Blog này là của một nhân chứng lịch sử đã 62 năm sống trong lừa dối và đi lừa dối mọi người. Blog này chỉ có nói lên sự thật, sự thật và sự thật. Blog tôi dành cho những người trẻ, hãy đọc và suy nghĩ về những gì mình đang chứng kiến trong cuộc sống....! không dành cho những kẻ HÈN, nghĩ một đằng làm một nẻo. Cấm những kẻ cơ hội, những tên phản động với Tổ Quốc tôi vào đây nói bậy!

Thứ Năm, 18 tháng 11, 2010

ĐÂM LAO TỚ PHẢI THEO LAO...

ĐÂM LAO TỚ PHẢI THEO LAO...

Hai tuần nay,tớ bắt đầu thấy chán vì các friends bỏ tớ,(kể cả friend trẻ cũng như friend già) để lao theo ba cái chuyện thúi tha,kinh tởm,vô lý mà...rất có lẽ.như.Khé chua-Khế ngọt-Trà chanh,Việt Dart-Tr...Lờ...Nguòi chết ỏ vụ cầu xập,trong vụ bão lụt,ý kiến về các vụ "kiểm soát blog,cấm giúp đỡ,ủng hộ cá nhân cho người bị nạn...vv...và...vv đều biến mất trên các trang blog...Và những gì tơ viết theo yêu cầu (ví dụ vụ "Nụ cười sơn cước")hai tuần chỉ có một comment!Vậy thì mất công làm gì,nghỉ cho khỏe.!Nhưng hai hôm nay,nhận được sự động viên của hai friend trẻ ở rất xa muốn tìm hiểu thêm về văn hóa âm nhạc của nước nhà hiện tại,tớ đành đâm lao nên phải theo lao.
.
Thế nào là có "Văn hóa âm nhạc"
Tớ không có thể và không muốn chìm vào cả một núi lý luận về cái cụm từ này.Tớ cũng chẳng nhớ hết và chẳng mất công đi tìm trong tủ sách những gì các cụ,kỵ Khổng Tử,Tuân Tử,Aristote,Shakespearre,Tolstoi,R.Rolland,Djanov,Lénine,Chostakovich,Xkhor....bình luận và viết sách về vấn đề này.Tớ chỉ đua ra những tình hình thực tế của nươc Việt Nam ta qua 80 năm tớ đã sống để các friends suy ngẫm và viết comment để thấy được là mọi lý luận đều chỉ là sụ tổng kết(synthese)mọi phân tích(analyse)của cái thực tế mà CON NGƯỜI MUỐN VẬN DỤNG NÓ VÀO MỘT MỤC ĐÍCH NÀO MÀ MÌNH MUỐN:!Tớ không nhai lại câu "Lý luận màu sám xịt,chỉ có cây đời là xanh tươi"bởi vì có ai cấm một friend nào đó phệt tớ một câu "Lý luận của Bác mầu sám xịt,cây đời âm nhạc xứ ta đang rất xanh tươi đấy chứ.Cứ ra cửa hàng CD,DVD mà coi!Có thua gì bên Califorrnia,?còn Thúy Nga Paris thì... cứ là...sách dép!Chưa bao giờ nước ta có nhiều NHẠC SỸ,nhiều ca sỹ,nhiều sao,siêu sao,nhiều Ai-đôn?nhiều "phen"như thời đại này....
.Cho nên những câu như...."nhạc mà bất nghiêm,hiểm hóc,thì dân sa ngã và bỉ tiện,loạn lạc và tranh giành,mà nước đã loạn thi binh yếu,thành bị xâm phạm,bách tính không an cư lạc nghiệp....Cho nên khi lễ nhạc suy thì tà âm dấy lên. Đó là gốc của nguy cơ mất nước và bị sỉ nhục. Cho nên tiên vương quý lễ nhạc mà khinh rẻ tà âm...(trích luận về âm nhạc của Tuân Tử)"và còn cả một lô lý luận của các cụ Bach,Haendel.Beethoven ...để lại, sẽ làm cho các friend nhức đầu, thậm chí cho tớ là cổ hủ!...Thôi!Đã noi là không lý luận mà lại sa đà vào lý luận.Cái tuổi già nó làm tớ lẩm cẩm thế đây.
Tơ xin bắt đầu băng câu chuyện văn hóa âm nhạc ở ngay cai gia đình tơ cách đây gần một thế kỷ. để các friend suy nghĩ và phân tích nhé:
Tớ chính là một người bị ảnh hưởng nhạc Tây,nhạc Mỹ ,nhạc nhà thờ ...sâu sắc nhất từ thuở còn thơTớ sinh ra ở Hanội,nhà tớ ở phố Bảo Khánh,rẽ trái 100 mét là nhà thờ lớn,nhìn sang bên kia hồ Hoàn Kiếm là nhà kèn (vườn hoa I.Ghandi bây giờ),Tuần nào tớ cũng được bà vú em bế đi nghe dàn nhạc harmonique của Parmentier chơi "Chợ Ba Tư'",Sông Đa-Nuýp Xanh","Calife thành Bagdad"....Lớn lên là vào "Sói con",lớn chút nữa vào "Hướng đạo"toàn hát những bài dân ca Pháp,Vào nhà thờ tớ mê mẩn với tiếng đàn orgue với những hợp âm thuận-nghịch-thuận (dù tớ không theo đạo)thật tuyệt vời và thần thánh biết bao....Thế là tớ đăng ký thi tuyển vào ban hợp xướng Nhà thờ...Tớ say mê với những câu hát tiếng Latinh mà chẳng hiểu "Gloria in excelsis Deo"lắm về nội dung. Chỉ biết âm nhạc của nó khi hòa 4 giọng vói nhau nó tạo nên một cảm xúc thật linh thiêng,trang trọng,tin yêu...Và cư thế,tơ vào sói con(louveteau)vào Hướng Đạo (Scout),tơ đi học thêm ký xướng âm,hòa thanh...ở các cha,các thầy...Có thể nói :Trong tớ chỉ hấp thụ có một thứ âm nhạc ngoại 100%(chưa kể những năm 44,45 lại còn phong trào chạy theo Bing Crosby,Bop Hope,Nelson Eđdy,Setsuko Hara,nữa)
Trong khi đó Ông Già nhà tớ lại là một công chức Pháp mê cải lương đến cuồng nhiệt !Chiếc máy hát quay tay chạy đĩa 78 vòng/phút của ông chỉ vang lên những giọng ca Năm Châu,Năm Phỉ,Tư Sạng,Phùng Há...Ngoài ra ông còn là một nghệ nhân rất...tài tử về đàn nguyệt,đàn bầu..treo rất trang trọng trên tuờng phòng khách.Tuy nhiên vì dã nhét tớ vào trường sơ,trường giòng cho hết quậy,ông cũng phải làm quen với cái thứ âm nhạc mà ở những năm 30 của thế kỷ 20,ông cho là...bắt chứoc,là.."lọ",là "thối không chịu được" nhất là khi nghe những bài hát "Ta theo Điệu Tây". do ca sỹ Ái Liên hát!Cho đến ngày ,một loạt các hãng đĩa nhập vào nhũng bài hát Tây thứ thiệt do các danh ca Rina Ketty,Joséphine Barker,Mảurice Chevalier,Tino Rossi..hát .thì ông đã chiều tớ mà mua bổ xung vào tủ đĩa một loạt những đĩa hát Tây"xịn",kèm theo những đĩa Tây nhạc không lời như Reverie của Schuman,Le beau Danube bleu cua J.Strauss....Thế là trong nhà tớ hai nền văn hóa âm nhạc song song tồn tại...!hai cái "gu"âm nhạc cùng chung sống hòa bình>Tuy nhiên Ông già thì bắt đầu thích nghe nhạc Tây thư thiệt,nhưng tớ thì....không sao chịu nổi những thứ ề a,ý a..và 5 cung Rề Pha son la đô rế của ông cứ kéo dài mãi cả tiếng đông hồ!
Thế rồi cách mạng tháng 8 nổ ra,....Tớ mangcả một hành trang âm nhạc đó vào bộ đội....Nhiều năm,gối đất nằm sương,buồn tình tớ "bịa" ra mấy câu hát chơi cho vui hoặc cho thêm... buồn.!..Tất cả đều là làm theo bản năng sẵn có!Nào ngờ một số bài lính thích quá cứ hát mãi thanh ra xuất bản bằng...mồm bay đi cả sang Tầu!....Cái đám lính trọc đầu Lục Quân Trần Quốc Tuấn không ngờ đang đưa tớ lên "dàn hỏa" khi dám ngoáy mông,ngoáy đít hát theo nhịp Swing "Trường Lục Quân dang cần lính đánh Tây,Tớ vội vàng bỏ nhà ra đi ngay...Bao công việc ấm ớ phó thác cho bu mày..."giữa lúc Mao Chủ Tịch ở Diên An đang lên án mọi thứ văn hóa tư sản !Thế là một loat bài của tớ bị dẹp ngay tắp lự! May mà bản thảo (in lithô)va cai VCD do thiếu tướng Bắc Việt (mới đột ngột qua đời năm 2006)mới được "cho thu lại" có ba bài của tớ nay đang còn trong tay tớl đây để làm tang chứng!Kể tư đó là tớ luôn phải cải tạo tư tưởng,kiểm điểm lập trường ,hêt chỉnh quân,chỉnh Đảng đến chỉnh...nhau về cái vốn văn hóa âm nhạc của tớ là có lợi hay có hại cho cách mạng.Thú thật là do tớ hơi bị nhát(như nick name tớ đã tự nhận)nên trước sức ép của tập thể,tớ đã phải "hạ quyết tâm từ bỏ mọi thứ tớ đã bị Đế Quốc nhồi sọ trong đầu."Sau đó hứa hẹn sẽ làm âm nhạc đúng phương châm Đại Chúng-Dân tộc-Hiên Đại của một d/c lãnh đạo!Và từ đó tớ cho ra đời hàng trăm bài hát dễ hát nhất,ngắn gọn nhất,và dân tôc nhất ( đối với tớ, tung hứng năm cái âm ..." hồ xừ sang cống líu".. hoặc nhét mấy cái ối a,ỳ a...bắt chứoc quan họ,ca trù... là...dễ ợt! )Và khối bài được giải thưởng đấy.Tuy nhiên đến bây giờ tớ chẳng còn nhớ nó bắt đầu ra sao?500 bài,700 bài?hay 1,2000 bài như có bố khai văng mạng trên tivi thì tớ chẳng dám.Tớ chỉ nói thẳng trên HTV là những sáng tác đó,dù có được giải thưởng,tớ cũng chỉ coi là những "bức tranh cổ động bằng âm thanh"Nó đã làm xong cái nhiệm vụ phục vụ tuyên truyền động viên có hiệu quả ít nhiều một thời điểm nào đó.Nay chính thời thế đã xếp nó lại rồi!Vậy tớ chỉ xin kê khai số lượng tác phẩm của tớ là "..Từ 20 đến 25 mà thôi (băng đĩa còn cả đây,nói láo chết liền)
(còn tiếp vì mỏi lưng quá rồi)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

- "Tô Hải Library" không chịu trách nhiệm về comment của bạn đọc.
- Hoan nghênh bạn đọc góp ý sát chủ đề mỗi Entry. Các comment "lạc đề" dù vô tình hay cố ý đều bị từ chối mà không cần báo trước.