Nov 11, '09 6:43 AM
VÌ SAO DÂN TA KHÔNG CÓ QUYỀN BIẾT CHUYỆN NÀY?
Kể từ ngày có lại INTERNET đến nay, mới chỉ có hơn một tuần mà tớ đã bị … bội thực tin tức đến nỗi lưng thêm còng, mắt thêm mờ vì đọc và xem quá “đô” cho phép…Vừa qua cái ngày 7/11, tưởng nhớ 92 năm ngày "cách cái mạng" tháng 10 Nga, (kỷ niệm một cái đã…Chết)… lại tới ngày 9/11/009, kỷ niệm ngày toàn dân Âu Châu, xóa bỏ được “bức tường ô nhục” Berlin, mở ra một giai đoạn Châu Âu hết cuộc đời trại lính của chủ nghĩa cộng sản (chào mừng một cái đã Sống 20 năm và còn sống mãi mãi vì nó đã đựơc cả loài người có học, có đầu óc và trái tim bình thường chào đón khắp nơi)… Đặc biệt từ ngày 9/11 tới hết tuần này, sẽ còn nhiều hình ảnh, bài viết, lời phát biểu cực hay của những nhà chính trị nổi tiếng, của nguyên thủ các cường quốc, và của những công dân bình thường của các nước, cha, nước mẹ… đẻ ra cái chủ nghĩa khùng điên Mác-giáo-Luỡi Lê, cai trị con người bằng cách xây tường bịt kín không cho nhìn thấy cái gì không được phép nhìn, không cho đi khỏi những nơi không được phép đi! Và việc xây dựng “đột kích” trong có một đêm một bức tường 153 cây số, cách ly hẳn thế giới tư bản đang rãy chết với thiên đường xã hội chủ nghĩa bách chiến bách thắng, đã gióng lên hồi chuông báo tử của chủ nghĩa cai trị bằng nhà tù và họng súng. Nó cũng và tự vạch trần sư bất lực của “chuyên chính vô sản” muốn tước bỏ mọi sự tư hữu vốn có của con người, rô-bot hóa luôn cả con tim và bộ óc những thần dân của họ là điều không tưởng!! Bức tường bằng bê tông cốt thép, chia cắt một thành phố, thậm chí một giãy nhà, một con đường,…tự nó nói lên sự bất lực của một chính quyền mà, theo ông bạn nhạc sỹ Clauss Weiburg, sau đó 1 năm, tôi có gặp tại một hội nghị về âm nhạc hiện đại, thi,… “chỉ cần dựng tường chậm lấy một tuần nữa thôi, nước Đức Cộng Sản sẽ chỉ còn lại mấy ông ở trong trung Ương Đảng của bác Hôi nách-Cơ! ở lại mà cai trị nhau!”. Và quả là người ta đã ngăn cản được phần nào dòng người vô tận “bỏ phiếu bằng chân”, không chấp nhân sự hơn hẳn của chủ nghĩa cộng sản khoa học! Con đường đi từ Đông sang Tây Bá Linh bị bức tường và các vọng gác càng kiên cố hóa, điện tử hóa và sẵn sàng công khai “giết ngườì không xét hỏi” tất cả những ai muốn vượt qua tường đã là một bản án hùng hồn và cụ thể nhất về sự tàn bạo đến trâng tráo của cái chủ nghĩa kỳ quái nhất loài người! Nổ súng vào cả một em nhỏ muốn vượt một con phố sang thăm mẹ bị nhốt lại bên Tây Đúc do vụ dựng tường đột kích, cấm người qua lại chỉ trong có một đêm! Danh sách hơn 100 người bị bắn, rồi xác bị phơi cho đến khi “chảy hết máu mới được thu hồi xuống đi chôn để làm gương” lần này cũng được những bài báo nhắc lại, cảnh báo loài người về cái Ác của người Đức trong quá khứ là chẳng có gì đáng tự hào. Chủ nghiã phát xít, cũng như chủ nghĩa Mác Xít ở nước này sở dĩ bị tiêu diệt chính là nhờ sụ giúp đỡ của cả Châu Âu, của Mỹ !... (Helmut Kohn)
Tớ cứ mê man với các bài viết, bài diễn văn, các tuyên bố của mọi thứ nhân vật nổi tiếng trên chính trường, hội ngộ trong cái ngày mà người Đức gọi là FEST DER FREIHEIT này để cố tìm xem họ có huênh hoang, vỗ ngực, phỉ báng kẻ thù gì không? Tuyệt đối không! Thậm chí không cả kích động phần còn sót lại của thế giới hãy thế này, hãy thế kia. Tất cả đều khiêm tốn, nhẹ nhàng, gần như không muốn kể công của bất cứ ai với lịch sử. Dù là hành động và lời nói chân thật của thủ tướng Angela Merkel, khi đi cùng hai ông Lech Walesa và Gorbachov thăm lại hết bức tường đã bị xóa bỏ thì nêu ra những bức tường vô hình đang cần xóa bỏ thêm. Đó là: Bức tường trong… đầu của chúng ta, bức tường của tính toán, quyền lợi, của thiển cận, bức tường ngăn cản giữa hiện tại và tương lai!Còn bà Hillarry Clinton thì văn nghệ và tình cảm hơn:Bà kêu gọi – “hãy hành động để cho hàng triệu con người hiện nay đang phải xa cách nhau, có thể không vì những bức tường với hàng rào kẽm gai (dù là vẫn có thể còn) được tự do sống những giấc mơ của họ ngay cả bên kia những đường biên giới hiện hành!”. Riêng cựu tổng thống Walesa, khi được mời đẩy đổ bức tường tượng trưng bằng những quân bài domino nhựa khổng lồ, đã tuyên bố: “Tôi chỉ xin đẩy đổ quân domino đầu tiên thôi, còn lại xin mời các bạn!” …..Chẳng có đốt cờ, đâm bù nhìn… Chẳng có khẩu hiệu “Đả đảo cộng sản”…! Không một bóng xe tăng, một tiếng gót giầy kiêu binh rầm rập trên đường ngày đại lễ….
Tất cả chỉ là tiếng nói đầy nhân nghĩa, tình người. Tất cả chỉ là tiéng đàn, tiếng hát. Một Daniel Barenboim điều khiển Nhà Hát Giao Hưởng và Hợp Xướng Lớn Berlin vói “Kẻ sống sót đến từ Vácsava” của Arnold Schonberg… một Bon Jovi, một Ahn Kyu Chul, đến từ Hàn Quốc chỉ cất lên có lời ca “Chúng ta là một”…
Vậy thì có gì nguy hiểm cho phần còn lại của thế giới kiên định chủ nghĩa Mac-xit đến cùng, phải coi như chuyện chẳng có giá trị gì, chuyện xẩy ra ở hành tinh khác nhảy?
Ngứa ngáy nghề làm báo tự do, tớ cố tóm tắt vai điều đã được xem, được nghe và được thấy trong “entry tăng năng xuất” này, nhằm giúp bạn bè, già trẻ mọi nơi có dịp biết để mà suy ngẫm, (bình luận càng hay) về những sự kiện lịch sử không thể bỏ qua. Nhất là đối với mấy ông bạn già ngoại ngữ thì ….mít đặc, téc lét thì… tịt mù, hãy nhờ con cháu nó đọc dùm để mà cười được vài tiếng trước khi… về cõi …(Chớ đi theo cụ Mác đấy nhé vì bên ấy không có chỗ cho những kẻ đi theo ông tổ mới 30 tuổi đã … điên khùng phát kiến ra cái …i–dầm (isme) làm xấu hổ cả dân tộc họ đến hôm nay đâu!)
----------------------------
anhoai76 wrote on Nov 11, '09, edited on Nov 11, '09 Cháu cũng thấy rất là phi logic khi mà cái chủ thuyết đã bị người ta đái ..ị vào đó rồi ..mà VN còn chào mừng với tung hô ..Cháu ngây ngô tự hỏi ..dựa vào điều gì để tung hô khi mà chính những quốc gia cha đẻ của thuyết đó đã chối bỏ nó 1 cách triệt để ..vậy mà nước VN còn tung hô ..thế mới khôi hài bác nhỉ :-) ..Còn điều nữa ..chính quyến đó họ biết vì họ bất lực nên họ tìm đủ mọi cách ngăn này ..chận kia .. toàn thể trí thức VN và những nhà khoa bảng VN đều biết " họ " bất lực ...nhưng vậy thì sao ? ..cái hay của " họ " đó là họ biết mọi người đều biết ..và họ cũng biết là mọi người khg ai dám làm gì họ cả ...Cháu phải tấm tắc khen " họ " có tài . |
cohuynh wrote on Nov 11, '09 anhbasg said Phải suy ra rằng sự run rẩy, lo sợ của nhà cầm quyền càng lúc càng cao. Thật không anh Ba? Sao họ càng ngày càng hung hăng đi ngược lại tiến trình dân chủ của thế giới tiến bộ? Phong trào dân chủ của VN bị đàn áp thậm tệ hơn. Giới trí thức có vẻ sợ hãi hơn....Hic! |
bacalem wrote on Nov 11, '09 Theo to nghi cai chinh quyen VN hien tai thua biet rat ro cai CNCS vut sot rac, nhung ho van lai nhai tung ho no vi do chinh la cai be phong da dua ho len ngoi tren dau tren co nguoi dan VN rach ruoi ngheo doi tham hai ve kinh te va kho khao ve chinh tri tu nhung nam 1930. Gan mot the ky troi qua, da so nguoi dan VN bi bo vao noi sup-de luyen kim dan nhoi nhet cho tro thanh "con nguoi XHCN" mot thu ro^bo^ nghe nhin an noi khau hieu ma thoi. Dua nao co chinh kien doc lap thi... ban bo. Cai chinh quyen khon nan nay ton tai vi nho co mot bay cong an cho san tinh luyen bang "tro^n tre?" va ra suc phuc vu dang. Them nua cho toi gio nay cung con rat nhieu nguoi nghe nhin an noi khau hieu keu vang troi dat. Tai vi sao???? Vi ho duoc huong do^ la tu viec ho khau hieu. Ngay xua khau hieu la vang rong, ngay nay khau hieu la do^ la. Hahaha...The thi hay qua, cang lai phai ho to hon nua. The cho nen lao Triet phai di tan chau My de xem tinh hinh "cu Ba dang cang thang" the nao roi ho khau hieu that lon. Lao con chi dao cho be lu can bo dang (trong cac ban nganh) + bon cho san trong nuoc phai "chuyen chinh dzo san" khong ngan ngai lam bat cu dieu gi xau xa ban thiu nhat, bo'p co^? mo^? ho.ng nguoi dan de lanh do^ la. Nguoi tri thuc, biet doc , biet viet va quan trong hon het....biet suy nghi ....thi tu te qua, tham nhuan dao ly lam nguoi qua, khong the noi hoac xuong tay lam nhu bon khon nan. To thay ban anhoai76 da nhan ra coi re cua van de, nhung "tam tac khen ho co tai..." thi to thay no lam sao ay.... Thay vi dung tam tac khen hay, co the nao chung ta lam cai gi khac hon nhu vay di.... Con bach tuot tung hoanh duoc la nho rau ria lam tay chan, cat het rau ria nay... thi no chi co chet thoi. |
nhatdinhthang wrote on Nov 11, '09 Cháu chào cụ Tô ạ, Đến bi giờ người ta vẫn cứ rêu rao về "tính ưu dzịt" của chủ nghĩa xã hội, chắc người ta nghĩ dân Việt Nam bị trúng chất độc da cam nên hóa đần độn hết rồi sao!? Nó ưu dzịt thế nào thì chúng ta biết hết rùi, cần ai rao giảng, chỉ có điều: "Ai cũng hiểu chỉ vài người không hiểu" |
nguoivietnam475 wrote on Nov 11, '09 Nước Đức có Berlin Wall. VN có “Việt Nam Wall “. Berlin wall được làm bằng gạch. Người nào muốn trốn thoát từ Đông Đức sang Tây Đức qua bức tường nầy đều bị lính Đông Đức bắn bỏ. Viêt Nam wall hiện nay không phải xây bằng gach và không phải là một mà được xây trên toàn quốc bất cứ nơi nào. Đây là những bức tường ảo xây dựng bằng chủ nghỉa CS, bằng độc tài đảng trị. Những ai muốn vượt qua bức tường nầy đều bị tiêu diệt qua hình thức bắt bớ ,tù tội hoặc tử hình. Cá nhân hay tồ chức đòi hỏi tự do dân chủ, bầu cử tự do,đa đảng đều bi coi là muốn vượt qua bức tường lửa nầy. CS Đông Đức chỉ cần vài trăm lính để kiểm soát Berlin Wall nhưng CSVN phải cần toàn bộ hệ thống công an, quân đội để giử Viet Nam wall. Chừng nào dân tộc VN cùng đứng lên để đạp đổ VN wall nầy ? |
cungchihuong wrote on Nov 11, '09 Không thấy các đài truyền hình trong nước phát tin thời sự chấn động địa cầu để kỷ niệm 20 năm ngày bức tường ô nhục sụp đổ! Càng bưng bít được đến đâu càng tốt đến đó. Nếu thế hệ 8, 9x biết thì sẽ có nhiều nghi vấn, câu hỏi đi sai quan điểm mà bấy lâu họ đã tìm cách nhồi sọ qua các sách giáo khoa lịch sử ở học đường. Quá khâm phục Bác NSBT. Chỉ có Bác mới nghỉ ra cách dùng từ hay đúng chỗ và lạ tai " cái chủ nghĩa khùng điên Mác-giáo-Luỡi Lê ". Có một anh nông dân người dân tộc được đi học để phát triển đảng. Qua quá trình học vài ngày sau gặp hỏi anh đã tiếp thu được gì, anh cho biết: -" Dớ... tư trươc đên nay tao cứ tương maclênin là môt ông, bây dơ mới biêt là có đên hai ông" |
nhatdinhthang wrote on Nov 11, '09 Bà con xem này, đến tường thuật trực tiếp lễ kỷ niệm bức tường Berlin bị sụp đổ trên các kênh nước ngoài cũng bị chặn. Trong khi ấy thì lễ kỷ niệm 60 năm quốc khánh Tàu khựa được truyền hình trực tiếp trên VTV rất rôm rả http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2009/11/091111_berlinwall_viet_tv.shtml |
tranng wrote on Nov 11, '09 Qua nhà cháu coi thuyết tiến hóa made in Vietnam của chau viết http://tranng.multiply.com/journal/item/13 |
hothey wrote on Nov 12, '09 ”Tôi chỉ xin đẩy đổ quân domino đầu tiên thôi,Còn lại xin mời các bạn! “…..Chẳng có đốt cờ,đâm bù nhìn….Chẳng có khẩu hiệu “Đả đảo cộng sản”…!Không một bóng xe tăng,một tiếng gót giầy kiêu binh rầm rập trên đường ngày đại lễ…. Tất cả chỉ là tiếng nói đầy nhân nghĩa,tình người..Tất cả chỉ là tiéng đàn, tiếng hát,.Một Daniel Barenboim điều khiển Nhà Hát Giao Hưởng và Hợp Xướng Lớn Berlin vói “Kẻ sống sót đến từ Vácsava” của Arnold Schonberg,….một Bon Jovi,một Ahn Kyu Chul,đến từ Hàn Quốc chỉ cất lên có lời ca “Chúng ta là một”… Chính sát, cực hay! Chiều 09/11, bọn Cháu (đảng viên die Linke=cánh Tả- hậu thân đảng SED=Xã hội Thống Nhất Đức/Đông Đức cũ!) cùng một vài các bạn ở đảng khác (SPD=Xã hội Đức,die Grüne= đảng Xanh) trong khu vực tụ nhau ở quán bia xem lễ kỷ niệm 20 năm bức tường Berlin xụp đỗ.Ngoài ra cũng đừng quên Bà Thủ Tướng Angela Merkel xuất thân từ Đông Đức cũ! Chế độ bạo quyền ở đâu cũng có: Khi người dân Đông Đức đập tan bộ máy Stasi http://www.rfi.fr/actuvi/articles/119/article_5605.asp |
tohaimuonnam wrote on Nov 12, '09 Tin Hà Nội : Buổi lễ 20 năm ngày Tường Berlin sụp đổ được truyền đi toàn thế giới nhưng Hà Nội kiểm duyệt không cho chiếu. Nhiều người nước ngoài làm việc tại Hà Nội cho biết họ không xem được chương trình của các hãng truyền thông nước ngoài truyền hình trực tiếp kỷ niệm 20 năm ngày tàn của chế độ Cộng sản tại Ðức quốc. Người ta tin rằng đây là sự kiểm duyệt một sự kiện mà Cộng sản Việt Nam không muốn nhắc đến, mặc dù không rõ đây là chủ trương từ nhà nước hay của công ty truyền hình. Hôm thứ Hai nhiều nguyên thủ quốc gia đã có mặt ở Ðức cho buổi lễ kỷ niệm 20 năm ngày sụp đổ Bức tường Berlin, đưa tới thống nhất nước Ðức và kết thúc Chiến tranh Lạnh, được coi là khởi đầu cho sự sụp đổ của chế độ Cộng sản trên toàn Âu châu. Thủ tướng Ðức Angela Merkel, cùng cựu lãnh đạo Liên Xô Mikhail Gorbachev và lãnh đạo dân chủ Ba Lan Lech Walesa, đã bước qua điểm mở biên giới lần đầu năm 1989 giữa Ðông và Tây Berlin. Trong khi truyền thông và báo chí Việt Nam im lặng cả trước và trong ngày này, nhiều người hy vọng có thể xem được buổi lễ từ các đài trong hệ thống truyền hình dây cáp. Nhưng tại Hà Nội, nhiều người đã không xem được buổi lễ và được giải thích là vì lý do kỹ thuật. Mặc dù đặt thuê hệ thống truyền hình cáp, nhưng trên màn ảnh của nhiều khách hàng tại Hà Nội chỉ hiện ra thông báo thử nghiệm kỹ thuật trong ít nhất một giờ đồng hồ trước khi trở lại bình thường. Trong những ngày trước và sau buổi lễ, truyền thông Việt Nam hầu như giữ im lặng hoàn toàn, báo chí không dám đề cập đến bất kỳ những tin tức nào về việc này. |
msmoon2008 wrote on Nov 12, '09 bao gio thi dan minh moi duoc thuc su tu do bac' nhi. Chuc bac manh khoe a |
songdoi wrote on Nov 12, '09 Thưa bác Hải ! Bài „Chíên sỹ biên thùy“ của Bác cháu đã say mê và hát trong dàn đồng ca của Trừơng phổ thông cấp II ngày xưa.Và những năm gần đây,cháu đã nhiều lần nghe lại hợp xướng đó.Đến tận bây giờ,khi nghe lại, vẫn có lúc cháu nổi da gà và thậm chí rơi nươc mắt.Cháu theo dõi thường xuyên Blog của Bác. Những điều Bác viết,cháu nghe giống như tiếng phán xét của lịch sử trước vành móng ngựa ,luận tội cả một thể chế kéo dài mấy chục năm qua,những kẻ ngu xuẩn , dốt nát và lưu manh,đã đưa dân tộc này đi hết thảm họa nọ đến thảm họa kia.Bây giờ là tiếng nói của Bác.Nhưng chắc chắn,sẽ đến lúc,lịch sử nói câu cuối cùng ,nguyền rủa những kẻ đã nhốt cả dân tộc trong nhà tù mang tên „Xã hội chủ nghĩa“ ,những kẻ đã đưa dân tộc này , triền miên đi hết từ ngộ nhận nọ sang ngộ nhận kia,suốt mấy chục năm,sống như lên đồng,mộng mị,u u,mê mê,bắn giết nhau,chết hàng triệu triệu người mà được coi là anh hùng,dũng sỹ.Họ thưc thi chính sách ngu dân thông qua những chính sách kinh tế,xã hội,văn hóa,giáo dục,tôn giáo,thông tin,kiểm soát tư tửơng… , cưc đoan lập trường chuyên chính vô sản,đấu tranh giai cấp…làm cho cuộc sống ngạt thở không những không phát triển được,mà càng ngày càng tồi tệ hơn.Luân thường đạo lý ,tôn ty trật tự xã hôi đảo lộn …gây nên những vấn nạn trầm trọng,xã hội ngập chìm trong dối trá,lừa đảo,đạo đức giả.Người ta không sống bằng cái của mình,mà sống bằng cái của người khác. Người ta không nói điều mình nghĩ mà chỉ nói điều người khác muốn. Hệ thống lãnh đạo và quản lý trở nên ngu tối,tham lam vô độ và vô cảm . Chính vì họ ngu tối,cho nên họ mới ngạo mạn…Thưa Bác! Những điều Bác viết về cuộc Kỷ niệm 20 năm bức tường Berlin sụp đỏ là hoàn toàn đúng. Cháu rất cảm phục Bác. Không phải ai cũng có được những nhận xét sắc sảo như thế. Hệ thống bồi bút ngậm miệng ăn tiền thì không có gì đáng đếm xỉa. Cảm ơn Bác.Bác đã nói hộ cháu và rất nhiều người. Nếu những suy nghĩ của Bác mà nhiều người „được nghĩ „ và cũng nghĩ được như thế,thì đó chính là nâng cao dân trí,là không ngu dân.Bác chắc cũng đã biết là sau khi viết bài „Xin cho tôi được nói thẳng“ và có thể vì thế mà Tờ Tia sáng là Báo đã đăng tải bài báo đó,bị đóng cửa,Nhà Toán học Hoàng Tụy đã „tuẫn tiết“ (như Cụ nội Hoàng Diệu) ,tuyên bố từ nay trở đi,sẽ „im lặng đáng sợ“.Cái chính quyền mông muội,vô cảm,vô trách nhiệm và vô liêm sỉ này,họ đâu có động lòng. Chúc Bác khoẻ |
sea2com wrote on Nov 12, '09, edited on Nov 12, '09 Thời bây giờ phải biết "Sống chung với lũ" các bác ạ !!! |
caythongxanh123 wrote on Nov 13, '09 kinh chao bac to,chung bac cung gia dinh manh khoe de dong gop cho to quoc that nhieu,mong bac song that lau de chung kien ngay sup do cua cai be lu cs khon kiep da no mau nhan dan vn |
hothey wrote on Nov 14, '09 Cuối tuần ghé thăm và kính chúc Bá cùng gia đình an-bình. Giới thiệu với Bác một bài đáng tham khảo : Trung Quốc hoàn thiện Chủ nghĩa Tư bản dã man Thế kỷ thứ XIX http://www.thongluan.org/vn/modules.php?name=News&file=article&sid=4321 …Cái mà các vị tiến sĩ trong Ban Tuyên Giáo ĐCSVN không biết hay "biết một đường nói một nẻo", là: Chủ nghĩa Xã hội kiểu Tàu (le Socialisme à la chinoise) chỉ là phiên bản của Chủ nghĩa Tư bản dã man (Le Capitalisme sauvage) hồi hậu bán thế kỷ thứ XIX… |
ainamquandenmuicamau wrote on Nov 14, '09 Nuoc nguoi ta an mung thong nhat em dem, vui tuoi nhu VN an Tet. Song nhu vay moi goi la song, phai khong, thua Ong "du kick tre" ? Chang thay mot chiec xe tang "hoanh trang" nao dieu vo duong oai. Nho lai anh Ba Tau hoi thang Muoi an mung ngay "gom thau luc quoc" dem ra mot lo xe tang, dai phao keo ra dai lo cho ba con "chiem nguong". Thiet la chi co may anh u muoi, luu manh, thich xai "Mac giao, luoi Le" muoi dem dung cu giet nguoi ra khoe trong nhung ngay an mung, le hoi. Ban chat luu manh tu trong trung nuoc, nen he co dip la dem do nghe ra khe` !!!! Thay toi nghiep het suc !!! |
caythongxanh123 wrote on Nov 14, '09 bac to oi,1979 khi chien tranh bien gioi xay ra chau co nghe 1 ca khuc rat hao hung de co dong tinh than chien dau chong bon xam luoc tau,chau khong nho ro ten cua ca khuc nhung chau nho co vai cau the nay''tieng sung da vang tren bau troi bien gioi...quan xam luoc banh truong da man da day xeo manh dat tien phuong,lua da chay va mau da do tren khap rai bien cuong...'' sao bay gio khong thay ca khuc nay ton tai nhu nhung ca khuc khac ve de tai chien tranh hay la do cai che do chet tiet nay no bat nguoi ta phai ia non,dai ep de phuc vu muc dich man ro cua chung no.bac co nho ca khuc nay khong,cho chau biet thong tin lien quan nhe |
kieugiang wrote on Nov 14, '09 Chào Cụ Tô, mong cụ mạnh giỏi, Hồi nọ đọc Hồi Ký của Cụ, thì nghe Cụ ở Nha Trang...Nay lại thấy Cụ ở SèGòn...Chắc Cụ lại...Bỏ chạy... khi nghe các Đỉnh Cao đang sửa soạn xây lò Điện Hạt Nhân ở Miền Trung ! Cụ chạy là phải, vì có cái Thủy Điện con con, mà vừa mới mưa bão một tí, chúng nó đã " Bỏ Người chạy lấy Của", xả nước ào ào... Cho bọn dân đen thực tập để biết thế nào là Đại Hồng Thủy va Ngày Tận Thế nó ra làm sao ? Ngộ nhỡ mai mốt Điện Hạt Nhân hơi có Sự Cố một tí, chúng nó lại cuống lên rồi ...Bấm Nhầm Nút, thì bỏ mẹ cả làng... Và lúc ấy Cụ chạy cũng không kịp đâu !!! Chúng nó phét lác đòi xây 8 Quả Hạt Nhân lần lượt...Nhưng chưa kịp xây Quả thứ 2 thì có lẽ Quả thứ nhất đã ...Oàànngg !!! rồi... Cho mày Đại Đoàng...Hết...Hãi qúa Cụ Nhể.... |
bacalem wrote on Nov 14, '09 xin an ke them voi ban ainamquandenmuicamau...o cac nuoc khac mung le quoc khanh, ban dan thien ha tran xuong duong mo sam banh bo'c bo'c vua uong vua tam vua ca hat i xeo dung... con o cai xu Tau kia thi nha nuoc cho xe tang dai bac can qua dai lo, lai con cam tuyet khong cho dan chung den gan nua.... tat ca con duong lon nho dan vao khu xe tang, hoa tien, hong binh om sung deu bi phong toa, cua so bi dong kin mit.... dan chung chi duoc mo tivi ra coi dien binh va tu kieu hanh tham trong nha thoi.... he'he' :) |
nguoivietnam475 wrote on Nov 14, '09 @ainamquandenmuicamau viết : "Nuoc nguoi ta an mung thong nhat em dem, vui tuoi nhu VN an Tet. Song nhu vay moi goi la song, phai khong, thua Ong "du kick tre" ? Chang thay mot chiec xe tang "hoanh trang" nao dieu vo duong oai. Nho lai anh Ba Tau hoi thang Muoi an mung ngay "gom thau luc quoc" dem ra mot lo xe tang, dai phao keo ra dai lo cho ba con "chiem nguong". Thiet la chi co may anh u muoi, luu manh, thich xai "Mac giao, luoi Le" muoi dem dung cu giet nguoi ra khoe trong nhung ngay an mung, le hoi. Ban chat luu manh tu trong trung nuoc, nen he co dip la dem do nghe ra khe` !!!! Thay toi nghiep het suc !!! " ------------------------------------- Một thí dụ điển hình cho nhận xét trên: Lể độc lập của Mỷ không có diển binh rầm rộ khoe vủ khí tối tân mặc dù Mỷ là một super power về vủ khí trên thế giới. Trái lại dân chúng vui chơi kéo nhau đi coi đốt pháo bông khắp mọi tiểu bang. Người dân Mỷ và chính phủ quan niệm đó là chuyện ăn mừng vui chơi không liên hệ gì đến chuyện chiến tranh qua việc khoe khoang vỏ khí, quân lực hùng mạnh có tính cách tuyên truyền như mấy nước CS và độc tài cá nhân thường làm. Tuyên truyền là bản chất của chế độ CS. Còn chính quyền Bắc Bộ Phủ của VN tuyên bố cần gì phải khoe khoang sức mạnh, vủ khí tối tân( thực tế củng chẵng có sản xuất được cái tối tân nào đâu mà khoe với không khoe) bộ đội phòng không miền bắc trong chiến tranh chống Mỷ cứu nước chỉ cần xài súng AK do Mao Xếng Xáng viện trợ bắn rớt B52 rơi lả chả như đi săn vit trời. Vậy mà vẫn có người tin như chuyện “Lê văn Tém”. Thật đáng thán phục....thán phục |
tohaimuonnam wrote on Nov 15, '09, edited on Nov 15, '09 Tự do tư tưởng và thông tin hãy còn xa vời vì chỉ có trên mấy trang giấy của hiến pháp. Ngay đến vài cái tự do cỏn con vẫn chưa có : 1 - Tự do đi lại, muốn đi đâu xa vài ngày cũng vẫn còn trên nguyên tắc là phải khai báo tạm vắng tạm trú . Hộ khẩu vẫn còn đó đễ kìm kẹp dân ta. 2 - Tự do không đi bầu . Ngày nào còn có đảng cử dân bầu thì đi bỏ phiếu chỉ là một hình thức. Vậy mà cũng không có được cái tự do tẩy chay . 3 - Tự do cá nhân . Thư từ , trên mạng hay qua ngả bưu điện, vẫn bị nhà nước nhòm ngó . 4 - Tự do hội họp : khai báo và ... xin cho đó nha !!! 5 - Tự do biểu tình : bị chụp hình, quay phim và sẽ bị gán cho tội ... trốn thuế hay bị ném phân vào nhà, cắt hợp đồng, hay phải bỏ xứ mà ra đi .... Hãy trả cho dân VN những gì ghi trong hiến pháp. Nếu không làm được thì hãy sửa hiến pháp cho bớt đi cái tật nói một đằng làm một nẻo. |
bondtran007 wrote on Nov 15, '09 Chế độ này còn đè đầu cỡi cổ quý vị là vì quý vị...đưa cổ ra cho nó cỡi thôi chứ có ai ép nó làm đâu!?! à quên, có thằng ba Tàu nó ép khakhaka |
binhnguyenthihoa wrote on Nov 19, '09 Kinh chao bac To Hai, Gui bac bai dien van cua ba Merkel nhan ngay ky niem buc tuong ba linh sup do Kinh chuc bac luon manh khoe. NTHB www.dcpt.org LTS: Nữ Thủ tướng Cộng hòa Liên bang Đức, TS Angela Merkel, vừa đọc một diễn văn quan trọng trước Lưỡng viện Quốc hội Hoa kì ngày 3.11.2009. Đây cũng là dịp kỉ niệm 20 năm bức tường Berlin sụp đổ và từ đó đi tới tái thống nhất Đức trong tự do và hòa bình. Quốc hội Mĩ đã dành đặc ân này cho TS Merkel không chỉ vì bà là Thủ tướng nước Đức, một cường quốc kinh tế của EU, mà còn tỏ lòng ngưỡng mộ một phụ nữ xuất thân từ một nước Cộng sản, tức DDR cũ, nhưng đã rất đảm lược vượt qua nhiều thử thách chỉ trong một thời gian tương đối ngắn trở thành một phụ nữ lãnh đạo một nước dân chủ, tự do và phú cường ở Âu châu và một đồng minh quan trọng của Hoa kì. Dưới đây là bài lược dịch của TS Âu Dương Thệ về diễn văn nói trên của nữ Thủ tướng Đức. Thưa bà Chủ tịch Thưa Phó Tổng thống Thưa Quí vị Đại biểu Tôi cám ơn tất cả Quí vị đã dành vinh dự lớn cho tôi được nói chuyện với Quí vị ngày hôm nay, chỉ ít ngày trước dịp kỉ niệm 20 năm sụp đổ của bức tường Berlin. Tôi là Thủ tướng Đức thứ hai được chia xẻ vinh dự này. Konrad Adenauer [Thủ tướng đầu tiên của Tây Đức, ghi chú của người dịch]* là người đầu tiên, vào năm 1957 ông đã nói lần lượt ở hai Viện Quốc hội. Cuộc đời giữa hai người chúng tôi có lẽ không thể khác biệt nhau hơn nữa. Năm 1957 tôi mới chỉ là một đứa trẻ 3 tuổi. Tôi đã sống với cha mẹ ở Brandenburg, một vùng thuộc DDR [tức Cộng hòa Dân chứ Đức theo chế độ Cộng sản, nay là Đông Đức], một phần đất mất tự do ở Đức. Cha tôi hành nghề mục sư. Mẹ tôi đã học Anh ngữ và tiếng Latein để trở thành giáo viên. Nhưng bà đã không được hành nghề ở DDR trước đây. Konrad Adenauer đã 81 tuổi vào năm 1957. Ông ấy đã trải qua thời Hoàng đế ở Đức, Thế chiến Thứ nhất, Cộng hòa Weimarer [chế độ dân chủ đầu tiên ở Đức từ 1918-1933] và Thế chiến Thứ hai. Ông đã bị mất chức thị trưởng thành phố Köln bởi chế độ Quốc xã. Khi chiến tranh chấm dứt ông đã trở thành một trong số những nam nữ, những người đã khai sáng nước tự do, dân chủ Cộng hòa Liên bang Đức. Đối với Cộng hòa Liên bang Đức thì không có gì quí bằng bản Hiến pháp của nó, đạo luật căn bản. Nó đã ra đời đúng 60 năm trước đây. Điều 1 của Hiến pháp này ghi rõ: „Nhân phẩm của con người không được xâm phạm“. Một câu thật ngắn và đơn giản - „Nhân phẩm của con người không được xâm phạm“ - đã là câu trả lời về những thảm họa của Thế chiến Thứ 2. Nó đã giết hại 6 triệu người Do thái trong các lò thiêu, gây ra hận thù, đổ vỡ và tiêu hủy mà Đức quốc đã gây ra cho Âu châu và thế giới. Chỉ còn vài ngày nữa chúng tôi kỉ niệm ngày 9.11. Vào ngày 9.11. 1989 bức tường Berlin đã sụp đổ, nhưng ngày 9.11. 1938, cũng ghi sâu trong lịch sử Đức và Âu châu. Chính vào ngày này Đức quốc xã đã phá hủy và đốt cháy các nhà thờ [Do thái] và giết hại rất nhiều người. Đây là khởi đầu mở đường cho thảm họa gẫy đổ văn minh về sau này. Hôm nay tôi không thể đứng trước Quí vị ở đây, nếu không tưởng nhớ tới các nạn nhân trong ngày này và những thảm họa. Có một vị khách đang cùng với chúng ta ở đây. Chính ông đã phải trải qua những kinh hãi ở nước Đức dưới thời Quốc xã và mới đây tôi đã hân hạnh được quen biết ông: Giáo sư Fritz Stern. Ông sinh năm 1926 tại một phần đất thời đó thuộc Đức, nay là Breslau của Ba lan và năm 1938 ông đã kịp thời cùng với gia đình chạy sang Mĩ trốn thoát bọn Quốc xã. Trong cuốn hồi kí của ông xuất bản năm 2006 dưới tựa đề „5 nước Đức tôi đã biết“ Fritz Stern đã tường thuật khi đặt chân tới hải cảng New York vào năm 1938, đây cũng chính là hải cảng của tự do và an toàn. Thưa Quí vị, thật là một kì diệu, lịch sử muốn rằng, chúng tôi - một thiếu niên khi ấy mới 12 tuổi bị xua đuổi khỏi Đức và tôi, nữ Thủ tướng nước Đức vừa tái thống nhất và đã từng lớn lên ở DDR - hôm nay cùng hiện diện trước nơi tôn nghiêm này. Điều này làm tôi rất vui sướng và cám ơn nhiều. Trước đây 20 năm trước khi bức tường [Berlin] sụp đổ tôi không thể nào mơ tưởng được. Vì ngày đó thật là ngoài sức tưởng tượng của tôi có được một lần sang thăm Hoa kì, còn dám nói chi là một ngày nào đó được đứng ở đây. Một nước với muôn vàn cơ hội - nhưng đối với tôi trong nhiều năm của cuộc đời tôi nó đã trở thành vô vọng. Bức tường, hàng rào kẽm gai, lệnh bắn - những điều này đã ngăn cản bước chân của tôi tới thế giới tự do. Vì thế tôi chỉ còn biết hình ảnh nước Mĩ qua các phim, sách một phần do những người thân đã mang lậu từ phương Tây. Tôi đã nhìn thấy và đọc gì ? Tôi đã hứng thú về những điều gì ? Tôi đã hứng khởi về một giấc mơ Hoa kì - cơ hội cho mọi người đạt tới thành công qua những nỗ lực của chính mình. Tôi cũng như nhiều thiếu nữ khác ao ước những chiếc quần Jeans có tên tốt, nó không có ở DDR, nhưng đã được bà cô của tôi từ phía Tây gởi cho đều đặn. Tôi đã hứng thú về một nước Mĩ rộng lớn, nó hít thở tinh thần tự do và độc lập. Ngay năm 1990 nhà tôi và tôi lần đầu tiên trong đời đã bay sang Mĩ tại California. Chúng tôi không bao giờ quên lần đầu tiên nhìn thấy Thái bình dương. Nó thật là hùng vĩ. Đối với tôi cho tới 1989 thì Mĩ hầu như không bao giờ đạt tới được. Nhưng ngày 9.11.1989 bức tường Berlin đã sụp đổ. Biên giới từng chia cắt một dân tộc thành hai thế giới từ nhiều thập niên đã không còn nữa. Chính vì thế ngày hôm nay trước hết phải là lúc để cám ơn. Tôi cám ơn các phi công Mĩ và đồng minh, những người vào năm 1948 đã đáp ứng lời kêu gọi khẩn thiết của thị trưởng Berlin ông Ernst Reuter; khi ông kêu gọi:“Các dân tộc trên thế giới,…hãy nhìn vào thành phố này…“. Ròng rã nhiều tháng các phi công này đã lập cầu không vận chuyên chở lương thực, nên đã cứu Berlin thoát khỏi nạn đói. Nhiều binh lính này đã gặp nguy hiểm và hàng chục người đã bị thiệt mạng. Chúng tôi vẫn tưởng nhớ chân thành tới họ. Tôi cám ơn 16 triệu lính Mĩ đã đồn trú tại Đức trong nhiều thập niên. Nếu không có sự đóng góp của họ, trong vai trò binh sĩ, nhà ngoại giao hay là người giúp đỡ thì không thể nào vượt qua sự chia cắt ở Âu châu. Hôm nay cũng như trong tương lai chúng tôi vẫn vui mừng về các binh sĩ Mĩ ở Đức. Họ là những đại sứ cho đất nước của Quí vị tại đất nước chúng tôi, điều này cũng như nhiều người Mĩ gốc Đức cũng là những đại sứ của chúng tôi trên quê hương Quí vị. Tôi nhớ tới [Tổng thống] John F. Kennedy, trái tim nhiều người đã giành cho ông trong cuộc viếng thăm của ông vào năm 1961 sau khi xây bức tường Berlin. Khi ấy ông đã hô lớn với những người dân Berlin đang tuyệt vọng: “Tôi là một người dân Berlin“. [Tổng thống] Ronald Reagan đã viễn kiến trước nhiều người về những dấu hiệu của thời đại. Khi đứng trước cổng Brandenburg năm 1987 ông đã kêu gọi: „Ông Gorbatschow [Chủ tịch nước Liên xô cũ và nguyên Tổng bí thư đảng Cộng sản Liên xô] hãy mở cái cổng này… Ông Gorbatschow hãy dẹp bức tường này!“. Những lời kêu gọi này sẽ không bao giờ quên! Tôi cám ơn [Tổng thống] George Bush [cha của Tổng thống George W. Bush], khi ấy ông đã tin tưởng nước Đức và Thủ tướng Helmut Kohl. Ngay từ tháng 5.1989 ông đã đưa ra đề nghị vô giá với nhân dân Đức là “cùng đồng hành trong lãnh đạo.” Thật là một đề nghị cao quí, 40 năm sau khi chấm dứt Thế chiến Thứ 2. Mới ngày Thứ bẩy vừa qua chúng tôi đã gặp nhau ở Berlin cùng với Michail Gorbatschow. Ông cũng nhận được sự cám ơn của chúng tôi. Thưa Quí vị, cho phép tôi được nói tóm tắt việc này trong một câu: Tôi biết, người Đức chúng tôi biết, chúng tôi cám ơn vô hạn Quí vị, những người bạn Mĩ của chúng tôi. Chúng tôi sẽ không bao giờ và cả cá nhân tôi sẽ không bao giờ quên Quí vị! Khắp nơi ở Âu châu lòng mong đợi chung về tự do đã biến thành lực lượng không thể tưởng tượng được: Trong Nghiệp đoàn Solidarnosc ở Ba lan, những người đòi cải tổ qui tụ quanh Vaclav Havel [Thổng thống đầu tiên sau khi Tiệp khắc thoát khỏi chế độ Cộng sản] ở Tiệp khắc, việc mở cửa bức màn sắt lần đầu tiên ở Hung và những cuộc biểu tình vào ngày Thứ hai mỗi tuần ở DDR cũ. Vì nơi nào trước đây có những bức tường đen tối thì nơi đó cửa được mở bất thình lình. Chúng tôi xuống đường, vào các thánh đường, vượt qua các biên giới. Mỗi người có được cơ hội bắt đầu xây dựng một cái gì mới, cùng nhau kiến tạo và dám mạnh dạn lên đường. Chính tôi cũng đã lên đường. Tôi đã bỏ lại công việc là nhà vật lí tại Viện Khoa học ở Đông Berlin và tham gia hoạt động chính trị. Vì tôi đã có thể tổ chức. Vì tôi đã có cảm tưởng: Bây giờ sự việc có thể thay đổi được, bây giờ là lúc mình có thể làm một cái gì! Thưa Quí vị, 20 năm từ khi phần thưởng vĩ đại của tự do đã đi qua. Tuy nhiên, cho tới bây giờ chưa có gì làm tôi sung sướng, chưa có gì làm tôi khích lệ, chưa có gì làm tôi hài lòng hơn là sức mạnh của tự do. Ai đã từng trong đời bất ngờ trải qua một việc tốt thì người đó tin rằng có thể còn làm được nhiều việc khác nữa. Hay có thể dùng câu của [Tổng thống] Bill Clinton nói năm 1994 ở Berlin về việc này:”Không có gì cản trở được chúng ta. Mọi chuyện đều có thể xẩy ra.” Vâng, mọi chuyện đều có thể xẩy ra - một phụ nữ như tôi hôm nay có thể đứng cạnh Quí vị ở đây, một người đàn ông như Arnold Vaatz trước đây dưới thời DDR từng là người tranh đấu dân quyền ở Dresden [một thành phố lớn ở DDR] và vì vậy đã có một thời kì phải ngồi tù, nay đang là một dân biểu của Quốc hội Liên bang Đức trong phái đoàn của tôi cũng đang ở đây. Mọi chuyện đều có thể xẩy ra, cả trong thế kỉ của chúng ta, trong Thế kỉ 21, trong kỉ nguyên toàn cầu hóa. Chúng ta biết rằng, ở Đức chúng tôi cũng như ở Hoa kì của quí vị, toàn cầu hóa đang làm nhiều người lo ngại. Chúng ta không đơn giản bỏ qua điều này. Chúng ta nhìn nhận những khó khăn. Nhưng bổn phận của chúng ta là thuyết phục mọi người hiểu rằng, toàn cầu hóa là một cơ hội lớn của thế giới, cho từng lục địa, vì toàn cầu hóa thúc đẩy mọi nơi phải hành động chung với nhau. Như thế phải chăng giải pháp thay thế cho toàn cầu hóa là đóng cửa. Nhưng đấy không phải là giải pháp đúng. Nó sẽ dẫn tới đói nghèo, vì nó đưa tới cô lập. Tư duy trong liên kết, tư duy trong hợp tác - nó dẫn tới một tương lai tốt. Thưa Quí vị, Hoa kì và Âu châu không phải lúc nào cũng có tư tưởng đồng nhất. Có khi bên này nghĩ là bên kia quá lưỡng lự, quá lo sợ và ngược lại, bên kia lại nghĩ là bên này bướng bỉnh và quá thôi thúc. Mặc dầu vậy, nhưng tôi vẫn tin tưởng sâu sắc rằng: Một bạn đồng hành tốt hơn Mĩ không thể có cho Âu châu, đối với Hoa kì cũng không thể có một bạn đồng hành tốt hơn là Âu châu. Vì rằng, những gì dẫn dắt và ràng buộc giữa người Âu châu và Hoa kì với nhau không chỉ là có chung một lịch sử. Những gì dẫn đắt và ràng buộc giữa người Âu châu và Hoa kì với nhau không chỉ là vì cùng quyền lợi và cùng những thách đố, như thường có ở nhiều khu vực trên thế giới. Nếu chỉ những việc đó riêng thôi thì không đủ để xây dựng và gánh vác lâu dài cho mối đồng hành đặc biệt giữa Âu chậu và Hoa kì. Phải có gì sâu xa hơn. Những gì dẫn dắt và ràng buộc giữa người Âu châu và Hoa kì chính là có cùng căn bản giá trị giống nhau. Đó là biểu tượng chung về con người và nhân phẩm vô giá. Đó là sự hiểu biết giống nhau về tự do trong trách nhiệm. Chúng ta đã bênh vực những giá trị này trong tinh thần thân hữu liên Đại tây dương rất đặc biệt và trong giá trị chung của NATO [Liên phòng Bắc Đại tây dương]. Từ đó đã làm cho “cùng đồng hành trong lãnh đạo” được thực hiện, thưa Quí vị. Chính căn bản giá trị này đã chấm dứt được cuộc chiến tranh lạnh. Chính căn bản giá trị này có thể giúp chúng ta vượt qua những thử thách của thời đại hiện nay và chúng ta phải thành công! Nước Đức đã thống nhất, Âu châu đã thống nhất. Những việc này chúng ta đã hoàn thành. Ngày nay thế hệ chính trị của chúng ta phải chứng tỏ rằng, chúng ta phải thành công đối với những thách đố của Thế kỉ 21 và có thể phá vỡ những bức tường ngày hôm nay hiểu theo một nghĩa bóng. Đó là những điều gì? Một là kiến tạo hòa bình và an ninh. Hai là đạt tới hạnh phúc và công bằng và ba là bảo vệ trái đất của chúng ta. Trong các vấn đề này cả Mĩ lẫn Âu châu lại bị thôi thúc đặc biệt. Cả sau khi Chiến tranh lạnh chấm dứt cũng vẫn còn vấn đề là phá vỡ những bức tường liên quan tới những quan điểm về cuộc sống, như những bức tường trong đầu mỗi người. Những bức tường này đang ngăn cản chúng ta, hoặc gây khó khăn để chúng ta hiểu nhau trên thế giới. Muốn vậy thì tinh thần khoan dung rất quan trọng. Đối với chúng ta thì phương cách sống của chúng ta là điều quan trọng nhất. Nhưng nó không phải là phương cách sống cho tất cả mọi người. Có nhiều giải pháp khác nhau để làm cho một cuộc sống chung tốt đẹp. Khoan dung là sự biểu lộ lòng kính trọng lịch sử, truyền thống, tôn giáo và nguồn gốc của những người khác. Nhưng đừng có ai nhầm lẫn: Khoan dung không có nghĩa là thế nào cũng được. Không khoan dung với những ai không tôn trọng và chà đạp các quyền vô giá của con người. Không khoan dung với những ai, nếu võ khí giết người hàng loạt thí dụ như rơi vào tay Iran có thể đe dọa an ninh chúng ta. Iran phải biết điều này. Iran biết các đề nghị của chúng ta. Nhưng Iran cũng biết gianh giới: Một trái bom nguyên tử không được phép có trong tay của Tổng thống Iran, người từng phủ nhận Holocaut, đe dạo Do thái và không nhìn nhận quyền tồn tại [của Do thái]. Đối với tôi, nền an ninh của Do thái không bao giờ có thể thương lượng được. Chẳng những thế, không chỉ riêng Do thái bị đe dọa, mà là toàn thể thế giới tự do. Ai đe dọa Do thái cũng là đe dọa chúng ta. Vì vậy, thế giới tự do chống lại sự đe dọa này, nếu cần thì trừng phạt kinh tế nghiêm khắc. Thưa Quí vị, chính vì thế nước Đức chúng tôi ủng hộ mạnh mẽ tiến trình hòa bình ở Trung-Đông để thực hiện giải pháp hai quốc gia: một nước Do thái và một nước Palestin. Chúng tôi cũng chống lại những đe dọa của khủng bố quốc tế. Chúng ta biết rằng, không có một nước nào - dù mạnh tới đâu - có thể đương đầu một mình. Chúng ta cần các đối tác. Chỉ trong sự hợp tác với các đối tác thì chúng ta mới mạnh. Vì sau những cuộc khủng bố ngày 11.9 [2001] chúng tôi đã chia xẻ với quan điểm của Tổng thống George W. Bush khi ấy là, từ nay trở đi an ninh của thế giới không được phép bị đe dọa từ A phú hãn, cho nên từ năm 2002 Đức đã có một đoàn quân lớn thứ ba đóng tại đó. Chúng tôi muốn thực hiện thành công giải pháp được gọi là an ninh liên kết. Nghĩa là: Sự tham gia cả dân sự lẫn quân sự liên đới mật thiết với nhau. Rất là rõ ràng: Sự dấn thân của nhiều nước ở A phú hãn là rất khó nhọc. Nó đòi hỏi chúng ta rất nhiều. Nó phải tiến tới một giai đoạn mới khi chính phủ mới ở A phú hãn nhậm chức. Mục tiêu phải là phát triển một chiến lược chuyển giao trách nhiệm. Chúng ta muốn triển khai việc này vào đầu năm tới tại Hội nghị của Liên hiệp quốc. Chúng ta sẽ thành công, nếu chúng ta cùng nhau đi từng bước tiếp tục trong liên minh như hiện nay. Đức tự ý thức trách nhiệm này. Không có gì nghi ngờ: NATO đã và tiếp tục là cột trụ cho an ninh chung của chúng ta. Kế hoạch an ninh của nó được tiếp tục phát triển và thích ứng với những thử thách mới. Nền tảng và hướng đi của nó phục vụ hòa bình và tự do hoàn toàn không thay đổi. Những người Âu châu chúng tôi - tôi tin tưởng như thế - có thể đóng góp cho việc này nhiều hơn nữa trong tương lai. Vì người Âu châu chúng tôi trong tuần này sẽ hoàn thành cho Liên minh Âu châu một hiệp ước căn bản mới. Chữ kí cuối cùng cho việc này đã được kí. Nhờ thế Liên minh Âu châu sẽ mạnh hơn và hành động hiệu quả hơn và như vậy Hoa kì sẽ có một người đồng hành mạnh hơn và tin cậy hơn. Trên căn bản này chúng ta sẽ thiết lập sự hợp tác chặt chẽ với các đối tác khác, trước hết với Nga, Trung quốc và Ấn. Thưa Quí vị, vì ngày nay chúng ta đang sống trong một thế giới tự do hơn và ràng buộc với nhau hơn trước đây. Sự sụp đổ của bức tường Berlin, cuộc cách mạng kĩ thuật trong thông tin và truyền thông, sự vươn lên của Trung quốc, Ấn và nhiều nước khác trở thành các nền kinh tế năng động - tất cả những việc này đang biến đổi thế giới trong Thế kỉ 21 thành một thế giới khác so với Thế kỉ 20. Đây là một điều tốt. Vì tự do là qui luật của cuộc sống trong kinh tế và xã hội chúng ta. Chỉ có trong tự do con người mới có sáng tạo. Nhưng một điều cũng rõ rệt: Tự do này không đứng riêng rẽ. Đây là một tự do trong và hướng tới trách nhiệm. Cho nên cần phải có trật tự. Việc gần như gẫy đổ của thị trường tài chánh quốc tế đã cho thấy, điều gì sẽ xẩy ra nếu không có một trật tự này. Nếu thế giới đã học một bài học từ cuộc khủng hoảng tài chánh của năm ngoái thì không thể bỏ qua được nhận thức là, một nền kinh tế toàn cầu hóa cần một khuôn khổ trật tự toàn cầu. Không có một ràng buộc trên bình diện thế giới dựa trên minh bạch và kiểm soát thì không thể bồi đắp được tự do, khi ấy sẽ dẫn tới lợi dụng tự do và từ đó đưa tới bất ổn định. Đó như một bức tường thứ hai, nó phải sụp đổ - một bức tường đang cản trở một trật tự kinh tế toàn cầu thực sự, một bức tường của các tư duy thiển cận khu vực và dân tộc hẹp hòi. Chìa khóa trong sự hợp tác giữa các nước công nghiệp và các nước đang vươn lên nằm ở trong nhóm G 20 [20 nước công nghiệp và đang vươn lên tiêu biểu trên thế giới và gần đây đã có các Hội nghị cấp cao để giải quyết cuộc khủng hoảng tài chính-kinh tế toàn cầu]. Cũng tại đây sự hợp tác giữa Mĩ và Âu châu là một trụ cột quyết định. Đây là một sự hợp tác trong đó không loại trừ ai, nhưng nó kết hợp cả những nước khác. Nhóm G 20 đã cho thấy, nó có khả năng hành động. Chúng ta phải chống lại các áp lực đã đưa nhiều nước trên thế giới sát bên bờ vực thẳm. Điều này không có gì khác, đấy chính là phải được thúc đẩy tiếp tục đường lối kinh tế quốc tế mạnh hơn nữa. Vì cuộc khủng hoảng đã cho thấy những suy nghĩ rất thiển cận. Hàng triệu người trên thế giới qua đó sẽ thất nghiệp và nghèo đói sẽ đe dọa. Để đạt tới hạnh phúc và công bằng, chúng ta phải làm tất cả để tránh một cuộc khủng hoảng tương tự không thể diễn ra, thưa Quí vị. Điều này còn có nghĩa là, chống các chủ trương bảo hộ. Vì thế các cuộc đàm phán - Doha trong khuôn khổ của Tổ chức Thương mại Quốc tế [WTO] rất quan trọng. Một sự thành công của vòng đàm phán-Doha giữa lúc đang có cuộc khủng hoảng sẽ là một tín hiệu rất tốt cho việc thông thoáng kinh tế thế giới. Tương tự vậy, Hội đồng kinh tế liên Đại tây dương cũng có một vai trò quan trọng. Chúng ta có thể ngăn cản các cuộc chạy đua bảo hộ và có thể đưa ra những biện pháp nhằm giảm các cản trở mậu dịch giữa Âu châu và Mĩ. Tôi yêu cầu Quí vị: Quí vị hãy để chúng ta cùng đấu tranh cho một trật tự kinh tế thế giới, việc này nằm trong lợi ích của Âu châu và Hoa kì! Thưa Quí vị, những thách đố toàn cầu chỉ có thể vượt qua được trong sự hợp tác quốc tế toàn diện, nó đang xuất hiện như một thử thách thứ ba của Thế kỉ 21. Trong đó có thể hình dung như một bức tường giữa hiện tại và tương lai. Bức tường này đang ngăn cản tầm nhìn về những nhu cầu của các thế hệ tiếp theo. Nó cản trở những sự bảo vệ rất cần thiết cho nền tảng đời sống tự nhiên và khí hậu của chúng ta. Những sự tiêu phí này sẽ dẫn tương lai chúng ta về đâu, điều này chúng ta có thể thấy được ngay lúc này: Ở khu Arktis [Bắc cực] các băng đá đang tan, ở Phi châu con người đang phải chạy trốn vì môi trường của họ bị tàn phá, mực nước biển đang dâng cao ở khắp nơi trên thế giới. Tôi rất vui mừng là Tổng thống Obama và Quí vị đã đề cao việc bảo vệ khí hậu trong các hoạt động của Quí vị. Tất cả chúng ta đều biết: Chúng ta không còn nhiều thời gian. Chúng ta cần đạt tới thống nhất trong Hội nghị Khí hậu vào tháng 12 ở Kopenhagen [thủ đô Đa mạch]. Chúng ta cần thống nhất trong mục tiêu: Sự hâm nóng toàn cầu không được phép vượt quá 2° C. Trong đó chúng ta cần sự sẵn sàng của các nước thực hiện nghiêm chỉnh các thỏa thuận quốc tế. Trong việc bảo vệ khí hậu, chúng ta không thể làm khác các mục tiêu khoa học đã cho biết. Khi ấy không chỉ vô trách nhiệm về môi trường. Nó còn là thiển cận trong kĩ thuật. Vì những phát triển của kĩ thuật mới trong lãnh vực nhiên liệu tạo ra những cơ hội lớn cho tăng trưởng và những chỗ làm tương lai. Không có gì phải nghi ngờ: Trong tháng 12 thế giới đang chăm chú vào chúng ta, vào Âu châu và Hoa kì. Đây là một sự thật: Nếu không có sự tham gia của Trung quốc và Ấn thì công việc sẽ không chạy. Nhưng tôi tin rằng: Nếu chúng ta ở Âu châu và Hoa kì sẵn sàng đảm nhận nghiêm túc các thỏa thuận, thì chúng ta sẽ thuyết phục được Trung quốc và Ấn. Khi đó ở Kopenhagen chúng ta có thể vượt qua bức tường đang tồn tại giữa hiện tại và tương lai - trong lợi ích con cháu của chúng ta và trong lợi ích của một cuộc phát triển vững vàng trên toàn cầu. Thưa Quí vị, tôi tin rằng: Như chúng ta trong thế kỉ 20 đã từng có sức mạnh làm đổ bức tường từ hàng rào kẽm gai và bê-tông, thì ngày nay chúng ta cũng có sức mạnh vượt qua được những bức tường của Thế kỉ 21 - Các bức tường trong các đầu của chúng ta, các bức tường trong tính toán quyền lợi riêng thiển cận, các bức tường giữa hiện tại và tương lai! Thưa Quí vị, niềm tin của tôi bắt nguồn từ một âm thanh đặc biệt - âm thanh của cái Chuông Tự do trong tòa thị chính ở Schöneberg của Berlin . Ở đó từ năm 1950 treo một cái chuông phỏng theo Chuông Tự do của Mĩ. Nó do công dân Hoa kì tặng và nó là dấu hiệu của lời hứa tự do, nó đã trở thành sự thực. Ngày 3.10.1990 Chuông Tự do đã vang lên khi nước Đức tái thống nhất. Ngày 13.9.2001 nó lại vang lên một lần nữa, chỉ hai ngày sau 11.9 - chính là lúc nỗi đau buồn lớn nhất của dân tộc Hoa kì! Chuông Tự do ở Berlin cũng giống Chuông Tự do ở Philadelphia , một biểu tượng nhắc nhở chúng ta là, tự do không tới tự nó. Nó phải được đấu tranh và phải được bảo vệ hàng ngày trong cuộc sống của chúng ta. Trong cố gắng này, Đức và Âu châu trong tương lai vẫn là những bạn đồng hành mạnh và đáng tin cậy của Hoa kì. Tôi bảo đảm với Quí vị như vậy! Chân thành cám ơn Quí vị. * Các phần trong […] là ghi chú của người dịch. Mục Thời sự Tạp chí Dân chủ & Phát triển điện tử: www.dcpt.org hay www.dcvapt.net Antworten Weiterleiten Warnung!1 gelöschte Nachricht in dieser Konversation. Nachrichten anzeigen oder endgültig löschen. Neues Fenster Alle drucken « Posteingang Archivieren Spam melden Löschen Verschieben in Labels Weitere Aktionen 1 von 2 Ältere › Senden Sie Fotos ganz einfach über Google Mail mit der kostenlosen Foto-Software von Google. Weitere Informationen Sie nutzen derzeit 48 MB (0 %) von Ihren 7392 MB. Letzte Kontoaktivität: vor 16 Minuten auf diesem Computer Details Google Mail-Ansicht: Standard | Chat beenden | ältere Version | Einfaches HTML Weitere Informationen ©2009 Google - Nutzungsbedingungen - Datenschutzbestimmungen - Google-Startseite |
trecondisotan wrote on Nov 27, '09 Thưa bác Tô Hải, cháu rất thích đọc các bài bác viết, cháu luôn ngóng chờ tin bác trên blog này. Thấy bài mới xuất hiện mừng được hiểu biết thêm do được bác truyền cho những nhận thức qua những trải nghiệm cuộc đời và những điều cập nhật thế giới đó đây rất chắt lọc và tinh tế. Nhờ thế mà cháu tránh phải lục tìm trong hàng trăm trang báo giấy để tìm được cái gì đáng đọc bác ạ. Nhiều khi cầm tờ báo giấy vừa tiếc tiền, vừa tiếc công vì nỗi khó nhọc mót tin trong đồng lá cải, giống như chúng cháu ngày xưa ra ruộng mót khoai lúc đói ấy mà khoai đâu chẳng thấy chỉ toàn thấy rễ không xơi được bác ạ. Thích nữa là có các người khác vào nhà bác chơi, cũng đàm đạo say sưa, lại còn cho các đường kết nối mở ra các chuyện gần xa của các nhà thông thái. Luớt một ngày đàng học một sàng khôn, được biết cả bài diễn văn của người phụ nữ Đức đáng ngưỡng mộ, xuất thân là người trí thức cộng sản, trong cương vị người đứng đầu một cường quốc châu Âu đã không làm cho dân tộc Đức phải hổ thẹn. Bà tuyên ngôn cho thế giới mới, bà cảnh báo bức tường hiện hữu giữa hiện tại và tương lai, nhưng toàn bài nghe sao ấm áp chân tình. Trong khi đó, thưa bác Tô Hải, bao nhiêu bài diễn văn của các bậc 'phụ mẫu thiên hạ' độc chiếm các trang nhất ở đây, sao mà nó giống như bản phôtôcópi của những lời 'nghe rồi khổ lắm nói mãi' nó xơ, nó trơ, nó cứng mà nó lại nhão nhoẹt có ai tin, có ai mất công đọc đâu, mà các vị mày râu ấy chẳng ai chạnh lòng bác ạ, họ cứ thao thao không biết ngượng mồm. Thương cho dải đất khốn khổ này, tinh hoa bị truy bức, đại ngu thì trưng ra cho thiên hạ đó đây bỉ mặt chê cười. Hiền tài đất Việt lúc nào cũng có, nhưng lúc này thì 'xin miễn' nhé, chính hiệu 'hàng mẫu không bán' hoặc 'hàng mẫu dẹp ngay', hiền tài đâu được ' đóng dấu cho phép' để khơi nguồn nguyên khí quốc gia trong cơn vận mạt? |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
- "Tô Hải Library" không chịu trách nhiệm về comment của bạn đọc.
- Hoan nghênh bạn đọc góp ý sát chủ đề mỗi Entry. Các comment "lạc đề" dù vô tình hay cố ý đều bị từ chối mà không cần báo trước.