộc sống....! không dành cho những kẻ HÈN, nghĩ một đằng làm một nẻo. Cấm những kẻ cơ hội, những tên phản động với Tổ Quốc tôi vào đây nói bậy!

Thứ Năm, 18 tháng 11, 2010

XUÂN QUÝ TỴ, MỘT MÙA XUÂN ĐAU BUỒN

XUÂN QUÝ TỴ, MỘT MÙA XUÂN ĐAU BUỒN


NHỮNG NGÀY TẾT LONG TRỜI LỞ ĐẤT

Tính đến nay đã hơn 60 cái tết tớ không được sum họp với gia đình cha mẹ anh em. Trên 40 cái tết sống lang thang, ăn tết nay đây mai đó, khi có tết, khi không. Nhưng mỗi tết đều có những kỉ niệm khó quên: Tết chạy Tây, tết đói meo trên biên giới vì có gạo có thịt nhưng không có muối, nuốt thức ăn không trôi, tết… mất tết vì hứa hẹn về ăn tết với một gia đình mẹ chiến sỹ thường nuôi bộ đội. Nhưng khi về đến đầu làng thì nghe tin mẹ đã “tự đi xa” vì không chịu nổi cảnh đấu tố của ngay chính người con dâu mà chồng là bộ đội đang còn “kéo pháo vào kéo pháo ra” chuẩn bị cho cuộc tấn công tập đoàn cứ điểm Điên biên Phủ! ( tớ đã phản ảnh trong bài viết nhân ngày 22/12/2007 trên báo QDND). Tuy nhiên, mọi kỷ niệm đau buồn, thất vọng, nhớ nhung, buồn tủi đến liên tục với tớ mỗi khi xuân về cũng dần phai mờ…. Duy nhất có một mùa xuân Con Rắn, xuân Quý Tỵ (1953) là mùa xuân kinh khủng nhất đời thì tớ không thể bao giờ quên được. Mỗi độ xuân về, cứ nghe tiếng trống ngũ liên của các đòan múa lân nổi lên xung quanh chung cư tớ ở,tớ lại nhớ về cái mùa xuân mà tớ đặt là xuân “long trời lở đất”



CHUẨN BỊ TẾT TA THEO PHONG CÁCH … TÀU

Năm nào cũng vậy, mỗi khi tết đến, cánh văn công quân đội chúng tớ đều phải chuẩn bị một chương trình vui tết cùng nhân dân. Cái chuyện sáng tác kịp thời này thì đòan văn công bộ tư lệnh liên khu 4 ( thời này chưa có văn công quân khu vì đều trực thuộc lãnh đạo của liên khu ủy, không như tập san âm nhạc TW viết nhầm đâu) là “trùm”. Năm nay chủ đề sẽ tập trung vào vấn đề đả phá tư tưởng dùng hàng xa xỉ phẩm và tư tưởng chủ quan cho rằng thời kỳ tổng phản công đã đến nơi rồi. Thanh Tịnh đã có một vở kịch mà ông đóng vai chính. Tất cả kịch bản đã có sẵn trong đầu ông, chỉ còn một nỗi lo là kiếm đâu ra mấy chục cái đồng hồ WYLER, bút máy PARKER, WEAREVER… làm đạo cụ ! Phùng Quán đang hí hóay viết một bài độc tấu đả phá những tên buôn lậu hàng từ nội thành ra . Vĩnh Cường sáng tác hẳn một bài hát có bè bối hẳn hoi với cái nhan đề rất chi là… khẩu hiệu “Chống xa xỉ phẩm”. Nguyễn Phiên dựng cấp tốc vở kịch “Vợ chồng ông Táo lên chầu trời”. Chương trình đã hòm hòm, tổng duyệt dự kiến vào đêm 28 tết…Bỗng dưng có lệnh của tư lệnh trưởng Lê Nam Thắng gọi tớ và chính trị viên Duy Đức lên tư lệnh bộ đóng ở nhà ông Trương Họat, Đảng ủy viên xã Thượng Thọ, Thanh Chương, Nghệ An để nhận chỉ thị mới. Chuẩn bị ngay một chương trình ăn tết cùng các đồng chí cố vấn Trung Quốc. Chương trình biểu diễn tết sẽ gồm có cả : Chiếu phim “Bạch Mao Nữ”. Chỉ cần một số bài hát của Trung Quốc, một vài điệu múa Trung Quốc nào đó, ngòai ra không cần đến chương trình các cậu vừa chuẩn bị nữa. Chương trình này sẽ mang đi các địa phương để tuyên truyền về phương hướng đấu tranh mới mà các đồng chí Trung Quốc nhân dịp này sẽ phổ biến cho quân và dân liên khu ta… .

Thế là công sức chuẩn bị một chương trình “vui Tết với nhân dân” coi như….vứt.! Tuy nhiên, cái trò sáng tác phục vụ kịp thời với những tên tuổi như tớ vừa kể trên,chỉ là…. trò trẻ.Đã có cả đống “tác phẩm”phục vụ kịp thời làm xong đều xếp xó vĩnh viễn đó rồi.Công sức tạo dựng một "chương trình theo chỉ đạo" cấp trên thực ra có vứt đi cũng chẳng có mấy ai tiếc vì…có mấy ai làm ra nó bằng tiếng nói trái tim mình! Nhưng lần chỉ đạo này thì hơi bị… khó vì tất cả già trẻ lớn bé trong Đoàn ,chẳng ai có tí vốn nào của văn nghệ giải phóng quân Trung Hoa , chưa ai được giáo dục gì về… đường lối dân tộc Tầu cả. !Giữa lúc đang" bi-sắc "về tiết mục theo chỉ đạo thì…. May sao ở phòng chính trị lại có một ông tiểu đòan phó có tên là Ngư tốt nghiệp lục quân Trần Quốc Tuấn khóa IV ,phân hiệu bên….Tàu mới về nhận công tác .. Thế là chúng tớ đành nhờ ông ấy "cố vấn" lại.. Cái vốn ca -nhạc- múa của ông này không ngờ lại khá nặng ký . Vì thế ông rất nhiệt tình bày cho chúng tớ một số bài hát, một số bước nhảy ương ca và đặc biệt cả một điệu vũ “Bà Chu cho trứng” mà ông ta đã từng đóng khi tham gia phong trào văn nghệ của ta…. ở bên Tàu. Riêng về âm nhạc, ông còn dạy cho cả bài hát “Đông Phương Hồng”, ca ngợi Mao chủ tịch mà không ai không phải học thuộc lòng khi còn học ở bên đó. Dàn hợp xướng của chúng tớ lần đầu tiên học hát bằng tiếng Tàu những câu “tông phang hồng tài dằng suâng”… mà chẳng hiểu nó là mô tê răng rứa gì. Riêng tớ lại cố lập thành tích, viết hẳn một bài song ca.,ngợi ca mối tình thắm thiết Viêt Hoa bằng thủ pháp “Đối vị”(contre-point)do hai diễn viên song ca ,một hát nguyên xi bài “Đông Phương Hồng”và một hát phần đối vị là giai điệu của chính tớ!Bè chính vừa phát ra tiếng Bác Hồ thì ngay sau đó bè phụ lại vang lên hai tiếng “Bác Mao”!!! Bài hát này , có nhiều tên “văn nghệ cơ hội” sau này trong các đợt chấn chỉnh tổ chức,cải cách ruộng đất đã mang ra để hòng “đánh tớ một cú chết tươi” bằng những phân tích rất “ný nuận vô sản” Rằng thì là:: “tên TH này xỏ lá., nó dùng bè chính là bài ca ngợi Mao Trạch Đông còn bè phụ là ca ngợi Bác Hồ, ý nói Bác Hồ chẳng qua chỉ là sản phẩm của Bác Mao mà thôi.!”Tớ bỗng giật mình vì tớ đâu có ý đồ chính trị gì to lớn đến thế!Tất cả chỉ là do sợ mất mạng vì cái lý lịch “toàn gia theo địch”mà tớ luôn cắn răng làm cái gì tỏ vẻ có lập trường hơn người để bảo toàn cái mạng tép riu của tớ mà thôi!( Chuyện này hiện nay còn nhạc sỹ Văn An đang sống có thể làm chứng vì đã cùng tớ hát duo và cùng lăn ra cười về những ác ý...."trên cả mong đợi" nói trên, (bản thảo in lithô ,tớ vẫn còn giữ làm kỷ niệm.) May thay tớ… không chết mà bọn đánh tớ lại đánh không trúng vì ngay đêm biểu diễn tớ đã được ba đồng chí Lã, Ngu hay Ngụ,, Đẩu hay Đậu gì đó… vỗ tay thật lâu, xì xồ ba tiếng “hảo”! “hảo”! “hảo”!và sau đó còn được nhà thơ Tố Hữu khẳng định là Tô Hải hoàn toàn..."có ý thức tốt" bằng bài thơ không có đối vị mà chỉ có...một bè :“Bác Mao nào ở đâu xa,Bác Hồ ta đó chính là…Bác Mao…”Lên án tớ là lên án ông "Tốp" Hữu hay sao.?

Đêm biểu diễn phục vụ riêng các cố vấn chỉ diễn ra đúng nửa tiếng đồng hồ. Khán giả không quá 15 người hay nói một cách khác chỉ diễn cho có ba ông cố vấn cùng mấy ông lãnh đạo liên khu mà tớ nhớ nhất là cái ông trưởng đòan có tên “Lã thoồng chí” ,đầu húi cua lởm chởm ,giọng nói oang oang giơ tay chỉ chân miệng cười hố hố bên cạnh các ông Hải Triều nhỏ thó, ông Hoàng Anh mặt trắng tóc đen,cũng đang cố vẽ lên những nụ cười nhạt thếch còn đầu thì gật gật liên hồi . Điệu múa “Bà Chu cho trứng” do Đặng Văn Khoáng và Phạm Thị Tần vừa chấm dứt…. Tớ chưa kịp bước ra giới thiệu Phùng Quán đọc bài tấu-thơ “Vượt Trường Giang” mà anh vừa sáng tác cấp tốc lúc chiều,(trò này thì Quán ,dù trẻ nhất Đoàn nhưng là một "tay tổ") trong đó có hai câu mà tớ vẫn nhớ “ Đôi chân ngàn dặm, hồng quân đuổi giặc thù, /đuổi mãi, đuổi mãi tận Trường Giang /chỉ thấy những cái lưng,những cái lưng,/Chúng chạy,chạy mãi chạy mãi…” (thực ra ý này là của thiếu tướng Nguyễn Sơn.) thì bỗng dưng tư lệnh Lê Nam Thắng đứng lên tuyên bố : “Thôi thôi! Tạm ngừng! Tất cả các đồng chí diễn viên văn công ra đây, các đồng chí cố vấn có ý kiến!” Dù hơi ngơ ngác, nhưng tất cả bọn tớ đều như trút được một gánh nặng trên vai vì còn gì khổ hơn là diễn cho những khán giả mà mình không thích diễn, hát những điều mình không thích hát, nhẩt là đối tượng chủ yếu trước mặt mình chỉ là ba ông người Tàu mà tớ cũng như đa số các anh em văn nghệ sỹ kháng chiến đều biết chắc họ sẽ tiêu diệt mọi thứ văn hóa đích thực,biến văn nghệ thành vũ khí đấu tranh giai cấp ,hủy diệt mọi giá trị Chân Thiện Mỹ ngàn đời trong nghệ thuật và sẽ chỉ để lại cho đời sau “một mớ táp nham chẳng có một chút giá trị văn học nào”(trích Đi tìm cái Tôi đã mất” cua Đại tá-Nhà Văn-Giải thưởng HCM Nguyễn Khải)!

Hơn ba mươi anh chị em chúng tớ lục tục ngồi xuống sân khấu (tức là cái sân gạch nhà d/c Trương Hoạt) hướng về hiên nhà là nơi dành cho các vị khán giả đặc biệt vừa nói trên… Và cuộc “liên hoan thắm tình hữu nghị Hoa Việt" bắt đầu. Mở màn bằng vài lời chúc tết do một chú phiên dịch Tàu nói tiếng ta làm chúng tớ lắm lúc muốn chết cười. Ví dụ :" Năm nay năm con rắn" thì không hiểu sao hắn lại nói là …”cái lầy coong dắng lăm lay!”… hoặc “. Rắn độc cắn chúng ta thì lại dịch là “chúng ta cắn rắn độc” !..Sau đó là đến mục “phát quà cho thiếu nhi” bằng kẹo Tàu, thuốc lá Tàu mà giá trị nhất có lẽ là mấy điếu thuốc lá “Đại Tiền Môn”. Sau đó, tất cả đều đứng dậy ,theo lệnh của ông Lê Nam Thắng,tức tốc hành quân đến đồi Rạng,cách đó chừng 7,8 cây số,thưởng thức cùng nhân dân “siêu tác phẩm điện ảnh cách mạng “Bạch Mao Nữ” mà các đồng chí cố vấn mới mang tặng Liên khu 4…..Lúc này đã vào khoảng 9h tối, trời rất rét. Đòan tớ ,"sang" nhất chỉ là Thanh Tịnh ,có một chiếc Va- rơi Mỹ chiến lợi phẩm ,được ông Lê Liêm tặng thời ông còn ở Việt Bắc, còn tất cả trần xìn chỉ có một chiếc trấn thủ mỏng tanh…,hai hàm răng "sempre tremolo" cầm cập nhưng cũng phải ra biểu diễn mở đầu cho đêm chiếu phim , nổ phát súng lệnh . cho cuộc phát động tư tưởng quần chúng đứng lên đánh đổ giai cấp địa chủ mà bựớc đầu tiên là cuộc phát động đấu tranh giảm tô,chấn chỉnh tổ chức ở ngay hai cái huyện Thanh Chương và Nam Đàn nổi tiếng…..cách mạng này!!Truớc lúc chiếu phim một người (được giới thiệu là của Trung Ưong về) có mấy lời.(Sau này tớ mới biết tay này chỉ là trung đội phó nhưng được chọn lọc kỹ trong giai cấp ba đời bần cố nông làm Đoàn Ủy Cải Cách và Chấn Chỉnh tổ chúc tại khu IV.Hắn tên là Quảng còn họ thì tớ chẳng buồn nhớ làm gì,và sau này “Sửa sai”xong ,khi phong quân hàm ,dù tội lỗi chất chồng đến ngút trời,hắn ta vẫn được phong quân hàm vượt cấp lên Trung Tá !... .Hắn ta lói ngọng nhưng la hét đến khản cổ về tội ác của giai cấp địa chủ,về số kiếp của “anh chị em bần cố nông ta”Hắn kể tội cướp đất, chiếm nhà,chiếm cả vợ,con chúng ta”…Hắn nói “ phải kiên quyết chỉ mặt đặt tên những kẻ thù giai cấp,dù đó là cha,là mẹ là hàng xóm láng giềng họ hàng thân thuộc chúng ta”.Hắn đe dọa những ai “không biết căm thù bọn địa chủ cường hào gian ác là có tội,là không xứng đáng được đứng trong hàng ngũ “chủ lực quân của cách mạng”.Trước mắt là “đập tan uy thế chính trị cua bọn kẻ thù giai cấp” …..vv…và…vv…."Và đây,hắn nói-chúng ta hãy xem bọn chúng đã làm gì với giai cấp bần cố nông chúng ta ở bên nước… Trung Hoa vĩ đại.Xem để thấy bọn chúng dù bên Tây,bên , Tầu hay bên ta cũng đều ác độc ,tham lam,đều là những kẻ giết người,cướp của,cướp công anh em bần cố nông chúng ta thôi.Xem xong để củng cố lập trường,để quyết vùng lên,chỉ mặt đặt tên từng đứa ở làng mình,xóm mình,bắt chúng phải đền tội,bắt chúng phải trả lại ruộng đất,trâu cày,tiền bạc cho chúng ta!"…Bài nói phát động của tên Đoàn Ủy CCRĐ được cả rừng người ngồi khắp một quả đồi hưởng ứng bằng những khẩu hiệu có kẻ xướng người họa đến khản cổ như “Đả đạo bọn địa chủ! Đả đả…o!”kèm theo là tiếng trống ngũ liên,tiếng phèng la,tiếng mõ, ở đâu bỗng nổi lên át cả tiếng người… cho đến khi mấy chú chiếu phim lưu động cho tắt mấy ngọn đèn điện le lói xung quanh nơi làm việc và bắt đầu cho máy chạy xè xè “Cuộc cách mạng long trời lở đất" bắt đầu ở Liên Khu IV cánh tớ bằng một bộ phim Tầu là như vậy đấy.Lịch sử điên ảnh thế giới sau này có lẽ cũng nên có vài trang nói về tác dụng nghệ thuật đến tư tưởng,tình cảm và hành động con người có một không hai của cuốn phim đen trắng Bạch Mao Nữ mà đến hôm nay,người ta đã cố tình hay hữu ý lờ nó đi!Số là khi phim chiếu lên các cảnh Bạch Mao Nữ bị tên địa chủ Hoàng thế Nhân bóc lột,hãm hiếp,đánh đập..phải bỏ trốn vào hang núi,ăn lông ở lỗ đến mức tóc tai,người ngợm trở thành một con thú mọc lông trắng thì…..cứ vài ba phút lại phải ngừng lại vì “quần chúng” quá căm thù (!?)đã chạy ào ào xuống màn hình (máy chiếu phim đặt ở chân đồi)đòi tiêu diệt tại chỗ kẻ thù giai cấp trong phim!…Thậm chí có vài chú bộ đội bần cố nông vì “căm thù quá”nã đạn thẳng vào” kẻ thù ảo” làm nhân vật của cả bên ta lẫn bên nó đều bị trúng đạn rách te tua.Phải hơn một lần tắt máy,treo lại màn hình khác (té ra chuyện này đã có dự kiến sau nhiều lần chiếu ở Việt bắc,Khu III) và đ/c Đoàn Ủy lại phải lên tiếng qua micro tới 4 cái loa sắt treo ở 4 góc có khán giả ngồi…."Bình tĩnh !,Bình tĩnh !.Chúng ta hãy dành sự căm thù đó để trút lên đầu bọn địa chủ cường hào gian ác ở ngay làng mình,xã mình trong những ngày tới….Đây chỉ là phim thôi mà!.”...Và “Bạch Mao Nữ” lại được trình chiếu tiếp.Tuy nhiên,vẫn thỉnh thoảng có tiếng thét,tiếng hô đả đảo,tiếng khóc,tiếng than,tiễng đâp tay vào ngực,đập chân xuống đất bình bịch vì….quá căm hờn.(!?)mà tớ biết tỏng ra rằng: đa số chỉ là căm hờn….giả vờ ,căm hờn cho phải đạo!!Đơn giản là:Làm sao nhìn rõ được cái gì,nghe thấy ông cán bộ thuyết minh cái gì, khi từ đỉnh đồi nhìn xuông nơi đặt màn hinh ,to lắm cũng chỉ bằng cái Tivi 21 inch thời nay!Vậy mà người ta vẫn ...cảm thụ được nghệ thuật một cách trực tiếp và tuyệt vời đến thế!Đố mấy ông Frank Capra,John Ford,Julien Duvivỉer thời xưa cùng các ông Spielberg,Trương nghệ Mưu thời nay hợp tác đạo diễn nổi một bộ phim có tác động tức thì tới người xem như thế! ..”Bạch Mao Nữ” rõ ràng đã đạt hiệu quả biến chuyển tại chỗ tâm hồn con người tới mức không một siêu phẩm điện ảnh nào có thể sánh kịp! Một điều đáng buồn là…Ngay trong đoàn văn công của tớ ,cũng có vài kẻ khóc lóc,xé áo,đập ngực thình thình….trong khi hầu hết đều chọn thái độ căm thù bằng phương pháp… bó gối,cúi đầu,thở dài thườn thượt vì đều thấy tất cả là giả tạo,là cường điệu là lừa bịp những người nông dân ít học mà thôi!Hai người trong Đoàn tớ, sau này, khi “sửa sai”đã thú nhận,họ phải đóng kịch như thế vì “thành phần giai cấp của họ đều “có vấn đề”,có thể sẽ bị mang ra đấu tố nếu không đóng kịch như thế!(Một bác còn sống nay đã 81 nên tớ miễn kể tên!!nhưng chắc là nếu bác biết xử dụng Internet và đọc được những dòng này, bác sẽ càng thấy xấu hổ vì cái sự “hèn quá mức của mình” !

Những ngày sau đó,bọn tớ mới biết là,ngay sau “đêm Bạch Mao Nữ “,quần chúng bần cố nông đã được phát động đấu tranh ngay ở làng mình, xóm mình…..Dù chỉ mới là đợt đấu tranh giảm tô….nhưng “khí thế của quần chúng”đã đốt cháy giai đoạn chuyển luôn sang “Cải cách ruộng đất đợt đầu” ngay tại cái đất cách mạng số một ,có nhiều người nghèo khổ nhất nước nên tinh thần đấu tranh cũng cao nhất nước này!. Kết quả là một tai họa lớn nhất trong lịch sử dân tộc Việt Nam đã xảy ra….Đã nhiều tài liệu báo chí viết về cái thời kỳ đen tối này.Trong “sửa sai”,ông Nguyễn chí Thanh,đích thân về Liên khu IV nhận lỗi với đồng bào ,đồng chí.Ông nhấn mạnh đến cái vế CHẤN CHỈNH TỔ CHỨC”Ông nhắc tới sự lãnh đạo đã không “nhạy bén”(!?), không kìm nổi phong trào "tự phát vô tổ chức" đến nỗi “một số” đồng chí mình bị TỘI OAN!”(Sự thật thì không chỉ là “một số” như các vị thường nói mà là “Một Số Lớn”…Cụ thể là cả cái tổ chức Đảng của xã Thượng Thọ ,nơi Bộ Tư Lệnh IV đóng quân đều bị Đoàn Ủy CCRĐ… giaỉ tán!Bản thân Tư Lệnh Trưởng Lê Nam Thắng,các Trưởng Phòng Quân Sự (Thái Tứ),các Tỉnh đội Trương như ông Chương-(Hà Tĩnh),ông La (Nghệ An) và nghe đâu đến cả các ông Trường Chinh,Vương Thừa Vũ ở T.Ư cũng bị các Đội lên danh sách gọi về địa phương để nông dân hỏi tội cả.! Nhưng có điều :phát động quần chúng để đập tan cái Đảng Lao Động Cải Lương” này để thành lập lại một Đảng Cộng Sản theo kiểu …Tầu thì ông không hề nhắc tới! Chấn chỉnh tổ chức đã biến hóa cái Đảng vì dân,vì nước thành cái Đảng gì?mục tiêu tranh đấu của nó nhằm vào ai?phục vụ cho ai?Tớ sẽ có dịp kể lại cho lớp trẻ hôm nay trong những entries tới,vì tớ bảo đảm rằng ngay các vị lãnh đạo cao nhất ở Trung Ương hôm nay cũng không thể hình dung ra tất cả Sự Thật trần truồng,đắng cay,nhục nhã,dã man mà bọn tớ ,những người đã qua tuổi 80 phải trải qua. Lẽ tất nhiên là trừ các cụ đã "hóa thạch" ở tuổi xem xém 100 ở miền Bắc và các vị "sinh sau đẻ muộn",sống và trưởng thành ở Miền Nam,đã thoát khỏi cái "thảm họa dân tộc" là Cuộc Cách Mạng Long Trời Lở Đất…CCRĐ made in china mà toàn dân miền Bắc phải nếm mùi (vì lúc ấy các vị này hoặc mới chỉ 5,7 tuổi,hoặc đang... mặc quần thủng đít,hoặc...chưa ra đời!).Cho nên nghe chuyện có thật xưa mà quí vị đó cứ tưởng rằng chuyện..."bịa",là cố tình "bêu xấu chế độ" hoặc là "luận điệu của kẻ thù".!?!?

Trở lại với những ngày đầu năm Quý Tỵ đáng ghê rợn ấy….Đoàn Văn Công của tớ sẽ còn phải đi theo phim Bạch Mao Nữ dài dài…nếu không được “cứu” bởi một cái chỉ thị của Tổng Cục Chính Trị :Tham gia bôn tập “nghi binh”cùng Trung Đoàn 101 suốt bờ biển hai tỉnh Nghệ An và Thanh hóa để đánh lạc hướng quân địch tạo điều kiện cho các sư doàn và hàng vạn dân công vận động lên bao vây lòng chảo Điện Biên….Sau cuộc bôn tập này,tất cả các Đoàn Văn Công Quân Đội đều được lệnh tập trung về chân núi Hồng để “Hội Nghị”nhưng thực sự là huy động toàn bộ lực lướng vào chiến dịch Điện Biên Phủ! Trên đường hành quân từ Nghệ An ra Thái Nguyên,qua trăm làng,ngàn bản của Thanh Hóa,Hòa Bình,Yên Bái,Tuyên Quang,chúng tớ đêm đi ngày nghỉ,không phải để tránh máy bay địch (lúc này đã chẳng còn mấy do phải tập trung vào việc củng cố,tăng cường cho “tập đoàn cứ điểm mạnh nhất thế giới”) mà chủ yếu là khỏi phải nhìn thấy các cuộc đấu tố (thường diễn ra vào ban đêm)đang tiếp tục dâng cao ở khắp nơi,….Tuy nhiên,những đêm đấu tố đứốc sáng rực trời ,những hồi trống ngũ liên….thì cứ tiếp tục đeo đuổi,vang vọng trong tim bọn tớ như những kỷ niệm buồn đau mà không mấy dễ dàng xóa đi cho được.!

57 năm đã trôi qua….Vậy mà cứ mỗi khi có tiếng trống “tùng tờ rùng tùng xoèng” nổi lên là tớ lại… nổi da gà!,lại nhớ về cái “mùa xuân long trời lở đất” năm ấy!Phải nói thẳng ra rằng :Tớ rất ghét những tiếng trống,nhất là của các... đoàn múa lân!Vậy mà múa lân ngày nay có người còn “nống lên” thành một thứ "văn hóa dân tộc!"Còn tớ,…thì rứt khoát :Đây là “văn hóa Tầu,bắt đầu từ Chợ Lớn” nay đã lan ra cả miền Bắc,miền Trung với những cái tên chẳng Việt Nam tí nào như “Lân Nghĩa Đường”,Tân Trung Đường”,Đại Lâm Xuân"..…vv…và vv …

Xem ra sự thâm nhập của "mọi mặt Tầu” đang có mòi ngày càng phát triển…Kể từ ngày hàng triệu người Tầu được phép “du lịch không cần vísa” sang ta... để đón đuốc Ô lem-pích,từ ngày các công ty Tầu phát triển từ Lào Cai đến tận…Cà Mâu,từ ngày các anh em biểu tình chống việc sát nhập Hoàng sa,Trường Sa vào huyện Tam Sa hăng hái nhất bị bỏ tù,và gần đây nhất là việc thu hồi 10000 tờ báo Du Lịch Xuân Quý Sửu (mà năm ngoaí tớ đã "vô tình làm hại" họ bằng một bài viết "Niềm vui tìm thấy trong sọt rác",khen họ đã cung cấp cho tớ những niềm vui hiếm có)..do năm nay lại "dám" đăng "Hận Nam Quan" của Hoàng Cầm,thơ của nhà thơ bị cấm xuất bản Bùi Minh Quốc,cùng một bài báo công khai ủng hộ những anh chị em đứng lên chống sự bành trướng của Trung Quốc và lên án việc đàn áp những người thực sự yêu nước này... (của Trung Bảo ), cùng với tin các cụ đồ "trải chiếu cho chữ" bị cưỡng bức giải tỏa ngay giữa Văn Miếu thủ Đô Thăng Long ...thì tớ chỉ còn biết ...tự đấm lưng mà thở dài..…Đã thế, đối diện ngay building tớ ở ,có một đoàn múa lân “made in china”,suốt những ngày trước và sau Tết cứ làm khổ tớ bằng những trận trống ngũ liên, đưa tớ về những ngày Tết Quí Tỵ năm xưa…,những ngày đầu tiên mà "Bạch Mao Nữ" đã nổ súng phát động một cuộc cách mạng “long trời lở đất” đầy bi thương và tội ác trên đất nước Việt Nam quê hương mình.Ôi!khốn khổ không cho cái thân già đã mất sạch đến cả "cái không nên đánh mất nhất" là NIỀM TIN cơ chứ!


Entry này, vì con gái tớ về quê ăn Tết với bà ngoại đã gần 90 tuổi nên tớ phải tự gõ trong suốt 4 ngày,cứ 15 phút lại phải tuân lời bác sỹ tháo đai,nằm nghỉ… nên hơi bị lâu hoàn thành….và hơi bị dài vì không thể kể ngắn được.Mong các friends yêu quí tớ chịu khó đọc như đọc một "truyện ngắn không hư cấu" nhé!




Tuesday February 3, 2009 - 01:06pm (ICT)

Next Post: 17 THÁNG 2 NGÀY DZÌ DZẬY?
Previous Post: LÀM VĂN VẦN CUỐI NĂM
Comments(14 total) Post a Comment

DinhT…
Offline

"Chữ tin còn một chút này / Chẳng cầm cho vững lại (nỡ lòng) dày cho tan?"
Kính chúc NhatSiBaoThu luôn khỏe, cả người lẫn bút.

Tuesday February 3, 2009 - 11:31pm (ICT)

NQ
Offline IM

Doc entry cua bac lam chau nho Me chau qua. Cu cung tung yeu quy Bac Ho, cung tung co mot niem tin sat son vao cai Dang do. Nhung nhung nam cuoi doi, Me chau cung da nhan ra chan tuong Su that, bac a. Chau thuong Me chau qua ! Cung nhu thuong nhung nguoi nhu cac bac, ca mot doi tin tuong . Bac giu gin suc khoe bac nha !

Tuesday February 3, 2009 - 03:13pm (NST)

THAY …
Offline

Ong To-hai oi
Ong chi moi duoc xem Bach Mao nu o ben ta.Con toi,cai hoi di hoc Luc quan khoa 6 o Van nam,toi con duoc xem phom do o ngay tren que huong Bac Mao co.Truoc kho chieu phim,ho da mang san may ten dia chu da bi troi san ra ngoi o truoc man anh.He phim chieu den cho nao co canh Hoang the Nhan ap buc nong dan la toan the lai dung len ho "da dao dia chu,cuong hao gian ac",di nhien la nguoi Tau ho bang tieng Tau,con dam linh Luc quan chung toi thi ho "da dao" bang tieng Viet.Di nhien nhung luc do nhung ten dia chu bi troi cu run nhu cay xay ma chap tay lay song nhung ong Giai phong quan de tranh an nhung cu dam,da,co khi con bi dap bang bang sung nua.Doan cao trao nhat cua phim
Wednesday February 4, 2009 - 01:08am (PST)

chi meo
Offline

Thánh kinh trong Sáng thế ký 2:24 chép rằng "Bởi thế, người đàn ông lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình, và cả hai thành một xương một thịt."

Nghe Nhat sy tả oán mà phát rầu: "Tính đến nay đã hơn 60 cái tết tớ không được sum họp với gia đình cha mẹ anh em"... Không lẽ Chí meo lại lên lớp để an ủi nhat sy đó là thường tình của mọi người, hu hu!!! hãy chớ ủy mị ...v.v ...
Hôm nay chắc phu nhân đã về? Hi hi!!! Bé Phượng sẽ giúp bố để đánh máy cho nhanh.

Cám ơn nhat sy về bài viết này. Chí meo rất muốn tìm xem "Bạch mao nữ" trên mạng... Bạn nào biết địa chỉ có film này xin phổ biến.
Trân trọng./



Thursday February 5, 2009 - 03:44pm (ICT)

AC-Ar…
Offline IM

Tại Ukraine, trong cả ngày thứ Bảy 22-11-2008, đã diễn ra một loạt những chương trình hồi tưởng tấn thảm kịch khủng khiếp xảy ra cách đây 75 năm, khi nạn đói được chính quyền Liên Xô gây ra một cách nhân tạo đã khiến 7-10 triệu người bị thiệt mạng (1). Càng ngày, càng có nhiều nước trên thế giới coi đây là sự diệt chủng có chủ đích; ông Valentin Navilaichenko, đứng đầu cơ quan cảnh sát mật Ukraine (SZBU), thì cho rằng cần phải đưa ra một phán quyết tòa án để chính thức buộc tội chính thể Stalinist về tội ác tầy trời này. “Cần phải tiến hành thủ tục tòa án, và phù hợp với Luật Quốc tế, phải kết án những kẻ tổ chức và thực hiện cuộc diệt chủng
http://www.nhipcauthegioi.hu/modules.php?name=News&op=viewst&sid=1676


“Những trại tù Gulag. Nơi diễn ra sự diệt chủng của chế độ Bolshevik” (*), hồi tưởng của ông Menczer Gusztáv, thuật lại về những năm tháng khủng khiếp của một người ngoại quốc tại "địa ngục trần gian" Gulag.
http://www.nhipcauthegioi.hu/modules.php?name=News&op=viewst&sid=1696

Ngày 21-8 năm nay, Hungary tổ chức một lễ kỷ niệm đặc biệt tại Nhà Khủng bố (Budapest), một bảo tàng viện lưu giữ những di chứng của các thể chế độc tài thế kỷ XX. Đó là ngày mà cách đây tròn 40 năm, Mùa xuân Praha đã bị đè bẹp bởi Điện Kremlin.
http://www.nhipcauthegioi.hu/modules.php?name=News&op=viewst&sid=1544

MANG chủ nghĩa cộng sản vào Việt Nam là tội ác . Rước quân Tàu vào là tội nhân muôn đời của dân tộc.

Sunday February 8, 2009 - 11:54am (MST)

FROG
Offline

Đau đớn thay thân phận con người!

Monday February 9, 2009 - 09:40am (ICT)

TranH…
Offline IM

Năm mới kính chúc bác được nhiều sức khỏe và an lành. Bác viết bài nầy hay tuyệt. Bác viết không có màu mè nên bài nào của bác đọc giả cũng thích vì rất lôi cuốn, đọc liền một mạch cho đến hết mà vẫn còn thấy tiếc tiếc làm sao ấy :).

Sunday February 8, 2009 - 07:18pm (PST)
dau goi
Offline

Kính chúc bác mạnh khỏe.
Hình như kịch bản năm nào làm lại bác ạ, nhưng có vẻ hại điện hơn: Bauxit ở Tây Nguyên.Hồi trước giết nhân cách và văn hoá cha ông xây dựng ngàn đời, bây giờ chỉ thêm có tí xíu tài nguyên thiên nhiên nữa thôi mờ.

Monday February 9, 2009 - 02:05pm (ICT)

medit…
Offline IM

"Vĩnh Cường sáng tác hẳn một bài hát có bè bối hẳn hoi với cái nhan đề rất chi là… khẩu hiệu “Chống xa xỉ phẩm”. Bác đã nhắc tên ba cháu ở đây, vậy mà ....huhuhu ...Ba cháu đã là người thiên cổ rồi, cũng sắp 100 ngày rồi đấy bác, thời gian qua nhanh quá ! Mỗi khi có ai nhắc đến ba cháu trong một bài viết tình cờ nào đó cháu tìm và đọc được, cháu hay "khoe" với ba và bắt ba phải kể tỉ mỉ về "những ngày xưa, xa xôi ấy". Cháu là người gần gũi ba háu nhất so với gia đình, có lẽ cháu giống tính ba cháu và cùng tuổi Thìn - rồng đều sinh tháng 5 tháng 6, chả bao giờ ....hợp thời để vùng vẫy cả. Cháu nhớ ba cháu quá, buồn quá bác ơi !

Thursday February 12, 2009 - 07:32am (ICT)

sizepop
Offline IM

Bac oi, chau muon nghe "bai Rap" bac doc tren tivi thi tim vao dau doc ah???

Thursday February 12, 2009 - 09:27am (ICT)
Sang N
Offline

Kính bác Tô Hải.
Tuần trước tôi có đọc entry này của bác thật là xúc tích, đây là một kỷ niệm để đời đúng nghĩa của nó, hôm nay lại vào xem lại vẫn cảm thấy như mới. À mà sức khỏe của bác đã bình phục nhiều chưa hay là chỉ được sử dụng computer mỗi lần 15 phút như lời BS dặn, tuy nhiên Tô Minh Tâm tôi xin đưa ra một ý kiến với bác là để tránh tình trạng ngồi đánh keyboard làm tổn hại sức khỏe chi bằng bác chuyển sang thu âm bài viết rồi upload lên blog với vài lời mở đầu như thế tôi nghỉ sẽ tiện lợi cho bác, mà các friends của bác cũng có thể biết được tâm sự mà mỗi entry bác muốn viết, không biết ý kiến này cuảtôi có thô thiển lắm không mong bác bỏ quá cho. Chúc bác chóng phục hồi sức khỏe và chúc bác cùng gia đình một năm 2009 nhiều hy vọng.
Một độc giả nữa vòng trái đất, Tô Minh Tâm

Saturday February 14, 2009 - 03:38pm (CST)

Perfe…
Offline

Kính gửi bác Tô Hải,
Cháu là thế hệ 8X, tới tuổi này tự nhiên cháu rất thích tìm hiểu về lịch sử của việt nam, nhưng từ nhỏ những gì cháu học đều là cái nhìn từ một phía, đều là những gì tốt đẹp nhất. Nhưng qua một số tác phẩm của bác (đúng ra cháu phải gọi bằng "ông" nhưng "bác" thì sẽ trẻ trung một tí), cháu đã biết thêm một mặt trái của vấn đề. Kính chúc bác dồi dào sức khỏe...

Tuesday February 17, 2009 - 09:56am (ICT)

Vũ Ho…
Offline

“Bác Mao nào ở đâu xa,Bác Hồ ta đó chính là…Bác Mao .Câu này của bác nghe hay nhất .

Friday February 20, 2009 - 12:14am (PST)
onggi…
Offline

buon
Prev: LÀM VĂN VẦN CUỐI NĂM
Next: 17 THÁNG 2 NGÀY DZÌ DZẬY?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

- "Tô Hải Library" không chịu trách nhiệm về comment của bạn đọc.
- Hoan nghênh bạn đọc góp ý sát chủ đề mỗi Entry. Các comment "lạc đề" dù vô tình hay cố ý đều bị từ chối mà không cần báo trước.