Blog này là của một nhân chứng lịch sử đã 62 năm sống trong lừa dối và đi lừa dối mọi người. Blog này chỉ có nói lên sự thật, sự thật và sự thật. Blog tôi dành cho những người trẻ, hãy đọc và suy nghĩ về những gì mình đang chứng kiến trong cuộc sống....! không dành cho những kẻ HÈN, nghĩ một đằng làm một nẻo. Cấm những kẻ cơ hội, những tên phản động với Tổ Quốc tôi vào đây nói bậy!

Thứ Bảy, 20 tháng 11, 2010

Tuần ký số 31

Tuần ký số 31
Dec 19, '09 6:43 AM
“BÁO TA” XEM RA CŨNG CÓ CÁI ĐỂ ĐỌC ĐẤY CHỨ!

Từ thuở thiếu thời,tớ có cái “tật”, thích đọc những cái gì mà người lớn cấm. Kết quả là tới nay, từ trong tiềm thức, tớ luôn luôn đặt ngược lại vấn đề cho bất cứ điều gì gọi là "mới mẻ" khi phát hiện ra trong mọi mặt của đời sống. Đôi khi tớ cố tìm mọi thứ lý luận để  nói ngược lại  chỉ vì… không thích nói giống mọi người! Bởi vậy ..suốt 64 năm sống và làm việc dưới sự lãnh đạo toàn diện của Đảng, tớ luôn bị coi là …phần tử bấp bênh, nói năng vô trách nhiệm và khi còn trong Đảng, tớ luôn bị coi là đảng viên không có lập trường bảo vệ Đảng, “phản ứng có hệ thống” với cấp ủy (bị ghi hai lần trong lý lịch những điều tương tự). “Đến bây giờ về già, gần đất xa trời, tớ vưỡn cứ như vậy. Có khác chăng chỉ là biết dùng lý luận và kinh nghiệm cuộc đời để phân tích đúng-sai và khi đã thấy sai thì … “dù ai có giết cũng không chịu nói sai là đúng! Dù có trúng Giải thưởng Hồ Chí Minh cũng quyết không nói đúng thành sai” (xin lỗi phải muợn ý của Phùng Quán). Từ khi có Internet, tớ cứ hay mò mẫm vào các trang mạng có uy tín của… nước ngoài và gần đây là vào các blog mà tớ cho là “đọc đựợc”, là có cái để mình thêm sáng mắt, sáng lòng.

Hai tuần nay, tớ bỗng “đổi lập trường”…vì cả một tuần chú ý theo dõi những gì “báo chí ta” đang (chẳng hiểu do ai bật đèn xanh?) mở một cuộc tấn công nhỏ vào những cơ quan, tổ chức khá là… “tế nhị” và “nhạy cảm” như vụ Sờ xích (SCIC), và hàng loạt vụ động chạm đến cả các vị quan to nhất các địa phương từ Cà Mau, đến Bình Dương, từ Bà Rịa Vũng Tầu đến Quảng Nam, Bình Thuận… Có điều là đưa tin thì chẳng sai nửa chữ, giống nhau y hệt, nhưng khá tiến bộ và có “phép”, có “nghề” riêng của nhà báo làm người đọc phải tự suy nghĩ hoặc phải mỉm cười gật đầu khen: Đuợc đấy! Này nhé:

CHUYỆN THỨ NHẤT

1-/Tiếp tục đưa tin về vụ Sờ Xích.Báo Tuổi Trẻ, giật tít ngay trang đầu với khổ chữ hết cỡ lớn “CÓ SAI NHƯNG CẦN NÓI LẠI CHO RÕ”. Tiếp đó là tương lên một bức tranh biếm họa to tướng hai mầu vẽ về nhà du hành vũ trụ: "Lương của Xếp” được bệ phóng SCIC đưa lên khỏi mặt đất với các tên lửa phụ có tên là  “đồng phục”, “ngoài giờ”, “tiền điện thoại”…để khi người đọc vào trang 3 có thể nhận thức ngay được bài “nói lại cho rõ” của ông bộ trưởng Bộ tài Chính là… càng nói lại càng.. không rõ!

      a-/ Đầu tiên là ông cải chính cho các bộ, thứ trưởng kiêm nhiệm Hội Đồng Quản Trị không nhận “lương” mà chỉ nhận “phụ cấp kiêm nhiệm” có hơn 2 triệu thôi… (gấp đôi lương một bác sỹ mới tốt nghiệp ra trường) rồi ông  giải thích có vẻ rất tài… chính là thu nhập khác lương thế nào… để đi đến kết luận là Kiểm Toán Nhà Nước đi cộng cả các khoản thưởng, tiền làm thêm, tiền điện thoại, tiền đồng phục… vào lương chỉ có 40 triệu là… không đúng! Ông còn tuyên bố “đi đến đâu tranh luận tôi cũng không chịu” (Tuổi Trẻ 16/12/009)

       b-/ Khi được hỏi ngay cái số lương 40 triệu đó của lãnh đạo SCIC có cao hơn các đơn vị khác và ngay cả lương chủ tịch nước không thì ông, một bộ trưởng Bộ Tài Chính lại nói là lương các tập đoàn, tổng công ty khác ông không nắm rõ vì không có …số liệu, rồi (thật ngạc nhiên!), ông cắt đứt câu hỏi bằng kết luận “Vấn đề tiền lương không phải do Bộ Tài Chính duyệt mà là do Bộ Lao Động Thương Binh Xã Hội duyệt! (Chẳng hiểu lương của Bộ LĐTBXH thì ai duyệt nhỉ?)

Chưa hết! ngày hôm nay 19/12/09, báo Tuổi Trẻ lại được mời phỏng vấn (tớ không tin một tuần mà báo T.T lại cử phóng viên đến gõ cữa nhà riêng hoặc cơ quan một vị Bộ Trưởng tới hai lần) với những điều “nói lại cho rõ” mới! Tớ đọc thật kỹ hai ba lần vì nó không có gì đau đầu về những con số, những phần trăm, mà chỉ có những lời giải thích rất dễ hiểu và rất dễ kết luận bởi vì nó rõ như ban ngày là… quả bóng đã được đá lên cao, xin mời chính phủ và thủ tướng bắt gôn và phát bóng!

        a-/ Ngay câu trả lời đầu tiên đã thấy: Việc cử ông kiêm nhiệm là do “chính phủ yêu cầu”, là ông không có thời gian, là đã trình thủ tướng về cái Tổng Công Ty SCIC này có nhiều cơ chế lắm, nhiều thứ phải trình lên thủ tướng, không phải do tôi (ông Ninh) giải quyết được

        b-/ Khi hỏi về sự thua lỗ của Jet Star Pacìfic thì ông chẳng ngại mà gọi nó là một thứ tổng... “què, quặt, ốm yếu”…đáng lẽ phải cho phá sản ngay từ năm 2007. Nhưng… chính phủ (lại chính phủ) rất muốn giữ để cạnh tranh với VN Air  Lines,… và “giao cho Bộ Tài Chính làm phương án cơ cấu lại” và quả đấm nốc-ao là vụ mua xăng dự trữ, khiến Tổng Giám Đốc phải bỏ của chạy lấy người và gần đây bị ngăn không cho xuất ngoại ở ngay sân bay Tân Sơn Nhất!

        c-/ Khi trả lời về câu hỏi vì sao ông ký quyết định giảm doanh thu của SCIC từ 1800 tỷ đồng xuống 1300 tỷ đồng thì ông Ninh trả lời thẳng là vì Thủ Tướng ban đầu định cho nhập Vietcombank vào SCIC, nhưng sau khi cổ phần hóa lại không giao cho SCIC nữa! Tuy nhiên ông vẫn khẳng định  là “Chưa thấy mắc ở chỗ nào khi vừa quản lý nhà nước, vừa quản lý doanh nghiệp” dù ông vẫn thấy: “bản thân tôi kiêm nhiệm là khó khăn, nguyên chỉ thời gian thôi đã quá mệt. Nhưng vì trách nhiệm thì phải làm.”!

Chỉ riêng bài phỏng vấn lần 2 này thôi, ông Ninh đã đưa chính phủ và thủ tướng ra làm ba-ri-e che chắn, các chú phóng viên muốn hỏi thì cứ xin hỏi thủ tướng và chính phủ. Nếu đây là cái bẫy để moi thêm tin tức của nhà báo thì… báo ta cũng có cái để xem đấy chứ? 

CHUYỆN THỨ HAI

Ban kiểm tra Trung Ương Đảng chưa bao giờ đưa ra một loạt những tên tuổi mà báo chí cũng như cán bộ, nhân dân ở các địa phương, ở các Bộ, các Tổng Công Ty, các Tỉnh, các Huyện đã biết từ khuya là các vị này có vấn đề dính tới không tiền tài thì đất đai. Danh sách đọc trên VTV1 quá nhanh nên hôm sau tớ phải giữ lại tờ Tuổi Trẻ để xem kỹ và lại… được dịp khen: Hay! Mấy tay này biết làm báo đấy! Này nhé:

Chay ngang hết trang đầu (Tây họ gọi là à la une) đập vào mắt người đọc là cái tít to tướng đen xì: CẢNH CÁO THỨ TRƯỞNG BỘ Y TẾ CAO MINH QUANG, nhỏ hơn ở dòng dưới là Cảnh cáo ông Huỳnh tấn Thành chủ tịch UBND tỉnh Bình Thuận… để người đọc tưởng truyện lớn rồi đây. Nào ngờ, mở sang trang 3 thì lại là chuyện…con muỗi! Tất cả những cái tên Cao Minh Quang, Nguyễn Sĩ Hưng, Nguyễn Tiến Quân, Hồ Minh Phương (đã nghỉ hưu) không một ai khi luận tội không có dính líu đến tiền tài, quyền lực, đến đất đai, đến vốn liếng nhà nước… Có nhiều vụ kéo dài và trở thành những vụ kiện cáo dài hơi thậm chí có vụ có dính líu tới người nhà của thủ tướng nhưng cuối cùng, tất cả vẫn chỉ bị cảnh cáo là hết nước và vẫn được gọi là… “Đồng chí” và đặc đặc biệt là đồng chí Hoàng Minh Phương người “chịu trách nhiệm về vụ chuyển nhượng trái phép và sai pháp luật 658 ha cao-su của công ty Sobexco, do đã thành khẩn, nghiêm túc tiếp thu ý kiến của tổ chức Đảng, nên đã tự nhận hình thức kỷ luật là …khiển trách (!?) nênĐảng quyết định …KHÔNG THI HÀNH KỶ LUẬT với đồng chí Hồ Minh Phương!” Bản tin này rõ ràng là Chuyện đầu to đít bé, chảng sai một chữ với bản của Thông Tấn Xã nhưng sắp xếp in ấn ra sao để người đọc, đọc xong thấy thở phào nhẹ nhõm hoặc tức như bò đá… Đó là cái “nghề” của nhà báo đấy. Với kinh nhiệm 29 năm làm báo chí, xuất bản dưới sự lãnh đạo của chuyên chính vô sản, tớ thấy là “báo ta” ngày nay đã làm được những việc mà ngày xưa chúng tớ sơ xảy dễ mất sổ gạo như chơi. Ví dụ: Đưa tranh biếm họa SCIC lên trang đầu, đưa tin chủ tịch nước thăm Tây ban Nha vào trang cuối… Cho nên, dù gì đi nữa một số báo lề phải mà dám đưa cả ba bốn bài chống bọn “nội xâm” cỡ tương đối bự kèm theo tranh và bình luận biếm  thì cho phép tớ được động viên “báo ta”một câu “Cố lên các bạn!”

Viết thêm - Hãy tìm đọc vụ “Tài Kinh” một tờ báo Trung Quốc phát hành 250.000 số của Tổng biên Tập: Hồ Tự lập, (người được Le Monde gọi là “Biểu tượng cho nền báo chí tự do” còn Foreign policy thì bầu chọn bà là “một trong 100 trí thức có ảnh hưởng nhất thế giới”) vừa qua đã cùng chủ nhiệm Ngô Truyền Huy cùng 147/174 phóng viên và nhân viên đồng loạt ký tên tự giải tán báo (y nhu IDS bên ta) để lấy thêm tí tinh thần đánh giặc ngoại xâm cũng như nội xâm!

Cố lên! Các bạn!
---------------------------------

55 CommentsChronological   Reverse   Threaded

sea2com wrote on Dec 19, '09, edited on Dec 19, '09
Bữa nay bác Tô leo lề phải :)

nongthino8 wrote on Dec 19, '09
Báo đảng ta chứ bác nhỉ

xulangmusuong wrote on Dec 19, '09
Có lẽ đang tấn công cánh miền Nam. Đòn tấn công đối thủ trước đại hội...? Còn hô tự do báo chí ư...? Hãy đợi đấy...!

chauxuannguyen wrote on Dec 19, '09
Chào bác Tô hải,
Đồng ý với Bác là báo chí lúc này...hơi bạo đấy. Nhưng mình ko dám khen trên blog mình vì rủi ông "nhớn" nào (nhiều ông "nhớn" đọc blog tôi lắm) đọc dc cái mình khen rồi tỉa bớt lông cánh của máy nhà bào thì làm sao họ bay dc...Chống bất tài và tham nhũng bây giờ ra hồn lắm bác ạh....Lạn với lách tuyệt vời,
Thân ái,
Chau Xuan Nguyen

lytrung wrote on Dec 19, '09
bác Hải ơi, nền của blog Bác làm cháu khó đọc quá, bác có thể vui lòng sửa lại nền trắng chử đen ko?
cám ơn Bác

tuongdu wrote on Dec 19, '09
Never ending night-mare!

xidaungo wrote on Dec 19, '09
Bác Tô Hải ạ,
Bác có thể bỏ những màu mè nhức mắt trên các tuần được không? Có chỗ nền đen kịt, tưởng không có gì, nhưng khi “hai lai” nó thì thấy có chữ, mừng húm. Cũng xin bác chịu khó đi “lề phải” một tí trong việc trình bày: phàm sau các dấu ngắt câu ai cũng để một đơn vị trống (space), người đọc thấy câu nào ra câu ấy, thú hơn.
Chứ còn nội dung những bài của bác thì khỏi chê. Đúng là món tẩm bổ cho thế hệ con cháu.
Kính bác

hocmon wrote on Dec 19, '09
Mạng BauxitViệtNam kkhông vào được nữa.

langdu126 wrote on Dec 19, '09
Đây là tớ học tập cách "vừa tranh thủ vừa phân hóa"các thư "báo ta"ý mà!

langdu126 wrote on Dec 19, '09
Còn cái chuyện blog thay đổi màu mè ,đâu có phải tớ muốn là được.Post bài lên có lúc nó thế này,lúc thế khác,có khi post lên không có gì,edit thay đổi mầu thì nó lên những mầu lung tung không như ý muốn thậm chí mất luôn cả nửa bài.Dốt computer khổ thế đó.Nghe nói có nhiều người dùng multiply còn không post bài được nữa kia.

trecondisotan wrote on Dec 19, '09
Cháu chào bác Tô Hải ạ. Tuần nào có bài bác pốt lên là coi như được tin vui rồi. Cháu cũng chung cảm nghĩ như bác, mong các bạn trẻ hãy cố lên. Các bạn có trong tay cái lề phải ấy là phương tiện quan trọng các bạn biết dùng thì nhân dân được nhờ. Các bạn đừng để vai trò của các bạn bị hết giá trị, theo nghĩa thứ nhất là không còn ai muốn tìm hiểu nội dung lề phải vì vô duyên, theo nghĩa thứ hai là các vị được đăng danh tính cụ thể kia chẳng thèm quan tâm bởi vì cũng chẳng can hệ gì! Cháu cảm thấy vui vì cháu thấy bác nắm bắt được những tia hi vọng mới cho tương lai có nhiều biến chuyển, có những động thái ấy sẽ đưa đến những điều mới. Cháu kính phục bác bởi vì cháu thấy bác là người đã trải qua đau đớn vô biên nhưng bác viết với tấm lòng công tâm thể hiện con người hiểu nhiều biết rộng, không giống nhiều chỗ khác họ chửi bới lung tung bằng những lời hạ cấp của kẻ vô văn hóa. Cháu xin chia vui với bác, cháu tin rằng khi có gì vui dù nhỏ bé sẽ đem lại cho mình tinh thần lạc quan và hi vọng, nó có lợi cho bản thân mình và nó cũng tốt cho những người đang giao lưu với mình. Cháu chắc chắn rằng các nhà viết trẻ hôm nay, dù ở lề nào, họ cũng muốn 'để ý' xem ông TÔ HẢI ông í bình luận vụ ABCD này ra sao. Bác đang là 'ngọn đèn biển' cho những con tầu đang mất phương hướng.

nhatdinhthang wrote on Dec 19, '09
hocmon said
Mạng BauxitViệtNam kkhông vào được nữa.
Các bác ấy thông báo là tạm ngưng cập nhật đến hết hôm nay mà, bạn cứ yên tâm đi. Chắc là do lỗi kỹ thuật thôi.

langdu126 wrote on Dec 19, '09
Chẳng phải kỹ thuật kỹ thiếc gì đâu."Có vấn đề"như website Đào Hiếu rồi đấy

kieugiang wrote on Dec 20, '09
Mọi chuyện ở Nước Cộng Hòa Xã Hội An Nam , đều diễn tiến như vậy cả. Lúc nào cũng Đầu Voi Đuôi Chuột, tội to bằng cái Đình... Xử phạt bằng cái Kim, Đá Banh thì lần nào cũng vậy, thắng ở vòng ngoài vài trận, thì cứ nhặng xị cả lên, cứ làm như Tinh Tướng lắm ...Đến Chung Kết thì Tẽn Tò...Nhà máy Lọc Dầu Dung Quất cũng vậy...Và hàng nghìn chuyện khác nữa...Hình như Đầu Voi Đuôi Chuột va Phét Lác là Thuộc Tính của Họ Nhà Cộng...Tương Lai của Xứ An Nam ơi !!! Buồn cho Người qúa đi thôi...

kieugiang wrote on Dec 20, '09
Chào Cụ Tô, dạo này thấy Cụ có vẻ sung sức, nhà Cháu cũng mừng... Chả là... Nhà Cháu mong Cụ...sống thêm mươi năm nữa, để chờ Nhà Máy Điện Hột Nhơn khởi động hoài không nhúc nhích... Rồi để nghe : Nói lại cho rõ ! Cam đoan sẽ giống hệt những ngôn ngữ hôm nay...Thật là đồ...đồ...Nguyển văn Ninh ! Hay Vũ văn Ninh... gì đấy tôi không nhớ rõ !!!!!

hienminh wrote on Dec 20, '09
“bản thân tôi kiêm nhiệm là khó khăn ,nguyên chỉ thời gian thôi đã quá mệt.Nhưng vì trách nhiệm thì phải làm.” ... người dân phải hiểu cái "trách nhiệm" nói ở đây không phải trách nhiệm được (bị) giao mà là trách nhiệm giành ( cướp ) được .. nên bỏ làm sao được .. hehe

nhatdinhthang wrote on Dec 20, '09
Chẳng phải kỹ thuật kỹ thiếc gì đâu."Có vấn đề"như website Đào Hiếu rồi đấy
Hí hí, lần đầu tiên được cụ Tô đích thân trả lời riêng cháu hân hạnh quá.

Nói thế thôi chứ cháu cũng nghi nghi, nghe nói web đóng một tuần cháu định bụng hết thời hạn mở ra xem sao. Trang bauxite mà đóng thì nước này có mà loạn. Bản thân cháu rất nhiều lần vào bauxite mà trang này bị khóa. Hổng bít đây có phải là "quà tặng" của "đồng chí tốt, láng giềng tốt" không, hay là nỗ lực của "trển" trong việc áp dụng quyền tự do ngôn luận theo kiểu .........xã hội chủ nghĩa, hay tuy hai mà một, tuy một mà hai?

Tặng cụ Tô cái clip này, đúng là "bên đây bên giới là mình/bên kia bên giới vẫn tình anh em..... bọn họ"
nhatdinhthang wrote on Dec 20, '09
Mọi chuyện ở Nước Cộng Hòa Xã Hội An Nam , đều diễn tiến như vậy cả. Lúc nào cũng Đầu Voi Đuôi Chuột, tội to bằng cái Đình... Xử phạt bằng cái Kim, Đá Banh thì lần nào cũng vậy, thắng ở vòng ngoài vài trận, thì cứ nhặng xị cả lên, cứ làm như Tinh Tướng lắm ...Đến Chung Kết thì Tẽn Tò...Nhà máy Lọc Dầu Dung Quất cũng vậy...Và hàng nghìn chuyện khác nữa...Hình như Đầu Voi Đuôi Chuột va Phét Lác là Thuộc Tính của Họ Nhà Cộng...Tương Lai của Xứ An Nam ơi !!! Buồn cho Người qúa đi thôi...
Nói thật với bác cái chuyện bóng biếc ấy mà em không máu lắm. Khôn ngoan thì phát triển đất nước đi, lấy lại biển đảo đi, đấy mới là chiến thắng thật sự. Việt Nam quất Singapore 4-1, chứ có 40-1 thì tan cuộc Singapore vẫn giàu, dân Singapore vẫn sướng như.. tiên (dù phải sống trong lòng xã hội tư bản suy đồi và đang giãy chết). Nghe bác quan chức nào hô hào cổ động viên bóng đá "Dậy mà đi" mà em thấy buồn nôn. Các cuộc thi sắc đẹp triền miên, tinh thần dân tộc qua ....bóng đá (dù biểu tình đòi toàn vẹn lãnh thổ thì bị đuổi học), không biết có âm mưu gì đây không? Hay một biến tướng của trò leo cột thời Pháp thuộc? Vui thế bao nhiêu nhục bấy nhiêu.........
leanhtuan216vn wrote on Dec 20, '09
trang bauxite đã vào được từ hôm qua rùi các bác ơi
nhatdinhthang wrote on Dec 21, '09
KHIẾP KHỦNG QUÁ, BAUXITEVIETNAM ĐÓNG CỬA. AI ĐÃ GIẾT BAUXITEVIETNAM???
http://bauxitevn.info/

Vì lý do kỹ thuật Bauxite Việt Nam ngưng hoạt động vô thời hạn
cungchihuong wrote on Dec 21, '09
Chào Bác, chúc Bác và gia đình mùa Giáng Sinh vui vẻ.
Vâng, trang Bauxite vừa đóng cửa lúc 12g25 phút ngày 21/12/09. Đang đọc thì mất tất cả vội vã vào đây thông báo cho mọi người nhưng gặp nhatdingthang cho hay trước...
nhatdinhthang wrote on Dec 21, '09
Chào Bác, chúc Bác và gia đình mùa Giáng Sinh vui vẻ.
Vâng, trang Bauxite vừa đóng cửa lúc 12g25 phút ngày 21/12/09. Đang đọc thì mất tất cả vội vã vào đây thông báo cho mọi người nhưng gặp nhatdingthang cho hay trước...
Khoan hẵng bi quan, có thể bauxite không đóng cửa mà bị kẻ lạ hack rồi đưa thông tin bậy lên thôi. Chờ vài ngày đi.
cungchihuong wrote on Dec 21, '09
Các bạn vào đường link này sẽ biết hình ảnh của Giáo Sư Nguyễn Huệ Chi và nghe giọng nói khi kể lại chuyện lý do trục trặc trong tuần qua.
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/av/2009/12/091220_prof_nguyen_hue_chi_bauxite.shtml
nhatdinhthang wrote on Dec 21, '09
Các bạn vào đường link này sẽ biết hình ảnh của Giáo Sư Nguyễn Huệ Chi và nghe giọng nói khi kể lại chuyện lý do trục trặc trong tuần qua.
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/av/2009/12/091220_prof_nguyen_hue_chi_bauxite.shtml
Cái tin này được đưa hôm qua, bác Huệ Chi không có vẻ gì là web sẽ đóng cửa vĩnh viễn. Web mở lại cũng từ hôm qua, thậm chí có hẳn giao diện mới nhưng hôm nay mới đến trưa thì có thông báo đóng cửa. Chẳng lẽ thay đổi nhanh thế? Em cho rằng bauxite lại bị hack.
nhatdinhthang wrote on Dec 21, '09
HOAN HÔ BAUXITE VN ĐÃ VÀO ĐƯỢC!!!!!!!!!!! EM ĐOÁN NGAY MÀ.... BAUXITE VN CHỈ BỊ HACK THÔI.
mongcaicamau wrote on Dec 21, '09
Thì ra Bác Tô Hải cũng học cách "Phân Hoá" của ngài CTN VN nửa háh...:)).
Cháu cũng đang lo lo đây. Lo cho cái nội bộ của chính quyền Obama. Lở nội bộ họ phân hoá, rồi bất đồng về vấn đề tìm lại ảnh hưởng ở Biển Đông. Lúc đó ngư dân VN có vác theo đại bác cũng không làm gì được những tàu tuân ngư "Thân thiện" của TQ nửa, chứ đừng nói chi chỉ vác AK.
kieutung8485 wrote on Dec 21, '09
Bauxitevietnam đã bị đánh sập.hic hic.
xhcn wrote on Dec 21, '09
Cháu xin mạo muội nói thế này: Mấy bác trong bqt mạng bô xít thấy những con thú đang chuẩn bị ăn thịt con mồi, các bác ấy phân tích "phải, trái" với chúng nó để chúng nó đừng ăn con mồi nữa. Các bác ấy góp ý, phân tích, nó vẫn cứ ăn, và sẽ ăn tiếp. Cháu chẳng hiểu các bác ấy phân tích, góp ý đến bao giờ nữa.
nhatdinhthang wrote on Dec 21, '09
xhcn said
Cháu xin mạo muội nói thế này: Mấy bác trong bqt mạng bô xít thấy những con thú đang chuẩn bị ăn thịt con mồi, các bác ấy phân tích "phải, trái" với chúng nó để chúng nó đừng ăn con mồi nữa. Các bác ấy góp ý, phân tích, nó vẫn cứ ăn, và sẽ ăn tiếp. Cháu chẳng hiểu các bác ấy phân tích, góp ý đến bao giờ nữa.
Từ hôm qua đến giờ trang bauxite liên tục bị đánh phá ác liệt. Bọn nó quay sang ăn các bác bên bauxitevn trước rồi ăn thịt con mồi sau cho rảnh.
hanoidan wrote on Dec 21, '09
Bác cẩn thận , chúng nó hết nạc vạc đến xương đấy.
langdoan wrote on Dec 22, '09
@nhatdinhthang, @xhcn
Hình như là lại thêm một đòn lừa qua mặt của nhà nước khi vác cái công ty dỏm Atlantic Limited (ATI) vào làm cái bung-xung cho tụi Trung Cộng và những tụi cò tư bản khai thác lạm dụng bóc lột tài nguyên và phá họai môi trường sinh sống và thiên nhiên của Việt Nam. Tớ coi cái trang mạng chính của tụi ATI mà thấy xấu hổ dùm cho....Tính viết về đề tài này nhưng thấy ỏai vì tốn thì giờ qúa.

Báo mạng BBC.. dạo này có vẻ càng ngày càng lười không chịu kiểm chứng. BBC viết rằng "Website của công ty [(ATI)] nay thông báo dự án bauxite ở Lâm Đồng là một trong các dự án trọng điểm của Atlantic Ltd ".

Tớ vào mạng chính của Cty này và click vào tab "Project" thì chỉ thấy có đúng 1 dự án Bauxite VN...chứ chẳng có thêm được tới cái dự án thứ hai (http://www.atlanticlimited.com.au/board-directors.php).

Thường thì 1 Cty muốn quảng bá rộng rãi sức mạnh của họ qua diện tài chính, nhân lực..thì phải đưa lên tất cả những dự án đã họat động thành công, và những dự án đang thực hiện cũng như cho tương lai...nhưng mạng của CTy này thì hình như quần áo khá thiếu thốn.. coi lại công việc chính của Cty này thì thấy nó đóng đô ở Mã Lai chuyên lo chuyện ấp trứng và nuôi sò...(http://wrightreports.ecnext.com/coms2/reportdesc_COMPANY_C03616880)
Kích thước Cty cũng thuộc lọai khiêm nhượng...cả công ty chỉ có 130 ngừoi....và board of directors thì chỉ có 3 người! Công việc chả dính dáng gì tới mỏ nhôm nhiếc than thiếc.....trừ "đào mỏ"... trị giá cổ phiếu thì ôi thôi...thuộc lọai penny...

Nhưng mà..đứng sau lưng dây mơ rễ má của ATI là Azura Capital....nhượng lại cái dự án và Cty con...ôi thôi.. chán qúa. Nhưng mà theo sơ lược tuờng trình của ATI thì nó sẽ tiến hành đấy...tài liệu đây,(http://www.asx.com.au/asxpdf/20081113/pdf/31dkh51jd4c98g.pdf).
Còn ai có muốn đánh bài gan kiểu sống chết mặc bay - tiền thầy bỏ túi thì phải mau mau đầu tư theo vào nhá.
langdoan wrote on Dec 22, '09
Viết lộn... xin viết lại... Cty ATI đóng đô ở Miến Điện

nhatdinhthang wrote on Dec 22, '09
@nhatdinhthang, @xhcn
Hình như là lại thêm một đòn lừa qua mặt của nhà nước khi vác cái công ty dỏm Atlantic Limited (ATI) vào làm cái bung-xung cho tụi Trung Cộng và những tụi cò tư bản khai thác lạm dụng bóc lột tài nguyên và phá họai môi trường sinh sống và thiên nhiên của Việt Nam. Tớ coi cái trang mạng chính của tụi ATI mà thấy xấu hổ dùm cho....Tính viết về đề tài này nhưng thấy ỏai vì tốn thì giờ qúa.

Báo mạng BBC.. dạo này có vẻ càng ngày càng lười không chịu kiểm chứng. BBC viết rằng "Website của công ty [(ATI)] nay thông báo dự án bauxite ở Lâm Đồng là một trong các dự án trọng điểm của Atlantic Ltd ".

Tớ vào mạng chính của Cty này và click vào tab "Project" thì chỉ thấy có đúng 1 dự án Bauxite VN...chứ chẳng có thêm được tới cái dự án thứ hai (http://www.atlanticlimited.com.au/board-directors.php).

Thường thì 1 Cty muốn quảng bá rộng rãi sức mạnh của họ qua diện tài chính, nhân lực..thì phải đưa lên tất cả những dự án đã họat động thành công, và những dự án đang thực hiện cũng như cho tương lai...nhưng mạng của CTy này thì hình như quần áo khá thiếu thốn.. coi lại công việc chính của Cty này thì thấy nó đóng đô ở Mã Lai chuyên lo chuyện ấp trứng và nuôi sò...(http://wrightreports.ecnext.com/coms2/reportdesc_COMPANY_C03616880)
Kích thước Cty cũng thuộc lọai khiêm nhượng...cả công ty chỉ có 130 ngừoi....và board of directors thì chỉ có 3 người! Công việc chả dính dáng gì tới mỏ nhôm nhiếc than thiếc.....trừ "đào mỏ"... trị giá cổ phiếu thì ôi thôi...thuộc lọai penny...

Nhưng mà..đứng sau lưng dây mơ rễ má của ATI là Azura Capital....nhượng lại cái dự án và Cty con...ôi thôi.. chán qúa. Nhưng mà theo sơ lược tuờng trình của ATI thì nó sẽ tiến hành đấy...tài liệu đây,(http://www.asx.com.au/asxpdf/20081113/pdf/31dkh51jd4c98g.pdf).
Còn ai có muốn đánh bài gan kiểu sống chết mặc bay - tiền thầy bỏ túi thì phải mau mau đầu tư theo vào nhá.
Đúng là rởm thật. Em nghe có người cảnh báo quy mô nhỏ lẻ của cái công ty giời ơi này từ lâu lắm rồi. Ôi Việt Nam xứng đáng được ghi vào sách kỷ lục Guiness: đất nước có nhiều củ chuối nhất thế giới

kieutung8485 wrote on Dec 22, '09
Hoan hô an ninh mạng Việt Nam vì thành tích đánh sập bauxitevietnam.info. Một ngày kia tỉnh dậy muốn ghé nhà Bác Tô hỏi thăm sức khỏe bỗng thấy can not display thì phải mừng nữa vì những kĩ sư tin học của chúng ta quá giỏi (không những đánh sập 1 trang trong nước mà còn đánh đc cả 1 trang uy tín của nước ngoài).
hochimeo wrote on Dec 22, '09
Tớ không đồng ý với những "Spam" youTube như ở trên.
Rất trân trọng cám ơn.
nhatdinhthang wrote on Dec 22, '09
Tớ không đồng ý với những "Spam" youTube như ở trên.
Rất trân trọng cám ơn.
Xin lỗi đây không phải là spam mà là nhạc cổ điển, một thể loại thanh cao và trí thức. Hơn nữa phải là quảng cáo thì mới gọi là spam còn các clip này không quảng cáo cho ai hết mà chỉ thuần âm nhạc. Kết tội các clip trên là spam thì cũng giống như bỏ tù bác nào đó vì chơi La Paloma, Santa Lucia giữa Hà Nội như trong một chuyện kể của cụ Tô.
nhatdinhthang wrote on Dec 22, '09
Tất cả các tác phẩm trên đều là các tác phẩm kinh điển dành cho mùa giáng sinh.
lytrung wrote on Dec 22, '09
sensitivebrier wrote on Dec 22, '09, edited on Dec 22, '09
Phản đối vụ Bát nhã ở munich - Đức
http://www.youtube.com/watch?v=BkO5DnI72X8
niemtintc wrote on Dec 23, '09, edited on Dec 23, '09
Bạn nhatdinhthang đã làm loãng đi nội dung tuần 31 của bác Tô Hải rồi! Chỉ muốn nói với bác TÔ HẢI rằng quả là:
GỪNG CÀNG GIÀ CÀNG CAY!
nhatdinhthang wrote on Dec 23, '09
Bạn nhatdinhthang đã làm loãng đi nội dung tuần 31 của bác Tô Hải rồi! Chỉ muốn nói với bác rằng quả là:
GỪNG CÀNG GIÀ CÀNG CAY!
1. Đang dịp Noel thì add nhạc Noel có sao nào. Căng thẳng nhiều rồi thì phải có chút gì giải khuây chứ

2. Mình chưa già và không phải là người già nhất ở đây đâu nhé (hí hí, bạn biết ai già nhất rồi đó)
niemtintc wrote on Dec 23, '09, edited on Dec 23, '09
Xin lỗi viết nhầm, bác là bác Tô Hải. Còn bạn thì NHẤT ĐỊNH TRẺ rồi!
Công nhận là những bản nhạc bạn đưa rất hay!
anhbasg wrote on Dec 23, '09
duongrong wrote on Dec 23, '09
cam on nhatdinhthang da cho vai phut thoai mai sau khi doc nhung tin tuc chinh tri dau buon. Arabian dance rat la.
tuongdu wrote on Dec 23, '09
BẠN TRẺ CẦN QUAN TÂM - BẠN GIÀ CẦN ĐÓNG GÓP
Bài phỏng vấn của VOA với tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang về
tương lai dân chủ của đất nước.
Tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang là một trong những nhân vật bất đồng chính kiến hàng đầu được các nhà quan sát tình hình Việt Nam biết tiếng từ hơn hai mươi năm qua. Hiện nay ông cư ngụ ở Hà Nội và làm chủ biên Bán nguyệt san Tổ Quốc, một trong những tờ báo hiếm hoi ở Việt Nam tới tay người đọc mà không có sự cho phép của chính quyền. Mới đây Ban Việt Ngữ VOA đã hân hạnh được nhân vật tranh đấu cho dân chủ này dành cho cuộc phỏng vấn sau đây về tình hình của phong trào dân chủ ở Việt Nam.

Tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang
VOA: Chúng tôi xin thay mặt cho thính giả VOA cám ơn Tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang đã có nhã ý dành thời giờ cho chúng tôi thực hiện cuộc phỏng vấn này trong lúc ông đang hồi phục sau cuộc giải phẫu u xơ tuyến tiền liệt. Trước hết, xin ông vui lòng cho biết nhận xét về tình hình chung của phong trào dân chủ ở Việt Nam hiện nay?

TS Nguyễn Thanh Giang: Phong trào dân chủ Việt Nam không biểu hiện như một đại khối thống nhất mà gồm nhiều khối cận kề nhau: khối các trí thức trẻ Nguyễn Tiến Trung, Lê Công Định …, khối bloggers, khối IDS, khối Bauxite, khối đảng viên Cộng sản kỳ cựu hoài niệm lý tưởng ban đầu, khối Công giáo, khối Phật giáo vv … Nhận thức, trình độ, phẩm chất, phương pháp đấu tranh của các khối không giống nhau, có khối óng ánh như kim cương, có khối lóng lánh sáng như bạch kim, có khối mềm mỏng dẻo dai như vàng, có khối lẫn khá nhiều tạp chất. Tất cả đều đang cùng tồn tại dưới những hình thức khác nhau, đều đã và đang đóng góp cần thiết cho tiến trình dân chủ hóa Việt Nam.

VOA: Thưa ông, vì sao mà cho đến nay phong trào dân chủ Việt Nam vẫn chưa biểu hiện được như một đại khối thống nhất để trở thành một tổ chức đủ mạnh có thể đối trọng với Đảng Cộng Sản Việt Nam?

TS Nguyễn Thanh Giang: Câu hỏi đã nêu một đòi hỏi lịch sử, một mong ước chính đáng, một khao khát cháy lòng. Tiếc rằng điều đó chưa hiện thực hóa được! Có người giải thích là do thói kèn cựa đố kỵ của người Việt Nam, có người quy cho văn hóa tổ chức kém, có người bảo vì chưa có người tài trí cầm cờ …. Tất cả đều có phần đúng nhưng không hẳn đúng. Văn hóa tổ chức của ta không kém bất cứ dân tộc nào. Dẫn chứng là chúng ta đã ba lần đánh thắng Nguyên- Mông, đã đánh được Pháp, đuổi được Nhật …; thói kèn cựa đố kỵ thì đã và đang tồn tại trong mọi dân tộc, mọi thời đại, con người Việt Nam không phải là dị biệt.

Vâng, phải chi ta có người tài trí biết thuyết phục, biết giáo dưỡng để hình thành, phát triển và tổ chức lực lượng một cách thông minh cùng với đức kiên trì một cách nhẫn nại thì cơ ngơi có thể đã khác, thế trận có thể đã khác…

Dẫu sao cũng không nên đánh giá quá thấp, thậm chí quá xấu về những nhà dân chủ, những chiến sỹ dân chủ hiện nay để cho rằng vì họ mà các khối cứ rời rạc, thậm chí đối chọi nhau. Phong trào Cộng sản ngày xưa cũng đã từng có 3 Đảng Cộng sản ở 3 Kỳ bất hợp tác trong thời gian dài, có Hà Huy Tập không ưa Nguyễn Ái Quốc, có những người cộng sản này nộp người cộng sản kia cho địch …

Tôi nghĩ rằng điều quan trọng là những người hoạt động dân chủ trước hết phải tự giáo dưỡng cho mình có tinh thần dân chủ, có tư chất dân chủ, phải biết chấp nhận đa nguyên, đừng bao giờ cho mình là duy nhất đúng, khác mình là kẻ thù; để rồi không chỉ nghi kỵ mà còn cố tình tố cáo nhau là “dân chủ cuội”, là “công an cài cắm” ….; trong phải biết lắng nghe ngoài, ngoài phải tôn trọng trong, trẻ phải biết nghe già, già phải tôn trọng trẻ...Bức xúc thì quá bức xúc rồi, nhưng không thể nôn nóng; oan khuất thì đã ngất trời rồi, nhưng đừng để cho lòng thù hận chỉ đạo.

VOA: Ông có cảm thấy bi quan hay không trước tình hình đàn áp dữ dội của nhà cầm quyền: nhiều nhà hoạt động dân chủ bị hãm hại, bị cầm tù, nhiều nhóm tôn giáo bị sách nhiễu?

TS Nguyễn Thanh Giang: Để chuẩn bị Đại hội XI ĐCSVN, nhà cầm quyền Việt Nam đang mở chiến dịch đàn áp quyết liệt. Đây là một sai lầm. Mà, cũng có thể đây là tiền đề may mắn để xã hội vận động nhanh tới trạng thái “cùng tắc biến, biến tắc thông”.

Khám xét, tra vấn, bắt bớ, tù đầy … nhiều khi rất tùy tiện, bất chấp luật pháp, chẳng kể đạo lý là di họa của chuyên chính vô sản tàn bạo. Tuy nhiên, trong một số trường hợp cũng do ta chưa chín trong suy tư, chưa khôn trong biểu hiện. Lẽ ra phải trường kỳ mai phục để chiêu binh mãi mã, đắp lũy xây thành trong lòng dân đã thì vì do quá bồng bột, do bị kích động dại dột, một số người dù biết sau lưng mình chưa có được mấy người để có thể “nhất hô bá ứng” đã vội mũ mãng cân đai, đánh trống phất cờ làm mục tiêu triệt hạ cho đối phương.

Trong trường hợp của những chế độ hà khắc và rất lão luyện trong đàn áp, nhẽ ra khi đã có tổ chức vẫn phải tỏ ra như không có tổ chức. Chỉ đứng lên đương đầu công khai khi có tổ chức đủ mạnh, có quần chúng hậu thuẫn đủ lớn. Trường đấu tranh dân chủ cũng nên vô minh như cõi Phật, “ sắc sắc, không không”, có mà như không, không mà có.

Dẫu thế nào đi nữa, tôi không bi quan. Luật sư Trần Lâm nói “ Sự thay đổi đã đến gần ”; để bảo đảm chính xác, tôi nói: “ Không thể không thay đổi ”.

VOA: Chúng tôi nghĩ rằng lạc quan lúc nào cũng tốt hơn bi quan. Nhưng bây giờ ông đặt niềm tin vào đâu để lạc quan?

TS Nguyễn Thanh Giang: Tôi quý trọng những con người dám đương đầu với gian nguy dấn thân vào công cuộc đấu tranh dân chủ hóa đất nước và tôi tin ở nhân dân tôi, tin ở tinh thần và phẩm chất dân tộc tôi.

Trả lời câu hỏi đầu tôi đã nói đến nhiều khối dân chủ cận kề nhau. Thực ra, các khối ấy chỉ như những “hạt” tồn tại trong “trường sóng lượng tử dân chủ”. Đòi hỏi dân chủ đang cuộn sóng trong lòng dân tộc -- sôi trào hơn lúc nào hết.

Dân chủ hay tham những cứ ngày càng hoành hành dữ dội hơn? Dân chủ hay tư bản đỏ cứ được tạo quyền thế cướp đoạt, bóc lột công nhân, nông dân vừa tinh vi vừa trắng trợn hơn thời Pháp thuộc? Dân chủ hay kẻ ăn trên ngồi chốc vì không đủ trí lực nên phải dùng vũ lực tàn bạo để duy trì ách thống trị? Dân chủ hay người ta lại đang ngang nhiên đưa đất nước vào vòng đô hộ (cứng hay mềm) của Bắc triều?

VOA: Mới đây, tờ Thông Luận ở Paris có đăng một bài viết của luật sư Trần Lâm, với nhan đề “Sự thay đổi đã đến gần”. Trong bài viết này ông Lâm có nói tới một đề nghị, tương tự như đề nghị mà ông Tống Văn Công, cựu Tổng biên tập báo Người Lao Động, đã đưa ra hồi tháng 9; đó là tách đảng Cộng Sản ra làm hai để chỉnh đốn đảng Cộng Sản và tiến tới dân chủ đa đảng. Ông nghĩ sao về đề nghị này?

TS Nguyễn Thanh Giang: Muốn dân chủ phải có đa nguyên đa đảng. Đa đảng bây giờ không chỉ là mong muốn của người ngoài Đảng mà của ngay cả nhiều đảng viên kỳ cựu, đảng viên đương chức.

Tôi tán thành phương án tách đôi ĐCSVN của luật sư Trần Lâm. Trong tình hình thực tế như hiện nay không nên nghĩ đến chuyện lập một đảng hoàn toàn mới bởi hai lẽ: một là rất dễ bị đàn áp, hai là rất khó tập hợp quần chúng bởi chưa có điều kiện làm cho quảng đại hiểu mình và tin mình. Tách đôi Đảng hay phục hoạt các đảng Dân chủ và đảng Xã hội lẽ ra đã có thể làm được nếu chúng ta không phạm sai lầm. Đừng công khai yếu tố bên ngoài vội. Nếu đảng Dân chủ làm như đề nghị của tôi: Chủ tịch hay Tổng Bí thư phải là người trong nước và trước mắt nên là cựu đảng viên ĐCSVN thì nhà cầm quyền khó đàn áp hơn nhiều và việc chiêu mộ đảng viên cũng dễ dàng hơn, chất lượng hơn. Đừng nên nghĩ nhà cầm quyền chỉ sợ sự can thiệp từ bên ngoài. Dư luận trong nước và ý kiến các lão thành cách mạng, các đảng viên kỳ cựu rất quan trọng.

VOA: Theo ông, tiến trình đấu tranh dân chủ hóa Việt Nam nên tiến hành thế nào ?

TS Nguyễn Thanh Giang: Ý kiến cho rằng “đảng con” hay “đảng em” của ĐCSVN không thể trở thành dân chủ chân chính mà chỉ sẽ là những “chân gỗ” cũng không đúng. Các “ Đảng Dân chủ mới ”, “Đảng Xã hội mới ” ngày nay sẽ khác các đảng cũ vì mục tiêu cách mạng dân tộc và cách mạng dân chủ rất khác nhau. Mục tiêu cách mạng dân chủ không đơn nhất như cách mạng dân tộc …. Các đảng mới này không trở thành đối kháng cũng rất nhanh chóng trở thành đối trọng của nhau.

Cạnh tranh hòa bình, diễn biến hòa bình là con đường nên đi vì con đường ấy là con đường sáng, con đường nhân ái. Làm diễn biến hòa bình tốt thì không cần có bạo loạn lật đổ, và, dứt khoát nên tránh để xẩy ra bạo loạn lật đổ. Diễn biến hòa bình là vương đạo, là “lấy đại nghĩa thắng hung tàn”, bạo loạn lật đổ là tà đạo, là lấy hung tàn kích thích hung tàn để rồi máu lại đổ, xương lại phơi; để rồi bọn cơ hội, bọn lưu manh lại đua nhau nhẩy lên vũ đài làm nát đất nước, khổ dân lành.

Khác với cách mạng dân tộc, người muốn dấn thân cho công cuộc đấu tranh dân chủ hóa đất nước không chỉ cần cái dũng mà trước hết, trên hết phải có cái tâm và cái tầm. Tôi hy vọng và trông mong anh em trẻ với lòng nhiệt huyết với đất nước, với ý thức trách nhiệm trước lịch sử hãy rèn tài, đúc trí, luyện tâm và hành động đúng để đưa công cuộc đấu tranh dân chủ hóa theo con đường vương đạo, từ đấy không chỉ tránh được những hy sinh vô ích mà nhanh chóng đem lại được dân chủ, tự do, hạnh phúc cho nhân dân.

VOA: Cám ơn Tiến Sĩ Nguyễn Thanh Giang đã chia sẻ với chúng tôi những ý kiến quí báu này.
Duy Ái
21/12/2009
Theo VOA
Được đăng bởi 1 người Việt vào lúc 06:20
tuongdu wrote on Dec 23, '09
"Trên đời này không có cái giá nào đắt bằng nỗi xa quê"
Thứ ba, ngày 22 tháng mười hai năm 2009
VÌ NHÂN DÂN QUÊN MÌNH
BÙI MINH QUỐC

Trân trọng gửi đến đại tướng Võ Nguyên Giáp cùng các đồng đội cựu kháng chiến và các bạn trẻ
I

Vì Nhân Dân quên mình
Vì Nhân Dân hy sinh
Lời nguyện ấy trọn tâm thành ta hát
Tận tụy một đời mấy cuộc trường chinh

Trải mấy cuộc trường chinh với bao hy sinh không kể xiết để có được một đất nước hòa bình độc lập thống nhất, nhưng trên đất nước độc lập thống nhất này, sau 34 năm hòa bình xây dựng, nhân dân ta đang sống trong tình cảnh thế nào?

Câu trả lời của tôi là:
-Bị cướp đất
-Bị bịt miệng

Tất cả mọi người Việt Nam hôm nay khi nằm xuống thì mảnh đất chôn mình cũng không phải của mình, cả nơi yên nghỉ của cha mẹ tổ tiên mình cũng thế. Lên tiếng khẳng định Hoàng Sa Trường Sa là của Việt Nam thì bị quật cổ xuống đường, bị bắt giam, bị cách chức, bị nghỉ việc, bị rút thẻ hành nghề. Các bức thư của vị đại tướng đại công thần Võ Nguyên Giáp đóng góp ý kiến về việc quốc gia đại sự thì không được đăng, nói gì đến đơn khiếu kiện của muôn vạn người dân oan ức, đến tiếng nói phản biện của tổ chức nghiên cứu tư nhân đầu tiên lập ra bởi các trí thức gạo cội chí cốt của Đảng nhờ chủ trương đổi mới – Viện Nghiên cứu Phát triển (IDS), trong khi tổng biên tập báo điện tử Đảng CSVN tiếp tay nối lời cho giặc bành trướng thì ngang nhiên tại vị. Thậm chí quyền con người của ngay cả người khai sinh ra nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, chủ tịch Hồ Chí Minh, cái quyền tự do cuối cùng nhỏ nhoi bình thường đơn sơ nhất là khi qua đời thân xác được đem đốt đi, quyền ấy cũng bị gạt bỏ bằng một ứng xử rất xa lạ với cách mạng, thậm chí có thể ẩn chứa một mánh khóe chính trị thâm hiểm: nhân danh tình cảm nhân dân dùng một phương thức phi tự nhiên để biến người lãnh đạo cuộc cách mạng dân tộc dân chủ thành một hoàng đế Ai-cập cổ đại nhưng vô cùng khốn khổ vì ngày ngày bị phơi ra trước bao con mắt hoặc sùng kính thương cảm hoặc tò mò vô cảm.
Tôi tự hỏi: một đảng gọi là đảng khoa học và cách mạng, là tinh hoa của lương tâm và trí tuệ, một đảng đặt quyền lợi của Tổ Quốc, của Nhân dân lên trên hết, một đảng vì Nhân dân quên mình, một lực lượng vũ trang vì Nhân dân quên mình, một lực lượng trí thức văn nghệ sĩ vì Nhân dân quên mình, có chấp nhận được tình trạng hết sức ngược đời nêu trên không?

Câu trả lời của tôi là:
-Không, dứt khoát không!

*
Ngay tại hành lang Quốc Hội kỳ họp thứ 6 khóa 12, tháng 11.2009, phó đoàn đại biểu quốc hội TP Cần Thơ Huỳnh Văn Tiếp nói: phải kiểm tra xem với động cơ gì mà 110 người đơn xin ở tù thay cho bà Trần Ngọc Sương, giám đốc nông trường Sông Hậu (bị kết án 8 năm tù về tội “lập quỹ trái phép”)?

Tất yếu phải đặt ngay các vấn đề:

- Với động cơ gì mà đại biểu Huỳnh Văn Tiếp, trước sự kiện (chưa từng có trong lịch sử hoạt động tư pháp của chế độ ta) cả trăm người dân đòi ở tù thay cho bị cáo - một anh hùng thời đổi mới vốn là người lãnh đạo họ; ông Tiếp không chịu đến ngay với dân để tìm hiểu tâm tư nguyện vọng dân mà lại lập tức lớn tiếng đòi kiểm tra động cơ của họ? Vậy ông là đại biểu của ai, nói tiếng nói của ai, trên lập trường lợi ích nào,với động cơ gì?

- Với động cơ gì mà bí thư Nguyễn Tấn Quyên, phó bí thư Nguyễn Thanh Vận TP Cần Thơ chỉ đạo cơ quan điều tra khởi tố tội này tội nọ cho anh hùng Trần Ngọc Sương, bất chấp qui định của Đảng cấm ngặt cấp ủy Đảng can thiệp cụ thể vào công tác điều tra?

- Với động cơ gì mà thành ủy Cần Thơ dự tính qui hoạch lập khu đô thị mới ở một vùng đất, trong đó có đất của nông trường Sông Hậu và nông trường Cờ Đỏ, là vùng tối ưu để làm nông nghiệp, hơn nữa lại là thành quả dày công khai phá bao năm trường của hàng vạn nông dân dưới sự lãnh đạo can đảm và năng động của cha con hai người anh hùng đã được tôn vinh?

- Với động cơ gì mà trong một thời gian rất ngắn hàng loạt các cơ quan, cán bộ cao cấp, đại biểu quốc hội, lão thành cách mạng, luật gia, nhà báo, nhà văn đã bày tỏ phản ứng mạnh mẽ, cùng với phản ứng sôi sục của công luận rộng rãi, trước bản án “vô lý” - như phó chủ tịch liên đoàn luật sư VN nhận xét - đối với anh hùng Trần Ngọc Sương?

- Với động cơ gì mà trước kia bí thư tỉnh ủy Vĩnh Phú Kim Ngọc, rồi các cán bộ chủ chốt của thành ủy Hải Phòng dám xé rào giáo điều thực hiện khoán chui tạo cơ sở thực tiễn cho sự ra đời của chủ trương khoán 10 giải phóng sức sản xuất cho mấy chục triệu nông dân Việt Nam, đưa đất nước thoát cảnh năm nào cũng phải đi xin viện trợ lương thực bước lên vị trí thứ hai thế giới về xuất khẩu gạo? Với động cơ gì mà bí thư thành ủy TP HCM Võ Văn Kiệt, bất chấp hiểm nguy đến có thể mất chức mất Đảng dám xé rào giáo điều thực hiện hàng loạt biện pháp đổi mới ở địa phương tạo tiền đề thực tiễn cho đường lối đổi mới trên qui mô toàn quốc? Với động cơ gì mà cha con hai người anh hùng Trần Ngọc Hoằng Trần Ngọc Sương hiến dâng cả đời mình gây dựng một vùng đất từ sình phèn hoang vu thành đất sống ổn định trù phú cho hàng vạn nông dân trong khuôn khổ bức bối của một cơ chế đầy rẫy những thắt buộc nguy hiểm đối với tất cả những ai tích cực chủ động năng động làm việc vì dân vì nước?

Vậy đó, động cơ và động cơ.

Động cơ vì Nhân dân quên mình của những Kim Ngọc, những cán bộ chủ chốt của thành ủy Hải Phòng, những Võ Văn Kiệt, Trần Ngọc Hoằng, Trần Ngọc Sương thì hiển lộ ngời ngời với những thành quả mà họ đã tạo nên và được chính thức tôn vinh.

Còn động cơ của các cán bộ chủ chốt trong thành ủy Cần Thơ?

Các cán bộ ấy chỉ hối hả đòi xem xét động cơ của dân chứ không bao giờ dám tự nói ra cái động cơ sâu xa giấu kỹ trong quả tim chẳng ai biết đen đỏ thế nào của họ.Thế thì cơ quan lãnh đạo tối cao phải cùng với công luận tiến hành xem xét cái thứ động cơ thầm kín này.

Tôi có mấy ý kiến xin nêu ra để mong được trao đổi góp phần vào việc xem xét động cơ của họ.

Việc xem xét cần phải đặt trong tình trạng Đảng cầm quyền hiện nay có mấy đặc điểm sau:

- Vai trò của các cấp ủy Đảng từ cơ sở cho tới Bộ chính trị trong thực hiện nhiệm vụ chống đại quốc nạn nội xâm rất yếu kém (đồng thời trong nhiệm vụ chống đại quốc họa bành trướng cũng rất yếu, xin đọc bài “Chống diễn biến hòa bình của chủ nghĩa bành trướng hiện đại Trung Quốc” của cùng tác giả trên mạng internet tháng 01.2009).

- Công tác cán bộ nhiều năm ròng, và đến nay vẫn thế, nằm trong tay một người hoặc một nhóm người tiến hành trong vòng bí mật sắp đặt ghế theo bè phái rồi sắp đặt những cuộc đại hội hình thức, bầu cử hình thức để hợp thức hóa ghế, nạn “chạy” chức diễn ra ở hầu hết mọi cấp mọi ngành mọi địa phương, công tác chỉnh đốn Đảng trở thành chỉnh đốn ngược, càng chỉnh đốn giặc nội xâm vào cấp ủy ngày càng đông đã chiếm chỗ ít nhất 51% trong các cấp ủy kể cả Bộ chính trị. Chắc chắn không thể không có bọn tay sai bành trướng nằm trong cấp ủy mà công tác bảo vệ chính trị nội bộ vô tình hoặc cố ý chưa phát hiện và xử lý.

- Từ chỗ là một bộ phận thoái hóa biến chất bởi một thứ cá nhân chủ nghĩa cực kỳ ngoan cố, giặc nội xâm kéo bè kết cánh trong Đảng dùng con dấu đỏ làm “vũ khí sắc bén” núp sau thẻ đỏ tranh thủ từng ngày từng tháng từng quý từng năm từng nhiệm kỳ đua nhau ăn cắp ăn cướp tích lũy siêu tốc thành một thế lực kinh tế chính trị thao túng nhiều hoạt động của Nhà nước trong đó có hoạt động tư pháp. Sự thao túng đó diễn ra có hệ thống kéo dài đã thành qui trình tinh vi và xảo quyệt từ khâu hoạch định các chủ trương, các dự luật, các dự án v.v… đến khâu thực hiện, bằng mọi thủ đoạn kể cả lách nghị quyết, lách luật, thậm chí dẫm đạp lên nghị quyết và luật pháp.

Đại quốc nạn tham nhũng - nội xâm không chỉ là vấn đề đạo đức nữa mà đã trở thành đại quốc nạn kinh tế - chính trị, một mối đại họa đe dọa sự sống còn của Đảng, như nhiều lão thành cách mạng đã cảnh báo từ lâu. Nhà cách mạng lão thành Trần Độ lúc sinh thời đã thẳng thắn vạch rõ: Đảng không những mất sức chiến đấu mà mất cả sức sống. Tôi muốn nối thêm một ý này: khi đại đa số đảng viên và lực lượng vũ trang kiên định giữ trọn phẩm chất vì nhân dân quên mình thì ngay trong lòng các cấp ủy đảng lại bạo phát một thứ “sức sống” hoang dã vận hành bởi một thứ động cơ đen tối bên ngoài dán nhãn hiệu “đầy tớ nhân dân” bên trong là năng lượng hỗn mang của lòng tham vô đáy say cuồng và mê muội sôi sục suốt ngày đêm.

Dư luận nêu nghi vấn: có vấn đề động cơ đất đai khiến một số cán bộ chủ chốt của thành ủy Cần Thơ phải liều lĩnh dẫm đạp lên nguyên tắc đảng ra mặt chỉ đạo cụ thể can thiệp vào công tác điều tra (và không loại trừ cả khâu xét xử), để quyết thực hiện bằng được một bản án thật nặng cho bà Trần Ngọc Sương khi người nữ anh hùng này, vì lo cho số phận hàng vạn nông dân, đã không giao lại đất nông trưòng, gây cản trở cho cái dự án đô thị mới mà người ta đang nhăm nhe hoạch định (xin đọc bài của nhà báo Huy Đức dẫn lời được ghi âm của ông Phạm Thanh Vận nói với bà Trần Ngọc Sương ngày 25-10-2007: “Chị nghỉ nhưng làm sao cho hạ cánh an toàn trong danh dự nếu giao lại đất Nông trường”).

Tôi cho rằng, đằng sau động cơ đất đai đã hiển lộ khá rõ, còn là một mưu toan hết sức hiểm độc về chính trị tư tưởng và văn hóa của thế lực nội xâm (có thể bản thân các cán bộ chủ chốt của thành ủy Cần Thơ cũng chưa tự ý thức được điều này); nó ngang nhiên và lì lợm phát ra cho toàn xã hội, nhất là lớp trẻ, một thông điệp đen: đừng dại khờ lựa chọn lẽ sống vì dân vì nước như cha con bà Sương, như đa số đảng viên và cựu chiến binh, hãy cứ sống theo cách vừa hô thật to Đảng Cộng Sản Việt Nam quang vinh muôn năm, chủ nghĩa Mác Lê-nin vô địch muôn năm, kinh tế thị trường (nhất là thị trường ghế) định hướng xã hội chủ nghĩa muôn năm, vừa tranh thủ ra sức kiếm ghế mua ghế bám ghế leo ghế ngày càng cao theo phương thức dùng chuyên chính vô sản tích lũy tư bản để đạt tới “thiên đường cộng sản” của một giai cấp đại tài phiệt đỏ nói như rồng leo làm như mèo mửa và hưởng theo nhu cầu trên cái “gốc” là nhân dân lầm than và phẫn uất nhưng bị bưng bít thông tin nên vẫn cứ thều thào “ơn Đảng”.

Vụ án anh hùng Trần Ngọc Sương diễn ra trong một môi trường pháp lý mà cán cân công lý nằm trong tay những cấp ủy đã bị giặc nội xâm thao túng, từng đẻ ra bao phiên tòa mà chánh án tòa án nhân dân tối cao Nguyễn Văn Hiện lúc đương nhiệm đã gọi huỵch toẹt “xử thế nào cũng được”.

Để sáng tỏ được công lý trong vụ án này cũng như vô số vụ án khác tương tự, thì trước hết cần phải khẳng định dứt khoát cái công lý thiêng liêng bao trùm ngàn đời sau đây: chủ sở hữu đích thực của đất nông trường Sông Hậu chính là những người nông dân cùng cha con bà Sương đã dốc tâm dồn trí bền lực tiếp nối các lớp tiền bối của mình bao đời bao năm khai phá bồi đắp nên chứ không phải là một thứ “sở hữu toàn dân” mông lung. Một sự thật sờ sờ ai cũng thấy: cái gọi là “sở hữu toàn dân” mông lung đã mau chóng biến thành túi vàng két bạc của vô số những người có chức quyền nhân danh cách mạng để làm vua quan cách mạng, khiến đất nước rối bời lên không thể tả về chuyện đất đai và còn rối bời chưa biết đến bao giờ.

Hãy hình dung, nếu ngay từ đầu ta không thành lập nông trường quốc doanh mà để những người nông dân khai hoang đến đâu được cấp quyền sở hữu đất đến đấy, ai có chứng từ sở hữu trong quá khứ được tiếp tục thừa nhận (quyền sở hữu tư nhân vĩnh viễn chứ không phải quyền sử dụng có thời hạn), rồi họ góp thóc góp tiền trả công xứng đáng cho người đã lãnh đạo tổ chức họ gây dựng cơ nghiệp là ông Trần Ngọc Hoằng (tiếp đến là bà Trần ngọc Sương), rồi khi nhu cầu phát triển sản xuất thúc đẩy họ hợp tác với nhau, tất yếu sự hợp tác sẽ diễn ra một cách tự nguyện và nhất định họ chỉ bầu người mà họ thấy là gương mẫu nhất, đáng tin cậy nhất đứng ra lãnh đạo điều hành cái hợp tác xã đúng nghĩa ấy, rồi cũng tất yếu hợp tác xã sẽ phát triển thành một công ty cổ phần nông công thương tín do nông dân làm chủ từ sản xuất chế biến đến phân phối trong và ngoài nước các sản phẩm do họ làm ra, thì tình hình sẽ thế nào? Chắc chắn mọi người từ nông dân đến cha con bà Trần Ngọc Sương sẽ giầu có hơn rất nhiều, số thuế họ đóng cho nhà nước cũng lớn hơn rất nhiều, sẽ không có chuyện mắc tội “lập quỹ trái phép” hay “tham ô” (tiền của chính mình).

Như vậy, vụ án cần phải xem xét khởi tố trước hết là vụ quốc hữu hóa tư liệu sản xuất.

Tôi tha thiết đề nghị các nhà lãnh đạo, nếu thực lòng đặt Tổ Quốc lên trên hết, quyền dân lên trên hết, thực lòng vì Nhân dân quên mình, hãy lập tức mời ngay các lão thành cách mạng, các ủy viên Bộ chính trị và Trung ương các khóa, các đại biểu quốc hội đương nhiệm và các khóa trước cùng các nhà khoa học thực hiện một cuộc tổng kết thật cụ thể, thật chi tiết xem công cuộc quốc hữu hóa tư liệu sản xuất, cải tạo nông nghiệp và công thương nghiệp tư nhân trước đây đã gây tổn thất về vật chất và tinh thần cho đất nước cho nhân dân như thế nào.

Sau 1975, công cuộc quốc hữu hóa được thực hiện do đường lối xây dựng chủ nghĩa xã hội trên toàn quốc, xác lập tại đại hội Đảng lần thứ 4, tháng 12.1976. Đảng Lao động Việt Nam đổi thành Đảng Cộng Sản Việt Nam, nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa đổi thành nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, mất 2 chữ “dân chủ”, đồng thời cũng mất luôn một thể chế dân chủ đa nguyên – thành quả của Cách mạng Tháng 8.1945 – được thiết lập năm 1946 qua cuộc phổ thông đầu phiếu đầu tiên trong lịch sử dân tộc, để thay bằng 4 chữ “xã hội chủ nghĩa” mà phần lớn những đảng viên tham dự đại hội 4 cùng lắm cũng chỉ hiểu đó là lý tưởng xa vời về một xã hội sung túc, tốt đẹp, không có áp bức bất công và nhất thiết sẽ có “dân chủ gấp triệu lần” (lời Lê-nin) các chế độ trước. Những quyết sách lớn quan hệ đến quyền sống của từng người dân, đến vận mệnh của đất nước và của Đảng như vậy lại được chuẩn thuận bởi một đại hội mà đa số đại biểu dự họp với tâm lý và không khí một cuộc liên hoan mừng chiến thắng hơn là một cuộc bàn thảo cặn kẽ để hoạch định đường lối chiến lược, như thủ tướng Võ Văn Kiệt đã bày tỏ tâm sự lúc cuối đời.

10 năm sau, đại hội Đảng lần thứ 6 họp tháng 12.1986 đã chỉ ra sai lầm chiến lược của đại hội 4 và quyết định đường lối đổi mới. Tuy nhiên, do những hạn chế lịch sử của tình hình chính trị nội bộ, nên thay vì phải thẳng thắn nêu rõ “sai lầm về đường lối chiến lược” lại chỉ dừng ở mức “sai lầm về chỉ đạo chiến lược”. Một cán bộ cao cấp, nguyên là bí thư đặc khu ủy Quảng Đà trong chiến tranh được tổng bí thư Trường Chinh giao nhiệm vụ tham gia nhóm nòng cốt chuẩn bị dự thảo văn kiện đại hội 6 kể với tôi, ngay sau đại hội mấy hôm: dự thảo lúc đầu ghi rõ “sai lầm về đường lối chiến lược”, nhưng đã diễn ra một cuộc giằng co giữa khuynh hướng nhận sai lầm triệt để với khuynh hướng chỉ nhận sai lầm nửa vời trong nội bộ còn khá mạnh, rốt cuộc đành phải tạm nhân nhượng thay 2 chữ “đường lối” bằng 2 chữ “chỉ đạo”). Tính nửa vời đó đã để di lụy tai hại ghê gớm cho đến nay. Do chủ nghĩa cá nhân và bệnh bè phái độc đoán phản dân chủ rất nặng ở một số cán bộ chủ chốt cấp tối cao, các đại hội kế tiếp đều né tránh việc xem xét đánh giá tình hình 10 năm từ 1976 đến 1986. Các chủ trương lớn có tính nền móng của Đảng như “nhìn thẳng vào sự thật, nói đúng nói rõ sự thật, lấy dân làm gốc, công khai dân biết dân bàn…” dần dần bị vô hiệu hóa bởi một thế lực sợ sự thật, sợ dân có quyền, lấy việc bám ghế đè dân, bưng bít và ngăn chặn cắt xén thông tin để tồn tại.

Bây giờ thì ai cũng thấy đường lối Đại hội 4 là một đường lối phiêu lưu duy ý chí đưa đất nước và Đảng đến bên bờ vực thẳm.Nhưng không phải ai cũng thấy đây là cái duy ý chí, phiêu lưu và kiêu ngạo sau đại thắng của một vài cá nhân theo chủ nghĩa cực quyền áp đặt cho số đông để tình cảm cách mạng thay cho lý luận khoa học, để niềm tin chân thật hồn nhiên vào cấp trên thay cho bản lĩnh tư duy độc lập của người chiến sĩ cách mạng luôn lấy lợi ích của dân của nước làm tiêu chuẩn để suy nghĩ và hành động. Và không phải ai cũng thấy, có một sự thật bấy lâu luôn bị che giấu: ở cấp lãnh đạo tối cao, từ rất sớm trước khi chuẩn bị đại hội 4 đã có những ý kiến phản biện rất sáng suốt.

Ví dụ:

- - Cuộc tấn công Tết Mậu Thân – 1968 khi nổ ra được gọi chính thức là Tổng công kích - Tổng nổi dậy (Tổng khởi nghĩa), ở chiến trường gọi tắt là 2T, nhưng trong quá trình chuẩn bị, khi thảo luận ở cấp tối cao có ý kiến đề nghị chỉ nên xác định là cuộc tập kích chiến lược vì không thể tiến hành tổng khởi nghĩa đưa quần chúng tay không ra trước họng súng trong điều kiện chiến tranh với một đối phương có lực lượng quân sự cực mạnh. Ý kiến này không được lắng nghe và tiếp thu. Thực tế đã chứng minh ý kiến này đúng. Cuộc tổng nổi dậy đã không nổ ra được. Trong năm 1968 ta tiến hành 3 đợt tấn công vào đô thị; đợt Tết, đợt tháng 5 và đợt tháng 8, bị tổn thất rất lớn, khó khăn chồng chất tưởng chừng không thể vượt qua kéo dài suốt các năm 1968, 1969, 1970, nửa đầu 1971, nhiều nơi phải đưa lính chủ lực miền Bắc xuống làm du kích (anh lính Phạm Trung Đỉnh người Hải Phòng thuộc số này, may sống sót trở về, nay là nhà văn Trung Trung Đỉnh, giám đốc nhà xuất bản Hội Nhà văn).

- Chiến dịch xuân hè 1972, sau khi ta giải phóng thị xã Quảng Trị, ý kiến phản biện từ giới quân sự yêu cầu không nên tổ chức phòng ngự dài ngày giữa địa hình đồng bằng trống trải dưới hỏa lực cực mạnh đủ các cỡ kể cả B52 của đối phương, nhưng ý kiến sáng suốt này đã không được lắng nghe và tiếp thu, hậu quả là mỗi đêm chúng ta hy sinh một đại đội, sau hơn 60 ngày đêm phải rút lui.

- Trước 30.4.1975, trong cán bộ cao cấp của Đảng đã có ý kiến đề xuất cần giữ quan hệ bình thường với chính quyền Mỹ khi ta tiến quân vào giải phóng Sài Gòn, việc thống nhất đất nước cần tiến hành từng bước để miền Nam tiếp tục duy trì các quan hệ chính trị kinh tế xã hội như trước với các nước phương Tây thì sẽ đạt được lợi ích tối ưu cho cách mạng, nhưng ý kiến sáng suốt này đã không được chấp nhận. Sau 1975, ủy viên Bộ Chính trị Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Nguyễn Cơ Thạch đã nỗ lực xúc tiến công tác đối ngoại theo hướng tăng cường quan hệ với phương Tây và tìm cách tiến tới sớm đạt được quan hệ bình thường giữa ta và Mỹ, nhưng rồi chính vì lẽ đó mà bộ trưởng bị gạt ra khỏi Bộ Chính trị do sức ép của thế lực bành trướng trong giới cầm quyền Trung Quốc.

- Tháng 5.1975, tại Đà Nẵng, tôi được học nghị quyết 24 của Bộ Chính trị trong đó có chủ trương giữ nguyên kinh tế thị trường với các thành phần kinh tế tư nhân ở miền Nam – một chủ trương rất sáng suốt. Tất cả các đảng viên đều rất phấn khởi với chủ trương này. Nhân dân nghe tin càng rất phấn khởi và yên tâm. Nhưng nghị quyết chưa kịp triển khai thực hiện, một thời gian ngắn sau đã bị phủ định bởi những nghị quyết mới tiếp tục duy trì đường lối giáo điều đưa miền Nam vào chế độ kinh tế kế hoạch tập trung bao cấp như miền Bắc.

- Đối với dự thảo đường lối đại hội 4, nhiều ý kiến trong cán bộ lãnh đạo cấp cao đã sớm chỉ ra tính phiêu lưu duy ý chí, hơn nữa lại trái với lời dặn trong di chúc của Hồ chủ tịch: sau chiến tranh phải có giai đoạn phục hồi kinh tế, hàn gắn vết thương chiến tranh.

Các ý kiến phản biện ở tầm chiến lược vừa nêu đã không được tôn trọng lắng nghe, không được thảo luận dân chủ rộng rãi, ngược lại tác giả của những ý kiến sáng suốt đó lại bị trù dập bị vô hiệu hóa bằng nhiều cách. Vì không có dân chủ ngay cả ở hàng ngũ lãnh đạo tối cao, nên Đảng đã mắc những sai lầm lớn về chiến lược và từ sai lầm dẫn đến những tội lỗi lớn không những với dân với nước mà ngay cả đối với nhau trong lớp chiến sĩ cách mạng khởi nghiệp.

Khi trong nội bộ cấp cao xảy ra tình trạng dùng bạo quyền thay cho lẽ phải như thế là lập tức kẻ thù bên ngoài lợi dụng. Xin nhớ lại: tháng 5 .1984, kỷ niệm 30 năm ngày chiến thắng Điện Biên, báo đài hầu như không nhắc gì đến đại tướng Võ Nguyên Giáp. Ba tháng sau, tháng 7.1984, giặc bành trướng thực hiện ngay chiến dịch tấn chiếm tuyến điểm cao núi Đất (Hà Giang ), ta tổn thất rất lớn, một số điểm cao trọng yếu dọc biên giới rơi vào tay địch. Thông tin về mất mát đau thương lớn này cho đến nay vẫn chưa được chính thức công bố, gần đây mọi người mới được biết qua blog của nhà văn Phạm Viết Đào, người có em trai ruột hy sinh trong trận đánh bảo vệ Tổ Quốc âm thầm ấy. Tại sao lại chủ trương bưng bít thông tin về một sự kiện hệ trọng như vậy? Đây vẫn là một câu hỏi lớn mà nhân dân và lực lượng vũ trang đặt ra cho những người lãnh đạo. Cũng như nhân dân và lực lượng vũ trang cần được biết tại sao lại chủ trương không cho tái bản và không cho tiếp tục thực hiện các công trình nghiên cứu sáng tác về cuộc chiến chống bọn diệt chủng Pôn – pốt, chống giặc bành trướng trên biên giới phía bắc và trên biển Đông, tại sao lại không tổ chức tưởng niệm các liệt sĩ đã hy sinh trên các tuyến đầu bảo vệ Tổ Quốc ấy? Những người lãnh đạo không thể lẩn tránh mãi việc trả lời nhân dân và lực lượng vũ trang về các việc hệ trọng này. Rõ ràng đây là bằng chứng về sự phản bội đối với các chủ trương đúng đắn có tính nền móng của đại hội 6 “nhìn thẳng vào sự thật, nói đúng nói rõ sự thật, lấy dân làm gốc, công khai dân biết dân bàn…”, phản bội tư tưởng Hồ Chí Minh: “Chế độ ta là chế độ dân chủ, tư tưởng phải được tự do. Tự do là thế nào? Đối với MỌI VẤN ĐỀ, mọi người tự do bày tỏ ý kiến của mình góp phần tìm ra chân lý.Đó là một quyền lợi mà cũng là một nghĩa vụ của mọi người” (Hồ Chí Minh toàn tập NXB CTQG, H, , t8, tr216 )
Tóm lại:

Rõ ràng Đảng không có dân chủ.

Đất nước không có dân chủ.

Mục tiêu dân chủ của cuộc cách mạng chưa đạt được.

Cách mạng dân tộc dân chủ chưa hoàn thành.

Không những thế, dưới danh nghĩa xây dựng chủ nghĩa xã hội, đã diễn ra một quá trình hủy hoại toàn diện nội lực dân tộc, hủy hoại các thành quả dân chủ mà nhân dân đã đạt được từ đầu năm 1946 và bản thân Đảng mất dần tư cách yêu nước vì dân.Nhân dân đã tự nguyện tạm gác một số quyền tự do cơ bản mà mình từng được hưởng một thời gian ngắn sau Cách mạng tháng Tám 1945 để dồn sức cho 2 cuộc kháng chiến, nhưng sau khi đất nước đã có hòa bình độc lập thống nhất, sự tự nguyện tạm gác các quyền ấy đã bị khéo léo trấn lột dưới dạng sắp đặt một cuộc hiến dâng tự nguyện.

Rõ ràng nhiệm vụ bao trùm của toàn Đảng toàn dân hiện nay phải là tạm gác mục tiêu xã hội chủ nghĩa để tiếp tục cuộc cách mạng dân tộc dân chủ.

Đây là mệnh lệnh của cuộc sống, cô đúc trong tám chữ TỔ QUỐC TRÊN HẾT, QUYỀN DÂN TRÊN HẾT,

Là mệnh lệnh của lịch sử, của hồn thiêng sông núi tổ tiên ngàn đời, của hồn thiêng lớp lớp anh hùng liệt sĩ chống ngoại xâm chống bành trướng vang lên qua giai điệu hào hùng của nhạc sĩ thiên tài Văn Cao từ Cách mạng Tháng Tám:

LẬP QUYỀN DÂN, TIẾN LÊN, VIỆT NAM !

II

Hiện nay, trước hết cần làm mấy việc cơ bản nhất và cũng cấp bách nhất:

1. Trả lại quyền tư hữu ruộng đất cho nông dân (nhấn mạnh cho thật rõ: quyền tư hữu vĩnh viễn chứ không phải quyền sử dụng có thời hạn ) tiến tới phải chính thức Hiến định quyền tư hữu tài sản của công dân (như Hiến pháp năm 1946), nhưng trước hết hãy bắt đầu bằng thực hiện người cày có ruộng.

2. Trả lại quyền tự do báo chí tự do xuất bản cho công dân, sửa ngay luật báo chí và luật xuất bản, bổ sung điều khoản công dân được quyền ra báo tư nhân, lập nhà xuất bản tư nhân, lập tổ chức nghiên cứu khoa học tư nhân (gồm cả khoa học tự nhiên và khoa học xã hội).

3. Trả lại quyền tự do lập hội, tự do nghiệp đoàn cho công dân.

4. Trả lại quyền tự do ứng cử và bầu cử (gồm cả quyền tự do không đi bầu) cho công dân và đảng viên.

Ai làm những việc trên?

Các cấp ủy Đảng với 51% bị giặc nội xâm chiếm chỗ thì đương nhiên không chịu làm (tuy cũng có số ít cấp ủy viên yêu nước vì dân muốn làm nhưng lực bất tòng tâm), không những thế còn tìm mọi cách chống lại.

Như vậy người làm không ai khác là toàn Đảng toàn dân. Thực chất việc làm này là một cuộc đòi nợ và trả nợ. Với tư cách lãnh đạo, Đảng phải trả món nợ quyền dân. Với tư cách là nạn nhân của chế độ cực quyền do chính mình dựng nên, Đảng là người đòi món nợ quyền dân, cùng với nhân dân đòi, tổ chức và lãnh đạo nhân dân đòi. Toàn Đảng phải bắt đầu từ từng đảng viên. Toàn dân phải bắt đầu từ từng người dân. Từng đảng viên đòi.Từng người dân đòi. Đòi hàng ngày. Đòi ngày này sang ngày khác. Tập hợp nhau lại mà đòi. Tập hợp ở đâu? Trước hết ở ngay trong các tổ chức hiện hành. Phải nhớ rằng tổ chức Đảng và các hội đoàn là thành quả cách mạng xây đắp bằng bao nhiêu xương máu, không thể để bọn vua quan cách mạng biến thành bệ đỡ cho ngai ghế của chúng. Đảng viên phải làm chủ Đảng. Công dân phải làm chủ các hội đoàn mà mình đang tham gia (song song với việc đòi có luật tự do lập hội và nhen nhóm, phát triển các phương thức tổ chức vô cùng phong phú của sinh hoạt xã hội dân sự). Còn nguyên vẹn đó con người Việt Nam bước ra từ Cách Mạng Tháng Tám “rũ bùn đứng dậy sáng lòa” (thơ Nguyễn Đình Thi), những con người đã chớm biết thế nào là cuộc đời tự do “có hội nghị, phê bình, chất vấn” (thơ Hồng Nguyên). Phải làm bừng dậy hồn dân tộc, nhân dân, cái hồn xã hội dân sự trong sinh hoạt Đảng và các hội đoàn mà giặc nội xâm đang thao túng, phải biến các hoạt động mà chúng chỉ muốn thực hiện bằng bàn tay sắp đặt theo kiểu trình diễn hình thức với vai diễn là đảng viên và nhân dân làm bình phong làm con rối phục vụ lợi ích đen tối của chúng, thành hoạt động có thực chất phục vụ lợi ích của đất nước và bản thân mình.

Muốn đẩy lùi và loại trừ dần sự thao túng của giặc nội xâm, Đảng phải tự đổi mới bản thân Đảng, đổi mới về tư tưởng, đổi mới về tổ chức (nói đổi mới nhưng thực chất là kiên quyết sửa chữa tận gốc những cái sai, thực hiện triệt để những điều đúng).

Về tư tưởng, chỉ cần gói gọn trong 8 chữ giản dị, dễ hiểu

TỔ QUỐC TRÊN HẾT, QUYỀN DÂN TRÊN HẾT.

Từ nền móng tư tưởng đó, tôi thấy cần xác định lại về tổ chức: Đảng là tập hợp tinh hoa trí tuệ và nhân cách của mọi công dân Việt Nam yêu nước vì dân, thuộc mọi giai cấp giai tầng tôn giáo dân tộc tự nguyện hiến dâng đời mình làm người chiến sĩ cách mạng tiền phong gương mẫu chiến đấu cho nền hòa bình thống nhất độc lập và toàn vẹn lãnh thổ của Tổ Quốc Việt Nam, cho tự do của mỗi con người Việt Nam, xây dựng một nước Việt Nam hòa bình thống nhất độc lập dân chủ và giầu mạnh.Xác định lại như thế Đảng mới tự gỡ mình thoát khỏi thảm trạng đối nghịch giữa danh và thực bởi cái vòng kim cô của ý thức hệ giai cấp phản khoa học mà thế lực nội xâm bấy lâu sử dụng như một công cụ nhằm thâu tóm mọi quyền của đảng viên, của công dân vào tay một người, một nhóm.

Đảng thực hiện sự lãnh đạo của mình bằng gì?

1/ - Bằng đường lối đúng,

2/ - Bằng vận động giáo dục thuyết phục

3/ - Bằng tấm gương tận tụy, hy sinh, chí công vô tư của đội ngũ cán bộ, đảng viên.

Trong quá khứ, Đảng đã được nhân dân thừa nhận vai trò lãnh đạo mà không cần một điều Hiến định nào như điều 4 hiện nay là nhờ vậy. Đó là quá trình xuôi thuận của một lực lượng chính trị từ nhân dân mà ra, vì nhân dân quên mình mà trở thành lực lượng lãnh đạo, trong đó yếu tố thường xuyên gương mẫu của người chiến sĩ cách mạng, người cán bộ lãnh đạo là quyết định. Không có yếu tố này thì các yếu tố khác dù hay ho mấy cũng không được nhân dân tin theo. Nhưng từ đại hội 4 (1976), đã xuất hiện một diễn trình ngược. Đường lối thì sai lầm, mất yếu tố tiền phong gương mẫu về trí tuệ. Cán bộ Đảng thì trượt dài trên con đường thoái hóa sa đọa, mất yếu tố gương mẫu về nhân cách. Không thể vận động giáo dục thuyết phục được ai nữa, chỉ còn cách bưng bít ngăn chặn thông tin, mệnh lệnh áp đặt, thậm chí dùng bạo quyền thay cho lẽ phải để trấn áp đồng chí đồng bào yêu nước yêu tự do. Đảng trở thành một hệ thống siêu quyền lực trùm lên hệ thống Nhà nước với bộ máy cồng kềnh đông đặc quan chức, trụ sở đồ sộ, xe cộ nghênh ngang chi xài bằng tiền thuế của dân, công việc trùng lặp chồng chéo, quyền càng to trách nhiệm càng mù mờ, lẩn tránh đùn đẩy lẫn nhau, hàng ngàn hàng vạn sự bê bối chồng chất mà không mấy trường hợp chỉ ra được cá nhân nào chịu trách nhiệm.

Để giữ vững sự lãnh đạo đích thực của Đảng theo đúng 3 tiêu chí nêu trên thì cần gì một bộ máy khổng lồ như thế với trụ sở phương tiện tốn kém như thế? Một trí tuệ lớn trong lều rách hay nơi hầm tối giữa lòng dân cũng đủ đem đến cho dân cho nước một sự lãnh đạo đúng đắn.Tôi không cực đoan máy móc yêu cầu cán bộ đảng thời bình phải sống như thời chiến, nhưng đây là điều bắt buộc bởi nguyên tắc không được nói một đằng làm một nẻo, đã tuyên bố vì nhân dân quên mình, là người chiến sĩ tiền phong gương mẫu thì phải sống đúng như thế. Cấu trúc 2 hệ thống quyền lực song trùng là một cấu trúc phản động phản dân chủ du nhập từ mô hình Liên xô, phản lại chính chức năng lãnh đạo, phản lại truyền thống gắn bó máu thịt với nhân dân, là cấu trúc tự cắt đứt cội nguồn dân tộc, cội nguồn cách mạng, nó chỉ mở cửa cho những phần tử cơ hội chui vào Đảng ngày càng đông để thăng quan phát tài, nhân danh cách mạng để làm vua quan cách mạng, thực chất đây là một hệ thống phản cách mạng, phản tiến hóa.

Một đòi hỏi rõ ràng bức thiết đã đặt ra:

Để giữ vững sự lãnh đạo của Đảng, phải thực hiện ngay mấy biện pháp sau đây:

1/ - Đảng tự nguyện giao lại toàn bộ cơ sở vật chất phương tiện cho Nhà nước; toàn bộ cán bộ và nhân viên thuộc các cấp ủy Đảng từ cơ sở tới trung ương tự nguyện tự túc để hoạt động, những bộ phận chuyên nghiệp (rất gọn nhẹ) thì thuê trụ sở và hưởng lương từ quỹ đảng phí hoặc do nhân dân tự nguyện công khai minh bạch góp nuôi. Một đảng chính trị hoạt động theo phương thức này nhất định sẽ được nhân dân thấy rõ phẩm chất vì nhân dân quên mình mà sẵn sàng gửi gắm niềm tin, và đến lượt mình bản thân đảng lãnh đạo cũng hoàn toàn có đủ tự tin để đón nhận sự ra đời hợp qui luật của các đảng đối sánh, đối lập cùng chung mục tiêu (và động lực) Tổ Quốc trên hết quyền dân trên hết như mình, thi đua nhau cạnh tranh nhau xem đảng nào có đường lối đúng nhất, có nhiều cán bộ gương mẫu nhất để cho dân chọn.

2/ - Đảng trao quyền cho dân giúp Đảng lựa chọn cán bộ bằng cách tổ chức bầu cử Quốc hội trước rồi mới tiến hành đại hội Đảng, những đảng viên nào trúng cử vào Quốc hội mới được đề cử ứng cử vào trung ương, đồng thời phải trả lại quyền công dân cho toàn thể đảng viên được tự do ứng cử vào Quốc hội không cần thông qua tổ chức Đảng.Cũng đồng thời kiến nghị với Quốc hội sửa ngay luật bầu cử, bỏ điều khoản sàng lọc ứng cử viên qua hiệp thương ở Mặt trận Tổ Quốc vì điều khoản này thủ tiêu quyền tự do ứng cử của công dân. Khi số đảng viên được dân bầu chọn (tất nhiên phải bằng lá phiếu tự do tự chủ) chiếm quá bán trong Quốc Hội – và Quốc Hội phải chuyên nghiệp 100% với thực chất là cơ quan quyền lực tối cao, với vị trí độc lập của 3 quyền lập pháp, hành pháp, tư pháp, thì lúc ấy đảng lãnh đạo trở thành đảng cầm quyền, đường lối của Đảng trở thành quốc sách. Người đảng viên là đại biểu quốc hội phải đặt trách nhiệm đại biểu lên hàng đầu, những ý kiến chỉ đạo của cấp ủy không phù hợp với tư duy độc lập của người thay mặt dân ở cơ quan lập pháp thì có quyền không chấp hành. Trong sinh hoạt Đảng và cơ quan dân cử, các ý kiến thiểu số phải được bảo lưu bằng việc bình đẳng công bố và truyền bá rộng rãi, bởi vì bảo lưu trong hộp sọ là vô nghĩa. Thực tế cho thấy các ý kiến thiểu số nếu đúng đắn sáng suốt mà công bố kịp thời sẽ mau chóng trở thành ý kiến đa số giúp Đảng sớm thấy sai lầm, kịp thời điều chỉnh, thay đổi đường lối.

Không thể để kéo dài mãi tình trạng toàn bộ quyền lực của đất nước lại thâu tóm vào mười mấy ủy viên Bộ Chính trị mà không người nào đạt tiêu chuẩn tinh hoa về trí tuệ và nhân cách, trong khi vốn cán bộ của Đảng rất dồi dào, đại đa số đảng viên là những người đã sống cuộc đời vì nhân dân quên mình, trong đó có rất nhiều cán bộ tiêu biểu về trí tuệ và nhân cách hơn hẳn mười mấy người đương nhiệm. Và vốn cán bộ của cả dân tộc thì lại càng dồi dào gấp bội. Việc hệ trọng hàng đầu của nước ta (và của bất kỳ quốc gia nào) từ xưa đến nay và mãi mãi về sau là làm sao đưa được những người năng lực tài giỏi nhất, nhân cách đáng tin cậy nhất ra gánh vác việc dân việc nước chứ không nệ là đảng viên hay không đảng viên, đã qua mấy khóa trung ương hay chưa.

Hai biện pháp nêu trên khó làm hay dễ làm?

Vừa khó vừa dễ.

Khó, khi toàn Đảng toàn dân thờ ơ, phó mặc mọi việc cho các quan chức, hoặc thụ động ngóng chờ “vận nước”. Mà các quan chức thì đương nhiên là không ưa gì hai biện pháp trên dù nếu công khai thảo luận thì họ cũng khó bề bác bỏ.

Dễ, khi toàn Đảng toàn dân thoát ra khỏi tình trạng thờ ơ thụ động (và manh động khi bị đụng chạm một số quyền lợi cụ thể), tự khôi phục truyền thống tích cực chủ động năng động như trước kia với tấm gương tiêu biểu là các đảng viên Kim Ngọc, Võ Văn kiệt.

Phải cùng nhau thống nhất rành mạch nhận thức: khi nói đến sự lãnh đạo của Đảng là nói đến toàn Đảng chứ không chỉ là cấp ủy Đảng. Khi cấp ủy đã bị 51% giặc nội xâm chiếm chỗ thì làm gì còn sự lãnh đạo đúng nghĩa nữa, chỉ còn là mệnh lệnh áp đặt, là tình trạng đầu lĩnh dùng cấp hàm bổng lộc để sai khiến thủ túc, còn thủ túc dùng quà biếu siêu tình cảm nắm lấy yếu huyệt của đầu lĩnh để giữ ghế và leo lên ghế cao hơn.

Một sự thật ai cũng thấy từ lâu: đại đa số đảng viên thì tốt, nhưng đa số cấp ủy viên lại càng ngày càng tệ hại liên tục hết nhiệm kỳ này sang nhiệm kỳ khác.Nhiệm kỳ nào nhân sự cũng được bí mật sắp đặt ở đâu đó bên trên từ bàn tay một người hoặc một nhóm người rồi đại hội nào cũng “dân chủ đổi mới đoàn kết”, cũng “thành công tốt đẹp” để bầu ra các cấp ủy ngày càng tệ hơn.

Ai bầu?

Ở cơ sở thì đảng viên tốt chiếm đa số tham gia bầu (các cơ sở đảng trong cơ quan chưa hẳn được như thế). Nhưng nếu thụ động bầu theo cái danh sách được sắp đặt sẵn từ bên trên, thì tất đẻ ra một đoàn đại biểu đi dự đại hội phần lớn là quan chức. Cứ thế, tới đại hội toàn quốc thì trở thành đại hội của các quan chức trong Đảng, tính chất đại diện cho đa số đảng viên – những người vì nhân dân quên mình, không còn nữa, cấp ủy được bầu ra trở thành cấp ủy quên mình trên đầu lưỡi, lòng dạ thì dốc hết vào việc tìm mọi cách khoét công quỹ, móc túi dân cướp đất dân bịt miệng dân.

Đã bao nhiêu đại hội như thế rồi.

Nay có để như thế nữa không?

Nhiều cụ lão thành bảo nhau:

Đại hội 11 này chúng ta phải quyết làm phá sản thủ đoạn bè phái sắp đặt nhân sự. Bao năm qua, ý thức tổ chức của ta, niềm tin ở cấp trên của ta bị lợi dụng để phục vụ cho trò sắp đặt nhân sự. Nay thì đừng hòng lợi dụng ta nữa. Ta sẽ gạch phăng những cái tên ta biết rõ là phần tử xấu, cũng gạch phăng cả những cái tên chưa biết rõ là có tốt hay không, gạch tuốt, gạch tuốt, những ai tốt thì hãy công khai tự nguyện làm đảng viên tự túc hoạt động, giao lại trụ sở cho Nhà nước, không nhận lương, tự động đi vận động quần chúng chống nội xâm chống bành trướng, những ai như thế tự ứng cử thì sẽ không bị ta gạch tên, chúng ta bảo nhau trong tất cả các chi bộ các đảng bộ, gạch tuốt, gạch tuốt những cái tên bất lương, phải làm sao có một đại hội toàn quốc gồm phần lớn là các đại biểu tiêu biểu về trí tuệ và lương tâm thì mới mong có được một Trung ương mới, một Bộ Chính trị mới xứng đáng.

Nghe được vậy, một cán bộ tổ chức còn trẻ và thật tâm muốn đổi mới thưa lại:

- Cháu đố các bác thay đổi được cái nếp bỏ phiếu theo sự sắp đặt ấy đấy. Nhiều năm trước, người ta đã chủ trương khéo để các bác nghỉ sinh hoạt Đảng mà vẫn giữ danh hiệu đảng viên, đến kỳ đại hội mời các bác về nhận huy hiệu, nhận quà là chính rồi giơ tay biểu quyết mọi sự đã sắp sẵn, các bác đã cao tuổi, cơ thể mệt mỏi, đầu óc lại thiếu thông tin, cái cánh tay giơ lên, cái bàn tay cầm lá phiếu đã bị điều kiện hóa theo tâm lý đám đông rồi, dễ gì mà thay đổi.

- Tình hình bấy lâu đúng là có như thế thật và không phải bây giờ cháu nói ta mới biết. Trong phạm vi toàn Đảng thì bọn quên mình đầu lưỡi là thiểu số. Chúng xảo quyệt dùng thủ đoạn sắp đặt để sao cho người của chúng đều chiếm đa số ở các đại hội. Nhưng nay thì cái thủ đoạn ấy không lừa ai được nữa đâu, bọn chúng không thể muốn tác oai tác quái thế nào cũng được đâu. Khi đã nhận ra thủ đoạn của chúng rồi thì những người cả đời vì nhân dân quên mình như chúng ta cùng con cháu ta, bà con bạn hữu ta, những người thuộc phe vì nhân dân quên mình này chiếm tuyệt đại đa số đấy nhé, chúng ta quyết dùng lá phiếu làm vũ khí để loại chúng ra. Chúng ta chỉ cần bảo nhau ngắn gọn mấy câu “Chống mệt mỏi, chống sắp đặt!”, “Nghị trường là mặt trận, lá phiếu là vũ khí, cử tri là chiến sĩ!”, “Gạch tuốt! Gạch tuốt bọn quên mình đầu lưỡi!”, ngắn gọn mấy câu thế thôi, bảo nhau qua báo chí, bảo nhau qua mạng thông tin toàn cầu, ai không có báo có mạng thì truyền miệng, truyền hàng ngày, truyền hàng giờ, ở bất cứ đâu, trong nhà, ngoài phố, trong lúc giải lao bên bờ ruộng, trong đám cưới đám giỗ đám tang, đám họp họ, họp đồng hương, họp lớp cũ trường cũ, bảo nhau làm một việc rất dễ làm, đảng viên nào cũng làm được, cử tri nào cũng làm được, làm như một niềm vui, làm cho tăng tuổi thọ, đây là niềm vui lập quyền dân bốn nghìn năm ta mới có, bắt đầu từ cái quyền rất bình thường:

“Gạch tuốt! Gạch tuốt bọn quên mình đầu lưỡi!”.

Đà Lạt 4g 48’ ngày 21.12.2009
lytrung wrote on Dec 23, '09
Kính chúc Ns Tô Hải và gia đình hưởng mùa giáng sinh và 1 năm mới an lành và như ý

Merry Christmas & Happy New year to everybody

http://1nguoiviet.blogspot.com/2009/12/nhac-giang-sinh.html

Trân trọng
thanhmaiv wrote on Dec 23, '09
Nhân dịp Giáng Sinh và Tết Tây đến, trước hết tôi kính chúc bác Tô Hải và gia đình được vui hưởng một Giáng Sinh trọn vẹn và một năm mới như ý. Tôi kính chúc tất cả mọi người dạo trên nhà bac Tô Hải (Nhac si To Hai's Blog) và gia đình một Giáng Sinh an bình và năm mới thịnh vượng.

Thưa bác Tô Hải và quý vị, hôm nay là lần đầu tiên thay vì góp ý, tôi xin phép bác và quý vị để đưa lên bản tin từ trang báo Đối Thaọi về việc bị "người lạ" đánh phá dưới đây:

"Thông Báo

Trân trọng thông báo dến độc giả và thân hữu của trang nhà ĐỐI THOẠI:

1.Trong đêm 20 tháng 12, 2009 kẻ gian đã tấn công Đối Thọai nên web Đối Thọai bị ngừng họat động.

· *Đồng thời, kẻ gian cũng đã làm ngừng họat động các trang web khác: Bauxit Việt Nam,Talawas, Vietland . . .

· *Hiện chúng tôi chưa biết kẻ gian này phát xuất từ đâu. Không biết kẻ gian này có liên hệ gì đến tóan hacker VN do Ông Nguyễn Tử Quảng cầm đầu không?

· *Dù có liên hệ hay không, Ông Nguyễn Tử Quảng đang là một trí thức chỉ điểm. Ông đã chỉ điểm cho công an bắt các chiến sĩ dân chủ. Ông đã chỉ điểm để ngăn chận và tiêu diệt phong trào dân chủ. Ông là người giữ hồ sơ mật về tài chánh của Nguyễn Tấn Dũng, các vị trong Bộ Chính Trị và các viên chức cao cấp của CSVN. Một ngày nào đó khi họ không cần nữa thì nhiệm vụ chỉ điểm của Ông cũng sẽ chấm dứt một cách thê thảm. Hơn thế nữa, trong lịch sử đấu tranh dân chủ, tên Ông cũng như gia phả của Ông sẽ chiếm một vị trí không mấy vinh dự cho con cháu Ông.

2. Đối Thọai cố gắng khắc phục khó khăn do kẻ gian gây ra bằng cách tiếp tục đưa tin và bài viết từ hôm nay đến độc giả. Những bài vở trước đây, Đối Thọai sẽ lần lượt phục hồi

3. Đối Thọai chân thành cám ơn thân hữu và độc giả đã liên tục thông báo Đối Thọai về việc trang web Đối Thọai bị kẻ gian phá họai."

( http://doithoaionline.com/ )

Kính chào đoàn kết

Mai Văn Thành
cungchihuong wrote on Dec 24, '09
Vẫn chưa vào được trang Bauxite... hỡi tất cả các bạn đã kết chặt thân tình khi thường mượn nhà Bác TH để tranh luận, có ai là chuyên gia về vi tính xin hãy tìm đủ mọi cách liên lạc với GS NHC để sớm có biện pháp phục hồi.
bacalem wrote on Dec 24, '09
Kinh chuc bac To Hai, cac bloger xa gan mua Giang Sinh an lanh va Nam Moi nhieu dieu tot dep.
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

- "Tô Hải Library" không chịu trách nhiệm về comment của bạn đọc.
- Hoan nghênh bạn đọc góp ý sát chủ đề mỗi Entry. Các comment "lạc đề" dù vô tình hay cố ý đều bị từ chối mà không cần báo trước.