Blog này là của một nhân chứng lịch sử đã 62 năm sống trong lừa dối và đi lừa dối mọi người. Blog này chỉ có nói lên sự thật, sự thật và sự thật. Blog tôi dành cho những người trẻ, hãy đọc và suy nghĩ về những gì mình đang chứng kiến trong cuộc sống....! không dành cho những kẻ HÈN, nghĩ một đằng làm một nẻo. Cấm những kẻ cơ hội, những tên phản động với Tổ Quốc tôi vào đây nói bậy!

Thứ Năm, 18 tháng 11, 2010

NẾU TỚ LẠI CÓ QUYỀN NHƯ ANH T.H.R…

NẾU TỚ LẠI CÓ QUYỀN NHƯ ANH T.H.R…

(Từ khi tớ mở ra cái mục “Nếu tớ có quyền” này,không ít bạn bè bốn phương cật vấn tớ là “Quyền thế nào?quyền đến đâu?quyền ở cấp độ nào mà không nói rõ ra để mọi người cùng giúp đỡ gánh vác hộ cái thân già.Hôm nay,tớ xin trả lời như sau: Quyền là tuỳ thuộc vào vấn đề mà trên cương vị đó tớ sẽ thùa sức giải quyết cái rẹt!
Ví dụ chuyện “hớ hênh” (cố ý hoặc vô tình) của báo chí thì đó là quyền của anh….Đỗ Doãn Hợp!
Còn cái chuyện khó khăn của một đêm ra mắt “Giai điệu mùa thu”thì chỉ cần của anh Lê Thanh Hải, của bà Thế Thanh, của mấy ông giám đốc các ngân hàng, các tổng công ty của nhà nứôc muốn tỏ vẻ ta đây….có văn hoá là cũng…xong !.

Riêng cái chuyện Hoà hợp hoà giải với “phía bên kia”bằng cách hoà giải-hoà hợp ngay với phía bên kía nhưng đang sống và tự thiêu ở “phía bên này” thì,tớ thấy….dù đứng vào cương vị ảo to nhất ,nhì nước như anh Nguyễn Tấn Dũng,tớ cũng “bi sắc”vì….mắc ở nhiều.. “khâu”?…Nhờ các friends com-men,giải quyết cũng chẳng thấy ai dám nhảy vào vì,…vì…cực kỳ phức tạp, vì trên tớ là những ai nữa thì tớ cóc biết !.Nhớ lại tại Đại Hội Nhạc Sỹ VN làn thứ VI,năm 2000 ,tớ đã từng liều mạng đọc một bản tham luận có nhan đề “Nếu tôi được làm thủ tướng lấy một tuần” (thời anh Phan văn Khải) để tớ giải quyết các tệ nạn làm “ô nhiễm lỗ tai”toàn dân bằng các biện pháp cụ thể,đơn giản mà hiệu quả và không hề…mất dân chủ.Bản tham luận được cử toạ và cả các vị lãnh đạo T. Ư,vỗ tay hoan nghênh nhiệt liệt!Nhưng sau đó “chó sủa đoàn người cứ đi”..., âm nhạc nói cho đúng hơn là BÀI HÁT VIỆT NAM .,càng ngày càng tồi tệ vì được sự o bế và cả ăn tiền)của các nhà trực tiếp quản ný….Tới Đại Hội lần VII, (2005)tớ lại nổ một phát “Tất cả là do vô văn hoá âm nhạc” vach trần ra cái ngu dốt âm nhạc từ ngươi nghe,từ báo chí, bị đánh lừa bởi một số những tên “nhạc sỹ tự phát”, chuyên viết bậy đang gieo rắc vào đầu óc con em chúng ta những triết lý sống bê tha,sa đoạ bằng các bài hát dạy cách …yêu tay ba,tay tư ra sao, đánh đề thì nên đánh số nào khi nằm mơ thấy con gì ?!vv..Bài tham luận cũng được hoan nghênh nhiệt liệt (thời anh Nguyễn Khoa Điềm)và được anh Đào Duy Quát “xin bác một bản" hẳn hoi….với lời hứa sẽ nghiên cứu kỹ càng….Vậy mà tới nay, đã 3 năm có lẻ,phong trào "âm rạc",lếu láo ,não tình,.bậy bạ, ăn cắp không hề sút kém mà có phần.. “thừa thắng xông lên”,len vào khắp nơi hang cùng ngõ hẻm,kể cả vào nhà ,vào tận buồng ngủ của các vị lãnh đạo lẫn dân thường,không chừa lũ con nít mẫu giáo cũng nằm lòng vài ba câu” hận đời,yêu,yêu,dù rằng gian dối!?”....Vậy thì..”cái lày là cái gì?”Tớ lại thử có quyền ảo giải quyết ảo một vần đề “quốc nạn thật về âm nhạc” mà tớ thừa sức giải quyết nếu không có kẻ nào đó làm kỳ đà cản mũi.!

Từ những tin âm" rạc” đáng xấu hổ- Mấy hôm nay báo chí Xè-gòn liên tục nêu lên vấn đề đạo nhạc của mấy ông “nhạc sỹ” mà các báo này đã có thời dành cả trang báo để … tung hô!Từ cái vụ “ Rísing sun” bị ăn cắp (có yếu tố nước ngoài),quần chúng thuộc nhiều pop,rock,rap up to date hơn lũ già chúng tớ nhiều, đã phát hiện ra cả lô cả lốc các “sản phẩm ăn cắp” nhưng được cơ quan nhà nước… tiêu thụ đồ ăn cắp công khai và quảng cáo,lên sóng,lên đài rầm rộ.Một số friends trẻ còn gửi cả link về cho tớ hai bài “giống nhau y hệt” của nhiều “ca-nhạc sỹ” đang hái ra tiền và được nhiều cơ quan truyền thông o bế….Thật là buồn khi các “quan âm nhạc” ở đây thì….câm miệng hến (vì dốt?vì đã “ăn theo” nhờn mép nhờn môi?vì mị dân để kiếm tí tình,tí tiền?)Nhưng xem ra những bài báo để “đánh” cái vụ này cũng chẳng hơn cái vụ “Tình thôi xót xa” là bao nhiêu! Lại phê phán,phàn nàn loanh quanh,chẳng dám chạm vào cái tư cách và trình độ thiệt trần truồng của những tên ăn cắp và những kẻ bán đồ ăn cắp và góp tay góp sức cho bọn ăn cắp là bao!Thậm chí sẽ lại có vài ông "già làng" có tên tuổi được mang ra để khuyên nhủ,động viên những kẻ ăn cắp là “hãy quay về sống bằng tài năng thật của…đồng chí “ (Lần trước,khi đọc bài viết về các "quan âm nhạc" phê bình kẻ ăn cắp nhạc trên báo T.T mà tớ phát khùng về cái ông nhạc sỹ già đầy bao dung và mị… ăn cắp kia ) !Không ai dám đụng đến nguyên nhân của mọi nguyên nhân mà tớ đã nhiều lần vạch ra công khai tại Hội trường nhạc viện thành phố Hô chí Minh khi hop để bầu đại biểu đi dự Đại Hội Toàn Quốc Lần thứ VI (2000). Và đến Đại Hội lần VII tớ cũng tiếp tục và thẳng thừng vạch ra cái điều cần nói mà chưa ai dám nói,cái nguyên nhân mẹ to tổ đùng mà ai cũng biết nhưng….sợ mất lòng,sợ mất miếng đỉnh chung nên lờ đi cho thêm tinh thần đoàn kết, đại đoàn kết!?Với những dẫn chứng cụ thể bằng cách …tự hát lên hai bài giống nhau về các thứ ăn cắp thậm chí ăn cắp đến cả đầu đề (tittle)tớ cũng được hoan hô ra trò đấy nhưng …xem ra mấy anh “lãnh nhạc” (không phải các cấp uỷ đảng hoặc chính quyền gì to nhớn lắm đâu)không vừa ý vì thấy cái chuyện “rõ như ban ngày này mà sao ta không chịu thấy ,chịu nói ra”thì quả là ….“ta”xoàng quá!, Tự ái nghề nghiệp ấy mà!Càng ngày tớ càng hiểu ra : vì sao họ cho tớ “ ra rìa” ở các cuộc thảo luận quan trọng về nâng cao chất lượng sáng tác ,hoặc phê phán những kẻ ăn cắp nhạc ( Riêng cái chủ đề này,tớ đã trình bày riêng trong cuộc họp các Hội Viên Hội Nhạc Sỹ Trung Ương ở phía Nam và gần đây nhất,trong cuộc phỏng vấn có ghi âm của phóng viên truyền hình VTC Thanh Phúc,nhân vụ nhạc sỹ VC kiện n/s TB về vụ ăn cắp nhạc của Shostakovich là:: Ăn cắp trong âm nhạc từ lâu đã được tổng kết và có hẳn một quyển Dictionnaire Des Plagiaires.,trong đó người ta phân loại ra ba thư a/-Réminiscence-(bị ảnh hưởng) b-/Plagiat –(thuổng)-lấy vài câu,vài khúc,vài đoạn phối khí,hoà âm,thậm chí cả vài ý nhạc, ý lời- c-/pirate (ăn cướp)-lấy toàn bộ tác phẩm.Chẳng biết sau đó VTC có phát hay không vì tớ chẳng có thời giờ và sức khoẻ để theo dõi.Nhưng tớ dám chắc có phát cũng chẳng dám để nguyên xi bài nói "vo" của tớ vì sẽ đụng chạm ngay đến cái dốt của chính các vị nãnh đạo âm nhạc của các Đài Truyền Hình ,” đầu ra quan trọng bậc nhất” của mọi thứ âm nhạc hay, dở hiện nay mà tại Đại Hội Âm Nhạc Lần thứ VI tớ đã quyết định cải tổ ngay lập tức “nếu tớ được làm thủ tướng lấy một tuần!”.

Ấy vậy mà, đến hôm nay,qua ba ngày liên tục rồi , cái chuyện ăn cắp nhạc trên báo Tuổi Trẻ được nêu lên như “một căn bệnh trầm kha” (nghĩa là không có thuốc chữa?), ý kiến thì nhiều mà chẳng thấy có mấy vị bằng cấp,học vị đầy mình lên tiếng.Toàn những ý kiến chẳng trúng vào chỗ nào.Thậm chí có ông nhà báo chuyên viết về âm nhạc còn nêu lên thành.. '"lý luận" ăn cắp nhạc mà thế giới đã tổng kết là ….”theo chuẩn mực quốc tế,một ca khúc được xem như đạo nhạc khi trùng hợp 12 nốt liên tiếp”…..?(chẳng hiểu tác giả lấy ở đâu ra cái chuẩn mực này vì tớ có thể trong 5 phút biến 12 nốt trùng hợp đó thành đủ loại variations bằng nhịp điệu,trường độ,tiết tấu khác nhau,kể cả…biến một câu nhạc của Văn Cao,Trịnh Công Sơn thành một câu nhạc khác mà vẫn giữ nguyên không chỉ 12 mà giữ nguyên cả đến 20,30 nốt liên tiếp trong bài đó ( như bài tập viết variation ở cac nhạc viện ấy mà!) Tất cả ba ngày liền, phơi bầy cái “mặt trái” của tình hình ca khúc pop,rock rap ,chỉ là dịp để quần chúng tỉnh ra mới biết mình bị lừa rồi góp sức phát hiện thêm nhiều mặt pirates âm nhạc mới.Không thấy có một ý kiến nào “đào tận gốc” cái nguyên nhân của mọi nguyên nhân,,trừ một lần độc nhất, Phạm Thành Nhân có nêu được một câu khá nhẹ nhàng và chung chung là….”sự thiếu trách nhiệm của nhà quản lý”(chứ không phải thiếu trách nhệm gây hậu quả nghiêm trọng hoặc “thiếu trách nhiệm do…dốt nát hoặc…ăn chia” và cái từ “nhà” ở đây lại cực kỳ….vu vơ nghĩa là ai cũng có thể được?!Tức quá thế là tớ lại nổi máu “gia ông điền” lên ngồi vào ky-bót nắm quyền ảo một tiếng để….giải quyết vấn đề thật rốt ráo!

Lần nay thì phải có quyền to hơn rồi ,nên tớ đánh liều cho tớ cái quyền (ảo)của anh….Tô Huy Rứa !Tớ sẽ:

1-/Triệu tập ngay các vị Tuyên Huấn ở các tỉnh,thành phố về để xác định lại đường lối “Đổi Mới” trong văn nghệ không có nghĩa là chuyển ngoắt 180 độ, từ “văn nghệ tuyên truyền”,”văn nghệ hiện thục xã hội chủ nghĩa”,”văn nghệ Diên An”,”văn nghệ phục vụ công nông binh” sang cái thứ văn nghệ táp nham,bậy bạ làm hư con em chúng ta như hôm nay.Tớ sẽ vạch ra những sự lên án của nhiều nhà báo, đặc biệt là sự phỉ báng “nhục quốc thể” của vô số tờ báo giấy và báo điện tử nước ngoài ,của nhiều nhà nghiên cứu trong và ngoài nước đã làm việc trực tiếp với tớ về hiện tượng xuống cấp đến thảm hại của nền ca khúc Việt Nam hiện nay với những lời lẽ thật đau hơn …hoạn nhưng thiệt …đúng đắn về các bài hát “cà chớn”có chất gây ung thư MCPD (Võ thiện Thanh) ,hoặc “quái thai âm nhạc (Văn Quang) cái bài rap “Ái, ái, ái”…, các bài pop-rock “Kiếp đỏ đen”, “Kiếp xì-ke” ,”Kiếp lai rai”,”Kiếp số đề”..Tớ sẽ bắt các vị này phải nghe thử hàng loạt đĩa có những lời ca mất dạy như “Xin cho một lần nói yêu anh…ái, ái, ái”….hoặc “”Đêm qua nằm mơ thấy con cầy nó cắn tôi…Nên bạn ơi,hãy bao lô con 11…” Tớ tin rằng :chỉ nghe xong vài đĩa kiểu này các vị phụ trách Tuyên Giáo phải sực nhớ ra là “nguy hiểm cho con cháu ngay trong nhà mình thật”, để rồi thấy rằng :chính mình đã vô trách nhiệm trong cả Tuyên lẫn Giáo!

2-/Sau hội nghị này,yêu cầu các Ban Tuyên Giáo địa phương phải cải tổ lại các “đầu ra”của âm nhạc .Trước tiên phải xem lại các ông “quan âm nhạc” ở địa phương mình (nghĩa là các ông trực tiếp duyệt và ký các chương trình biểu diễn và thu băng,thu đĩa,phát sóng tiếng,sóng hình….Vì họ phải biết một điều cơ bản nhất của âm nhạc Đó là: Âm nhạc chưa trở thành âm thanh ( thu thanh,biểu diễn)chỉ là âm nhạc …chết!Một bài hát bậy bạ kiểu “Ngã tư tình”, mới ghi trên giấy (mà thời nay chẳng thiếu những ông “nhạc sỡi”chẳng hề biết ghi nhạc lên giấy chếp nhạc)chưa có thể gây tác hại đến ai cả >Trách nhiệm cuối cùng chính là những ai đã ký cho nó được thu đĩa,biểu diễn và phổ biến trên Báo,trên Đài?Ai?Sở nào?Phòng nao?Ban nào?Cá nhân nào phụ trách đầu ra nào đã ký duyệt cho các thứ âm nhạc bệnh hoạn đó ra đời?Có ăn chia không?Phải truy cứu đến nơi và kiên quyết "cho thôi chức vụ" ,thậm chí truy cứu trách nhiệm hình sự về tội “lợi dụng chức vụ,gây hiậu quả nghiêm trọng”không được bao che, “giơ cao đánh sẽ”!Trước mắt tớ yêu cầu kiểm tra ngay các "trung tâm làm đĩa CD,ĐV đang mọc ra như nấm ở mọi nơi.Trung tâm" nào không có người biết một tí ti nào về đồ rê mi mà chỉ là nơi giúp bọn ca-nhạc sỹ quậy phá và phổ biến các thứ triết lý sống bậy bạ cần rút phép kinh doanh vĩnh viễn.Chỉ cần một vài hãng có người quản lý có nghề,có học,có luân lý quốc văn giáo khoa thư là đủ.Tớ cũng sẽ giáo dục cho họ biết là "trong nghệ thuật không thể đem lượng đổi thành chất"được và nếu cần tớ quyết định thay cho các ông Sở địa phương :Chỉ cho phép có bao nhiêu cái "đàu ra" cực kỳ quan trọng nhưng cực kỳ nguy hiểm này.

3-/Để thay thế những kẻ bị cho nghỉ việc, tổ chức ngay một cuộc thi tuyển công chức quản lý âm nhạc.Tiêu chuẩn phải là những người có am hiểu tối thiểu về âm nhạc bằng một cuộc thi công bằng trong đó chú trọng đăc biêt tới những thí sinh có trình độ thẩm mỹ âm nhạc,hiểu được đâu là Chân,Thiện Mỹ của một tác phẩm văn nghệ.,không kể đảng viên hay ngoài đảng,Cách thi cần có cả vấn đáp và làm bài.Ban giám khảo sẽ gồm các nhà âm nhạc học,các nhạc sỹ có tâm,có tầm… vừa phải,không nhất thiết phải có bằng tiến sỹ,thạc sỹ nhưng... cơ hội hoặc dốt như bò! Đề thi,sẽ do chính tớ ra để bảo đảm khỏi xảy ra lộ đề bài!

4-Riêng đối với các anh”rạc sỹ” ăn cắp,sau khi đã có sự phân tích cụ thể của một hội đồng giám định có thực tài và không có nể sợ ai thì…..rút thẻ nhà…à quên,rút “thẻ hành nghề”(nếu có), đình chỉ vĩnh viễn sáng tác lẫn biểu diễn.Riêng đối với những ai đã trót kết nạp vao các Hội Nghề Nghiệp TƯ hay địa phương thì yêu cầu “đuổi cổ ngay lập tức ra khỏi mọi tổ chức bị họ lừa bịp hoặc mua chuộc bấy lâu nay.

Với khối lượng công việc trên ,có lẽ ít nhất tớ phải có quyền độ… một tháng!

.Với mục tiêu hướng tới cái Chân Thiện Mỹ,mà mọi thời đại,mọi chính thể trên thế giới này đều đang hướng tới,

Với sự uốn nắn không hề bảo thủ,không tuyên truyền sơ cứng,,không coi âm nhạc là một “công cụ của đấu tranh giai cấp”,tớ tin cách làm của tớ chẳng va chạm ai và sẽ được mọi người ủng hộ…trừ trường hợp ...có một phe nào đó có "âm mưu chính trị xấu" mà hua-ra cái “Xấu” cái “Giả”,cái,,, Ăn cắp” để làm hư hỏng Thanh Niên ta mà lại chiếm thế thượng phong thì... tớ đành...pó tay và xin từ chức (ảo) ngay tút xuỵt!

Liệu các biện pháp tớ đề ra trong khi nắm quyền ảo có giúp gì cho anh Tô Huy Rứa đang nắm quyền thật không nhỉ?

Với nội dung như trên, đáng lý ra bài viết này phải được gửi cho “Tuổi Trẻ”nhưng tớ biết : dù tớ có bớt đi cái giọng cay chua,dí dỏm,mà nghiêm trang hơn mấy chăng nữa thì các thứ lính gác (nghe đâu có tới 7 chi bộ)cũng phải vứt nó vào sọt rác vì tớ đã dám…phạm thượng (dù rằng …ảo thôi).Tớ đành ngậm ngùi “tương” nó lên blog vậy!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

- "Tô Hải Library" không chịu trách nhiệm về comment của bạn đọc.
- Hoan nghênh bạn đọc góp ý sát chủ đề mỗi Entry. Các comment "lạc đề" dù vô tình hay cố ý đều bị từ chối mà không cần báo trước.