Blog này là của một nhân chứng lịch sử đã 62 năm sống trong lừa dối và đi lừa dối mọi người. Blog này chỉ có nói lên sự thật, sự thật và sự thật. Blog tôi dành cho những người trẻ, hãy đọc và suy nghĩ về những gì mình đang chứng kiến trong cuộc sống....! không dành cho những kẻ HÈN, nghĩ một đằng làm một nẻo. Cấm những kẻ cơ hội, những tên phản động với Tổ Quốc tôi vào đây nói bậy!

Thứ Bảy, 19 tháng 2, 2011

Phấn đấu ký số 38

Phấn đấu ký số 38


VÀI Ý KIẾN VỚI TÂN TRƯỞNG BAN TUYÊN GIÁO



Vẫn biết là ông Thế Huynh (thay Anh…) lâu nay chỉ quen phụ trách lãnh đạo có một tờ báo, nay được phân công nắm một chức trách lớn gấp ngàn lần: làm tổng tổng biên tập của gần 800 tờ báo, gần 200 cái Đài và Tivi cả nước.

Và hơn thế nữa phụ trách nắm bắt tư tưởng, tình cảm và hướng dẫn cả gần 80 triệu cái đầu và con tim hướng theo những gì mà Đảng Ta đã vạch ra ...

Đó là điều cực cực khó nếu không nói là bất khả thi, là ảo tưởng …


Vẫn biết là người mới lên "thế huynh" Tô Huy Rứa trong một thời điểm mà lý luận cách mạng hiện hành đang bị khủng hoảng chưa từng thấy, mâu thuẫn ngay trong các nhà lý luận thậm chí chuyên gia lý luận Mác-Lê bậc thầy cũng…"ông nói chằng bà nói chuộc"….rất khó cho tuyên giáo hành nghề …

Vẫn biết là ông Huynh, ngay từ khi chưa chính thức được “thế” anh Rứa nhưng đã tranh anh Rứa trả lời dứt khoát trước báo chí trong và ngoài nước là: ”Việt Nam không có nhu cầu đa nguyên, đa đảng…” nên sớm nổi tiếng khắp thế giới chẳng kém gì câu: ”Dứt khoát ở Việt Nam không cho phép xuất bản báo chí tư nhân” của thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng….

Cho nên tôi, một người đã từng có 35 năm làm “lính tư tưởng-tình cảm”, nhưng không giữ nổi 4 kiên định như các vị thế chân, thay chân chúng tôi ngày nay ,…cố gắng theo dõi xem ông Thế Huynh (anh) sẽ hành động thế nào, chỉ đạo, xử lý thế nào với khối lượng truyền thông mênh mông mà Đảng Ta đã giao cho ông.

Nhưng với kinh nghiệm và nhận thức (cũ), với Đảng tính (cũ) để góp ý cho ông như sau:

I- Sự nhạy bén chính trị của ông đang còn khá non nớt!. Đặc biệt là chỉ đạo các phương tiện truyền thông vô cùng to lớn mà ông có trong tay.

a- Suốt thời gian qua cho tới nay, ông không có một chỉ đạo nào về những cuộc nổi dậy của vùng Bắc Phi và Trung Đông nên các Đài, Tivi báo chí nào cũng đưa tin vào giờ vàng hoặc không trang đầu cũng là trang cuối, với những hình ảnh to tổ đùng rất..kích thích sự…bắt chước của quần chúng. Nguy hiểm hơn nữa là: Đưa tin không bình luận, đồng loạt và liên tục gây nên một nhận thức ngay cho bản thân tôi là: Đảng ta (hay bộ phận nào, hay ai đó) hoan nghênh hành động này của nhân dân các nước đang vùng lên lật đổ những chính phủ độc tài, ngự trị lâu năm trên ngai vàng, tham nhũng, gia đình trị….?

Dù bận gì ông Huynh cũng nên đọc lại những cái tít to đầy gợi ý, có tính chất khẩu hiệu, động viên, hô hào được đăng trên các tờ báo do ông lãnh đao hai tuần gần đây để thấy cái sự mất cảnh giác đã bị các “thế lực thù địch” lợi dụng ra sao (bỏ qua các trang mạng, các đài, báo, web, blog “xấu”):

- Hội chứng “Hoa Lài”.

- Thần tượng bị lật đổ.

- Biểu tình ở Trung Đông, nhiều chính phủ đã nhượng bộ.

- Xụp đổ vì tham nhũng và bất công xã hội.

- Trung Đông bị kích động bởi phong trào biểu tình chống chính phủ.



Tất cả những bản tin chi tiết này chưa bao giờ được khai thác với tần số lớn như vậy. Có thật đó chỉ là giới thiệu, đưa tin một cách “vô tư”?

Xin giới thiệu một bài “Thần tượng bị lật đổ” đăng trên “Tuổi Trẻ” ngày 13/2/2011:

Cả phần đầu người viết dành để ngợi ca quá trình Mubarak trở thành “người hùng” của Nhân Dân Ai Cập từ khi là một sĩ quan trẻ tốt nghiệp Học Viện Quân sự danh tiếng Frounzé (Liên Sô cũ)về rồi đứng đầu một nhà nước giầu tài nguyên, được nhiều cường quốc quý trọng tới lúc hãnh tiến trở thành độc tài tham nhũng, không chịu trao quyền lực cho bất cứ ai ngoài con trai Gamal, dù đã 83 tuổi…Riêng đoạn kết thì tác giả dùng toàn từ, nhóm từ, cách phê phán của báo chí Việt Nam đương đại để vạch tội ông ta! Ví dụ: ”Ông Moubarak có vẻ quá tự tin vào “sự ổn định chính trị”….”, ông cũng quá mơ hồ về lòng dân, khi cứ nghĩ mình vẫn còn là thần tượng trong trái tim, khối óc của họ. Ông cho là chỉ có những “lực lượng thù địch” và “ngoại bang” chống lại ông…”, và rồi kết luận đanh thép: ”Anh hùng của nhân dân ngày nào bị chính nhân dân lật đổ hôm nay như thế đấy!”

Tôi không tin anh Huynh đọc mà không thấy THÁI ĐỘ CỦA NGƯỜI VIẾT, NGƯỜI BÌNH LUẬN NHỮNG CUỘC NỔI DẬY Ở TRUNG ĐÔNG, BẮC PHI CHẲNG HỀ VÔ TƯ MỘT LY ÔNG CỤ NÀO!

Nhưng uốn nắn ra sao đây xem chừng cái bằng tiến sỹ báo chí chưa đủ để anh chỉ đạo! Hay anh đồng ý như quan điểm của “Tạp chí cộng Sản” số 4 năm 2011 (cũng dưới sụ chỉ đạọ của anh) là :”Các cuộc nổi loạn vừa qua đều do bọn Đế Quấc (Anh, Mỹ….) trong bài “Ai đứng đằng sau các vụ nổi loạn ở châu Phi”??? mà trong đó 3 thủ phạm chính đã bị chỉ mặt đặt tên :

1- ”Những người anh em Hồi Giáo” nhiều năm “ăn nằm” với….C.I.A và Tình báo Anh?!
2- Những trang mạng xã hội Faceboook, Twitter ?!

3- Những tổ chức phi chính phủ có những cái tên như “Ngôi Nhà Tự Do”, những “Viện quốc gia nghiên cứu quốc tế” của các Đảng Cộng Hoà và Dân chủ Hoa Kỳ ?!

Mặc dù đây là những phân tích và kết luận rất lạc lõng “chẳng giống ai” (ở thời điểm này) của một ông William Engdahl nào đó, nhưng “Tạp chí Cộng Sản” nơi chỉ đường cho hướng đi của toàn Đảng không thể nào không có trách nhiệm nếu vấp phải một cú “viện sỹ bịp” “V.N ngôi sao đang lên bịp", ”quảng cáo cho thủ tướng ta của hãng chế biến rác Đức” cũng…”bịp”….như mới vừa xảy ra với mấy tờ báo điện tử uy tín nhất của Đảng tới mức phải gỡ bài xuống -nhưng đã quá chậm!

Tóm lại, chỉ riêng vụ “thả nổi” các sự kiện nổi dậy của hàng loạt các nước toàn trị, độc tài, tham nhũng, gia đình trị ở các “nước bạn đáng xấu hổ của Hoa Kỳ” vừa qua, chứng tỏ Tân Trưởng Ban không thật “nhậy bén chính trị”, không học tập ngay "người bạn 4 tốt" là cấm tuyên truyền kể cả cấm truy cập ngay cả hai chữ Ai-Cập, cũng như mới hai hôm nay thôi Hilary Clinton gõ vào mạng gì bên ấy cũng bị từ chối!

Còn như nếu đó là chủ trương mở rộng cửa thông tin, không bắt chước nước ngoài thì …đúng là những điều tôi hy vọng đã đến !

II- Thiếu sâu sát, đồng bộ, chỉ đạo kịp thời về tư tưởng trước những sự cố hệ trọng, những sự cố tiêu cực do chính ta gây ra

Điển hình nhất là vụ “phá giá đồng bạc V.N” lần thứ ba -y hệt mấy lần đổi tiền trước, hôm trước báo chí nói “Không” thì hôm sau nói “Có”!

- Tại sao hôm trước nói không điều chỉnh hôm sau điều chỉnh một phát tới 9,3 %?

- Tại sao đang trong thời kỳ “tiếp tục bù giá cho xăng” đã có nhiều bài trên “báo ta” báo trước cho bọn đầu cơ “Xăng sẽ tăng giá từ 13 đến 18% từ ngày 1/3 dẫn đến hậu quả ngay ngày 9 Tết đã có hiện tượng cây xăng đóng cửa, hoặc mở cửa thì bán nhỏ giọt? Theo sau Xăng là ông Điện, ông Than, ông Nước, ông Giao Thông vận tải…ông nào cũng nêu ngàn lý do để tăng giá “sắp tới”…Báo chí đều tung tin búa xua, làm lộ bí mật, làm lợi cho bọn đầu cơ tích trữ găm hàng?

- Tại sao “báo ta” cứ tung lên những cuộc phỏng vấn các “nhà kinh tế học”, các vị “nguyên “nọ, “nguyên” kia, mà khối vị nói “trắng”, khối vị nói “đen”, và không ít vị “trả lời để chẳng nói lên điều gì” (chắc vì lo bị chụp cho cái mũ “có ý đồ xấu”), làm cho người dân “đã hoang mang lại càng hoang mang” hoặc nói như mấy bác Nhân Văn xưa: “lạc quan cũng sai, bi quan cũng sai, chỉ hoang mang là đúng nhất!”.

Lắm thứ khen, chê về cú phá giá đồng bạc mạnh nhất đầu năm con Mèo khác nhau đến nỗi hiền lành như giáo sư Trần Hữu Dũng cũng phải thốt lên: ”Ông Vũ viết Ngoạn nói thế này, ông Bùi Kiến Thành nói thế kia, ông Cao Sỹ Kiêm nói thế nọ ….Chuyện ấy (giá cả, tỉ giá, lãi xuất) hỏng bét vì mấy ông “quân sư quạt mo””!

- Tại sao lại có hiện tượng cùng trong một số báo, cùng một Đài Tivi, các tuyên bố, phân tích, phê phán, kết luận đầy những thứ rối rắm “trống đánh xuôi kèn thổi ngược”? Cụ thể là chỉ trên trang 3 báo Tuổi Trẻ ngày 19/2 , có bài phát biểu của chủ nhiệm Uỷ ban Tư Pháp Lê thị Thu Ba báo động về sự đổ vỡ giây chuyền do tăng tỷ lệ lãi xuất” thì bên cạnh lại có bài “Ngân hàng lãi to hơn dự kiến”(???), bên cạnh những ý kiến “cắt giảm chi tiêu”, “chỉ đầu tư cho những công trình, dự án đặc biệt cần thiết” của ông Vũ Văn Ninh thì chềnh ềnh một cái tít chữ lớn "ĐỀ XUẤT XÂY QUẢNG TRƯỜNG THỦ THIÊM" có sức chứa 1,8 triệu người rộng tới 20 ha! (đủ sức chứa toàn bộ cư dân từ 18 đến 48 của thành phố dự lễ kỷ niệm 30 tháng 4!). Bên cạnh đó là đủ thứ mỉa mai, biểu hiện hai mặt, ba, bốn mặt (équivoque) trên các bài “Giá cả nhảy múa”, ”Đi chợ cứ như bị móc túi!”, “Cách nào chống tăng giá”, ”Tối sách”…đánh mạnh vào nhận thức của người dân bình thường. Chẳng cách nào chống chế cho cái đường lối kinh tế của Đảng ta đang thành công tốt đẹp cả!

Còn ngồn ngộn cả núi vấn đề …“có vấn đề” như :

- Chỉ đạo bầu cử quốc hội, mà theo ông Lê Hiếu Đằng thì: Có nhiều điều vô lý, như chuyện thông qua tổ dân phố, như nói kê khai tài sản nhưng chưa bao giờ làm…

- Như “Lễ Hội có đóng dấu quốc gia” búa xua (vì có cán bộ cao cấp dự?)…nhưng càng ngày càng trở thành di sản đáng xấu hổ vì mọi sự buôn thần bán thánh, kiếm chác, chụp giật.

- Như chuyện nên hay không nên kỷ niệm (dù chỉ là một bài bình luận nhỏ, không động chạm ai) nhưng khỏi chạnh lòng hàng triệu người có con em đã hy sinh ở biên giới tháng 2 năm 1979? Lãnh đạo tư tưởng không thể nào không nắm được tâm lý của những con người như mẹ Liệt Sỹ Nguyễn Đình Chính mà báo Thanh Niên đã phải khéo léo dùng lời Mẹ để kể về sự hy sinh của con mình trước mũi súng của bọn…”Côn đồ” ( thật khổ cho người viết!). Thật cực kỳ vô lý khi báo chí thế giới và cả ở bên Tầu người ta không quên kể lại những sự kiện bi thảm của cuộc chiến tranh biên giới Việt Trung năm 1979 khi đến đúng ngày 17 tháng 2 mỗi năm (mà hầu hết đều đứng vào phía Ta).Vậy mà ta lại cứ theo lệnh ai mà chịu im như thóc vậy?

Tôi biết rằng đòi hỏi ở anh Huynh mới từ “tiến sỹ báo chí” phải làm cái việc “siêu tiến sỹ” vừa Tuyên vừa Giáo cho 87 triệu dân là “ cực kỳ… ảo tưởng! Tuy nhiên tôi vẫn hy vọng, với cái tuổi đời 58, với nhiều năm mặc áo lính, từng chứng kiến bao sự hy sinh, mất mát của đồng đội, với 2 khoá TƯ UV, nay lên Bộ Chính Trị có trong tay được nhiều quyền ăn nói hơn, biết đâu anh có thể qua thực tế cuộc sống mà góp sức đẩy mạnh “đổi mới chính trị cho kịp với đổi mới về kinh tế” (như nội dung Nghị Quyết ĐH XI vừa qua có ghi) thì nhân dân hoan hô vô cùng!

Xin gửi anh lời chào “Trung với nước, hiếu với dân” như khi chúng ta còn ở Bộ Đội ./.

6 nhận xét:

  1. Thưa bác, nhà em sợ các ông Tuyên huấn lắm. Bác đã đọc bài "Thảo phạt Ban tuyên huấn Trung ương"(Thảo phạt Trung tuyên bộ) của GS Tiêu Quốc Tiêu chưa? Theo ông này thì cái Ban gọi là "Tuyên huấn" ấy có nhiều "thành tích" ...trời không dung, đất không tha.

    Trả lờiXóa
  2. Nhà em gửi tiếp bác đường Link của bài viết "Thảo phạt Ban tuyên huấn Trung ương" của GS Tiêu Quốc Tiêu, nếu chưa đọc mời bác tham khảo:

    http://webcache.googleusercontent

    Trả lờiXóa
  3. Giọng văn cụ vẫn còn hay như nhạc. Uy lực của giọng văn thật sung mãng như tuổi thanh niên. Mong cụ sống lâu để con cháu còn học hỏi được những gì chân chính của một cuộc đời trải nghiệm

    Trả lờiXóa
  4. cái gì nhà nước sợ nhất, đó là tiếng nói dân chủ, cái gì bác và em sợ nhất,dĩ nhiên là bu cái đĩ rồi...

    Trả lờiXóa
  5. Chào Bác Hải !
    Bác già rồi mà vẫn cay .
    Nhìn cha Huynh thấy tràn đầy bất nhân rồi.

    Trả lờiXóa

- "Tô Hải Library" không chịu trách nhiệm về comment của bạn đọc.
- Hoan nghênh bạn đọc góp ý sát chủ đề mỗi Entry. Các comment "lạc đề" dù vô tình hay cố ý đều bị từ chối mà không cần báo trước.