Blog này là của một nhân chứng lịch sử đã 62 năm sống trong lừa dối và đi lừa dối mọi người. Blog này chỉ có nói lên sự thật, sự thật và sự thật. Blog tôi dành cho những người trẻ, hãy đọc và suy nghĩ về những gì mình đang chứng kiến trong cuộc sống....! không dành cho những kẻ HÈN, nghĩ một đằng làm một nẻo. Cấm những kẻ cơ hội, những tên phản động với Tổ Quốc tôi vào đây nói bậy!

Thứ Năm, 18 tháng 11, 2010

Có đi có lại mới khoái làm blốc-gơ

 Có đi có lại mới khoái làm blốc-gơ

MỘT ENTRY "CÓ VẤN ĐỀ"

(Bản này có sửa chữa và bổ xung một bài thơ của cụ N.Đ.Thi)
Kể từ khi bài "Vì đâu tôi mất cái mẩu hạnh phúc cỏn con"lên được blốc,tớ đã dành khá nhiều thời gian để trả lời các Email,các messages,các cú điện gọi đến từ khắp nơi!Tớ thật sự..." khoái tỷ" vì không ngờ,mới lên blog có hơn ba tháng mà đã có trên 14.000 views mà đại đa số những "comments có chất xám" lại là ở các bạn trẻ ,từ khắp nơi kể cả ở châu Âu, châu Mỹ, Úc, Đại Hàn...


Trong những comments đó, tớ vui mừng nhất là thấy có những bạn trẻ chất vấn lại tớ...Tại sao?Thế nào?Có thật như thế không?Nó chứng tỏ lớp trẻ ngày nay không còn ngây thơ và... ngây ngô như cánh tớ cách đây 62 năm nữa !Tớ đã cố trả lời vắn tắt trong các reply nhưng không sao thỏa mãn nổi và câu hỏi cứ đến càng ngày càng nhiều.
Cũng phải nói về chuyện nực cười của mấy bố "già ù cạc cạc", cỡ..." em em" tớ, thì lại được dịp chửi tớ "Càng ngày càng...Mất lập trường!!!"Thậm chí có bố còn gọi điện xui tớ "bỏ ngay cái trò blốc-bliếc đi,kẻo..."Tớ cứ buồn cười cho cái sự... "lo cho bạn" của mấy ông già mắt càng mù,tai càng điếc,và não càng nhũn bét từ khi được nhận thêm một tấm huân chương hay cái thẻ công nhận 4,5,60 năm tuổi đảng!Buồn thì ít mà cười thì nhiều vì ...lập trường của các ổng đâu có phải là lập trường của các chú lãnh đạo ngày nay?
Vậy thì tớ là cái anh CHẲNG CÓ CÁI LẬP TRƯỜNG GÌ CẢ NGOÀI CÁI LẬP TRƯỜNG CỦA TỚ TỰ ĐẶT RA CHO MÌNH thi ....anh nào bảo tớ mất lập trường,tớ sẽ kiện ra tòa về tội ....vu cáo tớ cầm nhầm lập trường của người khác đấy!Tớ hiểu cái từ stand point là như vậy.Stand point của tôi là của riêng tôi.Ai không thích quan điểm của tôi thì...xin mời đi chơi chỗ khác!Thế thôi!̀
Bây giờ tớ lại xin phép nhai lại "cái món khó nuốt"Vì đâu tớ mất cái mẩu hạnh phúc cỏn con" này một lần nữa:
1-Các friends chú ý cho tớ ở hai chữ "Vi đâu" chứ không phải ..."Vì ai"...Tớ muốn nhường cái câu hỏi "vì ai"này cho các vị tiến sỹ,giáo sư(thứ thiệt) về sử học của toàn thế giới ( đặc biệt các nghiên cứu sinh có dòng máu Việt ở nước ngoài) vì tớ không được may mắn "sờ tận tay day tận mặt" những tài liệu top secret mới được bạch hóa trong các kho lưu trữ của các cơ quan chính phủ có dính líu đến hai cuộc chiến tranh 45-75 ở Việt Nam này(đặc biệt các tài liệu của KGB và STASI)

Tuy nhiên,với bản chất hay tò mò tìm hiểu những "cái gì đang xảy ra sau ổ khóa"(???) từ thưở luôn biết đặt câu hỏi "tại sao" trước mọi vấn đề của xã hội,tớ cũng cố trang bị cho mình một ít lý luận rút ra từ thực tế để có niềm tin mà tự tạo cho mình một cách sống,một cách đối nhân xử thế phù hợp....Bởi vậy,mới có cái chuyện tớ dám công khai lên án CHIẾN TRANH (nói chung)và phủ nhận những "thành tích"Không cho chúng nó thoát",Đánh đích đáng""Nếu chúng bay thò tay lên đất này,ta chặt ngay"..."Các anh đánh hay hung!Hú"..của miền Bắc cũng như "Cung khúc Võ Đại Tôn", Khoác áo màu đen", Một hai ba chúng ta là lính" hoặc tệ hại hung hăng,khát máu hơn nữa như "Vì gia đình tôi phải giết,phải giết/ Giết mười người,giết mười người/Vì xóm làng tôi phải giết,phải giết/Giết ngàn người,giết ngàn người ...(trích "Nhân danh"...của ông nhạc sỹ trùm chống cộng PD)
Mà cũng chẳng cần phải tớ lên án!Lịch sử dã sang trang,tất cả những thứ gọi là "âm nhạc đánh nhau"đó, cả hai miền Nam Bắc,có ai thèm nhớ đến nó.Và những người làm ra "Không cho chúng nó thoát"bây giờ nghĩ gì khi "chúng nó" đang,đã và sẽ còn đàng hoàng đến giữa thủ đô HàNội ,giữa tiếng hoan hô với cờ huê phấp phới.Và đại nhạc sỹ PD nghĩ gì khi ,hôm nay trên trang quảng cáo thường xuyên của báo Tuổi Trẻ, ngày nào cũng có có dòng chữ "NS PD kính mới"(trên mẩu quảng cáo của phòng trà Tinh ca,1A,Phổ Quang,Tân Bình) ,khi chính những người được "kính mời"đó lại là những người mà PD hô giết !giết! bằng....âm nhạc!?
Vậy thì, cái vấn đề... "có vấn đề"của tớ là phủ nhận những thứ văn học nghệ thuật ca ngợi chiến tranh,lãng mạn hóa chiến tranh không phải bỗng dưng mà có!Thực tế lịch sử đã phủ nhận nó.Thực tế âm nhạc "hiện đại và đậm đà bản sắc dân tộc của Đổi Mới" hôm nay,qua các chương trình vinh danh các sao, siêu sao, các "ai-đôn"...(mà quyền lực cao nhất là các ông bà ở VTV3)đã vứt nó vào sọt rác từ khuya rồi.Tớ có vu oan giá họa cho ai đâu!Tớ chỉ nói lên cái "ĐAU"của riêng tớ vì đã mất quá nhiều công sức,thậm chí suýt mất mạng nhiều lần mà ngày hôm nay,cái "hạnh phúc cỏn con" cũng mất nốt.Còn ai kia,không thấy có nỗi đau gì thì...Một là :ông( hay cụ)....nói dối vì nói dối đã thành bản chất của ông hay cụ rồi-Hai là :Ông (hay cụ) .."vớ bở" được hạnh phúc "Trời" cho hay con ,cháu trở thành "đảng viên-giám đốc-tư sản mới" cho! Ba là:Các vị sợ mất cái "lạp sường" đã mốc meo từ ngày những cái xưởng chế tạo ra cái thứ lạp sường đó đã phải đóng cửa! Nhưng ở nước ta,chưa có phép nên phải giữ vững cái lạp sường đó trong tủ lạnh để....chờ thời!
Riêng với tớ,lập trường trước sau KHÔNG BAO GIỜ NHƯ MỘT,tớ cho là đúng nhất,nên tớ cứ nói thẳng nói thật về cuộc đời khốn lịn của tớ ra.Vả lại toàn những chuyên thời Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa,thời kỳ Đảng Lao Động Việt Nam cả.Chẳng ai nỡ ghép tớ vào tội Chống phá nhà nước Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam hay chống lại đường lối hiện hành của Đảng Cộng Sản Việt Nam Thế Kỷ XXI cả đâu!Các friends đừng có lo cho tớ!Tớ biết phải làm gì và sẽ phải làm gì!
2-Một thắc mắc tớ cần "nhắc lại cho rõ" là:Vậy thì tớ phủ nhận hết những gì của văn nghệ chống Pháp và chống Mỹ à? Xin thưa:Tớ chỉ phủ nhận những tác phẩm,tác giả nào đề cao,ca ngợi sự chém giết,hô hào người ta đi vào chỗ chết cứ như di vô chỗ không người,...đã đi là....tha....ắng!!B52 là "Bê quăng sai."..trăm trận đánh là trăm trận thắng!Vì đó là không biết gì về chiến tranh và không hiểu biết gì về chuyện...cứ mỗi ngày người ta đang mặc cả nhau về hình dáng cái bàn đàm phán ở Paris,về một điều khoản ,một chi tiết nhỏ về bản hiệp định sẽ ký ,là có bao nhiêu thây người tan xác...Chính tớ là tác giả những "Sẵn sàng!Bắn"những "Bài ca đánh thắng giặc Mỹ"những "Từ trận đầu đánh thắng"...và phải tự... tịt ngòi ngay khi một lần đi vùng "Cán Chảo"và một lần di đường 559,khi chứng kiến tận mắt "bộ mặt thật" của chiến tranh.Rồi lại chứng kiến chính Hẻnry Kissinger đàng hoàng đổ bộ vô HàNội rồi lại ...còn sống đến hôm nay để nhìn thấy ông Bush... "áo gấm về làng"!Vậy thì lý luận nào đây về cái trò biến văn nghệ thành....vũ khí,biến văn nghệ sỹ thành những kẻ giết người bằng ngòi bút,bằng tiếng hát,bằng thơ ca?Cái tật... KHÔNG CÓ LẬP TRƯỜNG TRƯỚC SAU NHƯ MỘT ĐÂU CÓ PHẢI TẠI TỚ??Kiên định lập trường mới là chuyện bất bình thường chứ!
Xin phép mấy vị tiên chỉ như Văn Cao,Vũ Cao,Nguyễn văn Thương,HữuLoan,Trần Hữu Thung....những gì là nghệ thuật đích thực các vị để lại cho đời qua hai cuộc chiến tranh đều là... của quí nhưng....lại hơi bị...hiếm quá!Không phải vì các vị không có tài.Nhưng một tấm gương bị đánh đấm tới tấp của "Màu tím hoa sim"đến mức cứ thấy...hoa sim là... "rét" rồi là có thật!Cho nên để tránh chuyện chữ "Tài"mang đến chữ "Tai"tức thì ,...nên các vị đó đành dừng cái tài ở một vài tác phẩm "thiếu tính chiến đấu" mà thôi!Giới nhạc cũng có "Tình ca"của Hoàng Việt dám hô to:"đập tan chiến tranh đẫm máu",Đoàn Chuẩn với "Gửi người em gái miền Nam",Hoàng Hiệp có "Câu hò bên bến Hiền Lương",Nguyễn tài Tuệ có "Xa khơi",một thờì được sống ,một thới....xuýt chết vì các nhà "ný nuận văn nghệ cách mang" đấy!Chính tớ được nghe ông Trần Lâm UVTU Đảng,người nắm cái đẩu ra độc nhất của nền âm nhạc Việt Nam thời đó là Đài Tiếng nói Việt Nam, phát biểu tại 58 Quán sứ, trước hàng trăm các nhạc sỹ,già có,trẻ có,chuyên nghiệp có,nghiệp dư có, rằng:"Viết về miền Nam,bây giờ chỉ có... tờ rông-pét !Tiến lên!chiến đấu và ...chiến thắng!Hãy xếp mọi thư nhớ thương,uỷ mị đó lại.!"Và quả là như vậy,những bài viết từ gan ruột các nhạc sỹ tớ kể trên đã một thời gian dài bị "lưu kho" là có thật cả đấy!̀ Thì ra, cái gì nói đến sự rung động của trái tim con người ,cái chất "nhân văn" của văn nghệ đã bị người ta coi như (hoặc tưởng là)... nhân văn theo kiểu ...chống phá cách mạng của Trần Dần ,Phùng Quán ,Lê Đạt cả!
Cho đến hôm nay, cần cho lớp trẻ bị ..."quáng gà lịch sử" biết bao những bài thơ,những bút ký,hồi ký,thậm chí "những lời thú tội" kiểu "Tôi?Ai?" hay "Trừ đi", hay "Bánh vẽ"của bác Chế ,.như..
"Mậu Thân 2000 người xuống đồng bằng/Chỉ có một đêm, còn sống có 30?Ai chịu trách nhiệm về cái chết của 2000 người đó?/Tôi, tôi người viết những câu thơ cổ võ/Ca tụng người không tiếc mạng mình trong mọi cuộc xung phong/Một trong 30 người kia ,ở mặt trận về sau 15 năm/Ngồi bán quán bên đường nuôi đàn con nhỏ,Quán treo huân chương,đầy mọi cỡ,Chả huân chương nào nuôi nổi người lính cũ/Ai chịu trách nhiệm vậy?lại chính....Tôi!Người lính cần một câu thơ giải đáp về đời....Tôi ú ớ!Người ấy nhắc những câu thơ làm người ấy xung phong/Mà tôi xấu hổ/Tôi chưa có câu thơ nào hôm nay giúp người ấy nuôi đàn con nhỏ/Giữa buồn tủi,chua cay vẫn có thể...cười!
hoặc "thơ di cảo" của bác Nguyễn Đình Thi viết ngày 18 tháng 4 năm 2003 ,trước khi qua đời,tại ngay giường bệnh
Trích.....
"Tất cả Người tôi còn nhiều bùn tanh/Mặt tôi nhuốm xanh,nhuốm đỏ/Tay tôi vương nhiều đồ bỏ/Nhiều giây nhợ tự buộc mình/Thôi!xin tha cho mọi lỗi lầm/Quên cho những dối lừa khoác lác/Tôi biết tôi đã nhiều lần tàn ác/Và ngu dại còn nhiều lần hơn/Mong anh em hiểu,đừng cười/Tôi gửi lại đây chìa khoá cửa nhà tôi đó/Ngổn ngang... qua tạm cuộc đời.......
(đang còn phổ biến rất ít ỏi trên mạng vì tác giả đã dặn lại con trai Nguyễn Đình Chính là chỉ phổ biên rộng rãi năm 2014!?)
Tớ được biết còn nhiều những "confessions"đã,đang và sẽ xuất hiện bằng mọi hình thức để các tác giả "nhận tội"trước lịch sử...và để họ.. nhắm mắt được chặt khi từ giã cuộc đời điên đảo này
.Thế thì̀ ,việc tớ lên án và tiếc nuối cho cái thời làm văn nghệ chiến tranh mà không hiểu chiến tranh là gi, đâu có đến lượt tớ là người đầu tiên nói....thật?,đâu có tác dụng gì hơn bài thơ của cụ Chế ,sâu sắc gì bằng bài thơ của cụ Nguyễn!
Cho nên các friends yêu quý ơi!Tớ sẽ còn viết,còn kể ra mọi sự thật....chẳng sợ một sức ép nào .Hãy đọc và đông viên lão "già mà ham" này thêm nhiều nữa vào!

Thursday December 6, 2007 - 11:52am (ICT)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

- "Tô Hải Library" không chịu trách nhiệm về comment của bạn đọc.
- Hoan nghênh bạn đọc góp ý sát chủ đề mỗi Entry. Các comment "lạc đề" dù vô tình hay cố ý đều bị từ chối mà không cần báo trước.