Nhật ký mở (lần thứ 64)
Ngày 28 tháng 8/2013
Đọc lại từ Phấn đấu kí số 13: TẠI SAO LAỊ LÀ 2/9 CHỨ KHÔNG PHẢI LÀ 19/8? TẠI SAO LẠI CÓ THÊM MỘT CÁI “VĨ THANH 3/9”?
...68 cái mùa thu...định mệnh đã qua đi trong đời mình! Năm nào cũng vậy, cứ đến những ngày “ngây thơ cách mạng” đến tội nghiệp ấy, mình lại nhớ về gia đình, về bạn bè, ai còn? ai mất? ai dại? ai khôn? Về những kỷ niệm không phai mờ trong ký ức một lão già chỉ còn hơn 20 ngày nữa là bước vào tuổi 87 (tây), 88 (ta)… Mình cố ghi chép lại những gì mà, qua tiếp xúc, qua tìm đọc và qua...“nghe phải” những điều dối trá trắng trợn về lịch sử nước nhà mà bổ xung thêm những điều mà năm trước mình đã bỏ qua…
Năm nay qua Tivi, cái tin con cụ Phạm Khắc Hòe, đổng lý văn phòng chính phủ Trần trọng Kim “nộp lại” đồng tiền vàng thật mà ông Hồ đã tặng riêng cho “những người đã đi theo cách mạng” mỗi người một đồng vì, theo lời con cụ Hòe “Đây là tài sản của Nhà Nước nên trả về bảo tàng là đúng nhất”…khiến mình nhớ lại những kỷ niệm xưa của gia đình mình, một gia đình công chức của Pháp cũ và được chính phủ Trần trọng Kim trả lương đầy đủ suốt 4 tháng (kể từ tháng 3/45 cho đến hết tháng 8/45) trong tình hình cực kỳ khó khăn: giặc đói, giặc dốt, giặc “quân hồi vô phèng” cho đến 31 tháng 8/45. Ngày đã” thống nhất sẽ bàn giao xong cho một chính phủ cách mạng lâm thời do ông Hồ làm chủ tịch”... Sự kiện này bất cứ ai có gia đình làm công chức cho Tây và cho chính phủ Nam triều, đều trải qua những ngày tháng lo âu, hồi hộp…khi phải làm việc không lương y hệt đội bóng xi-măng Xuân Thành ngày nay!
Mình không thể quên được ông bố mình, cái hôm 27, 28 hay 29 gì đó của tháng 8/45 năm ấy, khi ông đi làm về hơi muộn...(Ông làm chủ sự bưu điện thành phố Thái Bình). Quằng một tập tiền Đông Dương mới toanh ra trước mặt mẹ mình, Ông thở dài, nói: “Enfin!“ )cuối cùng) –(ông có tật hay nói xen tiếng Tây!) mấy ông sắp về vườn cũng lo được tiền lương hai tháng thiếu của công chức!”...Rồi ông buông thõng: ”Kể từ Septembre (tháng 9) này trở đi, chuyện gì sẽ xảy ra? Seul Dieu le sait” (chỉ có Chúa mới biết!) Ông còn văng ra một tràng tiếng Tây nữa với nội dung đại khái không tin tưởng gì ở mấy thằng cộng sản có thể diriger (chỉ đạo) được một cái nhà nước đang chạy ro ro như cái sở P.T.T của ông! Và ngay tháng 9/45, ông bỏ việc, không thèm làm đơn, làm đếch gì, vù xuống Hải Phòng tham gia buôn…thuốc lá! (Chẳng biết là… lậu hay không lậu?) với ông chú người Tầu chủ tiệm “Dân Sinh” ngay bến ô-tô trung tâm thành phố, cho đến khi nổ ra oánh nhau thì ông lại quay trở về nghề cũ nhưng… trong thành Hà-Nội chiếm đóng! Và …tổ cha cái thằng Đế Quốc nham hiểm!, chúng trả hết lương truy lĩnh những ngày ông bỏ nghề chính đi buôn! Để mình sau này, rất nhiều năm cứ phải…”giả vờ nhận tội”: ”có bố làm…tay sai cho địch”(?) rồi… kiên trì cách mạng đến cùng vì…tự ái với ông bố khi nhớ tới lời ông đe dọa (cũng bằng tiếng Pháp): ”Mày theo cộng sản (dù sau đó, ngày 11/11/45, ông Hồ đã tuyên bố với khắp thế giới: giải tán đảng CS), đến lúc đói khổ, thất bại hoàn toàn mà quay đầu về, tao tống cổ ra đường đó!” (đọc HỒI KÝ CỦA MỘT THẰNG HÈN của tớ)...
Năm nay, Bố mình đã yên nghỉ cả gần nửa thế kỷ tận bên Cali, nhưng cả một trường đoạn phim cũ lại hiện về …Mình thấy cần bổ xung những gì mình đã viết cách đây 3, 4, 5, 6 năm, với một xì-tai (style) ”thẳng ruột ngựa hơn”, không còn vừa viết vừa…run, vừa lo bị người ta “nhập kho” vì tội "NÓI THẬT KHÔNG CÓ LỢI CHO CÁCH MẠNG" nữa!
Xin mời các bạn đọc lại! Bảo đảm có nhiều điều mới lạ đấy!:
Ngày 28 tháng 8/2013
Đọc lại từ Phấn đấu kí số 13: TẠI SAO LAỊ LÀ 2/9 CHỨ KHÔNG PHẢI LÀ 19/8? TẠI SAO LẠI CÓ THÊM MỘT CÁI “VĨ THANH 3/9”?
...68 cái mùa thu...định mệnh đã qua đi trong đời mình! Năm nào cũng vậy, cứ đến những ngày “ngây thơ cách mạng” đến tội nghiệp ấy, mình lại nhớ về gia đình, về bạn bè, ai còn? ai mất? ai dại? ai khôn? Về những kỷ niệm không phai mờ trong ký ức một lão già chỉ còn hơn 20 ngày nữa là bước vào tuổi 87 (tây), 88 (ta)… Mình cố ghi chép lại những gì mà, qua tiếp xúc, qua tìm đọc và qua...“nghe phải” những điều dối trá trắng trợn về lịch sử nước nhà mà bổ xung thêm những điều mà năm trước mình đã bỏ qua…
Năm nay qua Tivi, cái tin con cụ Phạm Khắc Hòe, đổng lý văn phòng chính phủ Trần trọng Kim “nộp lại” đồng tiền vàng thật mà ông Hồ đã tặng riêng cho “những người đã đi theo cách mạng” mỗi người một đồng vì, theo lời con cụ Hòe “Đây là tài sản của Nhà Nước nên trả về bảo tàng là đúng nhất”…khiến mình nhớ lại những kỷ niệm xưa của gia đình mình, một gia đình công chức của Pháp cũ và được chính phủ Trần trọng Kim trả lương đầy đủ suốt 4 tháng (kể từ tháng 3/45 cho đến hết tháng 8/45) trong tình hình cực kỳ khó khăn: giặc đói, giặc dốt, giặc “quân hồi vô phèng” cho đến 31 tháng 8/45. Ngày đã” thống nhất sẽ bàn giao xong cho một chính phủ cách mạng lâm thời do ông Hồ làm chủ tịch”... Sự kiện này bất cứ ai có gia đình làm công chức cho Tây và cho chính phủ Nam triều, đều trải qua những ngày tháng lo âu, hồi hộp…khi phải làm việc không lương y hệt đội bóng xi-măng Xuân Thành ngày nay!
Mình không thể quên được ông bố mình, cái hôm 27, 28 hay 29 gì đó của tháng 8/45 năm ấy, khi ông đi làm về hơi muộn...(Ông làm chủ sự bưu điện thành phố Thái Bình). Quằng một tập tiền Đông Dương mới toanh ra trước mặt mẹ mình, Ông thở dài, nói: “Enfin!“ )cuối cùng) –(ông có tật hay nói xen tiếng Tây!) mấy ông sắp về vườn cũng lo được tiền lương hai tháng thiếu của công chức!”...Rồi ông buông thõng: ”Kể từ Septembre (tháng 9) này trở đi, chuyện gì sẽ xảy ra? Seul Dieu le sait” (chỉ có Chúa mới biết!) Ông còn văng ra một tràng tiếng Tây nữa với nội dung đại khái không tin tưởng gì ở mấy thằng cộng sản có thể diriger (chỉ đạo) được một cái nhà nước đang chạy ro ro như cái sở P.T.T của ông! Và ngay tháng 9/45, ông bỏ việc, không thèm làm đơn, làm đếch gì, vù xuống Hải Phòng tham gia buôn…thuốc lá! (Chẳng biết là… lậu hay không lậu?) với ông chú người Tầu chủ tiệm “Dân Sinh” ngay bến ô-tô trung tâm thành phố, cho đến khi nổ ra oánh nhau thì ông lại quay trở về nghề cũ nhưng… trong thành Hà-Nội chiếm đóng! Và …tổ cha cái thằng Đế Quốc nham hiểm!, chúng trả hết lương truy lĩnh những ngày ông bỏ nghề chính đi buôn! Để mình sau này, rất nhiều năm cứ phải…”giả vờ nhận tội”: ”có bố làm…tay sai cho địch”(?) rồi… kiên trì cách mạng đến cùng vì…tự ái với ông bố khi nhớ tới lời ông đe dọa (cũng bằng tiếng Pháp): ”Mày theo cộng sản (dù sau đó, ngày 11/11/45, ông Hồ đã tuyên bố với khắp thế giới: giải tán đảng CS), đến lúc đói khổ, thất bại hoàn toàn mà quay đầu về, tao tống cổ ra đường đó!” (đọc HỒI KÝ CỦA MỘT THẰNG HÈN của tớ)...
Năm nay, Bố mình đã yên nghỉ cả gần nửa thế kỷ tận bên Cali, nhưng cả một trường đoạn phim cũ lại hiện về …Mình thấy cần bổ xung những gì mình đã viết cách đây 3, 4, 5, 6 năm, với một xì-tai (style) ”thẳng ruột ngựa hơn”, không còn vừa viết vừa…run, vừa lo bị người ta “nhập kho” vì tội "NÓI THẬT KHÔNG CÓ LỢI CHO CÁCH MẠNG" nữa!
Xin mời các bạn đọc lại! Bảo đảm có nhiều điều mới lạ đấy!:
PHẤN ĐẤU KÍ SỐ 13
TẠI SAO 2/9, TẠI SAO 3/9 ?
(posted tháng 9/2010 - sửa chữa và bổ sung 25/8/2013)
Về cái đề tài “Cách mạng mùa thu” này, tớ đã viết quá nhiều về những “sự thật còn nhớ được”… Vậy mà trước câu hỏi này của cặp vợ chồng giáo viên (một cặp friends hâm mộ) nhân dịp đến thăm tớ và yêu cầu tớ “nhớ gì nói nấy” để có thêm tư liệu tham khảo vì ngày nay, dạy lịch sử cho lớp trẻ, có những câu hỏi được thực tế khách quan đặt ra thì giáo viên đành … tảng lờ, không biết! Ví dụ: “Tại sao không lấy ngày 19/8 làm ngày quốc khánh mà lại phải chờ đến nửa tháng sau mới tuyên bố độc lập?” hay “Tại sao bác Hồ uy tín là thế mà khi tuyên bố độc lập lại chẳng có nước ma nào chịu công nhận? Phải đến khi ông Mao thắng lợi ở bên Tàu, “cân lên đặt xuống” cùng nước Nga, mãi 5 năm sau (1950), các đồng chí Tầu mới công nhận nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà, mở màn cho những nước khác làm theo?” Hoặc là “Tàu Tưởng với hơn 50 vạn quân thay mặt đồng minh vào tiếp quản sự đầu hàng của Nhật với bọn Pháp; thuộc chính quyền Pétain (lúc đó, bị Nhật giam giữ ở khắp nơi) có xảy ra xung đột hoặc cấu kết gì với nhau không?”… Và hàng loạt những câu hỏi của cặp vợ chồng nhà giáo trẻ này làm tớ ngớ người ra. Ừ nhỉ! Thời gian đã làm cho những “nhân chứng sống” như tớ còn quên béng đi nữa huống hồ là lớp trẻ sau này (kể cả những nhà viết sử trẻ) theo sử sách của “đảng ta”đã …”ăn không nói có” về các nhân vật lich sử Lê Văn Tám ,Nguyễn văn Bé (?!_ thì…làm sao mà lấp đầy những “lỗ hổng lịch sử” hoặc đập bỏ đi những “tượng đài ảo” được? Đặc biệt tội lỗi với lịch sử là : Ngang nhiên diệt hẳn (cả thể xác lẫn tên tuổi ) nhiều nhân vật xứng đáng vinh danh trong sử vàng chống ngoại xâm ,yêu Tổ Quốc nhưng….chỉ có độc một “tội” là …không chịu theo chủ nghĩa Mác-Lê ,theo Liên Xô,theo Trung Quốc giết giết hết kẻ thù giai cấp để giải phóng giai cấp ,giải phóng loài người !(sic). Và tớ, như có một ngọn đuốc thắp sáng lại cái đầu đã trở nên lẫn cẫn… Tớ nhớ lại:
1) Đúng là sau cái ngày 19/8 tưng bừng đó, bọn tớ như bị lửa đốt đít, Chẳng anh nào còn nghĩ đến việc bút nghiên, bừng bừng khí thế đi “làm cách mạng”. Tớ còn nhớ: hồi đó khi về Thái Bình (nơi bố mẹ tớ trước đó làm công chức cho Tây, sau 9/3/45 tiếp tục phục vụ và lĩnh lương đều đều của chính phủ Trần Trọng Kim) ,tớ được 2 thằng bạn giới thiệu vào Tự vệ chiến đấu. Tiểu đội tớ hiện nay chết trận, chết bệnh, chết… oan gần hết, May ra còn sống đến giờ này chỉ còn sót lại nghe đâu có tướng Hoàng Kim (tức Phó Triệu Tường). Mỗi ngày chúng tớ đều được tập trung huấn luyện tại một trụ sở lấy được của nhà một ông thẩm phán tên Thu nghe đâu “quốc dân Đảng cỡ bự”, đã bị thủ tiêu ngay những ngày đầu 19/8 như ông Phạm Quỳnh. Ngày ngày chúng tớ đều được một “đồng chí” người Nhật (tên Việt là Tâm) chạy sang hàng ngũ cách mạng, dẫn đầu chạy đều qua vườn hoa Barry, lên quá Sở Canh nông để đến một vùng đất trống, hướng dẫn cho các động tác lăn, lê, bò toài, tháo lắp súng đạn, chiến đấu giáp lá cà… Anh chàng “Tâm nhật” này nghe đâu về sau, khi Nhật cuốn gói về nước, có ở lại với ta ít năm nhưng chẳng biết về sau số phận ra sao thì tớ cũng chẳng có tin tức gì nữa. Buổi chiều thì được lên lớp chính trị. Người lên lớp chẳng phải ai xa lạ lại chính là Nguyễn Tài Khoái, con trai nhà văn Nguyễn Công Hoan, anh thứ trưởng bộ công an Nguyễn Tài bị thất sủng sau này. Chúng tớ được nghe thấy những từ “không phải từ của Việt Nam” lần đầu tiên trong đời như: “Phản đế”, “phản phong”, “vô sản”, “tư bản”, “tiểu tư sản”, “mâu thuẫn”, “giai cấp”… Còn một vị lí luận gia nữa chuyên về lí luận Mác-xít tên Văn Trọng, con chủ hiệu nước mắm Đức Thịnh, đường Jules Piquet thì thao thao bất tuyệt những “phép biện chứng”, “duy vật”, “duy tâm”, “mâu thuẫn”, “giai cấp đấu tranh”, “chủ nghĩa cộng sản”, “cách mạng tháng 10 vĩ đại”… Bọn tớ nghe đều phục lăn sát đất vì thấy ông này đúng là một nhà lí luận có trí thức vì cứ thấy ông ta, tay cầm một cuốn sách tiếng Pháp mà lại dạy thành tiếng Việt được. Nào ngờ, chính cái ông Trọng này khi kháng chiến bùng nổ, ông ta lại… ở lại Hà Nội (!) và sau đó di cư vô nam làm đến thượng nghị sĩ gì đó của chính quyền Ngô Đình Diệm!
Cũng chính trong những ngày này mà cánh tớ được phổ biến vì sao mà sau 19/8 lại có một “khoảng lặng không êm ả” chút nào…(ảnh 1)
Tổng khởi nghĩa 19 tháng 8 tại sao lại phải chờ mãi đến ngày 2/9 mới tuyên bố độc lập ?
Chính đây là thời kì “mặc cả chính trị”, “thanh toán chính trị”, “vu cáo chính trị” dữ dội nhất để có được một chính phủ lâm thời kịp ra mắt ngày 1 tháng 9/45 nhưng do trục trặc đàm phán mãi tới đêm 1/9 mới tàm tạm ổn nên cái ngày quốc khánh nó lùi sang 2 tháng 9 như hậu thế đã “biết mà không rõ” như ngày nay! (ảnh 2)
Chú thích: từ trái sang phải–hàng đầu: Võ nguyên Giáp (Bộ Nội Vụ), Vũ đình Hòe (Giáo dục), Hồ chí Minh (chủ tịch), Trần huy Liệu (Thông Tin), Nguyễn văn Tố (Cứu Tế) - Hàng sau: Nguyễn Mạnh Hà (Kinh Tế), Phạm văn Đồng (Tài chính), Hoàng Tích Tri (Y Tế), Hoàng minh Giám (Ngoại Giao), Vũ Trọng Khánh (Tư Pháp), Cù Huy Cận (Canh Nông), Dương Đức Hiền (Thanh niên)- Một “chính phủ lâm tạm thời”, tuy còn nhiều ghế trống vắng nhưng cũng tạm đủ để kịp… chiềng làng(*)
Phải chăng vì phải "có cho được"cái chính phủ lâm thời này?!
Bao nhiêu mạng người, bao nhiêu tên tuổi bị vu cáo, bêu xấu trong lịch sử, những sự à uôm, hiểu cách nào cũng được về 2 chữ “yêu nước”, “phản động” lúc này chẳng còn biết đâu mà lần.
...và đây ngày "độc lập không bình thường bắt buộc"
Tớ có 2 người bạn một tên Hy, một tên Đáng, cùng lớp, cùng tự vệ chiến đấu cùng đã từng hô “Việt Nam độc lập muôn năm, Hồ chủ tịch muôn năm!” đến khản cổ.
Vậy mà, sau một buổi đi tập về bỗng thấy trước cửa trụ sở có một chiếc xe Citroen đen xì, trên xe có 2 đồng chí “Trung ương về” chờ sẵn và… “mời đồng chí Hy lên xe có lệnh”! Hy ta chưa kịp hỏi đã bị tước khẩu súng giả, ấn vào xe.
Và từ đó,… chẳng bao giờ thấy đồng chí Hy có mặt trên đời nữa. Mãi về sau mới biết đồng chí Hy là con của một đồng chí trùm quốc dân đảng đóng tại đường Ôn Như Hầu!
Riêng đồng chí Đáng thì “ù té” sau khi có lệnh nhập Tự vệ chiến đấu vào Tiểu Đoàn Vệ Quốc Quân Thái Bình của ông Nam Voi để về sau, vô Nam thành giáo sư kiêm kinh doanh! Đáng có 2 vợ ở cái nhà to đùng đường Bùi Viện mà tớ và vài người “cách mạng đến cùng”, vì “tình xưa nghĩa cũ”, đến thăm, anh đều tránh mặt, không tiếp.
Thời gian này tớ cũng được nghe từ miệng đồng chí Tài Khoái (do thân tình giữa 2 gia đình và biết tớ học cùng lớp đệ tứ với em Khoái là Tài Hồng (tức nhà văn Lê Minh sau này), “phổ biến riêng” cho tớ là: “Cụ Hồ đang phải đương đầu một lúc với hàng chục kẻ thù… Ai sẽ nắm chính quyền bây giờ đây? Bọn Quốc dân đảng đang dựa vào đoàn quân Lư Hán có thể nhảy ra lập chính quyền. Còn phía “Ta”, cụ Hồ đã thuyết phục cho được mấy anh Đồng, anh Giáp, anh Trường Chinh là: “Dựa vào ai để thành lập chính phủ cho quốc tế chịu công nhận? Các chú thì còn quá trẻ. Uy tín hoạt động chính trị trên thế giới chưa có. Cho nên phải mời bằng được những người có tên tuổi như: Huỳnh Thúc Kháng, Phan Kế Toại, Hoàng Xuân Hãn, Phan Anh kể cả Nguyễn Hải Thần, Nguyễn Tường Tam,… ra lập chính phủ. May ra thế giới mới có thể.”…
Thế là xảy ra một cuộc thương lượng kéo dài và căng thẳng với đầy đủ các đòn phép ngoại giao mà sau này kẻ thì gọi là thắng lợi của Việt Minh là “nhờ cụ Hồ giỏi đoàn kết toàn dân”, kẻ thì bảo cụ Hồ phải đúc cả người vàng (?) để dâng cho Lư Hán để Lư Hán ép Nguyễn Hải Thần chấp nhận làm Phó cho chủ tịch Hồ… trong một “chính phủ liên hiệp độc lập lâm thời” để kịp ra mắt vào ngày 1/9/45 kẻo để Hội Quốc Liên dính vào thì bên nào cũng sẽ mất cả chì lẫn chài...
Tuy nhiên cũng theo như những gì tớ được phổ biến thì vì “trục trặc kĩ thuật” nên đến phút cuối cùng lùi lại một ngày nên ngày độc lập trở thành ngày… mùng 2/9!
Không như Cuba sau này, khi cướp chính quyền, Fidel Castro thương lượng thành công với Liên Sô, với Blass Roca tổng bí thư đảng cộng sản Cuba nên được đứng ra làm thủ tướng kiêm luôn tổng bí thư đảng cộng sản (mà chính Castro chưa bao giờ là đảng viên đảng cộng sản!?).
Vậy là, Castro đã chọn luôn ngày Tết Tây mùng 1/1 làm ngày quốc khánh cho nó gọn, tiện và… đỡ tốn kém sau này. Đâu có phải như các ngày Cát-tó-duy-dê (14/7/1789), ngày phá ngục Bastille của Pháp được lấy ngay làm ngày Quốc Khánh...
Cho nên, cái ngày quốc khánh hay Ngày độc lập của nước ta nó ra đời vào cái ngày chẳng đánh dấu cái gì. Chẳng lẽ lại kỷ niệm ngày đưa cả lũ “phản động” vào… bẫy “Đoàn kết, đoàn kết đại đoàn kết” Thành công, thành công, đại thành công!”
Chuyện nước ta nó chẳng giống ai là thế đó!
Tất cả những mẩu chuyện có thật này, nhớ đến đâu tớ kể đến đấy chẳng biết có bổ sung cho nhận thức của cặp vợ chồng giáo viên sử này không? Ai còn sống bổ sung cho tớ tài liệu để lớp hậu sinh khỏi thắc mắc!
1) Ngày mùng 2/9 năm nay không còn là ngày giỗ cụ Hồ nữa. Lí do thì chẳng cần ai giải thích vì… “vì sao thì ai cũng hiểu vì sao!”
a) Đơn giản nhất là: Trung ương không muốn làm mất phấn khởi toàn dân vì cái chết của cụ Hồ lại rơi trúng vào cái ngày vui độc lập này! Báo chậm đi một ngày thì lợi trăm bề hơn là hại. Vả lại, cụ Hồ cả cuộc đời hy sinh cho cách mạng đã bao lần phải thay họ đổi tên, thay cả năm sinh tháng đẻ… thì giỗ có chậm một ngày chắc cụ cũng chẳng trách cứ gì! Vừa có lý vừa có tình quá đi chứ lị!
b) Sau một thời gian dài “đổi mới tư duy”, các cấp lãnh đạo mới thời nay chắc đã nhận thấy cần phải bạch hoá cái chuyện chẳng nên “bí mật” đã bị bật mí này làm gì! Thế là 2/9 và 3/9 cũng như 19/8 đều tổ chức gọn nhẹ vào làm một! Sự “đổi mới” này, suy cho cùng cũng có nhiều cái lợi.
Trước hết là kéo dài thời gian tuyên truyền (suốt từ 19/8 đến 3/9) để toàn dân giỗ cụ bằng cách “nhớ ơn Người đã lãnh đạo toàn dân đứng lên xây dựng nên một nhà nước độc lập đầu tiên”, “nêu gương sáng cho toàn thế giới bị đô hộ, áp bức đứng lên giành lại chính quyền trong tay thực dân, đế quốc!”. Còn họ dành chính quyền bằng cách nào, độc lập thật sự hay “giả hiệu” thì… có lẽ lịch sử đã trả lời nên ai cũng đã biết. Khỏi phải giải thích…
Bởi dzậy, năm nay không có lễ mùng 3/9. Riêng những tin đồn từ những “kẻ xấu” và những “lực lượng thù địch” tung ra: Cụ Hồ tự ý chọn ngày mùng 2/9 để chết bằng cách rút hết các ống thở, ống ăn ra trong lúc hai cháu y tá “sơ ý vắng mặt” để nhằm mục đích gì thì…. ôi thôi! tớ cũng chịu, chẳng dám giải đáp! Tớ chỉ dám nghĩ trong bụng: Đời nào ông cụ lại “chơi khăm” toàn dân như thế?... Hoặc có khi “ông cụ muốn cái chết của mình không nên làm dân chúng vì buồn mà mất vui chăng?
c) Để khỏi hẫng hụt, ngày 19/8 đã không tổ chức gì rềnh rang, ngày mùng 2/9 lại chỉ có một ngày,… xem chừng chưa đủ “đô”, (dù khắp nơi đùng đoàng pháo hoa giống nhau y hệt) vẫn chưa đủ lượng thời gian để nhắc lại các công tích của Đảng, của Bác, nhất là cái thành tích vinh quang nhất là “Một nước nhỏ mà đánh thắng hai Đế Quốc to”… Là nước “đánh thắng giặc Mỹ, tiến thẳng vào hang ổ của bọn bù nhìn giải phóng miền nam, thống nhất đất nước”, “tiến thẳng vô Sài Gòn, húc đổ cánh cổng dinh lũy cuối cùng và bắt sống toàn bộ nội các Dương văn Minh” v.v. và v.v…, năm nay người ta kéo dài theo ngày lễ lớn 2/9 bằng một ngày gọi là “Ngày âm nhạc Việt Nam 3/9″, một công cụ tuyên truyền, ngợi ca đắc lực, ồn ào, ngoan ngoãn và hiệu quả nhất. Tớ cũng bị “cật vấn” trên cương vị “nguyên nhạc sỹ” nên tớ phát biểu sự hiểu biết nông cạn của tớ như sau:
a) Chẳng phải chỉ có nước ta mới có “ngày âm nhạc” nhưng ngày âm nhạc của người ta là ngày toàn dân đều tự giác phấn khởi ra đường. Hát hò, ai có kèn, có trống, có đàn gì đều được mang ra đường phố để biểu dương trình độ văn hoá âm nhạc của nước mình. Tại nước Pháp, thời của bộ trưởng văn hoá Jacques Lang, ông luôn dẫn đầu đoàn diễu hành hát, hò, kèn, trống, đàn, địch… đi khắp phố rồi kết thúc ở nhà thờ Notre Dame bằng một cuộc hoà nhạc của dàn nhạc giao hưởng quốc gia với chính Jacques Lang ngồi biểu diễn một bản Concerto cho piano, tạo nên một không khí phấn khởi, tự hào cho nhân dân Pháp về trình độ văn hoá âm nhạc của mình.
b) Ở Việt Nam ta chọn ngày mùng 3/9 là ngày âm nhạc bỗng gợi nhớ cho tớ về những tác phẩm âm nhạc viết trong cái thời kì “cách mạng mùa thu” này. Đúng là ngày 19/8 đã nở rộ lên một phong trào âm nhạc yêu nước chưa từng thấy. “Mười chín tháng tám”, “Lá cờ tháng tám”, “Đời sống mới”, “Khoẻ vì nước”, “Tiếng kèn rạng đông”, “Việt Nam minh châu trời Đông”,… kể cả những bài ngợi ca cụ Hồ như “Hồ Chí Minh muôn năm”, “Dân nam ơi biết ơn cụ Hồ”, “Đuốc gươm thiêng vung cho nước nhà”,... Đi đâu cũng thấy toàn dân chân 1, 2 đi đều bước, miệng hát những bài ca hoàn toàn chỉ có động viên lòng yêu nước không có một lời nào động tới một Đảng nào, một giai cấp nào… Tất cả chỉ là tiếp tục truyền thống của những bài hát gợi lên lòng yêu nước trước đó như “Đống Đa”, “Chi Lăng”, “Bạch Đằng”, “Tiếng gọi thanh niên” của Lưu Hữu Phước, hoặc của nhóm Đồng Vọng. Nhưng, sau ngày mồng 2 tháng 9/45 thì đố tìm thấy một bài hát nào ca ngợi độc lập tự do hạnh phúc hay có chữ mồng 2 tháng 9 trong nội dung, trừ bài “Nắng Ba Đình” của Bùi Công Kỳ do chính anh hát và thu đĩa. Nhưng bài hát này sau đó chẳng ai nhắc tới. Có nhiều lí do có thể phân tích nhưng cái lí do duy nhất để nó không thể phổ biến được là: Đang hát bỗng dưng dừng lại để hỏi một câu “Tôi nói đồng bào nghe rõ không?” cũng làm toàn dân không ai “dám” bắt chước rồi! Còn sau đó, khi nổ ra kháng chiến là mở đầu cho một giai đoạn âm nhạc chiến đấu với kẻ thù, một loại âm nhac mà ai cũng có thể trở thành “nhạc sỹ” vì chỉ cần hô lên các khẩu hiệu có lên, có xuống, có chậm, có nhanh, là đủ tiêu chuẩn phục vụ công nông binh rồi. Còn một số tác giả của những bài hát tớ mới kể ở trên thì… đã “tịt ngòi” thậm chí sau này, ở lại Hà Nội, không tham gia kháng chiến hay vô Nam cũng mong sao đừng ai nhắc tới những tác phẩm yêu nước chung chung của mình nữa. (Điển hình là hai nhạc sỹ Minh Tâm và Hùng Lân.)
c) Có lẽ thiếu tác phẩm để kỉ niệm nên ngày âm nhạc mồng 3/9 của nước ta nó chả giống ai vì nó chẳng phải là một phong trào âm nhạc xuất phát từ quần chúng mà chỉ là các cuộc biểu diễn, trình bày những tác phẩm chống Mỹ, ca ngợi Đảng, ca ngợi chế độ, hô hào chiến tranh… cũ mèm hoặc mới sáng tác của các “nhạc sĩ đương chức đương quyền” được bao cấp để huy động hàng ngàn diễn viên ra khắp công viên đường phố biểu diễn không lấy tiền mà người nghe thì… có gan lì đến mấy cũng khó mà dự được từ đầu đến cuối! Tất cả chỉ diễn ra có hai, ba tiếng đồng hồ uỳnh uỳnh oàng oàng rồi... Hết!”!
“Ngày âm nhạc” 3/9 diễn ra ngắn ngủi cũ mèm và theo nhận xét của báo Tuổi trẻ là… “Nhạt!”. Liệu sang năm Trên có chỉ đạo gì cho nó thêm chất mặn không? Hay là cho nhóm Đại-Lâm-Linh ra giữa quảng trường Ba-Đình biểu diễn “âm nhạc điên”? Hay mời Mỹ Tâm ,mít- xờ- tờ Đàm Vĩnh Hưng tạm gác các thứ “hit ,hit hôn hôn” để cố học một vài bài ca ngợi cụ Hồ nào đó để tỏ vẻ :mọi giai tầng nghệ sỹ (dù tỷ tỷ phú rồi vẫn có lòng nhớ…Bác mỗi khi 3 tháng 9 đến !) Có thể bớt hẳn các thính giả..fan khùng là cái chắc! Nhưng bù lại thắng lợi về chánh trọe là …to lớn khỏi bàn cãi !
Tóm lại, hai vấn đề cũ và một vấn đề mới mà tớ giải đáp cho 2 vợ chồng friends của tớ xem ra cũng có phần nào thoả mãn được 50% những thắc mắc của 2 người có lòng nghĩ suy về lịch sử đất nước. Tớ mong sẽ được nhiều người giúp tớ bổ sung thêm những tài liệu cụ thể hơn vì: trí nhớ của tớ bây giờ quả là kém đi rất nhiều rồi, thậm chí cái tên ông chủ tịch quốc hội Nguyễn Phú Trọng tớ cũng quên gõ thành Lê Phú Trọng (họ của ông bạn Lê Phú Khải tớ !) nữa là.
Tô Hải
(*) chính phủ lâm thời có thêm các thành viên của chính phủ Trần Trọng Kim là khác
Cảm ơnbác Tô Hải, những kẻ hậu sinh nếu không có những con người như bác, thì làm sao chúng cháu biết sự thật khốn nạn của đảng csVN thế nay !!!
Trả lờiXóaCụ Hồ bỏ "Cộng sản" rồi
Trả lờiXóa"Làm theo lời Bác" mọi người cố lên
Bạn với Mỹ để bớt "hèn" !!!
Nhớ lời Cụ Hải, chớ quên điều này!!!
Mỗi năm, khi Tháng Tám Mùa Thu đến thì cháu lại thấy xúc động. Nhưng không phải là cái "xúc động tự hào" của một thời khờ dại, bị nhồi nhét những thứ giả dối mà là nỗi xúc động khi được mở mắt và nhìn thấy một phần sự thật lịch sử qua những trang viết của Chú. Sẽ thế nào nếu những chứng nhân lịch sử ít ỏi còn sót lại cứ chọn im lặng thay vì nói lên những gì mà họ thực sự chứng kiến cách nay hơn nửa thế kỷ?
Trả lờiXóaNgài có hối tiếc gì về hơn 4 triệu người Việt Nam đã chết vì cuộc nội chiến ý thức hệ Cộng Sản?”
Trả lờiXóaÔng Võ Nguyên Giáp không đắn đo điềm nhiên trả lời bằng tiếng Pháp : “NON, PAS DU TOUT không hối tiếc””!?
NON, PAS DU TOUT – Non, je ne regrette rien
***************************************************
- Journaliste:
« Général Giap, regrettez-vous de quatre millions de vietnamien sont morts dans la guerre du Vietnam ? »
- Général Giap :
« Non, je ne regrette rien
NON, PAS DU TOUT
Non, je ne regrette rien
Non, rien de rien
Non, je ne regrette rien
Si je peux refaire la guerre, je vais la refaire pareil !
Le mal que j’ait fait
Ni le bien; tout ça m’est bien égal !
Non, je ne regrette rien
NON, PAS DU TOUT
Non, je ne regrette rien
C’est fait
Je me fous du passé!
Quels millions mort que Général Giap pourrait être super grand !
Combien de millions ont péri pour la grandeur de César ?
Combien de millions ont péri pour la grandeur de Général Giap ?
Avec mes souvenirs
J’ai déclenché des canons fournis par les chinois
Ces canons transportés par mes camerades
Sur les collines de Diên Biên Phu
Ils sont tous morts
Je n’ai plus besoin d’eux !
C’est fait
Je me fous du passé !
Quels millions mort que Général Giap pourrait être super grand !
Combien de millions ont péri pour la grandeur de César ?
Combien de millions ont péri pour la grandeur de Général Giap ?
Non, je ne regrette rien
NON, PAS DU TOUT
Non, je ne regrette rien
Non, rien de rien
Non, je ne regrette rien
Si je peux refaire la guerre, je vais la refaire pareil !
Le mal que j’ait fait
Ni le bien; tout ça m’est bien égal !
*
- Journaliste :
« Général Giap, regrettez-vous de quatre millions de vietnamien sont morts dans la guerre du Vietnam ? »
- Général Giap :
“Non, je ne regrette rien
NON, PAS DU TOUT
Non, je ne regrette rien
Car ma gloire, car mes joies de la Victoire
Hier et aujourd’hui, dans l’Histoire je suis entré avec Gloire!”
NO, NOTHING AT ALL – No, I don’t regret anything
**********************************************************
- Journalist :
« General Giap, do you regret about about 4 million Vietnamese on all sides were killed in the Vietnam War ? »
- General Giap :
« No, I don’t regret anything!
NO, NOTHING AT ALL
No, I don’t regret anything!
If I can remake war, I will do in the same way
Neither the good that’s been done to me,
Nor the bad;
It’s all the same to me !
No, I don’t regret anything!
NO, NOTHING AT ALL
No, I don’t regret anything!
It’s done
I don’t care about the past!
What millions died that General Giap might be great !
How many millions of people died in the Vietnam War ??? (1)
How many millions died (1) for the greatness of Caesar ?
(1) How many millions died for the greatness of General Giap ? ? ?
No, I don’t regret none
Not even one
No, I don’t regret none
NO, NOTHING AT ALL
No, I don’t regret anything!
If I can remake war, I will do in the same way
Neither the good that’s been done to me,
Nor the bad;
It’s all the same to me !
*
- Journalist : « General Giap, do you regret about about 4 million Vietnamese on all sides were killed in the Vietnam War ? »
- General Giap : « No, I don’t regret anything!
NO, NOTHING AT ALL
No, I don’t regret anything!
- Général Giap
« No, I don’t regret anything!
NO, NOTHING AT ALL
No, I don’t regret anything!
Because my glory, because my enjoyments of Victoire
Yesterday and today, in the History I entered with Glory !
No, I don’t regret none
Not even one
No, I don’t regret none
Nor the good, I’ve had some
Nor the bad, all the same I might add
Cause my glory, my enjoyments of Victoire
Yesterday and today, in the History I entered with Glory !
TRIỆU LƯƠNG DÂN
Trả lờiXóa(1)
“一将功成万骨枯。
What millions died that Caesar might be great.
Quels millions mort que César pourrait être grand ”
“ 一将功成万骨枯。”
“Combien de millions ont péri pour la grandeur de César.”
Từ nguyên
Phiên âm từ thành ngữ tiếng Hán 一将功成万骨枯.
Thành ngữ
nhất tướng công thành vạn cốt khô
(Nghĩa đen) Một ông tướng khi đã tấn công vào thành trì thì sẽ dẫn đến cả vạn bộ xương bị khô.
(Nghĩa bóng) Lời phê phán tai họa của chiến tranh, bên nào cũng mất bao người chết trận.
“一将功成万骨枯。”
“What millions died that Caesar might be great.”
Quels millions mort que César pourrait être grand
Câu “Nhất tướng công thành vạn cốt khô” là câu 4 của bài thơ Đường thất ngôn tứ tuyệt “己亥歲二首Kỷ Hợi tuế nhị thủ” của 曹松Tào Tùng, đời Đường.
澤國江山入戰圖,
生民何計樂樵蘇。
憑君莫話封侯事,
一將功成萬骨枯。
Trạch quốc giang sơn nhập chiến đồ,
Sinh dân hà kế lạc tiều tô.
Bằng quân mạc thoại phong hầu sự,
Nhất tướng công thành vạn cốt khô.
Dịch thơ từ Hán văn:
Giang sơn nước ướt vô chiến đồ
Sinh dân sao kể thích tiều tô
Cầu xin đừng nói “phong hầu” sự
Một tướng công thành vạn cốt khô
Chú thích:
(1) Trạch quốc (nước ướt): Khu vực Hoa nam, vùng phía nam Trường giang.
(2) Chiến đồ: Bản đồ hay khu vực có chiến tranh, ý chỉ vùng Hoa nam.
(3) Sinh dân sao kể: Những người dân chạy giặc rất nhiều, kể không hết.
(4) Thích tiều tô: Thích, vui sướng nếp sống như tiều phu và người cắt cỏ (tô: cắt cỏ).
(5) Cầu xin: Cầu xin ông Trấn Hải Tiết Độ Sứ 高駢Cao Biền, người được phong thưởng thành Hầu tước sau khi trấn áp cuộc 黄巢Hoàng Sào khởi nghĩa. Tác giả ý là “Cao Biền được phong hầu sau khi nhiều người chết vì ông ta”, và dẫn độc giả đi đến câu cuối “Nhất tướng công thành vạn cốt khô/Một tướng công thành vạn cốt khô”
Non nước Giang-nam khởi chiến-chinh
Muôn dân loạn-lạc ngóng thanh-bình
Nhắc chi những chuyện công, hầu-tước
Một tướng danh thành vạn xác binh!
Thuở non nước nổi cơn gió bụi
Hết ngày vui nhặt củi, hái rau
Trách ai ham cái phong hầu
Một quan được việc vạn đầu đen rơi.
Giang Nam Trung Quốc bãi chiến trường
Tiều tô vui sướng tránh đau thương
Xin đừng nói chuyện phong hầu tước
Một tướng công thành vạn xác xương !
己亥歲
江南中國?₩ネᄚ場
樵蘇?₩レᄁ?ᄂᄡᆲ傷
嗔?¥ミᄊ傳封侯爵
?¥ᄚヌ功成萬?ᄅᄅᆱ
Xã tắc giang Nam ngục chiến trường
Tiều tô vui tránh khổ dân lương
Xin Ông đừng nói phong hầu
Một tướng công thành vạn đầu xương khô
Xã tắc giang Nam chiến trường
Tiều tô vui sướng dân thường khổ lâu
Xin Ông đừng nói phong hầu
Một tướng công thành vạn đầu xương khô
Giang Nam một bãi chiến trường.
Muôn dân li loạn, sống thường cỏ cây.
Phong hầu đừng nói ở đây.
Một tướng hiển hách, vạn thây trải đường.
Tôi đi tìm mãi những gì để trả lời cho câu hỏi: Tại sao người ta dùng từ "cướp chính quyền" Đọc những gì bác Tô Hải viết, tôi phần nào đã lần dần ra được những đầu mối.Cảm ơn bác Tô Hải.
Trả lờiXóaTôi đi tìm mãi những gì để trả lời cho câu hỏi: Tại sao người ta dùng từ "cướp chính quyền" Đọc những gì bác Tô Hải viết, tôi phần nào đã lần dần ra được những đầu mối.Cảm ơn bác Tô Hải.
Trả lờiXóaĐịt mẹ cái thằng GS Hoàng Chí Bảo!ông là ai mà bày đặt dạy đời toàn thể dân VIỆT này?ông theo lí tưởng CS của ông thì cứ theo!hà cớ gì ông phải ôm đồm người khác phải theo ông?xưa nay có câu"chín người mười ý" ông co hiểu rỏ không?lí tưởng của ông họ vứt vào sọt rác hết rồi!lý tưởng gì mà càng theo thì đạo đức càng suy đồi,học tư tưởng ông Hồ mà thằng nào cũng mất dạy!đạo nhân nghĩa ở những người CS như ông ai mà không biết?cả những người đồng chí đồng đội với nhau mà còn hơn loài lang sói quỷ dữ!đơn cử như Nguyễn hữu Đang tù tội xong rồi cuối đời cơm không có mà ăn chổ không có mà ngủ!cả ông Trần Độ tới vòng hoa họ đi phúng điếu mà cũng dựt xé đi,chưa hết còn viết một bài cáo phó mạt sát!nghĩa tử nghĩa tận ở đâu?cả như vụ gần đây là ông Hồ đức Việt!!!dưới sự quản lý và dẫn dắt tuyệt vời của đảng ông sao càng ngày sự phân hóa giàu ngèo càng lớn,nợ nước ngoài thì như chúa chổm,đẻ con ra thì con trai thì phải bôn ba nơi xứ người kiếm sống,con gái thì bán làm gái cho nước ngoài!chưa kể tai nạn giao thông,cướp, giết,hiếp...thì nhiều như rươi!?tư tưởng của ông là như vậy đo hả?????????????????????
Trả lờiXóaCảm ơn Bác rất nhiều. Hơn 20 năm làm GV dạy sử, tự thắc mắc nhiều điều, tự tìm hiểu và tự lấy làm xấu hổ…
Trả lờiXóaMặc dù báo Việt đã viết về tin này nhưng người Việt chưa chắc đã tin, nên đưa link này lên đây. Muốn biết được sự thật thì nên đọc phần comments.
Trả lờiXóahttp://www.foreignpolicy.com/articles/2013/08/25/secret_cia_files_prove_america_helped_saddam_as_he_gassed_iran?page=0,0
THAT TUYET VOI KHI DOC TNG BAI VIET CUA BAC, CON CAU MONG CAC VI DUOC KEU LA "GIAO SU ' TIEN SI" LICH SU HAY TIM HIEU TAN CUNG SU THAT , VA HAY TRA VE LICH SU LA SU THAT NHU BAC TO HAI DA VA DANG CO GANG LAM , CAC VI HAY DUNG CAM LEN DU SU THAT CHANG PHAI LUC NAO CUNG "DEP NHU MO" NHU KIEU TA THANG DICH THUA. BOI SU THAT KHONG CHI CAC VI TIEN BOI BIET MA SU THAT VAN CON NAM TRONG TANG THU CUA TRUNG QUOC , LIEN XO , PHAP , MI ... DUNG CAM LEN DI CAC VI TIEN BOI , DUNG DE GIAO VIEN DAY HOC SINH DIEU NAY MA LAN CAN TU HOI (CHANG BIET CO DUNG KHONG ?). CON KINH CHUC BAC CUNG GIA DINH MANH KHOE VA LUON CHO DOC BAI VIET CUA BAC .
Trả lờiXóaHôm nay tôi qua lại trang này và thấy com của tôi bị xóa. Ý định tìm về cội Dân tộc đã không được như ý. Nhưng tôi cũng phải nói thắng với nhạc sĩ Tô Hải một câu. Chúng chửi địt mẹ địt cha trên blog thì ông không xóa. Còn thơ về hoa bướng thì ông xóa. Con của ông như vậy là đủ biết sự hiểu biết của ông tới đâu. Tôi sẽ không làm phiền ông nữa, nhưng dạng ông thì chẳng làm gì nên đời đâu.
Trả lờiXóaÔng Tô Hải đã cấm những kẻ hèn rồi. Đừng cay cú.
XóaCho con xin lổi CỤ nha!thế(18;14)thích nói chuyện có học thức không?ở đây xin chiều!!!nhưng phải có học lực thực nha! và kèm theo là có văn hóa vừa đủ tầm với xu thế của xã hội phát triển nha!?xin bật mí:ba mẹ cho tôi ăn học gần 21 năm cộng thêm tuổi mụ 7 năm nửa là 28 năm đây!xin mời!?
Xóa"nhưng dạng ông thì chẳng làm gì nên đời đâu.". Thế mà lắm thằng cứ lết vào mà làm quen, khi bị đuổi thì sủa nhặng cả lên.
XóaÔng cụ này gần 90 chục rồi nhá ăn nói cho cẩn thận.Ăn nói với một ông cụ 90 như thế thì chắc là làm được nhiều việc trên đời và học hành chắc là "cao" lắm..cỡ tiến sĩ mác lê hay dao phay gì đấy.Có thể kết bằng câu "đồ mất dậy"
Bọn tham nhũng và cả dòng họ nhà nó cút xuống địa nguc đi!!!
XóaCo' bie't la`m tho khong cha?
Xóanó chửi nhưng chủi....đúng, nên bác TH để cho đang cs và bọn bưng bô nghe.
Trả lờiXóacòn thơ thì có lẽ ông nên vào trang của Ng.Trọng Tạo thì thích hợp hơn .
Trang Blog của Bác TH giờ thì hàng triệu triệu người VN vào đọc để biết thực chất cái đê tiện và bẩn thỉu của đảng cs vn.
Lãnh đạo Việt Nam sang thăm quốc vương Thái Lan khoe: Chúng tôi hãnh diện Việt Nam là nưóc nhỏ đã thắng ba cường quốc trên thế giới là Pháp, Mỹ và Trung Quốc. Nhà vua từ tốn trả lời: Chúng tôi hãnh diện Thái Lan là một nước nhỏ mà không phải đánh nhau với một cường quốc nào... Ai là người lo cho dân cho nước trong câu chuyện này??
Trả lờiXóaBác Tô Hải ơi, bác biết chuyện cụ Đặng Văn Hướng, thân sinh của Hùm Xám đường số 4 Đặng Văn Việt bị đấu tố trong CCRĐ như thế nào không ? Kể cho bọn cháu nghe được chứ ?
Trần Văn
Để cho nghị định 72 đi vào thực tế và có sức loan tỏa hơn!tôi xin đề nghị ông nhà đài VTV kể từ ngày 1/9 phải thực hiện những việc như sau:
Trả lờiXóa1/không được dùng phóng sự mà cài bẫy!? như vụ 2 ông thương binh ở Bình Định
2/không được điểm báo trong và ngoài nước ở bản tin buổi sáng
3/không được đưa tin thế giới của các hãng thông tấn nước ngoài khi chưa mua bản quyền
4/...v.v
Yêu cầu tổng giám đốc VTV nghiêm túc thực hiện!(vì mình là đài quốc gia nên phải đi đầu)
Cám ơn bác đã cho chúng con biết sự thật. Một ngày" hoành lên tráng xuống, oanh ít liệt nhiều, lấp la lấp lánh, lúng la lúng liếng" của đất nước CS VN, khi đọc bài này của bác con cười đau ruột. Qua giọng văn của bác đã trích đọan một "vở hài kịch" mà đảng vẫn diễn đến ngày hôm nay thì ...thảo nào Đất Nước chỉ còn cười ra nước mắt.
Trả lờiXóaĐời sao buồn chi thế các bác ơi! Hôm qua(27.8.2013)ngồi cùng bàn khi đi ăn giỗ với các vị cán bộ cơ sở(cấp xã,huyện)thấy các vị này còn NGU LÂU DỐT BỀN mà chẳng cách gì mở mắt cho họ được(số này ở cơ sở rất dông,họ được lựa chọn thế cho dễ sai bảo,nói gì nghe nấy)
Trả lờiXóaLàm sao các bác ơi?
Đó là chính sách cửa ĐCS, phải dùng kẻ ngu mói dễ sai bảo làm điều bậy. Cách nữa là dùng những những người nghèo đói triền miên, cho họ chút bổng lộc và bằng cấp gỉả ( phó TS, thạc sĩ hữu nghi...) để họ trung thành. Còn cách nào ư ?, " không thể sửa được, phải bỏ thôi (lời Yeltsin, TT Nga Sô dạo nào). TV
XóaNhờ ông VTV điểm tin báo sáng nay mà tôi mới ngộ ra rằng tại sao mấy ông dư luận viên ở cấp cao(gồm toàn là giáo sư,tiến sĩ) có lối tư duy hành văn ngô nghê,chỉ biết miệt thị chụp mũ người ta không thôi!không chịu học cái mới cái hay của xu thế loài người.mà theo tôi hiểu có chịu học đi chăng nửa thì cũng không nhét vô nổi?vì chỉ số IQ và EQ của loại người này quá thấp!Tôi không nói ngoa hoặc đổ vấy đâu?bằng chứng là đây:cứ anh nào vào học trường Mac Lê thì được miễn phí toàn bộ,chưa hết được ưu đãi một số chính sách và có công ăn việc làm liền!thật là sướng nhỉ!?hèn chi thứ này ra trường thì xã hội có khổ trở lên! và cho tôi hỏi thêm vấn đề này?ai biết chỉ hộ nha!thế trường này lấy tiền đâu ra mà bao tiêu từ A đến Z?tiền từ ngân sách của đảng hay của nhà nước?mà nếu của nhà nước thì chính là tiền thuế của dân?mà đã tiền thế của dân thì sao có sự phân biệt như vậy?có trường thì cha mẹ học sinh chạy nợ bù đầu còn sao trường này nhiều đặc ân và thông thoáng quá zậy!?!?!?
Trả lờiXóa30 năm nữa những thế hệ người VN mới sẽ suy nghĩ gì về ngày 2/9,ngày bắt đầu một thời kỳ đen tối nhất cho dân tộc Việt nam?Có thể họ sẽ cố quên ngày đó như quên đi một sự tủi nhục ?,Có thể họ sẽ lấy ngày đó làm ngày Tưởng niệm những nạn nhân bị giết hại bởi CNCS ?Có thể họ sẽ lấy ngày đó làm ngày xấu nhât trong năm.....v v.Nhưng chắc chắn họ sẽ không còn cho 2/9 là ngày quôc khánh.
Trả lờiXóaNhờ bác TH cho biết : chính phủ TTK ra đời như thế nào ? Có phải do Nhật và Tàu Tưởng dựng lên để nhận "bàn giao" không ? Lúc đó (8-1945) chưa có chính phủ cụ Hồ, Vậy chính phủ TTK ra đời chắc khong phải để đối trọng với chính phủ của ông HCM.
Trả lờiXóaNgày đó Dân đã được bầu ra chính phủ chưa ? Nếu chưa thì CP TTK có hợp pháp không ?
Đảng CS thực ra là cướp CQ từ tay CP TTK chứ không phải từ tay phát xít Nhật. Như vậy gọi là tiếm quyền có lẽ đúng hơn là "cách mạng" ?.
Bối cảnh tháng 8-1945 là Nhật đã đầu hàng đồng minh. Quân Tưởng thì rệu rã. Chính phủ TTK thì còn non trẻ...
Tình trạng bát nháo lộn xộn đó là cơ hội để Đ CS ra tay, đúng là cơ hội ngàn năm có một, cơ hội này là do khách quan mang lại chứ đâu phải do Đảng tạo ra, nhưng người CS đã nhanh nhạy biết nắm bắt cơ hội để lấy thiên hạ. Như vậy cũng có thể gọi là thiên tài, chỉ buồn là cái thiên tài này dẫn đến nhiều hậu họa quá phải không bác ?
Là nhân chứng những ngày đó, mong Bác chỉ giáo. Xin đa tậ Bác
VN chúng ta cần phải có đảng đối lập nhanh lên nếu không thì mất nuoc.CHÚNG TA PHẢI ĐOÀN KẾT CHỐNG LẠI ĐẢNG CỌNG SẢN THỐI NÁT NÀY. ĐẢNG CSVN KHÔNG LO CHO DÂN MÀ TOÀN THAM NHŨNG CÁC VỤ VINA...TĂNG GIÁ: ĐIỆN, DẦU, THUỐC CHO MỌI NHÀ KHỔ, VÀ LẠI HẠ GIÁ LÚA CHO NÔNG DÂN CHẾT LUÔN.
Trả lờiXóaThấy con số phạm nhân được đặc xá chỉ trong một đợt lể của một năm thôi mà tôi thấy...rùng mình!? 15.500(mười lăm nghìn năm trăm người!)và tôi lại đặt câu hỏi với đảng và nhà nước này sao tiến nhanh tiến mạnh lên thiên đường sao người dân ở tù nhiều như rươi vậy?thế bao giờ mới tới thời điểm con người yêu thương con người!và tới thế giới đại đồng? thế mới thấy sự nghê rợn!xin hãy nhìn sơ số tù nhân được đặc xá không thôi thì quá khiếp rồi!chứ đừng nói gì số người đang còn trong tù và số sắp vào tù!!!
Trả lờiXóaSao thể chế cộng sản này để cho một thằng tâm thần phân liệt ở thể hoang tưởng nặng Hoàng hữu Phước làm đại biểu quốc hội nhỉ!?nó nói về con sông ÁP LỤC!?!?!?trong bài viết đăng trên SGGP?ĐÚNG LÀ MỘT LŨ VÔ HỌC!
Trả lờiXóaKhông biết học tập theo đạo đức ông Hồ thế nào mà thằng nguyên là bí thư đảng xã CỔ BÍ(hà nội)tên là Thanh đi hiếp dâm trẻ vị thành niên! dù tay này đã 76 tuổi rồi!?tội phạm ở những con người cộng sản là đây hả?thật là đê tiện!không còn gì để nói nửa?
Trả lờiXóaĐảng viên Bí thư xã Lộc an tên võ hữu hỷ mượn của nhà mình 1,5 ha (15.000m2) đất năm 2000 chồng mình mua 5cây vàng SJC BÂY GIỜ ĐẤT CÓ GIÁ HẮN KHÔNG TRẢ MÀ KÝ CHO VỢ BÁN ĂN CHƠI.
XóaThì chúng vưỡn đang ra sức "học tập" đấy! Bọn này xuống đó bị quăng vào chảo dầu là chắc chắn. Đó là niềm tin chiến lược!
Trả lờiXóaKÍNH CHÚC BÁC HẢI KHỎE.
Trả lờiXóaTới luôn bác Đằng. Dân tộc đang quan sát và chờ đợi những người như bác. Và hãy tin là sẽ có rất nhiều người đi tiếp bước chân của bác.
CHÚNG CHÁU SẼ TIẾP BƯỚC BÁC, ỦNG HỘ BÁC.
Này hỡi mấy ông quan chức của cộng sản!tôi khuyên mấy ông hãy dừng chương trình học theo tấm gương ông Hồ, mà hãy chuyển sang học tấm gương của em Lâm văn Vũ(tân sinh viên, quê ở Quãng Ngãi)! số là em thuộc diện phải nói là hộ...quá ngèo!nhưng một lúc em thi đậu hai trường đại học.trước ngày nhập học cả gia đình em không tìm đâu ra nổi một ngàn đồng để nhập học!?vì số tiền mượn nợ(800.000 ngàn) để cho em đi thi chưa trả xong thì đừng nói gì đến nhập học!? nhưng rồi dịp may cũng đến với em,được sự quan tâm và ủng của cộng đồng quyên góp cho em được khoảng 10 triệu đồng.thế là ước mơ em đã trở thành sự thật!
Trả lờiXóaNhưng sự việc không dừng lại ở đây!mà nó thực sự "cao trào cực đỉnh" khi trong em toát lên sự NHÂN BẢN của cậu học trò 18 tuổi qua một sự việc cho là rất nhỏ nhưng đầy thú vị!sau khi e nhận được số tiền trên thì sau đó vài hôm một nhà hảo tâm khác cũng liên hệ với em và có nhã ý tặng em số tiền.thế các vị tưởng tượng em này sẽ xử lý ra sao?thật là tuyệt vời và trên cả tuyệt vời!và đây là câu trả lời của em:trước tiên con xin cảm ơn chú(nhà hảo tâm)!con xin thưa với chú cách đây vài hôm con có nhận một xuất tiền của nhà hảo tâm rồi,con nghĩ số tiền đó(10 triệu) đủ cho con nhập học rồi, và khi vào nhập học con sẽ đi làm thêm để tran trải,con xin nhường số tiền đó cho những bạn khác có số phận như con,và con biết còn nhiều những bạn như con lắm!...hết trích. XIN CÁC NGƯỜI "LỚN" HÃY TRUY VẤN LẠI BẢN THÂN MÌNH MỘT CHÚT NHA!?!?!?
Một bài viết đã xuyên tạc đi lịch sử! Ý nghĩa của Ngày cách mạng tháng 8 và Quốc khách 2-9 với những ý nghĩa lớn lao của nó là bất diệt.
Trả lờiXóaChú mày biết tại sao hiện nay người ta bỏ thi môn lịch sử không ?
XóaCách mạng mùa thu để tiến đến cái gọi là nhà nước xã hội chủ nghĩa miền bắc, hiến pháp của nước Việt Nam dân chủ cộng hòa và rồi các hiến pháp tiếp theo đã nhận chìm đồng bào miền bắc vào đêm tối mịt mùng của đói khổ, chết chóc triền miên và rồi là cả nước hai mươi năm sau đó (!) mãi cho đến giờ này là nước mất, nhà tan…cũng vì cách mạng mùa thu, hiến pháp xã hội chủ nghĩa của đảng cộng sản! Nói đến hiến pháp xã hội chủ nghĩa thì không thể nói đến điều bốn hiến pháp.
Trả lờiXóaKhông chỉ điều bốn hiến pháp mà toàn văn của tập sách gọi là “hiến pháp” của nước Việt Nam xhcn hiện nay tất cả đều là ý muốn của đảng cộng sản. Đảng cộng sản muốn, đảng cộng sản viết xuống, quốc hội cộng sản gồm toàn đảng viên cộng sản thông qua. Đây không phải là ý muốn của nhân dân Việt Nam!
Đối với bản văn gọi là hiến pháp Việt Nam hiện nay, nhân dân Việt Nam không dính líu gì đến bản văn này. Nó không phải là ý muốn của nhân dân Việt Nam, vì nó không do nhân dân Việt Nam viết lên do đó nó không có giá trị pháp lý.
Hiến pháp của một quốc gia phải do đại biểu chính thức của nhân dân soạn thảo; quốc hội lập hiến, quốc hội lập pháp là đại diện chính thức của toàn dân VN. Quốc hội lập hiến, quốc hội lập pháp phải được thành lập qua bầu cử tự do, phổ thông đầu phiếu của toàn dân mới đúng là cơ quan đại diện, là người có trách nhiệm soản thảo hiến pháp và các bộ luật, sắc luật dưới hiến pháp.
Ai cũng biết đảng cộng sản là một đảng hoạt động ngoài luật pháp. Từ ngày thành lập đến nay, đảng cộng sản chưa bao giờ đăng ký hoạt động với bất kỳ một chính phủ, chính quyền nào!
Mọi điều khoản trong cái gọi là “hiến pháp” hiện nay đều không có giá trị pháp lý. Mọi bộ luật sắc luật, sắc lệnh…Việt Nam hiện có viết dưới “hiến pháp của đảng cộng sản” đều vô giá trị về tính pháp lý nền tảng.
Việt Nam phải thực hiện lại từ đầu, phải thực hiện bầu cử tự do có quốc tế giám sát để soạn thảo một bản hiến pháp đúng nghĩa cho tám mươi sáu triệu người Việt Nam kể cả mọi đảng viên cộng sản đã thức tỉnh vào chế độ cộng sản thối nát, bán nước, hại dân hiện nay.