Tuần kí số 43
KHÔNG NGHE, KHÔNG THẤY, KHÔNG BIẾT NÊN… KHÔNG VIẾT?
Khi mới có ý định viết về cái chuyện “tế nhị” này, tớ lập tức nghĩ ngay về những thời xa xưa, khi báo chí Việt Nam đang còn nằm trong tay “đục bỏ” của những chính quyền Pháp thuộc, Nhật thuộc… Còn Radio, phương tiện truyền thông nhanh nhất thì bị mang “trình diện” để cắt mạch short wave… Ai cố tình chống lệnh, một nhát gươm Nhật sẵn sàng chia đôi con người thành hai phần đều nhau từ đỉnh đầu tới hậu môn!...
Tớ cũng nghĩ tới câu nói nổi tiếng của Goebbels, Bộ Trưởng Tuyên Truyền của chính phủ Đức Quốc Xã mà tớ thuộc lòng bằng tiếng Pháp “mentir, mentir encore, mentir toujours… il en restera quelque chose”, mà sau này, chẳng hiểu tiếng Đức nguyên văn là thế nào, mà chuyển sang tiếng Việt thì có đủ kiểu dịch hoặc “tạm dịch”…theo thời, theo thế! Còn với tớ, thời đại @ này tớ xin phép dịch như sau: “Nói láo! nói láo nữa, suốt đời nói láo…, sẽ còn lại một cái gì đó: kẻ suốt đời nói láo” (dịch là sáng tạo mà!)
Goebbels không biết rằng; Tiếp thu đường lối của hắn ta, thời đại @ này, người ta cũng biết “nói dối, nói dối và nói dối” nhưng nói dối có lý luận là nói dối vì… lý tưởng, vì lợi ích của cách mạng nên nói dối trở thành… võ khí hiệu nghiệm chống kẻ thù, và hôm nay đây chẳng rõ kẻ thù là ai thì…. hiện đại hơn là… nói dối để chống những “lực lượng thù địch”, chống những “tư tưởng tự diễn biến”..! Chỉ xin đơn cử hai ví dụ “nói dối lịch sử”nhất:
A-/ Hàng sư đoàn quân đội miền Bắc “tiến về giải phóng miền Nam” trong đó có một loạt văn nghệ sỹ cánh tớ mà đứng đầu là đồng chí Lưu Hữu Phước (đổi tên thành Huỳnh Minh Xiêng, sau trở thành Bộ Trưởng chính phủ lâm thời Cộng Hòa Miền Nam), cùng với những Phan Huỳnh Điểu, Hoàng Việt,… Nguyễn Quang Sáng, Anh Đức… và hàng trăm văn nghệ sỹ khác hăng hái lên đường đi B… Một sự thật khổng lồ hơn cả dãy Trường Sơn. Vậy mà… ngay trên bàn Hội Nghị Paris, trên các Đài Phát Thanh, trước báo giới trong và ngoài nước, các nhà phát ngôn có trách nhiệm nói dối “vẫn hùng hồn” bác bỏ tin bịa đặt “quân đội miền Bắc xâm nhập miền Nam!… Là… là.. Cách mạng miền Nam là do quân dân miền Nam, không chịu được sự áp bức, kìm kẹp… nên vùng lên tiêu diệt Đế Quốc Mỹ và tay sai”. Nói dối kẻ thù để …có lợi cho cách mạng”(?), lợi đâu chưa biết nhưng đã làm đau lòng hàng triệu người mẹ, người vợ có chồng con đi B… mà chết hay sống cũng, ngay từ đầu, bị… phủ nhận!
B-/ Hàng loạt những “chiến thắng vĩ đại” mà điển hình là cuộc “tổng tiến công và nổi dậy xuân 68”, “chiến thắng cực kỳ anh dũng của đơn vị cố thủ thành Quảng Trị”.., cuộc “giải phóng Camphuchia khỏi nạn diệt chủng v…v…” đã thất bại, đã phải đổi bằng hàng vạn sinh mạng để …chỉ đạt được mục tiêu chính trị thì, chính những người trong cuộc, những tướng lãnh, đã vạch ra sự “sai lầm cơ bản” mà những kẻ khuếch đại chiến công sẽ phải trả lời trước lịch sử… Tất cả đã được dần dần sáng tỏ, mà giới văn nghệ cũng đã đang và sẽ góp phần, điển hình là bài thơ “Ai? Tôi?” của Chế Lan Viên, tự xỉ vả mình động viên “3000 người xung phong nhưng chỉ còn có…30!” Gần đây nhất là “Đất nước thời gian lao” của Nguyễn Việt Chiến với những câu thơ thật sâu sắc như “Chỉ còn lại những gì… không còn lại” hoặc “36 rẻo xương sườn/ réo rắt tấu lên bản đàn tam thập lục/ Người gảy đàn thì đau đớn/ Mà bản nhạc viết cho đàn lại reo vui!....” Và sẽ còn nhiều nhiều nữa những sách vở, lý luận, tiểu thuyết, thơ ca …vạch dần ra cái sự noi gương Goebbels này….
SỰ DỐI TRÁ THỜI HIÊN ĐẠI… Mặc dầu sự dối trá thời nay là KHÔNG THỂ, là vô hiệu do:
a/ Tình hình dân trí ngày nay đã không dễ gì tin ở “Đồng hồ Liên Sô tốt hơn đồng hồ Thụy Sỹ” hoặc “Mặt trăng Trung Hoa tròn hơn mặt trăng nước Mỹ”, không dễ gì tin ở báo chí, Đài, Tivi là nói thiệt do bị hố quá nhiều rồi qua hàng ngàn vụ “chống tham nhũng giơ cao đánh khẽ”, hàng trăm vụ cướp đất, cướp nhà, cướp tiền, cướp gạo, xà xẻo từng đồng bạc phát chẩn xóa đói giảm nghèo, cứu trợ bão lụt, của nhân dân bị phanh phui và được “xử lý” bằng “khiển trách”, “phê bình” “đình chỉ chức vụ”, “án treo”…
b-/ Sự phát triển đến bùng nổ mạng thông tin toàn cầu… trong giới có “cái đầu biết suy nghĩ và con tim biết đập đúng nhịp thời đại” với ngàn, vạn tờ báo công dân gọi là web, là blog… Đặc biệt là những trang mạng của những người “luôn xía vô những chuyện chẳng dính líu gì đến mình”, thì mọi thông tin kể cả chính xác nhất đến bậy bạ nhất đều đến với mọi người dân chỉ qua một vài động tác click chuột! Cứ bỏ đi những trang mạng thành lập ra cốt để tự quảng cáo, lăng-xê mình, những trang mạng “chửi bới cả thế giới”, “chống cộng cực đoan”,… thì tớ cũng thấy được có hàng trăm trang mạng thật bổ ích cho những người như tớ, một lão già bị “đóng đinh” trong căn hộ 52 thước vuông của mình. Tớ lại càng mừng khi thấy nhiều nhà trí thức, nhiều văn nghệ sỹ, nhà báo đều có “tờ báo riêng” của mình để thông tin cho nhau và cho thế giới biết SỰ THẬT về mọi vấn đề của đất nước và thế giới. Ở đó, họ tự cho phép mình được phát biểu thẳng thắn những nghĩ suy, những băn khoăn thắc mắc, kể cả phản biện về mọi điều “nói dzậy mà không phải dzậy” của đất nước. Điểm mặt những trí thức, văn nghệ sỹ nước ta, tớ thật buồn khi thấy đủ mặt anh tài chủ Web, chủ blog nhưng trong giới nhạc của tớ, trừ Tuấn Khanh thì…Internet chỉ là cái trò chơi… mất thì giờ! Có hai vị chủ blog Nguyễn Trọng Tạo và Thụy Kha thì tớ luôn coi họ là nhà văn, nhà thơ chứ không đại diện giới nhạc sỹ trên mạng mặc dầu họ cũng có một vài bài ca khúc giá trị nhờ ở tâm hồn thơ của họ. Còn lại? Từ trẻ đến già đều… không biết, không thấy, không nói năng, phát biểu, bộc lộ tư tưởng, quan niệm gì? Sự “lờ tình” này phải chăng chính là phù hợp với phương châm mới của truyền thông trong nước ta mà tớ sẽ đề cập đến sau đây:
SỰ GIẢ VỜ KHÔNG HAY KHÔNG BIẾT, KHÔNG Ý KIẾN
Đó là một chủ trương, đường lối rất phù hợp, rất “hiện đại” và rất …hiệu quả đối với những ai không có một nguồn thông tin nào ngòai hơn 700 tờ “báo lề phải” và mấy chục cái Đài, Tivi nhà nước!… Mặc xác mấy anh cư dân mạng, miễn là đại đa số quần chúng nhân dân không biết là “ổn định”cả thôi! Đề cập đến những gì không cần cho toàn dân biết thì phải phản bác hoặc cải chính, hoặc phê phán và càng làm cho nhiều người chú ý, tìm hiểu hoặc ý kiến, ý cỏ, lại càng thêm rối! Kinh nghiệm việc phản bác, lên án Hồi ký của Nguyễn Đăng Mạnh làm hồi ký này càng được tìm đọc ngày càng nhiều! Các trang “mạng phản động” và “trung lập” nào cũng có lưu giữ và bấm vào đâu cũng có! Một “Đi tìm cái tôi đã mất”, một “Lạc đường”,… dù chưa bị lên án, bị phê phán cũng đã phổ biến đến mức một ông bạn già xưa nay “mũ ni che tai” cũng có trong tay bản in đàng hoàng thì khi lôi nó ra ánh sáng sẽ ra sao đây? Tốt nhất là “Không thấy, không nghe, không biết!”.
Bởi vậy, tất cả các cơ quan truyền thông đều răm rắp im hơi lặng tiếng. Một đường lối truyền thông kết hợp với đường lối của Goebbels có thực sự hiệu quả trong thời đại @ này không? Tớ xin có vài ý kiến “chất vấn vu vơ” các vị chỉ đường lề bên phải mấy chuyện có thật 100% mà cứ làm ra không nghe, không nhớ, không thấy, không biết như sau:
NHỮNG SỰ KIỆN QUAN TRỌNG BỊ BỎ QUA
ChỈ nêu ra những sự kiện quan trọng gần đây nhất mà báo chí thế giới cũng như các trang web, blog có uy tín đã nêu ra, bình luận đủ kiểu mà báo đài ta im thin thít thôi:
1-/ Đài, báo thế giới kể cả của nước Tầu cũng đưa ra sự kiện cực kỳ quan trọng là; Một phái đoàn quân sự cao cấp do Thứ Trưởng Bộ Quốc Phòng C.H.X.H.C.N Việt Nam, Trung Trướng Nguyễn chí Vịnh dẫn đầu đã thăm Trung Quốc để “bàn việc hợp tác quân sự chiến lược giữa hai nước”. Báo chí Trung Quốc còn trân trọng giới thiệu: Từ ngày 1/3/2010, ông Vịnh đã hội đàm với Bộ Trưởng Quốc Phòng Trung Quốc Lương Quang Liệt và sau đó ngày 3/3 là hội đàm cùng Tổng Tham Mưu Trưởng T.Q Trần Bình Đức… Tất cả đều được diễn ra ở ngay Tòa Nhà “Bát Nhất”, nơi đầu não của quân lực T.Q mà ít khi có cuộc hội đàm nào được tiến hành. Nó cũng hiếm thấy khi hai bên hội đàm không phải là… ngang cấp (thứ trưởng) như đã từng thấy từ trước đến nay. Và nó càng gây dư luận khi “đi không ai biết, về không ai hay”, không có “thông cáo báo chí”, “tuyên bố chung” gì xất! Thế là tứ tung dư luận, phán đoán, so sánh với các chuyến đi trống rong, cờ mở, quay phim, chụp ảnh, bình luận tùm lum về các chuyến đi của Bộ trưởng quốc phòng Phùng Quang Thanh trong chuyến công du nước Mỹ, nước Pháp, nước Nga vừa qua… Sự im lặng này mới thật là đáng sợ vì nó mở đường cho 1001 sự phán đoán, phân tích lợi ít hại nhiều về chuyến công du bí mật với dân nhưng công khai với thế giới của ông Thứ Trưởng mới bước qua được những kiến nghị của hàng loạt tướng lãnh kỳ cựu đứng đầu là Đai Tướng Võ Nguyên Giáp. Im lặng lúc này là vàng hay là thùng thuốc nổ đây?
2-/ Đầy rãy trên các báo chí, nhất là báo Pháp, các trang mạng là cuộc Hội Thảo về Biển Đông sẽ được tổ chức ở Paris do Fondation Gabriel-Peri đăng cai tổ chức vào 2 ngảy 27 và 28 tháng 2/2010 bị … “đình hoãn vô thời hạn” làm “tưng hửng” cả một phái đoàn hùng hậu của Việt Nam đã có mặt tại Páris, đứng đầu là nguyên phó chủ tịch nước Nguyễn Thị Bình, và các thành viên gồm các tiến sỹ, giáo sư và các nhà nghiên cứu tên tuổi như Trịnh Quang Phục, Nguyễn Đình Đẩu, Nguyễn Nhã, Hoàng Việt. Lý do đình hoãn không rõ ràng, nếu không vào blog Gabriel-Peri để nghe trực tiếp một ông Tây có tên là André Menras và tên Việt là Hồ Cương Quyết phát biểu. Ông Cương Quyết này tuyên bố thẳng thừng bằng một thứ tiếng Việt tuy lơ lớ nhưng “nghe được”rằng .”Đây là áp lực của phía Trung Quốc, không phải với Nhà Nước Pháp mà là áp lực trực tiếp tới những tác giả có các bản tham luận không có lợi cho Bắc Kinh, nên đến giờ chót các diễn giả này đã xin….“rút lui để khi khác” nên cuộc hội thảo bị hủy bỏ. Đúng? Sai? Chẳng có một lời nói, dòng chữ nào của báo chí lẫn phái đoàn đi dự hội thảo… hụt! (trừ một vài câu trả lời của t/s Nguyễn Nhã với một Đài Phát Thanh phương Tây)
3-/ Hai ngày 19/1/2010 và 17 tháng 2/2010 vừa qua lặng lẽ trôi qua… Không một lời, một chữ nhắc nhở hoặc tri ân, hoặc nói xa, nói gần đến hai sự kiện lịch sử đau thương của đất nước.Đó là:
a-/ Cuộc chiến “dạy cho Việt Nam một bài học” của người đồng chí anh em. Nó chỉ, bắt đầu từ 17/2/79 và kết thúc ngày 18/3/1979 nhưng đã để lại những hậu quả cực kỳ nghiêm trọng là 1/2 trong số 3 triệu rưởi người dân 6 tỉnh biên giới mất hết tài sản nhà cửa, của cải và ước tính 50.000 người Việt bị giết chết (theo báo cáo chính thức của Trì Hạo Điền, phó Tổng Tham Mưu Trưởng Quân Đội …bành trướng Trung Quốc. (theo cách gọi của báo ta thời ấy) Vậy mà chẳng được một dòng chữ một lời tưởng nhớ, một nén nhang cho những người ngã xuống, thua cả một lễ hội trọi trâu một lễ đúc 1000 chuông đồng, 1000 con rồng cực kỳ hình thức, tốn kém và …vô duyên! Vì sao có sự im lặng đáng lên án này? Hỏi để được trả lời!
b-/ Ngày 19 tháng 1 /1974 hồi 14 giờ 52 phút, hải quân Tầu chính thức tiêu diệt một bộ phận Hải Quân của chính quyền miền Nam mà những tên tuổi như Ngụy Văn Thà, còn sống mãi với hàng triệu người con đất Việt đang phải lang bạt xứ người thì nay ở Việt Nam, chỉ có một tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ dám lên tiếng trên mạng bõxit/ìnfo đề nghị lập bia tưởng niệm cho cả các chiến sỹ hai miền đã hy sinh vì Tổ Quốc ở cả Trường Sa lẫn Hoàng Sa… Trong khi thế giới nơi nào có người Việt thì nơi đó có kỷ niệm, tri ân rất là long trọng và cảm động… Còn ở ta? Một dòng chữ cũng không? Không nhớ? không biết? hay… sợ cái gì đây? Hãy chờ xem ngày 14 tháng 3 tới xem trận chiến “tiêu diệt toàn bộ lực lượng hải quân Việt Nam của hải quân hùng mạnh Trung Quốc ở Đảo Trương Sa” với chiến công đánh chìm 3 tàu hải quân, tiêu diệt và “làm mất tích” 70 “đồng chí vô ơn” (sau có trao trả được 6) xem có ai được phép mở miệng nhắc tới những cái tên như Trần văn Phương, Nguyễn Văn Lanh, Vũ Phi Trừ, Trần đức Thông, Vũ Huy Lê… như những liệt sỹ hải quân đầu tiên đã hy sinh vì Tổ Quốc không? Năm ngoái thì… quên! Báo Tuổi Trẻ mới anh dũng viết được 2 bài về trận chiến Hoàng Sa …đang “còn nữa” thì…có lệnh… chấm hết ngang xương! Năm nay chắc cũng sẽ… vờ quên đi là cái chắc!
Còn rất nhiều điều 5, 6, 7, 8…. nhưng thôi! để dành cho mọi người! Tớ xin chen hàng vào những sự kiện quan trọng bị tảng lờ một số chuyện văn nghệ “tép riu” nhưng cũng bị những tiếng nói chính thức phớt lờ, coi như những chuyện chẳng một ly ảnh hưởng đến hòa bình thế giới:
a-/ Chuyện tranh ăn, đấu đá nhau trong các vụ trao giải bằng tiền bao cấp của Đảng-Nhà Nước. Sau vụ ông tiến sỹ Mác Lê Nin giải A về thơ, vụ tác giả “Đất nước một thời gian lao” tự giác làm đơn xin rút khỏi giải B, nay lại thêm chuyện “Trăng nghẹn” của Hoàng Tường Phong giải nhất thơ của Đồng bằng Sông Cửu Long (đã trót công bố) nhưng được các nhà lãnh đạo văn nghệ thành phố Cần Thơ… vận động tác giả xin rút lui nhưng… tác giả không đồng ý. Cuối cùng, các nhà lãnh đạo đã quyết định bãi bỏ bài thơ khỏi giải, mặc cho ban giám khảo (chủ tịch Phạm Sỹ Sáu) bị “hố” với dư luận! Một lần nữa giới văn nghệ và nhân dân đồng bằng sông Cửu Long lại có dịp nhắc lại những gì đã xảy ra cho nhà văn Nguyễn Ngọc Tư. Vậy mà, các cơ quan truyền thông, đặc biệt là các tờ báo văn nghệ lề phải vẫn im như thóc. Ai sai? ai đúng? kệ ai!
b-/ “Hồi kí nói” của Hoàng Cầm được ghi trên 53 băng cassete mà nhà thơ- nhạc sĩ Nguyễn trọng Tạo đã bỏ ra 60 giờ để đọc 11 cuốn bỗng dưng… biến mất. Nhà thơ Hoàng Cầm chẳng còn nhớ được gì, đưa cho ai để “làm đĩa C D tránh hư hỏng” và hứa sau này sẽ in thành sách. Có ứng tiền trước để nhận tòan bộ 53 cuốn băng đó. Nhưng …chẳng ai biết “cái nhà văn biên tập” đó là ai, ở đâu (kể cả tác giả nay đã quá lú lẫn) và số “bản thảo nói” đó (nếu in ra giấy phải dày 1 gang tay), thế là mất hút. Mọi người hô hóan, báo động rùm trời nhưng các cơ quan truyền thông chính thức đều im lặng??? Lại câm như thóc, im lặng như cá chép! Chuyện vặt xảy ra với ông nhà thơ giải thưởng nhà nước này có gì mà nói! mà công an phải vào cuộc!
Chuyện “không nghe, không nói, không biết, không viết” còn dài dài theo năm tháng. Nhưng xin nhường cho các blogger bổ sung và comment thật sâu sắc hơn.
------------------------------------
Prev: TUẦN KÍ SỐ 42
Next: Tuần ký số 44
hoabattublog wrote on Mar 7 Thật rùng mình sau khi đọc xong bài viết này của nhạc sỹ Tô Hải. Thật sự, HBT chưa hề được nghe qua chưa hề được biết những chuyện đó, từ việc đi B mà ko được nhà nước công nhận, cho đến tên tuổi những vị anh hùng đã quá cố hy sinh vì Tổ Quốc. Đấy là HBT còn ko ở trong nước, sống ở nước ngoài đấy. Ko biết thế hệ trẻ trong nước và cả những thế hệ tầm tuổi HBT trong nước họ sống như nào, hiểu biết như nào. Hay là chú tâm vào mấy vụ lộ vú hở clip quan hệ gái giai , hay những cuộc chơi vô thưởng vô phạt trên truyền hình như Hà Nội 36 phố phường, tìm hình bắt chữ.. vân vân. Giới truyền thông, kinh tế, chính trị của Việt Nam thật sự đã bị bán rẻ một cách ngu ngốc. Khi so sánh với thời Đông Đức, HBT cũng có đọc một tác phẩm tên y hệt như vậy để mô tả chế độ Cộng sản Đông Đức. |
cungchihuong wrote on Mar 7, edited on Mar 7 Đến nay, có ít nhất 104 gia đình quân nhân ở bốn tỉnh: Quảng Bình, Thanh Hóa, Nghệ An, Hà Tĩnh đã dốc hết vốn liếng, rồi thế chấp nhà đất, vay mượn thêm giấy tờ nhà, đất của người khác, thậm chí vay nóng, chấp nhận trả lãi cao để con, em của mình được sang Hàn Quốc làm thuê theo giới thiệu lừa đảo của thằng cha hượng tá tên Đặng Đình Tiến- Tham mưu phó Sư đoàn 324 đã cùng con mẹ Nguyễn Thị Kim Hoa- Giám đốc Công ty giới thiệu việc làm Bắc Miền Trung. Hết bạc hết tiền có người vì uất ức mà chết, đến giờ chả thấy tờ báo trong nước nào đăng hết. Chúng sợ nói ra sẽ ảnh hưởng đến sự anh minh của quân đội nên tốt hết là lờ đi! |
hoabattublog wrote on Mar 7 Đến thời này thì mẹ Đốp cũng hết thời rồi, nhạc sỹ Tô Hải ơi http://www.talawas.org/?p=17039 |
haiquamuckinh wrote on Mar 7 Thuốc đắng dã tật, sự thật thì mất lòng. Thà câm như hến hoặc nói láo ngọt như mía lùi còn hơn sự thật đắng nghét! |
pgtmedu wrote on Mar 7 KHÔNG NGHE,KHÔNG THẤY,KHÔNG BIẾT NÊN…KHÔNG VIẾT? Vâng, xem cái này: Mạng Hoàn Cầu viết gì về Biển Đông? Dương Danh Dy Nhà nghiên cứu Trung Quốc Trước tiên xin phép được nói đôi lời về nguồn gốc của mạng Hoàn Cầu (huan qiu wang-环球网- http://www.huanqiu.com). Có thể nói mẹ đẻ của mạng này là tờ Hoàn cầu thời báo. Tờ này do Nhân Dân nhật báo - cơ quan của Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc chủ trì, ra số đầu tiên ngày 3/1/1993 với tên gọi là tạp chí Hoàn Cầu văn túy, đến năm 1997 mới đổi tên là Hoàn cầu thời báo, từ tháng 1/2006 ra hàng ngày (từ thứ Hai đến thứ Sáu). Hoàn Cầu thời báo là tờ báo quốc tế có uy tín tại Trung Quốc, lượng phát hành mỗi số là 1,6 triệu bản. Báo có phóng viên tại 65 nước trên thế giới. Mạng Hoàn cầu đưa lại tin của báo mẹ và đăng lại nhiều tin của các báo và mạng chính thức có tên tuổi trên khắp Trung Quốc và thế giới. Số bài và tin liên quan đến Biển Đông, mạng Hoàn Cầu đưa khá đều và khá nhiều. Để tránh trùng lặp, chúng tôi chỉ giới thiệu những ý chính, mới của họ từ tháng 3/2009 đến gần đây, và chỉ dịch tên đầu bài vì nếu giới thiệu hết sẽ rất dài. Hơn nữa chỉ cần đọc tên bài, bạn đọc cũng có thể hiểu được họ định nói gì. Chủ đề Biển Đông Dưới đây là một số tên bài thu thập được trên mạng Hoàn Cầu tiếng Trung được dịch ra tiếng Việt - “Biển Đông, biển phức tạp nhất thế giới” (18/3/2009) - “Chuyên gia bàn vấn đề Biển Đông: thành ý hòa bình của Trung Quốc bị các nước xung quanh lợi dụng” (18/3/2009) - “Biển Nhật Bản, Biển Đông, Trung Quốc giải quyết vấn đề nào trước thì tốt” (1/4/2009) - “Chuyên gia quân sự: dựa vào sự hiển thị “cơ bắp” giải quyết vấn đề Biển Đông không được đâu” (28/4/2009) - “Nguyện vọng lương thiện không thể bị lợi dụng.Giải quyết vấn đề Biển Đông cần tư duy mới” (23/5/2009) - “Không thể để mất lãnh hải” đưa lại bài của mạng Trung quốc tân văn ngày 27/5/2009 - “Vấn đề Biển Đông, vì sao Quân Giải phóng không chọn phương thức giải quyết trên bộ?” (30/6/2009) - “Vấn đề Biển Đông cuối cùng nước Mỹ đã nhảy ra trước sân khấu” (1/7/2009) - “Trung quốc phải sử dụng vũ lực giải quyết vấn đề Biển Đông” (3/7/2009) - “Dân mạng Trung Quốc tán thành trên vấn đề Biển Đông phải cứng rắn hơn nữa” 4/7/2009 đưa lại tin của mạng Nhân Dân - “92% dân mạng Trung Quốc tán thành dùng vũ lực giải quyết vấn đề Biển Đông” (5/7/2009) - “Quân Giải phóng giải quyết bằng vũ lực vấn đề Biển Đông, nước Mỹ không có khả năng trực tiếp tham chiến” (16/7/2009) - “Quan điểm của phái phản đối: vấn đề Biển Đông cần giải quyết nhanh, càng kéo dài càng chết” (5/8/2009) - “Cuộc chiến ở Biển Đông: năm nguyên nhân lớn khiến Trung Quốc nên đánh cho Việt Nam lụn bại” (18/8/2009) - “Nghị sĩ Mỹ thăm Việt Nam nói ủng hộ lập trường của Việt Nam tại Biển Đông” (22/8/2009) - “Trung Quốc không giải quyết xong vấn đề Biển Đông thì đừng nghĩ đến việc thu hồi vùng Tạng Nam(vùng đất Trung Quốc đang tranh chấp với Ấn Độ) (27/8/2009) - “Túi khôn Mỹ: Trung Quốc không thể chỉ dựa một mình sức mạnh mềm giải quyết vấn đề Biển Đông” (26/8/2009) - “Trung Quốc không thể lại để mất thời cơ lớn để giải quyết triệt để vấn đề Biển Đông” (7/9/2009) - “Xâm chiếm các đảo của ta, quân Việt Nam đã có thế hệ thứ hai. Giải quyết vấn đề Biển Đông không thể chậm được nữa” (8/9/2009) - “Vấn đề Biển Đông khó giải quyết, Mỹ phải chịu trách nhiệm” (26/10/2009) - “Trung tướng Quân Giải phóng nói dữ dằn: “đã chuẩn bị đánh ở Biển Đông rồi” (27/10/2009) - “Truyền thông Anh: Việt Nam có ý đồ quốc tế hóa vấn đề Biển Đông” đưa lại tin của BBC ngày 26/11/2009 - “Âm mưu mới của Việt Nam tại Biển Đông, muốn quốc tế hóa vấn đề Biển Đông” (29/11/2009) - “Mưu cầu quốc tế hóa vấn đề Biển Đông, Việt Nam mời “hòa thượng Tây” đọc kinh" (30/11/2009) Ghi chú quan trọng: Ngoài mạng Hoàn cầu, nhiều mạng chính thức khác của Trung Quốc như “Trung Hoa võng, Trung Quân võng, Trung Tân võng, Thiết huyết luận đàn, Nhân Dân võng v.v..cũng đều đưa tin về Biển Đông theo lập trường, quan điểm của nước họ. Nguồn: http://www.bbc.co.uk/vietnamese/world/2009/12/091203_manghoancau_biendong.shtml : |
pgtmedu wrote on Mar 7, edited on Mar 7 Và: Quốc tế hóa Dương Danh Dy Nhà nghiên cứu Trung Quốc Cuối tháng 11 năm 2009, Học Viện Ngoại Giao, và Hội Luật gia Việt Nam đồng tổ chức hội thảo khoa học: “Biển Đông: tăng cường hợp tác vì an ninh và phát triển ở khu vực”. Trong số 150 đại biểu tham dự cuộc hội thảo này, có 54 đại biểu đến từ 22 nước và vùng lãnh thổ. Đây là cuộc hội thảo quốc tế quan trọng lần đầu tiên được tổ chức tại Việt Nam của những nhà nghiên cứu hàng đầu về Biển Đông ở trong và ngoài nước. Với tinh thần thẳng thắn, khách quan xây dựng và cầu thị, các học giả đã đưa ra nhiều nhận định, đánh giá, phương án giải quyết vấn đề … Điều đáng chú ý là mặc dù có tới 6 đại biểu tham gia hội thảo với 4 bản tham luận, nhưng dường như Trung Quốc cố tình giảm nhẹ tầm quan trọng của cuộc hội thảo này, và trước một số lời “trực tiếp nhằm vào Trung Quốc” của một số đại biểu quốc tế tại hội thảo, các đại biểu Trung Quốc hầu như không đáp lại và giữ một thái độ khá ôn hòa… Thế nhưng sau khi cuộc hội thảo kết thúc, các phương tiện truyền thông Trung Quốc lập tức lên tiếng. Họ hầu như không “bài bác chống đỡ, phê phán…” một số luận điểm trực tiếp nhằm vào họ như: “Trung Quốc dùng vũ lực đánh chiếm quần đảo Hoàng Sa”, “ đường lưỡi bò của Trung Quốc không có cơ sở pháp lý”, “Thực tiễn địa chính trị của khu vực cùng tồn tại trong cái ao của Trung Quốc” v v.. của các đại biểu quốc tế đọc trong hội thảo mà chỉ nhằm vào mục tiêu: lên án Việt Nam là người “đầu têu ra” chuyện quốc tế hóa Biển Đông và tỏ quyết tâm chống lại đến cùng. Không những thế, gần đây họ cón tỏ thái độ, có thể nói là cực kỳ hiếu chiến và nguy hiểm. Xin đơn cử một thí dụ: Mạng Hoàn Cầu ngày 7/2/2010 viết: "Cùng với việc áp dụng chính sách mới trong tranh chấp tại Biển Đông của Việt Nam, vấn đề Biển Đông đang đứng trước xu thế phức tạp hóa. Việt Nam đang lặng lẽ nhưng ra sức thúc đẩy quốc tế hóa vấn đề Biển Đông". 'Nhằm thẳng vào kẻ cầm đầu' Mạng này nói sách lược “quốc tế hóa” mà Việt Nam áp dụng là liên hiệp với các nước nhỏ Đông Nam Á để nhằm giành được ưu thế trong đàm phán với Trung Quốc, buộc Trung Quốc phải nhượng bộ. Từ đầu năm đến nay, ngoài việc bổ nhiệm chủ tịch quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa để thể hiện “chủ quyền”, bắt ngư dân Trung Quốc, không ngừng gia tăng xây dựng sức mạnh quân đội ra, gần đây Việt Nam còn kiến nghị các nước thành viên Asean rằng Asean sẽ là một tập đoàn quốc gia tiến hành đàm phán với Trung Quốc nhằm chống lại đòi hỏi chủ quyền của Trung Quốc "Việc Việt Nam mời 54 học giả của 22 nước tham gia cuộc hội thảo về Biển Đông nói trên, hiển thị nguy cơ này đang leo thang, vấn đề Biển Đông đang phát triển theo xu thế quốc tế hóa mà Việt Nam hy vọng." Mạng Hoàn Cầu kêu gọi: "Trước tình hình đó, Trung Quốc không thể chỉ nhẫn nhịn và kháng nghị". "Biện pháp tốt nhất để hóa giải nguy cơ tại Biển Đông là nhằm thẳng vào kẻ cầm đầu, thực thi chiến thuật “muốn bắt giặc phải bắt vua trước” kiên quyết đánh Việt Nam, bắt vua giặc Việt Nam trước, trấn áp các cường đạo nhỏ khác, rồi giải quyết triệt để nguy cơ Biển Đông". Mạng này phân tích rằng hiện nay, muốn đối phó với Việt Nam muốn từ mặt quân sự đánh bại Việt Nam đòi lại chủ quyền ở Biển Đông "không phải là chưa có đầy đủ điều kiện, không phải là không có hàng không mẫu hạm thì không đánh được, cũng không phải đánh Việt Nam là khống chế không nổi chiến tranh càng không phải là sĩ quan, binh lính chúng ta không thể đánh nhau, mà điều then chốt là phải quả đoán đưa ra lựa chọn". "Trong điều kiện hiện nay phải dùng quyết tâm như năm xưa chống Mỹ viện Triều để đối phó với Việt Nam, chỉ cần có lòng anh hùng khí khái giống như chống Mỹ viện Triều, nhất định Trung Quốc sẽ đánh thắng cuộc xung đột cục bộ này". Mạng Hoàn Cầu cũng phân tích vai trò của Hoa Kỳ, rằng Mỹ "chính là kẻ xúi giục hậu trường của Việt Nam". "Giả sử cuộc chiến bùng nổ ở Biển Đông, Mỹ không thể bàng quan, nhưng Mỹ và Việt Nam chưa có hiệp nghị quân sự, sự ủng hộ của Mỹ khẳng định khó có thể chi phối cục diện chiến tranh." Phân tích của trang mạng này kết thúc bằng câu hỏi: "Chẳng lẽ chúng ta đợi đến sau khi Mỹ và Việt nam ký hiệp định quân sự mới động vũ ư ?" Nguồn: http://www.bbc.co.uk/vietnamese/world/2010/03/100303_cina_reax_biendong.shtml |
kieugiang wrote on Mar 7 Kính Cụ Tô Hải. Bước qua năm mới Canh Dần, Chắc Cụ được Bà Lão ở nhà cho Cụ...trúng thưởng ...lạng Cao Hổ Cốt, cho nên thấy Cụ Xung hẳn lên như Ông Ba Mươi, Trên bảo Dưới nghe, Cụ vung roi quất túi bụi quân Sài Lang...Như tập thể dục ấy Cụ nhể ! có khi nhờ vậy mà Cụ lai khoẻ ra đấy...Khi nào thuận tiện, xin Cụ Post lên cho tấm ảnh mới để Cư Dân Mạng yên tâm về sức khoẻ của Cụ...Cũng xin Cụ vui lòng sống đến chẵn 100 tuổi, để còn tiếp tục quật túi bụi lũ hại Dân, Hại Nước... Cụ mà "Kểnh" ra sớm thì bọn Khốn Lịn ấy chúng nó ăn mừng đấy...Nghe phóng sự trên Đài ACTD về Vụ chúng nó lừa Phụ Nữ nghèo khổ nước ta, lấy tiền rồi đưa ra nước Ngoài giao cho bọn buôn người đưa vào rừng sâu núi thẳm thay nhau hảm hiếp đem ngày... Thật là thê thảm và hãi hùng qúa !!! Than Ôi !!!!!!! Lại còn bọn Quân Khu 4 Quân Đội Nhân Dân, lừa tiền Lính hàng trăm Tỷ nói là đưa đi làm Cu Li bên Hàn Quốc !!! Than Ôi !!! Than Ôi !!! và Than Ô !!!! |
arizonacowboy wrote on Mar 7 |
Vừa trở về từ " thiên đường XHCN " LUẬT SƯ LÊ THỊ CÔNG NHÂN trả lời phỏng vấn:
danviet21 wrote on Mar 7, edited on Mar 7 Bác Tô Hải ơi, các cư dân mạng bàn tán sôi nổi về hcm có phải là tình báo tq cài vào VN để hoạt động cướp chính quyền năm 1945 Bác có ý kiến gì không ? Cư dân mạng đưa ra chứng cứ về chữ viết (chữ tàu và chữ alphabet), lỗ tai v.v… và nhiều chứng cứ khác. Nếu phải thì đảng csVN (một chi bộ của đảng cs tàu ?) không còn lý do gì để tồn tại trên đất nước VN và nếu phải thì những việc làm của đảng csVN (chi bộ của đảng cs tàu) nhằm tiêu diệt dân tộc VN vì lợi ích của tàu có thể hiểu được như ký công hàm công nhận Trường Sa, Hoàng Sa của tq, dùng xương máu dân Việt gây chiến tranh với Pháp, Mỹ, cải cách ruộng đất, nhân văn giai phẩm, xét lại chống đảng để giết chết tinh hoa của dân tộc Việt, rồi học tập cải tạo, đánh tư sản, xua đuổi dân Việt lên vùng kinh tế mới rừng thiêng nước độc, tước đoạt phương tiện sinh sống, cướp nhà, cướp đất, cấm đoán, bắn giết, cướp bóc ngư dân, lừa gạt bán dân Việt ra nước ngoài làm nô lệ, bán trẻ em phụ nữ Việt vào các động mãi dâm, đưa công nhân tàu tràn ngập từ Bắc chí Nam định cư cướp việc làm của dân Việt, đưa hàng hóa thực phẩm giả mạo kém chất lượng độc hại vào tràn ngập để làm suy yếu kinh tế và thể chất dân Việt, khai thác bauxit, cho thuê rừng đầu nguồn, không có tiếng nói phản kháng thái độ ngạo mạn của tq, tưởng niệm biết ơn anh hùng tq đã giết chết 50 ngàn người VN để dạy cho VN một bài học v.v… Nhà nước csVN không làm việc gì ích nước lợi dân, dân tự làm tự kiếm sống đảng vừa cướp vừa phá. Xây dựng hạ tầng cơ sở thi vay mười làm một bỏ túi chia chác nhau chín, bệnh viện là những cơ sở kinh doanh phục vụ cho người có tiền, trường học là nơi mua bán bằng cấp bằng tiền và cả bằng thân xác của nữ sinh. Tăng trưởng kinh tế chỉ là những con số đầu tư từ nước ngoài, đảng làm ma cô bảo kê cho tư bản nước ngoài bóc lột công nhân VN, tàn phá môi trường... Chúc Bác dồi dào sức khỏe cho đến ngày đất nước thay đổi Bác nhé. Tham khảo: http://baotoquoc.com/2010/03/04/h%e1%bb%93-chi-minh-co-ph%e1%ba%a3i-gian-di%e1%bb%87p-trung-qu%e1%bb%91c/ |
mongcaicamau wrote on Mar 7 Hôm nay định bụng rằng sẻ cho ý kiến phản biện bài viết của Bác Tô Hải. Nhưng nghĩ mãi cũng không tìm ra cái điểm gì để đi đến "phản", và tìm đâu ra lý lẻ để mà "biện". Chỉ e rằng phản không tới, biện không ra mà còn bị cuốn hút vào những gì Bác viết, để rồi thán phục rằng hay quá, đúng quá. Như vậy có khác nào tự mình đem cái "bóng" của mình ra để phản biện, để tự đề cao. Nói đến cái "bóng" mới nhớ ra cái câu Bác viết "Và hôm náy đây chẳng rõ kẻ thù là ai thì…. hiện đại hơn là…nói dối để chống những “lực lượng thù địch”,chống những “tư tưởng tự diễn biến”..!". Kẻ thù là ai.!? Đâu có cái nhà nước nào cứ luôn ca tụng "Dân làm chủ". Nhưng những ý kiến đống góp của dân lại quy vào cái nhóm "Lực lượng thù địch, tự diển biến hoà bình", khi những ý kiến đó không theo cái lề lối tư tưởng mà mình áp đặc.! Đã gọi là "Dân", là Đồng Bào của mình thì làm sao là kẻ thù được. Đã minh định những con người "Khúc ruột ngàn dặm không thể tách rời" thì làm sao có thể quy cho người ta là "lực lượng thù địch" được.! Và nếu như có một nhóm lực lượng nào, muốn có cái vị thế chính trị để cạnh tranh với mình, thì đây cũng là điều chấp nhận được vì "Dân làm chủ" mà, đâu phải "Ai Đó" làm chủ đâu. Không thể chấp nhận... Trừ khi..!? Cái sự chánh thống của "Ai Đó" có những vấn đề không thể minh bạch với công chúng. Rằng là... Những việc làm của mình khi đối diện với dư luận sẻ nhận một sự phẩn nộ từ công chúng, và đặc biệt là lịch sử sẻ nguyền rũa bởi những cái không minh bạch dối trá của mình. Cho nên từ những sự việc mà "Người Ta" bắt đầu bằng nói dối... Tiếp tục dối ...Muôn năm dối, tích lũy lại thành cái "Bóng". Và cái "bóng" này nếu đưa ánh sáng của dư luận sẻ phơi bày trần trụi những dối trá mà cái "Bóng" đang che đậy. Chính vì thế "Người Ta" quyết tâm chói bỏ cái "Bóng" này bất chấp mọi giá bằng những cái "Bóng" mới hiên đại hơn, tinh tế hơn. Và coi những cái "Bóng" đó như kẻ thù. Nhưng khổ nổi là dư luận lại luôn xoay quanh vấn đề của những cái "Bóng" đó để mà bàn luân. Nên mới được "Người Ta" quy chung là "Lực lượng thù địch". Nhưng kẻ thù thật sự của họ lại chính là "Cái bóng" của chính họ, bởi nếu không có cái bóng kia thì đâu có cái "lực lượng thù địch" chuyên bàn luận về chuyên của những "Cái bóng" của quá khứ, hiện tai và tương lai. Cho nên muốn diệt tận góc tân rễ cái "lực lượng thù địch" này nên bắt đầu diệt trừ lần lần những cái bóng của quá khứ, hiện tại và tương lai. |
cungchihuong wrote on Mar 8 Có một thằng hổn láo nói xấu Bác chúng ta, anh em qua đó đập cho nó một trận http://baotoquoc.com/2010/03/07/doi-l%E1%BB%9Di-v%E1%BB%9Bi-nh%E1%BA%A1c-si-to-h%E1%BA%A3i-sau-khi-d%E1%BB%8Dc-bai-%E2%80%9Cvai-l%E1%BB%9Di-tam-huy%E1%BA%BFt%E2%80%A6%E2%80%9D/ |
langdu126 wrote on Mar 8 Phản bác một thằng đọc tiêng Việt mà chẳng hiểu nổi đến một chữ,một câu nói chi đến toàn bai!Cacs bạn có khả năng và hiểu bài viết của tớ hãy phản bác ngay trên nhưng trang "Tổ Quốc"(hải ngoại)Take2Tango:,"VN Exodus"i..là những nơi đã tạo điều kiện cho tên gians điệp 2,3 mang này xuyên tạc,vu cáo,chửi bới tớ.Phản bác trên blg cuat tớ chẳng để làm gì! |
pgtmedu wrote on Mar 8, edited on Mar 8 Mikhail Gorbachev says the Soviet communism he served most of his life was "pure propaganda." Before that, he said, Soviet politicians operated with lies. Tạm dịch: Mikhail Gorbachev nói (rằng) cái chủ nghĩa cọng sản Soviet mà ông phục vụ gần hết cuộc đời ổng là "tuyên tuyền thuần túy." Trước đó, ông nói, các nhà chính trị Soviet điều khiển (đất nước) bằng sự khoát láo. TUYÊN TRUYỀN VÀ NÓI LÁO! (Mikhail Gorbachev) Nguồn: http://www.papillonsartpalace.com/mikhail.htm |
nguyenhoangnhatdang wrote on Mar 8 "Tại sao nước Mỹ không có Bác mà vẫn giàu có, hùng mạnh không thua gì Việt nam ta???"..Đó mới là vấn đề!..hehehe |
tannttl wrote on Mar 10 Đọc baì viết của Bác, cháu có đề nghị các “Fan” của Bác hãy cùng nhau đóng góp bằng cách làm một bản kê khai những tôị nói dối của Đảng CSVN đối với dân tộc ta kể từ khi có chính quyền năm 1945 tới nay. Thí dụ: 1/ Bị tù đài, CS nói là Đi học tập cải tạo 2/Mỹ giúp Miền Nam chống cộng, CS nói là Đế Quốc xăm lược, và tai sai Đế Quốc, còn Nga và Tàu giúp CS Bắc Việt, CS nói là Nghĩa vụ quốc tế, và môi hở răng lạnh. 3/Thâu tóm toàn quyền thống trị đất nước, Cs nói là chính quyền của Dân và vì Dân. 4/Cướp sạch hết tài sản của tiểu thương Miền Nam chia chát,Cs nói là cải tạo tư bản. 5/Trong nước thì bóp cổ , bẻ họng các nhà dân chủ, ra ngoài nước Cs nói: nhân dân chúng tôi làm chủ mọi phương diện xả hội( Nguyễn Phú Trọng)....sẽ còn dài dài những chuyện dối trá của CSVN, mời các" Fan " xin đóng góp thêm giùm một tí cho Bác được vui vẻ. |
minohoang wrote on Mar 12 Phai chap nhan nhung bai viet CHUI BOI bac. Vi do la TU DO NGON LUAN . Doi khi nhung bai viet do lai giup bac viet hay hon . Ly luan sac ben hon va kien thuc cung nang cao them . Tai gioi nhu Tong Thong BUSH ma cung con bi bao chi chui dai dai . Ma hinh nhu cang bi chui nhieu thi lam viec moi hay . Chau luon luon ung ho nhung bai viet cua bac . |
Trong cuon nhat ky cua ong Joseph Goebbels co 2 cau:
Trả lờiXóacau 1)Man muß die Lügen oft genug wiederholen, dann glaubt am Ende jeder dran.
Tam dich: Nguoi ta phai lap lai su doi tra nhieu lan,cuoi cung thi moi nguoi se tin dieu do.
cau 2)Hast Du einmal angefangen zu lügen, dann bleibe auch dabei
Tam dich: Khi anh da bat dau noi doi thi hay tiep tuc.
CSVN da hanh xu theo cau 1 cua Joseph Goebbels, hien tai va trong tuong lai ho hanh xu theo cau 2 cua Joseph Goebbels