Blog này là của một nhân chứng lịch sử đã 62 năm sống trong lừa dối và đi lừa dối mọi người. Blog này chỉ có nói lên sự thật, sự thật và sự thật. Blog tôi dành cho những người trẻ, hãy đọc và suy nghĩ về những gì mình đang chứng kiến trong cuộc sống....! không dành cho những kẻ HÈN, nghĩ một đằng làm một nẻo. Cấm những kẻ cơ hội, những tên phản động với Tổ Quốc tôi vào đây nói bậy!

Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2012

Nhật ký mở: Lực bất tòng tâm mất rồi các bạn của tôi ơi!

Nhật ký mở: Lực bất tòng tâm mất rồi các bạn của tôi ơi!


TRONG CUỘC ĐỜI CÓ NGÀN VẠN ĐIỀU CAY ĐẮNG, CAY ĐẮNG NÀO BẰNG LỰC BẤT TÒNG TÂM?

Ngày 28 tháng 4/2012


- Tưởng rằng xin được về nhà sau khi thoát khỏi cơn mê để được tự do góp phần tiếng nói của mình trong những giờ phút “nước sôi lửa bỏng”, bạn-thù đã ngày càng rõ ràng, hết đường nhập nhèm đánh lận con đen...


- Tưởng rằng hai mặt trận giữa một hệ thống chánh tổng, lý trưởng, quan huyện, quan phủ, tổng đốc, công sứ, toàn quyền cùng các đội quân lê dương, khố xanh, khố đỏ, hiến binh, cảnh sát... đang ra sức bảo vệ quyền lợi cho vài trăm tên tài phiệt và gia đình họ hàng chúng, và một bên là những người nông dân, nông dân Việt đang ngày đêm bị chúng chiếm đoạt hết tài sản, sức lao động mà “càng được mùa thì lúa càng mất giá”...mà “lương tăng một thì tăng giá đòi lại hai”,...mà bắt buộc vẫn phải khen là “Chưa có bao giờ đời sống dân ta tuyệt vời như hôm nay!”...là “Đây là khát vọng đi lên XHCN của toàn dân”! Còn...”nói ngược lại ông ra lệnh bắt bỏ tù, cho công an đánh bỏ mẹ!”

Khủng bố! Khủng bố tinh thần, khủng bố bằng võ lực! Khủng bố các kiểu, cà-rốt –cây gậy chán rồi chăng? nên lần này sau khi dán băng keo các cái miệng lắm điều về vụ Tiên Lãng thì nay đến vụ Xuân Quan -Văn Giang “lực lượng thù địch” đã công khai trải cả ngàn quân đủ loại để tấn công nhân dân ủi đất, cướp ruộng đồng của dân để biến một vùng trồng cây cảnh nổi tiếng trở thành cái tên Ê-Cô-Pắc đậm đà bản sắc... ngoại lai, sửa soạn chỗ ăn chơi cho mấy người dân không phải là người Việt!?

Đấu tranh này là trận cuối cùng ai sẽ thắng ai? Ai sẽ tiêu diệt ai? Đã đến hồi rõ nét.

Ai do dân? Vì dân ? Ai coi dân là kẻ thù, chĩa súng vào dân cũng đã lộ mặt.

Ai thà mất hết chứ không chịu ngồi yên cũng đã bước đầu tập hợp thành lực lượng khiến kẻ thù của họ phải chùn tay...

Một đốm lửa! Hai đốm lửa...Từ Văn Giang, sang Hà Đông, vào Bình Định... đang như có gió căm hờn thổi bùng lên!


Đáng tiếc rằng, tới lúc này, do bị bưng bít, không ít người không hay biết gì về “cuộc đấu tranh này là trận cuối cùng” nên việc bùng lên ngọn lửa cách mạng của toàn dân chưa thể có ...Và nhân dân ta còn phải sống kiếp trâu, bò, lừa, dê,...còn bị lùa vào con đường 159 năm nữa mới.... bám đít được dân Singapore!

Đáng tiếc rằng không ít những kẻ biết tất cả ai là thù? Ai là địch? Ai cần ủng hộ? Ai cần đánh đổ nhưng phát ngôn ra một câu hay viết lên một giòng chữ thì ngậm mõm ăn tiền hoặc há miệng chờ sung cứ...”wait and see”! Chính bọn này là những kẻ cơ hội chính trị chứ chẳng ai khác.

Không phải là đáng tiếc mà là đáng phỉ nhổ là cái bọn, cho đến phút này, vẫn soen soét ngợi ca, vu cáo những người đứng về phía nông dân, công nhân... là nhưng "phần tử kích động nhằm lật đổ chính phủ", thậm chí quy chụp cho họ là lưc lượng thù địch, mặc xác họ là ai dù cách mạng lão thành đáng bậc cha ông, mặc cho họ là những giáo sư tiến sỹ, trí thức, văn nghệ sỹ thứ thiệt, mặc dù họ đầy mình huân chương, thân thể còn đầy dấu vết của những chiến trận, những dấu vết của khủng bố của tù đầy...
Trái lại những kẻ có tội với nhân dân chiếm đoạt đất đai, tài sản, phá của cải, bán tài nguyên, biến ngân hàng thành nơi buôn vàng buôn đô la, lộ bí mật thị trường chứng khoán để bắt tay nhau tích tụ tư bản...thì lại là những kẻ tự cử nhau điều khiển nền kinh tế nước nhà, bằng những học vị tự phong, những chức danh vô dụng, không một chút hiểu biết tối thiểu về chuyên môn!
Bọn chuyên bưng bô, bồi bút mạt hạng này chúng biết, biết cả đấy, nhưng vì ăn phải bả đồng tiền nên thi nhau hua ra, tụng kinh tán thưởng trên đài, trên báo, trên ti vi, như những “vầng dương sáng ngời” sắp được đưa lên ngang tầm ba cha- ông- cháu thằng Thành, thăng Ỉn, thằng Ủn bên Bắc Triều Tiên (mà vừa qua trong điện chúc mừng thằng Ủn, "vua" nước ta đã hân hoan vui mừng gọi là "ĐỒNG CHÍ"!)

* * *

Tình hình đất nước như thế, mà mình bị cái thằng thần chết nó cứ đùa dai với mình không cho mình góp ít nhất một vài tiếng, chỉ mặt đặt tên thằng nào, con nào đang là lực lượng thù địch với mình với nhân dân mình.
...... Mình định tranh thủ còn sức tàn sẽ viết một loạt entry về sự dứt khoát lập trường của mình lần này trước khi nhắm mắt...

Nhưng buồn thay không được nữa rồi! hai bàn tay mình nó run (*), điều khiển mũi tên con trỏ không chính xác nữa, thêm vaò đó về vấn đề tim mạch nó làm mình khó thở. Và tất nhiên đầu óc mình cũng kém tỉnh táo mất rồi! Còn lại vững vàng như bàn thạch chỉ là sự căm thù cùng với nhân dân bị phản bội!
.....Cho nên mình cố gắng viết nốt mấy giòng sau đây mong các bạn xa gần nếu đồng ý, hãy làm nốt giúp mình những phần mà mình “lực bất tòng tâm“ trong thời khắc lịch sử này:

1/RŨ BỎ TẤT CẢ MỌI QUAN NIỆM MÀ LÂU NAY NGƯỜI TA ĐÁNH LẬN BẰNG CÁCH GỌI CHÚNG TA LÀ LỰC LƯỢNG THÙ ĐỊCH! HÃY TREO CÁI BIỂN NÀY VÀO NGỰC NHỮNG KẺ ĐÃ DÀN QUÂN CƯỚP ĐẤT CỦA DÂN.

2/LOẠI TRỪ HOÀN TOÀN MẤY CHỮ CỘNG SẢN CHỦ NGHĨA RA KHỎI KHÁI NIỆM VÀ HÀNH ĐỘNG ĐẤU TRANH VÌ CÁI CHỦ NGHĨA MA QUÁI NÀY HIỆN NAY KHÔNG CÓ THẬT. NGƯỜI TA RÊU RAO CHÍNH LÀ ĐỂ CHÚNG TA ĐÁNH NHAU VỚI MỘT BÓNG MA MẤT THÌ GIỜ TỐN SƯC, PHÂN TÁN TƯ TƯỞNG TRƯỚC MỌI HIỆN TƯỢNG CẦN PHẢI CHĨA MŨI DÙI VÀO.


Với hai gợi ý mà mình cho là rất cơ bản để chuyển hướng viết lách cũng như đấu tranh cụ thể như biểu tình, trả lời trước tòa, vạch măt chỉ tên những kẻ đến phút này vẫn cắm đầu mút miếng xương thừa mà chủ nó vất ra để ngợi ca “công ơn trời biển“ của những kẻ mà nếu ở nước khác thì chỉ có lên đoạn đầu đài từ lâu.

Khổ quá các bạn ơi! Cơ hội chính trị đến nơi mà tôi không còn có khả năng nắm được! Đáng tiếc quá!
Các bạn trẻ hãy thay tôi nắm lấy cơ hội này.

(*) Entry này bác Hải gõ run quá, được có 1/3 thì khó thở nên phải nhờ “bà xã mổ cò” suốt cả buổi chiều mới xong mong các bạn thông cảm.

60 nhận xét:

  1. cám ơn cụ Tô Hải đã có rất nhiều bài viết cực hay về kinh tế chính trị XH VN thời trước và hiện nay.

    Cụ đã chiến đấu ( đúng nghĩa) tới hơi thở cuối cùng, để chỉ ra chính đảng CSVN là kẻ tội đồ của dân tộc VN, là lực cản lớn nhất để XH VN phát triển. Nhân dân VN, thế hệ trẻ VN phải có trách nhiệm bẩy vật cản đó xuống hố rác của lịch sử.

    Trả lờiXóa
  2. Kính chào bác ,mừng bác đã khỏe mạnh.
    Thưa bác ,còn em sau khi nhìn thấy cảnh sát đánh đập dân mình ,em chỉ muốn mình đi làm cách mạng giống cha ông ta ,giống bác ngày xưa ...để đánh lại bọn quan lại cường hào ác bá ,để bảo vệ dân .Dù có bị quy là phản động em cũng không hổ thẹn bác ạ .
    Kính bác sức khỏe ạ .

    Trả lờiXóa
  3. Bác đã chiến đấu cho đến những sức lực cuối cùng. Cảm động và yêu quý bác quá!

    Trả lờiXóa
  4. Bác cho cháu xin địa chỉ để đi thăm bác được không ạ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Phòng 6, tầng 11, chung cư Miếu Nổi,kênh N HIÊU lỘC.

      Xóa
  5. Thế là cái ông "thanh niên cụ" lại ngon lành rồi.Giời ơi bây giờ lại lôi kéo bà cụ bán bánh mì "phản động" nữa chứ. Cái lão này ghê thật..... Cứ thế bác nhá...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Láo nó vừa thôi nghe con, kẻ gẫy răng đó.

      Xóa
  6. ngay 30/04 toan dankeo ra duong loi co bon ban nuoc .hay bien bon chung lam xac uop het/long kieng ..o lang ho ..lam vien bao tang.toi ac cua mot lu nguoi da thu de con chau chung ta mai maidung bao gio buoc nhung buoc sai lam nhu the nua ...bac om chung chau lo so qua nay bac da ve nha ..cam on bac da con song....co len nha bac

    Trả lờiXóa
  7. Chú Tô Hải kính mến.

    Được tin chú đã đỡ ốm cháu rất mừng.

    Chú tuổi đã cao, sức khỏe không được dồi dào như trước nên chú cần phải nghỉ ngơi, tránh stress.

    Lời chú dặn chúng cháu ghi nhớ và nguyện làm theo.
    1.Kẻ thù của dân tộc ta chính là bè lũ bán nước, hại dân 14 con lợn bẩn thỉu và bè lũ bành trướng Bắc kinh.
    2.Đánh trúng mục tiêu là đám vua tập thể độc tài và không đánh vào cái bóng của 1 thây ma CNCS.

    Chú cố gắng giữ gìn sức khỏe, việc nước còn dài và còn nhiều khó khăn gian khổ. Nhưng cháu tin chắc rằng dân tộc ta sẽ vượt qua được giai đọan trầm luân này.

    Trả lờiXóa
  8. Chúc bác khỏe để tiếp tục cống hiến !!!

    Trả lờiXóa
  9. Học tập và làm việc theo tấm gương Nhạc sỹ Tô Hải. Chúc bác mạnh khỏe để viết tiếp, viết khỏe.

    Trả lờiXóa
  10. Vừa rồi nghe tin Nhạc sỹ Tô hải ốm mà chúng cháu thấy buồn và rất lo cho sức khỏe của bác. Nay lại được đọc bài của bác mà thấy vui, nhưng bác đã yếu như vậy mà còn cố gắng nói lên tiếng nói của mình và cho mọi người, chúng cháu rất cảm kích tấm lòng của bác. Nhưng bác hãy tạm dừng đi bác ơi! vì bác yếu như vậy, (nhưng trí tuệ bác vẫn rất minh mẫn) thì bác không nên cố, bởi đất nước còn bao người có thể tiếp bước bác. Chúng cháu cảm thấy mình thật đáng xấu hổ khi không dám nói ra những điều suy nghĩ. Có lẽ cũng phải chờ đến khi sắp sang thế giới bên kia mới lại dám nói ra. Thật tồi tệ phải không bác?
    Thôi, cháu mong bác khỏe mạnh, sống trên trăm tuổi như Cụ Giáp để được thấy ngày đất nước như được mong muốn của Bác. Kính bác!

    Trả lờiXóa
  11. Chủ nghĩa cộng sản giờ đây chỉ còn là cái thây ma. Nhân dân Nga và Đông Âu đã chôn vùi. Tuy nhiên ở Việt nam giới lãnh đạo còn tôn thờ cái thây ma đó chỉ vì bọn chúng tuy quá bất tài nhưng quá tham quyền cố vị, mặc cho nhân dân điêu linh, đất nước bị đe dọa. Đúng như cụ Tô Hải đã ngộ ra: Toàn dân phải hợp lực đánh vào đám "vua tập thể độc tài", chính là bộ CT, chứ không mất thì giờ, công sức đánh vào bóng ma CS. Đám này bị đánh tan thì bóng ma CS cũng biến mất.

    Trả lờiXóa
  12. Đáng ngại cho sức khỏe của cụ quá cụ ơi!
    Bằng tất cả lòng kính trọng, cháu cầu mong cụ còn tiếp tục "kháng chiến trường kì" thêm một thập niên nữa để nhìn đời ( dù trắng/đen cụ đã rõ quá rồi ! ).

    Trả lờiXóa
  13. Bác Tô hải ơi !
    Bác đừng vội ra đi nhé, phong trào dân chủ rất cần những người mạnh mẽ như bác

    Trả lờiXóa
  14. Sau năm 1975, với chính sách đất đai là sở hữu toàn dân, ở Miền nam, chính quyền CM, một mặt vận động hiến ruộng đất cho CM, mặt khác áp dụng cưỡng chế.... Đến 1978 CM lại chiếm đoạt các nhà máy, cửa hàng… của các công dân trong cái gọi là “cải tạo tự bản tư doanh” (!). Đúng là cướp không mồ hôi xương máu của nhân dân (của cải mà đồng bào MN có được là minh bạch). Nay lại áp dụng cơ chế thị trường định hướng XHCN (!) mà thực chất là lừa dối để trục lợi cho một nhóm lợi ích... thôi thì quan CM có đủ cả đất đai, nhà máy, biệt thự, xe hơi, tài khoản ở nước ngoài.... Thế mới biết đánh địa chủ, tư bản nay lại nảy nòi ra tư bản mới mà ta thường gọi là tư bản đỏ. Thật vô liêm sỉ!

    Trả lờiXóa
  15. Chú đừng quá lo lắng mà thêm mệt. Hiện nay có rất nhiều Anh Chị Em đang chia lửa với Chú.
    Chúc Chúc luôn bình an và mạnh khỏe để chờ ngày đất nước ta thật sự Giải Phóng.
    Kính.

    Trả lờiXóa
  16. Hàng nghìn năm sau vẫn khắc ghi ý chí của con người này. Ông là hiện thân của một cộng sản thứ thiệt, một con người mà chủ nghĩa cộng sản vẽ ra nhưng không làm, một lý tưởng mà hàng triệu mạng sống bị khước từ để cho một nhóm người hưởng lợi. Nhưng ông đã sống và chiến đấu như thế đấy. Ngàn đời sau vẫn nhắc tên ông. ÔNG NHÁT SỸ Ạ!

    Trả lờiXóa
  17. @James Patriot, bạn có thể tới nhà bác Tô Hải: lầu 11, phòng 6, lô G Chung cư Miếu Nổi, phường 3 quận Bình Thạnh, Saigon.

    Trả lờiXóa
  18. Con đường đảng dẫn dân đi
    Ba mươi năm ấy có gì khác xưa
    Bên đường ông lão đi bừa
    Là con ông cụ ngày xưa đi cày
    Quan quân vẫn happy day
    Lầu cao cửa rộng đọa đầy dân đen .

    Trả lờiXóa
  19. Bác Hải ơi !
    Bác hãy chữa bệnh bằng cách này . Đảm bảo hiệu quả sau 2-3 ngày . Không dùng thuốc .
    Mỗi ngày uống 1 quả dừa xiêm .
    Mỗi ngày ăn 50 gam nấm tai mèo ( xào , nấu canh , nấu miến ..)
    Mỗi ngày 50 gam đậu phụng luộc .
    Ăn ít thịt và cơm .
    Liên tục sau 3 tuần Bác sẽ thấy minh mẩn , dễ ngủ , mắt sáng hơn .
    Rất kính quí Bác .

    Trả lờiXóa
  20. Vô cùng cảm động, khi đọc lời kêu "bất lực" vì sức yếu, tuổi già và bệnh tật của Bác Tô Hải kính mến !
    Không gì có thể cưỡng lại quy luật tự nhiên, quy luật đời người : già thì phải yếu !
    Những bài viết , bài hát, những hành động vì Dân, vì nước của bác... đã là những cống hiến quý giá vô cùng rồi Bác Hải ạ !
    Già yếu thì phải nghỉ nhiều , bác hãy cứ nghỉ đi, kể cả vài tháng Bác không nghĩ, không biết gì đến thời cuộc nhố nhăng và đau khổ này... mọi người vẫn yêu quý , kính trọng, nhớ đến Bác !
    Là 1 người có hơn 60 năm sống ở miền Bắc VN, 2 năm gần đây, tôi mới biết đến trang loger đầy những tư liệu quý giá này của Bác Hải.. nhưng không biết nhều về Tin học- máy tính, mong sao có ai đó dạy cho cách phân loại, lưu trữ nhanh gọn tất cả những gì thuộc về Bác Hải... để khi rảnh rỗi, khi cần thì mở xem lại dễ dàng (?) !

    Vâng, thưa Bác Hải "nền tảng vững như bàn thạch" trước tiên của những người Dân bị tước đoạt hầu hết các quyền cơ bản, kể cả Đất đai ông bà để lại... là LÒNG CĂM THÙ lũ Ngụy quyền mới, bọn cường hào Đỏ ngu xuẩn và độc ác ! Đó là hậu quả do chính những người gọi là lãnh đạo Cộng sản gây ra , để lại cho xã hội ta !
    Kính chúc Bác Hải và Gia đình luôn khỏe mạnh, may mắn nhiều !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bác viết địa chỉ mail, tôi gửi bác trọn bộ Tô Hải từ đầu tới bài này (Đã biên tập trên Word)

      Xóa
    2. Mong bạn gửi cho mình với về địa chỉ:
      dowloaddowload1@gmail.com
      Cám ơn nhiều.
      Đoàn Trần

      Xóa
    3. Mong bạn cũng gửi cho tôi theo đia chỉ : trucngon123@gmail.com Xin cảm ơn

      Le van Hai

      Xóa
  21. (Xin mượn đất của bác Tô Hải để đăng những lời tâm tình hiền lành chân thật của 2 cựu đảng viên cọng sản DaLat)
    ------------------
    Làm cách mạng không phải để dựng nên một nhà nước độc tài-Phỏng vấn Huỳnh Nhật Hải, Huỳnh Nhật Tấn
    * * *
    LTC: Sau 37 năm dưới ách cộng sản độc tài, nay người gần hết Việt Nam đều ý thức rõ những bưng bít dối trá độc ác độc tài mà Việt cộng qua bàn tay của những Hồ chí Minh, Võ nguyên Giáp, Lê Duẩn, Lê đức Thọ đã đày con dân 2 miền vào cuốc chiến phi nghĩa (*)
    Đọc lại tâm tư của 2 cựu thanh niên miền Nam nghe theo lời đường mật cộng sản để rồi là "vô bưng" rồi là "chiến thắng trở về" rồi là "phấn đấu" và sau 13 năm đã sáng suốt nhận ra con đường mình đi là nẻo đường tà.
    Năm 1988, 2 ông quay về với dân tộc VN, viết đơn rút lui khỏi đảng CS.
    Những lời tâm huyết mà 2 ông bộc bạch qua Phỏng Vấn của bác sĩ Phạm Hồng Sơn ta sẽ đọc sau đây chính là lời minh nhiên của bao thế hệ người Việt Nam và tới nay vẫn còn chưa nguôi khi tà quyền ba đình Hanoi vẫn còn yên vị đó chà đạp lên khát vọng Tự Do, Dân Chủ và Khai Phóng của dân tộc Việt Nam.
    Đăng lại bài Phỏng Vấn này từ Blog Phạm thị Hoài nhằm điểm thêm rõ nét cho Tưởng Niệm ngày quốc hận 30/4/2012 này.
    Tháng Tư Đen 2012
    LTC

    * * *
    Blog Phạm Thị Hoài - Tháng 4 28, 2012 - Phạm Hồng Sơn thực hiện

    Hai anh em, ông Huỳnh Nhật Hải sinh năm 1943 (ảnh trên, trái), và ông Huỳnh Nhật Tấn sinh năm 1946, là những người, vào cuối năm 1988, đã cùng nhau tự ra khỏi Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) đồng thời từ bỏ luôn những chức vụ đang đảm nhiệm kèm theo những tiềm năng rất lớn về quyền lực, quyền lợi: Phó Chủ tịch Uỷ ban Nhân dân Thành phố Đà Lạt kiêm Thành ủy viên (đối với ông Huỳnh Nhật Hải) và Phó Giám đốc Trường Đảng tỉnh Lâm Đồng kiêm Tỉnh ủy viên dự khuyết (đối với ông Huỳnh Nhật Tấn). Điều gì đã khiến hai đảng viên cộng sản đầy tiềm năng của một gia đình có truyền thống "cách mạng" từ trước năm 1945 lại có quyết định chia tay cách mạng khi sự nghiệp “cách mạng giải phóng dân tộc, thống nhất đất nước” đã thành công hoàn toàn?

    Phạm Hồng Sơn: Hai ông có thể cho biết con đường nào đã đưa các ông đến với ĐCSVN?
    Huỳnh Nhật Hải: Có thể nói hai anh em chúng tôi đã được “nhuộm đỏ” từ bé. Chúng tôi đã có thiện cảm, tinh thần ủng hộ, và làm những việc có lợi cho những tổ chức của cách mạng như Việt Minh hay Mặt trận Dân tộc Giải Phóng miền Nam Việt Nam (Mặt trận) ngay từ khi còn rất nhỏ tuổi. Vì ba má tôi là một gia đình tư sản ủng hộ Việt Minh tại Đà Lạt từ trước năm 1945. Ba tôi là hội viên Công hội Đỏ và tham gia cướp chính quyền tại Đà Lạt vào năm 1945 và sau đó trở thành đảng viên bí mật của Đảng Cộng sản Đông Dương (tên gọi lúc đó của ĐCSVN). Hai anh trai tôi là những người đi tập kết ra Bắc sau năm 1954.
    Huỳnh Nhật Tấn: Có thể nói là ngay từ nhỏ, mở mắt ra là chúng tôi đã được nghe, được thấy, được sống trong tinh thần của cách mạng, tôi cứ tạm gọi là “cách mạng” đi. Đó là những năm thơ ấu của chúng tôi ở trong “vùng tự do” liên khu 5, khi gia đình chúng tôi phải tránh sự truy lùng của Pháp từ khoảng cuối 1945 đến năm 1954, và cả thời gian sau đó khi ba má tôi trở lại Đà Lạt (sau Hiệp định Genève) để tiếp tục nhiệm vụ ủng hộ bí mật cho ĐCSVN và Mặt trận dưới hình thức là một gia đình tư sản.

    Trả lờiXóa
  22. (tiếp theo)
    Phạm Hồng Sơn: Hai ông có nhớ đã có ảnh hưởng nào đến từ ngoài gia đình không?

    Huỳnh Nhật Tấn: Có, những trí thức như giáo sư, nhà văn, nhạc sĩ có tên tuổi lúc đó mà đi với Việt Minh hay Mặt trận cũng gây cho chúng tôi sự lôi cuốn, cảm hứng âm thầm nhưng rất lớn. Đặc biệt là qua quan sát, tiếp xúc với những cán bộ hoạt động bí mật đã sống ở nhà tôi thì hai anh em tôi thấy đó là những con người rất đáng khâm phục, họ vừa có tinh thần kỷ luật, chịu đựng, hy sinh rất lớn vừa có những lý tưởng rất cao đẹp là quyết giành lại độc lập cho đất nước và tự do cho dân tộc.

    Huỳnh Nhật Hải: Một yếu tố nữa cũng làm cho chúng tôi ủng hộ Mặt trận là sự xuất hiện của quân đội Mỹ tại miền Nam. Sự xuất hiện đó làm cho những người như chúng tôi cảm thấy bị xúc phạm về chủ quyền dân tộc. Chúng tôi cảm thấy là miền Nam đang bị người Mỹ xâm lăng và cần phải chống lại họ và chính quyền thân Mỹ tại miền Nam.

    Phạm Hồng Sơn: Thời gian từ khi Mặt trận được thành lập (năm 1960) cho tới năm 1975 các ông làm những việc gì để ủng hộ “cách mạng”?

    Huỳnh Nhật Hải: Công việc của cả hai anh em chúng tôi đều cùng có hai giai đoạn khác nhau, trước và sau khi chúng tôi “nhẩy núi”, tức là phải bỏ gia đình để vào tận căn cứ trong rừng sâu để hoạt động. Tôi “nhảy núi” vào đúng mồng 3 Tết Mậu Thân 1968 còn em tôi, Huỳnh Nhật Tấn, “nhảy núi” trước đó vài tháng khi đã bị lộ.

    Huỳnh Nhật Tấn: Trước khi “nhảy núi”, anh em chúng tôi làm công tác liên lạc, vận động trong giới thanh niên, học sinh, sinh viên tại Đà Lạt để thành lập các nhóm, tổ chức, đoàn thể hoặc in, tán phát truyền đơn hay khẩu hiệu đấu tranh cho Mặt trận.

    Huỳnh Nhật Hải: Sau khi “nhảy núi”, hai anh em chúng tôi, mỗi người một nơi, nhưng đều ở bộ phận công tác phong trào thanh niên học sinh, sinh viên. Anh em chúng tôi thường phải đi vào những “vùng lõm“ (vùng dân cư mà ban ngày do chính quyền Việt Nam Cộng hòa kiểm soát còn ban đêm thuộc về lực lượng của Mặt trận) để bắt liên lạc, tiếp nhận hay vận động ủng hộ về vật chất, tinh thần cho Mặt trận.

    Phạm Hồng Sơn: Những công việc đó chắc phải rất mạo hiểm và hết sức khó khăn?

    Huỳnh Nhật Tấn: Đúng thế, chúng tôi phải rất kiên trì, khôn khéo trong công tác vận động và không phải lần vận động nào cũng thành công. Cả hai anh em chúng tôi cũng đã bị phục kích hoặc chạm trán với lực lượng quân đội của Việt Nam Cộng hòa, nhưng rất may cả hai chỉ bị thương nhẹ trong một, hai lần.(còn tiếp)

    Trả lờiXóa
  23. (tiếp theo)
    Phạm Hồng Sơn: Sau 30/04/1975 các ông được giữ ngay chức Phó Chủ tịch UBND Thành phố hoặc Phó Giám đốc Trường Đảng?

    Huỳnh Nhật Hải: Không phải như thế. Sau 30/04/1975 tôi tiếp tục công tác ở Thành đoàn, sau đó mới chuyển qua công tác chính quyền. Năm 1977 tôi được kết nạp Đảng. Năm 1979 làm Chủ tịch khu phố I Thành phố Đà Lạt, rồi sau khi đi học Trường Đảng ở Tây Nguyên trong một năm đến năm 1981 là tôi trở thành Phó Chủ tịch UBND Thành phố Đà Lạt, là Thành ủy viên.

    Huỳnh Nhật Tấn: Tôi thì được kết nạp Đảng từ năm 1972 sau khi “nhảy núi”. Ngay tháng 10/1975 tôi đã được chọn vào số cán bộ đầu tiên gửi ra Bắc học ở Trường Tuyên huấn Trung ương ở khu Cầu Giấy, Hà Nội trong 3 năm rồi trở về giảng dạy môn kinh tế chính trị tại Trường Đảng tỉnh Lâm Đồng. Và sau lần ra học tiếp ở Hà Nội tại Trường Tuyên Huấn Trung Ương trong 03 năm nữa, đến năm 1986 tôi được bổ nhiệm vào chức Phó Giám đốc trường Đảng tỉnh Lâm Đồng, đồng thời được cơ cấu vào cấp Tỉnh ủy, là Tỉnh ủy viên dự khuyết.

    Phạm Hồng Sơn: Một cách ngắn gọn, lý do gì đã khiến hai ông gần như đồng thời quyết định từ bỏ Đảng kiêm các chức vụ đó?

    Huỳnh Nhật Tấn: Tôi còn nhớ trong lá đơn xin ra khỏi Đảng lúc đó tôi có viết một câu: “Tôi không tin ĐCSVN có thể lãnh đạo đưa đất nước đạt được những điều tốt đẹp như Đảng thường nói.”

    Huỳnh Nhật Hải: Còn trong lá đơn của tôi viết sau ông em tôi một vài tháng, tôi nhớ đã viết là: “Tôi không còn động cơ để phấn đấu cho mục tiêu và lý tưởng của Đảng nữa.” Nhưng thực sự trong thâm tâm thì cũng giống như ông em tôi đã nói ở trên. Tôi không tin ĐCSVN nữa.

    Phạm Hồng Sơn: Quá trình đi đến sự bất tín đó diễn ra như thế nào?

    Huỳnh Nhật Hải: Đó là một quãng thời gian kéo dài khoảng 5-7 năm, thông qua những quan sát, tìm hiểu, trao đổi, bàn bạc và trằn trọc từ mỗi bản thân và gần như chỉ giữa hai anh em chúng tôi.

    Huỳnh Nhật Tấn: Có thể nói chúng tôi đi đến sự bất tín vào ĐCSVN là dựa vào những gì chúng tôi thấy, chúng tôi gặp trên thực tế hơn là từ vấn đề lý luận.(còn tiếp)

    Trả lờiXóa
  24. (tiếp theo)
    Phạm Hồng Sơn: Những “thực tế” nào quan trọng nhất khiến hai ông nhận thức lại ĐCSVN?
    Huỳnh Nhật Tấn: Đó chính là những chính sách về quản lý xã hội, điều hành kinh tế và việc tôn trọng các quyền tự do, dân chủ của người dân của ĐCSVN. Về quản lý xã hội, ĐCSVN đã không quản lý bằng pháp luật mà bằng sự tùy tiện, áp đặt, gần như hoàn toàn chỉ dựa theo các chỉ thị, ý muốn từ lãnh đạo Đảng. Ví dụ việc tịch thu nhà cửa, tài sản hay đưa đi “học tập cải tạo”, thực chất là bỏ tù con người, đều không dựa trên pháp luật hay xét xử của tòa án. Điều hành kinh tế thì lúc đó chúng tôi thấy những chính sách rất kỳ cục và phản khoa học, ví dụ như có những chỉ thị là Đà Lạt phải sản xuất bao nhiêu rau hay các huyện khác phải sản xuất bao nhiều mì[i] mà không cần biết khả năng và lợi thế về thổ nhưỡng, thói quen canh tác của người dân hoặc việc giao quyền lãnh đạo kinh tế không dựa vào chuyên môn, kinh nghiệm mà lại dựa vào thành phần giai cấp và sự gắn bó với Đảng. Về các quyền tự do dân chủ của người dân, càng ngày chúng tôi càng thấy thực tế lại tồi tệ và khó khăn hơn rất nhiều so với thời Việt Nam Cộng hòa. Ví dụ như khi hoạt động trước 1975, chúng tôi đã từng cho một số viên chức chính quyền đọc cả cương lĩnh của Mặt trận nhưng những người đó không coi chúng tôi là thù địch, họ coi việc khác biệt quan điểm là chuyện hết sức bình thường. Nhưng sau năm 1975 mọi thứ không như thế nữa, tất cả mọi hoạt động, kể cả trong tư tưởng, mà khác với quan điểm của ĐCSVN thì đều không được chấp nhận. Báo chí tư nhân, biểu tình, bãi công, bãi thị đã hoàn toàn bị cấm ngặt mặc dù những bất công, nhu cầu lên tiếng của xã hội hết sức bức bối. Có thể nói điều lớn nhất để chúng tôi nhận thức lại ĐCSVN là sự độc tài toàn trị dựa trên bạo lực và không tôn trọng những quyền căn bản của người dân.

    Phạm Hồng Sơn: Các ông đã quen biết những nhân vật như ông Hà Sĩ Phu hay ông Mai Thái Lĩnh,…những cư dân tại Đà Lạt lúc đó chưa?
    Huỳnh Nhật Hải: Chúng tôi chưa biết ông Hà Sĩ Phu, còn ông Mai Thái Lĩnh thì chúng tôi đã biết nhau từ hồi cùng “nhảy núi” nhưng sau 30/04/1975 chúng tôi gần như chưa trao đổi hay bàn luận gì với nhau cả. Anh em chúng tôi trước khi quyết định bỏ về đã nói với nhau là “chúng ta đi làm cách mạng không phải để xây dựng nên một nhà nước chuyên chính độc tài như thế này.”

    Phạm Hồng Sơn: Gia đình, những người thân và bạn bè đồng chí của các ông có phản ứng gì trước quyết định đó?
    Huỳnh Nhật Hải: Lúc đó ba má tôi đều đã qua đời nhưng chúng tôi tin rằng nếu còn sống ba má tôi cũng ủng hộ việc từ giã ĐCSVN của chúng tôi. Hai bà xã của chúng tôi ủng hộ hoàn toàn quyết định về nhà tự làm ăn của chúng tôi.

    Phạm Hồng Sơn: Thế còn hai anh trai, những người đã đi tập kết sau 1954, và những đồng chí thân quen của hai ông?
    Huỳnh Nhật Tấn: Anh trai cả của chúng tôi thì gần như không có ý kiến gì, còn người anh trai thứ hai thì không đồng ý. Còn những đảng viên đồng sự khác và các cấp lãnh đạo lúc đó hoàn toàn ngạc nhiên, gần như tất cả mọi người đều khuyên chúng tôi xem xét lại. Có người lúc đó đã nói với tôi là nếu về thì cuộc sống sẽ rất khó khăn, nhưng tôi xác định trong lòng là trước đây khó khăn nguy hiểm như thế mà còn chịu được thì lẽ nào bây giờ lại không.(còn tiếp)

    Trả lờiXóa
  25. (tiếp theo)
    Phạm Hồng Sơn: Khi “trằn trọc” để đi đến quyết định cuối cùng, hình ảnh hay tư tưởng của lãnh tụ Hồ Chí Minh có vấn vương trong “trằn trọc” đó?
    Huỳnh Nhật Tấn: Có. Chúng tôi lúc đó cũng thấy cần phải xem lại cả ông Hồ Chí Minh – lãnh tụ, người sáng lập ra ĐCSVN.

    Phạm Hồng Sơn: Các ông thấy thế nào?
    Huỳnh Nhật Hải: Sau khi cùng tìm hiểu, trao đổi, bàn luận chúng tôi nhận thấy tình trạng mất tự do, phi dân chủ hay có thể nói là cuộc sống kìm kẹp, đau thương của nhân dân, của giới trí thức sau chiến thắng 30/04/1975 ở miền Nam hoàn toàn là sự lặp lại y nguyên tình trạng ở miền Bắc sau chiến thắng Điện Biên Phủ năm 1954 – thời kỳ mà ông Hồ Chí Minh vẫn hoàn toàn ở trên đỉnh cao quyền lực.
    Huỳnh Nhật Tấn: Tôi đã từng tự hỏi là mục tiêu sâu xa của ông Hồ Chí Minh là gì? Với những gì lịch sử đã diễn ra khi ông Hồ Chí Minh còn sống thì tôi thấy mục tiêu của ông Hồ Chí Minh vì quyền lực là chính, còn mục tiêu độc lập cho đất nước hay tự do, dân chủ cho dân tộc, cho xã hội Việt Nam đã bị ông Hồ Chí Minh coi nhẹ. Hai mục tiêu tốt đẹp đó chỉ là những ngọn cờ để ĐCSVN lôi kéo, tập hợp quần chúng và giới trí thức cho mục đích giành quyền lực cho ĐCSVN. Thực tế chính quyền dưới thời ông Hồ Chí Minh đã biểu hiện đi ngược lại hoàn toàn hai mục tiêu tốt đẹp đó, độc lập cho dân tộc và tự do, dân chủ cho nhân dân.

    Phạm Hồng Sơn: Vâng, về vấn đề tự do, dân chủ cho nhân dân thì đã rõ, nhưng còn về độc lập dân tộc, xin ông nói rõ thêm?
    Huỳnh Nhật Tấn: Có thể nói ông Hồ Chí Minh đã đưa đất nước thoát khỏi sự phụ thuộc, đô hộ của người Pháp nhưng lại để đất nước trở lại sự phụ thuộc, khống chế và thôn tính của Trung Quốc cộng sản. Nếu không có sự đồng ý, chủ kiến ngoại giao của ông Hồ Chí Minh thì không thể có tình hữu nghị Việt-Trung như “môi với răng” và cũng không thể có Công hàm 1958 của ông Phạm Văn Đồng. Một cách ngắn gọn, có thể nói ông Hồ Chí Minh đã vô tình tạo điều kiện thuận lợi cho sự xâm lăng, thôn tính của Trung Quốc cộng sản đối với Việt Nam như chúng ta đang chứng kiến.(còn tiếp)

    Trả lờiXóa
  26. (tiếp theo)
    Phạm Hồng Sơn: Liệu có công bằng không khi tình trạng mất độc lập, mất chủ quyền hiện nay qui hết cho Hồ Chí Minh?
    Huỳnh Nhật Tấn: Đúng là tình trạng lâm nguy của đất nước hiện nay không thể qui hết cho ông Hồ Chí Minh. Nhưng bất kỳ một lãnh tụ, một nhà sáng lập của một đảng, một tổ chức chính trị nào cũng đều có ảnh hưởng rất căn bản tới tầm nhìn, hành động của các thế hệ kế tiếp, dù xấu hay tốt. Tôi nhớ ngay trong văn kiện, khẩu hiệu của ĐCSVN vẫn luôn khẳng định ông Hồ Chí Minh là người sáng lập, tổ chức, lãnh đạo, rèn luyện “Đảng ta”, tức là ông Hồ Chí Minh đã là kiến trúc sư cho mọi chính sách, đường lối của ĐCSVN cũng như thể chế, cung cách quản lý xã hội của ĐCSVN.
    Huỳnh Nhật Hải: Đúng như thế, theo tôi, mặc dù ông Hồ Chí Minh đã mất rồi nhưng tư tưởng, đường lối chính trị của ông ấy vẫn được tiếp tục kế thừa trong ĐCSVN. Không phải ngẫu nhiên mà ĐCSVN hiện nay vẫn hô hào học tập tư tưởng, đạo đức Hồ Chí Minh.

    Phạm Hồng Sơn: Nhưng nhiều người cho rằng tư tưởng, đạo đức Hồ Chí Minh là rất tốt đẹp, đáng học theo?
    Huỳnh Nhật Hải: Đúng, rất tốt đẹp và đáng học nếu chỉ căn cứ vào lời nói và khẩu hiệu như ông Hồ Chí Minh đã đề ra. Và đúng là ĐSCVN hiện nay cũng đang thực hiện đúng như thế, các khẩu hiệu, lời nói, mục tiêu của họ hiện nay cũng rất hoặc khá tốt đẹp, nhưng hành động và thực tế thì lại hoàn toàn ngược lại – cũng như ông Hồ Chí Minh.
    Huỳnh Nhật Tấn: Nếu chỉ căn cứ vào truyền thống nhân ái của người Việt Nam thông thường thôi thì cũng thấy đáng lý ra, với cương vị là người có quyền hành cao nhất, ông Hồ Chí Minh phải ra lịnh không được giết hoặc hãm hại ân nhân của mình như vụ xử bắn bà Nguyễn Thị Năm và nhiều người khác trong Cải cách Ruộng đất. Hoặc những vụ bắt bớ, thanh trừng các đồng sự, các ân nhân của ĐCSVN sau này mà không qua xét xử thì ông Hồ Chí Minh không thể không biết là trái đạo lý. Nếu ông Hồ Chí Minh thực sự là người vì nước vì dân thì sau khi lên nắm quyền, điều đầu tiên ông Hồ Chí Minh phải làm là phải để nhân dân và giới trí thức có nhiều tự do hơn thời thực dân Pháp chớ.

    Trả lờiXóa
  27. (tiếp theo và hết) Phạm Hồng Sơn: Nếu được sống lại thời tuổi trẻ một lần nữa, các ông có tiếp tục ủng hộ và đi theo Việt Minh, Mặt trận Dân tộc Giải phóng Miền Nam Việt Nam hay ĐCSVN?
    Huỳnh Nhật Hải: Không, không bao giờ.
    Huỳnh Nhật Tấn: Tôi sẽ phải bình tĩnh hơn, tìm hiểu xem họ có ủng hộ và có tư tưởng dân chủ thực sự không, chứ không thể chỉ căn cứ vào lời nói và tuyên truyền của họ. Theo tôi, vấn đề dân chủ phải được đặt cao hơn vấn đề dân tộc vì chỉ có dân chủ mới giúp cho dân tộc được tự do đúng nghĩa và khi đó đất nước mới có nền độc lập bền vững.

    Phạm Hồng Sơn: Ngày 30/04/1975 các ông đang ở đâu và cảm xúc như thế nào?
    Huỳnh Nhật Tấn: Lúc đó tôi đang ở Đà Lạt. Tôi đã trở về Đà Lạt từ ngày 03/04/1975 với tư thế của người chiến thắng.
    Huỳnh Nhật Hải: Tôi về Đà Lạt sau ông em tôi một ngày, ngày 04/04/1975. Cảm xúc của tôi là sung sướng vô cùng, nhất là khi gặp lại má tôi – má đã tưởng tôi hy sinh từ năm 1971 và đã đưa ảnh tôi lên bàn thờ.

    Phạm Hồng Sơn: Dịp 30/04 hàng năm vẫn là một trong những ngày lễ lớn của cả đất nước, cảm xúc của các ông ra sao trong những ngày này?
    Huỳnh Nhật Hải: Buồn. Nếu không có cuộc chiến tranh tương tàn giữa hai miền trước 1975 thì dân tộc này không có cái bất hạnh, đau khổ như ngày hôm nay.
    Huỳnh Nhật Tấn: Buồn. Một ngày quá buồn. Cái chiến thắng 30/04 chỉ đem lại một sự áp bức trên mọi phương diện cho nhân dân, đất nước và lại nặng nề hơn cả thời Pháp thuộc.

    Phạm Hồng Sơn: Nếu bây giờ vô tình hai ông gặp lại một người là cựu viên chức cũ của chế độ Việt Nam Cộng Hòa và người đó chính là “kẻ thù” của ông trước 1975, điều trước tiên hai ông muốn nói là gì?
    Huỳnh Nhật Tấn: Tôi có lỗi với dân tộc. Chính cái hăng hái, nhiệt huyết của tôi đã góp phần dựng nên chế độ độc tài hiện nay, đã vô tình đem lại sự đau khổ hiện nay. Và nếu xét về những căn bản để bảo đảm tự do cho nhân dân và độc lập cho dân tộc thì tôi cũng đã vô tình góp công sức đưa những người mang danh là “cách mạng” nhưng thực chất là vì quyền lực tới phá bỏ một chế độ đã được xây dựng trên những căn bản về tự do, dân chủ và nhân bản tại miền Nam Việt Nam.
    Huỳnh Nhật Hải: Bây giờ nhìn lại, con đường chúng tôi đã đi trước 1975 là một con đường sai lầm. Sự nhiệt huyết lúc đó của chúng tôi đã đem lại bất hạnh hơn là hạnh phúc cho dân tộc.
    Phạm Hồng Sơn: Xin trân trọng cảm ơn ông Huỳnh Nhật Hải, Huỳnh Nhật Tấn.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn sự sai lầm cũng như cương quyết tránh điều xấu xa hai Bác ! Chúc hai Bác khỏe !

      Xóa
  28. (*): Chú Thích của Vũ Thư Hiên trong Hồi Ký "Đêm Giữa Ban Ngày" chương 22 - Vũ Thư Hiên/ chú thích số (16):
    Chế Lan Viên lấy hứng từ một bài nói chuyện nội bộ của Lê Duẩn, trong đó Lê Duẩn nói: ”Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc, cho các nước xã hội chủ nghĩa và cả nhân loại, đánh cho cả bọn xét lại đang đâm vào lưng ta…”. Nói chung, nhiều bài thơ của Chế Lan Viên đi sát một cách tuyệt vời các đường lối và chính sách của Ðảng.

    Trả lờiXóa
  29. Đúng là:Còn một giọt máu tươi còn đập mãi,không phải cho riêng mà cho lẽ phải ở trên đời,cho quê hương tổ quốc loài người,bác Tô Hải như mặt trời chói lọi.

    Trả lờiXóa
  30. Kính chúc S/K anh Tô hải.Clip Anh sửa lưng Đ/C Quyết Tâm (vụ Biểu chống quân TQ )còn kia và đó là hình ảnh thực nhất chúng tôi biết về Anh.Xin chân thành biết ơn Anh đã cho chúng tôi bao sự thật đáng quí...

    Trả lờiXóa
  31. Rất trân trọng tấm lòng và tinh thần mạnh mẽ của bác Tô Hải đối với vận nước.
    Nhất định Hà Nội và Sài Gòn sẽ có con đường mang tên (blogger) Tô Hải.
    Chúc bác khỏe, khỏe, khỏe!

    Trả lờiXóa
  32. Bác Tô Hải ở xa quá, mãi SG, bọn em mãi HN thì làm sao mà vào thăm bác được. Chúc bác mạnh khỏe sống lâu. Bao giờ có dịp vào SG sẽ xin Đ C của bác, tới thăm bác.
    Các bác, các bạn ở trong này cố gắng tới thăm bác Hải nhé! Động viên bac để bác khỏe, vui.

    Trả lờiXóa
  33. Văn sĩ Hà Nội khởi xướng bài vè phục vụ bà con cả nước:

    ...Anh hùng sống lâu
    Là Võ Nguyên Giáp
    Ngồi họp hay ngáp
    Là bác Đỗ Mười
    Tiếp dân hay cười
    Là Nguyễn Minh Triết
    Đấu tranh quyết liệt
    Là Lê Khả Phiêu
    Tham nhũng làm liều
    Là thằng Y Tá
    Chuyên môn đấu đá
    Là Nguyễn Sinh Hùng
    Điên điên khùng khùng
    Là Tô Huy Rứa
    Không bộ nào chứa
    Là Nguyễn Thiện Nhân
    Đổ tội cho dân
    Là tên La giá
    Dịu dàng duyên dáng
    Hoa hậu Kim Ngân
    Trả lời lần khân
    Là em Kim Tiến
    Ngu như bị thiến
    Là Lê Hồng Anh
    Lý luận loanh quanh
    Là anh Trọng lú
    Chuyện này chưa đủ
    Bà con góp thêm...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Quá hay, tôi cũng muốn góp vài dòng mà tiếc là chẳng biết tên mấy thằng cha chóp bu như bác, đành chịu vậy.

      Xóa
  34. Đấutranh này là trận cuối!! Rôi nếu thắng thì chuyện gì sẽ xảy ra. Ai sẽ thay thế cái chế độ này. Cụ thì già mất rồi, chắc cụ không thể lãnh đạo được đất nước này đâu. Vậy thì ai? Việt Tân à?
    Vậy thì cụ ơi cụ hãy ráng sống và dẫn dắt chúng con nhé. Có gì bảo đảm VT chẳng phải là đò xôi thịt. Con van cụ đấy, cụ đừng đi. Cụ có khả năg tập hợp mọi người mà. Cụ có hàng triệu triệu người ủng hộ sau lưng mà, hơn cả HCM ngày xưa nữa đấy.Vi hầu như cả nước Việt Nam này đều tri ân cụ vì những đóng góp vĩ đại của cụ cho dân tộc mà. Cụ vừa là nhà thơ, nhà cách mạng, nhạc sĩ v.v...trong mọilĩnh vực cụ đều để lại những tuyệt tác để đời.Nói đến tên cụ là ai cũng biết. Cụ còn có tầm nhìn chiến lược nữa, cụ có thể vạch đường lối cho dân tộc ta ra khỏi u mê tăm tối. Cụ ơi cụ đừng đi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bất kể là ai, đảng phái nào ủng hộ và yểm trợ cho Tự do, Dân chủ và Nhân quyền thì vẫn tốt hơn cái đám lãnh đạo vừa ngu, vừa thối nát hiện tại bạn nhỉ! Dù cụ Tô Hải không còn khỏe nữa, nhưng giá trị những bài viết của cụ còn lại mãi mãi muôn đời sau! HCM chẳng qua gặp thời thôi bạn ạ. Đúng sau nạn đói vì Nhật vơ vét thóc gạo, đói quá nên dân thấy ông Hồ hô đứng lên phá kho cướp thóc là đi thôi chứ có biết CS nó thối thế nào đâu. Rồi thấy kêu dân nghèo phỉ nhổ rủa xả, sỉ nhục đám nhá giầu là sướng quá, cứ tưởng được đổi đời, có gạo ăn và có quyền chửi bọn trước kia cho mình vay nợ, rồi không phải trả nó nữa, lại đi đâu cũng được chúng nó chào "Cháu chào các ông bà nông dân ạ!" là sướng rồi. Ngay sau đó Bác, Đảng lại bảo phải đánh đổ bọn ngụy để "cứu" đồng bào miền Nam khỏi ách thống trị của bọn tư bản, đuổi bọn ĐQ Mỹ "xâm lược". Giá mà dân mình khôn chút, không đuổi Mỹ đi, thì bây giờ có khi nhà nào cũng có xe ô tô chạy êm ru rồi, chứ làm sao phải còng lưng nhặt từng hạt thóc rơi của đám quan lại dã man hơn phát xít bây giờ? Đã vậy còn bị chúng bịt miệng nữa chứ, cứ ai dám nói lên sự thật thối nát của xã hội này là bị tống ngục rồi, chứ ai mà dám công khai vạch mặt chỉ tên đám "sâu bọ" hút máu dân, sẽ bị vu ngay tội "lật đổ chế độ!" Hahaha..... đúng giọng của bọn khát máu CS phải không bạn?

      Xóa
  35. Thăm Cụ Tô Hải và chúc Cụ sớm phục hồi sức khỏe... Những điều tâm huyết cũa Cụ, rồi ra sẽ có các bạn trẻ nào còn nặng lòng với Nước, với Non... họ sẽ nối tiếp... Mấy năm nay Cụ đem cái sức tàn ra cố gắng kéo cái mặt nạ ghê tởm của bè lũ Cộng Sản xuống, cho mọi người phỉ nhổ chúng... Thế cũng là làm được khối điều bổ ích... Nay Cụ hãy dưỡng sức cho chính mình và gia đình được tạm qua cơn đau yếu, buồn lo... Nhìn chữ kí của Cụ run run, yếu ớt... Thấy thương Cụ quá...

    Trả lờiXóa
  36. Mong bác giữ được sức khỏe hai mươi năm nữa để tiếp tục chiến đấu cho dân tộc bằng tinh thần và sự hiểu biết của bác.
    Rất thương mến và quý trọng bác.
    Trung Nguyen

    Trả lờiXóa
  37. Cầu cho ơn chúa soi sáng trên Nhạc Sỹ & giữ gìn sức khỏe cho Nhạc sỹ được dồi dào. Trước những diễn biến phức tạp & ngày càng táo tợn gần đây, tụi con cần một người có khả năng lý luận sâu sắc cùng bề dày kinh nghiệm sống già dặn như Nhạc Sỹ để giúp mọi người thấy được những gì cần phải thấy, biết được những gì phải biết để không bị những gì cặp mắt và đôi tai dù thấy được, nghe được nhưng cũng không thể phân biệt được đâu là thật, đâu là dối trá.

    Mong bài mới của Nhạc Sỹ.
    Chúc Nhạc Sỹ luôn mạnh khỏe.

    Một trí thức trẻ yêu nước của miền Nam Việt Nam.

    Trả lờiXóa
  38. Anh Tô HẢI ƠI ! XIN ANH CỐ KHỎE , EM "Người hàng xóm xưa "đây anh ạ , em rất mừng là anh còn mệt mà vẫn viết thư để xác nhận một tin" vịt "trong email cho em để em khỏi bị kẻ gian lùa đảo , dù ốm anh vẫn dặn dò em đừng mở những thư rác mà bị vỉ rut phá máy ,có một người anh tận tình , như vậy khi nghe tin anh ốm cấp cứ nguy kịch em buồn lắm . nay anh tạm đỡ , hãy cố lên anh nhé ! em sẽ vào thăm anh , anh em mình lại nói chuyện dài , em cầu mong anh khẻ mạnh lại , để sống ít gra 100 tuổi để chia sẻ cùng bọn em bao điều cần biết , cho cuộc sống , .Em kính anh !VD

    Trả lờiXóa
  39. Đã hai tuần rồi không thấy bài viết mới của bác Tô Hải. Nhớ bác. Nhưng xin bác hãy nghỉ ngơi tịnh dưỡng đã. Đất nước này chắc chắn sẽ hồi sinh như lòng bác ao ước, bác ạ. Kính chúc bác sức khỏe.

    Trả lờiXóa
  40. Nguyên khí vốn dã ít ỏi lại hao mòn với thời gian theo quy luật . Trong khi đó xú khí lại rất là đậm đặc , chen chúc , lúc nhúc ... phải chăng vận Nước mãi là vậy ?!

    Trả lờiXóa
  41. thưa các bạn,
    Ngày hôm nay, nhạc sĩ Tô Hải không khỏe, lẽ ra đã phải nhập lại BV Hoàn Mỹ, nhưng ông chần chừ chưa chịu đi, đến cuối buổi chiều thì có 2 bạn nhà văn của ông đến thăm và nhờ vui lên, phấn chấn hơn, ông đã tạm dùng được ít cháo và sữa, có vẻ tạm ổn.
    Tuy nhiên, chúng ta vẫn rất lo lắng về sức khỏe của ông, riêng tôi vừa linh cảm ông rất "lì", sẽ trụ lại được, vừa cầu mong sao ông phải sống thọ hơn cộng sản, y như lời của thi sĩ ngục sĩ Nguyễn Chí Thiện đã nguyền vậy!

    Trả lờiXóa
  42. Bac Hai oi, email cua bac la gi cho chau biet duoc khong a

    Levin Nguyen, Canada

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hôm nay bác Tô Hải đã khá hơn, mong ông sẽ khá lên từng ngày. Cơn suy hô hấp có vẻ đã qua. Nhưng nhạc sĩ của chúng ta vẫn còn phải chiến đấu với nó...
      Bạn Levin Nguyen, Canada có thể email cho tôi: toquocghion@aol.com
      Tôi sẽ cho riêng bạn email của bác Tô.

      Mến

      Xóa
    2. Cảm ơn bác Lê Tùng Châu đã cập nhật tình hình sức khỏe của bác Tô Hải cho bạn đọc biết. Hy vọng bác cập nhật mỗi ngày.

      Hy vọng tình hình sức khỏe của bác Tô Hải sẽ tốt đẹp hơn.

      Xóa
    3. Tin vui thêm 1 tí: Hôm nay, Sunday, May 13, 2012, nhạc sĩ TH đã khỏe hơn lên. Hy vọng tuần này có thể ông sẽ có new Entry.
      Báo để các bạn cùng mừng và tiếp tục nguyện cầu cho nhạc sĩ sống thọ lâu với anh em chúng ta!

      Xóa
    4. Thank you bác Lê Tùng Châu.

      Xóa
    5. ...
      Không bộ nào chứa
      Là Nguyễn Thiện Nhân
      Vì gái quên thân
      Là Nông Đức Mạnh
      Dịu dàng nhưng chảnh
      Là chị Kim Ngân
      ...

      Xóa
  43. cầu chúc cho ông đuợc khoẻ.

    Trả lờiXóa
  44. NGƯỜI GIÀ THÌ TIẾC MÌNH SỨC MỎI.KẺ TRẺ TRÁCH MÌNH QUÁ CÔ ĐƠN.!!!

    Trả lờiXóa
  45. Khách sạn Đồ Sơn cung cấp các thông tin về Khách sạn ở Đồ Sơn cho chuyến công tác hay kỳ nghỉ thú vị và đầy kỷ niệm của du khách đến Đồ Sơn. Dưới đây là danh sách khách sạn tại Đồ Sơn
    khách sạn vinh
    khách sạn sầm sơn

    Trả lờiXóa

- "Tô Hải Library" không chịu trách nhiệm về comment của bạn đọc.
- Hoan nghênh bạn đọc góp ý sát chủ đề mỗi Entry. Các comment "lạc đề" dù vô tình hay cố ý đều bị từ chối mà không cần báo trước.