Blog này là của một nhân chứng lịch sử đã 62 năm sống trong lừa dối và đi lừa dối mọi người. Blog này chỉ có nói lên sự thật, sự thật và sự thật. Blog tôi dành cho những người trẻ, hãy đọc và suy nghĩ về những gì mình đang chứng kiến trong cuộc sống....! không dành cho những kẻ HÈN, nghĩ một đằng làm một nẻo. Cấm những kẻ cơ hội, những tên phản động với Tổ Quốc tôi vào đây nói bậy!

Thứ Năm, 18 tháng 11, 2010

Bài rap số 2

ỚI EM ƠI! ANH MẤT EM RỒI

(bài rap này tớ có sáng kiến là: Đọc theo tiết tấu của điệu "Sẩm soan"!, thỉnh thoảng vấp một nhịp (mà các bậc học giả âm nhạc gọi là xanh-cốp ấy mà!) cho nó có mầu sắc dân tộc.! Keyboard mở tự động Style Rock n' roll hay là theo nhịp "tầu tốc hành chạy trên đườngkhông cua không quẹo". Đọc thành nhóm 4 từ,nhấn vào từ thứ 4 và thứ 1. Nếu có thể, kiếm được một cái mõ nhà chùa, gõ đều đều vào từ thứ 1. Bảo đảm sẽ đậm đà mầu sắc dân tộc
Nào bắt đầu!  



Nhà thơ Xuân Diệu khi xưa làm thơ chỉ có ghen đùa vói hoa, với gối, với sông với suối, với biển với rừng,nên ông đâu sợ, mất vợ, mất con, có khi vợ ông còn yêu ông hơn vì ông giận hờn nhưng ông ghen đúng. Nếu ông còn sống, chắc phải bó tay vì ghen ngày nay Là ghen cụ thể. Cái ghen nghệ sỹ, nó rất khác đời! Ghen với báo, Đài, Ghen với "quần chúng" Dù tôi có đúng, cũng phải bó tay. Vì thế thời này, Tôi là thiểu số! Vợ tôi? đa số đã ẵm mất rồi! Ông Xuân Diệu ơi! Vì đâu nên nỗi! Vợ tôi nổi trội thành "Rap siêu sao" Do một anh nào, lăng-xê chẳng biết? Thế là quên hết những kỷ niệm xưa cùng anh thổi co (cor) dàn nhạc giao hưởng. Cái cô hợp xướng ở Nhà hát tôi, Nổi tiếng hát tồi. Nên xin thôi việc. Chuyển sang rạp xiếc. Học nghề đu bay! Cho đến một ngày. Có người phát hiện.Tài cô điêu luyện, Chính nghề ngoáy mông. Thân hình, đường cong. Hợp cho nhạc Rap! Thế là lập tức, Cô được giao cho, một băng vidéo. Snooppy Doggy Dog (đọc là "xi-núp-py đóoc -ghi-đóoc") Thế là cơn sốt đóoc-đóoc nổ ra. Ầm ỹ cửa nhà. Chỉ vì nghệ thuật! Nhưng điều khổ nhất là người tôi yêu, Bỗng có một chiều Ra đi mãi mãi! Không một lời nói không một lời chào Để lại nỗi đau cho tôi mãi mãi....Cho đến một tối ngồi xem Tivi, tôi bỗng nhận ra mấy cô rap sỹ, Có cô bé tý, có cô to đùng, đang nhảy tâng tâng tãng, chẳng cần bài bản! Và dưới ánh sáng của tia la de. Ai xuất hiện kia? Chính là cô ấy! Tiếng hô vang dậy, hoa vẫy tay quờ. Công chúng hoan hô. Cô cười độ lượng, Tay vẫy môi cười....Thì ra trời ơi! Cô đã thành đạt cái nghề nhạc Rap, đã phóng cô lên, Cô đã đổi tên, cô đã sửa mặt. Cô đã có tất, ngoại trừ thằng tôi! Hết ghen cô rồi Vì tôiquá dở? vì tôi bảo thủ?, vì tôi quê mùa? Không theo kịp cô tiến lên hiện đại.Thôi thì tôi dại,thôi thì tôi thua,Ôm cái kèn co,tôi về chốn cũ !Mặc cô cho gió, mặc cô cho mưa, cho đến bao giờ. Bờ rếch đăng (breake-dance) xẹp tiệm. Tôi chẳng kiếm chuyện ghen tuông mãi đâu. Bao giờ bạc đầu, xụn lưng trở lại. Tôi không tự ái. Chìa tay đón cô. Trở lại ngày xưa. Ca bài "Lầm lỡ" lỡ Lầm lỡ, Lầm lỡ, Lầm lỡ ! 




-------------------

 

Comments(4 total) Post a Comment



holan…
Offline IM

Bữa nào đến nhà bác để học nhạc thôi , cố quá xá cỡ mà hát không được . hehehehehe

Thursday August 23, 2007 - 05:13pm (ICT)



Trần …
Offline

Bài Rap của bác hay quá. Smile

Saturday December 1, 2007 - 11:39pm (SGT)


sin b
Offline

Con phuc bac qua, dung la tam guong cho con chau hoc tap hehehe

Monday December 24, 2007 - 03:47pm (PST)


phuon…
Offline

Bai nay chau phai hat giong ....doc so tao quan moi ra ...hihii. Hay lam chu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

- "Tô Hải Library" không chịu trách nhiệm về comment của bạn đọc.
- Hoan nghênh bạn đọc góp ý sát chủ đề mỗi Entry. Các comment "lạc đề" dù vô tình hay cố ý đều bị từ chối mà không cần báo trước.