Blog này là của một nhân chứng lịch sử đã 62 năm sống trong lừa dối và đi lừa dối mọi người. Blog này chỉ có nói lên sự thật, sự thật và sự thật. Blog tôi dành cho những người trẻ, hãy đọc và suy nghĩ về những gì mình đang chứng kiến trong cuộc sống....! không dành cho những kẻ HÈN, nghĩ một đằng làm một nẻo. Cấm những kẻ cơ hội, những tên phản động với Tổ Quốc tôi vào đây nói bậy!

Thứ Bảy, 20 tháng 11, 2010

Du kích kí số 22

Du kích kí số 22
Oct 13, '09 1:52 AM

Đã hơn một tuần viết entry trên cái computer không internet và tìm cơ hội post du kích lên blog nhưng cơ hội chưa có, hôm nay mới post được mong các bạn thông cảm

VĂN HÓA “KINH THẾ" THỊ TRƯỜNG ĐỊNH HƯỚNG ĐÔ LA TRÊN HẾT

          Chẳng hiểu vì sao khi các ông “đảng viên kì cựu” góp ý cho đảng để đảng đổi mới tận gốc, từ bỏ dứt khoát chủ nghĩa xã hội lại chẳng mấy ông  vạch ra cái sự khủng hoảng về ý thức hệ trong văn hóa. Nó sờ sờ ra trước mắt mà chỉ đi vào “3 điểm mạnh, 4 điểm yếu” của đảng khi tiến hành đường lối đổi mới với cái đuôi định hướng xã hội chủ nghĩa mà các ông thấy cần phải kiên quyết cắt bỏ để “đảng cùng nhân dân tiến tới một tương lai sáng lạn, huy hoàng”
         
Là một người mang danh làm văn nghệ, có thẻ 3 hội chuyên nghề, tớ thấy có tí trách nhiệm phải vạch ra thêm một điểm yếu cơ bản về cái định hướng mù mờ đầy mâu thuẫn này trong văn hóa. Nhân dịp gần đây, một vài tờ báo chẳng biết có nghe ai chỉ đạo không đã đặt lên bàn vấn đề “Tây hóa nhạc ta”, “Nửa nạc nửa mỡ”, “Rác trong ca khúc Việt” và sau đó thì nhạc viện thành phố HCM tổ chức thảo luận khoa học, tham luận, tổng kết cái vấn đề ai cũng có thể kết luận: Cần có tính dân tộc trong âm nhạc không? – Một vấn đề mà bạo phổi như nhạc sĩ Dương Thụ, người đầu tiên tuyên bố và làm album của ông với lời ca bằng tiếng Anh, cũng không dám tuyên bố thẳng thừng là chất dân tộc trong âm nhạc cần loại bỏ. Ông chỉ dám viết là “để hòa nhập với thế giới, chúng ta phải viết nhạc với lời bằng tiếng Anh???” Và ông đã cho ra mắt  đĩa “Sun dance”, tất cả từ biểu diễn, ca sỹ đến design không dùng tiếng Việt Nam, người Việt Nam trừ “Made in VietNam”. Cũng thời gian này, người ta lại quảng cáo cho đêm hội Rock III của 24 band nhạc với những cái tên tòan Anh ,trình bày liên tục 8 tiếng đồng hồ, có ăn uống tại chỗ để trở thành  một Woodstock Việt Nam!(Chẳng biết có cởi truồng,làm tình như ở bển không?) Người ta cũng cho lên báo kể cả những lời phản biện. (Không cần gửi đến cơ quan có trách nhiệm như quy định 97) những ý kiến trái chiều như: Cần phải “thoáng” hơn, cần phải để cho âm nhạc phát triển theo quy luật hiện nay của thị trường. Rồi người ta đưa ra những dẫn chứng các band nhạc Model Talking của Đức, Abba của Thụy Điển đều dùng tiếng Anh khi biểu diễn và thu đĩa mà “không hề bị phê phán là lai căng hay vọng ngoại mà trái lại họ luôn được thừa nhận là những tài năng lớn đã góp phần làm sáng rực bầu trời âm nhạc”(Tuổi Trẻ 8/10)/009). Nói tóm lại, cứ nghe và cứ đọc trên báo của đảng, của đòan thì cuối cùng chẳng còn biết ai là đúng là sai cả. Không thiếu những chuyện trống đánh xuôi kèn thổi ngược như: “Kiếp đỏ đen”,” miss u”, “Yêu không hối tiếc” của Hamlet Trương, “Mùa đông không lạnh” của Akira Phan…. Trong đó có những câu nửa Tây nửa ta như: “Đã yêu là không cần phải nói I am sorry”, “Thì giờ đây “I won’t crying for you”, “Baby don’t let me alone”… mới bị lên mâm trên báo thì hôm sau lại thấy xuất hiện nhơn nhơn trên TV. Còn về tên tuổi các ca sĩ- nhạc sĩ, nếu trước kia chỉ có một Elvis Phương, một Carol Kim  thì nay lấy tên Tây lại trở thành một cái mốt và một thủ pháp quảng cáo để kiếm ăn. Ví dụ như:  Tim, Wanbi Tuấn Anh, Akira Phan, Tony Việt, Noo Phước Thịnh… Chưa kể những cái họ tên…đọc lên đã ngửi thấy mùi.. Tàu mới: Chấn, Đàm, Ưng, Vân, Thiên,… Về cách ăn mặc thì không ai không thấy rằng những nghệ sỹ Việt Nam này bắt chước 100% các nhóm nhạc bên Mỹ, bên Tây, bên Hàn! Vài người còn nhuộm tóc, đeo kính râm ban đêm, đội mũ cao bồi trong nhà ,biểu diễn lắc mông, ngóay đít,khoe rốn,khoe đùi… Còn các nhóm hip hop thì ăn mặc luộm thuộm, nón cap quay ngược… và họ rất tự hào khi có ai khen “chẳng thua mấy các nhóm A, nhóm B bên Mỹ,bên Hàn”…. Chiếc áo dài đã bị tuyệt chủng trên sân khấu ca nhạc đương thời

            CHÓ SỦA ĐÒAN NGƯỜI CỨ ĐI

            Nhớ lại cách đây khoảng 20 năm, khi anh Nguyễn Xuân Khoát “tự túc” vào Sài Gòn vì anh đã được cho về hưu đúng tuổi và thôi chức chủ tịch Hội Nhạc Sỹ Việt nam(làm vì), sau vụ dẹp “lọan ca khúc chính trị mà không chính trị” với một bài viết của ông Võ Văn Kiệt trên báo Sài Gòn giải phóng khẳng định là: “Kinh tế có 5 thành phần nhưng văn hóa chỉ có một”. Do không có ai “bao” ở khách sạn, do tiền không có mấy, anh được cho ở nhờ phòng thường trực của Hội sân khấu t/p 5B Võ Văn Tần. 
Cứ sáng sáng, bắt đầu vào giờ làm việc là anh lại hay mò đến chỗ tớ, leo 2 tầng lầu để tâm sự về nỗi lo “mất nước về âm nhạc”. 
Với tớ, Nguyễn Xuân Khoát là một người nghệ sỹ đích thực. Anh luôn trăn trở về cái nền âm nhạc bị Tây Hóa, Tàu hóa từ rất sớm (anh sinh năm1910). Trong tớ còn in mãi hình dáng một chàng thanh niên những năm 40 đi khắp nơi, ban đêm diễn “Tục lụy”, ban ngày rao giảng về tính dân tộc trong âm nhạc. 
Cái câu nói rất đơn giản mà sâu sắc của anh, đã hơn 60 năm trời tớ vẫn còn nhớ là : “Làm âm nhạc mà giống Tây thì lấy ngay bài Tây mà hát cho rồi!” hoặc  Trống cơm mà đặt lời Tây  thì có thánh cũng chẳng nghe được”. Anh còn ngồi vào đàn piano biểu diễn cho cử tọa nghe những giai điệu Tây nó khác giai điệu ta ở chỗ nào. Sau đó anh tự biểu diễn những bài do anh sáng tác như “Thằng Bờm có cái quạt mo”, “Con cò mà đi ăn đêm” mà anh kết luận một cách chắc nịch: “Nếu người Việt Nam mà lại sản xuất ra những thứ y như hệt Tây thì Tây nó cũng chẳng thích chứ chưa nói gì đến tự hào dân tộc. Chưa nói gì đến đóng góp cho nên văn hóa chung của thế giới.” Sau này, đi kháng chiến, anh vẫn kiên trì một đường lối : Dân tộc, dân tộc và dân tộc. Thậm chí anh rất sợ chữ “hiện đại”,”cải biên” vì người ta dễ dựa vào chữ đó để bẻ quặt cái nền âm nhạc còn non trẻ của chúng ta sang con đường khác. Thú thật là bản thân tớ cũng có lúc thấy anh hơi cực đoan nhất là khi tình hình xã hội đã có nhiều thay đổi. Cuộc sống chiến đấu dồn dập và nhanh chóng,hối hả…, không cho phép chúng ta cứ í a… à ơi mãi được. Và quả là những bài “Con voi”, “Hát mừng bộ đội chiến thắng” trong kháng chiến cũng như sau này hòa bình về Hà Nội ,anh  viết : “Cứ chiều thứ bảy hây hẩy gió Nam tôi đi bách bộ xung quanh bờ hồ” thì cái lập luận dân tộc của anh không ít người cho anh là… bảo thủ, Tuy nhiên, khi học cùng một lớp sáng tác chính quy với anh (anh chỉ dự thính) năm 1957, 1958, tôi càng hiểu về nỗi băn khoăn có thật cho một nền âm nhạc Việt Nam đích thực ,khi tiếp xúc với các luồng văn hóa “lạ”,nhất là âm nhạc dễ bị các làn sóng  âm nhạc thế giới hòa đồng. Về phần thực hành, anh gần như bỏ viết ca khúc, chuyển sang viết cho dàn nhạc dân tộc với những đề tài như “Thánh Gióng”, “Sơn Tinh, Thủy Tinh”, “Cúc, trúc, tùng, mai” và đặc biệt hòa tấu bộ gõ dân tộc “Tiếng pháo giao thừa”. Anh cũng là người thẳng thắn phát biểu quan điểm của mình bằng những câu phản biện nổi tiếng. 
Ví dụ: Trước mặt ông Hà Huy Giáp, tại phòng A Bộ văn hóa, có đầy đủ “nhĩ mục quan chiêm” anh đã chất vấn về chủ trương giao hưởng hóa dàn nhạc dân tộc, thay đàn Contre Basse bằng cách làm ra một cây hồ to tướng, lấy tổng phổ Tchaikovsky cho nhị, hồ, sáo, kèn sona,… biểu diễn là một kiểu hiện đại hóa hay “hiện đại phá”? 
Ông cũng nổi tiếng với câu chất vấn: “Thưa đồng chí, đồng chí có thấy ai đẻ tập thể bao giờ không?” Khi có phong trào sáng tác tập thể đang được đề cao lên tận trời… 
Ơi anh Khoát ơi! Hôm nay tôi càng thấy thấm thía câu nói rất có lí của anh trước khi anh từ giã tôi lần cuối cùng, khi trở về Hà Nội để ra… đi mãi mãi : “Mất nước về âm nhạc là cái họa nhỡn tiền rồi Hải ạ!” khi thấy ngay các nhà có trách nhiệm lãnh đạo văn nghệ, chẳng ai có lí luận gì để bảo vệ cái chân, thiện, mỹ đích thực của nghệ thuật ,khi không ai nắm được cái đặc thù của âm nhạc là “nghe mãi quen tai”, “nhìn mãi quen mắt”, thì… cái chết của nền văn nghệ dân tộc chính là do sự ngu dốt của những người có trách nhiệm, của chính anh em nhạc sĩ của các Hội chúng ta, vì Hội nhạc sỹ sinh ra chẳng để làm cái gì, nếu  chẳng gương mẫu, chẳng  thị phạm được gì cho ai đươc chứ chưa nói đến lãnh đạo, đưa đường chỉ lối “. 
Mà nguy hiểm nhất là xuất hiện một lớp mị dân chìu theo thị hiếu quần chúng ba bi,mù mờ…
         
NỖI CHÁN CHƯỜNG CỦA TỚ TRƯỚC SỰ XUỐNG CẤP THÊ THẢM CỦA NỀN CA KHÚC VIỆT.

            Không phải tớ tự đề cao, nhưng hàng loạt bài báo tớ đang còn lưu giũ vẫn còn đó.. Tớ đã từng viết những bài đấu tranh nảy lửa cho cái Chân,Thiện Mỹ một cách hăng hái nhất, viện dẫn bằng những chứng cớ cụ thể, những tuyên bố cụ thể của các nhà lãnh đạo văn hóa nổi tiếng thế giới, những tuyên bố xanh rờn của những ông trùm kĩ nghệ giải trí: Báo chí đăng hàng loạt bài của tớ như “Có hay không chủ nghĩa đế quốc trong âm nhạc”, “Tòan cầu hóa âm nhạc! Một vấn đề cần báo động”,”Ngôn ngữ âm nhạc thời mở cửa”, ”Ca khúc Việt Nam...một bước tiến, ba bước lùi!”… và một loạt bài về “những hiện tượng tiêu cực của Pop, Rock, Rap” đem đến cho tớ “giải nhất về báo chí” của Hội nhạc sĩ năm 2001. Thẳng thắn và chịu trách nhiệm cũng như liều mạng hơn là những bản tham luận với các đầu đề gây sock, trước những diễn đàn có mặt các vị tai to mặt lớn về lãnh đao văn hóa tư tưởng như “Nếu tôi được làm thủ tướng lấy một tuần”, “Tất cả đều do vô văn hóa âm nhạc” hoặc “Làm sao để kĩ nghệ giải trí khỏi giết chết âm nhạc đích thực”… . Tất cả đều còn lưu trữ và in trên tư liệu của Hội,của Viện âm nhạc, thậm chí được Ban Văn Hóa Tư tưởng nhận tận tay (ông Đào Duy Quát). 
Nhưng sau đó, t bị không ít những phần tử vô học, thậm chí có học tí chút nhưng cơ hội, bám lấy cái phao “Đổi Mới”, phản công lại rất nhiều mà không ai dám lên tiếng ủng hộ, phản bác?!C
ụ thể là Báo Tuổi Trẻ Chủ Nhật ngày 5/5/1996, còn chửi tớ là “những kẻ già nua lên giọng dạy đời…..rằng thành phố “Saigòn này là thủ đô của nhạc nhẹ Đông Nam Á”….(!?) rằng không cần những th phải học ở Nhạc Viện, thậm chí sự tồn tai của Nhạc Viện này là thừa,…
Và cứ thế, một phong trào nhạc không cần… học nhạc, nhạc bắt chước Tây,Tầu, Hàn, Thái lại thừa thắng xông lên! mạnh mẽ hơn trước thậm chí phong trào ăn cắp nhạc ngoại lắp lời ta, đặt tên bài bằng lời Tây và cuối cùng thì là: Hát luôn lời Tây theo điệu….Tây, ca sỹ tên Tây, dàn nhạc tòan Tây, bìa in hòan tòan bằng tiếng Tây. 
Tớ cảm thấy bất lực là một lẽ nhưng các nhà lãnh đạo âm nhạc đương thời, vẫn có nhiệm vụ "đảng giao", vẫn ăn lương nhà nước, vẫn nắm các trung tâm (đầu ra của âm nhạc) lẽ nào cũng buông xuôi như tớ sao? Hay là họ đã dứt khóat cắt cái đuôi xã hội chủ nghĩa trong văn nghệ trước rồi mới cắt đuôi cho kinh tế, chính trị, quân sự sau, ?
          Trước tình hình, có vẻ người ta đã thấy cái thứ “âm nhạc kinh thế tị trường, định hướng đồng đô la trên hết” đã bắt đầu tác động đến các con, các cháu của họ khi thấy chúng cứ hét lên những câu: “Hãy yêu em đi dù biết rằng em dối lừa”, “Anh sút song phi, em đập đầu vào lan can” hoặc “Trái tim cỏ dại mọc đầy” “Đêm qua mơ thấy …con cầy …Đánh (đề) số mấy” ngay tại phòng khách, phòng ngủ nhà mình mà bắt đầu muốn kìm bớt lại cái phong trào Tây hóa nhạc Việt chăng? Nhưng nói với ai? Viết để làm gì? Thì có lẽ lại là những… phát súng bắn lên trời!
          Riêng tớ, một kẻ đã sống trong chăn, ít nhiều cũng biết chăn  hiện nay rận đang phát triển lúc nhúc, lần này, xin đưa ra một vài kết luận như sau: Tất cả chỉ vì:
- Khủng hoảng về lí luận, không biết đi đường nào: "xã hội chủ nghĩa" có hay không, còn hay không? 
Kinh thế thị trường thì văn hóa được “thị trường” đến đâu? 
Dẫn đến thả nổi, vô chính phủ thậm chí “làm loạn” trong âm nhạc cũng chẳng sao. Trái lại, cả người cho phép biểu diễn, in băng in đĩa lẫn nhà sản xuất đều nhờ cái cố tình mất phương hướng này mà giàu lên vô kể thậm chí xuất dương một năm 5,7 lần để… bêu xấu nền âm nhạc Việt Nam vô tội vạ! Hình tượng của những người lãnh đạo âm nhạc hiện nay là những nguời lái tầu….mù!
-Các nhà lãnh đạo tư tưởng trên cao tít thì tảng lờ như không biết, như do “bận trăm công ngàn việc” nên không để ý hoặc viện dẫn những từ “nghe dzậy mà không phải dzậy” như Tự Do, Dân Chủ,…về Quyền con người, về tự do tư tưởng, tự do sáng tác,….,về “Chính quyền và Chuyên Môn không can thiệp” về những xi-căng-đan ăn cắp nhạc (Lời thiếu tướng An Thuyên trên báo Tuỏi Trẻ).
Muốn hát gì, vẽ gì, viết gì rõ ràng là đã được tự do thoải mái gầp ngàn lần các nước tư bản rồi đó thôi! Chứ đâu có như ở nước các ông đưa ra tòa, phạt tiền cả Michael Jackson, NTM, Wu Tu clan, Lou Reed..,giải tán, bỏ tù cả những nhóm gángta rap!…

Entry này tớ mong được nhiều friends trẻ bổ sung vì hòan cảnh tớ gần như nằm một chỗ không đi đâu được nên ít tài liệu sống “up to date”. Chỉ mong các friends nhớ cho một điều là: Tính dân tộc và hiện đại không phải là đường lối riêng của một đảng nào, một nước nào sáng tạo ra vì chẳng có một thể chế nào lại không để cao tinh thần dân tộc trong văn hóa. 
Chẳng ai dám nói như nhạc sĩ Dương Thụ: “Muốn hội nhập thì phải viết bài hát bằng tiếng Anh” bao giờ.!
         Cuối cùng, mong các vị chức sắc, cán bộ, đảng viên lão thành, các tướng tá trong quân đội, nếu có tiếp tục góp ý kiến để Đảng “thực sự đổi mới”, ”thực sự lấy lại dược lòng tin của dân”, nếu có gan góp ý cho Đại Hội Đảng lần này, đừng quên cái vế…”thượng tầng kiến trúc” là Văn Hóa mà bao lâu nay Đảng cứ “nhắm mắt cho qua”, hoặc nằm mơ ngủ trên những báo cáo “thành tựu to lớn” mà cấp dưới gửi lên, chính là do những âm binh đang phá cả nền văn hóa dân tọc này vì chúng cho là các vị chẳng phải phù thủy cao tay ấn gì mà biết đến những “chất độc” chúng đang gieo vào tâm hồn con cháu chúng ta bằng cái thứ văn nghệ “kinh thế" thị trường mà đô-la là đinh hướng và là… mục đích cuối cùng./. 
----------------------------

46 CommentsChronological   Reverse   Threaded
Comment deleted at the request of the thread owner.
xxuka wrote on Oct 13, '09, edited on Oct 13, '09
"Chỉ mong các friends nhớ cho một điều là: Tính dân tộc và hiện đại không phải là đường lối riêng của một đảng nào , một nước nào sáng tạo ra vì chẳng có một thể chế nào lại không để cao tinh thần dân tộc trong văn hóa." -- cháu sẽ nhớ ... bản sẳc dân tộc đang thật sự khủng hoảng trong cái xã hội nhiễu nhương ngày nay.

@nguyenyenson: Cảm ơn anh yenson!!!
sea2com wrote on Oct 13, '09
* 50 năm trước, dân Mỹ còn kỳ thị người da màu trên đất nước họ. Giờ đây, người da màu đã là Tổng thống USA!

* 50 năm trước, đảng CSVN khép các văn nghệ sỹ có tư tưởng canh tân vào tội "phản động". Giờ đây, người cầm bút bị lùa đi "lề bên phải", bị sách nhiễu, văn nghệ sỹ nói thật thì bị cắt mạng Internet...

Pó-tay với cái "đỉnh cao trì trệ" nầy luôn !!!
petitebacky wrote on Oct 13, '09
đó là một thứ "sale musique" - nhạc bẩn đấy cụ Tô Hải ơi
cungchihuong wrote on Oct 13, '09
Dĩ nhiên là họ muốn tuổi trẻ hiện nay mặc sức chạy theo trào lưu hiện đại rock, rap... để được cảm thấy rằng mình được tự do muốn làm chi thì làm, để quên đi nỗi bức bách đang bị gánh nặng quyền lực của bạo chúa lèn chặt hai vai. Họ muốn như thế!
tohaimuonnam wrote on Oct 13, '09
Chao va chuc mung Cu Du Kich Tre !!!.
chauxuannguyen wrote on Oct 13, '09
Chào anh Tô hải,
Đến thăm anh và mời anh cùng độc giả của anh đến nhà tôi xem bài này về Nguyen Tan Dung và Vinashin ne http://chauxuannguyen.multiply.com/journal/item/243/243
CXN_226_101309_AI LÀ NGƯỜI CAN THIỆP ĐỂ HỢP ĐỒNG FSO-5 TỪ KEPPEL BÊN SINGAPORE VỀ VINASHIN, VÂNG QUÝ ĐỒNG BÀO ĐOÁN ĐÚNG RỒI, NGUYỄN TẤN DŨNG ĐẤY, CÓ “lại quả” HAY KHÔNG ?? VÂNG, QUÝ ĐỒNG BÀO LẠI ĐÚNG NỮA, CÓ VÀ LÀ 20% CỦA 159 TRIỆU USD_ NGUYỄN TẤN DŨNG CÓ CHIA CHO 15 NGƯỜI BỘ CHÍNH TRỊ HAY KHÔNG ?? NGU GÌ CHIA
Thân ái chào anh và quý độc giả của anh,
Chau Xuan Nguyen
duke236 wrote on Oct 13, '09
Tuong lai VN se bi do ho nhu Tay Tang va se bi tu va xu nhu duoi moi vao xem,

http://vn.myblog.yahoo.com/bantinvip2/article?mid=103
abetterday2009 wrote on Oct 13, '09
Chào Bác Tô Hải, Vì Tôi không phải là người hoạt động trong âm nhạc hay là nghê sỹ gì !! Nhưng thấy rất đồng cảm với Bác về Bài viết này: Vì Sao Người Việt Nam lại thích nhạc lai căng, thích những cái tên lai căng ? Theo tôi là do 30 năm qua. đó là di chứng là kết quả của 30 năm làm làm văn hoá, âm nhạc theo đường lối chính trị. Một người bị bỏ đói quá lâu, thì dĩ nhiên khi có gì đó để ăn sẽ phải ăn cho đỡ đói !! VÂm nhạc VN cũng như thể. Còn nhớ cách đây khoảng 10 năm, tràn làn trên thị trường là các các khác hải ngoại của Chế Linh, Chế Thanh, …. Các ca khúc não nề của Ngọc Sơn, Ngọc Hải Những cái tên nữa Tây, nữa Ta, Nữa “ Tàu… lạ” cũng như thế, nò thề hiện sự yếu kém trong nhận thức, yếu kém trong văn hoá, không dám dung tên mà phải mượn 1 cái tên Tàu, tên Tây nào đấy !! Các cac khúc này, tên này đến lúc của nó cũng phải đi điến cuối đường Nhưng, Với Tình hình hiện nay, Tôi e là nó sẽ đi theo hướng khác chứ không như 10 năm và nguy cơ mất nước vì âm nhạc nó hiện hữu rành rành vì:
1. Có thể nói 60 -80% cac khúc hiện nay ( Theo thống kê của chính tôi khi đi các nhà sách, cửa hang băng đĩa) là có nguốn gốc từ… Tàu; các ca khúc này được viết đi viết lại, xào nấu…
2. Vài trò dân hướng, phản biện của Hội Nhạc Sỹ VN quá mờ nhạc; không thề hiện là vai trò nhạc truờng, dẫn đắt vào lăng nghe dư luận ( hoặc lăng nghe rồi…………. để đó  luôn luôn lắng nghe; lâu lâu mới hiểu).
3. Sự lớn mạnh của Trung Quốc và sự Phụ thuộc quá nhều vào TQ của Các “Qua” Việt Nam cũng như nền kinh tế Việt Nam.
4. Bên cạnh sự xâm lấn về lãnh thổ, sự xâm lấn về Văn hoá, âm nhạc ngày càng mạnh hơn. Cụ thể: Bác ở NT không biết truyền hình ở ngoài đó thế nào chứ trong miền Nam này ! mộ số nhà cung cấp dịch vụ truyền hình cáp lớn như HTVC, SCTV, LBO, liên tục trình chiếu các bộ phim của Tàu, Bài hát của Tàu và thậm chí là các trò chơi của Tàu. Về phần này, tôi thực sự không hiểu ! các ông, bà giám đố của các Đài đó não trạng có vấn đề hay cố tình không hiểu về vấn đề ngày !! Mấy đứa nhỏ nhà Tôi, khi đuợc hỏi về lịch sử VN thì 1 lúc sau mới trả lời được; nhưng với Càn Long, Khang Hy… thì trả lời răm rắp !!
5. Sử khủng hoảng về ý thức hệ; giới trẻ ngày nay quên mất khái niệm dân tộc; sống cao thượng; sống có ích; doanh nhân thì để…quên cái khái niệm “đạo đức kinh doanh”… Chỉ biết sống cho mình; sống vội, hưởng thụ; làm giấu bất chấp tất cả !!
6. Hệ thống pháp luật thiếu, cũ kỹ và yếu kém; ai muốn hiểu sao thì hiểu. ở Trong Phạm vi Entry này, Tôi chỉ xin đề câp đền Luật báo Chí; luật bản quyền mà thôi.
7. Não trạng của các quan chức có vần đề và vấn đề này ngày càng nghiêm trọng.
Hệ Thp
....................
dl672 wrote on Oct 13, '09
Bac oi sao ba^y gio` no'i to'i ba^'t v/d gi` cha'u de^`u tha^'y xa^'u ho^? tu` te^n nuo'c te^n dang? de^'n chuye^n cuo^'i la`ng...co' phai? ta^'t ca? da^n to^c chu'ng ta de^`u da~ ma'c sai la^`m ... [thuong bac qu'a : gia` ye^'u ro^`i]
nguoivietnam475 wrote on Oct 13, '09
Nối tiếp DU KÍCH KÍ số 21

“cungchihuong” Trích : “Các bạn khoan hãy kết luận sớm bạn "dangvodich"! Có thể nhân vật này đang đóng vai phản diện để cho chúng ta hiểu rõ bản chất của bọn vô lại. ……” ngưng trich

Có 2 trường hợp về “dangvodich”
1. Đúng như “cungchihuong” nói trên. Đây là “phe ta” tìm cách khơi
động những bài viết chửi Cộng. Cái lối viết của “dangvodich” có vẻ không phải là việt cộng thứ thiệt. Chuyện nầy đã từng xảy ra tại nhiều diển đàn hay blog khác cũng như bật diêm quẹt liệng vào kho săng. Việc làm nầy có thể có chủ đích chống Cộng, càng có nhiều người tố Cộng càng tốt. Người đọc sẻ có nhận định rỏ ràng hơn. Hoặc là người bật diêm quet chỉ muốn làm việc tiêu khiển Ví dụ nhu đã về hưu không biết làm gì lên internet chọc thiên hạ rồi vừa đọc vừa cười khoái chí
2. Có thể đây là phản ứng và chủ trương của CSVN sau bao năm bị đánh
phá chửi rủa trên net bèn nhào vô net dỉ nhiên với nickname mà ai cũng có thể làm được để chống chọi lại. Tranh luận với nhửng người CS viết lách theo lịnh của nhà nước cứ cho trái ớt là cục đường. Lúc nào cũng ‘đảng quang vinh”, “pác Hồ zỉ đại” củng như nói chuyện với tảng đá.
Tuy nhiên cho dù “dangvodich” ở trong trường hợp nào nhưng với tinh thần tôn trọng tự do ngôn luận việc pháo qua pháo lai cứ diển tiến theo chiều hướng
tự nhiên và tùy người đọc phán xét. Tuy nhiên điều nên tránh là đừng sỉ vả lẩn nhau. Còn chuyện người "phe ta" nào đó pháo kích trước bằng những ngôn từ không được lịch sự là một vấn đề khác và là việc làm có chủ đích riêng. Chọc cho càng giân thì phản ứng càng dử dội. Đốt kho xăng bằng bó đuốc mau có hiệu quả hơn bằng một diêm quẹt
Comment deleted at the request of the author.
Comment deleted at the request of the author.
aulac wrote on Oct 14, '09
Vào những năm 1980s nếu đọc post này của Bác chắc cháu phải la lên ông già cổ hủ quá, không biết thưởng thức âm nhạc hiện đại. Ngày đó là nhạc công và nhạc sĩ trong nhóm Ca khúc Chính Trị, sung sướng vênh váo chơi nhạc vào tối thứ 7 ở Thành Đoàn sao mà oanh liệt thế. Nhạc tự biên tự diễn lúc đó thú thật là cứ nghe nhạc ngoại quốc, thuổng giai điệu chỗ này chỗ nọ rồi bỏ lời khẩu hiệu là có bản nhạc tự biên, nhạc thế giới bao la bố ai biết giai điệu này nọ chôm ở đâu ra thế là vênh váo nhạc sĩ phong trào
Gần 20 năm sau khoảng 1999 về lại VN sau 7 năm làm thân di dân ăn mày nước phương Tây về gặp bạn chơi nhạc xưa, ngồi vào bàn cà phê tôi tâm sự sau những ngày thăm thú thực tế sinh hoạt văn nghệ SG, tôi buồn nản nói, văn hóa suy đồi rồi nay còn tệ hơn, văn nghệ ca nhạc lố lăng đếch ngửi được. Thế là tôi bị đám bạn văn gừng ngày xưa tẩn cho một trận ra hồn tắt đài luôn
Thưa Bác thục sự là Bụt nhà không thiêng, sống trong ngay xứ sở của những tinh hoa nhạc dan tộc thì người dân chả quan tâm đến vì có gì mới mẻ đâu, ai cũng nghe chán rồi... thế nhưng có phải lang thang trên xứ người mà còn được nghe lại những tiếng đàn bầu nỉ non, đàn tranh từng tiếng như hoa rụng bên thềm thì mới thấy quý cái hồn Việt lẻ loi giữa đất người... Chỉ đến khi mất rồi người ta mới thấy qúy những gì có sẵn trước đây, nó tồn tại bên sự thờ ơ của con người, lăn lóc trong những xóm, ngõ nhỏ văng vẵng tiếng nhạc gõ ( kế cả mì gõ) tiếng đờn kìm, sáo, tranh quyện theo cùng tiếng hò ơ... nhớ đến tự dưng nước mắt muốn rơi, trong cái giá lạnh buốt tay gõ phím dường như nước mắt đã khô cạn mất rồi
tohaimuonnam wrote on Oct 15, '09, edited on Oct 15, '09
Tòa Đại sứ Hoa Kỳ ở Hà Nộ i: 'Việt Nam hứa cuội' !!!!

Hà Nội - Tòa Đại sứ Hoa Kỳ ở Hà Nội hôm qua thứ Tư ngày 14 tháng Mười nói rằng "rất khó chịu" qua chuyện chín người Việt Nam hoạt động đấu tranh cho dân chủ bị án tù, bất chấp những cam kết quốc tế tôn trọng nhân quyền của Việt Nam.

Qua những phiên tòa khác nhau, chín người này đã bị kết án tới sáu năm tù chiếu theo Điều 88 luật hình sự mà những nhà đấu tranh cho nhân quyền nói rằng nhà nước cộng sản Việt Nam đã dùng luật hình sự để xử những người bất đồng chính kiến ôn hòa.

Nhiều người trong số bị can đã bị kết án vì có liên quan đến chuyện treo biểu ngữ tố cáo đảng Cộng sản đương quyền và kêu gọi dân chủ cho Việt Nam.

Khi tấm biểu ngữ “phản động” được căng lên, Anh đáng sống hơn những người cộng sản, Nguyễn Xuân Nghĩa, Hải Phòng 17-8-2008. Nguồn: thongluan.org
Tòa Đại sứ Hoa Kỳ nói rằng chín người này đã bị kết án "vì đã có những hoạt động ôn hòa nhằm ủng hộ dân chủ, nhân quyền và tính đa nguyên trong lãnh vực chính trị. Một cách đơn giản, nhưng người này chỉ bày tỏ quan điểm của mình một cách ôn hoà và đã không hăm dọa gì nền an ninh quốc gia của Việt Nam hết thảy."

Tòa Đại sứ cũng nói thêm là họ lấy làm quan tâm trong trường hợp nhà văn Trần Khải Thanh Thủy, là "người đã bị hành hung và bị bắt sau khi bà ta bày tỏ công khai sự ủng hộ chín người hoạt động này."

"Những hành động này, cùng với sự trục xuất nam, nữ tu sĩ mang tính bạo động ở thiền viện Bát Nhã ở tỉnh Lâm Đồng và sự thất bại của nhà nước Việt Nam đã không bảo vệ cho họ tránh những cuộc hành hung này, đã đi ngược lại với sự cam kết của chính Việt Nam đối với những tiêu chuẩn nhân quyền và nguyên tắc pháp luật đã được thế giới công nhận," theo bản thông báo của tòa Đại sứ.

Tòa Đại sứ Hoa Kỳ ở Hà Nội cũng kêu gọi Việt Nam "hãy vinh danh những cam kết tôn trọng nhân quyền của mình" và thả ngay lập tức, vô điều kiện những tù nhân bị bắt vị họ đã bày tỏ chính kiến của mình một cách ôn hòa.


© DCVOnline

cungchihuong wrote on Oct 15, '09
Các comment đâu hết rồi! Chờ hơi lâu nhá! Xin Bác Tô cho phép lấy nhà Bác làm nơi gặp gỡ trao đổi các ý kiến khác nhau, cứ xem nơi đây như " Chiêu anh quán " để tập trung "Quần anh ký". Ông Tonvinhhong đâu không thấy nữa, hôm trước xem thoáng qua phóng sự của phóng viên con vịt cồ, dự định ngẫm lại thì đã bị xóa đi! dangvodich có gì muốn nói không? ... Hay là các bạn cho biết ý kiến về việc ngư dân của mình tránh bão bị bọn khốn nạn cướp bóc mà không có một tiếng nói chính thức nào can thiệp, hoặc bàn luận về thằng nối giáo cho giặc "cõng rắn cắn gà nhà " thời nay trương cái mặt cười cười trên báo nhìn thấy phát tỡm. Cái hình của nó trên báo TT mình cắt ra để dành cháu mình ị. mình hốt, coi như cũng trả được thù cho các tu sinh Bát Nhã bị ném phân, mà cái bản mặt nó cũng trét phân hồi nào sao thấy dày dày...
tieuthuxinhonline wrote on Oct 16, '09
Ngồi ở nhà buồn buồn đọc lại Hồi ký của một thằng hèn của bác thấy vẫn rất hay. Giọng văn của bác rất hóm hỉnh và có khả năng lôi cuốn người đọc lắm!
nguoivietnam475 wrote on Oct 16, '09
Cao xạ phòng không "dangvodich" đã bị B52 "tohaimuonnam" thả bom tiêu tán
đường phèn rồi.......
bacalem wrote on Oct 16, '09
Kinh Bac To Hai, chau mot trong vo so fan ham mo Bac. Chau van thuong doc bai ky cua Bac bay lau nay va rat tran trong nhung y kien xac dang cua Bac ve nhieu lanh vuc, nhat la ve nganh giao duc, am nhac, my thuat. Hom nay duoc doc bai ky 22 ban ve khuynh huong Tay hoa nhac VN dang lan tran tren ca nuoc chau da suy nghi rat lau. Bac da nhan xet rat chinh xac, mot so thanh thieu nien ngay nay chay dua theo phong trao My hoa Tay hoa tu loi song den am nhac. Ngay ca nhung nhac si, ca si cung chieu theo xu huong ay. Dieu nay lam Bac To Hai va rat nhieu nguoi lo au cho tuong lai am nhac VN. Khi doc cau hoi bac dua ra"....nhưng các nhà lãnh đạo âm nhạc đương thời, vẫn có nhiệm vụ đảng giao, vẫn ăn lương nhà nước, vẫn nắm các trung tâm (đầu ra của âm nhạc) lẽ nào cũng buông xuôi như tớ sao? Hay là họ đã dứt khóat cắt cái đuôi xã hội chủ nghĩa trong văn nghệ trước rồi mới cắt đuôi cho kinh tế, chính trị, quân sự sau?" khien chau ban khoan..... Tai sao am nhac lai can phai co cac nha lanh dao am nhac??? de nam dau ra dau vao cua am nhac???? the thi lam sao co tu do sang tac??? va tu do thuong thuc am nhac??? Dat truong hop, cac nha lanh dao am nhac VN ngay nay dang cui dau truoc giac Tau Cong va ra suc "lanh dao am nhac", thi co le chang bao lau con chau nguoi Viet se chi hat tieng Tau, dien hat boi tuong co Trung Cong ma thoi. Tuong lai cua nhac cung dinh Hue, nhac cai luong hat ra bo mien Nam Viet Nam se di ve dau???? Chau that hoang mang qua. Chau la ke hau sinh, tam tri con nong can, kinh nho Bac giang giai them hy vong duoc mo mang tri tue them doi chut.
nguoivietnam475 wrote on Oct 16, '09
Âm nhạc diển đat qua những sáng tác bài hát phải được hoàn toàn tự do nghỉa là tự do sáng tác ,tự do phát hành bày bán ở thị trường phục vụ người nghe và thậu nhập lợi tức. Người quyết định sự sống còn của những bản nhạc, bài hát là quần chúng tức là người nghe đồng thời cũng là người tiêu thụ bỏ tiền ra mua dỉa nhạc,băng nhạc để nghe. Trong chế độ dân chủ tự do tây phương chính quyền không can thiệp vào lảnh vực văn nghệ sáng tác. Không có chuyện chỉ đạo chỉ điếc gì của chính quyền hoăc của ủy ban nầy ủy ban nọ như ở VN hiện nay. Nếu nói rằng văn nghệ là biểu hiểu của nền văn hóa dân tộc thì nền văn nghệ của tây phương biểu lộ sự tự do, độc lập với chính trị và văn nghệ hoàn toàn không phục vụ mục đích chính trị. Xin ngả nón kính phục bác Tô Hải và những người quan tâm đến nền văn hóa nước nhà qua việc phát triển không kiểm soát nổi của những bài hát “lai căng” tràn ngập trên con đường đi kinh tế thị trường theo định hướng XHCN. Tuy nhiên đó là một hiện tượng tất nhiên của hai chử “TỰ DO” dầu là “tự do có kiểm soát và giới han” từ chính quyền. Những bài hát gọi là “lai căng” xuất hiện ồn ào trên thi trường một thời gian rồi có thể sẽ bị không được yêu chuộng như trước nữa và quần chúng lại có khuynh hướng trở lại với nhạc dân tộc hơn. Cho nên chúng ta không nên quá lo lắng về sự tụt dốc cua nền văn hóa VN trước những phong trào gọi là “nhạc trẻ”, “nhạc bắt chước hay lai căng” vì thị trường âm nhạc tự do đã tự nó có cái thắng do những người thưởng thức nhạc tức người tiêu thụ quyết định. Ở Mỷ nhạc trẻ,nhạc Rock, Rap v..v.. xuất hiện trên thị trường ào ào bên cạnh vẩn có nhạc thuộc loại lịch sử xa xưa của nước Mỷ như loại nhạc “country music” có âm điệu của “cowboy” hoăc loại nhạc opera trình diển ở các nhà trình diển nhạc lớn vẩn còn rất nhiều người ưa chuộng. Có lẻ
Đối với các vị đã từng có kinh nghiệm trong việc sáng tác nhạc hoặc còn trẻ hoặc trọng tuổi quan tâm đến việc bảo tồn văn nghệ dân tộc là hảy dùng tài năng của mình sáng tác
những bài hát rất hay chú trọng đến cổ điển, thấm nhuần văn hóa hóa VN và cứ tung ra thị trường cạnh tranh bán nhạc. Quần chúng ưa thích, băng nhạc bán chạy ào ào. Như vậy vừa làm đạt được chủ đích cao cả của mình vừa có tiền phải được hưởng do tài năng sáng tạo của mình. Chuyện đề nghị góp ý Đảng, ủy ban nầy ủy ban nọ liên hệ chỉ đạo đến văn nghệ,ca nhạc là chuyện vô ích vì bản chất là nó đã vi phạm dến sự tự do của con người tối thiểu là trong lảnh vực văn nghệ. Tự do không phải xin phép mới có. Muốn có tự do phải dẹp bỏ ĐCS vì còn ĐCS là không có tự do dân chủ. Suy luận rất đơn giản là thế
aulac wrote on Oct 16, '09
@ nguoivietnam475
' Cho nên chúng ta không nên quá lo lắng về sự tụt dốc cua nền văn hóa VN trước những phong trào gọi là “nhạc trẻ”, “nhạc bắt chước hay lai căng” vì thị trường âm nhạc tự do đã tự nó có cái thắng do những người thưởng thức nhạc tức người tiêu thụ quyết định.'
ôi vào bác này lạc quan có phần tếu đấy, nền văn hóa cũng phản ánh qua cái góc cạnh âm nhạc đấy bác ạ, bất kỳ xu hướng nhạc nào nó không phải là vấn đề, ở đây nó thối lắm bác ạ khi thị hiếu cho cái loại nhạc ba xu nó lại chiếm lĩnh hết tất cả các sàn diễn, bọn trẻ thì nhố nhăng theo đám ca sĩ nửa mùa từ hưong Hàn cho đến rock rùng rợn khiến rùng mình... nó không giống như phong trào nhạc trẻ SG những năm 60s, 70s đâu bác. Nhạc trẻ thời Tùng Giang, Trường Kỳ, Lê Hựu Hà... là một xu hướng nhạc của SG tự do lúc đó nhưng nó không hề áp đảo được những giòng nhạc quê hương (Duy Khánh...) nhạc dân ca, nhạc lính, sến, nhạc phản chiến... Và càng nên đề cập đến đầu số đĩa tiêu thụ vì dân làm ca nhạc thời nay không trông chờ vào số đĩa gốc tiêu thụ vì xu hướng nghe chùa, nghe đồ copy là vua. Phần lớn thu nhập của giới chơi, làm nhạc là ở các sân khấu, liveshow, chương trình ca sĩ với chủ đề.... là hoạt động chính trong văn nghệ hiện nay. Bác cứ mua vé đi xem thử thời khắc biết, nó không phải là hiện tượng lẻ loi theo khu vực,...mà là khắp nơi
Âm nhạc có giá trị đích thực của những tác phẩm và giọng ca để đời còn bị chết nên đến loại nhạc cao cấp hơn như orchresta, classic ... như đã bị chôn cất từ lâu rồi
Cho tự do sáng tác như cho cụ Văn Cao sau những năm tháng vùi dập để cụ khô cạn hết cả, cái công an văn nghệ kéo dài cho đến những năm 1987 đã đóng góp phần lớn vào sự hoang tàn của nền am nhạc VN
Ngoài ra còn là đạo đức suy đồi nó cũng kéo theo cái thẫm thấu nghệ thuật xuống cấp kiểu các nhà hàng Karaoke vừa nhậu vừa gào như bầy thú.. có đem nhạc giao hưởng ra cho cái phần đông người nghe hiện nay thì cũng chỉ là đàn gẩy tai trâu. Cái vi tế thẩm thấu âm nhạc nghệ thuật không có đất sống vì cả xã hội đã như chai đá. Chai đá trong tình người, buông tuồng hưởng dục từ cán anh cho đến cán em. Chúng hô hào nhau lao vào nhậu, vào thân xác phụ nữ, vào tất cả những gì vật dục nhất... thử hỏi làm sao mà chúng có thể cảm được cái hay cái thoát thần của bản nhạc Thiên Thai chẳng hạn
luongkhanh wrote on Oct 17, '09
Sự khủng hoảng to lớn nhất hiện nay của đất nước là khủng hoảng lãnh đạo. Ở xứ khác lãnh đạo thường là thành phần ưu tú nhất của đất nước, là những giới mà người dân tin tưởng vào sự sáng suốt, khả năng dẫn đường và "nhãn quan đường dài" của họ. Lãnh đạo cũng là những người biết sử dụng những tinh hoa của từng ngành để cho họ có cơ hội phát triển tài năng và đưa ngành của họ đi lên. Khi mà đất nước lâm vào cảnh thằng mù dắt thằng sáng, thì sự suy đồi toàn diện trong mọi lãnh vực chỉ là chuyện chẳng thể nào tránh. Giáo dục, y tế, xã hội đã xuống dốc như hiện nay thì âm nhạc làm sao thoát được số phậ̣n tương tự. Cuối cùng thì mọi sự xuống dốc cũng đều chỉ ra một điều, là lãnh đạo tệ thì mọi sự, và cuối cùng là đất nước, đều sẽ đi xuống mà thôi.
hocmon wrote on Oct 17, '09
Theo thiển ý của tôi,sự xuống cấp âm nhạc là do đường lối quản lý lệch lạc cuả đảng cs,bọn đó chỉ cho dân VN tiếp xúc với một phần nhỏ của Âm nhạc thế giới,cái phần mà bọn nó
có thể kiểm soát ,nên xảy ra tình trạng mất cân bằng trong nhu cầu thưởng thức ,khi nguồn cung cấp bị bưng bít, chỉ lệch lạc, tập trung vào một vaì nước được ưu tiên như
Korea/China.thì đương nhiên vì thói quen,thị hiếu chỉ có giới hạn nhỏ hẹp,sự tất yếu phải xảy ra như thế. Ví như một gìong suối khi bị ép dòng chảy,nó sẽ chảy rất mạnh về một vài
hướng khác không định trước. Ngoài ra còn do sự kỳ thị bắc/nam trong suốt thời gian từ 75 đến nay, bọn cầm quyền (vì đa số là người bắc) nên đã để thui chột một dòng Cải Lương
(100% âm nhạc dân ca Miền nam), không kể đến sự sợ hãi cuả các Nhạc sỹ sợ bị đấu tố như đã xảy ra khoảng thâp niên 80` ,nên không quá khó hiểu khi họ chỉ làm những bài nhạc
vớ vẩn( thà vậy mà còn có tí để sống,còn hơn là bị rầy rà // ai dám chắc là sẽ không có một Nhân văn giai phẩm kỳ án nữa ?// )
tethein wrote on Oct 17, '09
Rat mong gap duoc bac o my, bac di qua day de ba con haingoai co dip duoc han huyen tam su, chau nghi dangcuop chang muon giu bac lai lam gi het, bon suc vat nay ep bac den khong con cho di nua roi , chuc bac rang giu suc khoe va con tam su them voi anh em tre.
nguoivietnam475 wrote on Oct 17, '09
Xin mời 'dangvodich" đọc chơi cho vui


"Cũng bởi thằng dân ngu quá lợn" .


Lời: Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu


Tác giả : Shinra

Đây là bài đầu tiên tôi viết trong diễn đàn này.

Khỏi mất thời gian của quý vị, xin nói mấy lời chân tình.

Quý vị có biết vụ tẩy trứng gà Tàu thành trứng gà ta không? Quý vị có suy nghĩ như thế nào?

Nếu hỏi quý vị một câu rằng nếu quý vị là một người dân thuộc làng Đông Ngàn, quý vị có tham gia vào cái việc tẩy trứng rồi đem đầu độc lại đồng bào của các vị không, thì chắc 100% quý vị ở đây trả lời là không !

Nhưng kỳ thực là quý vị đang làm những việc tệ hại hơn nhiều so với việc ấy.

Quý vị có bao giờ thấy người dân các nước "tư bản thối nát" "theo đuôi Mỹ" như châu Âu, Nhật, hàn Quốc người ta làm những cái trò đồi bại như tẩy trứng bằng axit, trộn melamin vào sữa, bơm hoá chất vào rau quả, quết mật ong giả vào chân gà thối.... để đem đầu độc chính giòng giống của họ không? Tuyệt nhiên là không.

Những vị nào đọc đến đây mà bảo tôi là "rân chủ", "ăn phải bả của tư bản", thì mời quý vị khỏi đọc nữa, đỡ mất thời gian của quý vị.

Quý vị có bao giờ nói hàng Mỹ, châu Âu, Nhật, Hàn, Thái là rởm, là đểu, là lừa đảo, là chạy theo đồng tiền... không? Hay là quý vị lùng sục mua bằng được những món đồ sản xuất ở những nước "tư bản thối nát" ấy với giá đắt gấp đôi gấp ba so với hàng của Trung Quốc?

Quý vị có thể không tẩm chất độc vào trứng, vào rau như những người nông dân kém hiểu biết, nhưng quý vị lại tẩm chất độc vào đầu óc của những con người xung quanh quý vị bằng những lời dối trá, hối lộ, chạy chọt để được vinh thân phì gia. Dần dần, mọi người trong xã hội đều chạy theo quý vị với một suy nghĩ cực kỳ lệch lạc rằng "mình không làm ắt sẽ có người khác làm".

Kinh tế quyết định chính trị, nhưng chính trị lại có tác động ngược trở lại kinh tế.

Một xã hội mà ai cũng chỉ biết lo cho bản thân mình như xã hội Việt Nam, xã hội Trung Quốc thì có đáng được gọi là "xã hội chủ nghĩa" không?

Các vị có hiểu thế nào gọi là "xã hội chủ nghĩa" và "tư bản chủ nghĩa" không?
Các vị hiểu "XHCN" tức là có đảng cộng sản lãnh đạo còn "TBCN" là có nhiều đảng thay nhau lãnh đạo, hoặc là "nhiều đảng tư sản thay nhau lãnh đạo" phải không? Sai lầm

Xã hội chủ nghĩa là đặt xã hội lên đầu, đặt lợi ích chung lên trên lợi ích cá nhân, nó đối lập với tư bản chủ nghĩa nơi mà "tư bản" được đặt lên đầu, mà tư bản chính là "tiền nằm trong lưu thông", hay nói tóm lại "tư bản" là lợi ích cá nhân.

Theo Hán Việt "tư bản" nghĩa là "vốn".

Một xã hội như Mỹ, Nhật là nơi mà con người luôn sống vì lợi ích riêng, nhưng không chà đạp lên lợi ích chung.

Người Nhật không bao giờ tẩm thuốc kích thích vào rau quả vì họ biết làm như thế sẽ gây hại cho những người đồng bào của họ, họ cũng không xuất khẩu những đồ kém chất lượng vì nó sẽ gây hại đến những đồng loại của họ, dù là người nước ngoài.

Người Nhật có thể tự sát, kết thúc sinh mệnh của mình, để bảo toàn danh dự cho gia đình, cho dòng tộc của họ.

Một xã hội như Việt Nam, trung Quốc là nơi con người miệng thì nói rằng "vì lợi ích tập thể", "xã hội chủ nghĩa", nhưng tay và chân thì chà đạp giày xéo lên người khác. Hãy nhìn thử một vụ tắc đường ở Việt Nam và một vụ tắc đường ở Thái Lan thì biết.

Vậy ở đâu mới xứng đáng là xã hội chủ nghĩa?

Đó là một điều mà tôi muốn nói với quý vị

Các vị nói rằng ngày xưa dù nghèo khổ nhưng Việt Nam vẫn kiên cường chống lại hai đế quốc to. Điều này là đúng và theo một nghĩa nào đó, thì đáng tự hào

Nhưng các vị lại nói ngày nay để được hoà bình, hay nói toẹt ra là để các vị được yên ổn làm ăn, yên ổn kiếm tiền, thì Việt Nam cần mềm dẻo với trung quốc, cho dù trên thực tế và trên tuyên bố, Trung Quốc đã và đang chiếm nhiều đất của chúng ta.

Vậy theo cái lý ngày xưa của quý vị thì đáng ra Việt Nam phải vùng lên đánh lại Trung Quốc, hoặc theo cái lý ngày nay của quý vị thì đáng ra ngày xưa Việt Nam không nên đánh lại Pháp và Mỹ mới phải.

Nhưng sự thực thì quý vị luôn tự hào về ngày xưa và đớn hèn về ngày nay. Chẳng có cái lý nào ngoài cái lý tiền. Các vị sợ đánh nhau với trung quốc thì con cái các vị phải ra trận, hoặc ít ra thì khi có chiến tranh, việc làm ăn kiếm tiền của các vị sẽ khó khăn hơn. Tóm lại các vị chỉ biết có bản thân mình, các vị cá nhân chủ nghĩa ở trình độ cao cấp.

Đó là cái thứ hai tôi muốn nói với các vị.

Các vị khi thì hô hào "Việt Nam là bạn với thế giới" , khi thì hô hào "Việt Nam phải cảnh giác với Mỹ, Âu, Tàu, Nhật". Như thế là cái lý gì?

Vì cái tư tưởng lúc nào cũng thù với hận của các vị, nên các vị không bao giờ thật lòng giao hảo với bất cứ ai. Các vị bắt tay người nước ngoài khi họ đến mang theo đô la và các vật dụng đắt tiền cho các vị hưởng, nhưng các vị lại vênh mồm lên chửi khi họ chỉ ra những cái sai lầm của quý vị. Quý vị biện luận rằng trong quan hệ quốc tế thằng nào cũng chỉ lợi dụng lẫn nhau thôi. Vậy thì người ta sẽ nghĩ về quý vị đúng như thế. Thuỵ Điển, na uy hàng năm cho không Việt Nam hàng triệu đô la và nhiều chương trình đào tạo phát triển, họ lợi dụng gì quý vị? Hay là quý vị nghĩ rằng họ chẳng qua muốn lấy lòng quý vị nên mới thế? Vậy nghĩ xem quý vị đã là cái thá gì mà người ta phải lấy lòng?

Quý vị thử chìa tay ra cho một người, rồi biết được người ấy lúc nào cũng nhăm nhăm "cảnh giác cao độ" với cái chìa tay của quý vị, thì quý vị sẽ nghĩ gì về người đó?

Đầu óc quý vị quá đen tối và nói thẳng ra quý vị cũng suốt ngày tìm cách lợi dụng người khác nên mới nghĩ cho người khác đen tối như thế.

Vì thế nên Việt Nam ta mới tụt hậu so với nước ngoài như hôm nay. Những quốc gia như Nhật, Hàn, Thái Lan vốn có điểm xuất phát không hơn ta là mấy nhưng nay họ đã vượt ta nhiều, đó là vì sao? Vì họ có tầm nhìn hơn chúng ta. Vì họ hiểu được một lý thuyết cơ bản nhất của thương mại đó là cả hai bên cùng có lợi, họ không bao giờ bắt tay với người khác mà trong bụng thì cứ nơm nớp lo người ta "lợi dụng" mình. Suy nghĩ kiểu như thế chỉ tồn tại trong những bộ óc chưa tiến hoá hết từ vượn sang người.

Nói thẳng ra, các vị là những kẻ hám tiền, lo cho lợi ích của cá nhân và cùng lắm là gia đình mình, là hết. Các vị ưa xiểm nịnh, khi báo Washington Post đưa tin rằng nền KT việt nam đang cất cánh thì quý vị tung hô tờ báo ấy như là chuẩn mực của sự trung thực, còn khi cũng báo Washington Post đưa tin về tham nhũng của Việt Nam thì các vị nói họ đưa tin không chính xác. Cái thái độ lá mặt lá trái ấy cũng đúng trong trường hợp người ta nói về "kẻ thù" của quý vị, ví như việc Ân Xá Quốc Tế lên án Mỹ vi phạm nhân quyền và cũng lên án Việt Nam với tội danh tương tự.

Đây là điều thứ ba tôi muốn nói với quý vị

Điều thứ tư nghe sẽ hơi sốc: nói thẳng ra là quý vị cực ngu

Quý vị không tin vào các thông tin "lề trái", tức là những thông tin trái ngược với báo chí chính thống và những tuyên bố chính thức của Việt Nam. Nhưng bản thân quý vị đang sinh hoạt ở một diễn đàn có tên miền quốc tế, đã hoạt động được hơn 2 năm nhưng ngân khoản duy trì sự tồn tại của nó vẫn là từ tiền của cá nhân những con người đáng trân trọng đã lập ra website này. Tại sao website này không thể có đuôi .vn và cũng không thể đăng quảng cáo được, quý vị nếu đủ thông minh thì đã nghĩ ra từ lâu rồi.

Quý vị quy kết tất cả những lời nói, bài viết của người khác là "phản động" "chống lại Việt Nam", "bán rẻ tổ quốc" chỉ vì những người ấy không có tư tưởng giống như quý vị. Quý vị bỏ ngoài tai mọi lời phân tích không theo ý kiến của quý vị, quý vị biến một diễn đàn trao đổi tri thức thành một cái chợ để cãi nhau và sỉ vả nhau bằng những từ như "thằng chó", "con lợn", một cách tự nhiên không biết ngượng mồm. Nếu vậy quý vị mất thời gian lên diễn đàn làm gì? Sao không trùm chăn lại tự nói cho xong?

Quý vị gọi người khác là "chống lại đất nước" bởi vì họ chống lại suy nghĩ của quý vị, như thế khác gì quý vị tự coi mình là đại diện của nước Việt Nam? Quý vị tự cho mình là người phát ngôn của chính phủ Việt Nam, hay ngắn gọn, quý vị chính là Việt Nam?

Quý vị kêu gọi người ta "cảnh giác với những âm mưu gây chia rẽ", nhưng lại không nhận ra rằng chính cái lời kêu gọi ấy của quý vị là một âm mưu gây chia rẽ. Nếu quý vị muốn sống tốt với hàng xóm của mình, ắt quý vị không bao giờ bắc loa giữa phố mà rằng "hãy cảnh giác với thằng A, con B, hàng xóm của tôi, chúng nó đang âm mưu chia rẽ".

Quý vị ngu lắm.

Muốn đất nước phát triển được, hãy thôi mò mẫm và ảo tưởng trong cái thế giới độc tôn của quý vị, hãy tỉnh táo trước những khẩu hiệu, hãy đi vào bản chất thay vì hô hào bên ngoài, hãy lắng nghe xem người khác nói thế nào, và hãy chân thật trong mọi mối quan hệ.

Nhưng tôi không vọng tưởng rằng một ngày nào đó quý vị sẽ thay đổi. Quý vị sẽ mãi mãi là người dân của một đất nước tụt hậu, tham nhũng, ô nhiễm và không được bạn bè quốc tế coi trọng.

Đên đây chợt nhớ câu nói của cụ Tản Đà:
"Cũng bởi thằng dân ngu quá lợn..."

Gửi một số quý vị trong diễn đàn, ai đọc thấy không phải mình thì tức là không phải đối tượng mà tôi nói đến.


aulac wrote on Oct 18, '09
@ ->nguoivietnam475
Tôi đề nghị bài viết trên của Bác nguoivietnam475 ra trưng cầu chữ ký của tất cả các friend, bạn hữu trên diễn đàn này. Xin Bác Tô Hải chủ trì nhận đơn hay thư (petition) thỉnh nguyện tại địa chỉ của Bác, địa chỉ của Bác đâu có xa lạ gì với công an-hồng vệ binh đang ngày đêm rình rập ngoài cửa ngõ. Anh chị em chúng ta ký vào rồi gửi cho bác Tô Hải để Bác tập hợp lại gửi thẳng cho Trung ương Đảng như là góp ý cho Đại Hội Đảng, cũng như là chửi đích đáng vào cái đám thối nát ở Trung ương. Tôi cũng như tất cả anh chị em phổ biến lên tất cả các diễn đàn kêu gọi vận động mọi người hưởng ứng. Chúng nó có thể bắt nhốt vài ba người chứ không thể dám nhốt cùng một lúc vài trăm cho đến vài ngàn người được chỉ vì họ bị chửi là đồ ngu. Nếu chúng ta đạt được số đông cỡ 500 là đã tao cho cái lá thư một lực lượng hậu thuẫn đủ mạnh để Đảng không dám làm mạnh tay được. Cácd bước có thể được tiến hành như sau:
Bước 1: Hoàn tất mẫu thư góp ý ( chửi như trên là đích đáng ) nhưng Bác TH sẽ cho thêm ý sửa đổi
Bước 2: Loan Báo ai sẽ quyết tâm ký, công khai tên địa chỉ, gữi thơ bằng bưu điện vào thời điểm ngày H
Ngày H là ngày bác TH thông báo là đã có trên 500 tình nguyện sẽ công khai. chúng ta sẽ chỉ công khai gởi thơ chỉ khi có đủ túc số đó, dưới đó 1 người cũng bỏ không làm nữa
Thời hạn để hẹn cùng nhau trong thời gian một tháng suy nghĩ có tham gia gời thơ không thì cho comment ở đây với nick của mỗi người
Bước 3 : Coi như chúng ta có đủ túc số hứa của các nick friend of TH là sẽ tham gia. Tôi sẽ cung cấp địa chỉ của Tổ chức World Amnesty tức tổ chức phi chính phủ chuyên lên tiếng đấu tranh bảo vệ nhân quyền của thế giới
Bước 4: Tổ chức nhân quyền thế giới sẽ gom góp tất cả thư thỉnh nguyện gửi cho trung ương Đảng CS Việt Nam. Như vậy họ cũng có trong tay danh sách những người gửi để biết ai bị Công An sách nhiễu bỏ tù không để la làng lên với thế giới

Trên đây là manh nha ý kiến để mọi người đóng góp hoặc cứ sỉ vả vô tư nhưng nếu có tâm huyết thì tham gia đóng góp ý kiến xây dựng. Chúng ta cứ thích ngồi chửi thì cứ việc, có gan như bác TH công khai không? Chúng nó không đụng đến Bác là chúng đang vờn ông già để Bác ấy lo lắng đấy là đòn cân não, sống trong cái nơm nớp lo không biết ngày nào chúng bắt thì có khi còn tệ hơn là bị bắt thật. Nhưng Bác TH quá khôn ngoan để biết rằng là chúng manh động bắt là chúng đã tự xây dựng lên một tượng đài, kéo theo sự công khai bất bình và lòng người sẽ tôn vinh cụ và theo gương cụ thì Đảng sẽ phải giải quyết cái hệ quả đó còn nhức đầu hơn là cứ để Ông Cụ xả súp bắp ức chế. Chúng đang để cho cái hệ quả, cái làn sóng của Nhật Ký của MTH từ từ lắng xuống, dư luận như quên dần đi rồi chúng mới đánh. CHo nên binh thư coi tình huống này là 'tấn công để phòng thủ'
Nếu chúng ta hành động bằng biểu lộ sự ủng hộ liên tục không ngừng là chúng ta đang gìn giữ thế an toàn của Bác Tô Hải,
Thời gian qua thấy nhiều anh chị em đồng cảm và có cả những người tâm huyết bỏ thì giờ ra để xả xúp bắp ức chế ở đây, vậy bây giờ thử kêu gọi hành động xem sẽ có được bao nhiêu, hay chúng ta chỉ dám chửi đổng
Nếu chúng ta có thể bắt tay thực hiện thì tôi hứa sẽ đi vận động tất cả các mối quen biết của tôi cũng như tranh thủ ủng hộ từ các diễn đàn khác. Chuyện Bát Nhã vừa rồi đông đảo người tham gia thỉnh nguyện thư, trong đó có nhiều người trong nước công khai rất từ bi đấu tranh cho những người tu trẻ Bảo Lộc. Hãy xenm ở đây có bao nhiêu anh chị em dám cùng đứng lên công khai bảo vệ bác Tô Hải. Các bạn suy nghĩ đi
hochimeo wrote on Oct 18, '09, edited on Oct 18, '09
Vinh danh một nghệ sĩ Việt nam
Tô Hải đi giữa chúng ta
paris 18-10-2009
Buổi trình diễn nhạc tiền chiến và giới thiệu "hồi ký của một thằng hèn" với chủ đề "Vinh danh một nghệ sĩ Việt nam - Tô Hải đi giữa chúng ta - paris 18-10-2009" do Hội Pháp Việt Tương Trợ (AFVE) tổ chức đã kết thúc đúng 18H00 là giờ ấn định với bản karaoké "Nụ cười sơn cước" do toàn thể ca sĩ nhà nghề + ca sĩ nghiệp dư trên sân khấu và khán giả ở dưới cùng hát... Vui nhộn nhưng trật lất nhịp điệu, không có "trước sau như một" gì hết. Lý do những ca sĩ thì không được nhìn màn ảnh DVD như khán giả mà ca sĩ thì lại có micro khuyếch đại âm thanh, mà với DVD thì lại vẫn để cả nhạc lẫn tiếng hát. Ồn ào nhưng cũng kết thúc với một tràng pháo tay...

Chí meo đến trễ 15 phút lý do parking, dự trù đến sớm nhưng chạy vòng vòng tìm chỗ cuối cùng phải chạy bộ 1 cây số đến nơi thì đã khai mạc, nghe là Tố Lan đã "nụ cười sơn cước" rồi, và một ca sĩ đang "hòn vọng phu ".

Cái đập vào mắt ngay cửa là một áp phích "râu ông nọ cằm bà kia" Vinh danh Tô Hải nhưng ảnh thì lại Tố Hải...
Khi nhà văn Vũ Thư Hiên và chị Nguyễn Thị Thanh Vân –biên tập viên Chân trời mới đã từng bị VN bắt giam 25 ngày cách nay không lâu - lên sân khấu. Để mở đầu cho buổi giới thiệu sách thì cử tọa được nghe đoạn thu thanh từ Saigon của Tô Hải dài chừng 11 phút. Người nghe rất chăm chú và vỗ tay hoan nghênh …
Lúc này thì hình ảnh Tố Hải đã đuợc thay thế lần lượt bằng một số những hình ảnh Tô Hải thứ thiệt….
Ông Vũ thư Hiên nói chuyện về sự ra lò cuốn HKCMTH, nói về khí khái Tô Hải… rồi những câu hỏi được đặt ra, ông Hiên trả lời… người nghe đón nhận rất nhiệt tình. Cuối cùng nhà văn có hỏi trong cử toạ có ai là bạn học của Tô Hải ngày xưa không hãy l/l với nhà văn…

Giờ giải lao 15’. Chí meo đi một vòng… Thấy người tham dự khoảng 200. Đa số trên 40 tuổi ngoại trừ một vài ca sĩ. Một vài người ôm trong tay cuốn HKCMTH… Chặn chị Thanh Vân đặt câu hỏi về hình nhạc sĩ Tố Hải. Chị Vân cũng ngớ ra và nói rằng "cũng thấy hai tấm ảnh khác nhau"
Giờ giải lao có màn đố vui. Ban tổ chức phát một bài hát trong dĩa đó là "nụ cười sơn cước" và phải trả lời tên ca sĩ . Ai đáp trúng có phần thưởng và có 2 giải nhất nhì –bằng cách rút thăm- Ca sĩ đó là Hà Thanh, người đáp trúng lãnh 3 DVD, nguời nhì 2 DVD trong đó có phim phản động "chúng tôi muốn sống "
Sau giờ giải lao, Thanh Vân có lên lại sân khấu nói về sự cố Tố Hải và Tô Hải do một khán giả đặt ra. Và rằng ban tổ chức đã khám phá ra sự sai lầm này sau khi đã in áp phích và ngày tổ chức đã sát "đík" nên in lại không kịp. BTC xin khán giả thứ lỗi… Chẳng biết nói có thực không nhưng dù sao cũng là một sự phục thiện.
Trong phần văn nghệ. Tất cả đều là nhạc cũ, Đoàn chuẩn, Văn cao, Lê thương, Phạm Duy… Bài Tình quê huơng của Việt Lang thật tuyệt vời. Dĩ nhiên nhạc Tô Hải được 3 bài : nụ cười sơn cước –hát 4 lần-, đứt dây đàn, tình anh và biển. Nụ cười sơn cước trúng mùa hôm nay... được hát 4 lần cả thảy: Tố lan hát ban đầu. Hà thanh hát CD giờ giải lao, bài này đã được yêu cầu Tố Lan hát lại vào phần hai và karaoké kết thúc…
Cái ông Trần Quang Hải không có mặt hôm nay. Thì ra, cũng hôm nay Bạch yến đang trình diễn ở thành Hồ. Anh bị thịt TQH là một người nói dzậy mà không phải dzậy ! anh ta đang cùng vợ bợ đik Dịt kọng./

(Có vài tấm ảnh độ phân giải không cao ghi lại buổi vinh danh Tô Hải, nếu NSBT muốn xem thì hãy đến nhà HCM mà xem)
Comment deleted at the request of the author.
aulac wrote on Oct 18, '09
@->mongcaicamau
bác camau bàn nghe thì thiệt là bùi ,rất bùi nhưng không phải bùi tai nhưng là bùi văn lan -> bàn lui
bác cho là phong trào đâu tranh dân chủ trong và ngoài nước cũng như áp lực của Mỹ và phương Tây chỉ tổ làm cho ĐCSVN ôm chặt lấy chân tàu phù. Thôi đi Tám, không và chưa có áp lực gì CSVN đã chuyển hướng đánh đu hẳn về đại ca Tàu rồi. Điểm lại thời gian và sự kiện để đừng đem lưỡi cày đặt trước trâu, việc ve vãn với TQ đã có, đã bắt đều từ cuộc họp thành đô khi chính Phạm Văn Đồng phải vác cái mặt chư hầu qua để làm nhân chứng vật chứng cho cái công hàm công nhận chủ quyền Hoàng Sa+Trường Sa là của TQ, (cứ lục trên X cafe .com để xem copy của cái công hàm đó ) đã tuyên bố từ mãi năm 1958 "Từ năm 1992, đảng Cộng Sản Việt Nam đã “quy hàng” một cách nhục nhã. Nguyễn Văn Linh, Ðỗ Mười, xin được vào triều kiến nhưng Ðặng Tiểu Bình chỉ cho phép đến thành phố Thành Ðô gặp gỡ, lại bắt phải đem Phạm Văn Ðồng đi theo" (http://www.nguoi-viet.com/absolutenm/anmviewer.asp?a=102637&z=7)
Từ 1992 tức 17 năm trước đây rồi, mất chỗ dựa Liên Xô họ chạy sang ôm chân TQ, để rồi bị khinh bỉ, xử ép .. và CSVN vẫn tiếp tục đấm ngực, vò đầu bứt tai 'dạ em có tội, lỗi tại tôi, lỗi tại tôi mọi đàng..." vì đã chơi đểu đàn anh sau chiến thắng 1975, vỗ mặt theo Liên Xô
Cái thế buộc 'ăn C... cũng phải ăn đã trói CSVN rồi, có gây sức ép đấu tranh hay áp lực quốc tế cũng chẳng làm cho cái tình trạng ôm C... nặng hơn. Cái giọng bàn lui thôi đừng ép mấy ổng nữa kẻo mấy mấy ổng ngả hẳn theo lên giường đánh đĩ với TQ. Ôi vào còn trinh tiết gì nữa chúng ngủ với nhau từ đời tám hoánh 1992 rồi, còn gì nữa mà giữ với gìn rõ thối lo chuyện chính chuyên. Cái nguyên nhân tình cũ không rủ cũng về thì tất nhiên rõ như ban ngày CSVN muốn duy trì sự cai trị độc quyền độc đảng của họ
Cho nên ngày nay cái đám thừa kế trong BCT trung ương nếu còn muốn sau này chết xuống tuyền đài để khòi rửa cái nhục với tổ tiên thì phải biết xổ toẹt từ bỏ những đặc quyền đặc lợi mà họ đang ôm giữ, thay đổi chính phủ theo cơ chế đa đảng và ngay lập tức VN đã thuộc về thế giới tự do của loại người tiến bộ thì VN mới có cơ hội ngẩng cao đầu hiên ngang với cái đám Tàu bành trướng được. Cái nhục đó là cái nhục chúng ta đang mang vì đã để cho CSVN ngồi trên đầu, ngày nào còn bưng bô trên đầu thì ngày đó còn để cho người ta đại tiện trên đầu, tôi nhục anh nhục chúng ta cùng nhục, chẳng có chi bàn hết. Cái đám đang vơ vét lợi lộc làm giàu cho chúng và cả tập đoàn của chúng từ địa phương cho tới trung ương đang rúc đầu vào bòn rút đất dân bằng quy hoạch giaỉ tỏa, dùng ngưu đầu mả viện đi cướp đất dân để dâng cho đầu nậu phát triển làm giá bât động sản để chúng bỏ túi tham... tất cả lơi nộc đó làm cả tập đoàn CS mờ mắt chả cần quan tâm đến chuyện đội bô trên đầu,... thì chỉ đợi cho chúng thay nhau hút máu dân, tài nguyên, sạch sành xanh khi đất nước chỉ còn là bãi chất thải khổng lồ thì lúc đó người CS mói thay đổi. Đấy cứ yên tâm mà chờ đợi cho đến lúc DCSVN thay đổi
dangvodich wrote on Oct 19, '09
Đúng là cây muốn lặng mà gió chẳng chịu dừng.
@nguoivietnam475,@cungchihuong: tôi không phải là người "phe ta" như các người nhận định. Tôi hiện nay là một đảng viên gương mẫu, trung kiên, đang cần mẫn phục vụ nhân dân. Chỉ vì quá bức xúc những lời xuyên tạc, phỉ báng Đảng và nhà nước, đặc biệt là Bác Hồ vĩ đại của dân tộc nên tôi đành phải đáp trả. Các bạn luôn chỉ trích và phớt lờ mọi công lao trời biển của Đảng.
Trước hết, tôi luôn khẳng định mọi quyết định của Đảng đều sáng suốt và có mục đích lý do riêng cho dù phải hi sinh một vài mạng người như đã từng xảy ra trong quá khứ. Nhờ có sự hi sinh cao cả đó mà đất nước Việt Nam ta trở nên giàu đẹp như ngày nay. Nhờ sự lãnh đạo tài tình của Đảng mà dân ta hiện nay không chỉ có cơm ăn áo mặc mà còn được ăn ngon mặc đẹp. Điển hình là những khu đô thị mới như Phú Mỹ Hưng hiện nay đang mọc lên khắp đất nước, phục vụ cho đa số tầng lớp nhân dân trong nước. Những nhà hàng sang trọng mọc lên nhang nhản khắp các thành phố lớn và luôn đầy ấp thực khách, đó không phải là công lao của Đảng thì là gì?Các bạn nói Đảng không công bằng, không anh minh. Nhờ có Đảng mà hằng hà sa số những vụ án oan sai được đưa ra ánh sáng, minh oan cho người vô tội. Những người dân đó hiện luôn ghi nhớ công lao trời biển của Đảng đối với họ. Những vụ ăn chận tiền cứu trợ cũng được Đảng vạch mặt, xử lý nghiêm minh. Nói tóm lại, Đảng quang vinh luôn mang lại niềm tin yêu cho đại đa số người dân VN.
dangvodich wrote on Oct 19, '09
@aulac: haha, kế hoạch tởm lợm. Cái lũ hèn nhát như tụi bây mà đòi bảo vệ ai. Đảng chỉ cần cho CA đến bắt vài đứa cầm đầu thế là xong ngay. Còn muốn cho tụi bây đi tù rất dễ dàng
dangvodich wrote on Oct 19, '09
Bác Tô Hải ngày càng phản động. Sao bên An ninh chưa ra tay hành động nhỉ
aulac wrote on Oct 19, '09
hehehe đảng vô địch cực ác nóng máu bạo lực rồi hả cưng. Bác Tô Hải giờ đây đã là tượng đài rồi, cấp trên của cưng không có ngu như cưng đâu, đọc lại cái com của tớ đi, bắt Bác Tô bây giờ sẽ làm Bác Tô trở thành một vị thánh tử vì đạo, lưu danh muôn thưo, vi trí danh nhân thế giới của Bác Tô sẽ còn cao hơn cả Bác Hồ nữa, hiểu chưa? Còn lại cái cách khác là đánh bom cho sập cái blog multiply server heehehe
aulac wrote on Oct 19, '09
Có dám mở mắt trông ra Đảng cùng bè lũ đầu trâu mặt ngựa đi Cướp đất ở Trường Yên không ở link đây?
http://www.doi-thoai.com/baimoi1009_153.html
Bài viết của nhà văn Trần Khải Thanh Thủy Hà Nội - Hà Tây 10-2009, An Ninh với cái Đảng hèn hạ chỉ giỏi bắt nạt, áp bức dân đen và đàn bà con gái, chỉ giỏi dùng đến trò ti tiện của bọn hạ cấp mạt hạng đánh nhà văn bể đầu rồi còn la lối om xòm vu cáo kết tội là 'hành hung đánh người' rồi nhốt tù người dám đem cái khốn nạn của Cái Đảng ti tiện lên mạng công khai cho mọi người biết. Vừa đá bóng vừa thổi còn, súng ống, ngưu đầu mả viện trong tay những kẻ ngạ quỷ lên làm người này muốn bắt giam, tra tần ai là bắt... Bộ máy tàn ác của quỷ vương từ 60 năm nay vẫn không dập tằt được cái ngày hôm nay những người phản kháng có được diễn đàn tự do là internet, ôi Đảng Quỷ này chắc không tiếc lời nguyền rủa cái phát minh ra internet của thế giới tư bản. Chúng tôi những người bị áp bức đã có nơi để chúng tôi tố cáo, vạch mặt bộ mặt xấu xa, đồi trụy, đồi bại, phi nhân tính từ 60 năm nay. Chúng tôi sẽ còn tiếp tục tố cáo cho dù rối có bị lũ quỷ thú vật đến bắt, đem chúng tôi đi giết thì vẫn không bao giờ dập tắt tất cả chúng tôi đâu. Tốt nhất đừng chõ đầu chõ mỏ vô những diễn đàn của những người đấu tranh cho tự do, xem đọc rồi nồi máu ác mà không làm gì được khí bốc lên đầu, tăng xông máu lên đứt mạch máu não thì lại sớm đi về chầu Mao, Stalin thế giới quỷ vương thì buồn đấy
luloa wrote on Oct 19, '09
Hãy quét sạch, kẻo không còn đất đứng !
Chữ nghĩa có tột đỉnh như núi Trường Sơn
Cũng không sao viết hết tội ác Cộng Sản
Ngôn từ có sâu rộng như biển Thái Bình
Cũng không sao kể hết tội ác Cộng Sản
Bởi tâm địa của nó, tệ hơn thằng Mường, thằng Mán
Bởi lòng dạ của nó, độc hơn chồn cáo, sài lang
Khi nó ra tay, rừng rú dã man
Khi nó trù dập, đen hơn mõm chó
Đối với nó, dân chủ, tự do, nhân quyền, bỏ xó
Đối với nó, đảng trị, đảng chế, đảng định, độc tôn
Khi hồng, khi chuyên, khi đầy tớ, khi du côn
Khi sắt, khi máu, khi kê khai, khi xiềng xích
Mới đoạt Miền Bắc, thực hiện ngay Cải Cách Ruộng Đất
Con tố cha, vợ tố chồng, trò tố Thầy
Hơn nửa triệu người, bị chết như rươi
Bới lông tìm vết, bày trò Trăm Hoa Đua Nở, xinh tươi
Văn nghệ, văn công, trí thức, trí ngủ, hớn hở vui cười
Nó hốt sạch, ném vào nhà lao bóc lịch
Quyết chiếm Miền nam, bất luận con bài, miễn đạt mục đích
Nào là Liên Minh Dân Chủ Độc Lập Hòa Bình
Nào là Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam Việt Nam
Nào là Chính phủ Lâm thời Cộng Hòa Miền Nam Việt Nam
Những kẻ yêu nước mập mờ, đều chui vô cái tròng của nó
Hội đàm Paris , khô nước miếng cái chuyện bàn tròn bàn méo
Thành phần tham dự, hết nước bọt cái việc hai bên bốn bên
Miền Nam và khối Đồng minh chạy chọt : mở đèn tắt đèn
Trung Ương và Bắc Bộ Phủ cười phì, bày mưu tính kế
Quân sự, chính trị song song, cơ chừng được mẻ
Nó báo hiệu Paris , từng bước tiến hành
Quân sự, chính trị chông chênh, mâu thuẫn loanh quanh
Kinh đô ánh sáng bật sáng choang, nó nằm yên phăng phắc
Khi Hoa Kỳ mở đường, chiến thắng trong danh dự là tốt nhất
Kissinger – Lê Đức Thọ chuyên trách đi đêm
Chính thể Miền Nam , như đã bỏ quên
Mọi thứ lớn nhỏ, chỉ bàn với nó
Số phận Miền Nam , như đã an bài
Hiệp định Paris , ra đời từ đó
19 năm trường, xương máu quân dân Miền Nam đổ biển đổ sông
Và hai năm sau, còn gì nữa mà gọi là Đại thắng Mùa Xuân
Miền Nam phải mất, bởi cái thế gọng kềm Xanh - Đỏ
Cả khối Tự Do, ngoảnh mặt không thèm ngó
Cả khối Cộng Sản, kèn cựa thôi thúc đàn em
30 tháng 4, một ngày của Tháng Tư Đen
Toàn nước Việt Nam :
Từ ải Nam Quan đến mũi Cà Mau
Từ đồng bằng, cao nguyên, cho tới núi thẳm rừng sâu
Từ thôn quê, buông làng, cho tới luống bắp nương dâu
Từ đường nhựa, đường quê, cho tới cửa trước cửa sau
“Ta bước đi, không thấy phố, không thấy nhà
Chỉ thấy mưa sa trên màu cờ đỏ”
Ta bước đi, không tiếng hát, không tiếng ca
Chỉ có trố mắt nhìn nhau ngấn lệ
Ta bước đi, không có lá, không có hoa
Chỉ có tiếng rít lạnh lùng than thở
Ta bước đi, như nghĩa địa khóc mồ ma
Đâu đâu cũng thống khổ, điêu linh, hoang tàn, bỏ ngỏ
Chỉ có nó, diễn trò của nó
Quân, dân, cán, chính, phân theo loại cải tạo mút mùa
Đánh tư bản mại sản, đưa đi kinh tế mới te tua
Thực hiện chính sách đổi tiền, giàu nghèo hốt sạch
Cái “đói rách” Miền Nam , nó vơ vét về Bắc
Cái “nghèo khổ” Miền Nam , nó Quân Quản tư dinh
Cái, gọi là Lực Lượng Yêu Chuộng Hòa Bình
Cái, gọi là Mặt Trận Giải Phóng hư danh
Cái, gọi là Chính phủ Lâm Thời che mành
Tự biến mất, bởi mưa sa trên màu cờ đỏ
Mười mấy năm, nó sống trong hào quang man rợ
Đưa cả nước đi tới chỗ hết thở tối om
Nó bày ra chính sách cởi mở cửa mòm
Dân cả nước tiếp tục đong cơm húp cháo
Nó, là đầy tớ của nhân dân, nhưng cúi đầu nghe nó bảo
Nó, là chuyên chính vô sản, nhưng nó nhét kếch sù hầu bao
Nó, là chí công vô tư, nhưng tham ô tham nhũng tận tơ hào
Dân sạch bách, trống cửa trống nhà, xác xơ túi mốc
Nó, sắt máu, bạo tàn, dã man, chứ đâu có độc
Nó, đảng trị, đảng lộng, đảng quyền, chứ đâu có ác
Nó, đỉnh cao trí tuệ loài người, chứ đâu có ngu
Chỉ có dân mới biến thành con két, con vẹt, khỉ vượn, đười ươi
Còn nó đã trở thành Tư Bản Đỏ, Tư Bản Đen bí tỉ
Nghe chủ trương, chính sách, nghị quyết thật nặng ký
Nào hợp tác xã, công ty quốc doanh
Nào quy hoạch, tiến mạnh tiến nhanh
Từ Nam tới Bắc, biến thành dân oan
Nhà cửa, đất đai một mảnh không còn
Nhà tù cả nước sẵn sàng mở toang
Đầy ắp lương dân, đủ mọi thành phần
Chứ riêng gì đấu tranh, dân chủ, chính trị, tôn giáo
Nó, đâu có bán nước
Chỉ có cắt xén, dâng Tàu
Hàng hàng cột mốc di dời
Chứ riêng gì Ải Nam Quan, Bản Giốc
Nó, đâu có bán nước
Biển Đông kia, Tàu phù cưỡng đoạt ba phần tư
Ngư dân Việt Nam chết dí, ngắt ngư
Nó nói tàu lạ tàu ô, ngơ ngơ, ngáo ngáo
Chứ riêng gì Hoàng Sa, Trường Sa trùng dương hải đảo
Tổ quốc thu hẹp lại vùng biển, vùng trời, đất liền, biên giới
Nó, đâu có bán nước
Vùng đất Tây Nguyên bạt ngàn rừng núi
Nó, cống cho Tàu bằng trò Bô – xít từ lâu
Tàu lá, tàu ô, tàu dịch bao thầu
Công nhân Việt Nam trở thành cu ly chết đói
Nó, đâu có bán nước
“Đừng tin những gì Cộng Sản nói
Mà hãy nhìn những gì Cộng Sản làm”
Chính nó mới đích thị sâu mọt ngoại lai, buôn dân, bán nước
Hễ còn Cộng Sản, còn gì là Tổ Quốc
Hễ còn Cộng Sản, còn gì là sỉ nhục
Hễ còn Cộng Sản, còn gì là lịch sử
Hễ còn Cộng Sản, còn gì là cơ đồ
Văn hiến năm ngàn năm, đi hỏi con cóc khô
Giống Lạc Hồng hùng anh, đi tìm con chó chết
Chữ nghĩa thành đồng vách núi Trường Sơn
Ta viết tột đỉnh chưa hết
Từ ngữ triều dâng bão thổi Biển Đông
Ta viết tận đáy chưa vơi
Ai là con cháu Việt Nam , muốn còn sống trong đời
Hãy ngước mặt, ngẩng đầu
Muôn người như một
Ngạo nghễ đứng lên
Triệu triệu con tim
Hòa chung dòng máu
Tay nắm tay nhau
Lòng nối chung lòng
Quét sạch bè lũ Cộng Sản bạo tàn
Chứ hôm nay, đã ô nhục ngập tràn
Và ngày mai, thế hệ đi sau, sẽ không còn đất đứng.

Tháng 10 – 2009
Thấu Tâm Can

Còn Cái Nhục Nào Đau Hơn !
- Viết, để góp phần đánh thức lương tri mọi thành phần dân tộc
- Viết, để góp phần đốt thêm ánh lửa soi rọi đêm đen
- Viết, để động não những đầu óc chai lì đá cuội
- Viết, để thương trao cho thế hệ tuổi trẻ đàn em
- Viết, để chia sẻ với hơn 400 Tăng Ni trẻ Bát Nhã và tu sinh các tôn giáo tại VN.

Còn cái nhục nào đau hơn
Cả dân tộc không được quyền cất tiếng nói
Phải cắn răng chịu đựng, tức tưởi âm thầm
Phải bịt miệng im re, uất ức ngậm câm
Bởi đất nước tôi
Cầm quyền bằng chế độ, không phải con người mà là dã thú
Còn cái nhục nào đau hơn
Cả dân tộc phải đóng khung, chốt khóa, bưng bít
Có mắt, được nhìn, nhưng không được thấy, còn khổ hơn mù
Có miệng, được mở, nhưng không được nói, còn khổ hơn câm
Có tai, được vểnh, nhưng không được nghe, còn khổ hơn điếc
Bởi đất nước tôi
Lãnh đạo bằng chế độ, không phải con người mà là lang sói
Còn cái nhục nào đau hơn
Cả dân tộc không có một cái quyền tự do tối thiểu
Ngay cái việc ăn, ở mà phải cho, xin
Ngay cái việc đi, lại mà phải báo, trình
Ngay cái việc ngủ, nghỉ mà coi chừng vi phạm hành chánh
Bởi đất nước tôi
Cầm đầu bằng chế độ, không phải con người mà là cú vọ
Còn cái nhục nào đau hơn
Cả dân tộc trùm cái mền : “độc lập, tự do, hạnh phúc”
Độc lập rút đầu, để mất không phận, hải phận, hải đảo, biên giới, đất liền
Tự do rút cổ, quanh quẩn trong nhà tù, bóng tối oan khiên
Hạnh phúc bo bo, loay hoay lo cơm áo gạo tiền dãy chết
Bởi đất nước tôi
Người dân biến thành khỉ vượn, đười ươi, con vẹt, con két
Còn cái nhục nào đau hơn
Cả dân tộc phải ngựa kéo trâu cày, một đường đi tới
Tròn biến thành vuông, thẳng biến thành cong, nhất nhất một chiều
Vài chục đài truyền hình, đài phát thanh, mấy trăm tờ báo, hay điện tử
Phải nhai, phải nuốt, phải ngấu, phải nghiến, miễn sao cho tiêu
Bởi đất nước tôi
Chỉ có độc đảng, độc chuyên, độc quyền, bạo tàn, sắt máu
Còn cái nhục nào đau hơn
Cả dân tộc, bất luận thành thị thôn quê, nam nữ lão ấu
Chỉ được làm người dân ngu khu đen
Chỉ được sống, nhưng không thấy, không biết, không nghe
Dép râu, dẫm nát hồn sông núi
Mũ cối, trùm đầu thành u mê
Cờ đỏ, đốt tan lòng son sắt
Sao vàng, quét sạch mọi ước thề
Bởi đất nước tôi
Nằm trong tay một đám xôi thịt Tư Bản Đỏ Tư Bản Đen Bắc Bộ Phủ
Còn cái nhục nào đau hơn
Cả dân tộc không được nói tiếng lương tri, tình tự
Đừng có mơ hồ : nhân quyền, tự do, tôn giáo
Đừng có mơ hồ : pháp quyền, pháp luật, công lý
Đừng có mơ hồ : dân chủ, dân trí, dân sinh
Bởi đất nước tôi
“Đảng Cộng Sản Việt Nam ” quang vinh
“Noi gương đạo đức và tư tưởng Hồ Chí Minh”
Nên Việt Nam không phải thế giới con người mà là địa ngục
Còn cái nhục nào đau hơn
Cả dân tộc hơn tám chục triệu người
Chỉ được khóc, chứ không được cười
Chỉ được đần, chứ không được ngô khôi
Chỉ cúi mặt, chứ không được ngẩng đầu
Dù đã mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm
Hết thế kỷ hai mươi, băng qua thế kỷ hăm mốt
Bởi đất nước tôi
Nằm trong tay đồ đảng tặc Hồ, đỉnh cao trí tuệ tận cùng
Nên Việt Nam không phải thế giới loài người mà là địa ngục
Không phải địa ngục A Tỳ, mà là địa ngục trần gian !!!
Tháng 10 – 2009
Thấu Tâm Can
nguoivietnam475 wrote on Oct 20, '09
Bức tâm thư cũa “dangvodich” :

Tôi hiện nay là một đảng viên gương mầu,trung kiên,đang cần mẩn phục vụ nhân dân.Tuy nhiên vì hoc vấn quá thấp kém chưa tốt nghiệp lớp năm trường làng vì học dở quá bị đuổi học nên tôi bất mản đi vào “ BƯNG” theo tiếng gọi của bác và đảng . Tôi may mắn không phải trực tiếp cầm súng chiến đấu và chỉ làm nhiêm vụ lặt vặt ở một trạm y tế nhỏ trong rừng sâu chăm sóc thương bệnh binh. Tôi rất “gương mẩu, trung kiên và cần mẩn” thi hành chỉ thị “3 tốt” của đảng quang vinh đề ra trong cuộc chiến đấu chống Mỷ cứu nước. Một trong các viêc tôi làm là “bưng bô”các chất thải của các bệnh nhân đem đổ mổi ngày . Lúc đó tôi củng có hơi buồn vì được tiếng vào bưng nhưng chỉ làm việc bưng bô. Tuy nhiên nghe theo tiếng gọi của đảng và bác Hồ zỉ đại nên tôi cố gắng làm tròn nhiệm vụ giao phó . Khi miền Nam được giải phóng, đơn vị tôi là một trong những nhóm tiến về thành phố Saigon sớm nhất . Chúng tôi gọi đó là “Ra BƯNG” tức là thi nhau bưng TV ,tủ lạnh của dân chúng chạy loạn vì sợ quân đội nhân dân anh hùng. Sau khi đất nước thống nhất chúng tôi được đảng và nhà nước ưu ái sắp xếp công việc làm để có tiền nuôi sống gia đình. Tuy nhiên vì trình độ học vấn chưa đạt chỉ tiêu do đảng đề ra nên tôi chỉ được phục vụ nhân dân ở mức độ thấp, đồng lương rất là ít oi không đủ tiền đóng hoc phí,tiền sách vở và các chi phí khác cho mấy đứa con mặc dù chúng vẩn còn học trung học. Do đó ban đêm và cuối tuần tôi phải chạy thêm xe ôm và vợ tôi phải đi rửa chén ở nhà hàng để có thêm tiền đóng học phí cho con và đồng thời hy vọng có thêm tiền để trả tiền bệnh viện nếu lở xui có bệnh nặng phải vào đó vì ở VN bây giờ ai cũng biết nếu có bệnh nặng lết không nổi phải vào bệnh viện mà không có tiền đóng trước bệnh viện phí và các thứ linh tinh khác thì bệnh viện từ chối không chửa trị hoặc gia đình mang về nhà chửa lấy hoặc để nằm đó cho chết luôn. Tôi cảm thấy buồn lòng đôi chút vì cách đảng đối xử với đồng bào nghèo như vậy. Tuy nhiên “tôi luôn khẳng định mọi quyết định của Đảng đều sáng suốt và có mục đích lý do riêng cho dù phải hy sinh một vài mạng người “. Vì thế nếu vợ con tôi có vào bệnh viện nhưng tôi không có tiền đóng bệnh viện phí tôi cũng phải chịu như mọi người vì vửng tin đảng vẫn” sáng suốt và có lý do riêng” để giải quyết vấn đề trên một cách thỏa đáng sau nầy có thể là vài thế kỷ nửa cung chẵng sao. Và nếu vợ con tôi có “quá vãng” vì không được cứu chửa tôi vẩn tin đảng và nhà nước sẽ cho tôi mua rẻ mấy cái hòm để chôn cất. Nhiều đêm tôi nằm trằn trọc suy nghỉ nhớ đến công ơn trời biển,bao la vỉ đại của bác và đảng đối với tôi và gia đình sau nhiều năm đi làm cách mạng qua việc cho tôi một việc làm trả lương mà nhiều người gọi là đồng lương chết đói nhưng dầu sao tôi cũng còn khá hơn rất nhiều người ăn xin ngoài đường trong đó có các cựu bộ đội anh hùng của bác và đảng tuy có trợ cấp ít oi của chính phù nhưng không chịu khó siêng năng lao động như tôi.
Về chuyện nhà cửa. Tôi rất khâm phục sự sáng suốt của đảng cho xây cất các khu nhà Phú Mỷ Hưng mà tôi đã từng đi ngang qua mà chưa bao giờ được hân hạnh bước vào trong vì nó quá đắt tiền nghe nói chừng khỏang vài trăm ngàn đô la đế quốc Mỷ. Nếu ai hỏi tôi bao nhiêu tiền VN thì tôi không dám trả lời vì tôi sợ phải ngã ra bất tỉnh khi nói con số khổng lồ mà tôi không bao giò có được với một cán bộ phục vụ nhân dân trong sạch như tôi. Nhiều người nói rằng mấy nhà loai nầy chỉ có những đồng chí cở trung ương đảng mới mua nổi. Tôi thấy họ thiếu sự hiểu biết về đường lối chính sách diệt trừ tham nhủng của đảng. Đảng cho xây nhà mắc tiền cán bộ tham nhủng tiền dư nhiều quá bao lâu dấu diếm nay mua nhà ở cho sướng rồi đảng sẽ làm một cú là tóm gọn hết. Lúc đó các nhà đắt tiền nầy sẻ giao lại cho những người nghèo trong đó có tôi. Như vậy đảng không phải sáng suốt thì là cái gì ? Tôi củng lấy làm lạ là đảng và nhà nước đã cảnh cáo và có ban hành luật cho vào khám đếm lịch dài dài cho những cán bộ tham nhủng mà tham nhủng củng cứ tràn lan. Hình như họ có lổ tai trâu thì phải ?
Kết luân tôi rất tin tưởng vào sự sáng suốt của đàng. Đảng là ánh sáng của đời tôi dầu ánh sáng đó sẻ dắt tôi đi vào nghỉa địa









luongkhanh wrote on Oct 22, '09
Người như bạn DVD chắc không hiếu nổi vì sao công an chưa dám mó tới bác Tô Hải, chắc cũng không hiểu được nỗi khổ của các xếp khi quyết định bắt một người nào. Người như bạn chắc không thấy được cái tầm thiệt hại của cái cú đánh máu me của các bạn công an quận Hoàn Kiếm của bạn trên đầu cổ của phóng viên Ben Stocking hồi năm ngoái. Tôi nghĩ rằng bức hình máu me ấy rồi sẽ đi vào lịch sử của cái đảng của bạn đấy.
Tôi không muốn tranh luận với bạn, chỉ xin chính sửa vài điều, vì e rằng sẽ có vài đứa trẻ con mới lớn sẽ tin vào những điều bạn nói chăng.

-- Bạn nói rằng "mọi quyết định của Đảng đều sáng suốt và có mục đích lý do riêng cho dù phải hi sinh một vài ... mạng người," tôi đề nghị thêm chữ triệu sau chữ vài, cho chính xác. Đó là trường hợp Việt Nam. Còn trong trường hợp Liên xô và Trung quốc thì phải thêm chữ "vài chục triệu" mới chính xác, vì ngay cả Hitler cũng chào thua chế độ cộng sản trong việc giết nhiều người.

-- Bạn nói nhờ có đảng mà "đất nước Việt Nam ta trở nên giàu đẹp như ngày nay". Bạn đùa dai quá đấy. Mở ti vi hàng ngày lên mà xem dân ta giàu như thế nào. Giàu mà hơn một phần ba trẻ em bị suy dinh dưỡng dạng còi?

-- Bạn nói những khu đô thị sang trọng "như Phú Mỹ Hưng hiện nay đang mọc lên khắp đất nước, phục vụ cho đa số tầng lớp nhân dân" là nói dóc quá đó bạn, con nít nghe cũng không lọt lỗ tai. Những ai đang ở trong PMH bạn có biết không?

-- "Những nhà hàng sang trọng mọc lên nhang (nhan, không phải nhang) nhản khắp các thành phố lớn và luôn đầy ấp thực khách." Đúng, nhưng toàn là cán bộ thôi bạn ơi. Cứ ra chỗ bãi đậu xe của các tiệm ăn này nhìn dàn xe là biêt́ liền xe của ai. Mà cán bộ ta không chỉ nhậu sau giờ thôi đâu nghe. Từ khoảng sau 11 giờ trưa là cán bộ bắt đầu ăn nhậu, kéo dài tới khuya luôn.

-- "Nhờ có Đảng mà hằng hà sa số những vụ án oan sai được đưa ra ánh sáng ..." Luật pháp nước nào mà để "hằng hà sa số những vụ án oan sai" vậy trời?

-- "Những vụ ăn chận tiền cứu trợ cũng được Đảng vạch mặt" ... Những vụ viên chức xã ấp ăn cắp chút tiền còm thì đảng làm rất dữ, còn mấy vụ ăn cả triệu đô như các vụ PMU18 và PCI thì đảng xí xóa hết. Công minh quá xá hén?

-- "Đảng quang vinh luôn mang lại niềm tin yêu?" Vậy đảng có dám thử làm một màn bầu cử xem có thật là dân tin yêu không? Đảng không dám, có phải vì chính đảng cũng chẳng tin nơi mình không?
tohaimuonnam wrote on Oct 22, '09
Đất nước VN ta ngày nay giầu to rồi vì DMD không cần phải đem kem (cà rem) đi phơi khô nữa . :):):)
pgtmedu wrote on Oct 23, '09
SAO CÁI THẰNG dangvodich NÓ NGU QUÁ VẬY TRỜI ???
NGU KIỂU NÀY THÌ CHẮC CHẮN LÀ:
- CHỈ CHA MẸ NÓ NGU THÌ KHÔNG ÐỦ SỨC NGU ÐỂ SINH NÓ RA NGU NHƯ VẬY.
- CÁI NGU ÐÓ NHẤT ÐỊNH PHẢI CÓ SỰ ÐÓNG GÓP CỦA ÔNG BÀ, TỔ TIÊN NÓ.
CHO NÊN NGƯỜI TA GỌI CÁI NGU ÐÓ LÀ :
NGU CÓ GỐC CÓ GÁC, HAY NÓI CÁCH KHÁC LÀ NGU NÒI.
ricotruong wrote on Oct 23, '09
Thưa Bác Tô,
Tôi là người ở hải ngoại, lâu rồi không về thăm được Quê hương, nên hoàn toàn mù mờ về mọi mặt của tình hình trong Nước. Nay tình cờ đọc bài tuần ký này của bác nói về hiện trạng âm nhạc ở VN, tôi thật sự kinh ngạc đến độ sửng sốt trước quan điểm quái gở của nhạc sĩ trong Nước rằng " muốn hội nhập phải viết nhạc tiếng Anh".

Tuy là người rất tôn trọng sự khác biệt ý kiến hay quan điểm, nhưng thật sự tôi không sao " ngửi " được ý kiến vừa nêu của ông Dương Thụ nào đó. Chỉ nội ý kiến đó thôi, ông ta không đáng mang danh nhạc sĩ, cho dù ông ta có từng được đào tạo đầy đủ từ các nhạc viện hay trường đại học âm nhạc, và từng sáng tác, có tác phẩm được người đời biết đến.

Nhạc sĩ, trước hết là một nghệ sĩ. Nhưng không thể là nghệ sĩ nếu một người không có trái tim đập theo nhịp sống của nơi mình sinh trưởng, của nơi mình sống và của thời đại mình; nghiã là không giao hoà được với quê hương và với đồng bào của mình. Phương tiện giao hoà là ngôn ngữ, và mỗi nghệ sĩ chỉ đạt được mức thông giao cao nhất bằng ngôn ngữ thứ nhất, bằng tiếng mẹ đẻ của mình.

Không hiểu ông Dương Tụ nào đó suy nghĩ ( tư duy) bằng ngôn ngữ nào? Tiếng Anh chăng ? Hay tiếng Việt?Ngôn ngữ nào hiện lên trước tiên trong ông ta khi cảm xúc đến ? Có lẽ ông Dương Tụ đó lẫn lộn giữa sáng tác và dịch thuật? Nếu vậy thì chắc ông ta không hiểu rằng chỉ có dịch thuật về ý nghiã, chứ không thể có dịch thuật về cảm xúc. Từ trước đến nay đã có nhiều người cố gắng dịch Truyện Kiều qua tiếng Anh, tiếng Pháp; nhưng, để thưởng thức, không một người Việt nam nào muốn đọc Truyện Kiều bằng tiếng Anh hay Pháp hết. Vì đơn giản chỉ có tiếng Việt mới lột tả được hết nổi cảm xúc của cụ Nguyễn Du.

Tôi đã chứng kiến óc vọng ngoại của Việt Kiều ở nước ngoài, nhưng tôi chưa nghe ai, đặc biệt là trong giới nghệ sĩ, đạt được mức vọng ngoại mù quáng như ông Dương Tụ mà bác Tô Hải đề cập đến. Đó là một biểu hiện ít nhiều của tình trạng mất căn cước (identity) của xã hội. Lẽ nào người Việt trong Nước không còn biết mình là ai chăng ? Thật đáng ngại!

Vài hàng thô thiển. Chúc bác Tô sức khoẻ và trường thọ!
Rico Trương
kienvang53 wrote on Oct 24, '09
Tôi hoàn toàn đồng ý nhận xét của "nguoivietnam475 wrote on Oct 13" về ông bạn "dangvodich".
Tôi nghĩ ông DVD viết vậy mà kô phải vậy, vì giọng điệu hoàn toàn kô cực đoan, hùng hổ, đao to búa lớn như những kẻ cuồng tín khác viết trong nhiều forum trên internet. Nếu chúng ta cứ hiểu ngược lại những gì ông DVD viết thì có lẽ sẽ thấy chất châm biếm kín đáo và thâm thúy trong cách viết của ông DVD. Nhưng chọn cách châm biếm "phản diện" như vầy kể cũng dễ gây hiểu lầm và mất lòng nhiều người khác. Tuy nhiên mỗi người có một phong cách châm biếm riêng, thế thôi.

Nếu đọc kỹ Bức tâm thư cũa “dangvodich” do "nguoivietnam475" post ngày Oct 20 thì tôi nghĩ chúng ta có thể hiểu rõ hơn thâm ý châm biếm sâu cay của ông bạn DVD.
dangvodich wrote on Oct 24, '09
Mấy bác cứ nói Đảng xấu này kia. Này nhé http://vnexpress.net/GL/Xa-hoi/2009/10/3BA14DFC/. Đại diện cho Đảng không ai ăn hối lộ đâu nhé. Tất cả đều hoàn trả lại, không lấy một xu. Các nước tư bản bẩn của mấy bác có được như vậy không? Lâu lâu còn lòi ra tổng thống còn đi chơi với ma nữa.
Các bác sống dưới chế độ tư do, tự tại như vậy mà không biết quý, còn đòi hỏi gì hơn nữa. Không hiểu nổi.
@pgtmedu: haha, tao ngu mà tao có nhà có xe chạy hả. Sắp mua chiếc Mec chạy lấy le với thiên hạ nè. Có tụi ngu tụi bây bám ...ít tư bản nên bất mãn cuộc sống, lên mạng kêu la gàn dở thôi. Cuộc sống Đảng mang lại ấm no, hạnh phúc thế mà chửi. Đúng là ngu!!!
dangvodich wrote on Oct 24, '09
Đây nữa nè: http://vnexpress.net/GL/Xa-hoi/2009/10/3BA14D65/ Tụi tư bản có tìm đỏ mắt cũng ko có những cán bộ cần, mẫn gương mẫu như Đảng ta đã đào tạo nên.
nguoivietnam475 wrote on Oct 24, '09
Đối với nhửng ai đồng ý với nhận xét của “kienvang53" thì sẽ nhận thấy việc “dangvodich” càng viết nhiều càng lòi ra việc “dấu đầu lòi đuôi “. Dấu đầu vì cái nickname . Cái đuôi lòi ra thoạt nhìn có quấn cờ đỏ sao vàng nhưng lại gần nhìn kỷ lại thấy nó bị rách nát tả tơi và bị trét phân tùm lum hôi thúi không chịu được. Đó là một hình thức châm biếm cũng rất hay..........
thaidieu wrote on Oct 25, '09
Kính thưa Bác Tô Hải
Không những trong âm nhạc, mà ngày nay , ở đời thường ,hầu như tiếng Anh đã lấn át tiếng mẹ đẻ ! Ở Việt nam bây giờ đi bất cứ đâu cũng thấy nhan nhãn các bảng hiệu bằng tiếng Anh . Thậm chí các cơ quan chính phủ cũng phải viết bằng tiếng Anh bên cạnh dòng chữ Việt ! Tại sao phải như vậy ? Cháu có hỏi mấy ông "cố bạn" ở VN thì họ cho rằng bây giờ ở VN người ngoại quốc nhiều mình phải viết như vậy để cho họ biết . Nhưng tại sao các nước như Anh, Mỹ, Pháp ... họ không dùng tiếng nước ngoài như ở VN ? Mà trong khi ở nước họ khách nườc ngoài gấp hằng ngàn lần ở VN ! Một hình thức vọng ngoại hết sức vô lý, vô tình đã tự đưa tiếng mẹ đẻ vào sọt rác ! và quốc hồn quốc túy ngày một lụn tàn . Đáng buồn !
nguoivietnam475 wrote on Oct 25, '09
'dangvodich" trích ; "Mấy bác cứ nói Đảng xấu này kia. Này nhé http://vnexpress.net/GL/Xa-hoi/2009/10/3BA14DFC/. Đại diện cho Đảng không ai ăn hối lộ đâu nhé. Tất cả đều hoàn trả lại, không lấy một xu. Các nước tư bản bẩn của mấy bác có được như vậy không? Lâu lâu còn lòi ra tổng thống còn đi chơi với ma nữa.....' ngưng trích
-----------------------------------

http://www.x-cafevn.org/

Cán bộ Đảng ta rất trong sạch
________________________________________
• Ý kiến độc giả
• Cùng chủ đề:

Người Yêu Nước

Cái tin do báo chí đưa ra mấy ngày hôm nay, rằng cán bộ Đảng ta đã nộp lại tiền quà biếu, thể hiện sự trong sạch của cán bộ, đang gây ra nhiều dư luận xôn xao trong cả nước. Đảng ta đã thống kê được trong thời gian gần đây, có tổng cộng hơn 200 vị cán bộ trong cả nước đã nộp lại tiền quà biếu , tổng cộng hơn 65 triệu đồng!!! Mấy bà nông dân kiếm không nổi 3000 đồng một ngày (khoảng 0,2 đôla), hoặc mấy ông cán bộ hưu trí lương thấp khoảng 600.000 đồng 1 tháng (khoảng 50 đôla), có vẻ khen sự trong sạch nêu trên. Nhưng phần lớn dư luận nhân dân thì bĩu môi, “lại trò bịp bợm”. Bởi vì ở Hà Nội, người ta còn nhớ vài chuyện nổi tiếng về nộp lại tiền quà biếu.

Đầu tiên là ông Thống đốc Ngân hàng Nhà nước Cao Sỹ Kiêm. Ông Kiêm vốn là Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Thái Bình. Đây là tỉnh vựa lúa ở miền Bắc, có bài hát nổi tiếng “chị Hai 5 tấn quê ở Thái Bình”. Tháng 4 năm 1989, ông Kiêm được điều về Trung ương, làm Thống đốc Ngân hàng Nhà nước, có trụ sở là tòa nhà kiến trúc Pháp có lẽ đẹp nhất ở Việt Nam, nằm cạnh trụ sở Thành ủy Hà Nội. Năm đầu tiên làm Thống đốc, khi đó vẫn còn gọi là Tổng giám đốc Ngân hàng Nhà nước Việt Nam, nghe nói ông Kiêm nộp lại tiền quà biếu Tết khoảng 600 triệu đồng. Không có báo cáo công khai nào nói đến số tiền quà biếu nộp lại đó. Nhưng dư luận người ta nói như vậy. Mà Đảng ta cũng chẳng dại gì báo cáo công khai số tiền quà biếu khổng lồ đó. Vì nếu được công khai, thì dư luận sẽ đặt câu hỏi là sao tiền quà biếu nhiều thế? Và những vị lãnh đạo khác khác thì sao? Sao không thấy ai nộp lại?

Sau năm đầu tiên nộp lại tiền quà biếu, những năm sau không thấy ông Cao Sỹ Kiêm nộp lại tiền quà biếu nữa. Sau đó, nghe nói cơ quan an ninh lập hẳn một bộ phận để theo dõi các nguồn tài sản của ông Cao Sỹ Kiêm, vì thấy các người con của ông Kiêm sở hữu những ngôi nhà to tướng ở Hà Nội và Sài Gòn.

Ông Kiêm làm Thống đốc 8 năm, đến năm 1997, ông bị Trung ương cảnh cáo vì có trách nhiệm trong vụ Epco-Minh Phụng. Quốc hội khi đó không biểu quyết cho ông Khiêm làm Thống đốc Ngân hàng nữa, thì Trung ương Đảng nâng đỡ ông, đưa ông Khiêm về làm Phó trưởng ban Kinh tế Trung ương, chứ chưa về hưu hẳn ngay. Sau đó nghe nói chuyên án theo dõi ông Kiêm cũng bị hủy bỏ. Nếu theo dõi ông Khiêm, thì nhiều ông bự khác cũng phải bị theo dõi chứ?

Sau ông Kiêm, một ông Phó thống đốc tạm làm Quyền Thống đốc hơn 1 năm, để đến năm 1998, ông Nguyễn Tấn Dũng, Phó Thủ tướng được giao kiêm làm Thống đốc Ngân hàng trong 2 năm, sau đó là ông Lê Đức Thúy.

Ông Thúy nguyên là Thư ký riêng của ông Tổng bí thư Đỗ Mười, quê Nghệ An, đã từng đi tu nghiệp ở Đại học Harvard. Khi ông Thúy làm Thống đốc Ngân hàng Nhà nước từ tháng 12/ 1999, người ta hi vọng một người từng học tại đại học danh tiếng nhất của Mỹ sẽ đưa Ngân hàng Nhà nước Việt Nam đạt được trình độ quản lý thế giới.

Thế nhưng trong 7 năm làm Thống đốc Ngân hàng, cho đến năm 2007, thành tựu lớn nhất của ông Thúy là cho in tiền polymer, mà một trong những người tham gia thực hiện dự án là con trai ông Thúy- ông Lê Đức Minh, giám đốc công ty Banktech, là công ty cung cấp một số nguyên liệu cho việc in tiền polymer này.

Gần đây, phía cảnh sát Australia đã mở cuộc điều tra công ty Security International của Australia mà trúng thầu in tiền polymer cho Việt Nam, vì công ty này bị cáo giác đã hối lộ quan chức Việt Nam nhiều triệu đô-la để được trúng thầu. Không thấy ông Thúy nộp lại tiền quà biếu trong dự án in tiền polymer này. Dĩ nhiên cả ông Thúy, lẫn con trai ông đều nói là làm gì có tiền quà biếu nào.

Thành tựu thứ hai trong hơn 7 năm làm Thống được Ngân hàng Nhà nước Việt Nam của ông Lê Đức Thúy, là trước khi thôi làm Thống đốc, ông mua hóa giá căn nhà số 6 Lý Thái Tổ, nằm gần hồ Hoàn Kiếm, giá mua khoảng gần 1 tỷ đồng, mà theo đánh giá, thì giá thật cỡ khoảng xấp xỉ 10 tỷ đồng. Với tiền lương, thưởng, phụ cấp cỡ khoảng 5 triệu đồng 1 tháng (khoảng 300 đôla), ông Thúy đủ tiền mua căn nhà xấp xỉ 1 tỷ đồng (khoảng 80 000 đôla), và sau đó, ông sửa căn nhà đó thành căn nhà 5 tầng, mất cũng khoảng số tiền đó nữa, có cả thang máy trong nhà. Ông Thúy khai tại Quốc hội là tiền tiết kiệm, gồm cả tiền tiết kiệm khi ông đi học ở Harvard!!!

Ông Hoàng Văn Nghiên, nguyên Chủ tịch Ủy ban Nhân dân thành phố Hà Nội 2 khóa, 10 năm, 1994-1999, 1999-2004. Ông Nghiên nguyên là một tiến sĩ, giảng viên đại học, tại Đại học Bách khoa Hà Nội. Sau đó, ông làm giám đốc công ty điện tử Hanel, là công ty có liên hệ với công ty Daiwoo của Hàn Quốc. Thời kỳ đầu, khi chưa có công ty nước ngoài sản xuất tivi đầu tư vào Việt Nam, nên tivi Hanel bán khá chạy. Nên khi đó ông Nghiên được cho là đổi mới, và ông được Trung ương cơ cấu về Hà Nội, làm Chủ tịch. Dư luận ban đầu rất ủng hộ ông Nghiên, nhất là từ Sài Gòn, vì lần đầu tiên có một giám đốc doanh nghiệp làm chủ tịch địa phương, nhất là địa phương có vai trò quan trọng nhất cả nước. Hơn nữa, ông lại là một tri thức, học ở Balan (Poland) về, nói được tiếng Anh như ông Lê Đức Thúy.

Năm đầu tiên ông Nghiên làm Chủ tịch Hà Nội, cũng nghe nói ông nộp lại gần 1 tỷ đồng tiền quà biếu Tết. Tết là một dịp tốt để người Việt Nam ta biếu quà cho nhau mà không thể từ chối. Dư luận rất khen ông Nghiên. Người ta hi vọng ông lên cao nữa. Thế rồi những năm sau, không thấy ông nộp lại tiền quà biếu nữa. Có người giải thích là ông Nghiên nộp lại tiền quà biếu rồi, thì ai còn dám biếu nữa. Quả thật, người ta thấy ông Chủ tịch Hà Nội vẫn ở căn nhà chung cư 32 m2 ở khu tập thể trường đại học Bách Khoa Hà Nội, và đôi khi ông đi xe đạp để đi thị sát tình hình thành phố. Sống trong căn hộ tuềnh toàng nhỏ hẹp 32 m2 đó, ông ngày càng béo đỏ ra, và thứ bảy, Chủ nhật, ông thường hay đi đánh tenis để rèn luyện sức khỏe, ở sân tenis vào loại sang nhất Hà Nội lúc bấy giờ, nằm trên tầng 4 của tòa nhà Tháp Hà Nội-Hanoi Tower, do công ty Singapore liên doanh xây, tại địa điểm nguyên là nhà tù Hỏa Lò cũ nổi tiếng . Tháp tùng ông chơi tenis là một số đại gia giàu nhất nhì Hà Nội, ông chủ của một số công ty tư nhân mới nổi nhờ công cuộc “đổi mới” mà Đảng ta khởi xướng từ năm 1986.

Thành công lớn nhất trong thời gian 10 năm ông Hoàng Văn Nghiên làm Chủ tịch Hà Nội, là công ty Daiwoo của Hàn Quốc được cấp đất xây khách sạn 5 sao Daiwoo ở đường Liễu Giai, cạnh Đại sứ quán Australia. Đó là một công trình đầy tự hào của thủ đô Hà Nội. Ông Tổng thống Mỹ Bill Clinton khi đi thăm Hà Nội cuối năm 2000, nghe nói đã nghỉ ở đấy. Còn ông Nghiên thì sau đó cũng thấy ông có đủ tiền để chu cấp cho con gái đi du học ở Anh. Và nghe nói trong một ngõ nhỏ trên đường Láng Hạ, cách không xa Đại sứ quán Mỹ, có một căn biệt thự to mới xây, đứng tên vợ ông Nghiên. Còn công ty Hanel của ông Nghiên thì bây giờ không thấy mấy người nhắc đến nữa.

Sau khi ông Nghiên về hưu năm 2004, cùng thời gian xảy ra vụ mua nhà rẻ của ông Lê Đức Thúy, thì cũng xảy ra vụ mua nhà hóa giá rẻ của ông Nghiên. Căn biệt thự 18 Nguyễn Chế Nghĩa, cách không xa Đại sứ quán Anh, nguyên trước kia có một số gia đình được phân để ở, trong đó có bác sĩ Nguyễn Khắc Viện . Bác sĩ Viện mất, tòa biệt thự này được thành phố Hà Nội lấy lại, cho một người Nhật thuê khoảng 5.000 đô-la một tháng. Sau đó hóa giá bán lại cho ông Hoàng Văn Nghiên với giá gần 1 tỷ đồng. Người ta nói thực giá của căn biệt thự kiến trúc Pháp đó là khoảng gần 20 tỷ đồng. Ông Nghiên giải thích là thành phố Hà Nội ra giá bao nhiêu, thì ông trả bấy nhiêu, chứ ông không có can thiệp gì cả.

Thế rồi báo chí (báo chí Việt Nam ta quả là lắm chuyện thật! Không để cho người ta yên ổn hạ cánh an toàn. Ai đó phê phán là báo chí ta chỉ được đi ở lề đường bên phải, nhưng tôi không đồng ý lắm) lại khui ra việc ông Nghiên mặc dù ở căn hộ bình dân rộng hơn 30 m2, nhưng đi làm bằng xe ô tô trị giá hơn 3 tỷ đồng, giá trị gấp khoảng gần 10 lần căn hộ nhỏ của ông. Khi đó mới vỡ lở ra chuyện ông Chủ tịch Hoàng Văn Nghiên, và ông Phó chủ tịch Nguyễn Quốc Triệu có chuyện xích mích, mất đoàn kết. Mất đoàn kết là chuyện tối kỵ , không được Đảng ta công khai nói cho dân biết bao giờ cả.

Ông Nghiên trả lời phỏng vấn báo chí, tố cáo ông Triệu chơi xỏ ông. Khi ông Nghiên đi công tác nước ngoài, thì ông Triệu cho cái xe trị giá hơn 3 tỷ đồng ấy ra sân bay đón ông, còn cái xe ôtô rẻ mà ông Nghiên đang đi, thì ông Triệu giao cho người khác sử dụng. Và vì không còn xe, nên ông Nghiên đành phải sử dụng cái xe trị giá hơn 1000 con trâu ấy, và là cái cớ để báo chí phê phán. Ông bị “chơi xỏ”.

Người “chơi xỏ” ông Nghiên, ông Phó Chủ tịch Nguyễn Quốc Triệu, sau đó thay ông Nghiên làm Chủ tịch Hà Nội, và bây giờ đang là Bộ trưởng Bộ Y tế. Ưu điểm lớn nhất của ông Triệu là khi họp hội nghị, ông hay ngủ gật. Do đó các hội nghị có ông tham dự thường được kết luận rất nhanh, không bị ý kiến tham luận, hay chất vấn nhiều. Phải chăng vì ưu điểm đó, mà nay ông được lên làm Bộ trưởng Bộ Y tế?

Nói chung, theo Đảng ta, cán bộ Đảng ta đại đa số là trong sạch, chỉ một số ít tham nhũng, chỉ là “con sâu làm rầu nồi canh”. Câu nói này quả là đúng, vì phần lớn đảng viên là người không có chức quyền. Ví như bố tôi, chú tôi, bác tôi... đều là đảng viên cả, họ đều là mẫu mực về đạo đức, và chẳng thể giàu. Nhưng với các đảng viên có chức quyền, thì khác, thì Đảng ta nói không đúng lắm.

Có những người tốt, thực sự đã nộp lại tiền quà biếu, hoặc trả lại người biếu. Chính những đảng viên tốt và ngây thơ này đang góp phần không nhỏ để làm cho Đảng ta vững mạnh đến ngày nay, chưa bị sụp đổ. Nhưng cũng có lắm vị trong Đảng ta dùng cái trò “nộp lại tiền quà biếu” để lừa bịp rằng “ta là người trong sạch”, thực ra chỉ để ngụy trang cho những khoản tiền “quà biếu” khổng lồ khác, mà tất nhiên người ta không nộp. Có thế thì khi về hưu các quan chức đảng viên mới yên tâm chứ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

- "Tô Hải Library" không chịu trách nhiệm về comment của bạn đọc.
- Hoan nghênh bạn đọc góp ý sát chủ đề mỗi Entry. Các comment "lạc đề" dù vô tình hay cố ý đều bị từ chối mà không cần báo trước.