Blog này là của một nhân chứng lịch sử đã 62 năm sống trong lừa dối và đi lừa dối mọi người. Blog này chỉ có nói lên sự thật, sự thật và sự thật. Blog tôi dành cho những người trẻ, hãy đọc và suy nghĩ về những gì mình đang chứng kiến trong cuộc sống....! không dành cho những kẻ HÈN, nghĩ một đằng làm một nẻo. Cấm những kẻ cơ hội, những tên phản động với Tổ Quốc tôi vào đây nói bậy!

Thứ Bảy, 7 tháng 4, 2012

Nhật ký mở: về 1001 kiểu..…nói dối!

Nhật ký mở: về 1001 kiểu..…nói dối!

Ngày 2 tháng 4/2012

NÓI DỐI! NÓI LÁO KHÔNG NGỪNG “HOÀN THIỆN”


Từ ngàn đời nay, có lẽ trên đất nước Việt Nam này, không có một một gia đình nào, một chế độ nào lại giáo dục cho con em, cho công dân mình đừng có sống trung thực và phải biết… …nói dối! giỏi nói dối! nói dối tỉnh bơ! nói dối không biết ngượng! nói dối càng nhiều thành tích càng cao!

Là một chuyên gia… “nói dối có tổ chức, có chỉ đạo” suốt gần 30 năm trời, mình quá rành 1001 kiểu nói dối mà chính bản thân mình và bạn bè mình đã lấy nói dối lem lẻm (by Nguyễn Khải), nói dối “cứ như không” làm nhiệm vụ hàng ngày, ngay cả khi biết mình đang nói dối đồng bào nhưng vẫn cứ phải nói dối vì không nói dối mà nói thật thì…mất miếng cơm, mất chiếc ghế và có khi mất cái mạng như chơi!

Cũng vì thế, khi quyết tâm giã từ nói dối để nói lên sự thật và chỉ có sự thật thì cũng là lúc mình chấp nhận MẤT TẤT CẢ những gì mà do nói dối mà mình ĐƯỢC, chấp nhận tất cả những sự chụp mũ, lên án, vu cáo…kể cả chấp nhận việc đi tù vì TỘI VẠCH TRẦN SỰ NÓI DỐI BẰNG SỰ THẬT!

Mình cũng có nhiều thời giờ để suy nghĩ về cả nửa thế kỷ sống chung với nói dối, để “ngửi” thấy ngay sự nói dối dù chỉ ở một từ, một cụm từ thậm chí một tính từ, trạng từ “mới lạ”, nó báo hiệu cho một loạt sự nói dối mới sẽ ra đời mà các học viện báo chí còn phải bổ xung để giảng dậy cho sinh viên…mệt nghỉ!

Chính mình cũng có lúc nuôi hoài bão làm một cái “luận án về sự nói dối” để lại cho đời sau, một “hệ thống lý luận” về sự “nói dối có tổ chức” độc nhất vô nhị trên thế giới này! Nhưng …xét thấy khả năng hạn chế và nghĩ ra thì…muộn quá mất rồi! Quỹ thời gian và sức khỏe không cho phép nữa!...

Nói đùa cho vui ư? –Không!

Này nhé:

Chỉ riêng hai cái chữ NÓI DỐI ở xứ ta nó muôn hình muôn vẻ: Nói dối mới đầu được hiểu rất nhẹ nhàng. Mới đầu, đó chỉ là: “Không nói thật” hoặc “Biết sự thật mà không nói” hoặc nói “sai sự thật”!....

Đôi khi Nói Dối cũng có cái "đáng yêu” của nó! Ví dụ “Nói dối để người thân được yên lòng” như trường hợp bác sỹ đã cho biết chồng mình ung thư giai đoạn cuối nhưng bà vợ vẫn cắn răng nói với chồng: ”Không sao đâu! anh sẽ khỏe lại mà!”.

Nhưng cũng chính từ cái quan niệm “dễ thương” đầy tính nhân văn này mà nói dối đã phát triển tới mức trở thành "nghệ thuật”, thành "nguyên tắc", thành "đường lối", "chính sách", "nghị quyết"… cần chấp hành để "tuyên truyền", "giáo dục tư tưởng" cho toàn dân!

Nó xuất phát từ cái đường lối cơ bản: CÁI GÌ CÓ LỢI CHO CÁCH MẠNG THÌ LÀM, bất kể là nói dối, nói láo, nói phét, nói đại, nói lấy được …đến mức nào cũng không hề là sai trái!

-Mình cứ nghĩ đến cái thời phải chứng kiến thảm họa cải cách ruộng đất chấn chỉnh tổ chức mà…xấu hổ cho cái thân thằng văn nghệ sỹ gọi là “cách mạng” ở xứ Bắc Kỳ! Hàng ngày bao nhiêu đồng bào, đồng đội và cả gia đình vợ mình bị đấu tố láo, bị treo lên cây, bị đánh, bị chôn sống, bị bắn ngay tại chỗ ngay trước mắt mình! Ấy vậy mà, sau khi có chủ trương vận động sáng tác, anh nào anh ấy cũng cố “rặn” cho ra một bài thơ, một bản nhạc thậm chí cả một cuốn tiểu thuyết để ca ngợi cuộc “cách mạng long trời lở đất” đáng nguyền rủa đó! (để khỏi bị coi là không có lập trường giai cấp và có thể bị lôi ra đấu tố bất cứ lúc nào).

-Mình cũng nghĩ đến cái thời “xây dựng xã hội chủ nghĩa, chiếu cố miền Nam” hàng vạn bài báo, tác phẩm gọi là "văn học nghệ thuật" đã tham gia vào cuộc “đại nói dối” về tính ưu việt của những phong trào “Sóng duyên Hải”, ”Gió Đại Phong”, “Cờ ba nhất”! Ngợi ca về "tính hơn hẳn" khi "người cầy có ruộng". Chẳng quá một năm thì việc tước đi quyền “Người cầy có ruộng” để mang luôn cả trâu bò vào Hợp Tác Xã, cùng với chủ làm ăn tập thể, ăn công chấm điểm cũng lại là một lần hơn hẳn nữa của việc tập thể hóa!

-Và Cuộc “Nói Dối Vĩ Đại” nhất là cuộc chiến tranh giải phóng Miền Nam khỏi tay Đế Quốc Mỹ Xâm Lược!
Sự Thật đã bị đánh tráo quá trắng trợn! Hàng triệu con người đã mất xác đến nay đa số vẫn chưa thể tìm ra, hàng vạn thương phế binh của cả hai miền, hàng triệu gia đình mẹ mất con, vợ mất chồng, con mất cha chỉ vì...”ta đánh đây là đánh cho Liên Xô, cho Trung Quốc” (lời Lê Duẩn) …
Cuộc nhuộm đỏ miền Nam đã được công khai tuyên bố khi người ta đổi tên nước là nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam và đàng hoàng đổi tên Đảng Lao Động thành Đảng Cộng Sản Việt Nam! Đó là Lần nói thật đầu tiên nhưng ngắn ngủi vì phải... tiếp tục nói dối, nói dối nữa, nói dối mãi vi… không có cách nào khác để tồn tại…

-Sau “Đổi Mới” (như cũ) mà ông Đỗ Mười kể công là “Nhờ có Đảng nên mới có Đổi Mới” thì cái chính sách “ăn có nói không” (một biến tướng của nói dối) càng ngày càng phát triển! Xuất phát từ cái đường lối đầy mâu thuẫn “Kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa”, nói dối trở thành liều thuốc duy nhất xoa dầu, tô vẽ cho con quái vật kinh tế-chính trị chưa từng có trong lịch sử loài người này…
………………………..

Ngày 3 tháng 4/2012

KHI NÓI DỐI TRỞ THÀNH… “ĐẠO LÝ” ĐỂ TỒN TẠI!


Ở cái xứ này, khi những đứa trẻ lên năm, bắt đầu biết suy nghĩ là chúng đã được tiếp xúc ngay với… nói dối! Người ta dạy cho nó ở ngay những bài hát mẫu giáo rằng thì là: "Nhân dân ta có Đảng cuộc đời nở hoa”, rằng "Bưng bát cơm đầy nhờ có công ơn Đảng ta”…
Lớn lên chút nữa thì: “Đảng đã cho ta một mùa xuân”, "Đảng đã cho tôi sáng mắt sáng lòng”.
Còn nếu chúng có thắc mắc tại sao cha, anh, chú cùng đi B cả mấy năm trời mà báo, đài vẫn tuyên bố “Không có chuyện quân đội miền Bắc xâm nhập miền Nam" và "đây là điều vu cáo trắng trợn" thì…thầy, cô, mẹ, chị chúng chỉ còn biết giải thích: “Đây là chủ trương của Đảng và Nhà Nước”….Còn về chuyện tại sao đánh nhau mà quân ta không thấy có ai chết, cứ đã đi là thắng, trăm trận trăm thắng” ? thì… chẳng còn cách nào giải thích khác hơn là: “nói dối để chiến thắng kẻ thù, nói dối để có lợi cho cách mạng!”….

Và cứ thế, ngày này qua ngày khác, năm này qua năm khác, trẻ em, người lớn cứ sống chung với chuyện nói không thành có, nói có thành không…"Đói khổ, thiếu thốn là do Đế Quốc Mỹ”, “hạt bắp, củ mì bổ hơn gạo”, “con nhộng bổ hơn thịt bò”…dần dần đã trở thành nếp sống, nếp suy nghĩ, lẽ sống thậm chí phương tiện sống của không ít người. Điển hình nhất là những “kỹ sư tâm hồn”, càng sáng tác ra nhiều tác phẩm “nói dối như thật” càng mau tiến tới đỉnh vinh quang của địa vị và tiền bạc! Chẳng thế mà Nguyễn Khải đã để lại một tùy bút chính trị “Đi tìm cái tôi đã mất” vang dội khắp thế giới; mà Chế Lan Viên đã có bài thơ “Tôi? Ai?” thú thật về cái tội “luôn động viên xung phong” khi gặp anh chiến sỹ sống sót ngồi bán nước bên đường nuôi con nhỏ”... trong số năm mươi người còn sót lại trong 3.000 người xuống núi” năm nào?

Cũng thật là buồn, là nhuc...khi tới hôm nay, một số kẻ vẫn ôm lấy cái số tác phẩm nói dối hoành tráng cực kỳ mà chăng ai còn thèm đọc, thèm dùng đó để kể công kiếm chút ân huệ cuối cùng, mặc dầu đã biết là giải thưởng này nọ chỉ là cái "bia mộ sang trọng cắm lên một cuộc đời văn học nghệ thuật đã kết thúc!" (by Nguyễn Khải)

Còn những Lưu Hữu Phước phải đổi tên thành Huỳnh Minh Siêng, Hoàng Việt thành Lê Trực, Nguyễn ngọc Tấn thành Nguyễn Thi, Bùi Đức Ái thành Anh Đức…những Đài Phát Thanh Giải Phóng, Xưởng Phim Giải Phóng, Nhà xuất bản Giải Phóng với những cái tên Nguyễn Thơ, Y Na, Hương Lan, Lưu Nguyễn-Long Hưng (và cả mình với cái tên Tô Sơn Hà khi viết phim “Đường 9 Nam Lào”)... và nhiều nhiều nữa những cơ quan, những tên tuổi “đội lốt” cứ sống với dối trá như hít thở không khí vậy!

Làm sao mà con em, mà nhân dân không bị lây nhiễm cái không khí dối trá, khắp nơi, nói dối, nói láo là lẽ sống, là phương tiện sống của mấy thế hệ con người...

---------------

Ngày 4/4/2012


Tối qua, ghi vào sổ tay những "biến tấu" của nói dối mấy chục năm qua để gõ nốt mấy trang nhật ký tiếp nối thì thấy: Quá phức tạp và quá sức tiếp tục nếu mỗi “biến tấu” chỉ cần giải thích độ một vài dòng.

Này nhé: NÓI DỐI khác NÓI LÁO ở chỗ nào? NÓI LÁO khác NÓI BẬY ở chỗ nào? Còn NÓI PHÉT? NÓI CỨNG? NÓI LĂNG NHĂNG? NÓI NƯỚC ĐÔI? NÓI TẦM PHÀO? NÓI LEO? NÓI LÈO, NÓI LƯƠN LẸO? NÓI ẤP ÚNG? NÓI LOANH QUANH? NÓI LẤP LỬNG, NÓI XA- NÓI GẦN, NÓI ÚP MỞ, NÓI LẤY ĐƯỢC, NÓI DỰNG ĐỨNG, NÓI TRẮNG TRỢN, …và càng đào sâu càng tìm thấy nhiều nhiều kiểu TRỐN TRÁNH SỰ THẬT bằng muôn vàn cách nói dối để cuối cùng đành tạm dừng ở cách nói dối cuối cùng khi muốn che giấu SỰ THẬT là:…CHẲNG NÓI GÌ! hoặc CẤM NÓI khi mạng thông tin toàn cầu Internet đang phát triển tới mức chỉ trong 1/10 giây một SỰ THẬT THẬT đã được thông báo đến tận từng nhà, từng người!

Vì vậy, những cơ quan chuyên sản xuất ra các “đường lối, phương pháp nói dối” càng ngày càng phải nghĩ ra nhiều thứ lý luận nói dối hiện đại hơn thức thời hơn…

-------------

Ngày 6 tháng 4 năm 2012

CHƠI TRÒ CHỮ NGHĨA ĐỂ GIẤU SỰ THẬT?


Nếu tinh ý, người đọc sẽ thấy: Sau Hội Nghị Chấn chỉnh ở Quảng Ninh, báo chí, Đài, Tivi bắt đầu chuyển giọng điệu khá nhanh chóng và rõ rệt. Một số từ, cụm từ mới, rõ ràng đã được mang ra xử dụng sau khi có chỉ thị của các "Anh trên" là “không được thông tin một chiều (?) là thiếu khách quan, là phải dựa vào nguồn tin chính thống”…thì ngay sau đó báo in và báo mạng lề Đảng có những cái tít “lạ” tỏ vẻ "khách quan" hơn trước mọi thông tin "không hay ho" lắm cho uy tín của các tổ chức, cá nhâ do Đảng- Nhà Nước lập cơ cấu nên!

Ví dụ:

-“EVN chưa báo cáo nên chưa thể khẳng định”, trả lời có tính chất “nói lại cho rõ” về các bài báo vạch ra “EVN lỗ giả, lãi thật”

-Tập đoàn Sông Đà “sai phạm” hơn 10.000 tỉ đồng! Sai phạm? Sai phạm là cái quái gì??? Là Biển thủ? Ăn Cắp? Thất thoát? Lãng Phí?….tất cả đang còn bỏ ngỏ chờ luồng thông tin chính thống!

-Lãnh đạo xã Vinh Quang (huyện Tiên Lãng, Hải Phòng) tiếp tục công tác ở vị trí cũ!? Riêng quan huyện Hiền thì về Tỉnh làm...chuyên viên (?) (thông cáo báo chí của UBND TP Hải phòng). Về việc "thực hiện kết luận của Thủ Tướng” Về vụ án phá nhà anh Vươn thì...một từ "lạ" mới được sáng tạo: cái nhà của anh Vươn, từ lúc bị hạ bậc thành cái "chòi" bây giờ lại trở thành cái “nhà trông đầm” chứ không phải là nhà để ở, bằng chứng đưa ra là: anh Vươn không có hộ khẩu ở nơi anh khai thác! Đã thế lại còn khai thác quá diện tích, trốn thuế, phá rừng…! Mọi phản ứng lại với cuộc họp báo này không có một chữ như trước Hội Nghị Quảng Ninh!!!

-Về vụ rò rỉ đập Sông Tranh 2, ông Thứ trưởng bộ Công Thương Hoàng Quốc Vượng tuyên bố hùng hồn trước báo chí: "Khẳng định đập Sông Tranh 2 vẫn an toàn, ổn định” và…..”Chắc chắn không xảy ra sự cố nào làm nguy hại đến tài sản và tính mạng của nhân dân”…Và cứng cựa hơn: "Chúng tôi chịu trách nhiệm về lời tuyên bố này!!!” Luồng “thông tin chính thống” như thế thì sức mấy mà báo chí, sau chuyến chấn chỉnh ở Quảng Ninh, dám đăng những bài như bài của tiến sỹ Tô văn Trường, và một loạt bài của các chuyên gia trong và ngoài nước khác yêu cầu tháo nước để sửa chữa tận gốc!

-“Phong bì”-Vấn nạn của doanh nghiệp (thay cho chữ Hối Lộ”!)

-Nhiều "sai phạm" trong quản lý đất đai ở Sóc Trăng…nhưng chỉ có bốn cơ quan và 5 cá nhân không được phép nêu tên được….đề nghị kiểm điểm!

-“Thanh tra tập đoàn dầu khí-Xử lý tài chính trên 18.200 tỉ đồng” (?!) Xử lý tài chính là cái trò gì? Thu hồi? Bắt đền? hay Phân phối lại? mười tám ngàn hai trăm tỷ (18.200.000.0000) VND của dân mà viết cứ ỡm ờ như xử lý qua quít vài cân thịt siêu nạc bắt quả tang ở Đồng Nai?!

-Và gần đây nhất: Tất cả mọi phương tiện truyền thông đều đồng loạt….IM LẶNG trước việc đồng- chí- Xăm- Béc- thủ- tướng Hun Xen, chủ tịch Hội Nghị cấp cao ASEAN đã cho VN ăn “quả đắng” hoặc bị trúng gió Tàu (mà báo chí thế giới đã nói thẳng (do áp lực của Hồ Cẩm Đào và món quà hơn 1 Tỷ Đô-la nhận được trong cuộc viếng thăm "có ý đồ" trước ngày khai mạc Hội Nghị Cấp Cao ASEAN đúng 3 ngày) bằng hành động GẠT PHẮT việc thảo luận về hành động ngang ngược ở Biển Đông của TQ ra khỏi chương trình nghị sự (!), thậm chí có báo nước ngoài còn cho là “Trung Quốc đã thành công trong việc tách bó đũa ra từng chiếc” hoặc “Khối ASEAN đã bị chia rẽ trong vấn đề Biển Đông”…..vv…thì "Tiếng Nói của Ta" là…”IM BẶT”! Hoặc đưa tin chung chung, trừ việc lần này không có câu “Hội Nghị đã thành công tốt đẹp” như thường lệ! (Đọc "Asia Bloc Slit on Disputers with China” trên Asia News của Wall Street Journal ngày 4/4/2012 ở đây)!
DOC vẫn là DOC, COC không thể ra đời do Kampuchia không tán thành nếu ASEAN thảo luận một mình COC không có Trung Quốc!

Thông “tin khách quan”, “không cảm tính”, ”không một chiều” “theo hướng chủ đạo chính thống” là thế đấy!

Gọi tên cho đúng những hiện tượng trốn tránh Sự Thật mới lạ này là gì? Xin nhường cho mọi người! Mình quá mệt mỏi rồi!

-

24 nhận xét:

  1. Cám ơn Bác đã dành cho"đồng bào" những dòng tâm sự chí lý mà nhiều khingười ta quên hệ thống lại, sự thật & logic. Nhân tiện đây tôi xin tặng lại bác 1 mẩu chuyện của "bố già" dậy nói dối nhé.
    Nếu tôi nhớ không nhầm. Năm 1958, ở 1 trường trung học tại Hà nội, có một cuộc họp ( học tập..cho giới báo chí, viết văn..)có ông Hồ về nói chuyện, ông có nói 1 câu "đểu" để đời mà tôi còn nhớ mãi. Ông nói :"...CÁC CHÚ NHỚ LÀ PHẢI VIẾT CHO NGƯỜI MÙ ĐỌC VÀ CHO NGƯỜI ĐIẾC NGHE ". Vậy đó ông, giờ đây người ta học tập "bố già" và làm hỏng cả dân tộc Việt là đương nhiên thôi.
    Tôi vô cùng qúy mến ông với tất cả đóng góp qúy giá của ông cho trí tuệ Việt, chúc ông luôn "bình an, thanh thản và mạnh khoẻ".
    HIEN MINH

    Trả lờiXóa
  2. Chuyện ngày xửa ngày xưa:

    vua Lê Thánh Tông đã ban câu đối tết cho một người làm nghề hốt phân:

    Ý nhất nhung y, năng đảm thế gian nan sự
    Đề tam xích kiếm, tận thu thiên hạ nhân tâm.

    Tạm dịch như sau:

    Khoác một áo bào, đảm đương việc khó trong thế gian
    Cầu ba thước kiếm, tận thu lòng dạ của thiên hạ

    Chuyện ngày nay:

    Bộ Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn vừa cấp kinh phí 50 tỷ cho dự án: "Tổng hợp các chất hóa học: H2O (nước), urê, axit uric, creatinin, natri, kali, lưu huỳnh, photphat, sulfat, NaCl, Flo, Chì... thành dung dịch bón cho rau xanh". Ưu điểm: Tốt cho cây, không hại đất, dễ dàng sản xuất kinh phí chỉ bằng 1/10 nhập ngoại. Cuối cùng người dân mới vỡ lẽ đó chính là NƯỚC TIỂU (NƯỚC ĐÁI). Chỉ khổ thằng DÂN thôi. (câu chuyện không có thật nhưng ai biết được ở Việt Nam điều gì cũng có thể xảy ra...)

    Trả lờiXóa
  3. Ông Nhát Sĩ, Hèn Sĩ Tô Hải!
    Từ ngày ông tự mang danh hiệu ..., rồi viết blog, thì cũng được đi. Thực tình tôi đéo đọc blog của ông. Lý do là nhân cách riêng của ông không đáng bàn, vì ông đi sau quá nhiều người, đấu tranh cho sự thật ở VN, mà sau này ông nổ quá mức, văng miểng tùm lum. Người biết điều, biết vể quá khứ các VNS Hà Nội rất ái ngại cho ông và những kẻ 'ăn cháu đái bát'như ông... Xin hỏi khi CLBKC của Nguyễn Hộ ra đời, thì ông ở đâu? Hình như ông đang kiếm danh bằng ngồi ở phòng bá âm ĐTH HTV, để đấu láo về âm nhạc,ve vuốt, nịnh nọt lẩn nhau giữa các nhạc sĩ.

    Thôi bỏ qua rất nhiều chuyện, để nói thằng một chuyện thôi. Ông nói "Cuộc “Nói Dối Vĩ Đại” nhất là cuộc chiến tranh giải phóng Miền Nam khỏi tay Đế Quốc Mỹ Xâm Lược". Ông giả ngây, giả ngô, không đặt câu nói của lê Duẩn vào ngữ cảnh của câu “ta đánh đây là đánh cho Liên Xô, cho Trung Quốc”. Tôi không giải thích chuyện này dài dòng, mà chỉ cần nói là ông rất thớ lợ, lôi dụng tình cảm người đọc.
    Ngoài ra, nếu ông xem việc GPMN là điều lừa dối…, thì chính ông và đồng bọn lại mắc mưu Tàu cộng, vì Tàu cộng có muốn VN giải phóng miền Nam, thông nhất đất nước đâu. Già rồi, đầu bạc rồi, viết cái gì thì cũng ráng mà suy nghỉ cho có đầu có đủa chớ!

    Còn điều này nửa, khi ông nói GPMN…, thì ông lại xúc phạm rất nặng hơn 30 ngàn người của quân, dân, chính, Đảng của Nam Bộ. Họ là những người khi tập kết 2 năm, thì đã chán ngấy cái xứ Bắc Kỳ nhà ông rồi – họ chỉ muốn quay về Nam. Họ chả bị ai lùa bịp hết, chỉ có quay về Nam Bộ chiến đấu, giải phóng MN thì họ mới quay lại được nơi chôn nhau cắt rún, gặp lại vợ con, dòng tộc , họ hàng… Ông đã xúc phạm người KC Nam Bộ ghê gớm, nên trò chơi chữ của ông tr6n cái blog khốn khổ của ông, dân NB đéo thèm đọc.
    Ông cũng nên cám ơn người dân NB, mãnh đất NB, dung chứa ông, khi đất Bắc Kỳ, đất HN, không còn là nơi yên ổn để ông hoạt động nghệ thuật. Chính tại đất NB này, với sự biến đổi thời thế, ông mới dám rủ bỏ cơn ác mộng đè nặng ông gần 70 năm qua, để trở thành Người. Ông nên một lần nửa cám ơn người NB, đất NB. Và ăn nói dè chừng hơn, có tư cách hơn nửa.

    Nếu tôi không đọc trên trang Basam câu GPMN… thì tôi đéo có vô cái blog khốn khổ này để chỉnh huấn đôi lời cho ông.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Trả lời nặc danh 15 08
      Tui không biết nhiều, chĩ trả lời chú em một vấn đề mà thôi : CUỘC NÓI DỐI VĨ ĐẠI NHẤT LÀ CUỘC
      CHIẾN TRANH GIẢI PHÓNG MIỀN NAM .....
      Cuộc chiến tranh giải phóng miền Nam đúng là nằm trong một sự dối trá vĩ đại. Giải phóng là gì ? Giải phóng là giúp cho con người nghèo khổ, bị kềm kep áp bức được một cuộc sống khấm khá hơn, được sống một cuộc sống tự do thoải mái hơn . Đúng không ?
      Đàng này sự việc hoàn toàn ngượt lại.
      Này nhé, trở lại thuở còn đánh nhau giửa 2 bên, quốc gia vá VC. Trong các trận chiến, có những lúc, quân đội Saigon đôi khi phải tạm lui, bỏ vùng đó cho VC tạm quản lý. Nếu được giải phóng, người dân phải mừng rở được sống chung với VC. Lúc đó người dân phải cùng bọn giải phóng bảo
      vệ vùng được giải phóng. Đàng này, họ cố gắng trốn chui trốn nhủi để thoàt về vùng quân đội CH. Thà mất hết của cải, họ ẳm họ bồng con cái ráng chui lủi băng rừng để về với vùng Quốc Gia. Những người không trốn được thì đành chịu khổ sở, cố gắng giả ngây giả dại qua ngày. Cho đến khi quân đội Quốc Gia trở lại, người dân mừng rở biết bao, họ mừng vui loan báo cho nhau biết " lính mình tới rồi, hay Biệt động quân mình tới rồi chử "MÌNH" ở đây thấm thía thân thương , tin cậy biết dường nào phải không anh 15 08 ? Tại sao người dân sợ VC quá vậy, người dân thích bị kềm kẹp nhèo khổ
      hay sao ?
      Phần trên chĩ nói về phần nhân tâm của người dân trong cuộc chiến.
      Bộ đội quá ác. Đi tới đâu họ dùng đủ lọai súng lớn pháo kích tàn nhẫn làm dân chúng chết biết bao nhiêu mà kể, họ cố ý điều chĩnh súng cho nổ tàn phá luôn cả chùa, nhà thờ, trạm xá. Ai chết ráng chịu. Trong khi đó, QG muốn chiếm lại những khu nhà cửa, chùa chiền thì người lính không được xử dụng súng lớn mà phài liều chết bò vào từng người, từng người để thanh toán từng tên một. Như thế không làm thiệt hãi tới dân chúng.
      Còn mấy tên lính Mỹ, họ nhân đạo vô cùng, họ ẳm những tên VC bị thương đem ra ngoài cứu chửa.
      Phần nhười dân miền Bắc vô trong Nam sau ngày 30/4, họ bở ngở đến liệm người. Miền Nam sao trù phú thế, đời sống dân miền Nam sao mà sung túc thế. Họ cứ bị tuyên truyền là dân Nam nghèo khổ đến mức không có chen để ăn cơm. Tới chừng khi được mời thì họ ngẩn ngơ khi lần đầu tiên được dùng chén kiểu. Họ nhìn trong bếp, món gì đối với họ cũng là một thứ quá sang trọng, sạch sẻ
      đẹp đẻ.
      Chú em 15 08 biết nhà văn Dương thu Hương không ( có khi là tôi gỏ tên sai vì không nhớ rỏ ) ? Bá ngồi ngoài đường và khóc vì đả bao nhiêu lâu bà bị lừa.
      Tôi không gỏ nhiều được, chỉ gỏ vài điều cho chú rỏ mà thôi.
      Chiến thanh giải phóng miền nam là một cuộc lừa dồi vĩ đại. Rỏ chưa hở chú 15 08 ?

      Xóa
  4. Còm của tay không dám để lại tên bên trên đây (15:08 Ngày 09 tháng 4 năm 2012) rất bẩn, ngu và vô học.
    Hắn không biết nói cách gì khác để khích bác Blogger Tô Hải, bèn quay qua dở quẻ chửi bới vô giáo dục và giả bộ lù mù sang ngả: Kháng Chiến Nam Bộ.
    Hắn còn giả bộ viện ra cái mảnh đất Nam Bộ.
    Chẳng có cái gì gọi là "Kháng Chiến Nam Bộ" hay "mảnh đất Nam Bộ" cả.
    Một khi tà quyền Việt cộng ba đình còn thoi thóp đó thì đừng hòng có cái gì hay cái gì đẹp, cái gì gọi là "yên ổn để ông hoạt động nghệ thuật" cả?!!

    Thằng ngu trên kia, mày hãy nghe Nguyễn Chí Thiện nè:
    đảng như hòn đá tảng
    đè lên vận mệnh quê hương
    muốn sống trong hòa hợp yêu thương
    trước hết phải tìm phương hất xuống


    Chưa chắc thằng này đã ngu, ngu trong suy nghĩ lí luận còn đỡ nhục, lắm khi hắn là đàn em của Vũ Hải Triều hay là lính của Quảng nổ...Nghĩa là hắn là loại đần mạt hạng!!!
    Hắn tuyệt không có 1 nhời nào mắng chửi cái đáng mắng chửi nhất: Việt cộng ba đình! Cho nên rất dễ nhận ra chúng nó!
    Những đứa mòn tay thối đầu, chả biết cách sống sao cho ra con người, bèn đi theo làm tay sai tà quyền VC. Một mai đây VC ra pháp trường thì chúng mày về đâu?
    ----------
    Ta để tạm còm này của chúng mày thêm vài hours nữa cho bà con bốn phương đọc xong rồi ta sẽ xóa. Lũ Việt cộng hèn hạ!

    Trả lờiXóa
  5. Đề nghị @ Lê Tùng Châu không nên xóa "comment" của Nặc Danh 15:08 09.04.2012 để đọc giả phân biệt đâu là "nói láo có hệ thống" và "ai cố gắng mang những gì của dân tộc (Caesar) trã lại cho dân tộc (Caesar)".Không những Bác Tô Hải mà những trí trức "Tây Học" cùng thời bị cấm khẩu NV Giai Phẩm..." hay bị thủ tiêu :Phan Văn Trị, Nguyễn An Ninh...mà cả Tôi và những trí thức CHLB Đức đã bị lừa dối đứng dưới ngọn cờ "GPM Nam", rất may chúng tôi nhờ tự do nên thức tỉnh rất nhanh qua những tranh dành ảnh hưởng 1978-79. Xin phép Bác Tô Hải để ông "Nặc Danh..." biết thì thưa thốt..
    Cội nguồn sự lừa dối của chế độ CS bắt đầu từ đây:
    ...Nguyễn Tất Thành-Nguyễn Ái Quốc-Hồ Chí Minh
    http://www.viet.rfi.fr/tong-hop/20100905-phan-xv-phan-khoi-chuong-1b-ai-viet-nhung-bai-ky-ten-nguyen-ai-quac-tai-phap-tu-19
    Khác hẳn với các nhà cách mạng như Phan Bội Châu, Phan Châu Trinh, Huỳnh Thúc Kháng... Tiểu sử Hồ Chí Minh là một bí mật. Chỗ nào ông muốn viết (hoặc sai người viết), chỗ nào giấu đi hoặc thêm thắt vào, là có chủ đích rõ ràng...

    Trả lờiXóa
  6. Hì hì! chả có ý kiến gì.
    Nhưng khuyên bác, lâu có một thằng mất dạy khích tướng thì bác đừng có tức nhá. Người già sợ nhất là cái bực tức... cứ thế tà tà lâu lâu có một bài...là tuyệt.

    Trả lờiXóa
  7. Vâng thưa bạn Hồ Thể Y, tôi cũng có ý đó, nghĩa là để những lời lẽ bẩn thỉu của hắn cho bàn dân thiên hạ nhận định và có cái đối chiếu, chứ chưa phải xóa đi vội.
    Tôi chỉ làm cái hyperlink cho bài mà bạn Hồ Thể Y muốn mời anh em đọc ở đây: Phần XV: Phan Khôi - Chương 1b : Ai viết bài ký tên Nguyễn Ái Quấc tại Pháp từ 1919 đến 1923?
    ---
    Hẹn gặp lại,
    thân ái!

    Trả lờiXóa
  8. Từ khi có tên NẶC DANH nhảy vào tự nhiên làm diễn đàn vui đáo để. Tại hạ chỉ xin có vài ý sau đây:

    Thứ 1. Tên này viết sai lỗi chính tả be bét tức là RẤT NGU và VÔ HỌC.

    2. Dấu ngã và dấu hỏi nhầm lẫn lung tung nên có lẽ tên này là dân THANH HÓA (không phải là dân NAM BỘ như hắn viết vì thường thì người NAM BỘ hiền hòa ít chửi bậy, tất nhiên càng không phải dân HÀ NỘI vì người HÀ NỘI chân chính không ngu như hắn).

    Tạm thời kết luận: Tên này là dân THANH HÓA hoặc NGHỆ AN, có lẽ là công an ĐỂU (an ninh văn hóa theo cách gọi của chúng).

    Nhân hắn nói về Lê Duẩn tôi xin góp thêm câu chuyện:
    Thời cha tôi còn là sinh viên (Đại học Quốc gia Hà Nội bây giờ), có treo ảnh Lê Duẩn rất to, tay thì vung vẩy đang chém gió, mồm thì mở rộng ngoác đang hô hào. Một người bạn của bố tôi lén trèo lên viết vào cái mồm đó là: "Chúng tao chỉ khổ vì cái mồm mày". Cuối cùng hành động này bị phát giác và bạn của bố tôi bị đuổi học. Thật đáng thương.

    Trả lờiXóa
  9. Dành cho những đứa biết chữ mà theo Việt cộng kiếm miếng cơm:

    "Nhân dân bị phản bội. Ðó là điều rõ ràng. Cuộc cách mạng giải phóng dân tộc đã thành công rực rỡ trong sự thay thế những ông chủ da trắng bằng những ông chủ da vàng.
    Cái khác là cách cai trị của những ông chủ mới tinh tế hơn những ông chủ cũ nhiều.
    Mọi sự bóc lột, đè nén giờ đây được tiến hành trong tiếng kèn hoan hỉ ngợi ca cuộc đời mới, trong cờ xí rợp trời, trong ánh lấp lánh của vàng mạ phủ lên mọi tối tăm, tủi nhục, tiếng rìu đao phủ chìm nghỉm trong khúc quân hành, và đám đông bị mê mẩn bởi những lời cổ vũ hùng hồn rầm rập kéo nhau đi tới miền đất hứa ở tít mù tầm mắt không nhận thấy máu đồng bào nhơm nhớp dưới chân mình.

    Tôi đã đi trong đám đông bị thôi miên, trong cuộc lên đồng vĩ đại.

    Người đầu tiên muốn thức tỉnh tôi là cô ruột tôi lấy chồng ở phủ Xuân Trường. Chồng bà, một ông chưởng bạ, là một người yêu nước không cộng sản. Ông ủng hộ cách mạng từ hồi bí mật, tham gia tổng khởi nghĩa, trong kháng chiến chống Pháp vừa làm trong ban hội tề2 để giữ thế công khai vừa làm chủ nhiệm Việt Minh xã.
    Trong Cải cách ruộng đất, ông bị đưa ra đấu, bị vu là phản động, nhà cửa bị tịch thu, gia đình bị khủng bố. Ðến khi Ðảng sửa sai, ông chỉ còn kịp lết về đến nhà để tắt thở trong vòng tay vợ con.

    Những việc xảy ra với cô tôi tôi không biết. Tôi đang học ở Liên Xô. Trở về Việt Nam, năm 1957, làm phim Ánh Sáng Tháng Mười nhân dịp kỷ niệm 40 năm cách mạng Nga, tôi mới gặp cô. Cô tôi khuyên tôi :
    - Cháu phải tỉnh trí, chớ có nghe cộng sản. Cộng sản bất nhân lắm. Mình là người tử tế, phải biết chọn bạn mà chơi. Nghe ngon ngọt lắm vào rồi đi theo họ, hối không kịp!
    Ðó là bà cô được chúng tôi, những đứa cháu bà, trọng nhất, yêu nhất. Cả họ phục bà tần tảo một mình dựng nên cơ nghiệp..."
    ----
    Người thứ hai không còn tin ở chủ nghĩa cộng sản là vợ tôi. Vợ tôi theo học ngành kiến trúc Ba Lan vào những năm xảy ra những cuộc biểu tình đầu tiên của công nhân làm lung lay nền móng chế độ cộng sản ở đây. Vợ tôi không sinh ra và lớn lên trong một gia đình thuộc tầng lớp trên, cũng không phải trong một gia đình trí thức. Qua những điều mắt thấy tai nghe ở nước này vợ tôi đi đến một kết luận bất ngờ: "Chủ nghĩa cộng sản không có tương lai, anh ạ. Nó không được lòng dân".

    (trích Vũ Thư Hiên, ĐÊM GIỮA BAN NGÀY, chương 13)

    Trả lờiXóa
  10. (tiếp theo)
    "Người thứ ba cảnh tỉnh tôi là tiểu đoàn trưởng Ðích. Anh rơi vào tù trong trường hợp oái oăm: anh cho phép một chiến sĩ mượn com-măng-ca của đơn vị về quê cưới vợ. Người anh em kết nghĩa của chú rể, dân tộc Mường Tây Bắc mừng em nuôi một cục thuốc phiện bằng nắm tay để chú rể bán đi lo đám cưới. Chú rể bị bắt, hai phù rể bị bắt theo, thủ trưởng đơn vị bị coi là tòng phạm, lĩnh án năm năm tù.
    Từ nhà tù trở về Ðích thay đổi hẳn. Người ta bảo anh khiếu oan để trên xét lại vụ án, anh chẳng buồn viết đơn. Anh nói với tôi: "Tôi không bực vì cái án. Nhầm là chuyện thường, huống hồ trong vụ này tôi cũng có cái sai. Nhưng tôi sai là một chuyện. Cái cách đồng chí đối xử với nhau thế nào là chuyện khác. Nhà tù cho tôi thấy một điều: không có tình đồng chí ! Chúng ta nhầm. Bây giờ tôi mới hiểu: ông Hồ không phải đồng chí của ta, ông ấy cũng là vua như các ông vua khác, lại không phải vua hiền. Ông ấy biến những con người lương thiện thành những con quỷ. Ông ấy là quỷ vương".

    Tôi an ủi anh, nhưng không đồng ý với nhận xét của anh. Dưới quyền ông Hồ có những con quỷ mà anh gặp, nhưng không phải ông tạo ra chúng. Chúng có trong bất kỳ xã hội nào. Tôi nói, như cha tôi thường nói với tôi, rằng cách mạng là sự nghiệp của cả dân tộc, trong cách mạng không thể không có sai lầm, đó là bệnh sốt vỡ da của đứa trẻ đang lớn, rằng sai lầm sẽ ít dần cùng với sự trưởng thành, mà chẳng phải ai khác, chính chúng ta phải đóng góp để cho nó trưởng thành. Tôi thuyết phục anh dẹp nỗi ấm ức trong lòng để trở lại với công tác cách mạng. Anh phản bác, rồi anh nghe tôi.
    Tôi nói với anh Nguyễn Thanh Ðịch, thư ký tòa soạn báo ảnh, nhận anh Ðích vào làm công tác buồng tối. Tờ báo chúng tôi hồi ấy đang cần người có học và tháo vát để giải quyết những khó khăn về kỹ thuật in tráng trong hoàn cảnh thiếu thốn. Anh Ðích là một nhiếp ảnh gia nghiệp dư hiểu nghề khá sâu, được các phóng viên kính trọng.
    - Ông bảo đảm nhá ? - thư ký tòa soạn gặng.
    - Tôi bảo đảm. - tôi trả lời.
    Anh Ðích cần mẫn làm công việc nhà nước cho tới khi tôi bị bắt. Không tuyên bố lý do, người ta thải hồi anh. Sự thải hồi này không chứng tỏ tôi đã bảo đảm không đúng. Nó chỉ chứng tỏ anh bị thải hồi vì người bảo đảm cho anh là tôi.

    Sau đó, anh Ðích thề độc không bao giờ đi làm lại cho Nhà nước cộng sản nữa. Anh sản xuất ô mai để bán, là công việc dễ hơn nhiều so với công việc buồng tối. Nghề làm ô mai không bị nhà nước ngăn chặn hóa ra rất có lời, anh nuôi được các con ăn học, tậu được nhà, nói chung gia đình anh sống sung túc.

    Tóm lại, từ những điều trông thấy, nghe thấy tôi ngoan cố không chịu rút ra kết luận. Tôi đần và, như bây giờ người ta nói, tôi ngu lâu.

    (trích Vũ Thư Hiên, ĐÊM GIỮA BAN NGÀY, chương 13)

    Trả lờiXóa
  11. Một thằng ngu đã vô học còn sủa bậy ở đây. Một ngày không xa nữa để coi mày còn vênh váo được nữa hay không. Tôi đồng ý với ý kiến xóa cái còm của tên VC mạt hạng này của LTC.

    Trả lờiXóa
  12. CÁI GÌ CÓ LỢI CHO CÁCH MẠNG THÌ LÀM

    Đó chính là thể hiện câu nói của Lênin: "Cái gì có lợi cho đảng thì cái đó là đạo đức". Hay nói khác hơn: "Cứu cánh biện minh cho phương tiện". Nói dối, lừa dối, giết người đều có thể là tốt nếu nó có lợi cho cách mạng. Nhưng như thế thì xã hội không còn giá trị đạo đức nào đáng được tôn trọng cả vì tất cả mọi giá trị đạo đức đều có thể bị vi phạm nếu nó có lợi cho đảng. Nếu đảng có thể vi phạm mọi giá trị đạo đức miễn sao có lợi cho đảng, thì đảng viên sẽ có thể vi phạm mọi giá trị đạo đức nếu có lợi cho mình và người dân cũng có thể vi phạm mọi giá trị đạo đức nếu có lợi cho mình.

    Như thế thì cuộc cách mạng sẽ đi đến đâu? Cách mạng để làm gì khi mọi người trong xã hội không ai tôn trọng đạo đức nữa?

    Trả lờiXóa
  13. Ê ! LTC, còn đâu cái còm nửa. Thôi qua basam đọc!

    Trước hết, nói về Hèn sĩ! Nổ quá lớn mà không đưa ra một lập luận nào chặt chẻ, một chứng cứ nào cho sắc bén… Lại còn “ỷ lảo”, coi thường người đọc. Chỉ bọn con cháu, đồ đệ, fan mới nịnh ông quá xá trời luôn. Chẵng thà ngồi bàn luận về âm nhạc cho người dốt âm nhạc nghe còn có phước hơn! Chính trường là chiến trường, chứ không phải là hý trường đâu, mà muốn nhảy vô là nhảy! Nhảy vô thì dể chứ nhảy ra , khó lắm, khi đầu đã bạc, chân tay đã vô lực. Mà không thấy CA hỏi thăm ông cũng là hy hữu. Hay con cháu ông cũng làm CA! Dám đây là khổ nhục kế cuối đời, lập công dâng Đảng, kiếm thêm cái huân chương Sao vàng cho bằng Huy Cận.
    Vào Wiki rồi, mới biết nhân cách của ông thua xa nhiều người đấu tranh khác, nói thật tình còn thua Bùi Tín, chứ đừng nói tới Nguyễn Hộ, Tạ Bá Tòng… Bùi Tín còn dám tự mình dần thân, khi uy tín chưa hề suy suyển. Còn ông ôm xong cái Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật, đợt 1, năm 2001. Vinh hoa, phú quý đủ hết rồi thì mới chịu làm hèn sĩ, viết hồi ký xuât bản ở hãi ngoại, kiếm thêm mớ “nốt nhạc” nữa. Thầy chạy! Khôn qua là khôn!!

    Vài lời với đám fan của Hèn sỉ! Cũng nổ như ông thầy! Chỉ chửi rủa cho hã lòng hận thù, nhất là 30/04 sắp tới nửa!! Tưởng đưa ra được trãi nghiệm của riêng bản thân khi tung hô ông thầy Hèn sĩ. Ai đời lại trích dẩn ngục sĩ Chí Thiện, Vũ Thư Hiên… Các món hàng này đã ế ở chợ trời Bolsa rồi. Vậy mà còn muốn đem bán sales off ở Việt Nam. Xuống giá quá ể!

    Nhắn Ha noi! Vì tao là dân Nam Bộ nên mới lẩn lộn chính tả tý chút. Nhưng tao cũng biết dân Hà lội 2 nà dân thế lào! Muốn đem cái chính tả ra so sánh thì quê nào cũng có hết! Nhưng người ta ít mắc cở hơn dân Hà lội!

    Vài lời thôi cũng đủ.

    F 361

    Trả lờiXóa
  14. OK, ta viết cái này để reply cho hoabinh mà ký là F 361 ở bên dưới đấy!

    Ta cũng có cảm giác là ông kém, từ trình độ IT cho đến kiến thức, lập luận. Thường những kẻ như vậy thì nhân cách cũng kém theo. Việc hoabinh vào đây ăn nói vô lễ là 1 chứng minh!
    Muốn nói gì, bày tỏ gì thì phải có đầu đuôi, ngay chính, dẫn chứng lập luận hẳn hoi chứ nói bậy bạ vậy anh em giang hồ nó cười cho thúi đầu.
    Những trải nghiệm máu thịt của bi kịch gia đình Mr. Vũ Đình Huỳnh (bí thư của Hồ) và nhà văn Vũ Thư Hiên vì tin theo Việt Minh cộng sản của y ta...
    Những trải nghiệm sinh tử của thi sĩ Nguyễn Chí Thiện ở tù VC từ khi còn thanh niên cho tới khi thành ông già, mấy chục năm trời nghiệt ngã trong lao tù cộng sản phi nhân 9 chết 1 sống...mà nhà ngươi bảo là "chợ" là "giá" thế ta hỏi ngươi: thằng Hồ chó minh đem Mác Lê Mao Sít vào thiêu Việt Nam mấy chục năm qua ngươi mù sao mà không thấy?
    hãy đọc bài này: Liều thuốc tự do - Nhọ coi thằng Hồ tặc nó có phải con chó của cộng sản Nga Tàu hay không?

    Ta có qua mấy cái blogspot vớ vỉn của ngươi coi thử rồi, cũng đo được trình độ của ngươi, có lẽ có tới mấy thằng nhảy vô đây chớ không phải mình ngươi. Kém lắm, học hỏi thêm anh em đi rồi hãy lên lời!
    Ta nói thật, ngồi gõ bàn phím của PC của tư bản Mỹ mà còn đánh phá Mr. Nhạc sĩ Tô Hải và nịnh bợ VC thì chúng mày không thấy nhục sao?

    Nơi đây đón nhận hết, welcome hết những ý kiến đàng hoàng tử tế, còn nói láo là bị đấm, thế thôi?
    Ngươi ăn nói lễ phép đi, ta sẽ để lại hết (không xóa) và không mắng nữa!

    Trả lờiXóa
  15. trích hoabinh: "Ê ! LTC, còn đâu cái còm nửa>"
    Đây là 1 dẫn chứng cho cái kém cỏi của ngươi.
    Chả có cái còm nào khác nữa cả. Ta chưa xóa cái nào hết, chưa ngăn cấm cái còm nào hết!
    Ê với a, vào đây ăn nói vô lễ vậy, nhục lắm!
    Chúng mày có Chủ nghĩa XH vô địch, đỉnh cao trí tuệ mà, vô đây gõ phím làm gì? chạy về cái chuồng ướp xác ba đình mà quét rác qua ngày chứ?
    Nếu thật tình muốn tìm hiểu, thì cứ vào Library của ta mà học hỏi, phải mất cỡ dăm năm mới lãnh hội hết chân lý trong ấy, lúc đó tự động sáng mắt ah, hết ăn nói bậy bạ nữa!

    Trả lờiXóa
  16. Vài lời nhắn đến hoabinh:

    1. Ông nhiều tuổi hơn tôi nhiều. Nhưng tóc bạc mới chỉ là sự biểu hiện của tuổi tác thôi...

    2. Ông không đáng để tôi đối thoại. Câu cuối cùng mà tôi muốn nói đến ông và những người như ông, có thể bây giờ ông chưa hiểu và sẽ chẳng bao giờ hiểu nhưng tôi vẫn phải nói với tư cách là bậc hậu sinh (tôi 30 tuổi). Đó là "các ông làm gì thì làm đừng để có tội với tổ tiên và muôn đời con cháu. Đừng để hậu thế, sử sách muôn đời nguyền rủa". Nếu sai vì ngu dốt thì có thể tha thứ. Còn ngậm miệng ăn tiền. Nói bất chấp lẽ phải, làm bất chấp đúng sai, sống bất chấp luân thường đạo lý... thì người ta gọi là: bất nhân, bất nghĩa, bất lễ, bất trí, bất tín, bất hiếu... loại đó thì trời chẳng dung mà đất chẳng tha đâu ông ạ.

    Trả lờiXóa
  17. Thằng hoa binh này ăn gì mà ngu thế? Người như Bác Hải ko sợ chó chỉ sợ Việt Nam có những thằng như mày thì có cái chính quyền này nó đè đầu cưỡi cổ thì cũng đáng kiếp!! Mày ngu quá con a. Đứa trẻ lên 3 cũng làm Bố của mày được.

    Trả lờiXóa
  18. -Hôm qua nay ta tạm yên mà hoabinh chả dám đối đáp nữa, nên ta báo cho ngươi (và bè lũ của ngươi) biết mấy việc sau.

    Về câu ngươi thắc mắc sau đây:

    "Bùi Tín còn dám tự mình dần thân, khi uy tín chưa hề suy suyển. Còn ông ôm xong cái Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật, đợt 1, năm 2001. Vinh hoa, phú quý đủ hết rồi thì mới chịu làm hèn sĩ, viết hồi ký xuât bản ở hãi ngoại, kiếm thêm mớ “nốt nhạc” nữa. Thầy chạy! Khôn qua là khôn!!

    Thực ra ngươi rất dại. Người ta nói già mà dại đó, nhục lắm. Dại tức là NGU, thì câm đi, la lên càng tỏ rõ cái dốt lại càng NGU tợn.
    Vì sao? Này nhé, ngươi có ngu cũng phải biết để viết cuốn hồi ký như HỒI KÝ của một Thằng Hèn thì tác giả phải mất bao lâu???
    Bác Tô Hải nói với ta là ông viết từ 1990 kia. Đằng đẵng mười mấy năm vừa viết vừa edit đi đi lại lại cho khá hoàn chỉnh rồi ...bỏ đó (hoàn thành trước 2007). Bỏ đó để ...chờ cơ hội. Vậy là hết bao nhiêu năm???
    Khi cơ hội tới, ông gởi đi.
    Khi file bản thảo HỒI KÝ của một Thằng Hèn qua tới Mỹ, phải mất thêm một thời gian nữa, Uyên Thao và các thân hữu của Tủ Sách Tiếng Quê Hương mới chuẩn bị được mọi thứ để in và xuất bản.
    Vậy ngươi đã rõ. Khi một người nghệ sĩ, một sĩ phu quyết định "dấn thân" thì họ dám làm dám chịu. Đối mặt với cường quyền gian ác nào phải chuyện chơi?
    Vả lại cái ấp ủ của người nghệ sĩ, của người mang sĩ khí thao thức với mệnh nước đang nổi trôi trong tay loài quỷ đỏ...đâu phải chuyện thằng vô học nào cũng có thể thấy biết được? Đọc tới đây ắt ngươi phải chịu ta mắng là không oan, phải không?
    Khi nhạc sĩ Tô Hải quyết định "Hồi Ký của một Thằng Hèn" thì chuyện Giải Thưởng gì gì đó ngươi nói, 2001 gì đó, ắt chỉ là màn "giả chết bắt quạ..." mà thôi. Ví dụ lúc đó không nhận, tẩy chay giải thưởng máu kia...thì hóa ra làm hại cho cú xuất lộ cuốn Hồi Ký à? làm cho lũ cú vọ nó nghi ngờ à?

    Mi không thấy Duẩn Thọ giả vờ ngừng bắn tạm để ăn Tết (Mậu Thân 1968) rồi ngay giờ Giao Thừa nổ súng bắn giết dân lành miền Nam đấy sao? sao mi không mắng 2 thằng gian ác đó khi chúng nó giết hại hàng chục ngàn người dân Việt Nam trong 3 ngày Xuân Mậu Thân???

    Về việc ngươi so sánh người này người khác với bác Tô Hải, cũng là ngu dốt, bởi mỗi người mỗi cách mỗi cảnh...miễn sao họ không chịu im tiếng trước tội ác cộng sản, thế đó đối với bọn thường nhân như chúng ta, họ đã là Thánh rồi.
    Bùi Tín, Trần Độ v.v... chả thể giống Tô Hải và mỗi người có cách thực thi tiếng nói khẩn thiết của lương tâm mình.
    Giờ ta hỏi, mi còn lương tâm hay không? chỉ giản dị 1 câu như thế, nói được thì trả lời, nếu mi câm họng thì từ nay mi cút đi cho rảnh mắt ta!

    Trả lờiXóa
  19. Tự hào là người ĐàNẵnglúc 14:10 14 tháng 4, 2012

    Nhân vào đây thấy ông Hòa Bình hay F361 gì đó ăn nói lỗ mãng vô giáo dục, tôi xin kể chuyện nhỏ về mấy ông tương tự như ông này:
    Gia đình tôi là dân tập kết. Năm 1975 về được quê, còn nhỏ lắm, tôi được cậu dì, anh chị trong Nam dạy lễ nghĩa rất kỹ. Người Nam Trung bộ tuy tính cách bộc tuệch nhưng trẻ nhỏ ngày ấy luôn vòng tay thưa gửi lễ phép với người lớn, không có một câu Đ. nhơ bẩn nào văng ra. Giờ thì tôn ti trật tự, lễ nghĩa xuống cấp trông thấy do vùng miền xáo trộn, rồi giải tỏa đất đai, người ta cố tình phân tán các dòng họ, người tứ xứ lẫn vào nhau để làm loãng sức đề kháng, tự vệ của dòng họ, vùng miền…
    . Năm 1993, tôi mới có dịp trở ra miền Bắc một mình. Ở bến xe Hà Nội tôi kinh hoàng được chứng kiến cảnh một tên thanh niên loắt choắt leo lên xe khách thu tiền gì không biết, vì tôi được chủ xe ưu ái cho ngồi chỗ của người nhà lái xe.
    Tên thanh niên bắt từng hành khách đưa tiền kèm hàng tràng câu chửi xưng hô mày tao rất mất dạy. Có một ông già hỏi lại tiền gì bị hắn đạp mạnh vào bụng quát: Mày có đưa tiền không thì bảo?
    Cả xe xanh mặt im thin thít. Ông già gượng gạo đưa tiền cho hắn, xong hắn quắp tiền thành nắm đấm đấm thêm một cái lên đầu ông, chửi rủa tục tằn rồi mới xuống xe.
    Tôi nghẹn đắng cổ họng. Về tới Đà Nẵng, tôi kể lại cho cả nhà nghe và tuyên bố không bao giờ bước chân ra ngoài Bắc nữa. Mẹ tôi chậc lưỡi: Thì ngoài ấy xưa nay nó vẫn vậy.
    Đúng là ngoài ấy xưa nay thành phần hỗn láo không phân biệt người trên kẻ dưới hơi nhiều, hỗn độn trong xã hội.
    Đọc trong các sách người ta kể thời Pháp thuộc, người Bắc lễ độ lịch sự lắm mà?
    Nói vậy, xin các bác các anh chị có giáo dục ngoài ấy chớ chạnh lòng. Sen có ở trong bùn thì vẫn thanh cao nhưng sen ít bùn nhiều, mùi tanh vấy cả lên mạng ảo thì thật đáng xấu hổ. Phải chăng chỉ do nền giáo dục “ưu việt của đảng ta” mà nên nỗi?

    Trả lờiXóa
  20. trích đoạn bài bình luận của Ngô Nhân Dụng trên Người Việt 13/4/2012:
    "...Bắc Kinh đã đốt hàng trăm tỷ đô la với dự án đường xe lửa cao tốc, đến nay đã trở thành một vết ô nhục sau khi cách chức một loạt người chỉ huy về tội tham nhũng. Việt Nam đã lập tập đoàn Vinashin, chỉ trong mấy năm đã vỡ nợ, không trả được 4 tỷ đô la tiền vay nợ. Số tiền vay các ngân hàng quốc tế này được bảo đảm bằng tất cả ngân sách quốc gia. Tức là 80 triệu dân Việt Nam sẽ phải đưa cổ ra trả nợ, đời này chưa trả được thì đời con cháu ông Ðoàn Văn Vươn sẽ tiếp tục trả.
    Làm sao người ta có thể đốt được bốn tỷ Mỹ kim trong một thời gian kỷ lục như vậy? Coi như ông Nguyễn Tấn Dũng đã phóng bốn cái hỏa tiễn, vượt xa ông Kim Chính Ân bên Bắc Hàn! Dân Bắc Hàn còn có người được trông thấy khói phun và lượm những mảnh vụn từ trên trời rớt xuống. Ở Việt Nam, cả bốn cái hỏa tiễn và vệ tinh nhân tạo hoàn toàn chìm trong màn bí mật, chỉ các đồng chí biết đồng tiền đã chạy đi những đâu mà thôi! Vinashin chỉ là một vụ “tầu nổi” Còn bao nhiêu vụ “tầu ngầm” khác, không biết họ đã đốt biết bao nhiêu tiền của dân?

    Nhạc sĩ Tô Hải mới viết một bài về “Một Nghìn Lẻ Một Cách Nói Dối”, ông đặt mấy câu hỏi về nghệ thuật sử dụng ngôn ngữ, “chơi trò chữ nghĩa” để che giấu sự thật. Tô Hải viết:

    Nhiều “sai phạm” trong quản lý đất đai ở Sóc Trăng... nhưng chỉ có bốn cơ quan và 5 cá nhân không được phép nêu tên được... đề nghị kiểm điểm!

    Tập đoàn Sông Ðà “sai phạm” hơn 10,000 tỉ đồng! Sai phạm? Sai phạm là cái quái gì??? Là biển thủ? Ăn Cắp? Thất thoát? Lãng phí?... tất cả đang còn bỏ ngỏ...!

    “Thanh tra tập đoàn dầu khí - Xử lý tài chính trên 18,200 tỉ đồng.” Xử lý tài chính là cái trò gì? Thu hồi? Bắt đền? Hay phân phối lại? Mười tám ngàn hai trăm tỷ (18,200,000,0000) đồng của dân mà viết cứ ỡm ờ như xử lý qua quít vài cân thịt siêu nạc bắt quả tang ở Ðồng Nai!- hết trích

    Một món tiền ông Tô Hải kê ra trên đây cộng lại lên thành nhiều tỷ Mỹ kim. Những chữ như “Sai phạm, xử lý tài chính” đều là ngôn ngữ xã hội chủ nghĩa cả. Chúng ta có dịch sang tiếng Việt Nam là Ðốt Tiền!

    Các quan phóng bao nhiêu cái hỏa tiễn trên đầu người dân, chẳng thấy hình nào lên ti vi cho dân coi hết!

    Nguồn: Người Việt, Friday, April 13, 2012
    -

    Trả lờiXóa
  21. Hoan ho cac bac da cho toi duoc xem cac van de cua che do XHCN VN thoi nay,cung duoc xem cac binh luan cua cac bab ,nhung toi thay ngoui comment chong lai bac To Hai dung la vo van hoa,chi la mot CAM,nen moi non not voi nhung loi le nhu the

    Trả lờiXóa
  22. TU HAO NGUOI ĐA NANG .chuyên ban kê bây gio xay ra nhiêu va thuong xuyên hon o ngoai Bac rât phô biên . cân phai vô cam va mac kê no... không kheo chang phai đâu lai phai tai. khi xa hôi vô chinh phu manh ai nguoi ây cuop'' đây to cua dân ''. chi khô dan lao đong bi vat kiêt suc bi bit mat bitmui bit môm...tai phai nghe nhung loi tu bôc thom tuyên truyên k co thât ...

    Trả lờiXóa
  23. Thưa bác TÔ HẢi trê đời có những loại người không những vừa điếc vừa mù mà lại còn điếc cả mũi nữa.Tức là họ không nghe,không thấy,còn không cả ngửi được cả cái mùi xú uế của Đảng và nhà nước ta nữa và còn khe là thơm tho rối rít.Chấp cái bọn tật nguyền dặc biệt này làm gì.

    Trả lờiXóa

- "Tô Hải Library" không chịu trách nhiệm về comment của bạn đọc.
- Hoan nghênh bạn đọc góp ý sát chủ đề mỗi Entry. Các comment "lạc đề" dù vô tình hay cố ý đều bị từ chối mà không cần báo trước.