Ngày 22 tháng 6 năm 2013
HƠN 1.200 CẶP VÚ LỢN XỀ ĐANG RA SỨC LẤP MIỆNG TOÀN DÂN
Mình gõ vào Google để tìm hiểu thêm về cái ngày mà mấy hôm nay nhốn nháo, ồn ào, rầm rĩ, oang oang trên mọi phương tiện truyền thông, công cụ chuyên chính tuyệt đối của đảng các ông ấy: Kỷ niệm 88 năm ngày báo chí cách mang”!?
Và y như dự đoán: Tất cả chỉ có mấy dòng như sau:
Đầu tiên là cái sa-pô lời nói đầu trên Wikipedia: Thông tin trong bài này không thể kiểm chứng được do không được chú giải từ bất kỳ nguồn tham khảo nào.
Sau đó là vẻn vẹn có mấy dòng sau đây :
HƠN 1.200 CẶP VÚ LỢN XỀ ĐANG RA SỨC LẤP MIỆNG TOÀN DÂN
Mình gõ vào Google để tìm hiểu thêm về cái ngày mà mấy hôm nay nhốn nháo, ồn ào, rầm rĩ, oang oang trên mọi phương tiện truyền thông, công cụ chuyên chính tuyệt đối của đảng các ông ấy: Kỷ niệm 88 năm ngày báo chí cách mang”!?
Và y như dự đoán: Tất cả chỉ có mấy dòng như sau:
Đầu tiên là cái sa-pô lời nói đầu trên Wikipedia: Thông tin trong bài này không thể kiểm chứng được do không được chú giải từ bất kỳ nguồn tham khảo nào.
Sau đó là vẻn vẹn có mấy dòng sau đây :
Ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam 21.6 là ngày kỉ niệm ra đời của báo “Thanh niên” do lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc sáng lập 21.6.1925. Trong lịch sử báo chí Việt Nam, từ những năm 60 thế kỉ 19 đã có “Gia Định báo” và một số báo khác lần lượt ra đời tại Sài Gòn, Hà Nội và một vài địa phương khác. Nhưng báo “Thanh niên” đã mở ra một dòng báo chí mới: báo chí cách mạng Việt Nam. Từ khi có báo “Thanh niên”, báo chí Việt Nam mới giương cao ngọn cờ cách mạng, nói lên ý chí, khát vọng của dân tộc Việt Nam và chỉ rõ phương hướng đấu tranh của nhân dân Việt Nam vì độc lập, tự do và chủ nghĩa xã hội. Do ý nghĩa đó, Ban Bí thư Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam đã ra Quyết định số 52 ngày 5.2.1985 lấy ngày 21.6 hằng năm làm Ngày báo chí Việt Nam nhằm nâng cao vai trò và trách nhiệm xã hội của báo chí, thắt chặt mối quan hệ giữa báo chí với công chúng, tăng cường sự lãnh đạo của Đảng đối với báo chí.
Ngày 21.6.2000, nhân kỉ niệm 75 năm Ngày báo chí Việt Nam, theo đề nghị của Hội Nhà báo Việt Nam, Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam đồng ý gọi Ngày báo chí Việt Nam là Ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam.
Và…..HẾT!
Trái lại, khi gõ “lịch sử báo chí Việt Nam”: thì….eo mẹ ơi! Tư liệu đọc đến mỏi mắt, ghi chép muốn đến ê tay! Mình copy và paste lên đây ít dòng quan trọng nhất để các bạn nào không có nhiều thời giờ như mình đọc mà suy ngẫm về cái sự liều lĩnh trắng trợn bóp méo lịch sử báo chí nước nhà của cái quyết định số 52 ngày 5/2/1982 của ban bí thư đảng cộng sản VN!
Và sau đây là những gì người ta muốn xóa hết vết tích đi một cách đại ngu ngốc:
Khái niệm báo chí Việt Nam bắt đầu từ khi tờ Gia Định báo ra mắt vào ngày 15 tháng 4 năm 1865 tại Sài Gòn. Lịch sử báo chí Việt Nam phát triển qua nhiều giai đoạn khác nhau với khá nhiều thăng trầm do tác động của các điều kiện lịch sử, xã hội.
Khai sinh sớm nhất trong làng báo Quốc ngữ Việt Nam là Gia Định báo. Tờ báo tổng hợp này có khuôn khổ 25 x 32 cm, ra hàng tuần tại Sài Gòn và tồn tại suốt 44 năm sau ………
Và sau đó là tóm tắt sự ra đời của hàng loạt tờ báo khác ở khắp nước:
Ở Nam Kỳ:
1 Gia Ðịnh Báo: Số 1 ra ngày 15 tháng 4, 1865
2 Phan Yên Báo: Xuất bản năm 1868, do ông Diệp Văn Cương chủ trương biên tập
3 Nhựt trình Nam Kỳ: Tuần báo, xuất bản số đầu vào năm 1883
4 Thông loại khóa trình: Số 1 và 2 không ghi tháng phát hành, số 3 có ghi Juillet 1888
5 Nông cổ mín đàm: Tuần báo, có 8 trang, khổ 27 cm x 20 cm Số 1 ra ngày 1 tháng 8, 1901.
6 Nhật báo Tỉnh: Tuần báo, phát hành vào ngày Thứ Năm hàng tuần, từ năm 1905 đến 1912.
7 Lục Tỉnh Tân văn: Năm 1907, Trần Chánh Chiếu làm chủ bút, phát hành hàng tuần
8 Nữ giới chung: Số 1 ra ngày 1 tháng 2, 1918 do Lê Ðức làm chủ nhiệm và Sương Nguyệt Anh làm chủ bút.
9 Công luận Báo: Lê Sum làm chủ bút, phát hành vào ngày Thứ Ba và Thứ Sáu
10 Trung lập Báo: Phi Vân Trần Văn Chim tác giả Ðồng Quê làm chủ bút.
Ở Bắc Kỳ thì có:
1 Đại Nam Đồng văn Nhật báo: ra mắt năm 1892 nhưng là báo in chữ Nho
2 Đại Việt Tân báo: tờ báo bằng chữ Quốc ngữ đầu tiên ở miền Bắc, phát hành năm 1905. Đúng ra đây là tờ báo song ngữ, có phần Quốc ngữ và phần Hán văn
3 Ðăng cổ Tùng báo: số ra mắt ngày 28 tháng 3, 1907 do Nguyễn Văn Vĩnh làm chủ bút.
Qua đầu thế kỷ 20, báo chí VN phát triển mạnh mẻ với sự xuất hiện của các tờ báo uy tín như: Nam Phong tạp chí của cụ Phạm Quỳnh, Đông Dương tạp chí của cụ Nguyễn Văn Vĩnh, Tiếng Dân của cụ Huỳnh Thúc Kháng, Trung Bắc Tân Văn của cụ Nguyễn Văn Vĩnh (đây là tờ nhật báo đầu tiên)...
Nói đến nghề báo ở Việt Nam thì không thể không nhắc đến những tên tuổi: Trương Vĩnh Ký, Nguyễn Văn Vĩnh, Phạm Quỳnh, Diệp Văn Cương, Trần Chánh Chiếu, Lê Sum, Sương Nguyệt Anh (nhà báo nữ đầu tiên), Huỳnh Thúc Kháng, Phan Khôi, Nhóm Tự Lực Văn Đoàn……
Cụ Trương Vĩnh Ký - Không ai có thể phủ nhận "ông tổ của nền báo chí Việt Nam" đã đi vào lịch sử thế giới! |
Và…tạm dừng ở đây thôi vì đã quá đủ để, một lần nữa thấy các nhà “ný nuận cách miệng” nó trơ tráo đến mức nào! Đặc biệt là… “tội” xuyên tac lịch sử, bắt toàn dân phải nghe theo những điều họ đã nói! nghĩ theo cách họ nghĩ và làm theo những gì họ ra lệnh làm!
Rằng thì là:
Thời đại nào cũng không thể vinh quang bằng thời đại có Đảng Cộng Sản ra đời! Không chỉ ông Hồ chí Minh là thánh mà các tay cộng sản chưa hề ai biết mặt biết tên, chưa có một thành tích mảy may nào cho đất nước, chết từ đời tám hoánh nào rồi như Trần Phú, Hà Huy Tập, Phan đăng Lưu, Nguyễn văn Cừ ….thậm chí đến như cái chú nhỏ Lý Tự Trọng chẳng phải bí thư, bí thái gì cũng “bắt dân có nguyện vọng tha thiết” lập đền thờ khắp nơi để… thỉnh thoảng có “ông to” nào có việc đi qua thì cả lô, cả lốc lãnh đạo xì xụp nhang đèn, chắp tay vái lạy hơn cả ông bà tổ tiên tổ nhà mình (đền thờ Lý Tự Trọng vừa mới khởi công xây rất rình rang hoành tráng mất 83 tỷ đồng! - xem ảnh dưới)
Con cháu bà Trưng bà Triệu sau này liệu có chấp nhận vái lạy cái tay anh hùng 17 tuổi của các ông ấy trong ngôi đền hoành tráng 83 tỷ này? |
Mình lại nhớ câu chuyện cãi nhau về “Âm nhạc của Lưu Hữu Phước có cách mạng hay không?” khi mình trực tiếp làm “Tuyển tập Lưu Hữu Phước” vào những năm 62-63 gì đó!
Chỉ vì LHP có một bài có tên “Dưới lá cờ Đảng vẻ vang” mà bọn mình lấy làm tên chung cho toàn tuyển tập mà bị họp lên, họp xuống ….để nghe các thứ Tổng Biên Tập, Bí thư Đảng Đoàn hết Bộ Văn Hóa đến Hội Liên Hiệp VHNT rồi lên cả đến ông Tố Hữu vì….tranh cãi như thể có chuyện sắp nổ ra cuộc cách mạng mới hay sao ấy!
Tất cả đều do những cái trán hẹp, óc bã đậu và tinh thần…cơ hội đã có những ý kiến mà mình…rất khinh!
Rằng thì là: Âm nhạc của LHP, chỉ có một giai đoạn là ….vô sản! Còn trước 45 đều sặc mùi tiểu tư sản, thậm chí… tư sản, thân Pháp!? Đặc biệt bài “Marche des étudiants” lại có lời khởi thủy bằng tiếng Pháp. Sau này LHH đổi thành “Tiếng gọi Thanh Niên” để phục vụ phong trào của Phan Anh! Rõ là không có một chút nào cách mạng vô sản cả!”
Rằng thì là: Hàng loạt bài về lịch sử của LHP thì…nặng về hoài cổ về một thời phong kiến, với toàn giọng minơ (Mineur) buồn thê thảm…
Bởi thế cho nên: In thì cứ in nhưng…không nên đề ngoài bìa là “Dưới cờ Đảng vẻ vang”!!!
Thú thật là mình thấy rất may để khỏi phải đưa cái tên “nhận vơ” đó ra ngoài bìa một chút nào!
Không ngờ cả nửa thế kỷ đã qua, gần đây lên mạng lại gặp phải một đề tài trao đi đổi lại “cũ mèm”. Đó là ý kiến bác bỏ vấn đề “âm nhạc cách mạng” của ông Cát Vận (thuộc dòng “chỉ có bài hát tuyên truyền cho Đảng cho Bác” mới thật sự có tính …cách mạng) của nhạc sỹ Đặng Hữu Phúc! Lại chuyện âm nhạc có đảng lãnh đạo và âm nhạc khi chưa có đảng!? Đúng là cái trò tự dưng vất cứt thối lên bàn để cãi nhau xem nên giữ hay bỏ đi! Đơn giản là vì chỉ đặt ra một câu hỏi: Thế trước khi có ông Mác, có Đảng Cộng sản, toàn bộ gia sản văn hóa thế giới đều là đồ bỏ đi sao?Hoặc: ””Tại sao các ông không phịa ra thêm luôn: khoa học cách mạng, toán học cách mạng, hóa học cách mạng bên những sân khấu, hội họa, phim ảnh cách mạng của các ông luôn? Và ….Đến ngày nào văn học, báo chí “cách mạng” các ông mới có thể có những tác phẩm vang bóng một thời như nhóm “Tự Lực Văn Đoàn” hay rồi lại phải cố gắng nuốt trôi câu nói “Giải thưởng Hồ Chí Minh là một tấm bia sang trọng cắm lên nấm mồ của một sự nghiệp văn học đã đến hồi kết thúc” như Đại tá-đảng viên-nhà văn “lớn” Nguyễn Khải đã công bố với toàn thế giới sau khi lìa đời?!
Nói thiệt để các vị tưởng đã làm cha thiên hạ thì tha hồ cả vú lấp miệng em muốn nói gì thì nói, muốn bóp méo lịch sử thế nào thì cứ việc bóp,…giờ đã hết thời rồi!
Các nhà lý luận về “văn học cách mạng” không phải ngẫu nhiên mà lờ đi như chưa từng có “Đi tìm cái tôi đã mất “Đơn giản vì các vị ấy khó mà bác bỏ bất cứ điều gì trong bài “tùy bút chính trị” của Nguyễn Khải khá nổi tiếng khắp thế giới này!
Trở lại với vấn đề báo chí cách mạng:
Hãy cứ xem cái con số 812 cơ quan báo chí với 1.084 ấn phầm đang nằm chềnh ềnh khắp các góc phố, nẻo đường (*)! Hãy cộng thêm với hơn 80 tờ báo điện tử cùng với 134 đài phát thanh và truyền hình mà các ông ấy đang dùng như những cặp vú bèo nhèo, đã hết sạch sữa để nhét vào miệng dân trong thời gian qua thì chính các ông cũng phải hơn một lần tổng kết là:
-Ưu điểm “đã tuyên truyền đắc lực cho đường lối chủ trương, phổ biến sâu rộng Nghị quyết của đảng” thi…một số (chắc không nhỏ) đã chạy theo kinh doanh trên các chuyện “tình, tù, tiền, tự tử, chém, hiếp, giết... để “câu” khách! Thậm chí trùng lặp nhau, vô tình (sic!) khuyến khích trong thanh niên lối sống suy đồi ,…khuyến khích loại văn hóa mất gốc …
Tờ Petrotimes do một ông đại tá an ninh phụ trách, sau khi vạch các thứ “tội” của những tờ báo “mất phương hướng” ra, đã thẳng thừng đề nghị “Cần phải đóng cửa một số tờ báo”!...
Nghĩ cũng tội cho đa số báo chí của Đảng không được “bao cấp” như hai tờ Nhân Dân và Quân Đội Nhân Dân, 2 tờ báo dù đi khắp các sạp báo, đố ai kiếm ra được một tờ, thậm chí hỏi mua còn bị các chủ sạp báo “đốt vía xả xui” vì lầm tưởng bị… xỏ lá …
Thế nhưng họ cứ xênh xang tồn tại, Còn lại đều phải gồng mình, nhắm mắt lao vào công cuộc kiếm tiền …để có lương, thưởng thậm chí giầu có để đi xế hộp ở nhà lầu và thỉnh thoảng còn rủ rê các đại gia cùng làm từ thiện để tự Pi-a-rờ! Nhưng nếu có dịp để so sánh với các nền báo chí…”không cách mạng” (chứ không phải là….”phản cách mạng” đâu nhé !) thì đều tranh thủ tố khổ ngay về cái vùng “cực trũng” của vùng trũng Đông Nam Á này chứ chưa dám nói đến những Wall streeet Journal, New York times, Guardian, Le Monde,..
Tuổi trẻ đã đưa hẳn một bản so sánh về doanh thu khá là cay đắng như sau:
PV Tuổi Trẻ ghi nhận từ Đại hội báo chí thế giới vừa tổ chức ở Thái Lan đầu tháng 6.2013 - nguồn: TT 21/06/2013 |
Riêng mình, mình xin phép nhắc lại:
1 –Nước ta đã lâu rồi… không hề có Báo mà chỉ là những “thông báo in trên giấy báo” những nghị quyết, chỉ thị hoặc đọc như máy những bài viết sẵn phát trên sóng phát thanh, truyền hình nhằm mục đích “nhồi” đi, ”nhồi” lại những gì đảng bảo cần phải nói, nói nhiều, nói nữa, nói mãi ….đến người nghe dù không muốn, cũng phải “nằm lòng” mới thôi! Chẳng khác nào xưa Goebbel đã chỉ thị cho báo chí Đức Quốc Xã Hội Chủ Nghĩa (gọi tắt là Quốc Xã): “Nói dối! Nói dối nữa! Nói dối thường xuyên! Rồi sẽ còn lại một cái gì đó!” (mentir, mentir encore, mentir toujours! Il en restera quelque chose)
Và từ đó đúng như Goocbachov đã sám hối lúc thành trì của cách mạng vô sản xụp đổ rằng thì là: ”Cả cuộc đời tôi hiến dâng cho chủ nghĩa cộng sản để chỉ có...nói dối, nói dối và,…nói dối!” (không nhớ nguyên văn)
Vậy thì làm thế nào mà lớp hậu sinh một lòng theo đảng có thể không tiếp bước …”làm báo nói láo ăn tiền”?
2-Nhà báo là những người cầm “vũ khí tư tưởng” sắc bén nhất để vinh danh và bảo vệ tất cả những gì đảng đã cho là đúng dưới sự chỉ huy sát sao của một “tổng tư lệnh tối cao” là Ban Tuyên Giáo nên dù có biết là nói sai, nói láo, trước sau bất nhất …cũng phải triệt để tuân theo (như vụ Đoàn văn Vươn một thời dựa trên kết luận của thủ tướng mà vào cuộc bảo vệ người” kỹ sư-cựu chiến binh-anh hùng lấn biển” nhưng sau đó thì…”hết hơi” im lặng như tờ sau khi thấy thủ tướng phớt lờ khi thấy chính quyền Hải Phòng bỏ qua kết luận của anh Ba, xử anh Vươn vào tội….”giết người”!
Thậm chí khi chưa được phép thì dù bài của một người như Võ văn Kiệt, Võ Nguyên Giáp cũng bị kiểm duyệt cấm đăng vì: phải tuân theo các quy định rất nghiêm cẩn như: chưa được phép thì chưa được gọi lên đúng tên kẻ đang giết dân mình!
Hoặc: Khi có lệnh thì đồng loạt đưa tin giống hệt nhau, không thừa không thiếu một chữ! (như vụ bắt khẩn cấp blogger P.V.Đào vừa qua).
Đặc biệt khi chạm phải các vấn đề tế nhị thì tha hồ dùng những cái nick name chẳng… ma nào lần ra manh mối! (như vụ phóng viên vào nhà giam phỏng vấn t/s Cù Huy Hà Vũ với cái tên….Hà Đông thì, trên Facebook, chính một số người đã lâu năm ở tòa sọan, cũng chẳng biết là anh mô, tê, răng, rứa nào nữa!
3-Một vấn đề cơ bản nhất là: Báo chí cách mạng của các ông ấy ra đời đã được giao cho nhiệm vụ “là tiếng nói, là cơ quan ngôn luận của các ông ấy” hoặc ….của “nhân dân”. Vu vơ chẳng biết là ai! Do đó, từ cách tổ chức đào tạo (trung, đại học báo chí) đến tổ chức, cơ cấu nhân sự mọi người đã tự nguyện đứng trong hàng ngũ này không thể không biết là mình sẽ phải làm gì để “ăn cơm chúa sẽ phải múa tối ngày” ra sao”!
Chết nỗi chỉ mấy tờ báo được bao cấp hoàn toàn như Nhân Dân, Q.Đ.N.D không cần lo đến lỗ lãi, mọi tờ báo khác đều phải …”Tự sản tự tiêu” để tự tồn tại …! Kết quả không thể tránh khỏi đó là “chạy theo doanh số” bằng những thứ tin giật gân: chém, giết, hiếp, sao lộ hàng, thay vợ đổi chồng, không chồng mà chửa mới ngoan... và gần đây "người giết chó, chó giết người vì chó bị…người giết; mại dâm đàn ông…!" …..v.v...
Điều này giải thích vì sao hơn 10 tờ báo của nghành công an luôn bán chạy chứ không bị chung số phận như những tờ Echip, Thể Thao mà báo Tuổi Trẻ vì họ đã nắm chắc cái đối tượng của họ là ai: toàn những dân thành phố vô công rồi nghề hoặc làm việc tự do, văn hóa không qua nổi lớp 5, thậm chí cả những thành phần đang trốn tránh pháp luật hoặc những kẻ đâng dự định phạm tội muốn “rút kinh nghiệm” để… qua mặt pháp luật!
Ngay ngày 21/6/2013 Tuổi Trẻ đã phải chạy một cái tít đầy cay đắng: ”Tan tác làng báo thể thao”!
Lý do:
-Thể thao xứ Việt, chẳng có gì đáng hoan hô và tự hào vì quá nhiều chuyện tiêu cực từ cấp vĩ đến vi mô mà công chúng yêu thể thao còn có nhiều điều bình luận “sâu sắc” hơn nhiều so với các nhà báo biết quá nhiều mà viết ra không được bao nhiêu vì….chịu sự chỉ đạo toàn diện của Tuyên Giáo!
-Tin tức thể thao thế giới thì thua hẳn Internet, mà công chúng yêu thể thao thì đa số hiện nay lại có tin nóng sốt hơn nhờ Internet, trong lúc có cả đống báo thể thao đang dẫm đạp lên chân nhau ….thì làm sao khỏi cảnh “Lương tháng còn chẳng có nói gì đến tết nhất không có một xu thưởng!”
4- Một nguyên nhân của mọi nguyên nhân làm báo chí cách mạng thật sự ít người đọc thậm chí… cho không cũng không ai đọc hoặc những tờ gọi là báo chí nhưng chủ yếu là khai thác các chuyện đâm chém, hiếp giết, cởi truồng... để tồn tại mà người ta cứ phê phán mãi nhưng chưa dám cắt hẳn một cái vú đã cạn sữa hoặc ung thư giai đoạn cuối nào!
Tất cả chỉ vì người ta cố tình không nhận ra rằng:
-Sự tồn tại của hơn 1300 cái cặp vú đã cạn sữa đó là ĐẠI LÃNG PHÍ, VÔ TÁC DỤNG VÀ PHẢN TỰ NHIÊN, PHẢN BÁO CHÍ! Nó cứ ra đời bất kể không có người chịu bú những thứ sữa không đáng tin cậy đó vì “Nếu có tin, thì không có sự thật và nếu có sự thật, thì lại không có tin hoặc tin bị bóp méo”!
-Nó cứ dẫm đạp lên nhau mà tồn tại (người ta gọi là thông tin trùng lắp) trước tai mắt toàn thế giới như trên 100 tướng công an 1, 2, 3 sao đã lập kỷ lục thế giới về số lượng một cách vô duyên nhưng đầy tự hào!
Ai đời một vùng địa dư chỉ trong vòng bán kính 100 km đường chim bay có đến 5, 6 cái đài truyền hình với mọi cơ cấu tổ chức Tổng, Phó, Giám đốc Phòng phành nhưng không bao giờ làm báo! Chỉ cần mỗi ngày “ép” sao cho ra đước 20-30 phút “tin trong tỉnh” đủ cho việc trình diễn của những ngôi sao chính trị địa phương! Sau đó thì…thì chẳng còn biết làm gì ngoài việc nhai lại của nhau những bộ phim nhiều tập của Trung Quốc, Hàn Quốc…điểm xuyết vài “phim Việt mác Hàn” mà người xem luôn bỏ sang kênh xem phim Hàn, Tầu, Mỹ thứ thiệt!
Ấy vậy mà nó cứ tồn tại, làm khổ con em bỏ cả học hành mà theo dõi Tam Quốc Chí, Hồng Lâu Mộng, Võ Tắc Thiên… thuộc làu làu sử Trung Hoa hơn nhiều lần Sử Việt!
Vậy mà đố ai dám quyết định “Vì để tránh lãng phí trùng lặp, nay chỉ để laị ……còn tất cả sẽ là những đài tiếp âm, tiếp hình …”
Một việc đại lãng phí sờ sờ ra đó còn chẳng ai dám chống! Vậy mà anh Ba, trong ngày báo chí cách mạng vẫn cao giọng hô hào báo chí phải đi đầu trong công cuộc chống tham nhũng lãng phí!) vì mỗi tỉnh đều là đất cai trị của những ông “vua con” cũng như mỗi tỉnh phải có một ông tướng phụ trách an ninh là điều tất nhiên phải có. Ai dám làm ngược lại đây? mặc dầu họ thừa biết là chẳng mấy “nhân dân” chịu ngồi nghe cả tiếng đồng hồ về bản tuyên bố chung này nọ mà chuyển kênh xem các đài có phim “Cô gái Đồ Long”hay “Mật danh Iris” bên đài các tỉnh bạn tức thì, chưa kể những nơi như Bình Dương còn có đến 5 kênh đủ thư “ít chính trị“ lấy từ trên trời xuống phục vụ bà con, tha hồ mà lựa chọn!
Vậy mà tất cả vẫn tồn tại. Chủ trương chính sách, luật pháp viết cứ viết, nói cứ nói. Chẳng gì “nằm lòng dân” được bằng cái chết của Tào Tháo, Trương Phi, Quân Vân Trường!
Sự thật này các cơ quan chỉ đạo đường lối của họ có biết không?
Họ biết cả đấy nhưng….nhiệm vụ phải nhét vú vào mồm dân vẫn cứ phải nhét thôi! rồi tự sướng, tự khen và được…. khen thưởng, được nhận đủ thứ danh hiệu vinh quang nhất…..trong nhà với nhau (!) trong lúc khắp thế giới các nhà báo đang vật lộn với cái sống và sự chết, với mọi thế lực tài phiệt, độc tài phát xít để có được một bài báo về những cuộc đàn áp ở Syria hoặc vạch trần một tội tham- ô, gái gú của một ông thủ tướng, nột ông bộ trưởng nước Pháp, nước Ý, CH Séc!!
Cuối cùng, nói đi cũng phải nói lại: Dù sao cũng còn một số nhà báo của đảng đã không mất hết lương tâm khi dám lao vào những “sự thật chết người” như các vụ tham ô lớn, hoặc tìm cách đưa chuyện tiêu cực nước ngoài để đánh động các sâu mọt trong nước. Khi có dịp là họ tung hê ra những vụ tham ô hủ hóa mà ở nước người thì dù là ông gì cũng bị ra trước luật pháp, thậm chí bị “dựa cột” -chứ không vô trách nhiệm hoặc cố tình trốn tránh, bảo vệ cho nhau để “giữ ổn định” như “báo chí cách mạng“ xứ ta -là họ cố gắng đưa lên mặt báo ngay!
Tiếc thay, số này còn quá ít! Thà nhịn đói, thà mất việc, mất sổ hưu nhưng không cam tâm bẻ queo ngòi bút, chấp nhận ra khỏi biên chế để được làm báo tự do đã có đấy …nhưng càng cực ít. Trái lại cái số cứ đêm ngày nhét cặp vú bèo nhèo đầy độc tố, theo lệnh đảng lấp miệng dân lại quá nhiều !...
NGHỀ BÁO ĐÂU PHẢI LÀ NGHỀ CẢ VÚ LẤP MIỆNG EM ?
THẤT BẠI TOÀN DIỆN LÀ KHÔNG TRÁNH KHỎI .
"Báo chí cách mạng" của họ không có và không bao giờ có chỗ đứng trong lịch sử báo chí Việt Nam là điều mình dám mang cả cái mạng già 87 tuổi con Mèo này ra mà đặt cược đấy!
-
một bài viết nói lên tất cả ,lột sạch những bưng bít bỉ ổi, những che đậy đầy dối trá của cả hệ thống chính trị, mà mục đích của nó không ngoài che dấu sự thật đễ dễ bề nắm giữ quyền cai trị vĩnh viễn . Đúng là một bài viết của Nhat sy.
Trả lờiXóaBac Hai ko nen phe phan qua muc voi cac anh ay nhu vay. Vi tieng la lanh dao bao chi nhung trinh do dau oc cac anh ay co han lam va bi rang buoc boi bat com manh ao , cai ghe ...va noi trong le phai di duong. .Dau trang thi tranh dau ? Dam ra cu dua nhieu tin cuop, hiep, giet...cang to mo cang vui, ma chang cham den ai...an toan moi nhe, binh chan nhu vai...bac Hai a..Mong bac thong cam dai xa cho anh em lanh bao va lam bao./.
Trả lờiXóaNgười ta thường nói giàu nhờ bạn sang nhờ vợ,nhưng hôm nay thật sự trên non sông đất nước ta không còn tồn tại tình bằng hửu nữa rồi,người với người quan hệ với nhau trên tinh thần trao qua đổi lại,lợi cả đôi đường,tiền là tôn chỉ của cuộc sống,ai có tiền là bạn còn không tiền thì anh em ruột thịt cũng bằng người dân,thậm chí là kẻ thù,không vừa ý là sẳn sàng ra tay hạ thủ,ôi cuộc sống!biết bao giờ mới tìm được niềm vui đích thực!?!?
Trả lờiXóaở việt Nam có rất ít nhà báo đúng nghĩa, bọn mang thẻ nhà báo chỉ là thợ viết, thợ nói cả thôi.
Trả lờiXóaCó tới hơn 1200 cặp vú thì chắc chắn là quái vật rồi phải không Chú. Con quái vật đó lại luôn bơm vào mình một thứ silicon nhập khẩu, đã "quá đát" và độc hại đến nỗi không ai trên thế giới còn dám xài trừ cha con nhà Ủn Ỉn.
Trả lờiXóaVới lượng silicon như vậy thì nó càng trở nên quái dị không chỉ về thể xác mà cả tâm hồn. Nó không thể hiểu được nỗi khát khao của người dân bình thường nhân ngày "báo chí cách mạng VN" là có được 1 tờ báo không phải của đảng, không có "cách mạng" và cũng không cần "định hướng".
Không hẳn đúng, khi bạn nói (1 tờ báo "không cần định hướng") vì, trên thế giới, tờ báo nào cũng có tôn chỉ riêng của mình, tôn chỉ chính cũng là 1 cách định hướng, làm nên nét riêng và tên tuổi của 1 tờ báo. Nhưng tất cả mọi tờ báo đứng đắn và tồn tại nghiêm túc đều có "định hướng" là phản ánh TRUNG THỰC VỚI SỰ THẬT và vì sự phát triển của Văn hoá, Tiến bộ chung của xã hội !- chứ không phải vì lợi ích riêng của 1 "Hệ thống lỗi" hay đảng phái "lãnh đạo toàn diện" nào !
XóaBinh dang thi khong co to bao nao phai bao cap ca ! Do do giua thuong truong bay gio ma to bao nao dan khong muon doc, tiec tien xem bao bi e am moi la su that dang xau ho.
Trả lờiXóaBác ơi! Có bao giờ vú lợn sề thì nhiều, nhưng sữa thì đắng! Đàn lợn con chê bú mà đè vú mẹ mà cắn. Vừa tức sữa, vừa bị viêm loét do vết cắn, lợn mẹ đau nhức không cho bú nữa mà quay ra cắn lợn con. Thú y bọn cháu dùng nhiều biện pháp nghiệp vụ cũng không chữa được, đành phán với chủ trang trại: Con lợn sề này quay trở về tính thú, nên tách đàn con nó ra và hủy mẹ sớm chừng nào đỡ thiệt hại kinh tế chừng đó.
Trả lờiXóaBáo chí, thể thao, nhà giáo...còn vờ vịt là dân An nam mít đang ở thời ăn lông ở lỗ, vọt ra là nhờ "cách mạng".
Trả lờiXóaỞ Bmt cháu có chùa, ô.trụ trì là cán bộ tập kết về, đã có vợ con. Đại lễ Phật đản có cả nghi thức chào cờ, tưởng niêm vị cha già dân tộc, kỷ niệm "hai mươi mấy năm" thành lập GHPGVN và tiến đến ngàn năm Thăng long nũa chứ? Trơ trẽn quá bác ơi !
"Goocbachov đã sám hối lúc thành trì của cách mạng vô sản xụp đổ rằng thì là: ”Cả cuộc đời tôi hiến dâng cho chủ nghĩa cộng sản để chỉ có...nói dối, nói dối và,…nói dối!”
Trả lờiXóaTừ kẻ cầm đầu là Hồ chí Minh ra đi tìm việc làm (xin học trường của Pháp, nhưng bị từ chối) mà chúng tôn thành Cha gìa dân tộc và gọi là ra đi "Tìm đường cứu nước", cho đến nay chúng nó xây chùa và dựng tượng thằng CHÓ ĐẺ này ngồi trước mặt Đức Phật...thì còn gì mà chúng không làm được anh Hải ui?
Anh qúa rỏ về "Tài năng" dàn dựng của các nhà "Lãnh Đạo" Cộng sản, nhìn dân Triều Tiên chết đói hàng triệu người, mà chúng vẫn tạo ra được hàng triệu người khóc lóc thảm thiết trước các chết của hai thằng CHÓ ĐẺ cha con họ KIM.
Đúng là Cái Nghiệp của Quê hương và Đồng bào ta anh Hải ạ.
Thăm anh và cầu mong cho anh được nhiều sức khoẻ để viết những sự thật để lại cho đời.
Chứ còn 80 triệu người dân trong nước thì số người được đọc những lời anh viết chắc không được mấy người.
Mà đọc rồi thì cũng chỉ biết Thở dài, chứ cũng KHÔNG BIẾT NÀM THAO BI CHỪ ?
Thương qúa cho Việt nam quê hương đau thương của chúng ta...và thương cả anh Hải nữa anh Hải ui!
Những năm 1986 con học lớp 7 ở trường làng, thầy Chí dạy môn văn của khối lớp 7, 8 chúng con thầy bắt tụi con phải học thuộc lòng đoạn văn sau nếu đứa nào chán không thuộc là thầy đánh bầm đít đi không nổi, bây giờ con 40 tuồi nhưng con vẫn còn thuộc bài này:
Trả lờiXóaCUỘC ĐỜI CỦA VỊ LÃNH TỤ NGYUYỄN ÁI QUỐC CHỈ CÓ THỂ SAO SÁNH VỚI CHÍNH BẢN THÂN CỦA NGƯỜI, ĐÓ CHÍNH LÀ TIẾNG NÓI CHUNG CỦA NHÂN LOẠI KHI NHẮT ĐẾN BÁC HỒ KÍNH YÊU CỦA CHÚNG TA, MỘT NGƯỜI THẦY KIỆT XUẤT ĐẪ CHÈO LÁI CON THUYỀN CÁCK MỆNH VN ĐI ĐẾN BỜ BẾN VINH QUANG.
VÀ THẦY DẠY LÀ HCM BIẾT ĐẾN 27 THỨ TIẾNG. Bạn bè con bây giờ đứa là giáo viên dạy cấp 2, nhiều đứa học qua ĐH mà vẫn còn tôn sùng hcm như thần thánh.
Hcm biết 27 thứ tiếng hehehe, CS nói láo, nói xạo, nói cho dân dốt nghe. Bây giờ ngày đêm tui chỉ ăn học mỗi tiếng Anh, Đức không mà còn không nổi, hcm hồi đó khố rách áo ôm, cơm không đủ ăn mà có tiền đâu để đi học 27 thứ tiếng. Tổng thư ký LHQ, tổng biên tập báo BBC con nhà giàu có chỉ ăn học không mới biết được 5 thứ tiếng.
XóaBây giờ có internet rồi CS có nói mĩ miều đến đâu, có hoa mỹ, hoặc nói láo, nói xạo đến cỡ nào chúng ta cũng biết hết hehehe. CSVN đừng có mị dân nữa xấu lắm chết k ai cúng.
XóaHồ chó minh.
HỒ CẨM ĐÀO.
TẬP CẬN MÙ.
TAO ĐỐ 18 ÔNG TỔ NỘI CHA THẰNG TẬP CẬN BÌNH CŨNG KHÔNG DÁM QUA ĐÁNH VIỆT NAM ĐÂU.
*Thằng dân đen nào đã can tội "vượt biên" vì đói khổ, bố mẹ ly tán, lang thang, mà còn láo lếu khai lý lịch. Trình độ văn hóa: tự học? Nghề nghiệp: lương thiện? Ngoại ngữ: biết 5 thứ tiếng? CA nó đánh cho bỏ mẹ !?
Trả lờiXóaCA nó đánh cho bỏ mẹ Tổng thư ký LHQ? Loạn nhỉ?!
XóaCon tôi bây giờ chỉ có ăn học không mà tiếng anh, pháp học còn không ra trò gì. hcm là thần thánh gì viết tiếng Vn còn sai lỗi chính tả mà biết 27 thứ tiếng hehehe, nói cho thằng điếc nó nghe mới lọt tai
Xóahồ chó minh. hehehe
O voi Cong San. Neu ma cu*' chu*?i duoc thi chu*?i de cho bo*'t stress. Ne^'u ma` khong chu*?i duoc roi cung se tu*'c ma chet thoi. Chuc Bac khoe.
Trả lờiXóaBác Hồ là danh gia vọng tộc, con cụ Phó bảng. Bác dậy học ở Phan thiết, hoa tiêu trên tàu buôn của pháp, viết văn làm báo ở Paris, làm thơ trong tù ở Tàu, luyện ngoại ngữ ở Bắc bó, dạy võ ở Tân trào, chơi thể thao (bóng chuyền) ở Thái nguyên, múa rịp nhạc trưởng ở Ba đình, đóng kịch sau khi CCRĐ... cầm kỳ thi họa đủ cả !
XóaTV còn chiếu Bác tắm xong cởi trần móc áo vào cành cây đi về hang, một công dăm ba việc: lấy áo làm lọng che khỏi đội mũ, tranh thủ ánh nắng mặt trời để tránh bệnh còi xương vì ở lâu trong hang và về tới hang là có đồ mặc ngay bởi lấy chỗ nào mà phơi. Có ai thông minh như Bác không? Các ông cứ tinh tướng !
Thôi đừng cãi nhau về chuyện mà bản thân không biết!
Trả lờiXóaAi không rõ thì đừng có nói! Riêng tôi buộc lương tâm tôi phải nói, vì không nói lên được sự thật phũ phàng đi qua đời mình, thì làm sao con cháu nó biết và tôi không không đáng làm người ! Vì bố tôi là lý trưởng (được làng cử) ở cái làng cỏn con bên bờ sông Nhuệ, Thường tín, HTây. Trước CCRĐ (năm ấy tôi tròn 10 tuổi) ông cụ bị Cộng sản bắt trói dắt đi "mò tôm" mất tích (thích là thủ tiêu,làm chó gì có xét xử}. Sau con cháu cố gắng dò tìm, nhưng không thấy xác, đến nay tròn 60 năm. Cũng vì xác cha mà tôi phải ở lại miền bắc, vì ngoài các chị, tôi là trai độc.
Trả lờiXóaLúc ấy tôi quá đau xót và căm thù và thề rằng không bao giờ đội trời chung với bọn cs và nguyện trả thù khi có dịp. Đến khi bọn cs làm những chuyện tày trời trong CCRĐ tôi hiểu ra không phải riêng mình mà đây là nỗi đau của toàn dân tộc. Trong CCRĐ :
- Tày trời nhất là trường hợp tử hình bà Nguyễn thị Năm chủ hiệu Cát Thanh Long ở Hà nội, mẹ nuôi của cả Thọ, Đồng và Chinh. Con trai là trung đoàn trưởng bộ đội. Trong tuần lễ vàng năm 1945 bà hiến cho cp.cs 100 lượng vàng. Nghe nói có người can gián, nhưng chuyên gia TQ không đồng ý ?
-Cháu nội Phan bội Châu, trung đội trưởng trong kháng chiến, nhà nghèo chỉ có 3 sào đất chia cho 3 đứa con cũng bị đấu tố.
- Nghiêm trọng nhất vụ Phó bảng Đặng văn Hướng từng làm bộ trưởng trong cp.cs, bị đấu tố đến chết ở Diễn châu, NA. Rồi cả Thiếu tướng Vương thưa Vũ vừ thắng trận ĐBP cũng bị phe cánh tố gia đình địa chủ và bắt ở ngoại thành HN.
Nhưng giết và hãm hại nhau mạnh nhất lại là trong thời kỳ sửa sai ! Những cán bộ cs được phục hồi chức, tất nhiên phải trả thù dã man bọn tố mình. Loại như tôi không đủ thế để trả thù ai, nhưng cũng phải chốn chui chốn lủi, vì ai manh mún trả thù (hoặc nghi thôi) sẽ bị chúng ra tay thủ tiêu trước !
Sau 1975 gia đình tôi mới dời vào Nam sinh sống. Những điều tôi nghe cs tuyên truyền về miền Nam không đúng tí nào, mà hoàn toàn trái ngược lại. Phải nói ngay sau ngày thông nhất, kinh tế Nam, Bắc chênh lệch nhau rất nhiều. Nay thời gian gần 40 năm có phôi phai, kinh tế 2 miền đã ngang bằng, nhưng cũng chỉ phần mặt nổi, còn dân nông thôn ngoài đài điện đường còn lại y tế, học hành , kiếm sống và .. nhiều thứ nữa khó hơn xưa ở trong nam.
Trước đây tôi không nói, chẳng phải sợ, mà để cho con cháu tôi nó bớt thù cs và tránh bị rắc rối mà yên tâm chí thú học hành. Vì thời gian tương lai là của chúng nó, chứ không phải của mấy thằng cộng sản khốn nạn mà tôi đã nói ở trên.
Thanks!
XóaQuê tôi có ông Hội Phả bị chúng mang ra bắn .Ông cụ ngoại tôi bị chúng trói mang đi bị chúng đánh gãy gần hết xương sườn khi chúng thả về cụ ho ra toàn máu tươi rồi chết .Ông tôi là công chức về hưu tậu được vài mẫu ruộng sống rất tốt với dân làng .Bọn Đội cải cách về một thời gian mà làm mấy bà chửa hoang .Hồi ấy chúng tôi hay hát mấy câu Đội về cải cách cho dân .Đội đi đội để trống đồng cô chèo đeo .Sau khi Đ lừa dân mang hết ruộng vào HTX nay bọn Đảng xã mang hết ruộng của dân phân lô ra bán chia nhau .Khi tôi đi thoát ly làng tôi có ba cánh đồng nay bọn chúng bán gần hết chỉ còn một cánh đồng xa là nguyên vẹn .Phải nói điều này ra cho thế hệ sau biết mà sống sao cho tốt với đồng loại đừng đi vào vết xe đỗ của Đ
Trả lờiXóahttps://danluan.org/tin-tuc/20100713/thao-thao-phe-phan-ong-ho-the-nao-cho-thuyet-phuc#comment-91827
Trả lờiXóa..............
.........................
Re: Thao Thao - Phê phán ông Hồ thế nào cho thuyết phục?
Khách Tôn Kính Đảng (khách viếng thăm) gửi lúc 21:32, 30/06/2013 - mã số 91827
...............
Riêng về ông Hồ Chí Minh thì chiếc mặt nạ cứ lô dần dần, càng lộ thì càng rõ ông là một con người huyền thoại và cũng chẳng biết Hồ nào là Hồ thật, Hồ nào là Hồ giả. Ý tôi khác ý Mùa Quít là dù thế nào cũng phải đem sự thật trả về cho sự thật. Thế hệ chúng tôi đã bị lừa rồi, vì bị lừa nên chúng tôi phải trả giá cho những điều ngu dốt của mình. Có một thời chúng tôi sùng bái cụ Hồ như một vị thánh. Nay không thể để con cháu chúng ta bị lừa rồi lại làm những việc ngu ngốc như thế hệ cha chú. Còn sùng bái ông Hồ thì còn tốn tiền tốn của, tốn công sức “học tập đạo đức Hồ Chi Minh”. Càng “học tập đạo đức Hồ Chí Minh” thì đạo đức càng xuống cấp. Đường lối sai lầm và tội ác của ông Hồ thì đã rõ. Ngay trên Dân Luận cũng có nhiều người nói rồi. Nếu nói nữa thì cũng chỉ là nhắc lại thôi. Cái sai lầm mấu chốt là ông Hồ đã nhập siêu chủ nghĩa Mấc Lê nin vào nước ta để nhân dân ta quên tôn thờ tổ tiên mà thờ hai ông Tây ngoại bang dị tộc, rồi gây ra các lệ lụy sau đó là cùng đồng bào mà chém giết lẫn nhau. Cuộc chiến tranh Bắc - Nam ở thế kỷ XX tuy không dai dẳng như cuộc Trịnh- Nguyễn phân tranh, nhưng là cuộc chiến khốc liệt nhất trong lịch sử dân tộc Việt Nam vì có yếu tố nước ngoài.
http://bolapquechoa.blogspot.de/2013/06/nelson-madela-chu-nhan-lon-nhat-thoi-ai.html#more
Trả lờiXóaNelson Madela - Chữ "Nhân" lớn nhất thời đại
http://bolapquechoa.blogspot.de/2013/06/nhung-mau-chuyen-sex-trong-cuoc-oi-tinh.html#more
Trả lờiXóauỳnh Ngọc Chênh
Tôi 7 tuổi
Những tưởng thời phong kiến, thời thực dân, thời mất nước mới cấm kỵ người dân bàn chuyện quốc sự. Những tưởng cái thời khốn nhục ấy mới có tù quốc sự.
Thế mà bây giờ đất nước đã hòa bình, độc lập, tự do và hạnh phúc gần 40 năm rồi mà những người bị bắt bớ vì quốc sự, không những đã hết mà càng lúc càng nhiều lên. Trong vòng vài năm trở lại đây đã có đến gần cả trăm người ngồi tù quốc sự, thế mà vẫn có những danh sách nầy danh sách nọ liên tục tung ra hăm he sẽ bắt thêm nữa.
Thà những người theo giặc bán nước, bị tù đày vì quốc sự thì cũng đáng đời. Nhưng đau xót quá, hầu như những tù quốc sự đều liên quan đến việc chống giặc giữ nước. Từ Cù Huy Hà Vũ đến Điếu cày, Tạ Phong Tần, đến Việt Khang... và mới đây nhất là hai sinh viên Nguyên Kha và Phương Uyên đều là những tù quốc sự có liên quan đến việc chống giặc ngoại xâm phương Bắc. Hai blogger nổi tiếng vừa bị bắt là Trương Duy Nhất và Phạm Viết Đào thì thái độ chống xâm lược phương Bắc của họ khỏi phải bàn cãi vì không thể nào kiên cường và quyết liệt hơn. Tôi không cả quyết tất cả những tù quốc sự là bị bắt vì tội chống Tàu cộng xâm lược, nhưng chắc chắn rằng tất cả họ đều có tư tưởng và thể hiện ra những hành động chống Tàu cộng xâm lược. Họ chắc chắn là những người yêu nước.
Sao mà khốn nhục như thời Pháp thuộc vậy trời! Yêu nước mà bị đi tù vì quốc sự! Sao giống hệt như cha ông ta thời đó, ai đụng đến mẫu quốc xâm lược đều bị triều đình Nhà Nguyễn bắt tù vì tội quốc sự.
Con xin lạy bố ông giặc Tàu, con sợ quá rồi, ông cứ làm mưa làm gió trên đất nước của con, ông cứ đưa lưỡi bò lưỡi chó gì đó của ông xuống quét sạch Biển Đông mà ngàn đời qua thuộc đất nước con, ông cứ xua tàu tràn xuống hãm hại ngư dân lương thiện của nước con... con hứa từ nay không dám đụng đến ông nội nữa. Con không viết một chữ nào đụng đến ông nữa. Xin ông tha cho con và đưa con ra khỏi các danh sách chó má của ông.
Trung voi nuoc, hieu voi dan, giu truyen thong chong ngoai xam, khong hen voi giac, khong mat long dan, mot long mot da vi hanh phuc cua nhan dan va cong bang xa hoi...ay moi thuc su la Dang cua chung ta ! phai khong bac To ?
Trả lờiXóaThỏa Hiệp ngầm 05-07-2020 là ngày thực hiện đợt I sáp nhập nước Việt Nam vào Trung Cộng -
Trả lờiXóaTS KERBY ANDERSON NGUYỄN
10 giờ sáng ngày 08-04-2013, Thiếu tướng Hà Thanh Châu, Chính Ủy Tổng Cục Công Nghiệp Quốc Phòng (Chủ Nhiệm Tổng Cục là Trung Tướng Nguyễn Đức Lâm) được Luật Sư William Lê hướng dẫn đến Sở Di Trú King County, Seattle, tiểu bang Washington State, nạp đơn "xin tỵ nạn chính trị", sau 2 tuần lễ ông và vợ ông đi thăm 3 người con đang là "du học sinh" ở tiểu bang này.
Bốn ngày sau, qua trung gian của 1 "viên chức" cao cấp Hoa Kỳ, ông trao cho chủ bút Tạp Chí Foreign Policy Magazine một tập tài liệu "tối mật", có liên quan đến sự sống còn của nước Việt nam, dự trù sẽ đăng tải cuối năm 2013. Tập tài liệu này, do người anh vợ của ông, Thiếu Tướng H.T.T. làm Chính Ủy Tổng Cục 2, dưới thời Tổng Cục Trưởng Trung Tướng Nguyễn Chí Vịnh, chép lại nguyên văn từ cuốn băng nhựa AKAI mang bí số ML887, ghi âm những cuộc họp bí mật của các nhà lãnh đạo Việt Nam: Nguyễn Văn Linh, Lê Khả Phiêu, Đỗ Mười, Lê Đức Anh, Nông Đức Mạnh và Trung Cộng: Giang Trạch Dân (sinh năm 1926), Lý Bằng, Lương Quang Liệt, Diệp Tuyển Ninh, Dương Đắc Chí, Hứa Thế Hữu... tại Thành Đô, thảo luận các thỏa hiệp sát nhập nước Việt Nam vào lãnh thổ "Trung Quốc".
http://danlambaovn.blogspot.de/2013/07/ong-facebook-ang-buc-mat-bac.html#more
Trả lờiXóaCu Tèo Nguyễn Bá Chổi (Danlambao) - Hồi VN ta còn nô lệ thằng Tây, bị thằng Tây kìm kẹp, đồng bào ta còn có báo tư nhân, có quyền biểu tình, quyền lập hội, có quyền nọ quyền kia. Còn bây giờ thì gì cũng trong tay đảng. Cái gì người dân cũng không được quyền, kể cả quyền viết nhật ký riêng tư, như viết bờ lốc bờ leo. Blogger đang bị các chú ấy bắt người này sang người khác, và nghe đâu đã có sẵn một danh sách đang... “hãy đợi đấy.” Bây giờ tới phiên Facebook, đảng bắt không xuể, bèn lăm le đóng. Đảng đóng FaceBook chẳng khác chi Đảng bục mặt bác Hồ một phát thật... hoành tráng...
http://namrom64.blogspot.de/2013/06/su-that-ve-trai-tu-binh-phu-quoc-bui.html#more
Trả lờiXóaCSVN nói láo nè
Bac To Hai moi dung la mot con nguoi vi dai
Trả lờiXóahttp://danlambaovn.blogspot.de/2013/07/van-kien-au-hang.html#.UdRZyaxXt_c
Trả lờiXóaBùi Tín (VOA) - Đọc thật kỹ bản TBC, có thể dễ dàng nhận ra nó được phía Trung Quốc khởi thảo và phía Việt Nam hoàn toàn không được đóng góp hay thay đổi gì hết. Bản TBC hoàn toàn phản ánh tham vọng bành trướng và xâm lược của đế quốc Cộng sản Đại Hán Trung Hoa đối với đất nước Việt Nam, phục vụ dã tâm biến nhà nước Việt Nam Cộng sản thành một chư hầu của Trung Quốc, biến Việt Nam thành một thuộc địa kiểu mới của Trung Quốc, với sự tiếp tay của nhóm lãnh đạo CS bất tài và tham nhũng đã thoái hóa đến cùng cực...
Chưa bao giờ có sự đầu hàng nhanh chóng và nhục nhã đến như vậy.
Nhân danh Chủ tịch nước, ông Trương Tấn Sang, đã dẫn đầu đoàn đại biểu cấp cao Việt Nam sang thăm chính thức Trung Quốc. Ngày 21 tháng 6 ông đã ký với Chủ tịch nước kiêm Tổng Bí thư đảng CS Trung Quốc Tập Cận Bình bản Tuyên bố chung rất quan trọng, liên quan trực tiếp đến vận mệnh nước ta.
Bản Tuyên bố chung bằng hai thứ tiếng Trung Quốc và Việt Nam này đã được dịch ra nhiều thứ tiếng khác và phố biến đi khắp thế giới.
Mọi người Việt Nam yêu nước không thể không bàng hoàng và phẫn nộ khi đọc kỹ văn kiện nói trên, không thể không nhận định đây là một văn kiện tuyên bố đầu hàng bọn bành trướng và xâm lược phương Bắc.
Chắn chắn cả Bộ Chính trị 16 người đã được thông báo và đồng tình với bản Tuyên bố chung (TBC) thảm hại này.