Blog này là của một nhân chứng lịch sử đã 62 năm sống trong lừa dối và đi lừa dối mọi người. Blog này chỉ có nói lên sự thật, sự thật và sự thật. Blog tôi dành cho những người trẻ, hãy đọc và suy nghĩ về những gì mình đang chứng kiến trong cuộc sống....! không dành cho những kẻ HÈN, nghĩ một đằng làm một nẻo. Cấm những kẻ cơ hội, những tên phản động với Tổ Quốc tôi vào đây nói bậy!

Thứ Bảy, 20 tháng 11, 2010

PHẤN ĐẤU KÝ SỐ 1

....Đổi tên đảng, hay chia đảng làm đôi để có đảng đối lập như một số các đảng viên lão thành đã góp ý không quan trọng bằng điều lệ đảng trong đó điều quan trọng nhất là đảng của ai? Có phải của giai cấp công nhân nữa không và mục tiêu của đảng có còn là "đấu tranh này là trận cuối cùng” không?...

PHẤN ĐẤU KÝ SỐ 1 
Apr 24, 2010

 Kính gửi các vị lãnh đạo cao nhất

Đã 3 tuần rồi… không đ­ược phép ngồi…. không được phép đi lại… chỉ được phép nằm… Vậy mà nằm cả ngày cũng có cái lợi đấy : Năng suất đọc tin trên mạng bỗng dưng tăng gấp 2, gấp 3. Vốn ngoại ngữ tự nhiên được cải tiến, giàu có thêm nhiều từ ngữ về kinh tế, chính trị, xã hội lâu nay không biết (nhờ luôn có vài ba cuốn từ điển bên mình). Các đề tài gợi ý cho hàng trăm entries để viết nếu có sức khoẻ được như cách đây 2 năm. Vậy mà than ôi, đành phải ngậm đắng nuốt cay cho qua. Mà những vấn đề cho qua, xét cho cùng nói lắm mỏi mồm, viết lắm mỏi tay, ngồi máy tính lắm gãy thêm xương sống vì chẳng có một li tác dụng nào hết, ngoài việc “tự sướng” với mình khi đọc các comment hưởng ứng và phát triển “chủ đề“  của các friends ở năm châu bốn biển. Cho nên, hôm nay, tớ cố gắng nằm viết một vấn đề  mà tớ thấy “ngồ ngộ“, vớ vẩn nhưng lại cực kì quan trọng.
Vì nó quyết định cho mọi vấn đề,
- Không phải là chuyện bạo lực học đường
- Không phải là chuyện” nội xâm”
- Không phải là chuyện báo chí đảng “im lặng đáng sợ” trước vụ khiêu khích của con mẹ tiến sĩ dỏm chửi bố cả nước, nhổ toẹt vào lịch sử VN, họ Đỗ tên Bích chẳng khác chi một kẻ đưa ra lí thuyết mới về “quả đất hình vuông” để khiêu khích mọi người phải tiêu phí năng lựơng và thời gian vào việc chửi tay đôi, tay ba với nó (trừ báo Pháp Luật thành Hồ).
Không phải là chuyện ông Medvedev tuyên bố “Stalin là tên giết người” tại dịp họp báo nhân kỉ niệm vụ 22.000 sĩ quan và dân thường Balan bị giết cùng một lúc ở khu rừng Katyn để nhận tội thay cho những kẻ tiền nhiệm ông…
- Không phải chuyện ông Hồ Cẩm Đào khi thăm khu vực động đất ở Tân Cương đã lần đầu tiên công khai “phục hồi” Hồ Diệu Bang và được báo Le Monde và Nhân dân nhật báo Bắc Kinh đăng tải.
- Không phải hàng ngàn chuyện vô lí không có nhẽ khác nữa mà có viết lên thì chẳng qua cũng như…”nước đổ đầu vịt”!… (các friend thay tớ viết về nhưng chuyện này, hay lắm đấy).
   Tớ đã phát chán nên lần này xin phép các friends cho tớ được… đứng đắn gửi vài lời tâm huyết gửi các vị lãnh đạo cao nhất của đảng cộng sản Việt Nam, coi như hưởng ứng lời kêu gọi đóng góp ý kiến, xây dựng đảng của ông TBT đảng các ông ấy. Đó là:
       Nhân dịp khắp nơi các chi bộ đang “được phép” mở rộng dân chủ, thay đổi cơ cấu, thay máu lãnh đạo bằng các cháu 7x, 8x ngoan ngoãn, dễ bảo hơn mấy bác lắm tuổi đảng, nhiều ý kiến, hay tự diễn biến “từ bên trong và từ bên trên” nên tôi đề nghị như sau:
     1/ Đại hội đảng các cấp tự bầu chọn bí thư, phó bí thư, cấp uỷ lần này nên học tập Đảng Cộng Sản Trung Quốc mà bỏ ngay mấy ông Tây ngoại quốc râu ria xồm xoàm treo chềnh ềnh sau lưng chủ tịch đoàn đi! Lí do: nhỡ các cháu đảng viên trẻ tìm hiểu về 2 ông Tây này thì cái gọi là “lí luận cơ bản”, “tư tưởng khoa học” đường lối bất di bất dịch mà các vị ấy vạch ra, các cháu đảng viên trẻ (ngày nay đều có học vấn cao hơn thời 40-50), sẽ trắng mắt ra vì thấy là hai ông Tây này đều… nói xạo và những người “kiên quyết đi theo con đường 2 ông” cũng là nói xạo nốt.
     2/ Cũng học tập Trung Quốc nước bạn” 4 tốt 16 chữ vàng”, đảng nên có đường lối gì đó giống như “3 đại diện” của họ dù tên vẫn là đảng cộng sản nhưng trong ruột thì  là đảng của toàn dân, đặc biệt của những người có trí thức và sản xuất ra nhiều của cải cho đất nước.
     3/ Đảng nên mời một số những “kẻ thù cũ” như mấy ông thủ tướng, phó thủ tướng,bộ trưởng,các nhà khoa học, các nhà tư bản thứ thiệt (loại chú Nguyễn bảo Hoàng) của chế độ miền Nam cũ trở về nước (đã có sẵn ông Cao Kỳ rồi đó) và giao cho họ những chức vụ như phó chủ tịch quốc hội, phó thủ tướng, thứ trưởng, viện trưởng như nước bạn đã làm với chính quyền Đài Loan, thậm chí kết nạp cả những nhà khoa học Hoa kiều vào đảng, cơ cấu họ vào trung ương càng tốt! Cái này thì “nước bạn bốn tốt” đã làm từ lâu rồi.
   4/ Đổi tên đảng, hay chia đảng làm đôi để có đảng đối lập như một số các đảng viên lão thành đã góp ý không quan trọng bằng điều lệ đảng trong đó điều quan trọng nhất là đảng của ai? Có phải của giai cấp công nhân nữa không và mục tiêu của đảng có còn là "đấu tranh này là trận cuối cùng” không? Có còn là “lành- té- na- xì -ồ- na- lớ -se- la- xà- hôi- tương lai”  (quốc tế ca) không? Có còn “bao nhiêu quyền lợi ắt qua tay mình” nữa không”?

http://rfvn.com/wp-content/uploads/2010/04/toiac-cs-marx.jpg

 Tượng Lênin tại Saint Pétersbourg đang được cần trục cẩu đi ngày 15/4/2010



Còn những điều kể trên, còn cố tuyên truyền ra rả những điều đã bị toàn thế giới vứt vào xọt rác lịch sử thì đảng ta vẫn chẳng khác gì cái thời năm 40, 50 khi đảng phát triển đại trà có khối ông đảng viên mới vừa bước vào phòng kết nạp (bí mật lúc bấy giờ) thấy treo ảnh 4 ông Tây Mác, Lê, Ăngen, Stalin vội vàng... chuồn mất! Chuyện thật đấy, có đăng trong kỉ yếu “Học tập” của đảng những năm 49, 50 đấy! Tiện đây, tôi cũng post lên vài tấm ảnh mới toanh để các vị suy nghĩ tại sao ở những nước sản sinh ra những “quái kiệt” này mà họ đối xử “tàn tệ” với mấy nhà lãnh đạo đầy tội lỗi của họ như thế. Đều là ảnh mới chụp, thậm chí họ bứng tượng Lênin ngay ở thành phố đã mất tên ông chỉ trước ngày kỉ niệm 140 năm ngày sinh của ông trước đúng 1 tuần thôi đấy!
 
Bài này t phi viết nm trong 3 ngày mi xong, kh thế đy!!!

2 nhận xét:

- "Tô Hải Library" không chịu trách nhiệm về comment của bạn đọc.
- Hoan nghênh bạn đọc góp ý sát chủ đề mỗi Entry. Các comment "lạc đề" dù vô tình hay cố ý đều bị từ chối mà không cần báo trước.