Blog này là của một nhân chứng lịch sử đã 62 năm sống trong lừa dối và đi lừa dối mọi người. Blog này chỉ có nói lên sự thật, sự thật và sự thật. Blog tôi dành cho những người trẻ, hãy đọc và suy nghĩ về những gì mình đang chứng kiến trong cuộc sống....! không dành cho những kẻ HÈN, nghĩ một đằng làm một nẻo. Cấm những kẻ cơ hội, những tên phản động với Tổ Quốc tôi vào đây nói bậy!

Thứ Năm, 18 tháng 11, 2010

Tớ đi bầy tỏ lòng yêu nước

Tớ đi bầy tỏ lòng yêu nước
TỚ ĐI TỤ TẬP ĐÔNG NGƯỜI KHÔNG ĐƯỢC PHÉP

Báo cáo nóng với các friends


Cả tuần nay, lòng yêu nước bẩm sinh bỗng trỗi dậy... Không làm việc được... Không ngủ được. Không ăn được. Càng không thể ngồi vào computer "kể chuyện xưa" cho các friends nghe nữa...

Ôi! Cái thân già ngoài 80 lúc này thấy bất lực đến thảm hại...Nghe mọi lời kêu gọi trên các Blog, khắp nơi tham gia biểu tình chống bọn Tầu cướp đất mà thấy nôn nao trong lòng. Định chỉ hưởng ứng bằng... keyboard, ủng hộ các cháu, các con bằng lý lẽ thì bỗng dưng qua khe cửa ai đã nhét vào một tờ giấy in vi tính hẳn hoi (như một lời đe dọa): "Không tham gia mọi cuộc biểu tình do bọn phản động, bọn khủng bố Việt Tân(?), bọn này, bọn khác... Tóm lại, ai đi biểu tình ngày 16 tháng 12 này sẽ là bị bọn phản động đủ mọi mầu sắc... lợi dụng và sẽ có nguy cơ ra tòa lãnh án không phải chống chính phủ Trung Quốc mà là chống chính phủ và Đảng Việt Nam là cái chắc!...
Thế là tớ không còn nén được nỗi uất hận nữa. Tớ vùng lên khỏi giường bệnh, mặc quần áo quân phục (lúc nào cũng ghim sẵn cả đống huân chương) và... quyết tâm lên đường. Nhưng khi nhìn vô gương, tớ thấy tớ... vô duyên và xấu giai dễ sợ. Cái anh lính cụ Hồ cách đây hơn nửa thế kỷ trông thảm hại và... hết khí thế, thậm chí trông lạc lõng đến thế này ư? Thế là tớ cởi phăng cái áo lính để được mặc vào cái áo dân thường vì biết đâu cái áo dân thường sẽ làm tớ gần gũi hơn với mọi người hơn là cái áo lính đầy huân chương của một phía? Đúng 9 giờ tớ có mặt tại ngã tư Hai Bà Trưng - Nguyễn Thị Minh Khai! Eo mẹ ơi là cá (công an) lớn, cá nhỏ, hàng rào ngăn chặn đường vào tòa lãnh sự của ông Anh!
Tớ càng nổi khùng,... cứ tập tễnh, chống gậy quẹo phải... Một con cá non choẹt hỏi tớ: "Bác đi đâu?" Tớ điên tiết trả lời "Đi yêu nước!" và cứ lừng lững tiến về hông nhà Văn Hóa Thanh Niên, sẵn sàng gây xì-căng-đan nếu mấy tên này cấm đường đi lại của công dân! Có lẽ thấy cái lão già sắp chết này cũng chẳng mấy nguy hiểm cho an ninh quốc gia nên họ đành lờ. Tớ hiên ngang (nhưng hơi lập cập!) cứ nhằm chỗ nào có nhiều người gác, chỗ nào có nhiều bọn chỉ điểm tay luôn bấm điện thoại di động mà không bị bọn mặc cảnh phục "ý kiến" là xông tới! Tớ vào thẳng cổng chính Nhà gọi là "Văn Hóa Thanh Niên" để định chất vấn hẳn chú Nguyễn Thành (chưa) Tài về tại sao chú nuốt lời hay chú nhận được lệnh của Hà Nội cấm không cho biểu tình theo như chú hứa tuần trước.
Lập tức có hai tên "cánh tay phải" của Đảng ra trả lời thẳng thừng... "Không có gì trong này hết! Mời bác đi tới, đi tới đi! Đi! ...Đi!" Có một điều hơi lạ là: Có rất nhiều chú Tầu con, mặc đồ xi-vin, đứng rải rác 4 góc cái nhà văn hóa đó, liên tục gọi nhau dưới sự "cho phép rõ ràng" (hoặc đồng lõa) của lực lượng an ninh Việt! Sở dĩ tớ dám chắc là bọn an ninh Tầu hoặc nhà báo Tầu vì bọn này có lẽ coi thường thằng già ở cái... huyện Việt Nam này không biết tiếng Tầu(!) nên chúng cứ nói oang oang thoải mái !...
Tớ lại vịn vai bà xã lết đến bãi cỏ xế Sở Ngoại Vụ. Đây là chỗ tập trung đông nhất vì nó đã khá xa nhà các quan Tầu. Anh chị em sinh viên hô khẩu hiệu, hát hò chẳng qua là để... tự nghe, tự xướng mà thôi! Tuy nhiên, ngay cái đám đông này, với con mắt của một đệ tử của Conan Doyle, J.H.Chase.Peter Cheyney..., tớ đã nhận ra ngay... một nửa là những... "cá, mú chống biểu tình", bảo vệ tình hữu nghị Trung Việt đến cùng! Tớ theo dõi một con đĩ trạc 35-40 tuổi, nó dắt một chú công an trang bị đủ thứ công cụ đàn áp (súng,dùi cui,còng số 8...) đến từng người mà nó yêu cầu "dẫn đi" (hầu hết là những người trong tay có khẩu hiệu rất biết điều như "Trường Sa, Hoàng Sa là của Việt Nam"... nhưng không làm vừa lòng các đồng chí Tầu vì các đồng chí đó vừa được Quốc Vụ Viện thông qua là của các đồng chí đó!)

Tớ chờ đến cuộc "dẫn đi" thứ ba và tớ bắt đầu la lớn lên: "Tại sao lại bắt người yêu nước! Cái con mụ này, từ nãy nó chỉ điểm bắt ba người rồi đồng bào ơi!" Thế là đồng bào vây tới. Bọn chúng vớt vát..."Ấy!...ấy có bắt bớ gì đâu bác!? Chỉ giải thích để họ đừng làm khó cho việc ngoại giao của nhà nước thôi mà"...
Thế là, tớ được dịp được nói lên tất cả những gì ấm ức trong lòng mình... Tớ nói rất hăng về quá khứ của cánh tớ đi bảo vệ Tổ quốc đâu có phải để ngày hôm nay mất dần mất mòn vào tay bọn kẻ thù ngàn đời phương Bắc. Nhưng cái tớ muốn để mọi người nghe nhất lại là cái tuyên bố mới nhất của thằng Tần Can, cái trang web của Bộ Ngoại Giao Tầu mới tung ra mọi văn bản mà Đảng và chính Phủ Việt Nam đã "lỡ ký" khi đang còn chung một lý tưởng đỏ hóa khắp thế giới này, dù phải hy sinh 500 triệu người dân Trung Quốc (Nghĩa là đất nào khi không còn biên cương, đều chả là của giai cấp vô sản toàn thế giới chứ! Ai quản lý nó chẳng được) Tớ cũng nói lên lớp trẻ ngày nay quyết không chấp nhận những ký kết bất bình đẳng đó...
Tớ cũng không quên gọi tên những đồng chí của tớ đã chết để Tổ quốc quyết sinh ra... tớ đập ngực tớ bình bịch... và tuyên bố: "Hôm nay tôi đến đây để... chết tại chỗ, để bị bắt cùng đồng bào yêu nước của tôi!" Tớ hăng quá đến nỗi mất tự chủ và không thở được nữa, thần kinh hoàn toàn mất điều khiển, chỉ còn nhớ có gương mặt bà xã, từ nãy đến giờ đúng lẩn trong đám đông, xuất hiện cùng cô Thục, báo SGGP, ở cùng chung cư, dìu tớ vào một phòng nào đó của Nhà văn hóa Thanh Niên.
Có một anh "Sáu gì đó" ra định đối thoại với tớ nhưng tớ không thèm nói chuyện với bọn nhãi nhép! Và tớ đành nghe lệnh bà xã lên xe... về nhà... để lại cái dư âm gì đây cho cuộc "tụ tập đông người" này không biết?... Cuộc tham gia "tụ tập không có phép" này, tớ chỉ làm được có thế. Tuổi già, sức yếu, chân què... cuối đời mong đóng góp tí chút cho lớp trẻ về lòng yêu nước, tớ chẳng mong được cái lợi lộc gì, ngoài cái nửa ngày nằm không thở được,không ăn được cho đến bây giờ....5 giờ chiều, ngồi dậy là mở máy viết báo cáo này gửi các friends yêu quý rằng: NHÁT SY BẠO THỬ đã có tí ti tiến bộ mà chẳng cần ai kích động, mà chẳng để kẻ phản động này lợi dụng chống kẻ phản động kia cả! Và biết đâu đấy, từ hôm nay, trong sổ đen của An Linh Quốc Gia , chẳng có tên tớ đứng cùng 100, 1000 loại phản động đủ mọi mầu sắc rồi?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

- "Tô Hải Library" không chịu trách nhiệm về comment của bạn đọc.
- Hoan nghênh bạn đọc góp ý sát chủ đề mỗi Entry. Các comment "lạc đề" dù vô tình hay cố ý đều bị từ chối mà không cần báo trước.