Tin Cập Nhật lần 3 về sức khỏe của Nhạc sĩ Tô Hải
Nhạc sĩ Tô Hải đã được chuyển ra khỏi phòng Hồi Sức Cấp Cứu và hiện đang nằm tại lầu 7 phòng 710 Bệnh Viện Hoàn Mỹ, giờ thăm bệnh tự do, không giới hạn.
Kính cáo đến các bạn hữu xa gần của Tô Hải Library được biết.
Saigon, Saturday, October 26, 2013 - 02:35 PM
Admin of Tô Hải Library
-
Nhạc sĩ Tô Hải trong phòng cấp cứu - ảnh bởi NguyenTuongThuyBlog, 16/10/2013 |
Mong bác Hải chóng khỏe để lớp trẻ còn được biết nhiều sự thật hơn.
Trả lờiXóaLạy Chúa xin cho bác Hải đuợc khỏe mạnh thêm 5 năm nữa để góp sức cùng giới trẻ đưa đất nước VN ra khỏi họa diệt vong và dân tộc chúng con khỏ bị đồng hóa. Amen
Trả lờiXóaDân mạng thật sự ngán Ông Triệu lương Dân này quá rồi. Chỗ nào ông ấy vào còm là ông ấy tung hê văn chương ba rọi của ông lên mạng, chiếm quá nhiều tài nguyên ! Ông đi chết đi !
Trả lờiXóaThật lòng cùng bác TRIỆU LƯƠNG DÂN
XóaBác nên viết ngắn gọn, đừng qus dài dòng, trước còn muốn đọc còm của bác, nhưng bị lạc đề hơi nhiều nên nãng và bác chiếm nhiều trang nữa.
Mong bác tôn trọng người khác nữa.
Kính
Bình tĩnh nào. Mỗi người một kiểu. TRIEU LUONG DAN có ăn cướp tham nhũng gì đâu mà bắt ông ta chết? Vớ vẩn!
Xóahttp://boxitvn.blogspot.com/2013/10/thu-cua-le-tran-gia.html
Trả lờiXóaThưa các ông các bà lãnh đạo đảng và nhà nước, các ông các bà có hiểu rằng nếu các ông các bà tiếp tục có thái độ thờ ơ với dân với nước như những ngày vừa qua thì chính người dân Việt Nam, trong đó có cả các đảng viên cộng sản như chúng tôi sẽ vùng lên, sẽ không để cho các ông các bà làm trò hề tổ chức đại hội đảng thêm một lần nữa, sẽ không có đại hội lần thứ 12 nữa đâu! Người dân Việt Nam sẽ không cho phép các ông các bà tiếp tục tham ô của quá khứ và ăn cắp của tương lai. Chúng tôi đã đều lớn tuổi, nhưng chúng tôi sẵn sàng hiến dâng phần đời còn lại của mình để giúp con cháu cùng hàng triệu người dân Viêt Nam anh hùng đứng lên quét sạch những loại rác rưởi của dân tộc, của đất nước! Trong tai chúng tôi bây giờ văng vẳng lời của bài hát diệt phát xít của Nguyễn Đình Thi “Diệt phát xít, diệt bầy chó đê hèn của chúng, tiến lên nền dân chủ cộng hòa. Đồng bào tuốt gươm vùng lên…” Các ông các bà có tin là một cuộc cách mạng giống như cuộc cách mạng tháng Tám năm 1945 sẽ nổ ra rất sớm hay không?
CHÚNG CHÁU SẼ ỦNG HỘ ÔNG LÊ TRẤN GIA
Một người em mới được quen biết qua mạng rất hồi hộp, lo lắng theo dõi sức khỏe Bác Tô qua Admin of Tô Hải Library nay đã thở phào biết tin Bác đã ra khỏi phòng cấp cứu.
Trả lờiXóaKhông cách nào đến bên giường bệnh Bác Tô được, khi nào Bác thực tỉnh táo, xin 'Admin' nói giùm cho một câu: TacHanoi mong Bác Tô chóng hồi phục để... còn chiến đấu tiếp! Và TacHanoi cũng đã biết "Tuyển tập toàn bộ các bài viết trên blog của nhạc sĩ Tô Hải từ khi ông bắt đầu viết blog cho đến hôm nay (14/10/2013)" đã được Dân Luận đưa lên mạng Tập 1, Tập 2, Tập 3 theo đia chỉ https://danluan.org/thu-vien/20131014/tuyen-tap-cac-bai-viet-tren-blog-cua-nhac-si-to-hai#comment-100406
Cầu Trời ban phước lành cho Bác Tô
TacHanoi
Trả lờiXóaMột người dân Đà Nẵng khác tên Dũng, chia sẻ với chúng tôi rằng ông thấy người Tàu quá nguy hiểm, họ đã dễ dàng qua mặt nhà cầm quyền cũng như qua mặt nhân dân ở đây. Ông này nói thêm là thực ra, người Tàu trở lại Đà Nẵng không phải mới mẽ gì, họ sang đây đã ngót nghét mười năm trên danh nghĩa đi đầu tư kinh doanh, và hệ quả là những mảnh đất vàng, những điểm trọng yếu dọc bờ biến Đà Nẵng nhanh chóng trở thành khu xây dựng bí mật của họ, có hẳn tên mới China Beach. Không có người Việt Nam nào được đến gần khu vực xây dựng của họ.
Theo ông Dũng phân tích, để có được những diện tích trọng yếu này, chắc chắn họ đã lót tay cho các quan chức không phải ít. Vì nhiều người dân Đà Nẵng mong mỏi được mua ở khu vực này nhưng không bao giờ có đủ cơ hội để mua. Nhưng người Trung Quốc đã khéo bỏ tiền ra để lấy trọn một khu vực đẹp nhất, trọng yếu nhất của Đà Nẵng để biến thành biệt khu của mình.
Và việc mua được những diện tích đất vàng ở Đà Nẵng cũng nhanh chóng kéo theo hệ quả là người dân ở khu vực này bị Tàu hóa vì động cơ kiếm tiền, không ít các cô gái ở đây sẵn sàng làm phục vụ ở các bar, nhà hàng của người Tàu vì theo họ, các ông chủ người Tàu trả tiền rất mát tay và xài rất sang. Hơn nữa, nếu không chọn làm việc cho các ông chủ người Tàu vốn sống gần nhà mình, các cô gái này phải đi làm việc trong khu công nghiệp cách nơi họ ở quá xa và đồng lương cũng còm cỏi.
Thuyền, biệt danh là “Thuyền Ba đờ ghe”, từng làm việc lâu năm với người Tàu trên đường Hoàng Sa, cho chúng tôi biết: “Họ qua mình họ ở thì đầu tiên cũng thiện cảm với mình. Nhưng khi mình đã làm việc cho họ rồi thì mình cũng không khác chi người ở cho họ thôi. Cái cách của họ với mình không thiện cảm lắm đâu. Không giống như người mình với người mình, có nghĩa là mình làm lấy lương nhưng người ta quý trọng mình. Còn họ mình làm được thì làm, không làm được thì họ nói khó chịu lắm! Không dễ đâu! Riêng ở Đà Nẵng đây thì nhiều lắm!”
Hiện tại, Thuyền không còn làm việc với người Tàu ở đây nữa, và cô cũng ngậm ngùi nhận ra rằng người chủ Trung Quốc chưa bao giờ đối xử tốt với nhân viên Việt Nam cả, một đồng xu của người Tàu bỏ ra, bao giờ cũng ngầm chứa một phép toán bên trong mà ở đó, nếu là con gái, phải cộng trừ nhân chia cho ra đáp số bằng xác thịt, nhục dục và tiết hạnh. Còn nếu là con trai, cái giá phải trả là những đường dây ma túy, xã hội đen, làm kẻ bưng bô cho ông chủ, phải trả giá bằng sự vong nô tuyệt đối.
Điều này cho thấy các ông chủ Trung Quốc bao giờ cũng biết sử dụng đồng tiền và tùy từng tình huống mà kinh doanh nó, chiêu thức thả con tép để lấy con tôm của họ luôn đắc địa, luôn mang về cho họ phần thắng lợi. Và trên một mảnh đất, một quê hương mà kẻ ăn không hết, người làm không ra, thì những “kẻ ăn không hết” sẽ dễ dàng trở thành những tên Việt gian để đưa kẻ ngoại bang vào làm chủ, còn những “người làm không ra” sẽ rất dễ sa ngã vào những đồng tiền mị dân của kẻ thực dân mới với vỏ bọc nhà đầu tư, ông chủ tốt bụng.
Tạm biệt thành phố Đà Nẵng, chúng tôi ra thẳng sân bay và mua vé quay trở về miền Bắc, một cảm giác buồn xâm chiếm đến nghẹt thở, một nỗi bất an và trĩu nặng khi nghĩ đến chuyện trước đây, Bình Dương, Hà Tĩnh đã dày đặc người Tàu. Không ngờ, chưa bao lâu sau đó, Đà Nẵng cũng dày đặc người Tàu, rồi đây, không biết sẽ đến thành phố nào trở thành phố Tàu trên đất nước Việt Nam nữa đây?
Đương nhiên là người Trung Quốc đã có mặt trên khắp ba miền đất nước! Thật là buồn khi mơ hồ nhận ra rằng mình đang lưu vong trên quê cha đất tổ của mình!