Blog này là của một nhân chứng lịch sử đã 62 năm sống trong lừa dối và đi lừa dối mọi người. Blog này chỉ có nói lên sự thật, sự thật và sự thật. Blog tôi dành cho những người trẻ, hãy đọc và suy nghĩ về những gì mình đang chứng kiến trong cuộc sống....! không dành cho những kẻ HÈN, nghĩ một đằng làm một nẻo. Cấm những kẻ cơ hội, những tên phản động với Tổ Quốc tôi vào đây nói bậy!

Thứ Năm, 18 tháng 11, 2010

Một entry "lạc đề"

Một entry "lạc đề"

 TỚ TẠT SANG MỘT LÃNH VỰC MÀ TỚ RẤT....GHÉT

Mấy hôm nay nhận được khá nhiều mét sịch ,i-meo và các cú tôlôphôn thắc mắc ,gợi ý,thậm chí cho tớ là già nua nên lẫn cẫn quên mất nhiều điều,"tô hồng","phóng đại" nhiều về cái thời hạnh phúc ngắn ngủi của cánh tớ,những người được hưởng ơn trên một cách....trời cho mà quên đi tất cả những ngày "gạo 13 cân,thịt 3 lạng,5 mét vải/năm rồi hay sao?Vì vậy tớ đành phải gác cái chuyện văn nghệ văn gừng mà tạt sang cái bối cảnh xã hội những năm nửa nước có hòa bình.Và tất nhiên,nó động tới lãnh vực....xã hội mà tớ rất ngại động chạm tới vì ...chẳng thể nào nói đến xã hội mà không nói đến...chính trị.!Thôi thì lại....bạo thử một phen...nói sơ sơ một chút về bối cảnh lịch sử của cái thời tớ coi là có hạnh phúc vậy...
SẠCH BÓNG QUÂN THÙ RỒI...LÀM GÌ ĐÂY?


Trong cái đầu óc ngây thơ và ngây... ngô của cánh tớ,anh nào cũng nghĩ là hết chiến tranh rồi thì là xây dựng,mà xây dựng văn hóa- văn nghệ là "thượng tầng kiến trúc"chắc chắn sẽ được những cái đầu đỉnh cao trí tuệ của loài người phải quan tâm lắm lắm chứ!Có anh trở về thủ đô,gặp được gia đình,bạn bè...cứ tưởng bở, nhảy tót ra khỏi biên chế nhà nước,có anh lại tiếp tục đi học...Cũng có anh,lợi dụng khu vực 300 ngày "tự lựa chọn nơi sinh sống,làm ăn(theo hiệp nghị Giơ-ne-vơ) mà giông tuốt vô Nam.!..Trong số những đồng ngũ,đồng đội,đồng nghiệp cũ của tớ, khối người đã trở thành những nhà văn,nhạc sỹ,luật sư,giáo sư và cả tướng tá trong quân đội miền Nam Việt Nam sau này vì họ đã "tỉnh" ra khi chính gia đình họ dã hoặc sắp trở thành "đối tượng cần đánh đổ" của cách mạng!....Khối nguời hiện nay đang còn sống ở Mỹ,ở Pháp,ở Canada....(Chỉ xin đơn cử 2 "nguyên đồng chí" Vệ Quốc Đoàn ,đồng trường,đồng khóa với tớ là 2 ông chống cộng nổi tiếng cùng họ Đinh,một ở Cali,một ở Canada-2 nhân vật này chắc các bạn năm xưa của tớ ở hải ngoại quá rành,tớ chưa được phép của họ nên không dám nêu rõ tên).Cũng có anh,do tiếc của,tiếc nhà,tiếc....tình mà ở lại ,thậm chí cứ chạy đi,chạy lại giữa Hanội-Hảiphòng mà...bị vô tù vì tội" âm mưu phản bội"...Cuộc di cư thứ nhất này (trong đó có toàn gia đình tớ,không sót một ai )hình như ít người nhắc đến,viết lại vì nó bị cuộc đại di cư năm 75 lấn át mất.
Riêng cá nhân tớ,hy vọng trở về,nhờ vả gia đình để tiếp tục đi học bị tan thành mây khói....Hơn thế nữa ,một bà vợ và một thằng con trai 3 tuổi , sống sót sau cải cách ruộng đất đang chờ tớ về mang đi khỏi cái làng Thượng Thọ,huyện Thanh Chương,Nghệ An,nơi tớ nhờ một gia đình tốt bụng cưu mang bữa khoai,bữa cháo qua ngày.Cho nên tớ đành bấm bụng bám vào biên chế Nhà nước mà tồn tại...Và muốn tồn tại cùng vợ con thì...tớ đành sống cuộc đời mà tớ đã kể trong các entry trước.
NHỮNG NHẬN THỨC MỚI TRƯỚC THỜI CUỘC
Như tớ đã viết trong những entries trước,chẳng ai có đôi chút ngoại ngữ trong cánh tớ mà không tìm hiểu mọi biến chuyển chính trị trên thế giới để tìm ra một cách sống riêng cho mình cho..".phải đạo".Nếu "cải cách ruộng đất"mà chúng tớ đã chứng kiến (thậm chí "buộc" phải tham gia như bác Tô Hoài ) đã cảnh tỉnh chúng tớ về nguy cơ đến lượt các giai cấp khác bị "lên mâm"thì hợp tác hóa nông nghiệp,cải tạo tư sản công thương nghiệp, nhà đất...,cải tạo văn hóa văn nghệ tư sản ,...diễn ra sau những ngày im tiếng súng ở miền Bắc là điều chả làm chúng tớ ngạc nhiên .Chỉ có điều các cuộc "đấu tranh giai cấp" lần này không có mấy "kẻ thù giai cấp" nào mất... mạng mà chỉ mất cửa,mất nhà,mất máy móc,nhà xưởng và...tiền của mà thôi!Mà chúng tớ,đặc biệt gia đình tớ,có còn cái gì ở Hànội đâu mà....cải tạo!Cả một thành phố Hànội với "hàng Đào tíu tít,hàng Đường,hàng Bạc,Hàng gai"(Ng Đ.Thi) như vậy mà chỉ có vài tuần,tất cả đều đóng cửa ...các xưởng thợ đều im tiếng máy để công nhân tập trung học tập chuyển thành công tư hợp doanh ,xác định lại mình là giai cấp lãnh đạo và sẽ trở thành những ông chủ mới.Còn nhà nào tuơng đối cao,cửa tương đối rộng thì....xin mở cửa cho các gia đình cán bộ và nhất là các vị tập kết trong Nam ra, vào ở chung!(Có nhà tới 21 hộ)Lạy chúa! Cũng nhân dịp cải tạo công thương nghiệp này mà tớ được ông Nguyễn Minh Sơn,Bí Thư Quận Hai Bà Trưng ký "cho"vào ở ngay cửa hàng Bazar Bình Minh 26B phố Huế của vợ chồng nhà thơ Hồ Dzếnh...đấy!Những chuyện "cải tạo"mà chẳng cải,chẳng tạo thêm được cái gì sau này người ta đã công khai mỉa mai trên báo chí mà chẳng làm sao xất!Điển hình là 2 vụ mất hết của 2 ông tư sản "Núi Điện" và ông Chẩn, "Vua dép lốp"(Nghe đâu sau "Đổi mới" hai ông lại trở thành 2 nhà "tư sản được phép"trở lại thành tư sản như cũ thì phải!)
Tình hình đất nước,sau khi im tiếng súng thì lại vang lên tiếng...kêu than!Nông dân vừa được đóng cọc,cắm bảng tên mình nhận ruộng được chia, thì lại.....tịch thu (à quên tập trung )lại cùng với trâu bò,cái cày,cái bừa để một ban quản trị phân công làm việc theo ...kẻng,....và được chấm công,ăn điểm gọi là Hợp tác xã!Công nhân thì được làm việc dưới sự lãnh đạo của những ông chủ mới và quan trọng nhất là....chẳng có việc gì mà làm nên đồng lương bình quân...không nuôi nổi bản thân.Bệnh viện cũng do mấy ông bà giám đốc, bộ trưởng,bộ phó không biết viên thuốc aspirrine nó viết thế nào!Điển hình nhất là bà bộ trưởng Bộ Y Tế Đ.T.C,người đã cho các nhà khoa học Phạm ngọc Thạch,Đặng văn Ngữ ...đi thực tế trong B để được "Tổ Quốc Ghi Công"mà không có cáo phó công khai!Các khẩu hiệu ,các phong trào ba nọ,bốn kia...như "Sóng Duyên Hải,Gió Đại Phong,Cờ Ba nhất" ,như..."Một mo cơm,ba quả cà,tiến lên đồi trọc xây dựng chủ nghĩa xã hội !"....như "Mỗi người làm việc bằng hai,".."Ngày làm không đủ,tranh thủ làm đêm,đốt đuốc làm đèn,lấy lửa trong tim đi xây dựng CNXH"...càng ngày càng....đại ngôn!...Để đáp lại ,nhân dân và sĩ phu Bắc Hà đã phản ứng lại bằng nhiều chuyện tiếu lâm và ca dao,hò vè mà có đến tết Công-Gô(?)kể ra cũng không hết!Tớ chỉ kể một bài vè nó phản ảnh tình hình xã hội ở Hà Thành mà thôi.Số là tình hình lương thực thực phẩm,hàng hóa sau cải tạo nó cạn kiệt đến mức phải chia ra ba loại tem phiếu cung cấp....(bứơc đầu báo hiệu sự phân chia quyền lực, quyền lợi và giầu nghèo)Nó được tổng kết như sau:"Tôn Đản là chợ vua quan/Nhà Thờ là chợ Trung gian nịnh thần,"Con phe"(chuyên buôn bán tem phiếu thịt,dầu,đậu phụ..)chiếm chợ Đồng Xuân/Vỉa hè là chợ....Nhân Dân Anh Hùng!"Tóm lại tình hình đất nước,lòng dân lúc này làm sao không thể có những lương tri bình thường không quan tâm?Và mỗi người có một kiểu sống và làm việc sao cho thích hợp!
Riêng giới văn nghệ cánh tớ,ngoài những anh được sổ Tôn Đản,Nhà Thờ (rất hiếm)thì im lặng là...vàng!Một số công khai đấu tranh để đi đến phong trào Nhân Văn,Đất Mới....Còn số đông thì...."phục xuống sáng tác"....cái gì ra gạo ,ra cơm!Và bắt đầu cái chủ nghĩa Kémeism hình thành miễn là không bị... "sờ gáy"!.Gần như , chẳng mấy ai viết lách gì ca ngợi mấy cuộc "cách mạng mới" vừa nói trên cả!(Khác hẳn với thời cải cách ruộng đất)
Tớ thuộc loại "Hèn-kê-me-ít"này vì tớ tin chắc mọi sự phải đến sẽ đến!Mà những người có đôi chút lương tri mà có quyền lực gấp 100,1000 lần tớ sẽ phải nói,phải làm...
Và quả là như vậy.Một bí thư tỉnh ủy Kim Ngọc dám giao(chui) lại ruộng đất cho nông dân,một Lê Liêm ,một Võ Nguyên Giáp... ủng hộ cánh tớ tiến quân vào khoa học kỹ thuật không phải không đóng góp cho cái công báo số 21 /i961 ra đời.(Tớ đang còn giữ làm...kỷ niệm đến hôm nay)Không ít đồng nghiệp tớ "sống sót" cũng nhờ nó,mặc dầu ngay lúc nó được công bố,tớ đã phải bật cười vì nội dung của nó và thương hại cho những người làm ra nó.Ví dụ:Tiền bản quyền âm nhạc tính theo...độ ngắn dài,tranh tính theo kích thước,tác phẩm văn học tính theo số chữ được in,kịch tính theo thời gian diễn!?Chính vì những cái sai lầm( hay dốt nát) này mà khối anh được nhờ đấy!Ví dụ:Một bài hát hay mà ngắn gọn, dù được xếp loại A cũng chưa bằng 1/4 tiền bản quyền một bài hát vừa dài, vừa dai vừa...dở được xếp loại C! "Tiếng hát biên thùy" của tớ đếm mơ-duya (cả phần dàn nhạc) tới hơn... 1000 mơ duya,"Câu chuyện Iếc Kút" hơn 700 mơ duya lận!làm gì mà tớ chẳng lãnh tiền ngàn trong khi các tác giả viết ca khúc tuyệt đỉnh nghệ thuật cũng chưa được biết ký đến số tiền nào quá.....60 đồng!Chỉ phải cái phiền là thời đó,hễ lãnh tiền nhà nước quá 200 đồng là đều lãnh bằng "séc",nộp vào ngân hàng(mà không được làm chủ tài khoản như bây giờ đâu nhé!) Mỗi khi cần mua sắm cái gì thì đi xem giá ở Mậu dịch Quốc Doanh rồi "làm đơn xin"Ngân Hàng Nhà Nước chuyển khoản cho cửa hàng nhà nước.Muốn lãnh tiền mặt thì phải nói rõ lý do,vợ ốm,con đau,cháy nhà,cha mẹ qua đời.... (có chứng thực)Cho nên,có tiền nhưng chưa hẳn làm chủ đồng tiền như bây giờ đâu.Cho nên,"phướng phì phó phướng phưng phông phướng phằng phái phời phằng Phây"là như dzậy đó!
Thôi!xìtốp một phút tếu táo lại để quay lại cái chủ đề dễ gây tranh cãi;
Tớ muốn nói rộng ra một chút về tình hình nhận thức chính trị của mấy ông "lãnh đạo có cỡ"sau khi ....đất nước thống nhất....Vì tớ là người đuợc tăng cường cho Ban Tuyên Huấn Trung Ưong cục của ông Trần Bạch Đằng ngay từ những ngày đầu tiếp quản Saigòn nên tớ đã đuợc mắt thấy tai nghe nhiều điều phải quấy của các vị ...không ưa gì mấy ông chóp bu miền Bắc>Tớ đã từng được nghe ,được trao đổi cùng nhiều vị về "con đường gian khổ mà miền Bắc phải trải qua quyết không thể để xảy ra ở miền NamViệt Nam".Cho phép tớ không kể tên họ ra vì tớ....sợ con cháu họ đưa tớ ra tòa.Người đã chết thì nhiều,người còn sống thì quá ít,người trước kia nói "trắng" bây giờ lại nói "đen",trước "chửi" sau "ca" ,cũng còn đó một vài cái mặt trơ ,trán bóng ù lỳ "ngồi xe lăn hưởng lộc "trời"....!Trong giới văn nghệ cũng vậy!Không ít kẻ được ưu tiên chiếu cố,hưởng đủ mọi quyền lợi ở cái đất Bắc nghèo khổ, khi về miền Nam, ngự trên những lầu son,gác tía,chiếm được những cái ghế ngon lành,đáng lẽ lên án những cái đại sai lầm chết người ở miền Bắc thì lại chửi tuốt những gì có dính líu tới Bắc cờ! Thậm chí có ông "bài hát sỹ" còn tuyên bố "không tiếp một thằng nhạc sỹ Bắc Cờ nào hết!"Họ không hề biết :không có những sự đau khổ,mất mát,khuynh gia bại sản của miền Bắc,liệu nông dân Miền Nam Việt Nam sau 75, có thoát khỏi cảnh đấu tố,liệu nhà cửa của nhân dân xì-gòn có thoát khỏi cảnh bị mấy ông ,mấy bà ở đẩu ở đâu, cầm quyết định của ban quân quản, chiếm lãnh ngay giữa thanh thiên bạch nhật tài sản của họ không?..(Lẽ tất nhiên không nói đến những gì "không hay"xảy ra cho những "khúc ruột ngàn dặm" khi bỏ lại nhà cửa ra đi hoặc những người đi cải tạo cả chục năm trời!Vậy mà bây giờ họ được mời chào về quê hương",xóa bỏ hận thù","hòa giải",được đón tiếp.thậm chí vinh danh hơn cái kiếp mấy thằng tớ nhiều nhiều!
Tất cả những sự "sửa sai không tuyên bố"này đều có sự góp sức nhiều khi rất đắt giá của những người mà tớ đã thực tình "đề cao,tô hồng" họ!Hãy hiểu cho tớ :cũng như nhân dân Nga ngày nay nhớ ơn Gorbachov.Eltsine...mặc dù mấy ông mà tớ biết ơn còn lâu mới bằng hai ông này vì họ chỉ mới dám phá rào mà chưa dám...vượt rào!
Cái đề tài sặc mùi chính trị này,tớ dám nói ra vì tớ đã được "Đổi mới",đuợc"thực tế lịch sử" chứng minh,được "kinh tế thị trường",được "hòa nhập"..và nhất là được các nhà lãnh đạo đương thời đang cố gắng làm cho mọi sự trở về...như cũ ,như mọi xã hội khác trên thế giới...Họ đang "làm mà không nói"đấy!Cứ xem trên VTV3,trên các báo chí,nghe qua và xem qua những sáng tác cực kỳ đổi mới của rap-pơ Kim,của phim "Gái nhảy","Trai nhảy","Đàn ông có bầu"...,xem những chương trình nghệ thuật sắp đặt toàn là các bộ xương,đầu lâu treo lủng lẳng khắp các phố tại festival Huế ,những ông họa sỹ đóng khố ,vẽ xanh đỏ lên người chạy biểu diễn công khai trên đường phố Hà Nội mà chẳng hề hấn gì... thì đủ biết là "Thời thế văn nghệ" đã thay đổi cực kỳ nhanh nhanh nhanh,mới mới mới... lắm rồi đó!Chỉ có điều Mới đó có thật là mới không?Mới có phải là Tốt hơn cái cũ không ?thì lại là chuyện.....khó vô cùng vì sẽ chỉ là các cuộc "cãi nhau giữa những người....điếc đặc!"hoăc là vấp phải sự thờ ơ của những nhà "cao đạo"muốn ngậm miệng ăn tiền",thậm chí "không muốn dây dưa với...hủi!"
Chỉ có điều ...con đường xây lại những cái gì đã đập phá đi ,có lắm vụ xập nhà,gãy cầu,..Trong những đống xà bần khổng lồ từ Nam ra Bắc có lắm kẻ cơ hội, lưu manh vớ bở,làm bậy thì...chỉ tại... cái "tướng số" đất nước mình (theo nhà sử học kiêm tử vi- tướng số gia có cỡ TQV) ,theo bản đồ nó..."thắt đuôi chuột" quá đấy thôi!
Làm gì?Làm thế nào?cần phải có nhiều cái đầu,nhiều trái tim và nhiều... bộ gan to hơn các ông Trần Độ,Lê Liêm...mà với một người như tớ,ở cái thời điểm 60-70,thì những người như Nguyễn Đức Quỳ,Nguyễn Đình Tính,Hoàng hữu Nhân... quả đã là "quí hiếm" lắm rồi đó!Đừng rủa tớ là vẫn chưa thoát khỏi cái tệ "bưng bô","tô hồng lãnh đạo" mà tội nghiệp cho họ và cho....tớ!Các bạn trẻ liệu có dám làm một cái gì đó hơn bọn già hết thời chúng tớ không?
STOP chuyện politic!

Monday November 12, 2007 - 10:17am (ICT)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

- "Tô Hải Library" không chịu trách nhiệm về comment của bạn đọc.
- Hoan nghênh bạn đọc góp ý sát chủ đề mỗi Entry. Các comment "lạc đề" dù vô tình hay cố ý đều bị từ chối mà không cần báo trước.