Blog này là của một nhân chứng lịch sử đã 62 năm sống trong lừa dối và đi lừa dối mọi người. Blog này chỉ có nói lên sự thật, sự thật và sự thật. Blog tôi dành cho những người trẻ, hãy đọc và suy nghĩ về những gì mình đang chứng kiến trong cuộc sống....! không dành cho những kẻ HÈN, nghĩ một đằng làm một nẻo. Cấm những kẻ cơ hội, những tên phản động với Tổ Quốc tôi vào đây nói bậy!

Thứ Bảy, 20 tháng 11, 2010

DU KÍCH KÍ SỐ 20

DU KÍCH KÍ SỐ 20
Sep 29, '09 9:11 AM

XIN LỖI ÔNG CÔNG, TÔI PHẢN BIỆN

Chờ mãi không thấy ai lên tiếng, tớ đành… “múa rìu qua mắt Đảng viên kỳ cựu” mà phản biện một phần những tài liệu của các ông Đặng Quốc Bảo, Tống Văn Công được các trang mạng đăng đi đăng lại và được ông (hay bà Tâm Viêt nào đó) “oánh” túi bụi, đội cho các cái mũ chết người trên báo Q.D.N.D, như sau:

Tớ đặc biêt chú ý, đọc đi, đọc lại các bài “luận án”có một không hai của hai ông và thấy càng sáng tỏ,… sau một rừng phân tích, phản biện, tổng hợp từ lý luận đến thực tế, hai ông đều tỏ rõ thái độ lập trường của một ĐẢNG VIÊN KỲ CỰU CỦA “ĐẢNG NGÀY XƯA” ĐANG CỐ GẮNG GIÚP ĐỠ, VẠCH ĐƯỜNG CHO “ĐẢNG HÔM NAY” LÀM SAO HOÀN THIỆN MÌNH ĐỂ TIẾP TỤC LÃNH ĐẠO DÂN TỘC… tới xã hội công bằng,ấm no,hạnh phúc…

Giấy trắng mực đen còn đó… ông  Đặng Quốc Bảo  thì… “kính gửi” các người đàn em đang lãnh đạo các ông rằng “các chú sai thế này, sai thế nọ… rằng thì là… ný nuận thế này nhưng thực tế phải thế kia… Để rồi cuối cùng là… “mong các đồng chí sẽ thế này,thế nọ”… Còn ông CÔNG thì vào đề ngay bằng cái tít  ĐỔI MỚI ĐẢNG TRÁNH NGUY CƠ XỤP ĐỔ”!?

Mục đích các bài viết của các ông rõ ràng muốn Đảng không xụp đổ mà “mách nước” cho các đàn em của các ông phải làm thế này, phảỉ… sửa thế nọ… và nổi bật nhất vẫn là đề cao công lao to lớn của Đảng trong “quá khứ oai hùng”, có công với dân với nước nên được dân tin cậy” (!)… Còn những cái sai dù sai hơn cả CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT, tịch thu đất đai, nhà cửa, xí nghiệp tư nhân, đẩy hơn 3 triệu đồng bào vào con đường của một dân tộc bị di   về phía “kẻ thù”, không bao giờ có thể hòa giải được… thì các ông… lờ tịt… mà chỉ nói đến cái sai trước mắt là hai nạn “ngoại xâm” và “nội xâm”. Ngay cả những cái “thế mạnh” và “thế yếu” mà Đảng của các ông đang cần phải phát huy và sửa chữa… do các ông nêu ra thì… cũng đầy… mâu thuẫn! Tôi có thể cãi nhau với các ông mặt đối mặt cả ngaỳ, cả tháng, cả năm, vì thưa các ông:

1- Các ông vẫn dựa trên phương pháp luận của những người “được phép nói” mà không sợ bị bắt nóng, bị lên tivi, nhận tội… vì rõ ràng là các ông đang góp ý xây dựng Đảng để… “Đảng sẽ cùng dân tộc đồng tiến tới tương lai vô cùng xán lạn” (trích câu kết luận của ông Công trong bài “Đổi mới Đảng để tránh nguy cơ xụp đổ”).

Chẳng hiểu sao mà đọc chỉ riêng cái tít và câu kết này thôi mà nhiều người lại có thể đưa các ông lên tận mây xanh của bầu trời cách mang triệt để? mà đăng đi đăng lại nhiều lần trên các trang mạng (?!), không một lời phê phán, bắt bẻ để đến nỗi nhiều người nhẹ dạ cả tin hua-ra  các ông  như thể… đã xuất hiện một Góobachốp, một Eltsine trên bầu trời Việt nam

2- Các ông lên án các chính sách “đổi mới nửa vời” và mách nước nên “từ bỏ vĩnh viễn Chủ Nghĩa Xã Hội” và “Đổi mới toàn diện” vì còn giữ cái đuôi này thì càng “khủng hoảng về ý thức hệ”.. bằng chính cái ý thức hệ không những đang khủng hoảng mà đã bị cả thế giới vứt vào sọt rác của lịch sử từ lâu rồi, nghĩa là cả thế giới và toàn dân Việt Nam đã biết hết cả rồi. Các ông là những người “nói hộ” cho đa số thầm lặng mà thôi. Còn với hàng chục triệu nạn nhân của của chủ nghĩa cộng sản (cả mới lẫn cũ), trong đó có cá nhân tôi thì, dù các ông có kể ra 3 hay 4 hay 5 hay 1000 “thế mạnh” của Đảng,cũng chỉ là những lý lẽ cù nhầy của những người đang cố ngoi đầu khỏi đầm lầy khủng hoảng ý thức hệ, cố bảo vệ những gì đã bị thực tế vạch trần ra là một… tà giáo, có tội với cả loài người chứ chẳng riêng gì với dân tộc Việt Nam, không hơn, không kém! Hơn nữa “Đảng ngày nay” làm gì có cái ý thức hệ gì mà theo? Mắc xít ư? Mao ít ư?...Tư bản chủ nghĩa đỏ ư? Chứng cớ là ông Công còn ngây thơ (hay giả vờ) như thời ông Góoc Ba Chốp tuyên bố “Perestroika và Glasnost chính là để có nhiều chủ nghĩa xã hội hơn!”....? Và đến khi, chủ nghĩa xã hội xụp đổ tan tành thì ông ta lại nói khác…! (nói gì thì cả thế giới đều biết sau “cái hôn tử thần” tặng Honếckơ trước giờ ông ta ra thẳng sân bay, bay về Máxcơva!

“Chủ nghĩa cộng sản là không thể thay đổi mà chỉ có …loại bỏ!” Lời tuyên bố của Eltsine này chắc hai ông không thể không biết! Tôi mong các ông nói dzậy mà không phải dzậy y như ông Góoc-ba thì may cho dân ta biết mấy!

Nhưng tôi hoàn toàn thất vọng khi đọc đến phần mách nước cho Đảng của ông Công:

1- Đổi tên Đảng, (như Đảng đàn em Campuchia), và cho phép Đãng Xã Hội và Dân Chủ (chắc không phải Đảng Dân chủ của ông Hoàng Minh Chính) được hoạt động trở lại…

2- Trở lại hiến pháp năm 1946! Riêng điều 4 của hiến pháp hiên nay ông Công xử dụng những cụm từ rất lạ (như “tầu lạ”) là… “luật hóa điều 4”!!? Chắc ông lo có nhiều đồng chí mới của ông …tự sát thật!

3- Riêng vấn đề ĐA ĐẢNG thì ông lại có cái sáng kiến Đa Đảng KIỂU LẠ ĐỜI: “Đảng ta nên học tập Đảng xã hôi Pháp năm 1920, tách ra thành hai Đảng (?!). Một Đảng “đối lập” có tên gì đó để thành lập một Đảng đối lập (!?)” vv… và vv… mà càng đọc càng thấy đúng là ông Công đang… khủng hoảng về ý thức hệ thật sự! Phải chăng ông vẫn muốn cầm chắc cái thẻ 50 tuổi Đảng của ông trong tay để …may ra…

Tiếc thay, tới giờ, vẫn chưa có ai phản biện cả cái mớ lý luận dài dòng nhưng cực kỳ… khủng hoảng này, kể cả lập trường, động cơ của các vị đang muốn “Đổi mới Đảng dể tránh nguy cơ xụp đổ”, (tên bài viết của ông Công) đã công khai và minh bạch cái góp ý đổi mới lạ lùng này cả!

Dù sao, tớ cũng xin hoan nghênh các ông ấy đã mạnh dạn nêu ra cái thực trạng kinh tế chính trị của nước ta và đều khẳng định PHẢI TỪ BỎ VĨNH VIỄN CHỦ NGHĨA XÃ HỘI, vạch ra hai cái họa NỘI XÂM và NGOẠI XÂM, không nể nang, sợ hãi. Nhưng LÀM GÌ? LÀM THẾ NÀO? thì tớ hoàn toàn thất vọng, trừ khi …trước khi phản biện các ông ấy cho ra một bản tuyên bố đại khái như sau:

Chúng tôi, có tên sau đây… tên, tuổi đảng, tuổi đời… chức “vụ… địa chỉ…
Trứoc tình hình… 1, 2, 3, 4,… nay tuyên bố: Đảng đang nắm chính quyền “đương thời mắc nhiều sai lầm nghiêm trọng như A, B ,C,… Z…, nay cùng “tuyên bố LY KHAI KHỎI ĐẢNG ĐỂ ĐƯỢC TRỞ VỀ ĐỨNG TRONG “HÀNG NGŨ NHÂN DÂN,…VÀ KHÔNG CHỊU TRÁCH NHIỆM GÌ “VỀ MỌI CHỦ TRƯƠNG CHÍNH SÁCH CỦA ĐẨNG CẦM QUYỀN “NỮA… rồi thì góp ý trên cương vị một công dân Việt Nam yêu cầu ĐẢNG VÀ NHÀ NƯỚC… A,B,C,D… Rồi cùng ký tên…

Đó mới là điều, tớ, một kẻ “lực bất tòng tâm” trước tình hình đất nước, mơ ước nhìn thấy những năm tháng cuối đời.

Lúc ấy, tớ mới thấy Tin Tưởng là: Đã có những cái ĐẦU TẦU có thể kéo cả nhân dân ta đi về một “tương lai xán lạn” thật sự. 
--------------------------

37 CommentsChronological   Reverse   Threaded
nguyenhoangnhatdang wrote on Sep 29, '09
càng đọc bài của bác , càng thấy " sáng ngời chân lý " !
songthu wrote on Sep 29, '09, edited on Sep 29, '09
Hoan hô bác đã nói hộ ...(cháu, và nhiều người khác). Hic! cháu đã nhìn thấy có "vấn đề" ở các bài ấy, nhưng "mô phật"! phải để bác nói thì mới có trọng lượng, không thì bị "dập chết toi ngay"... hơ hơ...2 tác giả ấy nói từ một góc độ khác hẳn người dân đen / và hãy còn quá "nhẹ hều như phủi bụi thôi à"....Bài ấy (của bác Công) đã cho quá nhiều đường rồi, ấy thế mà thiên hạ vẫn tưởng là đắng lắm sợ không hạp khẩu vị của Đ.....Thank you, sir.... Phản biện bây giờ chán lắm bác ạ, thế nên nhiều người biết thì biết vậy, nhưng rồi cũng ...lực bất tòng tâm thôi...

Chúc bác nhiều sức khỏe, và luôn được an vui trong tuổi xế chiều ..

PS : trích ý bác :"Đó mới là điều, tớ ,một kẻ “lực bất tòng tâm” trước tình hinh đất nước, mơ ước nhìn thấy những năm tháng cuối đời."

--> Vài lời thật lòng với bác ( Cháu kính bác như Cha, Chú ) : Bác đã tuổi cao, sức khỏe không được khả quan lắm để đóng góp thêm cho đất nước, nhưng dù vậy bác cũng đã làm hết sức mình những gì còn có thể làm được.Vậy là đáng quý lắm rồi, bác ạ !...Cháu vẫn ước ao như bác, như mọi người, lấy sự thật làm đầu, chỉ là mong tương lai con cháu mai này sẽ ngày một sáng sủa hơn đời ông cha chúng nó...
nguyenyenson wrote on Sep 29, '09
Cũng phải "tôn trọng sự khác biệt" bác Tô Hải ạ !
Quan điểm của bác Công, bác Bảo là vạch ra sai lầm của đảng để "bảo vệ đảng". Trong khi bác thì đang muốn đặt đảng ra "ngoài vòng pháp luật". Thế thì cứ việc phản biện cho...có phản biện, và đảng thì cứ việc tồn tại và ngồi xổm trên đầu mọi người...! Khổ thế...
xxuka wrote on Sep 29, '09
Mong lắm thay như~ng cái đâ`u tàu xuâ't hiê.n trươ'c khi Đảng dẫn dân ta đi ăn mày toàn tâ.p, Bác nhỉ?
tranminhdang wrote on Sep 29, '09
còn những người như bác đây thì cháu còn hy vọng...
vitgiaxauxi wrote on Sep 29, '09
Chỉ có những bài viết như bác Hải thế này mới đủ trọng lượng phản biện mà ko bị chụp cho "thế lực thù địch, diễn biến hoa 2bi2nh"..lật dổ đảng"...CHớ còn chờ ai nữa để mà phản biện lại bác CÔng , ông quẹo
thanhkhon wrote on Sep 29, '09
Có gì lạ đâu bác Tô Hải,ông Công bị "đá "ra ngoài,mất phần "ăn',ông ấy thừa lúc " ai đì ét " bị bóp họng,ông ấy lên tiếng "ai kêu tui đó" hy vọng kíếm thêm chút ít ..... ý mà....
lamphong72 wrote on Sep 29, '09
Bác Hải nói đúng tâm trạng và nguyện vọng của 80 triệu Đồng Bào rồi đấy, chỉ sai đối với những người đang ôm chân Tàu Cộng, nếu nhút nhích là mất cả mạng và mất chức tay sai, vinh hoa phú quý cũng mất theo. Tình báo tàu cộng đã cày sâu vào BCT/ ĐCSVN từ 1986 và rỏ nhất kể từ khi 1991 khi Liên Xô xụp đổ. TBT Nông Đức Mạnh không mạnh nhưng sau lưng Nông Đức rất mạnh rỏ ràng 2 nhiệm kỳ ngôi vi yên như bàn thạch. Ông Võ Văn Kiệt mở miệng mà không trúng là bị thuốc ngay. Cac cấp tướng lảnh QĐND đã được thay dần cho hợp với Tàu Cộng. Mới đây, truyền thông nước Đức đã đề cập Tàu cộng đã tung ra hơn 60000 tình báo khắp thế giới, còn Việt Nam thì khỏi nói. Cái nhục mới đây là ngay cả Hội LH Phụ Nữ VN nịnh hết cở , phải treo băng rôn chử thật to chào mừng ngày Quốc Khánh Trung Quốc là biết rỏ, hình ảnh 300 công nhân tàu cộng hống hách vây đánh 1 làng Việt Nam như là chổ không có chính quyền VN. ĐCSVN không còn trong mắt của Dân Viêt Nam kể từ nay đừng nên khuyên nữa , xin thưa với quý vị Đảng Viên lão thành nắm rỏ tình thế hiện nay mà cổ võ cho những ngưới yêu nước VN thì tốt hơn.
fbuis wrote on Sep 29, '09
Nói chuyện cứu đảng của mấy ông đảng viên như chuyện chửa bệnh bằng cách «thoa» dầu cù-là!

Hiện trạng đất nước hiện nay với những tha hoá do đảng gây ra đã là một khối ung thư khổng lồ cần cắt bỏ để cứu bệnh nhân – không thể vừa thoa dầu làm giảm đau cho người bệnh vừa giử cái khối ung thư ấy!
chickenrunner wrote on Sep 29, '09
dạo này trên báo chí nhắc nhìu tới Dân Chủ lắm, có mấy giáo sư nói thẳng nà: "VN chưa có dân chủ" , được đăng lồng lộng trên Tuổi Trẻ và VNN hí hí
menam0 wrote on Sep 29, '09
Túm lại là phải thay đổi Đảng thì mới được hả bác :)
babanh wrote on Sep 29, '09
Lão gia còn sắc lắm. Phải như Eltsine tuyên bố mới may ra, chứ cứ quẩn quanh đổi mới lấy cũ cũng bằng thừa.
penseenguyen wrote on Sep 29, '09
Cafe ông Công, ông Bảo pha đem dâng vua, vua chẳng thèm liếc nhìn hay hít, ngửi... Cái ông mượn danh Tâm Việt ( lòng dân Việt đều như ông thì đem thân đi làm nô lệ hết rồi), dù chả là cái đinh rỉ gì, chẳng nằm trong "danh sách đại biểu, khách mời" uống cafe, thì lại la làng lên là cafe đắng quá không thể uống được, lại vu cho các ông này tội "đầu độc". Bác TH lại là lên: tao thấy 2 ông này đã đổ cả ký đường vô ly cafe. he he...
Giờ người ta chả thèm uống cafe, dù nhiều hay ít đường bác ạ. Người ta thích say sưa bằng Mao đài và tẩm bổ bằng thuốc Bắc, để sống lâu mà tiếp tục say sưa!
Chúc bác sống lâu và tiếp tục uống cafe không đường.
langduxyz wrote on Sep 30, '09
Có nhiều người (hình như là những Đảng viên sống bằng ô dù) chỉ muốn Đảng rửa từ vai trở xuống, còn "đầu Đảng" chỉ "mông má" lại cho "hợp thời cuộc" tí, dù có là "lưỡng thủ" [quái nhân]. Nhưng thực lòng mà nói, bác Công cũng "đởm lược, hùng tâm" lắm lắm mới lên tiếng sau một loạt vụ gọi là "CA đang đêm gõ cửa ghé thăm nhà".
Cuộc chiến thầm lặng giữa hơn 80 triệu nhân dân và mười mấy ủy viên BCT càng lúc càng ra chỗ sáng và càng lúc càng gay cấn...
banconong wrote on Sep 30, '09
bác cũng thấy rõ 2 ông ấy vẫn còn đầy tư tưởng phong kiến - công thần trong não bộ mà.
hi hi 2 ông ấy được học tư tưởng Vô sản Chuyên chính hơn 50 năm nhưng chắc chưa đủ đô nên cái nền phong kiến còn nguyên xi
songthu wrote on Sep 30, '09
Ngày mai trời lại sáng ...
tamhien wrote on Sep 30, '09
Kính thăm anh, theo Tâm Hiền biết thì pen name Tâm Việt là của GS Nguyễn Ngọc Bích (Nghị Hội Người Việt).
Chúc anh được nhiều sức khỏe. TH
sodua wrote on Sep 30, '09
Nồi canh đã hỏng thì chỉ có đem đổ chứ chữa được gì nữa. Enxin nguyên là cộng sản gộc còn nói vậy nữa là...
niemtintc wrote on Sep 30, '09
Bác à, nói thì dễ, thấy bùi tai là được. Nhưng làm sao để ổn định đất nước mới chuyện khó. Chuyện điều hành đất nước không hề đơn giản, không thể ngày một ngày hai. Bác có kế sách gì chăng? Có ông Trương Thu D.. gì đó bảo nước mình đang thiếu anh hùng !!!
sommaind wrote on Sep 30, '09
Những người công sản mà dám đứng ra nói tiếng nói của lương tâm mình mà không sợ bị các đồng chí của mình trù dập đã là quý.
Comment deleted at the request of the author.
nguoidavang wrote on Sep 30, '09
Bac noi dung lam. con nguong mo bac
Comment deleted at the request of the author.
focker27 wrote on Sep 30, '09
Wow Bac viet hay qua. Ngay nao Con cung ghe vao tham Bac, va don xem nhung hoi ky cua Bac viet, Phai chi nhung ong nanh dao Vietnam minh, co duoc 1 nguoi, co cach nhin nhu bac, thi do biet may. Cam thay buon cho dan toc va que huong minh qua. Dung la luc bat tong tam.Chuc Bac sinh nhat vui ve.
nguoivietnam475 wrote on Sep 30, '09
Vui mừng thấy bác Tô Hải tiếp tục chơi du kích. Xin chúc bác dồi
dào sức khỏe để tiếp tục đánh du kích dài dài vì "cấp trên" chưa
giải tỏa ( và có lẻ chẳng bao giờ muốn giải tỏa) lịnh bao vây bác.
nguoivietnam475 wrote on Sep 30, '09

“Chủ nghĩa cộng sản là không thể thay đổi mà chỉ có …loại bỏ!”
------------
Câu nầy rất ý nghỉa và thực tế nhất trong bài viết của Tô Hải để trả lời cho bất cứ ai còn mơ mộng đề nghị ý kiến đổi mới và "trân trọng kính dâng" lên 15 ông vua để ngai vàng ĐCS khỏi bị xụp đổ.
Xe củ quá rồi hảy liệng đi đừng xài nửa nếu không có ngày phải
vào nghỉa địa
nguoivietnam475 wrote on Sep 30, '09
THÂN PHẬN CON NỢ VIỆT NAM
TRƯỚC CHỦ NỢ TRUNG QUỐC
Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế
UNICODE: http://viettudan.net
Geneva, 24.09.2009


Cách đây chừng trên 20 năm, có phong trào các nước đã Kỹ nghệ hóa MUA NỢ lại các nước nghèo chưa mở mang ở Phi Châu và Nam Mỹ. Khi Chính quyền những nước nghèo có những món nợ chồng chất, họ tìm cách bán những món nợ ấy. Phải chăng việc các nước giầu mua nợ (nhận nợ dùm) là một hành động bác ái, thương người ?
Về tiền bạc, rất hiếm người hoặc không có ai dễ dàng trở thành mạnh thường quân mà không có hậu ý. Cái hậu ý ở đây là bắt con nợ phải nhường những nguồn lợi Kinh tế lớn gấp mấy lần giá trị của món nọ mà họ mua dùm.

Tôi xin kể ra đây một tỉ dụ cụ thể để dễ hiểu. Cách đây 20 năm, tôi làm Cố vấn Tài chánh cho Group BONGO tại Congo. Sang Brazaville, tôi chứng kiến một Hợp đồng Mua Nợ giữa Nhật và Congo. Chính phủ Congo không có tiền để trả nợ. Một Công ty lớn của Nhật mua lại món nợ ấy với điều kiện là Chính phủ Congo nhường cho Công ty Nhật cả một vùng rừng phía Bắc nước Congo để Nhật khai thác gỗ qúy. Đối với Chính phủ Congo, thì đây là việc họ làm với Nhật mà Dân chúng không biết gì cả. Có thể Chính phủ còn nói với Dân rằng đây là việc khai thác tài nguyên rừng mà người Nhật làm ích lợi cho xứ sở.


Việt Nam con nợ của Tầu

Tại Việt Nam, chúng ta cũng thường nghe trong dân gian có những chuyện con nợ nghèo quá, phải gả chính con gái nhỏ để làm vợ cho chủ nợ.

CSVN, trong những năm gần đây, thiếu hụt Ngân sách trầm trọng. Cuộc Khủng hỏang Tài chánh/ Kinh tế Thế giới làm cho đầu tư nước ngòai thụt xuống 82%(Tài liệu:Bài viết của phóng viên Asia Sentinel Consulting). Xuất cảng hàng hóa giảm 60%. Ngay cả giữa Trung quốc và Việt Nam, cán cân thương mại cũng thua lỗ: Năm 2008, Việt Nam xuất cảng sang Trung quốc trị giá USD.4 tỉ, trong khi đó nhập cảng từ Trung quốc tới USD.15 tỉ.

Việt Nam muốn đi vay nợ từ những nước khác, nhưng trong hòan cảnh Khủng hỏang Tài chánh/Kinh tế, các nước khác cũng gặp khó khăn, làm sao cho vay được. Trong hòan cảnh như vậy, chỉ còn đi làm đầy tớ cho Tầu, bán cả vợ con cho Tầu để nhận làm con nợ.


Tầu là chủ nợ cho Việt Nam

Chủ nợ thường có những lo lắng về trường hợp con nợ ăn qụyt. Ơû đọan trên, chúng tôi nói rằng nhiều nước, nhất là Tây phương, rất ngại ngùng cho Việt Nam vay nợ, một phần là vì cuộc Khủng hỏang hiện nay, nhưng một phần quan trọng nữa là sợ CSVN qụyt nợ. Làm trong lãnh vực Tài chánh, chúng tôi đã nghe một số Ngân hàng gia nói rằng họ có thể cho Phi châu vay, nhưng nói đến cho Việt Nam vay, thì họ rất lo ngại. Cái lý do là nếu Việt Nam ăn qụyt, thì họ khó kiện cáo về luật lệ đối với Việt Nam.

Ngược lại, Trung quốc sẵn sàng cho Việt Nam vay nợ vì họ có những thuận lợi chắc chắn sau đây:

=> Trung quốc cho Việt Nam vay nợ không phải bằng tiền mặt, mà bàng hàng hóa và nhân công. Trung quốc đang cần xuất cảng hàng hóa, nhân công và thiết bị dư thừa.

=> Trung quốc bắt Việt Nam phải cho những nhượng địa để khái thác tài nguyên làm bảo chứng cho những món nợ mà họ cho vay. Trung quốc nắm phần chắc Việt Nam trả nợ trước bàng tài nguyên khi cho vay bằng hàng hóa mà họ muốn xuất cảng.

=> Trong trường hợp Việt Nam lật lọng muốn ăn qụyt nợ, thì Trung quốc có quân đội mạnh đã bao vây Biển và sát trên đất liền để tràn sang bắt phải trả nợ. Trung quốc không cần phải kiện cáo luật lệ gì với Việt Nam, mà dùng sức mạnh quân sự giải quyết.


Tương quan Chủ nợ—Con nợ

Không phải chỉ có tương quan hai CƠ CHẾ mà CSVN cần Tầu che chở, mà cái tương quan tệ hại nhất là giữa Con nợ mất hết độc lập và Chủ nợ hống hách chủ trương xâm lăng Việt Nam. Tương quan này cắt nghĩa:

(i) Tại sao Việt Nam dành cho Tầu khai thác tài nguyên;
(ii) Tại sao mất Biển Đông, Hòang Sa/Trường Sa mà không dám than;
(iii) Tại sao dành những Dự án cho Tầu;
(iv) Tại sao Ngư dân Việt Nam bị Tầu bắt mà không dám nói;
(v) Tại sao biết khai thác Bôxit Tây nguyên có hại mà vẫn cúi đầu để cho Tâu làm;
(vi) Tại sao nhân công Tầu tràn vào Việt Nam trong khi đó dân nghèo VN thất nghiệp;
(vii) Tại sao cấm giới trẻ VN không được tỏ lòng yêu nước;
(viii) Tại sao bắt những Blogers nói đụng đến Tầu;
(ix) Tại sao cấm những Trí thức Việt Nam như IDS phải câm miệng ?
Tất cả chỉ vì tính đê hèn, vô liêm xỉ, mất hết sĩ diện của con nợ CSVN trước chủ nợ Tầu luôn tìm mọi cách xâm lăng Việt Nam.


Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế
Geneva, 24.09.2009

dl672 wrote on Sep 30, '09
Co^ng lao to lo'n cua? dang? CSVN trong 30 nam [1945-1975] d/v Trungquoc la` da~ da'nh Pha'p duo^i? My~ cho Trungquoc nhung ma` "la`m on mang oa'n"...!!!
bacba wrote on Oct 1, '09
Phản biện cái chi mà viết chấm chấm quá trời, để người đọc tự phản biện hả bác.! Hay phản biện nữa vời..!
ainamquandenmuicamau wrote on Oct 1, '09
"Nhiet liet" chuc mung sinh nhat thu 83 cua ong To Hai. Chau co mot de nghi nho voi ong: Nguoi co trinh do nhu ong khong nen lam du kick, vi noi den du kick la gan nhu dong nghia voi that hoc, ma nen lam diep vien co ! Dai khai ong lay bi so nhu la Diep Vien Khong Khong .... Thay ; vi 007 da co nguoi lay truoc roi. Mong nhieu bai moi cua ong som duoc "bi mat trien khai" len day de tui con chau duoc "giao duc tu tuong" them chut chut! Kinh chuc ong suc khoe va su man tue.
kieutung8485 wrote on Oct 1, '09, edited on Oct 1, '09
Ai biet dia chi nha bac to hai bao em de em di tham bac y cai. Tinh hinh la em dang o Nha Trang ma.
hochimeo wrote on Oct 1, '09
Thế ra ông Tống văn Công chưa hết HÈN. Bài viết du kích kí 20 ày đã mở mắt cho tớ. Xin lỗi NSBT khi đã bộp chộp xếp ông Công vào "thằng hèn version 2".

Ông Ngô Nhân Dụng cũng viết một bài bình luận về là thư của ông Tống Văn Công, xin mời đọc:


Khi chất phế thải tan rữa (Ngô Nhân Dụng - Người Việt)

Như quý vị biết, chưa bắt đầu mùa Thu mà đã có nhiều nơi ở California đã xẩy ra nhiều trận cháy rừng, sở cứu hỏa phải lo vấn đề đó, cho nên mới có một bản tin trên báo L.A. Times. Ðọc bản tin này, tôi chợt nghĩ tới di hài của ông Hồ Chí Minh. Chỉ nghĩ thoáng qua thôi, vì nói đúng ra, tôi nghĩ tới tình trạng của đảng Cộng Sản Việt Nam hiện nay nhiều hơn.

Bản tin nói rằng khi những chất phế thải (thí dụ như phân) của loài vật tàn rữa thì nó sinh ra tình trạng rất bất ổn, bấp bênh (volatile). Phân và xác súc vật tan rữa phát sinh ra các loại khí, trong đó có khí mê tan (methane) có thể tích tụ lại ở những nơi không được gió thổi tới. Khi trời nóng quá loại khí bất ổn đó rất dễ bốc cháy và phát nổ, có thể gây ra nạn cháy rừng.

Nhưng khi đọc tin trên thì, tự nhiên không tránh được, tôi nhớ mới đọc bản tin nào đó mới nói cái di hài ông Hồ Chí Minh gần đây được các chuyên gia người Nga đem ra xét nghiệm lại vì sợ nó bị rữa nát nếu không được bảo trì đầy đủ. Nhưng ý nghĩ đó chỉ thoáng qua thôi; cái di hài của một người đã chết từ lâu không còn quan trọng nữa, điều đáng suy nghĩ hơn là tình trạng cái di sản mà Hồ Chí Minh còn để lại, là đảng Cộng Sản đang cai trị nước Việt Nam.

Gần đây cái đảng cầm quyền này có nhiều hành động rất lạ lùng. Họ nói năng cũng tỏ ra lúng túng, không còn giảo hoạt như những anh quản giáo lên lớp hồi xưa nữa. Họ giống như những người tâm thần bất định vậy. Làm sao mà cái mạng lưới chính thức của đảng “lãnh đạo nhà nước và xã hội” Việt Nam (theo điều 4 trong Hiến Pháp) mà lại hớ hênh viết những lời công nhận Hoàng Sa là lãnh thổ Trung Quốc, để cho tất cả những người Việt Nam biết chữ đều phải bất bình? Một người tỉnh táo thì nếu trong bụng có nghĩ như thế nhưng ngoài miệng cũng phải giả bộ nói cách khác để khỏi chọc tức, chọc giận các người Việt Nam còn yêu nước chứ? Ðây là một hiện tượng lạ. Người ta vẫn nói “Nói dối như Vẹm!” Bao nhiêu mánh khóe tuyên truyền do “Bác” dậy, họ quên hết rồi hay sao? Các cụ nói, “Hết khôn dồn ra dại” là như thế này chăng?

Một hành động có vẻ tâm thần bất định nữa là việc bắt bớ những người làm mạng lưới phê bình các chính sách của đảng đối với Trung Quốc trong những vụ Hoàng Sa hoặc Bô Xít. Cả thế giới bỗng nhiên biết tên những ông Ðiếu Cầy, Người Buôn Gió, cô Mẹ Nấm, vân vân. Làm gì mà phải cuống quít lên như vậy? Hàng trăm triệu người khắp thế giới người ta làm mạng, người ta vào mạng, vì nhu cầu tự nhiên và kỹ thuật sẵn sàng ở đó ai dùng cũng được. Làm sao mà bịt miệng được cái mạng lưới tin học đang như gió nổi lên khắp bốn phương trời này? Kế đến lại cái quyết định số 97 chi đó, bắt buộc các tổ chức nghiên cứu khoa học không được công bố các công trình của họ trước khi trình lên các cơ quan nhà nước! Ðúng là một quyết định tối dạ, ngu dốt, “phản khoa học, phản tiến bộ và phản dân chủ” như ông Tiến Sĩ Nguyễn Quang A nhận xét không oan chút nào. Những người tỉnh táo không làm như vậy, nhất là họ có thể làm cách khác đạt cùng một mục đích. Vì quyết định 97 này mà ai cũng phải công nhận là ông Nguyễn Tấn Dũng tính bịt miệng cả nước. Nhưng làm sao bịt được miệng cái mạng lưới toàn cầu?

Không phải chỉ những người lãnh đạo chóp bu trong đảng Cộng Sản mới luẩn quẩn. Cả những đảng viên về hưu còn rất nhiều thiện ý muốn giúp đảng tìm đường cho tai qua nạn khỏi cũng nghĩ quẩn lo quanh nữa. Ông Tống Văn Công, cựu tổng biên tập báo Lao Ðộng, đã viết một bức thư tha thiết kêu gọi đảng của ông thay đổi mạnh hơn nữa. Bức thư rất nhiệt thành, rất sắc bén, trừ một vài chỗ lẫn cẫn. Những lời ông phê bình đảng của ông đều rất đúng, ai cũng thấy như vậy cả. Nhưng các đề nghị của ông để “xây dựng đảng” thì nó không đâu vào đâu cả.

Thí dụ, cái tội lỗi lớn nhất gây ra tai họa cho nước Việt Nam là thể chế chính trị độc tài, ông Tống Văn Công cũng biết vậy. Nhưng ông không dám yêu cầu bỏ cái điều số 4 trong Hiến Pháp là căn bản của chế độ độc tài độc hại đó. Ông chỉ khép nép xin “luật hóa” điều 4 này. Nhưng bao nhiêu thứ luật mà đảng Cộng Sản đã đặt ra, từ Luật Cải Cách Ruộng Ðất do ông Hồ làm theo ý kiến các cố vấn Trung Quốc, làm xong rồi lại long trọng thông báo với đồng chí Stalin, cho tới Luật Báo chí của ông Nguyễn Tấn Dũng, đến quyết định số 97 gần đây, tất cả là những công trình biến quy tắc “chuyên chính” thành ra luật cả. Chưa đủ sao mà bây giờ còn “luật hóa” thêm cái gì nữa?

Bức thư của ông Tống Văn Công chứa rất nhiều tâm tư đáng kính trọng, tuy nhiên cách suy nghĩ vẫn là “lẫn,” như khi chúng ta nói các cụ già lẫm cẫm. Ông vẫn lập lại cái ý của nhiều đảng viên già: “Nếu như Bác còn sống.” Ý nói, nếu còn sống thế nào “Bác” là con người khôn ngoan sáng suốt cũng thi hành những đề nghị đổi mới mạnh bạo của ông. Nhưng cũng trong bức tâm thư đó, ông viết về những sai lầm của đảng Cộng Sản, có câu: “Tuy nhiên, vào đầu những năm 50 trở đi đã nảy mầm tai họa:

- Nhầm đồng minh giai đoạn là đồng minh chiến lược, trong khi Bắc Kinh từ đầu đã có ý đồ bành trướng của chủ nghĩa Ðại Hán.

- Ðường lối cách mạng uốn dần theo ý thức hệ cộng sản.”

Thế thì vào những năm 1950, 51 “Bác” của ông còn sống nhăn, còn đầy đủ sức khỏe và đóng vai trò quyết định, thì ai là kẻ gây ra những mầm tai họa này? Lúc đó “Bác” chỉ cần phán một câu, “Ðồng chí Stalin nói như vậy” là tất cả tất cả các cán bộ đảng viên phải im thin thít (ông Nguyễn Văn Trấn là một nhân chứng)! Thế thì ai là người làm cho “Ðường lối cách mạng uốn dần theo ý thức hệ cộng sản,” mà lại là thứ cộng sản kiểu Mao? Kẻ nào đã phạm lỗi “nhầm đồng minh giai đoạn là đồng minh chiến lược,” đưa hình ông Mao ông Xít (sau đổi thành ông Ma lăng cốp) lên bàn thờ bắt cả nước tôn sùng, thờ cao hơn hình ông bà ông vải? Ai là người lú lẫn không biết điều mà ông Tống Văn Công cho là ai cũng phải biết: “à trong khi Bắc Kinh từ đầu đã có ý đồ bành trướng của chủ nghĩa Ðại Hán?”

Thế thì “Bác” khôn ngoan sáng suốt hay là “Bác” cũng lú từ lâu rồi?

Ông Tống Văn Công còn đưa ra một giải pháp lạ lùng là chia đảng Cộng Sản thành hai đảng. Dân chúng Việt Nam sẽ được tự do bỏ phiếu chọn một trong hai đảng đó cho nắm quyền, còn đảng kia thua sẽ đóng vai đối lập. Tức là cái đảng hiện nay sẽ bầy ra trò bầu cử như chơi xóc đĩa, trong đó chẵn thì đảng cũng thắng, lẻ đảng cũng ăn! Nếu như thế thì tại sao không chia luôn ra làm ba đảng, bốn đảng cho nó có vẻ dân chủ hơn nữa? Ðọc những ý kiến như vậy thì chỉ muốn vỗ vai con người có Thiện Ý này, kêu lên: “Cụ lẫn rồi cụ ơi!”

Ngày xưa ông Nguyễn Khắc Viện đã thấy những tai hại mà đảng ông gây ra cho dân tộc, cho nên ông đã đề nghị đảng Cộng Sản trả lại quyền bầu chọn chính phủ cho dân Việt Nam, cho người khác cai trị, còn đảng của ông sẽ quay về lo việc đối lập, tranh đấu cho quyền lợi của dân. Ðề nghị của ông Nguyễn Khắc Viện rất không tưởng, nhưng cho thấy cái tâm lành của một nhà trí thức.

Có thể ông Tống Văn Công chủ trương chia đảng làm hai vì cũng “lẫn” như ông Nguyễn Minh Triết hồi ông sang Mỹ lần đầu. Hồi đó ông Triết bênh vực chế độ độc đảng ở Việt Nam, nói rằng mỗi nước có một tổ chức chính trị khác nhau. Ông còn hỏi tại sao nước Mỹ chọn chế độ “lưỡng đảng” chỉ có hai đảng thôi thì không bị ai chỉ trích hết? Ông Triết tưởng rằng luật lệ nước Mỹ chúng nó chỉ cho phép hai đảng chính trị hoạt động, còn thì cấm hết, không cho ai tranh giành với hai đảng Cộng Hòa và Dân Chủ! Trời đất ơi, dốt ơi là dốt! Ông không biết rằng mỗi lần bầu tổng thống ở Mỹ có hàng tá ứng cử viên, hàng chục đảng ra tranh giành! Hy vọng tháng tới này khi tới Mỹ gặp ông Obama ông Triết sẽ ít nói hơn, nếu không thì lại nhục cho cả nước Việt Nam lần nữa!

Nói chung, những suy nghĩ của một đảng viên lão thành như ông Tống Văn Công cũng luẩn quẩn như trong giới lãnh tụ đang cầm quyền. Chúng ta còn nhìn thấy tình trạng tinh thần hoảng loạn trong những tài liệu chính thức của đảng Cộng Sản Việt Nam về chủ trương đường lối của họ nữa. Tài liệu học tập các nghị quyết Hội Nghị Trung Ương 6, khóa 10, Nhà Xuất Bản Chính Trị Quốc Gia in năm 2008, trang 33 viết giải thích chủ trương kinh tế của đảng như thế này:

“Nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam là một nền kinh tế vừa tuân theo quy luật của kinh tế thị trường vừa chịu sự chi phối bởi các quy luật kinh tế của chủ nghĩa xã hội” (trích lại từ bức thư của ông Tống Văn Công, ông dẫn ra để chỉ trích là nó sai lầm).

Ðọc câu đó xong, chắc ông Tống Văn Công không cười. Nhưng chúng ta đọc thì có thể chợt thấy hiện ra hình ảnh một người bệnh tâm thần đi ngoài đường, lẩm nhẩm nói một mình: “Con bò là con bò. Con heo là con heo. Con bò heo vừa là con bò cũng vừa là con heo. Con heo bò vừa tuân theo quy luật của con bò mà cũng vừa chịu sự chi phối bởi các quy luật con heo! Mời quý khách xơi cho nó nóng!”

Ðó là sản phẩm của những đỉnh cao trí tuệ đang bị rữa từ bên trong, không còn tự làm chủ tâm thần mình nữa.

Khi những chất phế thải của loài thú tan rữa thì nó sinh ra các loại khí rất bất ổn, bất định. Có thể bốc cháy. Có thể nổ. Hình ảnh đó có gợi cho quý vị nghĩ tới tình trạng hiện nay của đảng Cộng Sản Việt Nam hay không?
nguoivietnam475 wrote on Oct 1, '09
Có người đã mô tả ĐCSVN hiện nay là một sinh vật có :
- Cái mặt và bốn chân là con hổ
- Cái óc là óc con bò
- Cái lổ tai là lổ tai trâu
Người đòi thường nói :
Dử như hổ
Ngu như bò
Nghểnh ngảng như lổ tai trâu (không thèm nghe người khác nói)
Ngẩm nghỉ lại thấy mô tả nầy cũng đúng.............
letlo wrote on Oct 1, '09
Đảng quang vinh tự cho mình tồn tại muôn năm làm sao mà chịu thay đổi được. Đợi đảng (với những cái đầu chóp bu đầy quyền lợi) thay đổi e như hái sao trên trời.
chanlachong wrote on Oct 3, '09
Rất đồng ý với ý kiến của bác. Vẫn còn sự bạc nhược trong văn của Tống Văn Công và hiểu biết về sự thật đằng sau của cái gọi là chiến thắng của ĐCS trong chiến tranh. Tinh thần dân tộc còn ..."hèn" và chưa dũng mãnh thì sẽ không thể vứt cái vỏ bọc chủ nghĩa CS để phát triển hùng mạnh sánh ngang vai cái nước văn minh được.
longdien1964 wrote on Oct 3, '09
Bài của nhạc sĩ Tô Hải rất có giá trị cho những ai muốn tìm hiểu mặt trái của lịch sử đã bị xuyên tạc quá nhiều.
ghetcs wrote on Oct 14, '09
Chào bác Tô Hải ,Cháu đã dành trọn một buổi chiều và gần một đêm để đọc những bài viết trên Blog của Bác và càng đọc cháu càng thấm thía và càng cảm thấy buồn ? Tuổi thanh niên của cháu cũng tràn đầy lý tưởng ,cũng mong muốn được "hiến thân "cho tổ quốc tươi đẹp có tên là Việt Nam này .Cháu hãnh diện (gia đình cháu cũng hãnh diện )khi Cháu xung phong đi bộ đội để bảo vệ tổ quốc khỏi tay bọn diệt chủng campuchia và được kết nạp vào đảng ngay trên chiến trường ?Nhưng sau khi về địa phương thì cháu đã thật sự thất vọng Cháu kg hiểu cái đảng vì mà người ta xâu xé nhau ghê quá ,tranh giành nhau ghê quá :"phê và tự phê "chỉ là cái dịp để những người cùng cánh thì ve vuốt lấy nhau kiểu "huề cả làng"còn ghét nhau thì người ta moi đủ chuyện cả chuyện bẩn thủi ,ngay cả chuyện vợ,chồng ngoại tình cũng đem ra bôi nhọ nhau nhằm triệt hạ đối phương ?quá chán nản cháu xin ra ngoài đi làm cho tây... và trong lý lịch kg bao giờ cháu nhắc đến chuyện mình là đảng viên nửa?
Vậy mà chạy trời kg khỏi nắng ,làm chung với cháu lại có một ông đảng viên mới chết chứ và cái ông này thì thôi :lúc nào cũng canh me ,mưa dầm thắm đất ,nâng người này hạ người nọ ...như cái cách mà cháu đả gặp ,thiệt hết sức đau dầu ? làm cháu nghĩ trời ơi mấy thằng cộng sản sao vây trời ?Đã vậy còn nói nhỏ vô lổ tai cháu :ông có muốn vô đảng kg ?chẳng lẽ cháu nói: tôi lại ông trời ơi! tôi sợ mấy ông lắm rôi
Đọc blog của Bác cháu cãm thây nhẹ bớt người !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

- "Tô Hải Library" không chịu trách nhiệm về comment của bạn đọc.
- Hoan nghênh bạn đọc góp ý sát chủ đề mỗi Entry. Các comment "lạc đề" dù vô tình hay cố ý đều bị từ chối mà không cần báo trước.