Blog này là của một nhân chứng lịch sử đã 62 năm sống trong lừa dối và đi lừa dối mọi người. Blog này chỉ có nói lên sự thật, sự thật và sự thật. Blog tôi dành cho những người trẻ, hãy đọc và suy nghĩ về những gì mình đang chứng kiến trong cuộc sống....! không dành cho những kẻ HÈN, nghĩ một đằng làm một nẻo. Cấm những kẻ cơ hội, những tên phản động với Tổ Quốc tôi vào đây nói bậy!

Thứ Năm, 18 tháng 11, 2010

Gĩa từ cái xe văn hóa "made in France"

Gĩa từ cái xe văn hóa "made in France"

Vậy là tớ đã "bật mí"những điều bí mật mà ai đã sống cùng thời tớ đều biết!..Chỉ có điều vì lý do "tế nhị"hoặc vì nhiều mục đích gì gì đó mà chẳng ai muốn ...bật cái mí ấy ra mà thôi....Chuyện bí mật cả triệu người biết này coi như tạm ngưng....Để đi vào cái giai doạn "phúc tạp"gấp ngàn lần hơn.Đó là những chiếc xe văn hóa made in VNDCCH!!!!

Cái thứ văn hóa thực dân đế quốc chỉ có thể xâm nhập vào lớp thanh niên chúng tớ đến ngày 19/8/45 là chấm dứt. Điều này cũng có nghĩa là :Từ khi cách mạng tháng 8,các thứ tú tài,cử nhân...dưới chế độ Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa đã không còn nữa!Toàn bộ hệ thống giáo dục từ cấp hai(thi diplôme) và cấp 3 (baccalauréat)đã bị xóa sổ...Đặc biệt là hệ thống giáo dục 12 năm đã được thay thế bằng hệ thống...9 năm!?(gọi là trung học chuyên khoa"Các cuộc thi hết cấp đều đuợc thay thế bằng "chứng nhận tốt nghiêp"của các trường phổ thông (hoặc sơ cấp).Khôi hài hơn nữa là:Giấy chứng nhận tốt nghiệp có thể do thủ trưởng một cơ quan,một đơn vị có dấu đỏ loét đóng đều được công nhận...!?Chính đây là cái thời "nhiễu nhương" nhất của cái sự học thời 'oánh nhau với Pháp",cái thời mà các trường cấp 2 (chỉ có ở 4 tỉnh) và các trường học lên tú tài phần 1,rồi phần 2(chỉ có ở HàNội)đã bắt buộc phải...tản cư về những nơi như ,Đào Dã (Phú Thọ), Phúc Nhạc,rồi Yên Mô (Ninh Binh) dứơi những cái tên Lê Quý Đôn,Nguyễn Thượng Hiền ,Nguyễn Khuyến,Đào Duy Từ...v..vTại vùng tự do khu 4 thì có trường Huỳnh Thúc Kháng (Châu Phong-Hà Tĩnh),Trường Bạch Ngọc (Đô Lương-Nghệ An).Một cuộc đại đảo lộn (gọi là tan tác cũng được)về tổ chức,về tinh thần,về tư tưởng,về sinh hoạt,về đời sống của cả thầy lẫn trò ...dẫn đến cái sự phân hóa... giai cấp,giầu nghèo thật quyết liệt. Nhất là các thầy,chúng tớ kiểm điểm lại ....chỉ có một thầy dạy ....Pháp văn là thầy Phương đi theo cách mạng!Còn lại,tất,tất cả đã ở lại "vùng địch",hoặc có theo CM thì nhiều lắm cũng chỉ là 1,2 năm rồi..."dinh tê" về lại giảng đường cũ! Thế mới biết cái thằng Tây nó thâm độc đến mức...ai cũng biết! Nó đã cho phép gọi "danh chính ngôn thuận"ngay các giáo viên cấp 2 là professeur(giáo sư)!Nó lại trả lương mấy giáo sư này đủ để ....nuôi vợ ,nuôi 5,6,7,8,con và còn nuôi thêm cả 4,5,ô-sin trong nhà.Còn với các vị cử nhân được giao nhiệm vụ đào tạo ra các quan tham (commis chứ không phải là quan tham...nhũng đâu nhé!)thì khỏi nói!Cuộc sống tinh thần và vật chất của họ thì...Tây cũng phải thèm!Điều này giải thích khá đơn giản tại sao họ không thể rời bỏ được "bơ thừa sữa cặn"của thằng Tây! Cũng phải nói thêm để khỏi mang tội với họ (mà trong đó có nhiều người từng là thầy của tớ)họ đều chỉ muốn "làm việc-trả lương-và... làm việc".Hầu hết, họ chẳng muốn dính líu gì đến chính trị,chính chọe cả. Nhưng ngay sau khi Nhật dảo chính Pháp, dưới thời chính phủ Trần Trọng Kim,các trường ở Ha Nội phải chạy bom Mỹ ,(nhất là sau vụ chợ Hàng Da),trường mới "tản cư" thôi,điểm danh đã thấy mất tiêu đâu không ít professeur rồi! Một vấn đề khá quan trọng nữa là....các thầy bắt đầu thấy.. bất lực khi ...không được giảng dạy bằng tiếng Pháp nữa.Những công thức toán,lý,hóa...nay không những phải dùng những từ mới (của cụ Hoàng xuân Hãn thì phải)đã làm các vị "giáo sư cũ"... cứng họng vì quá quen lên lớp,phân tích,tổng kết bằng tiếng "nước mẹ"rồi.Bên cạnh đó là thư viện,phòng thí nghiệm...để lại Hà Nội nên bắt buộc các cụ phải "dạy chay"...diều mà các cụ chưa từng làm bao giờ>Hoàn cảnh các cụ đúng là hoàn cảnh của các bác tài xế đang lái xe limousine bỗng dưng phải đẩy xe cút kít để chở văn hóa cho các "ông phán,quan tham...cách mạng"tương lai!Sức mấy mà chịu nổi! Cho nên ,ngay những ngày đầu kháng chiến,tớ đã nghĩ: "Các thầy ấy "theo địch"cũng là...hợp lý thôi!" (Nghĩ thôi ,chứ bố bảo tớ cũng chả dám nói ra vì thế nào cũng bị chụp cho cái mũ "lập trường địch,ta không rõ ràng"!)
Còn tình hình học sinh,sinh viên (cái tên gọi này đã bị thay thế bằng "học sinh đại học"-để... giảm bớt giá trị hoặc để bọn này... đỡ kiêu căng hay sao tớ chẳng biết) thì sao?Có thể nói là "đại xẻ đàn tan nghé"!Một số lớn theo gia đình và các thầy về thành (dinh-tê),một số có điều kiện (tiền bạc hoặc do cha mẹ đang còn theo cách mạng )đành bấm bụng học chay với các "thầy mới" đựoc phân công làm thầy (do thiếu thầy).Chính trong những năm cách mạng long trời lở đất này mà xuất hiện những giáo sư xuất phát điểm là... đủ loại...Đặc biệt có các nhà ný nuận chính trị Mac-xit nhưng có chiếc xe văn hóa cởi truồng của Pháp đựoc điều về các truờng trung học cấp 2,cấp 3 và sau này có cả trường Sư Phạm Cao cấp (?) ở Thanh Hóa....Đó là các cụ Trần văn Giầu,Hoàng xuân Nhị,Trương Tửu,Nguyễn Thúc Hào,Phó Đức Tố, Đặng Thai Mai..thậm chí có cả một cụ có tú tài Tây nhưng chưa hề tốt nghiệp sư phạm (école nỏrmale superieure)đã từng làm tham tá đầu tòa Pháp(!)cũng được "vơ vét" (như "vơ vét công tố viên" thời nay ấy )về giảng dạy ở một truờng Trung Học Chuyên Khoa!?! Nói tóm lại,Trường chẳng ra trường,lớp chẳng ra lớp mà thầy cũng chẳng ra thầy,trò cũng chẳng ra trò.Cho nên ;Học trò ,một số ,cũng do hoàn cảnh gia đình,"come back to Hanoi".(trong giới nhạc của tớ cũng có một vài người như Đoàn Chuẩn,Nguyễn văn Quỳ. là dinh tê sớm nhất.).Một số,bỏ ngang... đi lính nhưng đi lính kiểu có học,nghĩa là;vào trường Lục Quân Trần Quốc Tuấn,nơi tập hợp nhiều nhất thanh niên có tí chút văn hóa thời bấy giờ mà lại mặc áo lính. Học xong ra làm sĩ quan chứ không chịu tòng quân đi làm lính trơn! Nhưng cũng chính nơi ấy đã đẻ ra một loạt cán bộ quân sự sặc mùi... "tạch tạch xè",làm cách mạng mất công "cải tạo" mãi không xong sau này. Tóm lại,tất cả hệ thống tổ chức giáo dục của địch đã bị phá tan tành! Chỉ riêng cái hệ thống "13 năm thành ông tú" bị đổi thành trung học chuyên khoa (?)9 năm để rồi sau đó chỉ có một con đường vào một cái trường "trên chuyên khoa"(không gọi là tú tài nữa)là trường Su Phạm Cao cấp của cụ Trần văn Giầu (chính các g/s trần Quốc Vượng,Cao Xuân Hạo,...các Nhạc sỹ Trọng Bằng,Phan Thanh Nam,đạo diễn Bạch Diệp ...đều học ở cái trường cao nhất nước này!)Ở Việt Bắc có Trương Y (thời ấy cũng chưa được gọi là Đại học cũng như Trừong Mỹ Thuật của cụ Tô Ngọc Vân), do các cụ Hồ Dắc Di ,Nguyễn Tấn Gi Trọng,Tôn Thất Tùng ,cũng cố gắng dạy....chay và dạy...chạy (chạy bom vì quân Pháp lúc này cứ nhằm "đầu não kháng chiến"mà nện!..).Thế rồi...."Giải phóng Điện Biên,bộ đội ta tiến quân trở về....",cả một hệ thống giáo dục địch vẫn duy trì như thời Pháp trong 9 năm,tới năm 54 đều bị hoàn toàn rỡ bỏ!Cũng chính thời gian này,một loạt các thầy cũ của tớ lại "nghe theo lời dụ dỗ" của bọn thực dân,đế quốc,di cư vô Nam để..tồn tại và tránh bị... đấu đá (Cải cách ruộng đất đã xảy ra và "tiếng vọng" của nó đã về tận nội thành!)Thời gian 300 ngày tự lựa chọn theo Hiệp Nghị Genève đã dành cả cái cảng Hải Phòng cho các thầy và các trò ở lại hay mang chất xám của mình đi...bán cho địch khá là dài để suy nghĩ và quyết định.Cuối cùng,kết quả ra sao cả thế giới đều đã biết.Lại là :..."một lũ có quyền lợi dính chặt với Đế Quốc đã phản bội Tổ Quốc,bám đít,liếm gót giầy thằng Tây,thằng Mỹ (kẻ thù mới)không chịu ở lại cùng toàn dân xây dựng nền giáo dục vô sản ưu việt nhất loài người!"
Dù sao,miền Bắc vẫn cứ "tiến lên XHCN...,chiếu cố(?)Miền Nam."...Chỉ riêng cái chuyện giáo dục thôi,lúc này là cả một mớ bòng bong tưởng chừng vô phương giải quyết!Ấy vậy mà chỉ dưới sự chỉ đạo của một nhóm đứng đầu là cái cụ "Việt Nam ta không có bi kịch",mọi sự đâu cũng vào đấy,tuy không thật êm re!(Hiện tượng "Đất Mới" ra đời cùng thời với "Nhân Văn"là một dẫn chứng mà tớ không dám "xía vô" vì nó ....chính trị quá!) Đơn giản là cái gì khó như Trường Luật thì ....giải tán là xong việc.Còn lại là cái gì Ta có thì...cho sáp nhập cái của Địch vào.Nhưng thầy bà thì,để khỏi phải cảnh giác,cứ điều đi công việc khác,cho hưởng lương "lưu dung".Đặc biệt cái nghành Y thì phải rà soát kỹ nhất.Chẳng cứ thầy mà ngay cả trò,nếu có "dính líu gì về lý lịch" phải cương quyết gạt bỏ.Nhỡ ra sau này trao con dao mổ cho kẻ thù của cách mạng thì....nguy vô cùng!Chính trong thời gian này mà hàng loạt sinh viên đã học xong Y3,Y4 đều bị "cho nghỉ học"không thương tiếc!Nhưng theo tớ cái thiệt thòi nhất cho giới chữ nghĩa thời ấy chính là sự đập bỏ toàn bộ hệ thống giáo dục 12 năm mà thay vào đó hệ thống 10 năm.Nghĩa là chỉ bằng chúng tớ ngày xưa ....mới đỗ diplôme đã được vào Đai học!(chưa nói đến chất lượng đâu đấy nhé!).Sau này lại cải tiến như...cũ (lại 12 năm!)thì....hỡi ơi!Y hệt một cái xe đã cởi truồng lại còn thiếu cả bàn đạp lẫn ghi-đông ,,xên, nhông Liên Sô,,vỏ ,ruột Trung Quốc!!!,Cái sự đảo lộn triệt để và toàn diện từ tổ chức,tư duy lẫn con người trong giáo dục này đã đẻ ra hàng loạt những căn bệnh trầm kha mà theo tớ chỉ có ...phép mầu mới giúp bác Tiến Sỹ N.T.N giải quyết được.Đó là;
1-/Chất lượng thực của các giáo sư,giáo viên trong tay Bác có Thật không?Có tình trạng "giáo sư chiếu cố",tiến sỹ một chữ ngoại ngữ bẻ làm đôi không biết hay không?
2-/Học sinh,sinh viên ,người chủ tương lai của đất nước này có giáo dục,có văn hóa thật sự hay không?Còn tình trạng lớp 6 mà chưa biết đọc biết viết hay không?
3-/Có dám bắt chứơc nền giáo dục của một nước "nhỏ mà không nhỏ"như Singapore ,tổ chức lại toàn bộ hệ thống giáo dục,chương trình giảng dạy mà đừng có "sáng kiến,tối kiến" gì thêm vào những cái mà họ đã thành công không?Có nghĩa là dám rứt bỏ (hoặc đập bỏ)từ tổ chức,tư duy,chương trình giảng dạy,thậm chí cả xử lý những con người không thể và không đáng đứng trên bục giảng ,không thương tiếc không?
4-/Và cuối cùng là làm sao để thay đổi tư duy "học để đi thi","học để có bằng","có bằng để ... khi lên Tivi,khi viết báo có hai chữ (tắt) T.S! "Có bằng để dễ tiến thân",để dễ "lấy le",để được "ăn trên ngồi trốc" và từ đó...."bằng bất cứ giá nào phải có bằng!"Chao ôi!Tớ viết ra đây mà tớ chẳng tin ai có thể giải quyết được cái "chợ trời văn hóa khổng lồ" chưa từng có trên thế giới này.Tớ cũng mừng thay cho các vị học giả "thật" đã qua đời mà không phải chứng kiến và tham gia góp ý giải quyết cái vấn đề "ai cũng biết mà nói ra chẳng ai nghe"này!(Tội nghiệp g/s Hoàng Tụy!)Cái "xe văn hóa" thời nay xem chừng nó phức tạp,lủng củng,xộc xêch ,thậm chí như xe ma trơi mờ mờ ,ảo ảo,ẩn ẩn hiện như trêu ngươi!Rằng thì là ;Văn hóa này nó thế đấy,nó đã giúp dân tộc này đánh thắng hết kẻ địch này đến kể thù kia.Văn hóa này sẽ đưa dân tộc này đến thiên đường xã hội chủ nghĩa ,một "quy luật tất yếu của lịch sử loài người "....là cái chắc! Mọi khó khăn ta sẽ vượt qua!Đứa nào nói văn hóa nước ta là kém,là tụt hậu chẳng qua là bị ảnh hưởng các "thế lực thù địch bên ngoài "Nghĩ tới đây là tớ muốn tịt ngòi nên bèn..Thôi.!...Còn cái chuyện "văn hóa thời kỳ Mỹ Ngụy" ra sao?Sau 75 ,nó hòa nhập hay bỏ chạy?chết,sống thế nào .?Tớ không có may mắn làm nhân chứng sống nên mong được các papa ,maman ,grand papa,grand maman các friends chỉ giáo...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

- "Tô Hải Library" không chịu trách nhiệm về comment của bạn đọc.
- Hoan nghênh bạn đọc góp ý sát chủ đề mỗi Entry. Các comment "lạc đề" dù vô tình hay cố ý đều bị từ chối mà không cần báo trước.