Blog này là của một nhân chứng lịch sử đã 62 năm sống trong lừa dối và đi lừa dối mọi người. Blog này chỉ có nói lên sự thật, sự thật và sự thật. Blog tôi dành cho những người trẻ, hãy đọc và suy nghĩ về những gì mình đang chứng kiến trong cuộc sống....! không dành cho những kẻ HÈN, nghĩ một đằng làm một nẻo. Cấm những kẻ cơ hội, những tên phản động với Tổ Quốc tôi vào đây nói bậy!

Thứ Bảy, 20 tháng 11, 2010

Tuần ký số 27

Tuần ký số 27  
Nov 22, '09 9:43 PM

VINH QUANG VÀ CAY ĐẮNG, CÔNG VÀ TỘI CHUYỆN NHỎ Ở VIỆT NAM

Mấy hôm nay, báo chí ở VN,đặc biệt là tờ “Tuổi Trẻ”, chạy tít lớn, thậm chí đưa lên cả hai trang mầu về thành tích của một nhân vật khá nổi tiếng cả trong lẫn ngoài nước, một nhân vật hai đời anh hùng, một nhân vật được nhận danh hiệu “người phụ nữ ấn tượng châu Á-Thái Bình Dương", nhưng… hôm nay, sau phiên tòa phúc thẩm đã bị nhận bản án 8 năm tù cùng với phần bồi thường cho công quỹ 4,3 tỉ đồng! Đặc biệt khác thường là không thấy báo chí nêu lên những tội ăn cắp của công, thụt két “quỹ đen” là những gì, ăn chơi sa đọa? mua sắm, tiêu xài cá nhân là bao nhiêu? Trái lại chỉ thấy đưa những thành tích có một không hai của người anh hùng thời kỳ đổi mới: Chị Ba Sương kèm theo cả những tấm ảnh hai bố con chị Ba khoác tay tổng bí thư Đỗ Mười. Càng đặc biệt hơn là đưa lên những ý kiến “gần như phản đối bản án” của các nhân vật một thời có chức có quyền bên cạnh những kiến nghị của 110 nông trường viên được ơn mưa móc của chị Ba Sương thay đổi  cả cuộc đời….

Tóm lại, chưa bao giờ, các phương tiện truyền thông lại dám công khai phản đối một bản án đã được tuyên sau hai lần xét xử đến như vậy. Chưa thấy có bất cứ một ý kiến của các nhà lãnh đạo cao nhất đang tại chức. Chưa thấy có ý kiến một ông Tòa nào ở cấp tối cao hé miệng… Thôi thì tớ là dân đã chứng kiến quá nhiều các vụ oan sai nhưng không sửa hoặc… không thể sửa,cũng thấy chướng tai gai mắt mà phát biểu ý kiến công dân như sau:

1-/ Bà ba Sương chẳng qua chỉ là một nạn nhân của một thời… đại ngu, nhưng không may, cứ tưởng mình được Đảng và Nhà Nước đã giao quyền hành trong tay thì muốn làm gì cũng được, miễn là mình không tơ hào cho riêng tư một đồng nào là… có quyền ban phát những đồng tiền mà mình góp sức kiếm ra như tiền của riêng mình. Cái gọi là “quỹ đen” của bà dùng để xây nhà, dựng trường, cải thiện đời sống cho hàng ngàn nông trường viên, tiếp khách, chiêu đãi hàng trăm đoàn khách VIP, các đoàn nhà báo, nhà văn …các đoàn tham quan trong và ngoài nước,q uà cáp, cho, tặng …bà cũng hồn nhiên ký cái roẹt… vì bà nghĩ rằng tiền này đâu phải của ông Nhà Nước cấp mà bà  phải lo báo cáo, thanh toán, lo chứng từ, biên nhận…

2-/ Bà quá tin vào sự ủng hộ hết mình của những ông TO NHẤT NƯỚC, quá tin vào những sự “ủng hộ… miệng” của các vị một thời “nói ra chỉ có… đúng”, quá tin vào “nhân thân của bà và cụ thân sinh Ba Hoằng, suốt đời "chân đất lội ruộng vì người nghèo”, quá tin vào những danh hiệu vinh quang nhất mà Đảng đã treo lên ngực mình… nên cứ nghĩ rằng mình làm gì cũng được miễn là… phục vụ nhân dân, mà không biết điểm dừng, không học tập được những tấm gương thoát hiểm như chị Ba Thi, bác Nguyễn Thiện Luân …và cả đống các vị “hạ cánh an toàn”! Sau khi “đổi mới” họ đã biết không thèm lập quỹ đen mà vẫn lấy tiền nhà nước, tiền của nhân dân dân mà chi vào những chuyện “Lấy Le” mà không hề bị truy tố! Chỉ riêng các vụ tài trợ các lễ lạt, các cuộc thi hoa hậu, các giải nọ, giải kia, ủng hộ người nghèo,.. xây nhà cho vùng sâu, vùng xa, mua cầu thủ ngoại, lót tay cầu thủ nội tiền tỷ để mang về cho đội bóng mà mình tài trợ, các chủ tập đoàn nhà nước, các ông chủ nhà băng (cũng của nhà nước),… có ông nào cần lập quỹ đen đâu? Mà cũng đâu tiền của cha, ông các vị đó để lại? Vậy mà chi hàng triệu đô-la không phải tiền túi của mình, các ông đó đâu có tội tình gì? Trái lại còn được báo chí, tivi đề cao hăng hái hơn cả thời thi đua nhau đề cao chị Ba Sương ấy chứ!

3-/ Cuối cùng, tớ lại “duy tâm” tí chút: Cái số chị Ba là cái số…đi tù, mất sạch, dù (vẫn theo báo chí) đến nay, cái chỗ nằm nhờ, vì là tài sản của các ông chủ nông trường SH mới cũng bị... đòi lại nốt! (Tuổi Trẻ ngày 23/11/009)

Tám năm tù ngồi cho một vụ lập quỹ đen 4,3 tỉ bồi thường nộp cho (ai thì tớ chưa biết) so với các vụ án tham ô nổi cộm gần đây thì quả là sao quả tạ đã chiếu vào số phận chị Ba Sương! Mà cái thứ sao quả tạ này đôi khi  nó đang leo lét hoặc tỏa sáng ngay trên đầu bà, đầu mọi người dân, chi phối ngay mọi thứ pháp đình, hoặc chi phối ngay các phương tiện truyền thông “sớm đúng chiều sai, đến mai lại…đúng”! Cũng có thể bà Ba đã quên béng hoặc coi nhẹ cái "Lệ Làng"…hoặc thậm chí muốn to hơn cả mấy ông tiên chỉ trong làng mà dám vươn lên tỏa sáng hơn cả mấy "ngôi sao quả tạ...làng," bằng những phương pháp không hiện đại như họ nên họ đành phải xóa sổ ngay bà trên bầu trời họ làm... vua? (Điều này tớ chỉ phỏng đoán, chưa thấy có tài liệu, báo chí nào nói tới, nếu sai xin chị Ba lượng thứ) cho.

Để chia buồn với chị Ba, tớ xin kể vài câu chuyện công-tội, tội- công mà tớ đã chứng kiến để bà nghe mà đỡ ốm đau hoặc sẵn sàng cúi đầu trước số phận mà sao quả tạ đã chiếu vào bà:

          a-/ Tớ có một anh bạn đồng ngũ to cao, đẹp trai, học giỏi, thủ khoa khóa 5 Lục Quân Trần Quốc Tuấn tên   Bùi Khuê… Anh ta xung phong vô Nam chiến đấu ngay khi tốt nghiệp ra trường… Năm 52, anh bị quân Pháp bắt và đày ra Côn Đảo. Theo lệnh từ trên, chúa đảo yêu cầu các tù binh cộng sản phải bước lên lá quốc kỳ cờ đỏ sao vàng, coi như đã tuyên bố ly khai thì được thả… Anh nào không chịu, bắn bỏ! Sau khi thấy nhiều anh em gục ngã vì không chịu nghe lời của mấy tay cai ngục ngày càng nhiều và… chết một cách vô ích, anh bèn có “sáng kiến” cứ bước qua vì theo anh “Đây là âm mưu tiêu diệt hết anh em mình”, "Cờ đây là của tụi nó, cờ chúng ta ở trong tim", v v.". Phải sống để tiếp tục chiến đấu chứ chết vô ích thế này là chết tiêu cực”…các lập luận của anh đều được đa số đồng tình… Mọi người cứ đàng hoàng bước qua coi như bước qua “cờ của chúng nó”…. Và thế là cả trăm tù binh thoát chết và đều coi anh là sáng suốt. Chỉ một năm sau, khi trao trả tù binh ở Sầm Sơn, không ít kẻ thoát chết lại đứng lên tố anh là “Hèn Nhát”, là “Đầu Hàng”. "Mấy" năm cải tạo phe ta đau hơn nhiều mấy năm nằm “banh” "Côn Đảo". Anh đã nói với tớ như thế khi gặp lại anh, một công dân loại 2, mất hết đảng tịch, quân tich… trở về làm nghề …dập gác đờ bu (chắn bùn) xe đạ pở vỉa hè thành phố Nam Định!

          b-/ Các vụ oan sai mà cả thế giới nđều biết là vụ “lũ nhân văn giai phẩm chống Đảng”! Tư liệu còn ở các trang mạng, các thư viện nổi tiếng thế giới. Những lời buộc tội “phản động”, chống Đảng”, thậm chí những lời chửi rủa thậm tệ nhất còn nguyên giấy trắng mực đen, những bản án “gián điêp”, tay sai Đế Quốc”, những án tù 8, 9, 10, 11 năm và những vụ đi cải tạo không án… kéo dài cũng chẳng kém …cho tới nay …bỗng dưng được gián tiếp công nhận là….Sai! Bằng chứng Nguyễn Hữu Đang được trả lại lương. thứ trưởng, Lê Đạt, Trần Dần, Hoàng Cầm, Phùng Quán, tác phẩm của họ kể cả của Phan Khôi, Phạm Quỳnh đều được đề cao, tái bản, thậm chí tặng giải thưởng Nhà Nước, khi chết còn được đưa thi hài vào nằm long trọng ở nhà tang lễ quốc gia… nhưng khổ nỗi chẳng mấy ai còn được sờ tới, ngửi thấy, nhìn rõ hành động "sửa sai không tuyên bố" này.

           c-/ Năm 79, văn nghệ sỹ cánh tớ thả cửa động viên Nhân dân đánh Tầu xâm lược 6 tỉnh biên giới phía Bắc.Năm nay đố anh nào dám viết một bài mỉa mai ...16 chữ vàng. Anh bạn Điếu Cày, Cô Nguyễn Thanh Nghiên, nhà văn Nguyễn xuân Nghĩa… vào tù vì nghĩ và làm giống chúng tớ năm 1979! Sao quả tạ nào chiếu vào số phận của họ đây chắc mọi người đều biết.


Cho nên ở cái nước VN chẳng giống ai  này cái Sai, cái Đúng, cái Vinh Quang và Cay Đắng, cái Công và cái Tội chẳng cách xa nhau hơn một sợi lông chân!

Đúng mà đúng Sớm cũng chết! Sai mà sai muộn, sai mãi (dù có bảo kê) cũng… chết nốt./.
 ---------------------------------

34 CommentsChronological   Reverse   Threaded
nguyenyenson wrote on Nov 22, '09
Mong rằng trường hợp bà 3 Sương là trường hợp giống như bà Nguyễn Thị Năm lúc khởi động cải cách ruộng đất. Nếu bà 3 Sương là vất tế thần, phát pháo cho phong trào tận diệt tham nhũng thì quả là phúc đức tổ tiên VN còn dày lắm.
Nhưng đó chỉ là hy vọng mong manh..., kệ, dù sao có chút hy vọng vẩn vui sống hơn, bác Tô Hải nhỉ?
anhbasg wrote on Nov 22, '09
truyền thông mạnh chắc chắn là dấu hiệu tốt, đúng sai công luận cùng nhau nghị bàn, cũng hy vọng ...
cohuynh wrote on Nov 22, '09
Quá khứ là gì khi hiện tại "nhân thân tốt" không có! Hic!
minhthanhjp wrote on Nov 23, '09
Giặc cướp ngày ở Cần Thơ muốn cướp 7000 hec ta đất ở nông trường Sông hậu mà bà gọi kiểu bình dân là cục thịt nạc thì phải làm thịt bà Sương trước. Những bản án được tỉnh ủy chỉ đạo đút túi viết sẵn và ông chánh án ngồi xử cho có lệ thì cái quá khứ anh hùng của bà ba Sương có là quái gì. Thời buổi bây giờ như bác Hải nói thì đúng là chẳng còn anh chị "Thẻ đỏ tim đỏ" nào nữa mà chỉ còn bọn "Thẻ đỏ tim đen" thôi. Bà Ba Sương chết vì "ngu" tưởng rằng mình còn sống trong thời đại "Thẻ đỏ , tim đỏ". Tội nghiệp
chitamgiaochi wrote on Nov 23, '09
...cay đắng và khốn nạn cho chúng ta sống vào thời đại của loại này phải ko Tô Hải
hochimeo wrote on Nov 23, '09
Chị Bình lên tiếng cho chị Sương rồi, bộ CA cũng đã yêu cầu báo cáo sự việc, hãy chờ bác thiến lợn lên tiếng ....
Chắc phe đảng Cà Mau, Bình Dương gì đó của chúng nó chơi nhau trong vụ này (?)
msmoon2008 wrote on Nov 23, '09
chuc bac khoe manh, thuobg ba BASUONG ghe.
viva8010 wrote on Nov 23, '09
Đúng sai là quyền của Đảng, Đảng nói Sai thì cấm đúng, còn Đảng phán đúng thì cấm sai. Đảng vĩ đại, Đảng bí đái.
binhnguyenthihoa wrote on Nov 24, '09
Kính chào bác Tô Hải,

Cháu mong sao các đồng chí lãnh đạo đảng và nhà nước Việt Nam mình đọc bài này của bác, may ra họ sẽ sáng cái đầu ra một chút. Cháu cảm tưởng hàng ngũ này họ ngu quá đi mất, ăn tham đến đâu thì ăn cũng phải xem có nuốt trôi không chứ. Qủa này chắc sẽ bị tắc ở họng cho mà xem. Thương chị Ba Sương quá đi thôi bác ạ. Cám ơn bác đã cho cháu biết nhiều thông tin bổ ích.
Chúc bác mạnh khỏe để viết càng khỏe.
NTHB
cungchihuong wrote on Nov 24, '09
Thức nguyên tối thứ 8 để canh bài đến hôm nay mới có, Bác nghen... báo hại con thức muốn thụt mắt!
Comment deleted at the request of the author.
thaidieu wrote on Nov 24, '09
Thiện tai, Thiện tai !
hoankiem wrote on Nov 24, '09
đầu tuần vui vẻ làm việc tốt nha.
hothey wrote on Nov 24, '09
Kính chào Bác TH, tuần qua bận phải vào viện nên không ghé thăm Bác được!. Cái lày gọi nà chúng nó tiêu diệt „đạo đức , lương tri“ làm người để quyết tâm xây dựng „KT thị trường định hướng XHCN“.
Xin gởi comments cho bài tuần ký 26 : Vịt Kìu muốn được mời thì ít nhất (phong) mề đay phải nổi đầy ngực hoặc phải có công trạng, thành tích ngoan-ngoãn-ngốc-nghếch-ngu-ngơ-ngờ-nghệch hoặc phải có danh-giá-học-vị-cao-tiếng-tăm trong xã hội hoặc phải là những đại-gia-đại-xì-thẩu của những trang trại bò sữa nhiệt tình hiếu-hỉ-tam-bảo hay có tham gia ba cái dzụ văng-hóa-văng-nghệ-văng-gừng miễn là đừng hó hé đến chính-chị-chính-em hay ít ra phải có tài xăng-xái-xun-xoe tự soi-sáng và sau cùng là phải có máu mê làm đại-biểu mà để được... bảo . Kính chúc Bác và gia đình an-bình.
mongcaicamau wrote on Nov 24, '09
Bài này Bác Tô Hải đã chỉ cho cháu thấy được cái anh minh sáng tạo, và chân lý công bằng của một xã hội. Mà phương châm cũng như chu trương mang lại hạnh phúc cho toàn dân và cả nhân loại!!!!....? Phương châm của ĐCS là phải hoà mình vào tập thể không được tách rời. Vinh quang sáng chói thì cũng phải cả tấp thể chứ, Vinh quang sáng chói lẻ tẻ là sao chàng hảng chiếu liền. Cái này nếu quy ra trách nhiệm thì phải là trách nhiệm của các nhà khoa học thiên văn ta, đã dự báo không tích cực hướng đi của các sao quả tạ này đó Bác ạh. Chứ nào phải lổi của đảng đâu.
drvoland wrote on Nov 25, '09, edited on Nov 25, '09
Mèo đen hay mèo trắng đều tốt, vì mèo nào cũng vào quán tiểu hổ hết, he he he.
Bác nào lười đọc báo thì mời vô đây xem tổng hợp tin tức vụ này: http://voland1980.wordpress.com/2009/11/24/tinh-nguoi-bac-nhu-voi/
hochimeo wrote on Nov 25, '09
Thủ lãnh Cà mau đã lên tiếng rồi:
http://home.vnn.vn/yeu_cau_ca_can_tho_bao_cao_vu_nong_truong_song_hau-16777216-616293237-0
Hiện giờ quả bóng đang nằm trên đất của băng đảng Bình Dương./
ilovevanganh wrote on Nov 25, '09
Năm 79, văn nghệ sỹ cánh tớ thả cửa động viên Nhân dân đánh Tầu xâm lược 6 tỉnh biên giới phía Bắc.Năm nay đố anh nào dám viết một bài mỉa mai ...16 chữ vàng.Anh bạn Điếu Cày,Cô Nguyễn Thanh Nghiên,nhà văn Nguyễn xuân Nghĩa.. vào tù vì nghĩ và làm giống chúng tớ năm 1979 !Sao quả tạ nào chiếu vào số phận của họ đây chắc mọi người đều biết.

Cho nên ở cái nước VN chẳng giống ai này cái Sai,cái Đúng,cáiVinh Quang và Cay Đắng ,cái Công và cái Tội chẳng cách xa nhau hơn một sợi lông chân!
Đúng mà đúng Sớm cũng chết!Sai mà sai muộn,sai mãi (dù có bảo kê) cũng….chết nốt./.
ngdong wrote on Nov 25, '09
Chào bác Hèn sỹ đại nhân. Mới vào nhàbác lần đầu. Cho em đọc ké nhé. Em Dong bác ạ.
trankhue21 wrote on Nov 25, '09
Tự diễn biến
Chưa xong vụ Nhật Bản
Lại thêm “Pô-li-me”
Riêng trò “báo Điện tử”
Đào Quát thật gớm ghê!
Đua nhau “tự diễn biến”
Khiến Đảng ta ê chề!
5-XI-2009
Thơ BÔNKÂU
Các vị thật rách chuyện:
Chê lãnh đạo Cần Thơ.
Họ “diễn biến” trúng huyệt
Dân càng mau được nhờ!
25-XI-2009
TRẦN KHUÊ
langthang1 wrote on Nov 25, '09, edited on Nov 25, '09
Chỉ cần tạm thời "bứng" bà Sương ra khỏi nông trường để các quan "phanh thây xẽ thịt" đất của nông trường rồi ân xá hay tha bổng bà Sương thì mọi chuyện đã rồi, có làm sai đi nữa thì thủ tướng cũng không kỹ luật đâu mà lo, chỉ cần cái khối lượng tiền đầu tư trong quỹ của con gái thủ tướng tăng lên là được rồi, hợp pháp quá mà.Đây chỉ là lời tiên đoán (mò) theo bản chất những người cầm quyền hiện nay. Hình như việc này đã kéo dài hơn mười năm nay, đây chỉ là cú đánh dứt điểm thôi, làm sao mấy "ông lớn" không biết được, nhưng tuyên bố hơi trễ cũng là có lý do: chờ xem phản ứng dân chúng nặng nhẹ cở nào.
dshien87 wrote on Nov 25, '09
Hay nhin ky nhung gi CS lam voi dong doi, dong chi cua ho
dshien87 wrote on Nov 25, '09
Hay nhin ky nhung gi CS lam voi dong doi, dong chi cua ho
trecondisotan wrote on Nov 26, '09
Vụ bà Ba Sương, đã có nhiều bình luận, nhưng câu hay nhất thuộc về ông Tô Hải: "Sớm đúng, chiều sai, ngày mai lại đúng". Không có ở đâu trên thế giới loài người mà một bản án của tòa bị lên án cay đắng như thế trên công luận (ngay trong hệ thống truyền thông có kiểm duyệt), mà bên nhà công lý vẫn cứ 'im lặng là vàng'. Họ thật khó nói, biết nói gì đây, vì nói đường nào cũng chết, vì lời nói hôm nay dù đúng hay sai, ngày mai lại hỏng mất rồi. Thương xót bà Ba Sương vô cùng cho thân phận một người phụ nữ vừa mới hôm trước bị người ta đẩy lên nơi cao ngất ngưởng để làm mô hình thần tượng tung hô, ngay hôm sau đã bị đạp xuống bùn nhơ lăng nhục. Đó là cái bất an của người thành công nước Việt. Đó là lời giải đáp cho câu hỏi tại sao người nào có tiền ở nước này đều chỉ muốn đem đi nơi khác tiêu bằng cách mua bất động sản ở nước ngoài, mua học bổng du học cho cả nhà từ con đến cháu, mua quốc tịch nước ngoài với tư cách doanh nhân (1 triệu đôla Mỹ hoặc hơn để dọn đường lấy quốc tịch Mỹ, hoặc lấy quốc tịch nước phương Tây nào khác tùy chọn, xứ khí hậu lạnh khắc nghiệt như Canađa thì giá rẻ hơn chút xíu, nhưng còn có chỗ chạy những lúc lâm nguy khi chính quyền nước nhà trở mặt!!). Bà Ba Sương không có con để mua cho nó học bổng, không có gia đình riêng để mua nhà ở xứ người, bà đã từng được vinh danh là 'anh hùng' nước này thì đi đâu làm gì cho khổ? Bà mải miết lo cho dân nghèo xứ quê bà như cụ thân sinh bà đã làm, cụ đã sống đã chết với đất quê, nay bà muốn chết cũng khó, bà liệu có đủ sức đấu tranh 'rửa nhục' hoặc đủ sức để sống cho đến 'sáng mai lại đúng' được chăng? Xin cám ơn ông Tô Hải đã có những lời thương cảm cho bà Ba Sương. Lời ông Tô Hải càng cho ta thấy chất 'hoang dã' của cái mê hồn trận 'định hướng xhcn' dã man hơn cả những mô hình tàn bạo nhất mọi xã hội đã trải qua. Những người cầm quyền nên thấy sự căm giận của người dân trong việc này sẽ tích lại thành phản ứng dây chuyền đưa tới sự hủy diệt của chính họ. Đừng nói diễn biến gì ở đâu xa, diễn biến ngay bây giờ, ngay ở trong lòng dân đây, không cần ai xúi giục, chỉ cần thấy hành động của nhà cầm quyền đối với bà Ba Sương, nhất định sẽ tạo sóng lật thuyền một ngày không xa.
vnbmt wrote on Nov 26, '09
Đảng kì ni tiêu rồi...dám đứng trên "pháp luật" bằng cái cách ra thông báo số ....!!!??? giao cho chính quyền khởi tố chị ba ... he he ! đúng là ... coi NDVN như kít í !
baychimboxu89 wrote on Nov 26, '09
Ôi sao phiên toà này không thâý xét mâý chu*~ nhân thân tô´t , bác nhi² ?
dongathi wrote on Nov 26, '09, edited on Nov 26, '09
"Sớm đúng, chiều sai, ngày mai lại đúng", theo tôi là hiệu ứng của cái truyền thống thanh trừng, hạ bệ, triệt hạ bè phái để tranh dành quyền lợi trong cái đảng cướp này mà thôi. Không thế mà sao có được hiện tượng báo chí VN đồng loạt nở rộ phanh phui thành tích các vụ "anh hùng ngã ngựa" đúng vào mùa trước Đại Hội Đảng khóa nọ khoá kia chứ? Tình cảnh chỉ Ba Sương chẳng qua cũng là "Trâu bò húc nhau ruồi muỗi chết", dù ruồi muỗi này có to như cỡ chị Ba Sương thì cũng nát đời hoa mà thôi. Không thế mà lại có cái cảnh công bố "Chị Ba Sương kèm theo cả những tấm ảnh hai bố con chị Ba khoác tay tổng bí thư Đỗ Mười" chứ?

Vả lại dưới thời... đại ngu như bác Tô Hải nói đó, đạo lý, luân lý và pháp lý đều đảo lộn tùng phèo, trắng đen nhập nhằng, thì cái câu "Sớm đúng, chiều sai, ngày mai lại đúng" đó thật là là ... hết ý vậy !!!
namsanvn wrote on Nov 26, '09
Thật đáng thương cho những người lỡ ngu,bị ngu, không thể không ngu ( có tôi trong số đó ), thật đắng cay !!!
cungchihuong wrote on Nov 26, '09
Nhà văn Phạm Đình Trọng vừa thông báo bỏ đảng, sau đây là nội dung:
Nhà văn Phạm Đình Trọng: Thông báo về việc từ bỏ đảng tịch đảng viên Đảng Cộng sản

Kính gửi:

- CHI ỦY VÀ CHI BỘ 4

- ĐẢNG ỦY PHƯỜNG 15 QUẬN TÂN BÌNH TPHCM

Tội là Phạm Đình Trọng, nhà văn, là đảng viên Cộng sản lớp Hồ Chí Minh từ 19.5.1970. Đến nay, 20.11.2009, tôi tự thấy đảng Cộng sản không còn phù hợp với lí tưởng thẩm mĩ và giá trị nhân văn mà tôi theo đuổi nên tôi tự rút ra khỏi đảng. Thiếu vài tháng nữa, tôi tròn 40 năm là người Cộng sản. Từ lúc tự nguyện đứng vào hàng ngũ Cộng sản, đến tự rút ra khỏi đảng là một quá trình chuyển biến trong tôi, từ nhận thức bằng tình cảm sang nhận thức bằng lí trí và cũng là quá trình chuyển biến của chính đảng Cộng sản, từ ý chí vì dân, vì nước sang ý chí chỉ vì sự tồn tại của đảng. Tôi xin trình bày về quá trình hai chuyển biến đó, một chuyển biến thuận, tất yếu, hợp qui luật phát triển và một chuyển biến nghịch, tiêu cực, thóai hóa.

I. TÌNH CẢM ĐƯA TÔI ĐẾN LÍ TƯỞNG CỘNG SẢN

Sinh ra trong không khí sôi sục của cuộc cách mạng đã khai sinh ra nhà nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa đưa những người cộng sản lên nắm chính quyền. Cuộc cách mạng ấy như cũng khai sinh ra thế hệ chúng tôi, một thế hệ của cách mạng, của nhà nước mới. Cả tuổi thơ, cả tuổi cắp sách đến trường của tôi được sống trong không khí thần thoại của những câu chuyện về lớp người Cộng sản tiền bối chiến đấu hi sinh vì dân, vì nước. Lí tưởng của những người Cộng sản ấy đã trở thành lí tưởng, thành lẽ sống của thế hệ chúng tôi. Cốt cách lương thiện và dũng cảm của những người Cộng sản ấy cũng là khuôn mẫu cho cốt cách của lứa chúng tôi.

Rời trường trung học vào bộ đội rồi đi vào cuộc kháng chiến chống Mĩ xâm lược, chúng tôi lại gặp những người Cộng sản bằng xương bằng thịt vô cùng cao đẹp ở mọi nơi gian nan ác liệt. Máy bay Mĩ tập trung đánh hủy diệt một trận địa pháo cao xạ ở miền Tây Quảng Bình. Người Cộng sản trẻ tuổi Nguyễn Viết Xuân bị đạn bắn nát đùi vẫn bám thành công sự phất lá cờ đỏ dõng dạc chỉ huy: Nhằm thẳng quân thù, bắn! Với cuộc sống anh hùng đó, với lí tưởng đã có, chúng tôi trở thành người Cộng sản như là lẽ đương nhiên. Chủ tịch Hồ Chí Minh mất, đảng phát động đợt kết đảng viên lớp Hồ Chí Minh. Ngay sau lễ truy điệu Chủ tịch Hồ Chí Minh, tôi viết đơn xin vào đảng. Lễ kết nạp lớp đảng viên Hồ Chí Minh đầu tiên của cơ quan chính trị Bộ Tư lệnh Thông tin tổ chức đúng vào ngày 19. 5. 1970.

Con vào đảng vào ngày sinh của Bác

Mười chín, tháng năm, năm một ngàn chín trăm bảy mươi

Ba mươi tuổi Bác thành người Cộng sản

Để cho con hai mươi sáu tuổi được là đồng chí của Người

Thơ tôi ghi nhận ngày tôi trở thành người Cộng sản. (Sau này, chuyển sinh họat đảng qua nhiều nơi, ngày vào đảng của tôi bị ghi sai thành 12. 5. 1970)

Vào đảng, rồi tốt nghiệp trường Sĩ quan Thông tin, đeo ba lô đi trong bạt ngàn màu xanh Trường Sơn vào mặt trận Tây Nguyên, tôi viết về đảng:

Nâng niu sự sống trong lòng

Đất là mẹ của trái tròn mầm xanh

Bao nhiêu trong mát ngọt lành

Đất chắt chiu để cây cành đơm hoa.

Đảng là đất mẹ bao la

Ta là chồi biếc đó mà, hỡi em!

Lãnh đạo cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc, đảng đã đồng hành cùng dân tộc. Đặt dân tộc lên trên, đảng đã chấp nhận những hi sinh to lớn vì độc lập dân tộc. Với nhận thức đó, tôi đến với đảng hòan tòan bằng tình cảm của một trái tim khao khát lí tưởng cống hiến. Với tư cách người Cộng sản, tôi đã vững vàng vượt qua mọi gian khổ, ác liệt, đi qua suốt cuộc kháng chiến chống Mĩ khốc liệt để viết về thế hệ của tôi, viết về thời đại của tôi và tôi trở thành nhà văn quân đội.

II. LÍ TRÍ CHO TÔI NHẬN THỨC LẠI

1. Từ cơ sở đảng cho tôi sự thức tỉnh

Con người được thử thách, tôi luyện trong chiến tranh, năng lực được khẳng định bằng trang viết cho tôi một tư thế của khí phách và một cái nhìn biện chứng, thấu đáo. Với tư thế ấy tôi đã lên tiếng thẳng thắn chỉ ra sự mua quan bán chức của ông Thứ trưởng kiêm Tổng biên tập Thời báo Tài chính Việt Nam Tào Hữu Phùng và ông Phó tổng biên tập Đào Ngọc Hùng đã đưa một người bị đào thải ở nơi khác và không viết nổi một mẩu tin lên trưởng chi nhánh phía Nam Thời báo Tài chính Việt Nam dẫn đến những đổ vỡ, bê bối lớn và làm tê liệt chi nhánh phía nam đến tận hôm nay. Đầu tư lớn để có chức thì phải triệt để dùng chức nhanh chóng thu lại vốn đầu tư. Trong lúc nhiều tờ báo cảnh báo việc hủy diệt môi trường của công ty Vedan thì ông trưởng chi nhánh Thời báo Tài chính không viết nổi một mẩu tin đã cùng một cộng tác viên đến Vedan viết bài đăng Thời báo Tài chính Việt Nam tấm tắc ngợi ca môi trường Vedan trong lành. Sức mạnh và quyền uy của cả một đảng ủy cơ quan đại diện Bộ Tài chính được huy động trấn áp, truy bức tiếng nói sự thật của tôi để việc mua quan bán chức trót lọt và tồn tại đến tận hôm nay! Đi xa hơn, họ còn vội vã, độc đoán chuyển tôi về sinh hoạt đảng tạm tại nơi cư trú để họ thông qua mau lẹ việc kết nạp đảng cho người mua chức, giúp người mua chức có được chuẩn mực quan trọng của chức danh.

Sự việc trên không phải là cá biệt của cơ sở đảng. Trong lúc nước còn nghèo, dân còn khổ, lòng nhân đạo cả thế giới còn phải dồn về Việt Nam làm từ thiện giúp đỡ người nghèo thì vẫn có những quan chức, đảng viên mang cả triệu đô la đi đánh bạc và sống sa đọa nhưng ở chi bộ họ vẫn được xét là đảng viên bốn tốt!

Bây giờ đảng ở cơ sở, đảng ở cấp thấp là vậy đó! Còn đảng ở cấp cao? Đó là những tín điều, những chủ trương ngược với lợi ích dân tộc!

2. Vì tín điều Cộng sản, vất bỏ lợi ích dân tộc

A. Đưa giai cấp lên trên dân tộc làm cho dân tộc tan rã, li tán, suy yếu

Điều lệ đảng Cộng sản Việt Nam ghi: Đảng Cộng sản Việt Nam là đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam, đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, của nhân dân lao động và của dân tộc.

Giai cấp công nhân là một khái niệm quá chung chung, rộng lớn trên phạm vi thế giới, chỉ có định tính mà không có định hình vì thế cũng khá trừu tượng, không xác định được không gian, không ổn định trong thời gian, không có bản sắc văn hóa riêng và giai cấp công nhân cũng chỉ mới xuất hiện vài trăm năm gần đây cùng với sự xuất hiện của máy hơi nước, máy phát điện. Với Việt Nam, giai cấp công nhân lại càng mới mẻ, mới có từ đầu thế kỉ trước cùng với sự khai thác thuộc địa của thực dân Pháp. Công nhân chỉ là một hình thái lao động của cả loài người, không của riêng dân tộc nào. Trong khi đó dân tộc là một khái niệm thiêng liêng, là hồn cốt của mỗi con người tồn tại trên thế gian này. Dân tộc là một thực thể đã tồn tại hàng ngàn năm, có không gian sinh tồn được xác định bằng lịch sử, bằng công pháp. Dân tộc có bản sắc văn hóa, tinh hoa văn hóa riêng. Mỗi dân tộc có mặt đến hôm nay đều phải có một tinh hoa văn hóa không thể bị đồng hóa với nền văn hóa khác. Nhiều dân tộc đã tạo nên những nền văn minh rực rỡ đưa loài người bước những bước dài trên đường tiến hóa. Văn hóa dân tộc là hạt nhân tập hợp cả cộng đồng tạo nên dân tộc. Mỗi dân tộc trên thế giới góp phần làm rạng rỡ, lung linh thêm phẩm chất NGƯỜI của Nhân loại bằng văn hóa của dân tộc mình. Đơn vị của một cộng đồng người là dân tộc chứ không phải là giai cấp. Không cộng đồng nào có mặt trong gia đình Nhân loại với danh xưng giai cấp công nhân!

Đưa giai cấp công nhân lên trên hết, trở thành chủ thể, điều lệ đảng Cộng sản đẩy dân tộc xuống cuối cùng là sự bất công phũ phàng. Trong thực tế, sự đối xử của đảng Cộng sản với dân tộc còn là sự phủ nhận cay đắng.

Chống ngoại xâm, đưa ra mục tiêu giải phóng dân tộc là đảng Cộng sản đã đồng hành cùng dân tộc, điều đó giúp đảng Cộng sản có sức mạnh vô địch. Nhưng cùng với chống ngoại xâm, với học thuyết chuyên chính vô sản của tín điều Cộng sản, đảng Cộng sản còn tiến hành cuộc đấu tranh giai cấp vô cùng khốc liệt đánh thẳng vào khối đoàn kết dân tộc, đánh tiêu diệt những tinh hoa của dân tộc!

. Cải cách ruộng đất danh nghĩa là đánh đổ tầng lớp bóc lột ở nông thôn nhưng những gì diễn ra đã chứng tỏ rằng đó là cuộc phát động gây hận thù ngay trong lòng dân tộc. Lấy bạo lực chuyên chính vô sản đánh vào giá trị văn hóa, đánh vào đạo lí gia đình, đánh vào văn hóa làng quê, đánh cả vào tín ngưỡng tâm linh, những nền tảng của văn hóa dân tộc.

. Cải tạo công thương nghiệp tư bản tư doanh đã phá sạch cơ sở vật chất của nền sản xuất công nghiệp tư nhân vừa hình thành, biến những người chủ giỏi tính toán làm ăn, biết gây dựng cơ đồ thành trắng tay, thành người làm thuê bằng cơ bắp. Dân tộc Việt Nam thông minh, thao lược đã tạo ra những doanh nhân tài ba Bạch Thái Bưởi, Nguyễn Sơn Hà, Trịnh Văn Bô . . . ngang sức đua tranh với những nhà tư sản của nước Pháp công nghiệp phát triển để bắt đầu xây dựng một nền công nghiệp tư nhân phát triển ở Việt Nam. Cải tạo công thương nghiệp tư bản tư doanh ở miền Bắc không những phá sạch cơ sở công nghiệp tư nhân ban đầu đó mà còn chối bỏ, kìm hãm tài năng, trí tuệ nhân dân. Chỉ sử dụng cơ bắp làm thuê làm cho nền kinh tế miền Bắc thụt lùi hàng trăm năm. Tiếp tục cải tạo công thương nghiệp tư bản tư doanh ở miền Nam đã đưa kinh tế cả nước xuống vực thẳm, đưa dân tộc Việt Nam thông minh, tài giỏi tới nghèo khổ, hèn mọn. Dòng người bỏ nước ra đi kéo dài trong nhiều năm đến sống vạ vật ở những trại tị nạn khắp thế giới là hình ảnh của sự hèn mọn ấy. Đổi mới, trở lại kinh tế thị trường chỉ là trở lại cung cách làm ăn thông thường, phổ biến của cả thế giới, trở lại với tư bản, tư doanh mà trước đó đã hai lần bị cải tạo, bị xóa sổ tức tưởi. Trở lại kinh tế thị trường là sự xóa bỏ đầu tiên nguyên lí cơ bản của tín điều Cộng sản đã cứu được nhân dân khỏi sự khốn cùng, cứu được nhà nước khỏi sụp đổ.

. Vụ án Nhân văn Giai phẩm là sự dằn mặt của chính quyền công nông, của nhà nước chuyên chính vô sản với đội ngũ trí thức, văn nghệ sĩ. Nhân văn Giai phẩm chính là cuộc cải cách ruộng đất đối với trí tuệ đã dập tắt thê thảm những quầng sáng rực rỡ nhất của trí tuệ Việt Nam, vùi dập những trí tuệ Nguyễn Mạnh Tường, Trần Đức Thảo…, vùi dập tàn nhẫn những tinh hoa sáng nhất của dân tộc.

Suốt chiều dài lịch sử, luôn phải đối đầu với những lực lượng xâm lược khổng lồ nhưng dân tộc Việt Nam nhỏ bé vẫn tồn tại được đến hôm nay là nhờ tâm hồn Việt Nam đã tạo nên nền văn hóa Việt Nam đặc sắc, sâu đậm, bền vững cùng núi sông Việt Nam, là nhờ ý thức dân tộc mạnh mẽ sâu đậm trong mỗi con người Việt Nam. Nền văn hóa dân tộc ấy, ý thức dân tộc ấy đã gắn kết dân tộc Việt Nam thành một khối vững mạnh, tồn tại qua ngàn năm Bắc thuộc, qua trăm năm thực dân thống trị.

Trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mĩ, nhà giàu ở nông thôn, nhà tư sản ở thành phố, quan lại triều đình cũ, trí thức Việt Nam ở trong và ngoài nước đều tham gia kháng chiến đánh giặc. Là những người giỏi giang, thành đạt, là tinh hoa của dân tộc, họ có sức lôi cuốn, tỏa sáng, có vai trò rất to lớn trong đánh giặc giữ nước, họ càng vô cùng cần thiết trong xây dựng đất nước. Nhưng tín điều Cộng sản đưa giai cấp công nhân lên làm chủ thể, lấy giai cấp nông dân nghèo là đồng minh, coi các thành phần khác là đối lập, cần đánh đổ, cải tạo, chuyên chính. Những cuộc đánh đổ (cải cách ruộng đất), cải tạo (công thương nghiệp tư bản tư doanh), chuyên chính (Nhân văn Giai phẩm) là những đòn chí tử, liên tiếp đánh vào khối đoàn kết dân tộc.

Chiến thắng năm 1975 không phải là chiến thắng của ý thức hệ Cộng sản mà là chiến thắng của ý chí dân tộc, của nền văn hóa dân tộc Việt Nam. Chiến thắng năm 1975 không phải là chiến thắng của miền Bắc với miền Nam mà là chiến thắng của cả dân tộc Việt Nam. Đặt dân tộc lên trên, chúng ta sẽ có một tiềm lực vô cùng to lớn để xây dựng đất nước. Cơ sở vật chất kĩ thuật và lực lượng lao động cao cấp còn ở lại miền Nam là một vốn quí, một bệ phóng thuận lợi để nhanh chóng cất mình bay lên cùng những con rồng kinh tế châu Á. Nhưng giành hết chiến thắng của dân tộc về đảng, những người Cộng sản trở nên kiêu ngạo, tự mãn, lại càng tư tin vào tín điều Cộng sản! Lại say sưa đấu tranh giai cấp! Lại cải tạo công thương nghiệp tư bản tư doanh! Lại hủy hoại khối lượng lớn của cải, làm tan hoang những cơ sở vật chất của một nền sản xuất công nghiệp tương đối phát triển! Lại hận thù dân tộc, đẩy hàng vạn người đã tham gia chính quyền cũ vào những trại cải tạo, gây chia rẽ, li tán trong lòng dân tộc! Thời cơ mất đi! Tiềm lực vô cùng quí giá để phát triển đất nước cũng mất đi! Đất nước bị đẩy đến tận cùng quẫn bách. Kinh tế kiệt quệ! Lòng người li tán! Thế giới cấm vận! Năm 1975, kinh tế Việt Nam ngang ngửa với các nước Đông Nam Á thì nay tụt lại sau vài chục năm!

Nỗi đau li tán còn khoét sâu trong lòng dân tộc lại lộ ra mỗi khi lãnh đạo nước ta đến Mĩ đều có những đoàn người của cộng đồng người Việt ở Mĩ rầm rộ biểu tình chống đối. Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết phải đi cổng sau vào Nhà Trắng gặp Tổng thống Mĩ vì cổng trước bị đoàn người biểu tình phong tỏa! Đau quá! Người đứng đầu nhà nước đã đánh thắng Mĩ phải đi cổng sau Phủ Tổng thống vào gặp người đứng đầu nước chủ nhà thua trận! Nỗi đau li tán dân tộc dẫn đến nỗi đau quốc thể! Đặt giai cấp lên trên dân tộc nên đến nay đất nước thống nhất đã hơn 30 năm mà vẫn chưa thể hòa giải, hòa hợp dân tộc!

Nước Đức thống nhất sau Việt Nam 14 năm rưỡi. 9.11.1989 bức tường Berlin dài 155 kilomet do nhà nước Cộng sản Đông Đức xây bị dân Đức phá sụp đổ. Hai miền Đông – Tây nước Đức ôm chầm lấy nhau. Nước Đông Đức Cộng sản bị xóa sổ, bị gom về với Tây Đức Tư bản. Đặt dân tộc Đức vĩnh hằng lên trên ý thức hệ nhất thời, không có một trại cải tạo nào dành cho viên chức chính quyền Đông Đức. Địa lí Đức thống nhất. Dân tộc Đức cũng thực sự thống nhất, hòa hợp. Bà Angela Merkel Thủ tướng nước Cộng hòa Liên bang Đức hiện nay vừa tái trúng cử nhiệm kì thứ hai là đoàn viên thanh niện Cộng sản Đông Đức trước đây.

Nỗi đau li tán của dân tộc Việt Nam còn âm ỉ, nhức nhối đến hôm nay là hậu quả tất yếu của kiên trì tín điều Cộng sản đưa giai cấp lên trên dân tộc, là trách nhiệm không thể chối bỏ của đảng Cộng sản.

B. Đặt lợi ích của đảng lên trên lợi ích dân tộc

Với chuyên chính vô sản tạo ra những cuộc đấu tố, thanh trừng thảm khốc, với nền kinh tế kế hoạch duy ý chí bóp nghẹt sản xuất và cuộc sống, với nền văn hóa nghệ thuật khuôn phép, xơ cứng, triệt tiêu tìm tòi, sáng tạo, sau gần nửa thế kỉ tồn tại, hệ thống Cộng sản thế giới khuôn xã hội con người vào khuôn mẫu ra đời từ thế kỉ 19 trái tự nhiên, tất yếu phải sụp đổ. Từ một hệ thống Cộng sản thế giới trải rộng thành một khối lớn từ châu Âu sang châu Á nay chỉ còn năm nước Cộng sản như năm hòn đảo chơi vơi và Việt Nam là một hòn đảo chơi vơi và nhỏ bé. Đây chính là lúc phải bừng tỉnh để nhận lại đường, từ bỏ sự trì trệ, trái tư nhiên, đưa đất nước trở lại dòng chảy tiến hóa, cùng nhịp bước với sự phát triển của loài người. Làm việc này không phải chỉ vì đất nước, vì dân tộc mà trước hết vì chính đảng Cộng sản để đảng thoát khỏi xơ cứng, trì trệ của những tín điều đã bị thực tế cuộc sống bác bỏ, đã bị lịch sử chứng minh là sai trái, để đảng Cộng sản vẫn giữ được vai trò lãnh đạo bằng lòng tin và sự gửi gắm của nhân dân, chứ không phải bằng điều 4 của Hiến pháp, không phải bằng bạo lực chuyên chính vô sản. Nhưng đảng ở cấp cao đã không làm được như thế! Không có sự nhạy bén, năng động của tư duy công nghiệp để thắng sức ỳ của tư duy nông nghiệp thô sơ, không có sự mẫn cảm và sáng láng của trí tuệ và tài năng tạo ra bước ngoặt cần có cho dân tộc, vẫn kiên trì với những tín điều Cộng sản, những người lãnh đạo đảng ở cấp cao đã bình thản neo đất nước ta, dân tộc ta trên hòn đảo chơi vơi. Để tồn tại được trên hòn đảo chơi với đó, đảng đã thực hiện hai điều ngược với quyền lợi nhân dân và dân tộc.

. Bạo lực chuyên chính vô sản lại được sử dụng với nhân dân

Nhân dân có tiếng nói xây dựng, đóng góp, nói tiếng nói bức thiết của cuộc sống, tiếng nói vì lợi ích chính đáng của người dân nhưng không thuận tai đảng, không phù hợp với lợi ích của đảng, có hại cho sự tồn tại của đảng thì nhân dân nói tiếng nói đó liền bị đẩy sang phía kẻ thù “âm mưu diễn biến hòa bình của các thế lực thù địch”, phải chuyên chính! Đẩy nhân dân trở thành kẻ thù, hàng loạt vụ bắt bớ đã diễn ra, hàng loạt cuộc đấu tố dựng tội tàn nhẫn, hàng lọat phiên tòa đã tuyên những bản án khắc nghiệt. Chuyên chính vô sản đã gây ra Cải cách ruộng đất, Cải tạo công thương nghiệp tư bản tư doanh, Vụ án Nhân Văn Giai phẩm, Vụ án Xét lại chống đảng, đã chà đạp lên số phận bao người trung thực, tài giỏi, gây nỗi kinh hoàng cho dân tộc, gây thiệt hại vô cùng to lớn cho đất nước. Những cuộc bắt bớ, đấu tố đang diễn ra là cuộc cải cách ruộng đất kinh hòang năm nào vẫn đang âm thầm tái diễn đến tận hôm nay! Sức mạnh tạo ra bằng lòng tin mới là sức mạnh trường tồn, vô tận. Đó là sức mạnh của lẽ phải, của nhân nghĩa, của lòng người. “Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân” (Nguyễn Trãi). Sự nhân nghĩa tạo ra sự yên dân, tạo ra sức mạnh trường tồn. Sức mạnh của bạo lực là sức mạnh nhất thời, sức mạnh nghịch đạo. “Cái còn thì sẽ còn nguyên / Cái tan thì tưởng vững bền cũng tan” (Trần Đăng Khoa) Sức mạnh bạo lực ngự trị ở xã hội yên hàn là sự bất ổn lớn của cuộc sống, là nguy cơ lớn cho dân tộc.

. Liên minh thua thiệt với Trung Quốc

Là một đảng nhỏ bé, lại theo đuổi chủ nghĩa quốc tế vô sản, đảng Cộng sản Việt Nam muốn tồn tại không thể thiếu thành tố quốc tế. Suốt quá trình tồn tại trước đây, đảng Cộng sản Việt Nam luôn coi đảng Cộng sản Liên Xô và nhà nước Xô Viết là niềm tin, là chỗ dựa vững chắc. Đảng Cộng sản Liên Xô giải tán. Nhà nước Xô Viết tan rã. Mất chỗ dựa tưởng như trường thành bền vững muôn đời, chơi vơi giữa thế giới đang ầm ầm biến chuyển không thuận cho Cộng sản, lại ảo tưởng rằng cùng là nước Cộng sản, cùng kiên trì con đường Xã hội chủ nghĩa, Trung Quốc sẽ thay thế Liên Xô, giương cao ngọn cờ Cộng sản, làm chỗ dựa cho các nước Cộng sản còn lại, những người lãnh đạo đảng Cộng sản Việt Nam đã cố quên đi bản chất tham lam, bành trướng của Trung Quốc, cố quên đi bàn tay những người lãnh đạo Trung Quốc còn đỏ lòm máu nhân dân Việt Nam, cố quên đi cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc nước ta do Trung Quốc phát động giết hại hàng vạn đồng bào chiến sĩ ta năm 1979, cố quên đi những cuộc chiến do Trung Quốc gây ra chiếm đất, chiếm biển đảo của ta. Cuộc chiến năm 1974 đánh chiếm toàn bộ quần đảo Hòang Sa của ta. Cuộc chiến năm 1988 đánh chiếm một phần quần đảo Trường Sa của ta, giết hại gần 70 chiến sĩ ta. Cố quên đi để cầu thân với Trung Quốc, tìm chỗ dựa để đảng tồn tại, cố lấy lòng lãnh đạo Trung Quốc để giữ chiếc ghế quyền lực!

Nhìn thấy cuộc chiến tranh chống Mĩ của ta rất có lợi cho Trung Quốc. Cuộc chiến tranh ấy vừa làm cho Mĩ sa lầy, yếu đi, để Trung Quốc vượt lên, vừa làm cho Việt Nam kiệt quệ càng phải phụ thuộc vào Trung Quốc, Trung Quốc liền trù tính thiết kế cuộc chiến tranh ấy theo công thức: Đánh Mĩ = Máu người Việt Nam + Vũ khí, trang bị Trung Quốc. Viện trợ của Trung Quốc cho Việt Nam trong kháng chiến chống Mĩ rất to lớn, cấp bách. Sự phối hợp giữa Việt Nam với Trung Quốc trong đối sách quốc tế của cuộc chiến tranh cũng rất quan trọng, khẩn thiết. Khẩn trương, cơ mật như vậy nhưng lúc đó đâu có cần lập đường dây nóng, đường dây bảo mật! Thế mà ngày nay, trong mối bang giao hòa hiếu thông thường, trong cuộc sống hòa bình, dân chủ, công khai, dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra, Trung Quốc và Việt Nam lại phải lập đường dây nóng, đường dây bảo mật giữa lãnh đạo hai nước. Đầu tháng 6. 2008, Tổng bí thư Nông Đức Mạnh sang Trung Quốc, đường dây nóng giữa lãnh đạo cấp cao hai nước được đề xuất. Chỉ bốn tháng sau, tháng 10. 2008 Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng sang Trung Quốc chính thức kí kết văn bản thiết lập đường dây này. Tháng 5. 2008, tên đường dây được gọi là đường dây nóng. Đến tháng 10. 2008 được gọi là đường dây bảo mật. Với người dân, đó là đường dây vô cùng bất bình thường. Từ đường dây bất bình thường đó mà bao nhiêu điều bất bình thường trong quan hệ Việt Nam – Trung Quốc đã xảy ra. Nhà nước Trung Quốc cứ ngang ngược lấn tới và nhà nước Việt Nam cứ cam tâm chấp nhận!

Trung Quốc sáp nhập quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam vào phủ huyện Tam Sa của họ. Học sinh, sinh viên Hà Nội liền mang cờ Tổ quốc, mang băng chữ Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam tập hợp đông đảo nhưng ôn hòa và trật tự trước sứ quán Trung Quốc. Ngày 9.1.2008 có mặt ở Hà Nội, tôi đã được chứng kiến cuộc tập hợp của lòng yêu nước đó. Tôi đã được nghe tiếng hô Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam. Đó là tiếng nói của lịch sử dựng nước Việt Nam, tiếng nói của những người Việt Nam ở những thế kỉ xa xưa đã dong buồm cánh dơi ra nhận đất Hoàng Sa, Trường Sa, tiếng nói của Lê Quý Đôn, nhà bác học Việt Nam từ thế kỉ 18 đã vẽ chuỗi đảo cát vàng Hoàng Sa, Trường Sa trong bản đồ Việt Nam, tiếng nói của đội binh Hoàng Sa được triều đình nhà Nguyễn phái ra giữ đất Hoàng Sa, tiếng nói của những người lính Việt Nam đã bỏ mình ngoài biển Đông trong cuộc chiến đấu bảo vệ Hoàng Sa, Trường Sa. Đó là tiếng nói của ý chí mọi thế hệ người Việt Nam khẳng định chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ với mảnh đất đã thấm đẫm máu xương tổ tiên người Việt, là tiếng nói vô cùng cần thiết trước tham vọng bành trướng của Trung Quốc. Nhưng một lực lượng công an hùng hậu được huy động đến quyết liệt và nhanh chóng giải tán cuộc tập hợp của lòng yêu nước, bắt đi những người nồng nhiệt bộc lộ lòng yêu nước. Nhìn sắc áo xanh, áo vàng công an giăng kín che chở sứ quán Trung Quốc và sát khí đằng đằng xua đuổi, giằng kéo bắt bớ thanh niên ta, giật xé băng chữ Hoàng Sa Trường Sa là của Việt Nam, trong lòng tôi nghẹn một nỗi đau xót, tủi nhục!

Ngày 17 tháng 2 năm nay, 2009, tròn 30 năm cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc cũng là lần giỗ tròn thứ 30 hàng vạn đồng bào chiến sĩ ta đã ngã xuống để bảo vệ đất đai biên cương nhưng gần ngàn cơ quan thông tấn báo chí cả nước được lệnh không được nói một lời, không được viết một chữ nhắc đến sự kiện này, không được nhắc đến sự hi sinh bi tráng và cao cả của đồng bào chiến sĩ ta trong cuộc chiến giữ nước này! Trong khi đó, một nhà xuất bản cấp nhà nước của ta lại xuất bản tập sách dịch của Trung Quốc ca ngợi những người lính Trung Quốc đã sang chinh phạt Việt Nam! Ôi chao, để làm đẹp lòng những người lãnh đạo Trung Quốc, để có chỗ dựa cho đảng, chúng ta phải vô ơn và nhục nhã phỉ báng cả hương hồn liệt sĩ của chúng ta! Đảng tồn tại bằng cách đó, làm sao tôi có thể đứng trong đảng đó được!

Báo Du Lịch đăng bài tri ân chiến sĩ quân đội ta đã chiến đấu hi sinh để bảo vệ Trường Sa thì báo bị đình bản! Blogger viết blog bày tỏ sự bất bình trước việc dân ta đánh cá trên vùng biển của ta bị lính Trung Quốc bắt giữ, đánh đập, cướp bóc, thì Blogger bị bắt! Còn báo Điện tử đảng Cộng sản Việt Nam sốt sắng tiếp sóng tuyên truyền cho Trung Quốc khẳng định Hoàng Sa là của Trung Quốc thì báo bình thản vô can!

Những sự việc đau lòng, tủi nhục này diễn ra hàng ngày nhiều lắm, không sao kể xiết!

Những nhượng bộ, thỏa hiệp để Trung Quốc vạch lại biên giới, phân chia lại vùng biển, chiếm đất, chiếm biển của ta. Trong thư ngỏ gửi Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ngày 3. 3. 2009 tôi đã dẫn chứng về việc mất đất mất biển. Những hợp đồng kinh tế dễ dãi, ưu ái dành cho Trung Quốc. Đại dự án bô xít gây lo lắng bất an cho cả dân tộc về môi trường, về văn hóa, về an ninh quốc phòng và đại dự án bô xít không vì nhu cầu cấp bách của sự phát triển kinh tế đất nước mà chỉ vì năm 2001, vừa trở thành người lãnh đạo cao nhất của đảng Cộng sản Việt Nam, Tổng bí thư Nông Đức Mạnh sang Bắc Kinh ra mắt những người lãnh đạo đảng Cộng sản Trung Quốc, từ bô xít đột ngột xuất hiện trong tuyên bố chung Giang Trạch Dân – Nông Đức Mạnh: “Nhất trí thúc đẩy các doanh nghiệp hợp tác lâu dài trong dự án bô xít nhôm Đắc Nông”. Năm 2006, từ bô xít lại được nhắc lại trong thông báo về chuyến thăm Việt Nam của Tổng bí thư đảng Cộng sản Trung Quốc Hồ Cẩm Đào: “Khẩn trương bàn bạc và thực hiện các dự án lớn như bô xít Đắc Nông”! Thế là dự án bô xít Tây Nguyên trở thành “chủ trương lớn của đảng và nhà nước ta” (lời tuyên bố của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng).

Căn nguyên vì sao Trung Quốc cần khai thác bô xít của Việt Nam và mối nguy hại của việc khai thác bô xít Tây Nguyên tôi đã nêu trong thư ngỏ gửi Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ngày 3. 3. 2009. Điểm xuất phát của dự án bô xít Tây Nguyên là từ chuyến đi Trung Quốc của người đứng đầu đảng Cộng sản Việt Nam và từ chuyến đi Việt Nam của người đứng đầu đảng Cộng sản Trung Quốc, sự nôn nóng thúc giục thực hiện dự án bô xít Tây Nguyên của phía Trung Quốc, sự phân tích thấu đáo của các nhà khoa học chỉ ra sự thua thiệt về kinh tế, mối nguy cơ về môi trường, về văn hóa, nỗi bất an về thế chiến lược quốc phòng của dự án bô xít Tây Nguyên đã cho thấy chủ trương lớn này của đảng không vì dân tộc Việt Nam! Cũng không vì dân tộc Việt Nam những đoàn người Trung Quốc lũ lượt đến Tây Nguyên, đào bới bô xít, đến Quảng Ninh, Hải Phòng, Khánh Hòa làm cảng biển, những người Trung Quốc sục sạo khắp rừng sâu núi thẳm với danh nghĩa thăm dò khai thác khoáng sản nhưng thực chất họ làm gì chúng ta không biết! Càng không vì dân tộc Việt Nam những đoàn ô tô tải sức chở trên 20 tấn đêm đêm ầm ầm chở khoáng sản hiếm, tài nguyên quí của nước ta kìn kìn chạy sang phương Bắc!

Vì mối giao hòa với Trung Quốc làm chỗ dựa bảo đảm cho sự tồn tại của đảng Cộng sản Việt Nam mà đất đai của tổ tiên không được bảo toàn, quyền lợi kinh tế đất nước không được coi trọng, đạo lí làm người, văn hóa dân tộc không được giữ gìn, cả đến quyền công dân, lòng yêu nước của nhân dân không được nhìn nhận thì tôi không thể là đảng viên Cộng sản như vậy. Tôi xin trở về làm quần chúng, làm dân thường, đau nỗi đau của dân, cùng dân lo toan giữ lấy nước.

III. ĐẢNG ĐANG THỰC HIỆN NHỮNG ĐIỀU TRÁI VỚI TƯ TƯỞNG HỒ CHÍ MINH

Trong đời sống chính trị của đất nước ta hiện nay, từ ngữ có tần số sử dụng cao nhất là từ Hồ Chí Minh. Thần thánh hóa Hồ Chí Minh, đảng Cộng sản Việt Nam luôn luôn nói đi theo con đường Hồ Chí Minh đã chọn, rầm rộ học tập tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh nhưng trong thực tế đã hoàn toàn làm trái tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh. Trong bài viết “Ăn mày dĩ vãng – thực chất cuộc vận động học tập tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh”, tôi đã thẳng thắn nêu ra sự làm trái đó chính là để bảo vệ tư tưởng dân tộc rất sâu đậm của Hồ Chí Minh, bảo vệ hình ảnh bình dị và vô cùng gần gũi, thân thiết với dân của Hồ Chí Minh, những mong đảng tỉnh táo, dũng cảm nhìn nhận, xem xét lại. Hai cội nguồn sức mạnh của đảng là tinh thần dân tộc và tư tưởng Hồ Chí Minh. Mà cốt lõi tư tưởng Hồ Chí Minh cũng là dân tộc. Khởi đầu con đường cách mạng của Hồ Chí Minh là dân tộc và đích đến của con đường ấy cũng là dân tộc. Như trên tôi đã nêu, đảng đã lấy giai cấp đánh tan rã, li tán, suy yếu dân tộc. Nay đến tư tưởng Hồ Chí Minh, đưa ra học tập ồn ào nhưng từ lâu, đảng đã bác bỏ những tư tưởng cơ bản của Hồ Chí Minh. Bài “Ăn mày dĩ vãng” tôi viết về sự bác bỏ đó. Đó là đóng góp của tôi, một đảng viên với đảng, là bộc lộ lòng yêu nước, bộc lộ tấc lòng trung trinh với dân tộc, với tổ quốc Việt Nam thân yêu của tôi.

Nhưng trong cuộc họp tôi được mời tham dự với nội dung “Nghe UBKT/ĐU thông báo việc giải quyết tài liệu Ăn mày dĩ vãng – thực chất cuộc vận động học tập tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh“, ngày 13.11.2009, đảng ủy nơi tôi sinh hoạt đã kết luận bài viết của tôi “đã phủ định chủ nghĩa Mác – Lê nin, tư tưởng Hồ Chí Minh, đã thể hiện rõ đồng chí không còn trung thành với đảng, với tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa, đã xuyên tạc, bôi nhọ hình ảnh lãnh tụ Hồ Chí Minh.” Đó là kết luận áp đặt, khiên cưỡng, thiếu thiện chí với tôi và né tránh, không đủ dũng khí nhìn vào sự thật.

IV. LỜI KẾT

Tất cả những điều tôi trình bày ở trên bộc lộ sự thất vọng của tôi về đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay. Vì thế tôi xin từ bỏ đảng tịch đảng viên Cộng sản. Cuộc sống luôn vận động và phát triển. Tư tưởng con người cũng luôn vận động và phát triển. Không còn vận động và phát triển được sẽ bị cuộc sống đào thải. Tình cảm của tuổi trẻ đưa tôi đến với đảng Cộng sản. Hiểu biết của nhận thức và thực tế cuộc đời đưa tôi đến quyết định từ bỏ sự lựa chọn cảm tính của tuổi trẻ. Tôi đã tự nguyện vào đảng, nay tôi tự rút ra khỏi đảng cũng là việc rất bình thường, lành mạnh đối với đảng cũng như với riêng tôi. Đảng ủy cần nhìn nhận sự việc ở góc nhìn của sự vận động, là sự bình thường, sinh động của cuộc sống, không nghiêm trọng hóa sự việc để dẫn đến qui kết, truy bức tư tưởng.

Tôi cảm ơn.

Ngày 20 tháng 11 năm 2009

Người viết

PHẠM ĐÌNH TRỌNG

Nhà văn
nguồn http://bauxitevietnam.info/c/19423.html
cungchihuong wrote on Nov 27, '09
Nhà văn Phạm Đình Trọng cực hơn Bác TH vì phải làm đơn rồi thông báo cho các trang mạng cái ly do chánh đáng để từ bỏ đảng, bởi nhà văn biết rằng các báo chí lề phải hiện nay không bao giờ đăng sự thật này. Còn Bác chúng ta khỏe nhiều khỏi phải mắc công sức giải trình...
Hãy chờ xem đảng sẽ giải quyết như thế nào?
tohaimuonnam wrote on Nov 27, '09
Tương lai sẽ cho ta thấy lối giải quyết bao giờ cũng vẫn như cũ : sẽ xem lợi hại ra sao rồi giải quyết chứ không có dựa theo pháp luật công minh và bình đẳng .

- Bà Sương sẽ được thả , trước khi đi tù nếu có áp lực hay thương lượng đến từ phe của bà . Hay đi tù vài tháng rồi cũng thả , nếu phe của bà không còn ai còn có đủ lực lượng để làm áp lực .
- Vụ Làng Mai thì nhà nước đã "lùi vài bước" trước áp lực của quốc tế . Và sẽ còn phải lùi thêm. Nhưng rồi sẽ "thua keo này ta lại sẽ làm keo khác".
- Vụ ngăn chặn hay hãm hại Cụ TH thì nay nếu có muốn làm thì sẽ thiệt nhiều hơn lợi. Cứ làm lơ là thượng sách vì Cụ đã toàn nói ra những sự thực . Chẳng lẽ lại bịa ra một vài lí do vớ vẩn khác để hại một Cụ già đã gần như suốt đời nhắm mắt bịt miệng "phục vụ" .... đảng ? . Đảng sẽ dùng Cụ như con mồi , mấy anh , mấy chị , trẻ và ở trong nước, lao vào đây ăn nói không đúng hướng là ta sẽ tóm hết !!!!
Cụ nói ra thì được, mấy anh chị nói theo, dù có ít hơn, cũng không được phép. Nước VN ta là thế đó .
langthang1 wrote on Nov 27, '09
Sao mình chưa lập website để những người muốn bỏ đảng có nơi để ghi tên bỏ đảng như cựu đảng viên CS Trung cộng đang làm, nếu cần dùng bí danh để tạm thời an toàn nhưng vẫn là một hình thức diễn đạt ý kiến của mình một cách "công khai" và mọi người biết được tâm tư của người khác
trecondisotan wrote on Nov 27, '09
Cháu chào bác Tô Hải, cháu chúc bác mạnh khỏe. Cháu xin nhờ nhà bác chào đón nhà văn Phạm Đình Trọng trở về với hàng ngũ 'nhân dân anh hùng'. Những vấn đề nhà văn nêu trên là tổng kết tài tình tâm trạng của nhiều người đang đau đớn vận nước. Cháu chỉ xin nhắc lại câu tiếu lâm đã có từ lâu trong nhân dân: cô gái đem người yêu về giới thiệu với cha mẹ: tuy người yêu con là đảng viên, nhưng anh ấy là người tử tế lắm ạ!
hanoidan wrote on Nov 29, '09
cái ngu của chúng ta là yêu Đảng mà kô chịu tìm hiểu bác ạ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

- "Tô Hải Library" không chịu trách nhiệm về comment của bạn đọc.
- Hoan nghênh bạn đọc góp ý sát chủ đề mỗi Entry. Các comment "lạc đề" dù vô tình hay cố ý đều bị từ chối mà không cần báo trước.